• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (10 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1668

Chưogn 1668:





“Vô dụng, lúc không có em, các cô ta còn có thể chấp nhận, một khi em trở về, các cô không có cửa.” Cố Dạ Cần khàn khàn nói.





Những người phụ nữ kia, xinh đẹp không bằng Diệp Linh, tư thái không sánh với Diệp Linh, Cố Dạ Cẩn biết chọn phụ nữ nhất, ánh mắt cũng là cao nhất, đã sớm bị nuôi đến kén chọn rồi.





Sức lực đàn ông và phụ nữ trời sinh đã chênh lệch, mặc dù Diệp Linh giãy giụa bằng mọi cách, thế nhưng rất nhanh trên người cô mát lạnh, áo len đã bị anh cởi ra rồi.





Sau đó đầu gối bị đụng đầu mép giường, cô trực tiếp ngã vào trong : giường lớn mêm mại.





Có Dạ Cần nhìn cô, anh còn không biết bên trong cô là váy hai dây hoa nhí, hoa nhí giữa nền đen, cũng không phải là sắc màu sáng gì, thế nhưng cũng đủ lộ vẻ cao cấp. Lúc Diệp Linh ngã xuống mái tóc quăn liễm diễm nở rộ trên không trung, bắp thịt tinh tế trắng nõn như tơ lụa, lại môi hồng răng trắng, cứ như vậy ngã xuống trên giường lớn của anh, kích thích con ngươi Có Dạ Cẩn hung hãng co rụt lại.





Diệp Linh đột nhiên ngã xuống cảm thấy có chút choáng váng, lúc này trong tầm mắt tối sàm, Có Dạ Cần một gối đè xuống giường, đã che cả bầu trời của cô.





Diệp Linh nhìn anh, trong tròng mắt lạnh kia đã dính vào tia máu đỏ, cứ nhữ vậy nhìn cô chằm chằm, giống như dã thú hung mãnh đăm đăm ngó chừng con mỗi ngon miệng của mình.





E rằng một giây kế tiếp, anh sẽ nhào lên nuốt sống cô.





Diệp Linh giật mình: “Cố Dạ Cần, anh đã lục soát qua rồi, trên người tôi chỉ có một cái váy này thôi, giấu không được ảnh chụp, anh có thể thả tôi rời đi.”





Cố Dạ Cẩn không hề động, thân thể cao to tuấn mỹ vây cô dưới thân thể mình, yết hầu nhô ra lăn vài cái, anh lên tiếng: “Tôi làm sao biết… bên trong váy của em có ảnh chụp của tôi hay không?”





“…” Diệp Linh giận quá mà cười, cô _ T nâng lên mày liễu, cặp mát yêu mị trời sinh mâu lộ ra vẻ quyến rũ nhàn nhạt: “Nói như vậy, Cố tổng lấy ảnh chụp là cái cớ thôi, cái váy trên người tôi này cũng muốn cởi?”





Nói rồi Diệp Linh nghệch cái đầu nhỏ: “Nhưng là bên trong váy còn có… dây ngực, quần lót, xem ra Cố tổng muốn cởi hết những thứ này, ngày hôm nay không lột sạch tôi là thề không bỏ qua K rOI.





Cố Dạ Cần cảm thấy trong cổ họng giống như lăn qua than lửa, lần đầu tiên anh ở trên người Diệp Linh cảm thấy – phụ nữ quá đẹp là nguồn gốc tai họa.





“Nếu như em trả lại ảnh chụp cho tôi…”





“Cố tổng,” Diệp Linh trực tiếp cắt dứt ì anh: “Đã đên lúc này, còn nói ảnh chụp cái gì, anh muốn cởi thì cởi đi, động tác nhanh lên một chút.”





Diệp Linh trực tiếp nằm ngang ra, mặc anh xử trí.





Cố Dạ Cần nhìn chòng chọc cô, sau đó giơ tay lên, hất dây váy rơi xuống.





Rất nhanh, anh đã cảm thấy thân thể trong lòng bàn tay mình từ từ cương cứng, giống như một tảng đá lạnh như băng.





Động tác Cố Dạ Cẩn khẽ khựng lại, khàn khàn hỏi: “Linh Linh, em vẫn không tiếp nhận được đàn ông?”





Diệp Linh nhìn đèn treo sáng chói trên đỉnh đầu: “Tôi có thể tiếp nhận đàn ông hay không thì có thể ngăn cản hành động cầm thú kế tiếp của anh sao? Nếu như có thể, vậy tôi sẽ nói cho anh biết, đúng vậy.”





Cố Dạ Cần không có động tác tiếp theo nữa.





Diệp Linh cũng cảm giác trên người người đàn ông yên lặng, cô nhìn về phía anh, chỉ thấy anh mặc dù không tiếp tục soát người xâm phạm cô nữa, nhưng bây giờ ánh mắt anh đang hung ` ÿ hăng nhìn chăm chăm ngực cô.





Một bên dây váy đã bị anh kéo rơi xuống, lộ ra tảng lớn da ngực trắng nõn, oánh nhuận phập phồng.





Người đàn ông này, thật đúng là tranh thủ mọi dịp để đê tiện, hạ lưul Diệp Linh nhanh chóng đưa tay kéo dây lên: “Nhìn cái gì, Cố tổng, lẽ nào anh chưa từng thấy ngực của phụ nữ? Chỉ tiêu hào phóng như anh, chỉ cần cho ít tiền, chết ngạt trong ngực phụ nữ cũng được luôn ấy.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom