• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 121-130

Chương 121: Tặng Cô Vòng Cổ Kim Cương

Anh thế mà lại đánh cô…

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán thoáng cái
liền đỏ bừng, ngay cả đầu ngón tay cũng có chút nóng
lên, run run chỉ: “Lục… Lục tiên sinh, anh… anh không

biết xấu hổ.”

Lục Hàn Đình nhích gần về phía cô, ngửi mùi hương
sữa tắm ngọt ngào trên người cô, giọng nói khàn khàn
từ tính vang lên: “Lục phu nhân, em có muốn anh tìm
giúp em một luật sư để nói với họ rằng anh đã đánh

mông em không.”

⁄ ím

Hạ Tịch Quán giơ chân lên đá anh một cái.

Lục Hàn Đình duỗi tay kéo khăn che mặt của cô
xuống, để lộ ra khuôn mặt thanh tú tinh xảo, sau đó

cúi đầu đặt môi lên.

Hạ Tịch Quán run sợ vội lấy hai tay che kín miệng

Chương 121: Tặng Cô Vòng Cổ Kim Cương
mình lại.

Lục Hàn Đình bèn ngừng một chút, sau đó môi mỏng

liền hôn thẳng lên mu bàn tay của cô.

Cô gái ngốc nghếch không nghĩ tới anh sẽ hôn lên tay
mình, đôi mắt kiều diễm trợn trừng mở to, bộ dáng
thanh thuần này khiến đàn ông khó mà chống cự lại

được.

Đôi môi của anh lại khẽ hôn lên đôi mắt cô.

Bộ dạng cô một đầu tóc đen rối xù, bên trên còn đeo
một chiếc kẹp tóc đáng yêu, Lục Hàn Đình lại hôn lên

kẹp tóc của cô.

Anh yêu tất cả mọi thứ của cô gái này.

Hạ Tịch Quán bị anh vây một chỗ, đứng yên cho anh
hôn, trước giờ anh vẫn chưa từng che giấu sự yêu
thích của mình đối với cô, Hạ Tịch Quán có thể cảm

nhận được anh thích mọi thứ thuộc về cô.

Cô có thể khẳng định, khi một người đàn ông đối với

Chương 121: Tặng Cô Vòng Cổ Kim Cương
vẻ bề ngoài của phụ nữ mê luyến tới mức như vậy thì

người phụ nữ hẳn sẽ vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc.

“Lục tiên sinh, anh mau thả em ra, lát nữa Linh Linh sẽ

tới tìm em đấy.”

Lục Hàn Đình nhìn cô, thu hết vẻ đẹp tuyệt sắc dưới
hai bàn tay kia vào mát: “Em còn dám nhắc tới Diệp
Linh, có tin anh ôm em lên xe anh ngay bây giờ
không?”

Tinl

Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngậm miệng lại.

“Bà nội bảo anh hỏi em xem có cần hỗ trợ gì không?”

Bà nội nhất định đã biết tới chuyện viện nghiên cứu
Xu Mật, đôi mắt Hạ Tịch Quán khẽ sáng lên nhìn anh:

“Không cần đâu, cảm ơn bà nội.”

Lục Hàn Đình cũng biết cô có biện pháp riêng của
mình, trên người tiểu hồ ly này cất giấu không ít bí

mật, anh yêu thương duỗi ngón tay ra nhéo lên má cô:

Chương 121: Tặng Cô Vòng Cổ Kim Cương
“Nếu cần hỗ trợ gì thì cứ nói một tiếng.”

Từ lúc anh thích cô tới giờ vẫn luôn véo má cô, Hạ
Tịch Quán cảm thấy là anh không tôn trọng người
khác: “Em đâu dám nhờ anh hỗ trợ, đến lúc đó nếu
anh kẹp giữa em với Hạ Nghiên Nghiên sẽ càng khó
hơn, hôm nay lúc về Hạ gia em đã thấy bố ngồi nói
chuyện với Hạ Nghiên Nghiên, ông ta rất muốn làm
nhạc phụ đại nhân của anh đấy, Hạ Nghiên Nghiên
cũng một lòng muốn gả cho anh làm Lục thiếu phu

nhân… ưm.”

Lục Hàn Đình trực tiếp lắp kín đôi môi đỏ đang lải nhải

của cô lại.

Anh mạnh mẽ xâm chiếm, cướp đi toàn bộ hô hấp của
cô, Hạ Tịch Quán đứng ngốc một chút, cả người liền

nhũn ra.

Hai tay nhỏ đặt lên ngực anh, dùng sức đầy anh ra.

Lục Hàn Đình chôn khuôn mặt của mình vào mái tóc
dài tỏa hương của cô, điều chỉnh hô hấp của mình nói:

“Còn dám nói loạn nữa thì lấy gia pháp hầu hạ.”

Chương 121: Tặng Cô Vòng Cổ Kim Cương
Đôi môi Hạ Tịch Quán bị hôn sưng đỏ lên, bởi vì
chênh lệch chiều cao cho nên dù anh cúi đầu cô vẫn

chỉ có thể úp mặt vào ngực của anh.

Đây là gia pháp hầu hạ của anh à?

“Em đã đi chơi với Diệp Linh hai ngày, vậy có thể về
nhà với anh chưa Lục phu nhân?” Lục Hàn Đình như

một đứa trẻ bị thất sủng đang muốn được yêu thương.

Hạ Tịch Quán hơi nhẫn tâm cự tuyệt lại: “Em còn

chưa muốn trở về…”

Lục Hàn Đình lấy từ trong túi quần ra một thứ, đeo lên

cổ cho cô.

Chương 122: Em Thích Không?
Hạ Tịch Quán cảm thấy trên cổ mát lạnh, cúi xuống
nhìn, anh đã đeo cho cô một sợi dây chuyền.
Sợi dây chuyền vàng tinh tế, ở giữa đính một viên kim
cương màu đỏ, của Ái Tâm Hình.
Cần cổ tuyết trắng như thiên nga của Hạ Tịch Quán
đeo chiếc dây chuyền này lên càng óng ánh đẹp mắt.
“Tặng em đáy, thích không?” Lục Hàn Đình hỏi.
Vừa nãy anh đã mua bánh gato cho cô, bây giờ còn
tặng dây chuyền kim cương, rất giống bộ dạng bạn
trai phạm lỗi sai đang lấy lòng bạn gái.
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Thích.”
“Quán Quán, thích thì em ôm cổ anh đi.”
Nụ hôn của Lục Hàn Đình lại rơi xuống.
Chương 122: Em Thích Không?
Hạ Tịch Quán vào trong chung cư, lén lén lút lút đóng
cửa chính lại.
Vừa mới xoay người, đã thấy Diệp Linh đứng dựa bên
cười, nhếch mày nhìn cô.
Khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán nháy mắt đỏ lên,
trong lòng vì có chuyện xấu nên cứ né tránh ánh mắt.
Diệp Linh cong môi: “Lục tiên sinh về rồi à2”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Ừ.”
“Quán Quán, cậu nói cậu với Lục tiên sinh mới chỉ
phát triển tới giai đoạn ôm hôn xem ra là không nói dối
rồi, thời gian dài như vậy mà Lục tiên sinh cũng chỉ
hôn cậu, anh ta cũng thật là thích hôn hít mà.” Diệp
Linh nhìn đôi môi đỏ sưng tấy lên của Hạ Tịch Quán
mập mò nói.
Hạ Tịch Quán: “…”
Chương 122: Em Thích Không?
Cô đem bánh gato đặt lên bàn rồi nói: “Linh Linh, mau
tới ăn bánh đi.”
Diệp Linh nhận lấy thìa, ánh mắt rơi lên sợi dây
chuyền trên cổ Hạ Tịch Quán: “Lục tiên sinh mua
Only-Love cho cậu à?”
“Sợi dây chuyền này gọi là Only-Love à?”
Diệp Linh rất am hiểu về máy nhãn hiệu trang sức thời
trang, cô gật đầu nói: “Đây là sợi dây chuyền quý hiếm
của Đế Phù mới cho ra mắt, cả thế giới chỉ có một,
khoảng thời gian trước trong buổi đấu giá nó đã bị một
người thần bí mua mất, không nghĩ tới người này
chính là Lục tiên sinh. Chậc chậc, phong cách theo
đuổi vợ của Lục tiên sinh thật đúng là đỉnh.”
Hạ Tịch Quán không hề biết tới câu chuyện này, Only-
Love, ngụ ý chính là tình yêu duy nhất.
Hạ Nghiên Nghiên rất sớm đã tới viện nghiên cứu Xu
Chương 122: Em Thích Không?
Mật, hôm nay là ngày nhập học của cô ta.
Hạ Nghiên Nghiên có được danh hiệu đệ nhất Hải
Thành, lại vừa du học từ Thánh Lê Viện nước F trở
về, cho nên vừa vào trong viện đã được coi trọng, trực
tiếp được điều tới tổ nghiên cứu.
Tổ trưởng tổ nghiên cứu Triệu Lập Anh rất thích Hạ
Nghiên Nghiên, luôn lấy lòng cô ta, còn tự tay rót một
cốc cà phê đưa tới: “Nghiên Nghiên, em vừa mới tới
không cần khẩn trương, chờ tới giờ cơm trưa, anh sẽ
đưa em đi làm quen hoàn cảnh chỗ này, có gì không
hiểu thì em cứ hỏi, anh sẽ giúp đỡ.”
Hạ Nghiên Nghiên nhận lấy cốc cà phê nhấp một
ngụm nhỏ, sau đó cười ngọt ngào nói: “Tổ trưởng
Triệu, cảm ơn anh, anh đối xử với em thật tốt.”
Triệu Lập Anh lập tức bị nụ cười của Hạ Nghiên
Nghiên làm cho mê hoặc.
Lúc này Hạ Nghiên Nghiên quan sát xung quanh, sau
đó hỏi tổ trưởng: “Em gái em Hạ Tịch Quán có tới
không vậy?”
Chương 122: Em Thích Không?
Từ ngày rời khỏi Hạ gia, Hạ Tịch Quán vẫn không hề
có động tĩnh gì, viện Xu Mật là một thánh địa thần
thánh y học, có mạng lưới riêng, tin tức đều không
được truyền ra, cho nên hôm nay Hạ Nghiên Nghiên
không có được câu trả lời mong muốn.
Triệu Lập Anh cũng biết Hạ Nghiên Nghiên với Hạ
Tịch Quán có khúc mắc, anh ta lắc đầu: “Danh sách
người trúng tuyển hôm nay anh không nghe thấy nhắc
đến tên Hạ Tịch Quán. Hạ Tịch Quán này xuất xứ từ
thôn quê, lại chỉ mới tốt nghiệp trung học, viện nghiên
cứu Xu Mật của chúng ta sao có thể tuyển cô ta vào
chứ?”
Triệu Lập Anh rất xem thường Hạ Tịch Quán, nữ thần
của anh ta chính là Hạ Nghiên Nghiên.
Hạ Nghiên Nghiên lại uống một ngụm cà phê, khóe
môi khẽ cong lên, Hạ Tịch Quán thua rồi.
Tất cả mọi người đều đang đánh cược xem Hạ Tịch
Quán có thể vào Xu Mật hay không, lần này cô nhất
Chương 122: Em Thích Không?
định sẽ trở thành trò cười cho mọi người chế giễu.
Đúng lúc này, bên tai cô ta đột nhiên vang lên một
giọng nói trong trẻo: “Hạ Nghiên Nghiên, cô đang tìm
tôi sao?”

Chương 123: Hạ Tịch Quán Thắng

Đôi mắt Hạ Nghiên Nghiên khẽ co rụt lại, âm thanh

quen thuộc này là của… Hạ Tịch Quán.

Hạ Nghiên Nghiên vội vàng ngắng đầu nhìn về phía
trước, hôm nay Hạ Tịch Quán mặc một chiếc áo len
màu hồng cánh sen, phía dưới là chiếc quần dài đen
bó sát lấy đôi chân dài mảnh, cả người thanh tú xinh

đẹp bước vào từ cửa chính Viện nghiên cứu Xu Mật.

Màu hồng cánh sen đối với con gái rất kén chọn,
nhưng kiểu thanh thuần trong trẻo như Hạ Tịch Quán
mặc lên lại lộ ra mấy phần xinh đẹp động lòng người,

khiến cho người khác không thể dời mắt.

Bộ đồ hôm nay của Hạ Tịch Quán rất thích hợp tới

làm Tiểu Bạch.

Hạ Tịch Quán tới.

Cô vẫn tới đúng như hẹn.

“Quán Quán, sao em lại tới đây, em vào bằng cách

Chương 123: Hạ Tịch Quán Thắng
nào vậy, chị nghe nói Viện nghiên cứu Xu Mật không

tuyển em mà.” Hạ Nghiên Nghiên ôn nhu nói.

Hạ Tịch Quán bước lên một bước nhỏ, cong môi lên
nói: “Hạ Nghiên Nghiên, cô nghe ai nói rằng tôi không

được trúng tuyển?”

Hạ Nghiên Nghiên nhìn sang Triệu Lập Anh.

Triệu Lập Anh vội vàng đứng lên, vẻ mặt xem thường
chán ghét nhìn Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, Viện
nghiên cứu Xu Mật của chúng tôi sao có thể tuyển
người tài như cô được chứ, cô mau rời khỏi nơi này

đi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đuỏi cô đi đấy.”

Toàn bộ mọi người ở các danh viện Hải Thành đều
đang đặt tiền cược, cho dù Xu Mật là thánh địa,
nhưng động tĩnh bên này đã thu hút không ít ánh mắt,

không ít người đã móc điện thoại ra quay lén.

Bên trong ánh mắt của Hạ Nghiên Nghiên lóe lên một
tia độc ác, cùng nụ cười trên nỗi đau của người khác,

Hạ Tịch Quán, là cô chủ động dâng tới cửa đấy!

Chương 123: Hạ Tịch Quán Thắng
Hạ Nghiên Nghiên đi tới kéo tay Hạ Tịch Quán: “Quán

Quán, chị biết em không thích chị, còn hiểu lầm chị,
nhưng em không nên vì muốn tranh chấp mà một
mình xông vào Xu Mật, sẽ ảnh hưởng tới rất nhiều

người, bây giờ chị đưa em ra ngoài nhé?”

Triệu Lập Anh cảm thấy nữ thần Hạ Nghiên Nghiên
của anh ta thật sự quá thiện lương rồi, là thiên sứ
trằng gian, lúc này anh ta liền biến thành người bênh
vực kẻ yếu: “Nghiên Nghiên, Hạ Tịch Quán này vẫn
luôn nhắm vào em, còn náo loạn khiến em tan cửa nát
nhà, em đừng vì lòng lương thiện mà đối xử tốt với cô

ta làm gì.”

Hạ Nghiên Nghiên ôn nhu nhìn Triệu Lập Anh, có chút
ủy khuất đáng thương muốn nói lại thôi: “Tổ trưởng

Triệu, anh đừng nói Quán Quán như vậy.”

Hạ Tịch Quán buồn cười nhìn hai người đang diễn
kịch này: “Hạ Nghiên Nghiên, mị lực của cô cũng thật
lớn, vừa mới vào tới Xu Mật không lâu mà đã có thêm
một kẻ ái mộ rồi?”

Chương 123: Hạ Tịch Quán Thắng

“Quán Quán, em…”

Hạ Nghiên Nghiên còn muốn nói chuyện nhưng lúc
này chủ nhiệm viện nghiên cứu Xu Mật Chu Bình đi
tới, Chu Bình năm nay đã ba mươi lăm tuổi, mặc một
bộ đồ đen, tính tình nghiêm khắc lại cứng nhắc, giống
như là thầy giáo chủ nhiệm ở trưởng học vậy, cho nên

ai cũng sợ cô ta.

Chu Bình đi tới, lạnh giọng khiển trách: “Các cô cậu
đang làm loạn gì ở đây thế, Triệu Lập Anh, cậu là tổ
trưởng mà, chẳng lẽ đây chính là tác dụng của người

dẫn đầu sao?”

Triệu Lập Anh vội vàng trả lời: “Chủ nhiệm Chu, tôi
cũng đang muốn báo cáo lại với cô chuyện này, Hạ
Tịch Quán tùy tiện xâm nhập viện nghiên cứu Xu Mật
của chúng ta, quấy rày tiến độ công việc của chúng ta

cho nên tôi đang muốn đưa cô ta ra ngoài.”

Hạ Nghiên Nghiên cảm thấy hôm nay Hạ Tịch Quán
chết chắc rồi, ai rơi vào tay Chu Bình cũng đều không

có kết cục tót.

Chương 123: Hạ Tịch Quán Thắng
Vừa rồi có không ít người quay video, nếu như Hạ

Tịch Quán rơi vào trong tay Chu Bình bị khó xử thì sẽ

có một màn đặc sắc cho dư luận cùng xem.

Lần này Hạ Tịch Quán sẽ thua rất thảm.

Chương 124: Không Có Tài Năng Đều Là Phé Vật
“Chủ nhiệm Chu, Quán Quán là em gái tôi, mặc dù nó
có lỗi, nhưng hy vọng cô có thể giơ cao đánh khế, tôi
nguyện thay nó chịu mọi hình phạt.” Hạ Nghiên
Nghiên đợi không nổi muốn thể hiện mình, thể hiện
tình cảm thân thiết.
Quả nhiên ánh mắt Chu Bình nhìn về phía Hạ Nghiên
Nghiên liền lộ ra ý thưởng thức và nhu hòa. Nhân
phẩm Chu Bình không có vấn đề, chủ nhiệm mà, đều
thích những đứa trẻ vừa có thành tích tốt lại biết nghe
lời, du học sinh từ Thánh Lê Viện nước F trở về Hạ
Nghiên Nghiên quả thực chính là một học sinh tốt tiêu
biểu mà Chu Bình thích.
Ngữ khí của Chu Bình cũng ôn hòa nói: “Hạ Nghiên
Nghiên, hoan nghênh cô gia nhập Xu Mật của chúng
tôi, tôi sắp xếp cô tới dưới trướng tổ trưởng Triệu
chính là hy vọng cô có thể nhanh chóng dung nhập
với Xu Mật, chẳng mấy chốc viện trưởng sẽ quay về,
hi vọng cô có thể biểu hiện thật tốt.”
Viện trưởng sắp trở về ư?
Chương 124: Không Có Tài Năng Đều Là Phế Vật
Nội tâm Hạ Nghiên Nghiên không khỏi nhảy lên vài
cái, viện trưởng Viện nghiên cứu Xu Mật – Lý Văn
Thanh là một viện sĩ có tiếng, đức cao vọng trọng, bây
giờ ông đang có cuộc hội thảo học thuật ở Đé Đô
thành.
Hạ Nghiên Nghiên cong môi nói: “Chủ nhiệm Chu, tôi
biết rồi, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để không cô
phụ kỳ vọng của cô với Viện trưởng.”
“Ừ.” Chu Bình gật đầu, sau đó ánh mắt lại chuyển
sang người Hạ Tịch Quán, cô ta lập tức nhíu mày.
“Quán Quán, em mau xin lỗi chủ nhiệm Chu đi.” Hạ
Nghiên Nghiên thúc giục.
Hạ Tịch Quán thong thả rút tay mình ra khỏi Hạ
Nghiên Nghiên, sau đó ngắng đầu lên, một đôi mắt
trong suốt đen láy nhìn thẳng về phía Chu Bình, mở
miệng dõng dạc nói: “Chủ nhiệm Chu, Hạ Tịch Quán
xin được báo cáo, tôi đã đến gia nhập Xu Mật.”
Chương 124: Không Có Tài Năng Đều Là Phế Vật
Cái gì?
Hạ Nghiên Nghiên kinh ngạc nhìn Hạ Tịch Quán, cô ta
còn nghĩ là đối diện với chủ nhiệm Chu, Hạ Tịch Quán
sẽ lập tức lộ nguyên hình cuống quít chạy trốn, nhưng
ngược lại cô lại còn tự báo cáo với chủ nhiệm Chu?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Kẻ kinh ngạc còn có Triệu Lập Anh.
Chu Bình nhìn danh sách trúng tuyển trong tay, lúc
đầu vốn không hề có tên Hạ Tịch Quán, cái tên này là
tối hôm qua mới được xin thêm vào.
Đối với người được xin thêm vào, không có bất cứ
trình độ nổi bật cùng kinh nghiệm gì, tự nhiên Chu
Bình cũng không hề yêu thích.
Chu Bình ho khan một tiếng: “Hạ Tịch Quán, mặc dù
tôi không biết vì sao cô lại trúng tuyển vào Xu Mật,
nhưng ở chỗ này của tôi, bất cứ thứ gì thông qua
quan hệ mà không có thực lực thật sự thì cũng sẽ bị
Chương 124: Không Có Tài Năng Đều Là Phế Vật
đá khỏi mà thôi.”
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Vâng, chủ nhiệm Chu.”
Chu Bình cảm thấy cô gái trước mặt này đúng là rất
xinh đẹp, đôi mắt trong suót lấp lánh mang theo ý cười
trên mặt, vô cùng vui vẻ.
Nhưng mà, cô lại không có tài năng.
Chu Bình nhíu mày: “Hạ Tịch Quán, lấy lòng cấp trên
cũng vô dụng. Không cần trưng bộ mặt nịnh nọt đó,
bây giờ cô đang ở giai đoạn thực tập, tổ nghiên cứu
khẳng định là không vào được rồi, tôi đưa cô đi sắp
xếp đơn thuốc, cô cứ đi lấy thuốc trước đi, tôi muốn
xem biểu hiện của cô.”
Phòng thuốc Đông y này cũng không hề đơn giản, tủ
số mấy là loại thuốc gì, mà nhiều thuốc Đông y như
vậy, có thẻ tra tấn người ta phát điên.
Chu Bình nghĩ là Hạ Tịch Quán sẽ nói gì đó, nhưng
Hạ Tịch Quán chỉ ngoan ngoãn gật đầu nói: “Vâng,
chủ nhiệm Chu.”
Chương 124: Không Có Tài Năng Đều Là Phế Vật
Chu Bình nhếch miệng: “Hạ Tịch Quán, cô có biết Xu
Mật của chúng tôi có bao nhiêu loại dược liệu không?
Xu Mật là trung tâm nghiên cứu Đông y lớn nhất cả
nước, tất cả dược liệu bên trong “Trung Hoa Thảo
Mộc” đều có hết, thuốc sắc và các loại thuốc bào chế
của thuốc Đông y có tới 11000 loại, thực vật dược có
900 loại, động vật dược có 100 loại, khoáng thạch
cũng tới 80 loại, còn có một số loại thuốc của dân tộc
vùng thiểu só, tổng cộng là hơn 12800 loại.”
“42800 loại dược liệu này được đặt trong ngăn tủ nào,
cô đều phải nhớ kỹ, tôi chỉ cho cô thời gian ba ngày,
ba ngày sau, tôi sẽ công khai kiểm tra bên trong
phòng thuốc, nếu cô chỉ phạm một lỗi sai nhỏ thôi thì
cũng lập tức phải rời khỏi Viện nghiên cứu Xu Mật, Hạ
Tịch Quán, cô dám nhận không?”
Hạ Nghiên Nghiên cùng Triệu Lập Anh kinh hãi nhìn
Chu Bình, Hạ Tịch Quán có thể vào trong Xu Mật đã là
chuyện điên rò, mà chủ nhiệm Chu ra hạn thời gian ba
ngày để Hạ Tịch Quán nhớ kỹ 12800 loại thuốc bắc
cũng càng loạn hơn.

Chương 125: Cô Chấp Nhận Tiền Cược

Đây quả thực là nhiệm vụ không thể hoàn thành?

Hạ Tịch Quán dám đồng ý sao?

Hạ Tịch Quán nhìn Chu Bình, sống lưng thẳng tắp,
khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, ánh mắt trong suốt
không có ý định lẩn tránh, kiên định gật đầu: “Vâng,

chủ nhiệm Chu.”

Cô đồng ý rồi.

Hạ Nghiên Nghiên cùng Triệu Lập Anh hút một ngụm
khí lạnh, nhìn Hạ Tịch Quán như nhìn quái vật, mà
Chu Bình tuy không thích kẻ xin thêm vào như Hạ
Tịch Quán nhưng cô ta cũng không nói thêm gì: “Ba

người cô cậu đều trở về đúng vị trí của mình đi.”

Nói xong, Chu Bình lạnh lùng nhìn lướt qua mấy
người đang giơ điện thoại lên chụp ảnh, lớn tiếng
khiển trách: “Cô, đang nói cô đấy, còn mấy người nữa,
có phải là nhàm chán không có việc gì làm không, có

muốn tôi mới tới phòng làm việc uống trà không?”

Chương 125: Cô Chấp Nhận Tiền Cược
Đám người vây quanh cũng đã xem xong vở kịch đặc

sắc này, video cũng đã đăng lên mạng, cho nên bọn

họ đều nhanh chóng chạy mắt dạng.

Chu Bình cũng rời đi.

Chu Bình vừa đi, Triệu Lập Anh liền phẫn nội hỏi Hạ
Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô rốt cuộc đã dùng thủ

đoạn gì để tiến vào Xu Mật?”

Hạ Tịch Quán nhìn Triệu Lập Anh: “Tại sao tôi phải nói

cho anh biết, tôi với anh rất thân quen à?”

“Cô!” Triệu Lập Anh cứng họng.

Hạ Nghiên Nghiên quan sát cả người Hạ Tịch Quán từ
trên xuống dưới, lần cược này của tất cả mọi người
không nghĩ tới cô lại thắng, có thể đi vào Xu Mật, về
phần cô dùng thủ đoạn gì, còn phải đoán sao, nhất
định là do Lục Hàn Đình giúp đỡ.

Chương 125: Cô Chấp Nhận Tiền Cược

Ở Hải Thành này Lục Hàn Đình một tay che trời,
muốn nhét một người vào trong Xu Mật là chuyện hết

sức dễ dàng.

Không nghĩ tới Lục Hàn Đình lại vì Hạ Tịch Quán làm

chuyện này.

Trong lòng Hạ Nghiên Nghiên nỗi lòng ghen ty nhưng
ngoài mặt vẫn không biểu lộ điều gì, còn lo lắng nói:
“Quán Quán, tiền cược lúc đầu của chúng ta chỉ là
một lời đùa vui thôi, em không vào được Xu Mật cũng
không sao, bây giờ vào được rồi, nhưng yêu cầu mà
chủ nhiệm Chu giao cho em trong ba ngày, em làm

Sao mà qua được đây?”

“Đúng đấy Hạ Tịch Quán, cô mau đi nhìn xem phòng
thuốc của Xu Mật chúng tôi lớn như thế nào, 12800
loại thuốc đặt ở chỗ nào trong tủ, chỉ với thời gian ba
ngày, cô căn bản là không thể nào làm được, đến lúc
đó cô sẽ bị mắt mặt mà rời khỏi Xu Mật thôi.” Triệu

Lập Anh phụ họa nói.

Chương 125: Cô Chấp Nhận Tiền Cược
Hạ Nghiên Nghiên khẽ cong môi lên: “Chuyện này đã

bị làm lớn như vậy, cả viện nghiên cứu y học đều đã bị
lôi vào, Quán Quán, em làm loạn tới mức này, về sau

làm sao mà kết thúc được chứ?”

Hạ Tịch Quán nhìn hai kẻ xướng người họa này, mày
liễu chớp chớp: “Đây là chuyện của tôi, không cần

mắy người quan tâm, chúng ta cứ đợi xem.”

Sau đó Hạ Tịch Quán rời khỏi chỗ này đi tới phòng

thuốc.

“Nghiên Nghiên, Hạ Tịch Quán này thật sự quá càn
rỡ, có điều em cũng không cần lo lắng, tạm thời tha
cho cô ta ba ngày, sau đó sẽ đi xem trò cười của cô

ta.” Triệu Lập Anh nói.

“Tổ trưởng Triệu, cám ơn anh vẫn luôn giúp đỡ em,

chờ khi rảnh rỗi em sẽ mời anh đi ăn cơm.”

Triệu Lập Anh lại lần nữa bị Hạ Nghiên Nghiên mê

hoặc.

Chương 125: Cô Chấp Nhận Tiền Cược
Lúc này một tiếng chuông điện thoại du dương vang

lên, là điện thoại của Hạ Nghiên Nghiên.

Là Hoắc Tuyền gọi tới.

Chương 126: Vả Mặt Đau Không

Hạ Nghiên Nghiên tìm một chỗ vắng không người,

nghe máy: “Alo, Tuyền Tuyền à?”

Giọng nói nôn nóng giận dữ của Hoặc Tuyền lập tức
vang lên: “Chị Nghiên Nghiên, rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì, Hạ Tịch Quán lại có thể vào viện Xu Mật
thật, chúng ta thua rồi, đám fans của Diệp Linh và
người qua đường đều đang cười nhạo chúng ta vả

mặt chan chát có đau không đấy.”

Biểu tình của Hạ Nghiên Nghiên không hè thay đổi,
chỉ nói: “Hạ Tịch Quán có thể vào Xu Mật nhất định là

nhờ Lục Hàn Đình giúp đỡ.”

“Lục Hàn Đình? Lục Hàn Đình đưa thẻ đen của mình
cho Hạ Tịch Quán còn chưa đủ, bây giờ còn giúp cô ta
vào viện nghiên cứu Xu Mật, em không hiểu rốt cuộc
Hạ Tịch Quán bỏ bùa mê thuốc lú gì Lục Hàn Đình, có

thể mê hoặc Lục Hàn Đình chạy vòng như Vậy.”

Hạ Nghiên Nghiên không nói gì.

Chương 126: Vả Mặt Đau Không
Hoắc Tuyền lập tức nhận ra Hạ Nghiên Nghiên tức

giận, vội sửa lời: “Chị Nghiên Nghiên, bây giờ chúng

ta phải làm gì bây giờ?”

Hạ Nghiên Nghiên mỉm cười lạnh lùng, nói bằng giọng
buồn bã: “Không là,gì cả, bây giờ dư luận ngày càng
lớn, người qua đường đều đang hóng xem trò vui này,
Hạ Tịch Quán có thể dùng thủ đoạn mờ ám để vào
viện nghiên cứu Xu Mật thì cũng phải bỏ ra chút bản
lĩnh, Tuyền Tuyền, em nói xem, nếu ba ngày sau, Hạ
Tịch Quán bị chủ nhiệm Chu đuỏi ra, có phải càng

xuất sắc hơn không?”

Hoắc Tuyền cũng nghĩ tới thử thách của chủ nhiệm
Chu, cô ta hừ một tiếng thoải mái: “Hạ Tịch Quán này
đúng là không biết lượng sức, ngu mất cả đường,

chúng ta chờ xem trò cười của cô tal”

Chu Bình về văn phòng của mình, rất nhiều đồng
nghiệp đi tới hỏi chuyện cô ta: “Chủ nhiệm Chu này,

rốt cuộc Hạ Tịch Quán này dùng thủ đoạn gì để vào

Chương 126: Vả Mặt Đau Không
Xu Mật chúng ta vậy?”

“Phải đó chủ nhiệm Chu, bằng cấp của Hạ Tịch Quán
chỉ tốt nghiệp cấp ba, không có chút kinh nghiệm nào,

sao có thể khiến mọi người khâm phục chứ?”

Chu Bình cũng nghĩ giống bọn họ, Xu Mật chính là
thánh địa y học, Hạ Tịch Quán gia nhập chính là bôi
nhọ Xu Mật.

Nhưng Chu Bình cũng không tiết lộ chuyện gì, không
thể nói ra: “Mọi người tản đi thôi, làm việc nghiêm túc,
chờ xem biểu hiện ba ngày này của Hạ Tịch Quán,

đến lúc đó đuổi cô ta đi cũng không muộn.”

Chờ mọi người đi rồi, Chu Bình rót cho mình một chén
nước, cô ta thừa nhận mình cố tình làm khó Hạ Tịch
Quán, ba ngày nhớ 12800 loại dược liệu là chuyện

không thể, cô ta có tình muốn đuỏi Hạ Tịch Quán đi.

Theo tính cách của cô ta, cô ta vốn không đồng ý Hạ

Tịch Quán vào Xu Mật, nhưng…

Chu Bình nhớ tới cuộc điện thoại đêm qua, Viện

Chương 126: Vả Mặt Đau Không
trưởng ở tận đề đô đích thân gọi tới.

Là viện trưởng tự tay chỉ ra Hạ Tịch Quán, cho Hạ

Tịch Quán nhảy dù vào!

Hạ Tịch Quán mở Weibo, fans của cô vẫn đang tăng
nhanh, từ 800 vạn tăng lên thành 1200 vạn, hot
search về cô ở trên không xuống, tất cả những gì cô
đăng đều có độ hot ngang với lưu lượng đang hot bây

giờ.

“Ôi mẹ ơi, Hạ Tịch Quán vào Xu Mật thật, có ảnh làm

bằng chứng!”

“Sao nào, tiểu tiên nữ Linh Linh nhà tôi đã nói người

nào bị vả mặt rồi, mặt đau không?”

“Đừng có đắc ý sớm, mong là ba ngày nữa, người nào

đó thi thử không quá dơ mặt!”

“Rốt cuộc Hạ Tịch Quán là người phương nào, tôi

muốn thành fan cô ấy, cô ấy giống như đang trực tiếp

Chương 126: Vả Mặt Đau Không
trình diễn bộ phim suy luận hại não lại thêm kịch lớn

vả mặt, tác phẩm của Hạ Tịch Quán là tuyệt phẩm của

thế gian.”

Hạ Tịch Quán biết bên ngoài đang rất náo nhiệt, ngoại
trừ Weibo, các danh viện cả Hải Thành đều thua thảm,

hận cô và Diệp Linh nghiền răng nghiền lợi.

Hạ Tịch Quán cất di động vào túi, đi vào phòng thuốc.

Lúc này, cô gái nhỏ bụ bẫm chạy ra, nhiệt tình cười
nói: “Cô là Hạ Tịch Quán đúng không, xin chào, tôi là

Song Song.”

Hạ Tịch Quán nhìn Song Song, Song Song là một cô
gái mũm mĩm, nhưng mặt tròn mắt hạnh, rất đáng
yêu, vừa nhìn đã biết không phải người lòng dạ thâm

sâu.

Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Chào cô, Song Song.”

“Tịch Quán, tôi đã sớm nghe chuyện của cô, tôi thật
sự sùng bái cô luôn, mong là cô có thể ở lại đây, vì

vậy, bây giờ, tôi giúp cô nhận thức 12800 loại dược

Chương 126: Vả Mặt Đau Không
liệu nhé.”

Chương 127: Hạ Nghiên Nghiên Thành Hoa Khôi Mới Của Viện

Hạ Tịch Quán nhìn Song Song đầy kinh ngạc: “Song

Song, cô biết 12800 loại dược liệu ở đâu sao?”

Nói tới chuyện này, Song Song thẹn thùng cười nói:
“Tôi tới đây hơn một năm rồi, còn chưa nhớ hết 800

loại dược liệu, hì hì.”

Hạ Tịch Quán: “…”

Sóng Song nắm tay áo Hạ Tịch Quán, chớp mắt tinh
nghịch: “Còn không phải tôi thấy cô vẫn luôn bứt quá
hiểm cảnh, vả mặt người khác chan chát à, tôi cũng
cược mà, tôi cược cô ba ngày nữa có thể thăng chủ
nhiệm Chu, vì tiền cược của mình, tôi nhất định sẽ

giúp cô hết sức!”

Hạ Tịch Quán vẫn rất cảm kích, trừ Diệp Linh, Song

Song là người bạn thứ hai tình nguyện cược cho cô…

“Tịch Quán, mau tới đây, phòng thuốc của Xu Mật rất

lớn, tôi dẫn cô đi làm quen chút.” Song Song kéo Hạ

Chương 127: Hạ Nghiên Nghiên Thành Hoa Khôi Mới Của Viện
Tịch Quán vào.

Lúc này, Hạ Tịch Quán đột nhiên nhìn thấy một người
đàn ông đang gục vào bàn ngủ, anh ta mặc áo sơ mi

trắng, hai chân thon dài.

Tiếc là người đàn ông này gục ngủ trên bàn, Hạ Tịch

Quán không thấy mặt anh ta.

Hạ Tịch Quán nói khẽ: “Song Song, ai kia?”

“Tôi cũng không biết, tới từ ba tháng trước, đến không

làm gì, cứ ở đó ngủ thôi.”

HẠ ;bịch QUảẬn:.

Chẳng phải viện Xu Mật đều là nhân tài sao?

Hạ Tịch Quán nhìn người đàn ông đang ngủ, lại nhìn

Song Song, vẻ mặt đầy thắc mắc.

Song Song xấu hỗ ho khan hai tiếng: “Tịch Quán, tôi
nói thật cho cô biết vậy, tôi là người dọn vệ sinh phòng

thuốc, tuy tôi không có hứng thú với y, nhưng tôi rất

Chương 127: Hạ Nghiên Nghiên Thành Hoa Khôi Mới Của Viện
chăm chỉ, yêu thích các loại cỏ cây hoa lá.”

Song Song chỉ mấy chậu hoa ven tường: “Những

chậu cây đó đều do tôi trồng đấy.”

Hạ Tịch Quán tới nhìn mây chậu hoa đó, không nhìn
thấy hạt giống, cũng không nảy màm, chỉ một chậu

đất, cô không biết Song Song trồng cái gì.

Nhưng những yêu thích hợp pháp đều đáng được tôn

trọng.

“Tịch Quán, đi thôi, chúng ta mau chóng nhớ hết dược

liệu, thời gian quý giá.”

Song Song dẫn Hạ Tịch Quán tới bên quầy dược liệu,
bắt đầu giới thiệu, viện nghiên cứu Xu Mật không hỗ là
viện Đông y lớn nhất, có thể nhìn thấy gần như tắt cả

các loại dược liệu quý hiếm ở đây.

Lông mi dài mảnh của Hạ Tịch Quán khẽ run, tất cả là

do một tay mẹ sáng lập sao?

Chương 127: Hạ Nghiên Nghiên Thành Hoa Khôi Mới Của Viện
Nhanh chóng tới giữa trưa, Song Song dẫn Hạ Tịch

Quán tới nhà ăn ăn cơm, Hạ Tịch Quán là người nổi

tiếng, mọi người đều nhìn cô, xì xào bàn tán.

“Đó là Hạ Tịch Quán sao?”

“Tôi rất tò mò cô ta vào Xu Mật kiểu gì?”

“Tôi càng tò mò ba ngày nữa cô ta ứng phó với khảo

thí của chủ nhiệm Chu kiểu gì.”

“Tôi cược cô ta thua.”

“Chuyện này còn cần cược à?”

Song Song tìm một chỗ ngồi xuống, đưa đũa cho Hạ
Tịch Quán, cười nói phóng khoáng: “Tịch Quán, đừng
để bọn họ ảnh hưởng, kỳ tích sinh ra từ tranh luận,
chờ ba ngày nữa, chúng ta chói mù mắt chó của bọn

họt”

Lúc này, một loạt tiếng xôn xao vang lên, có người hô

Chương 127: Hạ Nghiên Nghiên Thành Hoa Khôi Mới Của Viện
lên: “Mọi người mau nhìn, Hạ Nghiên Nghiên tới kia!”

Chương 128: Vị Hôn Phu

Hạ Nghiên Nghiên tới thật, hôm nay, cô ta mặc váy
liền áo hồng nhạt, khuôn mặt nhỏ điềm đạm, yêu kiều
mỉm cười, nhìn thấy người quen còn giọng oanh nhỏ

nhẹ: “Đàn anhl”

Hạ Tịch Quán nghe mà nổi da gà, nhưng mấy người

đàn ông đó lại rất hưởng thụ, khen ngợi ríu rít.

“Hạ Nghiên Nghiên không hỗ là đệ nhát tiểu thư, thiếu
nữ thiên tài của Hải Thành, khiến người ta vừa gặp đã

thương.”

“Anh nhìn Hạ Tịch Quán kia xem, đồ nhà quê từ nông
thôn ra, quả nhiên là không thể so với Hạ Nghiên

Nghiên.”

“Hạ Nghiên Nghiên xinh đẹp như vậy, đúng là hoa khôi

viện Xu Mật chúng ta.”

Hạ Nghiên Nghiên lấy cơm ngồi xuống, giả bộ không
nghe thấy máy lời này, ăn cơm ưu nhã, nhưng khóe

môi đã sớm mỉm cười.

Chương 128: Vị Hôn Phu
Lúc này, Triệu Lập Anh cũng đi tới, Song Song lập tức

lộ vẻ thẹn thùng mà hưng phấn: “Tổ trưởng Triệu, anh

ngồi đây ăn cơm đi.”

Hạ Tịch Quán liếc Song Song một cái, Song Song
thích Triệu Lập Anh à?

Lúc này, có người ồn ào nói: “Tổ trưởng Triệu, vị hôn
thê của anh đang gọi kìa, thật ra Song Song không tệ

lắm, chỉ hơi béo thôi ha ha.”

Song Song là vị hôn thê của Triệu Lập Anh?

Bây giờ Hạ Tịch Quán mới biết.

Triệu Lập Anh nhìn Song Song và Hạ Tịch Quán đầy
chán ghét, cầm cơm đi tới ngồi đối diện Hạ Nghiên
Nghiên, còn lấy sữa dâu tây mới mua đặt trong tầm
tay Hạ Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, anh mua cho

em đấy, em uống xem ngon không nhé.”

“Cảm ơn anh nhé, tổ trưởng Triệu.” Hạ Nghiên Nghiên
Chương 128: Vị Hôn Phu
liếc về phía Song Song và Hja Tịch Quán như có như

không, có ý khoe khoang.

Hạ Tịch Quán không để ý tới Hạ Nghiên Nghiên, cô
nhìn Song Song nói: “Song Song, Triệu Lập Anh là vị

hôn phu của cô à?”

Song Song ngượng ngùng: “Ừ, hai nhà chúng tôi có
hôn ước, nhưng hình như tổ trượng Triệu không thích
tôi, chuyện này cũng rất bình thường, tôi béo như vậy,

mọi người đều không thích người mập như tôi.”

Vì béo nên Song Song rất tự ti, cô cũng không có bạn
bè gì ở Xu Mật, chỉ thích chơi đùa mấy cây hoa cỏ của

mình.

Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Ai bảo thế, tôi thấy người

mập rất đáng yêu, tôi cũng quý Song Song.”

Hai mắt Song Song sáng ngời: “Tôi cũng thích Tịch

Quán, từ nay chúng ta chính là bạn tốt!”

Hạ Tịch Quán dẫn Song Song đi, Hạ Nghiên Nghiên

uống một ngụm sửa dâu, dịu dàng nói: “Tổ trưởng

Chương 128: Vị Hôn Phu
Triệu, tôi thấy Quán Quán rất chịu khó, nhất định là cô

ấy đến phòng thuốc để nhớ thuốc, không chừng… ba

ngày nữa, cô ấy có thể thành công đấy.”

Triệu Lập Anh sững lại: “Sao có thể?”

Hạ Nghiên Nghiên nhìn ngoài cửa sổ: “Tôi thấy vệ
sinh của viện nghiên cứu chúng ta chưa tốt lắm, nếu

có người lau nhà lau cửa sổ thì tốt rồi.”

Triệu Lập Anh lập tức hiểu ý Hạ Nghiên Nghiên, anh
ta đứng dậy đi làm.

Hạ Nghiên Nghiên hài lòng uống sữa dâu, cô ta lấy
điện thoại, mở diễn đàn của Xu Mật ra, tiêu đề chính
là “Hạ Nghiên Nghiên trở thành hoa khôi mới của

viện”.

Có người đăng ảnh của cô ta, cô ta mặc váy liền hồng
nhạt đứng trong nắng mai, yêu kiều mềm mại, yếu ớt

động lòng người.

“Hạ Nghiên Nghiên đẹp quá, tôi muốn xem ai có thể

bắt được trái tim hoa khôi viện nào?”

Chương 128: Vị Hôn Phu
“Mọi người mau theo.”

“Lục tổng chỉ 120 triệu vì Hạ Nghiên Nghiên, Hạ

Nghiên Nghiên đã sớm bị Lục tổng chiếm rồi.”

“Chúng ta chỉ có thể nhìn.”

Hạ Nghiên Nghiên cất điện thoại, cười hài lòng.

Hạ Tịch Quán và Song Song về phòng thuốc, chuẩn bị
bắt đầu công việc, lúc này, Triệu Lập Anh đi tới: “Hạ
Tịch Quán, chủ nhiệm Chu ra ngoài hội chẩn, lúc đi
phân phó tôi tìm người làm vệ sinh, bây giờ cô lấy
dụng cụ quét tước hết một lượt tòa nhà Xu Mật, tôi

không muốn thấy chút bụi bản nào cả.”

Hả?

Song Song lập tức bật lên: “Tổ trưởng Triệu, có lầm

không vậy, Xu Mật có máy tòa nhà liền, anh bắt Tịch

Chương 128: Vị Hôn Phu
Quán đi làm vệ sinh thì tới ngày nào tháng nào, ba

ngày nữa là chủ nhiệm Chu kiểm tra rồi, tôi và Quán
Quán còn chưa xem hết 800 loại dược liệu đâu, thế

thì kiểm tra kiểu gì?”

Chương 129: Điện Thoại Của Lục Tiên Sinh

Triệu lập Anh muốn chính là cái này, anh ta thiếu kiên
nhẫn thúc giục: “Tôi không quan tâm, Hạ Tịch Quán

mau dọn vệ sinh đi.”

Hạ Tịch Quán kéo Song Song lại: “Được, tôi dọn.”

Song Song thấy Hạ Tịch Quán lấy dụng cụ, tiếp tục kì
kèo: “Tổ trưởng Triệu, tôi thấy đây vốn không phải ý

chủ nhiệm Chu, anh có tình làm khó Tịch Quán thì cót”

Triệu Lập Anh nhìn dáng vẻ mũm mĩm của Song Song
đầy chán ghét: “Song Song, sao cô có thể kết bạn với
Hạ Tịch Quán, quả nhiên là vật họp theo loài, tôi
không quan tâm chuyện của cô, nhưng sau này đừng
có gọi tôi trước mặt mọi người nữa, cô nhìn cô béo
thế này, sao tôi có thể thích cô chứ, cô khiến tôi không

thể ngắng đầu nhìn người khác, đúng là mát mặt!”

Hai mắt Song Song đỏ ửng: “Triệu Lập Anh, thì ra là
anh nghĩ vậy, nếu tôi làm anh mất mặt thì chúng ta

hủy bỏ hôn ước đi!”

Chương 129: Điện Thoại Của Lục Tiên Sinh
“Chính cô nói đấy, không được đổi ý!” Triệu Lập Anh

lập tức nắm lấy lời này của cô, sợ cô hối hận.

“Là tôi nói, tôi sẽ không hối hận!” Song Song nói xong
thì chạy tớ cầm dụng cụ: “Tịch Quán, chúng ta cùng

dọn dẹp!”

Song Song thích Triệu Lập Anh, Triệu Lập Anh đẹp
trai, gia cảnh tốt, học giỏi tài cao, các phương diện
đều không tệ, bây giờ hai người hủy hôn ước, Song

Song khóc to một trận.

Hạ Tịch Quán an ủi: “Song Song, đừng buồn vì Triệu
Lập Anh, anh ta không hợp với cô, sau này cô sẽ tìm

được một chàng trai càng ưu tú hơn anh ta.”

Hạ Tịch Quán không nói cho Song Song biết chuyện
Triệu Lập Anh thích Hạ Nghiên Nghiên, người này
nhân phẩm không chính trực, lương tâm xấu xa, vốn

không hợp với Song Song đơn thuần đáng yêu.

Chương 129: Điện Thoại Của Lục Tiên Sinh
Song Song cố nén đau lòng, lau khô nước mắt: “Ừ,

đúng, Tịch Quán, tôi không khóc, anh ta không đáng

để tôi buồn!”

Hai người bắt đầu dọn dẹp từ giữa trưa tới tận tối mới
xong, Song Song chẳng còn sức đau buồn, hai người

mệt phò người.

Viện nghiên cứu đóng cửa buổi tối, Song Song thu
dọn đồ đạc về nhà: “Tịch Quán, chúng ta cùng về
thôi!”

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Song Song, tôi phải qua
phòng thuốc nhìn xem, cô mệt cả ngày rồi, mau về

nhà nghỉ đi.”

Song Song cũng muốn ở lại, nhưng nghĩ tới mình
không có hứng thú gì với y học, ở lại cũng không có
tác dụng gì nên nhũn chân phát tay: “Tịch Quán, tôi về

Avwr”

đây.

“Ừ, bai bai.”

Chương 129: Điện Thoại Của Lục Tiên Sinh
Hạ Tịch Quán tiễn Song Song thì về phòng thuốc,

phòng đã tắt đèn, duỗi tay không thấy năm ngón.

Hạ Tịch Quán vừa tới, hôm nay còn chưa kịp xem

công tắc đèn ở đâu, lần mò đi về phía trước.

Lúc này, “cộp” một cái, cô đụng vào tường.

Äy.

Trán đau quá.

Hạ Tịch Quán che trán ngước mắt nhìn, thấy một

khuôn mặt tuấn tú trong bóng tối.

AI

Chương 130: Ăn Khuya

Hạ Tịch Quán sợ hét toáng lên: “Ma, có mai”

Lúc này, “tách” một cái, đèn bật lên, ánh đèn mờ nhạt

đổ xuống.

Hạ Tịch Quán nhìn rõ con quỷ trước mặt, à không,
không phải quỷ, mà là người đàn ông không làm gì,

chỉ nằm ngủ trong phòng thuốc.

Hạ Tịch Quán nhìn anh ta, người này rất trẻ, khoảng
22 tuổi, cực kỳ đẹp trai, khí chất thanh tú sạch sẽ,

giống như công tử ngọc đi ra từ trong truyện tranh.

“Sao… sao anh đi đường không có tiếng vậy, tôi bị

dọa gần chết.”

Đôi mắt đen của thanh niên rất lạnh, không nói gì, chỉ

lạnh nhạt nhìn cô rồi về cái ghế của mình, ngủ tiếp.

Anh ta ngủ một ngày chưa đủ à?

Với lại, anh ta không nói vì… bị câm?

Chương 130: Ăn Khuya
Hạ Tịch Quán cảm thấy thanh niên này cứ là lạ,

nhưng cô nhanh chóng chuyển tầm mắt, bắt đầu xem

12800 loại dược liệu kia.

Học trò giỏi cũng phải thức đêm khổ học, tất cả thiên
phú đều cần có những nỗ lực, cố gắng phía sau, trên

đời này không có lối tắt nào cả.

Hạ Tịch Quán bắt đầu nhớ những dược liệu này,
nhưng hôm nay cô quá mệt mỏi rồi, ngồi trên ghé nghỉ

ngơi một lát rồi ngủ mắt.

Cả phòng thuốc yên tĩnh.

Thanh niên đang ngủ gật tỉnh dậy, anh ta mở bừng

mắt, lấy một quyển sách y ra chậm rãi xem.

“Nhị thiếu.” Lúc này, một thuộc hạ áo đen đi tới: “Đây

là bữa khuya ngài yêu cầu.”

Thuộc hạ cung kính dâng lên… một hộp mì ăn liền.

Chương 130: Ăn Khuya
Thanh niên không ngắng đầu, lạnh nhạt nói: “Đi xuống

đi.”

“Nhị thiếu, Hải Thành này có không ít đồ ăn ngon, tuy
kém xa các đầu bếp ở Đế Đô nhưng cũng ngon hơn
mì ăn liền, cậu ăn mì gói thường xuyên, nếu phu nhân
biết, nhất định sẽ đau lòng, với lại… nhị thiếu đã về
nước một thời gian, cũng nên về nhà đi… chứ?”

Thuộc hạ cần thận quan sát sắc mặt thanh niên.

Thanh niên vẫn không ngắng đầu: “Đi xuống.”

Thuộc hạ nhanh chóng chạy mắt.

Thanh niên mở xem sách y trong tay, chắc hẳn cảm
thấy nội dung trong sách không thú vị nên vứt sách ra,

đứng dậy, đi tới bên cạnh Hạ Tịch Quán.

Cô gái đeo mạng che mặt, vì quá mệt mỏi mà chìm
vào mộng đẹp, mái tóc dài đen nhánh xõa bên má,

thêm chút mềm mại.

Thanh niên đưa tay, muốn tháo mạng che của cô.

Chương 130: Ăn Khuya
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại du dương

vang lên, Hạ Tịch Quán có điện thoại.

Thanh niên hạ mi nhìn điện thoại Hạ Tịch Quán để

trên bàn, màn hình nhấp nháy ba chữ “Lục tiên sinh”.

Thanh niên chậm rãi thu tay lại.

Hạ Tịch Quán bị chuông điện thoại đánh thức, cô ngồi

dậy, thanh niên ngủ ở kia dã biến mắt.

Lục tiên sinh gọi điện tới.

Hạ Tịch Quán nhanh chóng cầm điện thoại nhận cuộc

gọi: “Alo, Lục tiên sinh à.”

Tiếng nói trầm thấp giàu từ tính của Lục Hàn Đình
chậm rãi truyền qua điện thoại: “Sao nghe máy của
anh chậm thế, nếu chậm hơn chút nữa, anh cảm thấy

mình đi bắt gian là vừa.”

“Sức tưởng tượng của Lục tiên sinh thật phong phú,

Chương 130: Ăn Khuya
giờ em đang ở viện nghiên cứu, lúc nãy mệt quá mà

ngủ gật mắt, anh cũng muốn so đo chuyện này với em

hửm?”

Cô dùng “hửm’, giọng thiếu nữ ngọt ngào hơi nâng
lên, cực kì nũng nịu, là bắt chước cách nói chuyện lúc

thường của anh.

Lục Hàn Đình mỉm cười, nhỏ giọng dịu dàng: “Anh đón

em nhé?”

“Không cần, anh không phải qua đón em đâu, chắc
anh xem tin rồi, ba ngày nữa, chủ nhiệm Chu sẽ khảo
sát em, mọi người đều đang hóng trò cười của em
đấy, em phải tăng cả chăm chỉ học, không thể cho bọn

họ khinh eml”

Lục Hàn Đình không ép nữa, anh chuyển chủ đề,
giọng nói tùy ý: “Hôm nay có quen anh đẹp trai nào
không, nghe nói Xu Mật có rất nhiều anh đẹp trai gia

cảnh tốt…”

Chương 130: Ăn Khuya
Hạ Tịch Quán cảm thấy, không chỉ hành xử mạnh mẽ,
ý chiếm hữu của Lục Hàn Đình với cô cũng rất mạnh

me.

Cô vẫn luôn nhắn mạnh muốn tự báo thù, anh thả cho
vô tự do, nhưng khống chế tất cả các bạn bè giới tính

nam xung quanh cô rất chặt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom