• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1011-1019

CHƯƠNG 1011

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn vô cùng khó coi.

“Thẩm Hạ Lan, đừng quậy nữa! Về nhà!”

Anh muốn vòng qua bế Thẩm Hạ Lan lên, nhưng Thẩm Hạ Lan lại dịch sang bên cạnh, trực tiếp tránh anh.

“Anh đi ra! Ai muốn về nhà với anh chứ? Không về! Đã ly hôn rồi, về cái rắm!”

Thẩm Hạ Lan ợ một cái, ánh mắt mông lung nói.

Sát khí quanh người Diệp Ân Tuấn lập tức tỏa ra, ngay cả không khí xung quanh cũng lạnh dần.

Người của công ty nhìn thấy cảnh này, mọi người không biết nên nói cái gì, có người đã gọi điện cho Triệu Tâm Hằng.

Diệp Ân Tuấn hít sâu một hơi, cố gắng đè nén lửa giận của mình, lần nữa đi tới, gần như cưỡng ép bế Thẩm Hạ Lan lên.

“Anh thả em xuống! Diệp Ân Tuấn, đồ khốn! Chúng ta đã ly hôn rồi!”

“Im miệng!”

Lửa giận của Diệp Ân Tuấn đang bốc lên hừng hực.

“Thẩm tổng…”

Có người muốn đi lên ngăn cản, nhưng bị đôi mắt đông chết người không đền mạng đó của Diệp Ân Tuấn dọa, vội vàng lùi lại một bước.

“Vô dụng!”

Lông mày của Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại với nhau, nói lầm bầm, lại cảm thấy dạ dày cuộn trào khó chịu.

Cô vỗ Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Em muốn nôn.”

Lông mày của Diệp Ân Tuấn càng nhíu chặt.

Anh nhìn thấy bộ dạng khó chịu của Thẩm Hạ Lan, cuối cùng là nhìn không nổi nữa, bế Thẩm Hạ Lan đi về phía nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh bị Diệp Ân Tuấn dọn sạch rồi.

Anh sau khi bế Thẩm Hạ Lan đi vào, để cô ở trên bồn rửa.

Thẩm Hạ Lan vùi đầu vào bồn rửa nôn nửa ngày cũng không nôn ra được thứ gì.

“Không ăn gì mà uống rượu rồi?”

Giọng nói của Diệp Ân Tuấn giống như tuyết đông, vô cùng lạnh.

Thẩm Hạ Lan không tự chủ mà rùng mình, mông lung liếc nhìn anh, trực tiếp nói một câu: “Liên quan cái rắm gì đến anh.”

“Nói chuyện đàng hoàng!”

Diệp Ân Tuấn cảm thấy Thẩm Hạ Lan của bây giờ thật sự quá thiếu đòn rồi. Đặc biệt là đôi mắt mông lung đó, thật sự quá câu hồn đoạt phách.

Anh cũng có hơi không khống chế được suy nghĩ của mình rồi.

Thẩm Hạ Lan lại không nhận ra, Diệp Ân Tuấn càng kêu cô nói chuyện đàng hoàng, cô càng làm càn.

“Em không! Cứ không đấy! Anh quản sao?”

Cô nói rồi lại nôn khan.

Thấy cô không có gì có thể nôn ra rồi, Diệp Ân Tuấn trực tiếp vác cô lên vai đi ra bên ngoài.

Nhân viên của công ty ở bên ngoài đợi, thấy Diệp Ân Tuấn đi ra, vội lại gần.

“Cút ra!”

Tính khí của Diệp Ân Tuấn rất không tốt, đặc biệt là trong trạng thái hiện nay của Thẩm Hạ Lan, những người này nếu như có mắt nhìn có lẽ anh còn sẽ không so đo với bọn họ.

“Anh rốt cuộc là gì của Thẩm tổng chúng tôi? Cứ như này mang Thẩm tổng của chúng tôi đi, chúng tôi sẽ báo cảnh sát đó.”

Đối phương rút điện thoại ra, trực tiếp uy hiếp Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn cười lạnh một tiếng, ném giấy đăng ký kết hôn cho bọn họ.

“Bây giờ còn cản không?”

Mấy người vừa thấy Diệp Ân Tuấn là chồng của Thẩm Hạ Lan, lập tức nhường đường.

“Anh Diệp, Thẩm tổng của chúng tôi không có ăn bao nhiêu đồ ăn cả, uống nhiều khả năng khó chịu, anh…”

“Biết cô ấy không ăn bao nhiêu đồ ăn còn để cô ấy uống rượu?”

Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn thật sự muốn lăng trì đối phương đến chết, dọa cho đối phương lập tức im miệng.

Thẩm Hạ Lan lại có hơi không vừa lòng.
Chương 1012

“Diệp Ân Tuấn, em nói cho anh biết, anh bớt hù dọa người của công ty em đi, nếu không em để anh ngủ sô pha!”

Lời này nói phải gọi là bá khí.

Lửa giận của Diệp Ân Tuấn có lớn nữa cũng tan biến.

“Như nào mới có thể không ngủ sô pha?”

Chính Diệp Ân Tuấn cũng không chú ý, giọng điệu của anh dịu dàng hơn nhiều.

Thẩm Hạ Lan khó chịu lôi Diệp Ân Tuấn, nôn khan một lát, sau đó có hơi tức tối nói: “Diệp Ân Tuấn, em khó chịu! Em khó chịu!”

“Được, anh đưa em về nhà!”

Đáy mắt Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, trực tiếp bế Thẩm Hạ Lan rời đi.

Người bên cạnh cũng không có ngăn cản nữa.

“Đây là chồng của Thẩm tổng sao? Tôi sao nhìn quen mắt vậy chứ? Hình như từng thấy ở đâu rồi.”

“Mấy cô không xem báo tài chính kinh tế sao? Đây hình như là Diệp Ân Tuấn bá chủ của Hải Thành.”

“Vừa rồi cái tên mà Thẩm tổng gọi là cái tên này nhỉ?”

“Hình như là vậy.”

Mấy người ríu rít nói chuyện riêng, cuối cùng cũng hiểu tại sao một công ty điện ảnh và truyền thông nhỏ của Thẩm Hạ Lan lại được xây dựng thành công đến vậy.

Thẩm Hạ Lan lại không hề hay biết về chuyện này.

Cô sau khi bị Diệp Ân Tuấn bế lên xe, cảm thấy đầu óc quay cuồng.

Diệp Ân Tuấn để cô dựa trên vai mình, Phi lái xe cũng rất vững vàng.

Về đến chỗ ở của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn bế cô xuống xe, Thẩm Hạ Lan đã ngủ rồi.

Mấy tháng này, Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan rất lâu không có thân mật bên nhau như này. Anh lưu luyến khoảnh khắc tuyệt đẹp như này, lại không thể nhìn Thẩm Hạ Lan dằn vặt như vậy.

Diệp Ân Tuấn bế cô về phòng ngủ, cởi giày, đắp chăn, khi xoay người mới phát hiện góc áo của mình bị Thẩm Hạ Lan túm.

“Đừng đi!”

Giọng của cô không lớn, thậm chí mang theo chút nghẹn ngào, khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt.

Trái tim của Diệp Ân Tuấn bỗng đau nhói khó chịu.

Anh ngồi ở trước mặt Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Anh không đi. Em ngủ đi, anh đi nấu ít cháo em.”

Thẩm Hạ Lan cũng không biết là nghe thấy hay như sao, cứ vậy ngủ thiếp đi.

Diệp Ân Tuấn không nỡ kéo góc áo của mình, anh thấy dáng vẻ buồn bã như vậy của Thẩm Hạ Lan, thật sự hận không thể giết mình, nhưng anh có nỗi khổ bất đắc dĩ, chuyện đó nói cái gì anh cũng không thể để Thẩm Hạ Lan biết.

“Xin lỗi.”

Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói, đặt một nụ hôn trên trán của Thẩm Hạ Lan, sau đó kéo góc áo của anh ra.

Thẩm Hạ Lan không biết tất cả chuyện này, chỉ cảm thấy trong dạ dày khó chịu như thiêu đốt.

Cô nghĩ đến sự khó chịu của những ngày này, đột nhiên thấy rất tủi thân, tủi thân đến mức thế nào cũng không ngủ được.

Thẩm Hạ Lan vừa đứng dậy, tay đập thẳng vào ly nước trên bàn, ‘choang’ một tiếng, dọa Thẩm Hạ Lan giật mình.

Diệp Ân Tuấn thì lập tức chạy đến, khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan cúi người muốn nhặt mảnh vỡ thủy tinh thì căng thẳng mà vội hô một tiếng: “Đừng động vào!”

Thẩm Hạ Lan mới hơi cúi xuống thì bị Diệp Ân Tuấn hô một tiếng, cả người đơ ra.

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng chạy lên, cầm chổi vội vàng quét bỏ vào thùng rác ở một bên.

“Em lên giường nằm là được, để anh.”

Diệp Ân Tuấn thấy dáng vẻ ngây ngốc của Thẩm Hạ Lan, không khỏi hạ thấp giọng.

Thẩm Hạ Lan lại đứng lên, đi đến trước mặt Diệp Ân Tuấn, trực tiếp lôi cổ áo của anh, kéo đến trước mặt mình.

“Diệp Ân Tuấn?”

Hơi thở của cô phả vào mặt của Diệp Ân Tuấn, nhiều thêm một chút ám muội, cũng khiến sự buồn bã những ngày tháng của Diệp Ân Tuấn bớt đi một ít.

“Ừm.”

Anh gật đầu.

“Đồ khốn!” Thẩm Hạ Lan quăng một cái tát.
Chương 1013

Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn có hơi khó coi, mặt trái rất nhanh đã sưng lên.

Có điều anh không có tránh né, cũng không có nói chuyện, mà trực tiếp đưa tay ôm chặt Thẩm Hạ Lan, bá đạo hôn cô.

Thẩm Hạ Lan không có tránh né, ngược lại vòng tay ôm chặt cổ của Diệp Ân Tuấn, tận tình hôn đáp trả.

Diệp Ân Tuấn bỗng sững người.

Có điều sững sờ chỉ trong một khoảnh khắc, anh không thèm nghĩ ngợi mà trực tiếp nắm quyền khống chế.

Sau đó phát triển như bình thường.

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan mệt mỏi ngủ thiếp đi, nhất thời tâm tư phức tạp.

Anh là thật sự rất muốn ở bên Thẩm Hạ Lan, chỉ là không ngờ sẽ là phương thức như này, một mặt khác, anh cũng biết, lý do Thẩm Hạ Lan nhiệt tình như lửa như vậy, sợ là có liên quan tới việc uống nhiều rượu.

Không biết sau khi tỉnh rượu cô liệu còn duy trì trạng thái như này với anh nữa không.

Diệp Ân Tuấn đứng dậy mặc quần áo vào, nhìn vết xanh tím trên người Thẩm Hạ Lan, có hơi tự mắng mình quá kịch liệt, có điều nhiều ngày như vậy rồi, anh là không thể khống chế được bản thân.

Anh đắp lại chăn cho Thẩm Hạ Lan, sau đó xuống nấu cháo cho cô.

Khi Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy, Diệp Ân Tuấn đã không còn ở đây nữa.

Cô chỉ cảm thấy cả người rất đau nhức, bộ phận đặc biệt hình như cũng có hơi không đúng.

Những mảnh ghép nhỏ nhặt phủ khắp trong đầu của Thẩm Hạ Lan.

Cô đột nhiên có hơi buồn bực và ảo não.

Cô thế nào lăn lên giường với Diệp Ân Tuấn rồi?

Vấn đề của Diệp Ân Tuấn còn chưa có giải thích rõ ràng, cô thế nào lại thất thân sau khi say rượu chứ?

Thẩm Hạ Lan rất đau đầu, khi nhìn thấy trên bàn để một ly trà giải rượu, nét chữ rồng bay phượng múa của Diệp Ân Tuấn xuất hiện ở trước mặt cô.

“Uống trà giải rượu rồi, có thể giảm bớt chút đau đầu, trong nồi có cháo anh nấu cho em, làm ấm dạ dày, em ít nhiều cũng phải ăn một ít. Anh có việc đi trước đây.”

Trái tim của Thẩm Hạ Lan đau đớn từng cơn.

Đây chính là ông chồng tốt nhất của cô, bây giờ vậy mà đến mức độ ngại ngùng như này.

Thẩm Hạ Lan không biết mình dùng tâm trạng gì uống trà giải rượu.

Cô lắc đầu, cảm thấy chắc chắn dễ chịu hơn thì uống nốt trà giải rượu.

Không thể không nói, Diệp Ân Tuấn rất hiểu cô.

Thẩm Hạ Lan đã rất đói, vào phòng bếp thì thấy Diệp Ân Tuấn nấu bốn món một canh cho cô, còn có cháo gạo.

Cô ăn hết cháo gạo rồi, sau đó để những đồ ăn khác vào trong tủ lạnh.

Thẩm Hạ Lan mở điện thoại ra, lướt facebook, nhìn thấy Lam Tử Thất quyết định tham gia cuộc thi tuyển chọn Tôi là ngôi sao ca nhạc lớn.

Cô biết, đây là bước đầu tiên Lam Tử Thất bước vào giới ca hát.

Mặc kệ cô có thể đạt giải hay không, chỉ cần tham gia chương trình này, độ nhận dạng mở rộng, lại cộng thêm giọng hát của Lam Tử Thất, debut của cô ấy ở trong một ngày không xa.

Trong lòng Thẩm Hạ Lan rất an ủi.

“Tử Thất, chúc mừng cậu, nhất định phải cố lên, tớ sẽ đến hiện trường chống trận cho cậu.”

Thẩm Hạ Lan gửi một tin nhắn cho Lam Tử Thất.

Lam Tử Thất bây giờ bận hơn cô, điện thoại bình thường không gọi được, trong tình hình như này, cô chỉ có thể để lại lời nhắn, đợi Lam Tử Thất có thời gian xem thì trả lời cô lúc đó.

Sau khi làm xong tất cả chuyện này, Thẩm Hạ Lan đi rửa mặt, thay quần áo, Triệu Tâm Hằng gọi điện cho cô.

“Thẩm tổng, có một ngôi sao muốn đến công ty chúng ta ký hợp đồng, tôi muốn thương lượng với cô.”

“Có ngôi sao muốn ký với công ty chúng ta thì chị quyết định là được, dùng người không nghi, nghi người không dùng, chị xem mà làm là được.”

Thẩm Hạ Lan đối với Triệu Tâm Hằng là tin tưởng tuyệt đối, tuy biết chị ta là bên Diệp Ân Tuấn phái đến giúp đỡ cô.

Triệu Tâm Hằng rất là cảm động, có điều vẫn thấp giọng nói: “Thẩm tổng, là như này, đối phương là Phương Nguyên.”

Thẩm Hạ Lan khựng lại.
Chương 1014

Phương Nguyên là ngôi sao tuyến đầu của mảng điện ảnh truyền hình, bối cảnh bí ẩn, có người quản lý riêng, tài nguyên rất lớn, debut đến nay chỉ dựa vào dưới trướng Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh, căn bản không cần ký kết với bất kỳ một công ty điện ảnh và truyền thông, càng đừng nói là công ty nhỏ như của cô.

Hiện nay Phương Nguyên đột nhiên đến công ty điện ảnh và truyền thông của cô ký hợp đồng, nói thật thật sự dọa Thẩm Hạ Lan rồi.

Đây rốt cuộc là sao?

Lẽ nào lại là Diệp Ân Tuấn ở đằng sau giúp cô sao?

“Bên phía Diệp Ân Tuấn nói như nào?”

Trong lòng Thẩm Hạ Lan nghĩ thế nào thì hỏi như thế, dù sao Triệu Tâm Hằng là người bên Diệp Ân Tuấn tìm, cô cũng không cần thiết phải tránh chị ta.

Triệu Tâm Hằng sững ra, có hơi nghi hoặc hỏi: “Thẩm tổng, ý của cô là chuyện này là ý của Sếp Diệp sao?”

“Lẽ nào không phải sao?”

Thẩm Hạ Lan nghe giọng điệu này của Triệu Tâm Hằng, hình như không có liên quan tới Diệp Ân Tuấn.

“Tôi không thấy Sếp Diệp nói tới chuyện này, tôi trước tiên đi xác nhận một chút.”

Triệu Tâm Hằng nếu đã nói như vậy, Thẩm Hạ Lan tự nhiên biết chuyện này không liên quan tới Diệp Ân Tuấn, lại cộng thêm không lâu trước xảy ra chuyện ngại ngùng với Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan vội nói: “Không cần đâu, chuyện bên này giao cho tôi đi, chị đưa cho tôi số điện thoại của người quản lý của Phương Nguyên đi, tôi tự mình bàn bạc.”

Thẩm Hạ Lan là lão tổng của công ty, Triệu Tâm Hằng tuy là tổng giám, nhưng gặp phải tình huống như này, cũng chỉ có cô tự mình ra mặt mới có thể thể hiện được thành ý của cô.

Dù sao một ngôi sao tuyến đầu muốn kết hợp đồng với công ty nhỏ như của cô, cô vẫn là thấy được sủng mà đâm ra lo sợ.

Triệu Tâm Hằng thấy cô nói như vậy, vội vàng đưa số điện thoại của người quản lý của Phương Nguyên cho Thẩm Hạ Lan, sau đó hỏi: “Thẩm tổng, không bằng tôi đi cùng cô.”

“Không cần đâu, tôi tự đi thôi.”

Sau khi cúp máy, Khương Hiểu đi ra ngoài mua đồ ăn đã trở về.

“Bà chủ, cô muốn ra ngoài sao?”

“Ừm, đúng vậy, cô không có việc gì thì theo tôi ra ngoài một chuyến.”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy hình ảnh của Khương Hiểu khá tốt, vội mở miệng “Được.”

Khương Hiểu tuy không biết tại sao Thẩm Hạ Lan muốn dẫn cô ta theo, nhưng nếu Thẩm Hạ Lan nói như vậy rồi cô ta cũng không có dị nghị.

Hai người sửa soạn một chút thì ra ngoài.

Khương Hiểu tự nhiên kiếm chân lái xe.

Thẩm Hạ Lan mở điện thoại ra, là tư liệu của Phương Nguyên mà Triệu Tâm Hằng gửi tới.

Phương Nguyên, debut ba năm trước, ngôi sao mảng điện ảnh truyền hình, gần đây cũng phát triển sang lĩnh vực ca hát, cái gọi là thuận buồm xuôi gió, càng không có bất kỳ scandal nào.

Cụ thể liên đến tới bối cảnh của Phương Nguyên lại được xử lý rất sạch sẽ.

Lông mày của Thẩm Hạ Lan hơi nhíu lại.

Cô biết, trong trường hợp như này, hoặc là Phương Nguyên vốn chính một người có gia thế sạch sẽ, hoặc là bối cảnh mạnh mẽ đến nỗi ai cũng không dám thăm dò.

Thẩm Hạ Lan khá tin vế sau.

Chỉ là một sự tồn tại mạnh mẽ như này, ba năm này đều luôn trong trạng thái tự do, sao đột nhiên lại tìm tới một công ty nhỏ vừa một thành lập, chưa có tiếng tăm như của cô chứ?

Nếu như nói không phải là Diệp Ân Tuấn nhúng tay ở đằng sau, vậy thì nguyên nhân trong này đáng phải suy ngẫm rồi.

Thẩm Hạ Lan gọi điện cho người quản lý của Phương Nguyên, hẹn thời gian và địa điểm, sau đó thì cúp máy.

Mọi chuyện vẫn là để sau khi gặp mặt nói chuyện rồi tính tiếp.

Chiếc xe dừng ở câu lạc bộ giải trí.

Thẩm Hạ Lan đặt một phòng đơn, cùng Khương Hiểu đến phòng đơn.

Bởi vì Phương Nguyên có buổi sự kiện họp báo, khả năng sẽ phải đợi một tiếng. Vì thế, Thẩm Hạ Lan không có suy nghĩ gì quá lớn, dù sao là ngôi sao hạng A, đãi ngộ như này cô cũng nên nghĩ đến.

Khương Hiểu rất thuần thục rót một ly trà cho Thẩm Hạ Lan.

“Bà chủ, uống trà.”
Chương 1015

“Sau này theo tôi ra ngoài thì gọi tôi là chị Thẩm là được, cô ở trong nhà làm trợ lý của tôi có hơi không biết trọng dụng nhân tài rồi, bắt đầu hôm nay cô làm trợ lý của tôi đi. Vấn đề lương cô có yêu cầu gì cứ việc đưa ra với tôi.”

Thẩm Hạ Lan nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói, lại khiến Khương Hiểu sửng sốt.

“Trợ lý? Bà chủ, không, chị Thẩm, chị là nói tôi có thể làm trợ lý của chị sao?”

“Không bằng lòng?”

“Không không không, rất bằng lòng!”

Khương Hiểu vội đáp lại, sợ trả lời muộn loại chuyện này sẽ mất.

Khi Thẩm Hạ Lan nhìn thấy sự tin tưởng mà Khương Hiểu đối với cô, đáy lòng vụt qua một tia ấm áp.

“Cô không sợ tôi làm công ty phá sản, đến lúc đó cô còn không bằng làm y tá cho người khác?”

“Không thể nào!”

Dáng vẻ đầy sự tự tin của Khương Hiểu khiến tâm trạng của Thẩm Hạ Lan trở nên rất tốt.

“Nếu đã muốn làm trợ lý của tôi, lát nữa xem một lượt tình hình của công ty, hiểu rõ mới có thể làm tốt công việc.”

“Được, chị Thẩm.”

Khương Hiểu rất nhanh đã thích ứng.

Thời gian chờ đợi cũng không phải dài như vậy, Thẩm Hạ Lan thỉnh thoảng gửi vài tin nhắn cho Lam Tử Thất, nói vài chuyện thú vị, thỉnh thoảng lại gửi tin nhắn cho Tiêu Niệm Vi, hỏi xem cô ấy dạo này như nào rồi.

Cô cảm thấy cuộc sống như này cũng khá phong phú, ngoài thỉnh thoảng thấy trống rỗng ra.

Khi bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Thẩm Hạ Lan biết người quản lý của Phương Nguyên đến rồi.

Thẩm Hạ Lan vội vàng ra hiệu bằng mắt cho Khương Hiểu.

Khương Hiểu nhanh chóng đứng dậy, đi về phía cửa.

Khi cửa mở ra, người đến là một người đàn ông khoảng hơn 30 tuổi, nhìn sơ đã thấy dáng vẻ rất từng trải.

“Sếp Thẩm, chào cô, tôi tên Thành Lâm. Là người quản lý của Phương Nguyên, sau này bất cứ vấn đề liên quan tới Phương Nguyên do tôi và cô bàn bạc.”

“Chào anh, tôi tên Thẩm Hạ Lan.”

Thẩm Hạ Lan bắt tay với Thành Lâm.

Hai người sau khi ngồi xuống, Khương Hiểu vội vàng rót một ly trà cho Thành Lâm.

“Cảm ơn.”

Thành Lâm ngược lại rất lịch sự gật đầu với Khương Hiểu.

Thẩm Hạ Lan nhìn Thành Lâm, cảm thấy anh ta nhìn thế nào cũng không giống người biết phán đoán sai lầm, cô không khỏi hỏi: “Thành Lâm phải không? Mạo muội hỏi anh một câu hỏi, không biết anh có thể cho tôi một câu trả lời hài lòng hay không.”

“Sếp Thẩm cô nói.”

“Tại sao muốn ký hợp đồng với công ty của chúng tôi? Theo tôi được biết, tài nguyên của Phương Nguyên rất tốt, căn bản không cần ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông. Các anh lại là một ngôi sao tuyến đầu, hiện nay chủ động ký hợp đồng với chúng tôi, là có ẩn tình gì sao?”

Thẩm Hạ Lan cũng không tránh né, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề.

Những chuyện này, nói sớm thì hay hơn.

Thành Lâm dường như biết Thẩm Hạ Lan sẽ hỏi như vậy, cười rồi nói: “Sếp Thẩm nói không sai, Phương Nguyên của chúng tôi quả thật không cần ký hợp đồng với bất kỳ công ty điện ảnh và truyền thông nào cả. Tài nguyên riêng của chúng tôi có thể khiến Phương Nguyên ở trên con đường của ngôi sao tuyến đầu sẽ càng đi càng xa.”

“Vậy tại sao…”

“Nói thật, tôi cũng không biết.”

Thành Lâm cười bất lực nói: “Có lẽ Sếp Thẩm sẽ cảm thấy tôi có hơi làm màu, nhưng đây là sự thật. Phương Nguyên đột nhiên nói muốn ký hợp đồng với công ty của các cô, còn nguyên nhân cậu ta không muốn nói với tôi, cũng không bằng lòng nói, chỉ là nói điều kiện ký hợp đồng thì Sếp Thẩm định là được. Nếu như có thể, cậu ta cũng sẽ san ra một ít tài nguyên cho những người mới của cô, thậm chí còn sẽ giúp dẫn dắt những người mới này vào trong giới, chỉ cần Sếp Thẩm cần.”

Lông mày của Thẩm Hạ Lan càng nhíu chặt.

Phương Nguyên từ khi debut đến nay, chưa từng dẫn dắt người mới, đây là luật thép trong giới mà ai cũng biết, hơn nữa con người của Phương Nguyên khá lạnh lùng, cũng không theo định hình thiết kế nào cả, nhưng tính cách này của anh ta vẫn thu hút được phần lớn các fan trung thành tới cùng với anh ta.
Chương 1016

Hiện nay Phương Nguyên không những muốn ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông của cô, còn muốn giúp đỡ dẫn dắt người mới, còn muốn chia sẻ tài nguyên với cô, điều này đối với Thẩm Hạ Lan mà nói thật sự là chuyện miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.

Thẩm Hạ Lan đã không phải là cô gái của 5 năm trước, tự nhiên biết câu trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cỡ.

Cô trầm tư một lúc rồi hỏi: “Điều kiện của Phương Nguyên đối với chúng tôi là gì?”

“Không có điều kiện.”

Lời của Thành Lâm khiến lông mày của Thẩm Hạ Lan càng nhíu chặt.

“Tôi cần phải quay về suy nghĩ thêm, Thành Lâm anh không để bụng chứ?”

“Đương nhiên không, Sếp Thẩm nếu như khi nào muốn ký hợp đồng, tìm tôi bất cứ lúc nào là được. Hợp đồng bên tôi đã chuẩn bị xong rồi, Sếp Thẩm có cần xem trước không?”

“Trước thì không cần.”

Thẩm Hạ Lan từ chối.

Đây là một chuyện tốt lớn, nhưng chính vì là chuyện tốt, Thẩm Hạ Lan mới vô cùng thận trọng.

Sau khi Thành Lâm rời khỏi, Thẩm Hạ Lan ngồi ở trên ghế từ đầu tới cuối không nghĩ hiểu trong này rốt cuộc là vì cái gì.

Khương Hiểu nhìn cô, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim rồi nói: “Chị Thẩm, liệu có khi nào là chủ ý của Diệp tổng? Nhưng đối phương giấu giếm rất tốt? Tôi cảm thấy trên thế giới này ngoài Diệp tổng ra, sẽ không có ai làm vụ mua bán lỗ vốn như này.”

Thẩm Hạ Lan cũng nghĩ như vậy.

Trong tay cô cầm điện thoại, trong lòng đang do dự.

Chuyện tối qua thật sự quá ngại ngùng rồi, cô thật sự muốn chủ động nói cái gì với Diệp Ân Tuấn sao?

Nhưng chuyện này lại liên quan đến tương lai của công ty, cô không thể không thận trọng.

Thẩm Hạ Lan suy nghĩ, sau đó gọi điện cho Tiêu Niệm Vi.

“Niệm Vi, cậu quen Phương Nguyên không?”

“Ngôi sao điện ảnh truyền hình Phương Nguyên sao?”

Tiêu Niệm Vi vừa kết thúc một ca phẫu thuật, giọng nói có hơi mệt mỏi.

“Ừm, phải.”

“Xem như là quen đi, có duyên gặp một lần, tôi từng khám bệnh cho mẹ của anh ta.”

“Cho nên anh là nể mặt của cậu mới đến công ty của tớ ký hợp đồng sao?”

Đây là lý do hợp lý nhất mà Thẩm Hạ Lan suy đến.

Tiêu Niệm Vi lại sững người.

“Ý gì vậy? Đi tìm cậu ký hợp đồng sao? Phương Nguyên? Tớ cái gì cũng không nói.”

Giọng điệu của Tiêu Niệm Vi không giống nói dối, lông mày của Thẩm Hạ Lan lập tức nhíu lại.

“Không phải là nể mặt của cậu sao?”

“Đương nhiên không phải. Tớ tuy có ơn với mẹ của anh ta, nhưng tớ cũng không cần thiết phải ép một ngôi sao lớn như người ta đến một công ty bé vừa mở như của cậu không phải sao? Với lại người ta tài nguyên phong phú, còn cần phải ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông sao?”

Lời của Tiêu Niệm Vi khiến Thẩm Hạ Lan lần nữa nghẹn lời rồi.

Đây cũng là chỗ cô nghĩ không hiểu.

“Không phải là Diệp Ân Tuấn nhà các cậu chứ?”

Tiêu Niệm Vi cũng nói như vậy.

Thẩm Hạ Lan lập tức cảm thấy có hơi băn khoăn rồi.

“Tớ gọi điện hỏi thử.”

“Ừm, có gì vẫn là nói thẳng ra thì tốt hơn, tớ cảm thấy Diệp Ân Tuấn đối với cậu vẫn khá tốt, hơn nữa tớ cũng không tin anh ta đi quá giới hạn, giữa hai người cố gắng nói chuyện, nói không chừng sẽ nói rõ được.”

Đối với Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, Tiêu Niệm Vi chung quy cảm thấy đáng tiếc.

Thẩm Hạ Lan không biết nên nói như nào với Tiêu Niệm Vi, chỉ có thể ậm ừ nói chuyện, sau đó cúp máy.

Không phải là Tô Niệm Vi, lẽ nào thật sự phải hỏi Diệp Ân Tuấn sao?

Thẩm Hạ Lan nghĩ đến thế lực của Diệp Ân Tuấn, vẫn là khựng lại một lát, sau đó mới ấn số điện thoại quen thuộc đó.

Diệp Ân Tuấn thật sự không ngờ sẽ nhận được điện thoại của Thẩm Hạ Lan, anh do dự một lát, cũng không biết Thẩm Hạ Lan có phải là đến hưng sư vấn tội hay không, có điều vẫn lập tức nghe máy.

“Có chuyện gì sao?”
Chương 1017

“Phương Nguyên anh quen không?”

Thẩm Hạ Lan sợ cô hỏi chuyện tối qua, vội mở miệng hỏi.

Diệp Ân Tuấn hơi nhíu mày.

“Phương Nguyên là ai?”

Câu nói này của Diệp Ân Tuấn trực tiếp kiến Thẩm Hạ Lan sững người rồi.

Anh không phải là người nói dối.

Nếu như Phương Nguyên thật sự là người Diệp Ân Tuấn giới thiệu tới, cho dù là không thừa nhận cũng sẽ không hỏi như vậy, nhưng anh hỏi thẳng ra như vậy, trái tim của Thẩm Hạ Lan lập tức kêu lộp bộp.

“Không phải là anh giới thiệu tới sao?”

Diệp Ân Tuấn bây giờ cũng nghe ra ý trong lời Thẩm Hạ Lan.

Anh vội bảo Phi đi điều tra tất cả mọi thứ liên quan tới Phương Nguyên, sau đó thấp giọng nói: “Anh sau khi điều tra rõ sẽ gửi thông tin chi tiết cho em.”

“Được, cảm ơn anh.”

Thẩm Hạ Lan nói xong, Diệp Ân Tuấn lập tức sững người.

Tối qua hai người còn tiếp xúc không chút khe hở, nhưng hôm nay cuộc đối thoại này lại giống như người xa quen thuộc nhất.

Diệp Ân Tuấn sau khi cúp máy, lông mày nhíu chặt.

Phương Nguyên là một ngôi sao anh biết, nhưng người này tại sao vô duyên vô cớ tìm tới Thẩm Hạ Lan chứ?

“Phi, đi điều tra kỹ càng nội tình của Phương Nguyên cho tôi. Càng chi tiết càng tốt.”

“Được, Diệp tổng.”

Phi sau khi đi ra ngoài, Diệp Ân Tuấn vẫn cảm thấy có hơi không đúng, anh lại gọi điện cho Lương Thiệu Cảnh.

“Giúp tôi điều tra một người.”

“Nói.”

“Phương Nguyên.”

Lương Thiệu Cảnh khựng lại một chút, sau đó cúp máy.

Thẩm Hạ Lan bên này sau khi để điện thoại xuống cũng cảm thấy có chút nghi hoặc, ngôi sao lớn như người ta, tài nguyên tốt như vậy sao lại tìm đến cô chứ?

Cô không cảm thấy mình quá xuất chúng, ở xã hội này, nếu như không có sự giúp đỡ của Diệp Ân Tuấn, cái công ty điện ảnh và truyền thông nhỏ này của cô sẽ như thế nào cô cũng không biết, điều kiện như này sao có thể thu hút ngôi sao tuyến đầu chạy tới ký hợp đồng còn tự mang tài nguyên tới chia rẻ chứ?

Thẩm Hạ Lan không phải là kẻ ngốc, có thể nghĩ đến những điều này.

Cô hít sâu một hơi, quyết định đi tìm Lam Tử Thất. Thời gian lâu như vậy rồi, Lam Tử Thất cũng đã thu hút được một chút độ nổi.

Thẩm Hạ Lan và Khương Hiểu nói chuyện một lát, Khương Hiểu chuẩn bị một ít đồ cho cô.

Cô gọi điện cho Lam Tử Thất, biết được cô ấy ở tòa nhà Tài Phú thu âm thì lái xe qua đó.

Tòa nhà Tài Phú là một tòa nhà tổng hợp, ngành nghề ở đây rất nhiều, Thẩm Hạ Lan biết được Lam Tử Thất còn đang thu âm, cần khoảng hơn tiếng nữa mới có thời gian, hơn nữa phòng thu âm cũng không phải tùy tiện ai cũng có thể đi vào, cô bèn đợi ở nhà hàng ở tầng bốn đặt chỗ, định ăn chút gì trong lúc đợi Lam Tử Thất.

Thẩm Hạ Lan gọi một ly cappuccino, sau đó rút điện thoại ra bắt đầu lướt facebook. Dù sao bây giờ đã mở công ty điện ảnh và truyền thông, cũng phải chú ý chút tin tức, thuận tiện xem thử để đẩy người mới của công ty ra ngoài, tóm lại phải tìm chút tài nguyên đáng tin.

Khi Thẩm Hạ Lan đọc muốn sảng, một giọng nói chất phác vang lên trên đỉnh đầu của cô.

“Tôi có thể ngồi ở đây không?”

Thẩm Hạ Lan hơi sững người, sau đó ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đứng ở trước mặt mình.

Cô hơi nhíu mày, liếc nhìn xung quanh, kinh doanh của nơi này thật là rất tốt, đều không còn chỗ ngồi rồi.

“Tùy ý.”

Thẩm Hạ Lan nói xong thì tiếp tục cúi đầu lượt điện thoại, đối với người đàn ông trước mặt xem như không thấy.

Phương Nguyên nhìn cô gái trước mắt, không khỏi có hơi buồn cười.

Anh ta bây giờ đi đến đâu cũng sợ bị fan nhận ra, không ngờ ở chỗ này của Thẩm Hạ Lan vậy mà thành người qua đường.

Bao lâu không có loại cảm giác tự tại này rồi? Phương Nguyên đã không nhớ nữa.

Chương 1018
Anh ta nhìn Thẩm Hạ Lan, ánh mắt trở nên có chút dịu dàng.
Thẩm Hạ Lan không phải là kẻ ngốc, càng không phải là kẻ mù, ánh mắt của Phương Nguyên chiếu trên người cô quá nóng bỏng, còn khiến cô có hơi phản cảm.
“Thưa anh, anh nếu như muốn uống cà phê, tốt nhất uống xong thì đi, tôi đã hẹn bạn, lát nữa sẽ tới, đến lúc đó là không có chỗ cho anh.”
Thẩm Hạ Lan không muốn trực tiếp đuổi người, có điều lời cô nói cũng không khác đuổi người là mấy.
Phương Nguyên hơi sững người, sau đó sờ mũi: “Cô không biết tôi sao?”
“Loại phương thức bắt chuyện này có hơi cũ rồi. Xin lỗi, tôi kết hôn rồi.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì tiếp tục cúi đầu, có điều giọng điệu có hơi không vui.
Phương Nguyên sờ sờ mũi, cười rồi nói: “Tôi là Phương Nguyên.”
“Tôi thèm quan tâm anh là ai sao, uống xong thì mau cút!”
Sự kiên nhẫn của Thẩm Hạ Lan đã đến cực hạn.
Giữa cô và Diệp Ân Tuấn hiện nay trong tình trạng khó chịu, căn bản không định yêu đương, nhưng lại có một người đàn ông mắt cao cứ muốn ở đây tìm ngược, cô cũng không khách sáo nữa.
Phương Nguyên vốn tưởng mình báo ra tên của mình thì sẽ được đối đãi khác biệt, không ngờ Thẩm Hạ Lan trực tiếp nổi giận, điều này khiến anh ta không khỏi đờ người.
“Tôi nói tôi tên Phương Nguyên.”
“Tôi nói tôi kêu anh cút, nghe không hiểu tiếng ta sao? Nếu không ta dùng tiếng anh nói một lượt với anh?”
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan đã rất khó coi rồi.
Phương Nguyên thấy cô như này, biết mình còn tiếp tục sẽ xảy ra chuyện không hay, anh ta vội thấp giọng nói: “Đây là phương phức liên lạc của tôi, cá nhân, có chuyện gì cô có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”
Thẩm Hạ Lan không có lên tiếng.
Phương Nguyên chuồn đi.
Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi anh ta nổi tiếng mà ngu ngốc như vậy, có điều bởi vì đối phương là Thẩm Hạ Lan, anh ta nhịn.
Thẩm Hạ Lan không thèm nhìn tấm danh thiếp đó, ném thẳng vào trong thùng rác ở một bên.
Cô tiếp tục cúi đầu xem điện thoại, đối với chuyện vừa rồi không có chút ấn tượng và ảnh hưởng gì.
Khi Lam Tử Thất xuống, cả người đều tràn ngập sức sống.
“Hạ Lan, đợi rất lâu sao?”
“Không có, mới vừa tới được một lúc.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy cả người Lam Tử Thất đều trở nên khang khác.
Cô ấy dường như tìm được mục tiêu cuộc sống của mình, vầng sáng tỏa ra từ quanh người khiến trước mắt người khác chợt sáng ra, cô đều luôn biết Lam Tử Thất xinh đẹp, có điều khi cô ấy không trang điểm trông thật sự khác với cô ấy bây giờ có trang điểm một chút.
“Sao hả? Bị dung nhan của chị đây mê hoặc rồi phải không?”
Lam Tử Thất huýt sáo với vẻ hơi ngả ngớn.
Thẩm Hạ Lan bị nụ cười của cô lây nhiễm, vội vàng gật nói: “Phải, Tử Thất bây giờ là người nổi tiếng, không thể đắc tội được.”
“Xàm xí. Đúng rồi, nói chuyện này với cậu.”
Lam Tử Thất trực tiếp cầm chiếc kem Thẩm Hạ Lan gọi nhưng chưa ăn nhét vào trong miệng.
“Này, bánh kem này quá ngọt rồi, cậu cẩn thận giọng.”
“Không sao.”
Lam Tử Thất không màng hình tượng mà uống một ngụm nước nói: “Album này nếu như thật sự tung ra, sau này muốn ăn thoải mái như này cũng không được rồi.”
“Cũng phải, vậy cậu cứ thoải mái ăn đi.”
Thẩm Hạ Lan lướt facebook mới biết làm ngôi sao rất vất vả.
“Người soạn nhạc đó sẽ giúp cậu phát hành đĩa hát sao?”
“Sẽ không, cần tự tớ tìm hỗ trợ từ bên ngoài, có điều anh ta sẽ mở cuộc họp báo, có danh tiếng của anh ta ở đấy, tớ cảm thấy chắc không thành vấn đề. Đúng rồi, tớ đã nói với anh ta, tớ muốn kí hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền thông của cậu.”
Lời của Lam Tử Thất khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.
“Tử Thất, cậu biết đấy, công ty của tớ vừa thành lập, không cho cậu được quá nhiều tài nguyên, cậu nếu như ký hợp đồng với công ty của tớ, khả năng sẽ ngăn cản sự phát triển của cậu, cậu hay là đến công ty lớn đi.”
Thẩm Hạ Lan là thật sự suy nghĩ cho Lam Tử Thất.
Chương 1019

Lam Tử Thất lại xua xua tay như chẳng có gì: “Cậu có tài nguyên có thể dùng.”

“Tớ và Diệp Ân Tuấn sắp ly hôn rồi, tớ không muốn chuyện gì cũng dựa vào anh ấy.”

“Vậy thì tìm chồng của Tiêu Niệm Vi.”

Lời của Lam Tử Thất khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.

“Có ý gì?”

“Thế lực của cậu Lương ở đây rất lớn, cậu không muốn tìm Diệp Ân Tuấn cũng không sao, cậu có thể bảo Niệm Vi thổi gió bên gối. Với lại, Niệm Vi cũng là cổ đông của công ty điện ảnh và truyền thông, cô ấy không nên bỏ chút sức sao? Công ty của cậu bây giờ muốn dựa vào chính mình căn bản không làm được. Nước của giới giải trí rất sâu, không có chỗ dựa và bối cảnh, ai dám đến công ty của cậu ký hợp đồng chứ? Bây giờ là xã hội nhìn mối quan hệ. Không có mối quan hệ, cậu cho dù có bản lĩnh thông thiên cũng vô dụng. Huống chi nhà soạn nhạc Giang Sơn cũng là đang có tiếng trong giới, tớ tuy không dám nói album của tớ có thể mở đường cho công ty điện ảnh và truyền thông của cậu, nhưng tóm lại mạnh hơn là im ỉm không có động tĩnh gì.”

Nghe thấy Lam Tử Thất nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cũng phản ứng lại.

Cũng phải, không nhắc đến ân oán cá nhân với Diệp Ân Tuấn, có chỗ dựa lớn như vậy để dựa, cô việc gì không dùng?

“Được, tớ về sẽ bảo Triệu Tâm Hằng soạn một bản hợp đồng, chị em chúng ta tính rõ ràng, cậu đừng kêu tớ chiếm tiện nghi của cậu.”

Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất bật cười.

“Cậu chiếm tiện nghi của tớ sao? Tớ chiếm tiện nghi của cậu còn tạm. Đúng rồi, tớ còn có chuyện này cần cậu giúp.”

“Nói.”

“Thu âm buổi chiều có một người gảy đàn tranh có chuyện gấp không đến được, nhưng lịch thu âm của chúng tớ quay rất kín, bây giờ cũng không thể lập tức tìm được người gảy đàn tranh phù hợp, tớ đột nhiên nghĩ tới, đàn tranh của cậu từng thi cấp 8, như thế nào? Chiều đến giúp cứu trận đi.”

Nghe thấy chuyện Lam Tử Thất nói là chuyện này, Thẩm Hạ Lan đồng ý mà không thèm nghĩ ngợi.

“Được, cũng không phải là chuyện gì khó.”

“Biết cậu tốt nhất mà, đi, chúng ta đi xem khúc phổ.”

Lam Tử Thất nói làm là làm, kéo Thẩm Hạ Lan đi.

“Cậu không ăn sao?”

“Không ăn nữa, hôm nay thu âm có một cao thủ đến phối một bài, còn là nể mặt của nhà soạn nhạc Giang Sơn, tớ nếu như chậm trễ, người khác sẽ nói tớ người mới nhiều chuyện.

Lam Tử Thất vừa nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cũng cảm thấy cô ấy thật vất vả.

“Được, đi thôi!”

Thẩm Hạ Lan đứng dậy cùng Lam Tử Thất đến phòng thu âm ở tầng 5.

Phương Nguyên thế nào cũng không ngờ lại nhìn thấy Thẩm Hạ Lan ở phòng thu âm, anh ta không khỏi sững người.

Giang Sơn nhìn thấy Lam Tử Thất dẫn Thẩm Hạ Lan đi vào, không khỏi nhíu mày.

“Tử Thất, vị này là…”

“Ồ, nhà soạn nhạc, là như này, đây là Thẩm Hạ Lan bạn thân của tôi, cũng là người phụ trách của Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh, người gảy đàn tranh của chúng ta không phải là chiều có việc không đến sao? Vừa hay trình độ đàn tranh của bạn thân tôi ở cấp 8, tôi nghĩ để cậu ấy đến giúp, bớt cho mọi người phải ra ngoài tìm người khác.”

Nghe Lam Tử Thất nói như vậy, Giang Sơn lúc này mới mở phào, sắc mặt cũng có hơi chuyển biến tốt.

“Là như vậy à, vậy tốt quá, Sếp Thẩm phải không? Hay là thử tấu một khúc?”

Giang Sơn là một người cẩn trọng.

Thẩm Hạ Lan gật đầu, đi tới trước đàn tranh, đeo móng giả vào.

Sau khi làm quen một chút, Thẩm Hạ Lan thuận tay gảy một khúc Phượng Cầu Hoàng.

Mắt của Giang Sơn lập tức sáng lên.

Phương Nguyên thế nào cũng không ngờ Thẩm Hạ Lan vậy mà biết gảy đàn tranh, hơn nữa nhìn dáng vẻ thiết tha khi cô gảy đàn tranh, mắt của anh ta trở nên càng dịu dàng.

“Hay! Sếp Thẩm thật là đa tài đa nghệ, gảy cổ tranh rất hay, có điều ngành này của chúng ta có quy tắc của ngành, Sếp Thẩm chắc là biết. Nếu như cô muốn giúp, cần phải ký hợp đồng bảo mật, dù sao album của chúng tôi còn chưa phát hành, rất nhiều chuyện cần phải bảo mật.”

Nghe thấy Giang Sơn nói như vậy, Lam Tử Thất vội nói: “Nhà soạn nhạc, tôi là nghĩ như này, ông không phải là muốn tìm công ty điện ảnh và truyền thông phát hành đĩa hát hay sao? Không bằng ký hợp đồng với Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh. Như thế này, lợi ích của hai bên kết hợp, cậu ấy cũng sẽ không tiết lộ, đúng không?”

Giang Sơn khựng lại, có hơi do dự.

Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, có thể thấy là một công ty nhỏ, mà Giang Sơn luôn rất lòng tin đối với tác phẩm của mình, nếu như hợp tác với công ty nhỏ, ngộ nhỡ mức tuyên truyền không được, như thế sẽ hủy tâm huyết trong thời gian dài của Giang Sơn.

Thẩm Hạ Lan cũng nhìn ra sự do dự của Giang Sơn, đồng thời cũng hiểu công ty của cô miếu nhỏ, không thể khiến người ta vừa lòng. Khi đang muốn mở miệng, đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc của nam vang lên.

“Giang Sơn, Điện ảnh và truyền thông Hoa Thịnh tuy bây giờ trông nhỏ, có điều tôi đã định ký hợp đồng với nhà bọn họ rồi.”

Câu nói này lập tức khiến tất cả mọi người sững ra, cũng khiến ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lướt tới mặt của Phương Nguyên.

Là anh ta?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom