• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (10 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-474

Chương 474: Ai bảo tớ là mợ chủ giàu có chứ




Gương mặt Lam Tử Thất giống như kiểu nếu hôm nay cậu không nói rõ mọi chuyện thì tớ nhất định không để cậu đi ra ngoài Thấm Hạ Lan thở dài nói: “Được thôi, tớ sẽ nói cho cậu biết, hôm nay là ngày Nghê Nghê với Minh Triết đi đến trường mẫu giáo, tớ muốn đích thân đưa chúng đi được không? Cậu nói hiện tại sác mặt tớ không tốt lắm, vậy nếu không mua một bộ quân áo đẹp, chẳng phải là làm bẽ mặt các con sao?”



Nghe Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Lam Tử Thất nhìn cô chăm chăm: “Với nhan sắc này của cậu, ai dám nói cậu làm bế mặt hai đứa chúng nó chứ?”



“Được rồi, được rồi, tớ làm mẹ, cậu không hiểu được đâu, đợi cậu có con thì cậu sẽ hiểu, mau đi làm thủ tục xuất viện cho tớ đi, nhanh lên!”



Thấm Hạ Lan trực tiếp đấy Lam Tử Thất ra ngoài Ban đầu Lam Tử Thất không chịu đồng ý, nhưng sau khi suy nghĩ lại, cô văn đến phòng làm việc của Bạch Tử Đồng trước, định hỏi xem, Thẩm Hạ Lan có phải là thực sự có thể xuất hiện rồi không?



Nhân lúc không có ai, Thẩm Hạ Lan gọi Tống Đình đến.



“Mợ chủ, có gì dặn dỏ sao?”



Thấm Hạ Lan nhìn Tổng Đình trước mặt, đột nhiên nói vô cùng nghiêm túc: “Anh có cách nào để Tử Thất đi với anh một khoảng thời gian không, tốt nhất là rời khói Hải Thành trong khoảng thời gian này”



Tống Đình có hơi sững sờ.



“Mợ chủ, xảy ra chuyện gì rồi sao?”



Tống Đình là người nhạy cảm, anh ta có thể nhận ra Thấm Hạ Lan có chuyện muốn giấu diếm mọi người, nhưng nếu Thẩm Hạ Lan đã không nói thì anh ta cũng không hỏi, nhưng bây giờ lại phải đưa Lam Tử Thất đi, khiến Tống Đình không thể không hỏi Thẩm Hạ Lan nhìn Tống Đình, khẽ nói: “Khoảng thời gian này, Ân Tuấn xảy ra chút chuyện, hiện tại tôi không thể nói rõ với anh được, hôm nay anh ấy về, chúng tôi phải xử lí một số việc, Tử Thất ở đây sẽ không an toàn. Cho nên tôi mong anh đưa cô ấy rời khỏi đây”



“Nhưng tôi là trợ lý riêng của Sếp Diệp, tôi không thể rời khỏi đây. Tôi có thể đồng ý với mợ chủ, thu xếp ổn thỏa cho cô ấy một chô an toàn, nhưng tôi phải trớ về đây”



“Tổng Đình”



Thẩm Hạ Lan đột nhiên lên tiếng.



“Tôi biết tình cảm cũng như sự trung thành của anh dành cho Diệp Ân Tuấn, nhưng nếu anh thực sự muốn tốt cho chúng tôi, hãy nghe lời tôi, bảo vệ Tử Thất thật tốt. Tạm thời đừng quán mọi chuyện ở Hải Thành, trở về Ân Tuấn sẽ liên lạc với anh. Bây giờ anh chỉ là tạm thời ẩn nấp, đưa Tử Thất rời khỏi Hải Thành xem như là một cái cớ, thuận lợi cho Ân Tuấn xử lí công việc sau này, biết chưa?”



Thẩm Hạ Lan đã nói như vậy rồi, cho dù Tống Đình không rõ chuyện gì, có điều cũng chỉ có thể gật đầu.



“Thôi được rồi, tôi có cách đưa cô ấy rời khỏi đây, chỉ là nếu chúng tôi rời khỏi đây rồi, một mình mợ chủ gặp nguy hiểm thì phải làm sao?”



“Sẽ không đâu, tôi đã thông báo với Dương Tân rồi, Dương Tân sẽ đến bảo vệ tôi”



Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Tống Đình có chút yên tâm hơn “Không cần tôi đi đón Sếp Diệp sao?”



“Không cân, tôi đi là được rồi, một lát nữa tôi sẽ đi dạo, mua sắm với Tử Thất. Anh nghĩ cách để đưa Tử Thất đi sau khi chúng tôi mua quân áo xong. Cứ nói mọi chuyện là chủ ý của tôi, tôi bảo cô ấy tạm thời rời khói đây là để khoáng thời gian này ở bên ngoài tiếp ứng cho tôi, còn xảy ra chuyện gì, anh nói anh cũng không biết, tôi cũng không để anh biết, cũng không cho.



cô ấy hỏi nhiều. Tống Đình, tôi giao Tử Thất cho anh, nếu cô ấy xảy ra bất cứ nguy hiểm nào, tôi sẽ không tha thứ cho anh. Anh biết đấy, cô ấy là bạn thân tốt nhất của tôi”



Thẩm Hạ Lan không nỡ để Lam Tử Thất đi, nhưng cô không thể để Lam Tử Thất ở lại đây.



Cô ấy không thể hiểu nối Hải Thành hiện tại Nếu như ngay cả Diệp Ân Tuấn cũng có thể bị người ta âm thâm ra tay, vậy thì Lam Tư Thất đơn thuần như thế, làm sao không bị người ta lợi dụng cơ chứ?



Suy cho cùng, không ít người biết được quan hệ mật thiết của cô và Lam Tử Thất.



Mặc dù Tống Đình có chút không muốn rời khỏi đây, nhưng mà nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thận trọng như vậy, không thể không gật đâu.



“Mợ chủ yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt. Cô ấy là bạn gái của tôi, tương lai là vợ của tôi, tôi sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ cô ấy. Có điều mợ chủ với Sếp Diệp ở đây cân sự giúp đỡ của tôi, nhất định không được không nói với tôi đấy”



“Yên tâm đi, Ân Tuấn không thể thiếu sự giúp đỡ của anh được”



Sau khi Thấm Hạ Lan dặn dò xong, sợ Lam Tử Thất quay lại sẽ biết được những việc này, liền vội vàng bảo Tống Đình ra ngoài.



Nhân lúc Lam Tử Thất vẫn chưa quay lại, Thẩm Hạ Lan viết cho Lam Tử Thất một lá thư, sau đó thừa cơ nhét vào tay của Tổng Đình “Lát nữa sau khi đưa cô ấy đi thì hãy để cô ấy đọc.



“Được!”



Sau khi sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, Thẩm Hạ Lan ngồi trên giường đợi.



Diệp Ân Tuấn cho cô thời gian về nước là 10h30 sáng.



Hiện tại đã hơn 7h rồi, hai người đi mua quần áo, cô van có thể tranh thủ đưa các con đi đến trường mẫu giáo.



Hôm nay là ngày đầu tiên chúng đi mâu giáo, Thẩm Hạ Lan không muốn vãng mặt.



Nhà mẫu giáo lần này là do bà cụ Diệp thông qua quan hệ mà tìm được, tất cả đều là người mới Nghe mẹ Thẩm nói, Thẩm Nghề Nghề vô cùng vui vẻ khi biết bản thân säp được đi mâu giáo.



Thẩm Hạ Lan tưởng tượng bộ dạng vui vẻ của con gái thì không nhịn được cười Khi Lam Tử Thất quay lại thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đang ngôi trên giường cười ngây ngô.



“Đang nghĩ cái gì thế? Ban ngày lại cười ngọt ngào như vậy?”



“Nghĩ tới Nghê Nghê đó, đứa trẻ này từ khi sinh ra đã không có nhiều bạn, bây giờ nghe được phải đi nhà trẻ, lại vui vẻ như vậy”



Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Lam Tử Thất dừng lại một lát, hỏi: “Cậu và mẹ Thẩm liên lạc rồi sao?”



“Ừm, cũng không thể cứ giấu diếm mẹ tớ, tớ nói với mẹ dạo này sức khỏe không được tốt lảm, phải nhập viện, bây giờ thì tốt hơn rồi, bảo mẹ đừng lo lắng cho tớ nữa”



“Mẹ Thẩm chắc chắn là đã la cậu đúng chứ?”



Lam Tử Thất biết Thấm Hạ Lan thương mẹ Thẩm, sẽ không nói với mẹ chuyện bản thân bị bắt làm con tin, nhưng với sự quan tâm của mẹ Thẩm dành cho Thẩm Hạ Lan, chắc chắn sẽ nói cô ấy một trận “Vân là cậu hiểu mẹ tớ”



Thẩm Hạ Lan cười, không nói nhiều nữa Hai người cùng nhau đi làm thủ tục xuất viện.



Ý kiến của Bạch Tử Đồng dường như cũng giống Thấm Hạ Lan, nói bây giờ sức khỏe cô ấy ổn định rồi, về nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cũng được, nhưng có dặn dò Thẩm Hạ Lan cần phải chú ý một số việc.



Trên đường đi Lam Tử Thất cứ líu ra líu ríu nói lại những gì Bạch Tử Đông dặn dò cô.



Trong lòng Thẩm Hạ Lan nóng như lửa đốt, nghĩ tới việc người bạn thân này sắp phải rời xa bản thân rồi, không nhịn được nói: “Được rồi, sao cậu càng ngày càng giống mẹ tớ thế”



“Mẹ kiếp, là tớ đang quan tâm cậu đó được không?”



Lam Tử Thất nghe Thẩm Hạ Lan nói bản thân và mẹ Thẩm giống như nhau, liền có chút buồn bực Thẩm Hạ Lan cười rồi nói: “Cậu cũng là người có bạn trai rôi, sau này, thay vì quan tâm tớ thì hãy quan tâm Tống Đình nhiều hơn một chút. Suy cho cùng anh ấy là người cùng cậu đi suốt đời.”



“Anh ấy là anh ấy, cậu là cậu, có thế giống nhau sao? Hơn nữa, chồng và bạn thân cũng không muốn xảy ra xích mích”



Lam Tử Thất thờ ơ nói Thẩm Hạ Lan nhìn bộ dạng này của cô ấy, thật sự hy vọng cô ấy luôn được vui vẻ hạnh phúc như vậy “Được rồi, đi mua quần áo với tớ”



“Cậu thật là điệu, đưa con đi nhà trẻ, có cần phải đi mua quân áo mới không? Quả nhiên cuộc sống của bà chủ trẻ nhà giàu thì không giống với bình dân chúng tôi rồi”



Lam Tử Thất châm biếm Thẩm Hạ Lan, thế nhưng Thẩm Hạ Lan không quan tâm.



“Chịu thôi, ai bảo tớ là bà trẻ nhà giàu chứ?”



“Khoe khoang!”



Lam Tử Thất liếc cô, sau đó cùng Thẩm Hạ Lan đi vào cửa hàng đồ hiệu Quần áo ở đây đều là mau mới, giá moi cái đều đất như vậy, Lam Tử Thất chỉ là một người làm nền, nghĩ bản thân không thể mua được cái gì, khẽ nói: “Cậu cứ từ từ chọn nhé, tớ ngồi ở đó nghỉ ngơi một lát Dù sao Tống Đình cũng ở phía sau, có việc gì cậu cứ gọi tớ nhé”



Thấm Hạ Lan biết cô nghí cái gì, nếu như là bình thường, Lam Tử Thất không mua thì thôi, nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại muốn tặng Lam Tử Thất một bộ quân áo €ó lẽ đây có thể là quà cưới cô tặng cho Lam Tử Thất “Sao tự nhiên cậu lại lười thể, mau mau giúp tớ xem cái nào đẹp!”



Thẩm Hạ Lan cưỡng ép Lam Tử Thất đi dạo cùng với mình.



Lam Tử Thất nhìn đảo mặt rồi nói: “Làm ơn, cậu nhìn nhân viên ở bên đó, suýt nữa thì cảm cây chổi đuổi tớ ra ngoài rôi, nếu không phải là tớ tới cùng với cậu, đoán không chừng ngay cả cửa người ta cũng không để tớ vào. Cậu nói xem với cái bộ dạng này của tớ, áo sơmi quần jean, tóc thì thẳng đơ lỗi thời, nơi đắt đỏ thế này có thế phục vụ tớ sao? Cậu có thể đừng làm tớ xấu hổ nữa được không?”



Nghe Lam Tử Thất hạ thấp giá trị bán thân như: vậy, trong lòng Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất khó chịu.



“Đừng nói vớ van nữa, hôm nay tớ muốn để cậu mặc quân áo ở đây, tớ xem ai dám nói cái gì”



“Hạ Lan, cậu biết đấy, tớ không phái là kiểu người thích ăn diện”



“Tớ biết, tớ chỉ muốn tặng cho cậu. Xem như là mấy ngày cậu ở bệnh viện chăm sóc tớ, tớ tặng quà cho cậu được không?”



Lam Tử Thất thấy Thẩm Hạ Lan nhiệt tình như vậy, không khỏi thở đài nói: “Cậu biết tớ không có hứng thú với mấy món đồ hiệu sang trọng của nhà giàu có, lại muốn tớ mặc thế này làm gì chứ”



“Tớ thích”



“Được được được, cậu thích, cậu có tiên, cậu phải đốt tiên, sao tớ có thế không nhận chứ? Đi thôi, chúng ta đi dạo, tớ nói cho cậu biết, nếu tớ thấy đẹp, cậu đừng tiếc tiên đấy nhé”



“Không thể nào! Bao nhiêu tiền tớ cũng mua cho cậu”



‘Thấm Hạ Lan nhìn Lam Tử Thất, sâu trong đôi mắt có chút không nỡ.



Tiếc rang qua loa đại khái như Lam Tử Thất, vốn dĩ không nhìn thấy ánh mắt đó của Thẩm Hạ Lan.



Hai người dạo một vòng, Thẩm Hạ Lan chọn được một bộ đồ ngủ, giá cũng không tính là đắt, mâu mới hơn 3 tỷ.



Lam Tử Thất không biết bản thân nên mua cái gì, chọn cả nửa ngày vẫn không chọn được cái nào thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan câm một cái váy thục nữ đưa cho cô.



“Hạ Lan, cậu đang đùa sao? Cậu cũng biết bản thân tớ là kiểu con gái vô cùng mạnh mẽ, cậu bảo tớ ăn mặc giống như thục nữ, đây không phải là hiện thực”



Lam Tử Thất từ chối mặc thử.



Thẩm Hạ Lan lại cười rồi nói: “Từ trước đến nay chưa được nhìn thấy cậu mặc váy, cậu thử cho tớ xem đi mà”



“Tớ mặc vào khẳng định là chẳng ra làm sao cả Lam Tử Thất có hơi khó chịu “Mặc thử đi mà”



“Thẩm Hạ Lan tiếp tục động viên Ngay cả Tổng Đình cũng không biết đi vào từ lúc nào, vừa nhìn thấy cái váy thì cười rồi nói: “Em mặc cho anh xem đi, hình như anh cũng chưa được nhìn thấy em mặc váy bao giờ”



Lam Tử Thất nghe thế liên đỏ mặt.



“Sao anh cũng ồn ảo vậy hả?”



“Mặc thử đi mà”



Tống Đình vản luôn dịu dàng như vậy, làm cho.



Lam Tử Thất không còn xấu hồ nữa.



“Được thôi, lát nữa nếu không đẹp, hai người không được cười đâu đấy nhé!”



Trong lòng Lam Tử Thất có chút không tự tin.



Thấm Hạ Lan khích lệ cô: “Sẽ không đâu, mau mau vào mặc thử đi”



Thấy hai người đêu đang vô cùng mong đợi, Lam Tử Thất câm cái váy ỡm ờ đi vào phòng thử đồ.



Đúng lúc này, Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Dương Tân đến, không chỉ như thế, đăng sau Dương Tân còn có một người nữa Thấm Hạ Lan hơi nhíu mày, dù không có bất kỳ biểu hiện nào, chỉ có điều trong ánh mắt có hơi cảnh giác
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom