• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-210

CHƯƠNG 207: ANH LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM




CHƯƠNG 207: ANH LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM



“Thứ này từ đâu mà tới?”



Diệp Ân Tuấn nắm lấy đồ vật ở trong tay của Thẩm Hạ Lan.



Đây có thể là một thiết bị theo dõi nho nhỏ.



Mặc dù là Thẩm Hạ Lan không hiểu lắm cái này dùng để làm gì, nhưng mà lại nặng nề nói: “Em cũng không biết nữa, từ khi rời khỏi viện điều dưỡng thì em cũng chỉ đi đến Fallen Angels, đi dọc theo con đường này cũng không ghé chỗ nào hết.”



“Fallen Angels là Ám Dạ Đế Quốc của nhà họ Diệp chúng ta, không có khả năng có người xuất ra đồ vật ngán chân em như thế này, trừ phi là có người động tay động chân ở trên xe của Tống Đình.”



Hai mắt của Diệp Ân Tuấn trầm xuống.



Tống Đình thường xuyên chạy ở bên ngoài, có thể là bị người nào theo dõi âm thầm động tay động chân, nghĩ như vậy, hai mắt của Diệp Ân Tuấn lại chìm thêm mấy phần.



Trái tim của Thẩm Hạ Lan không khỏi khẩn trương lên.



“Có lẽ không phải là vấn đề của Tống Đình đâu.”



“Vậy có thể là do quản lí Dương đã gắn vào em, tại sao anh ta lại làm như vậy?”



Câu hỏi của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan không trả lời được.



Bên cạnh của bọn họ luôn có nguy hiểm rình rập, cái này khiến cho Thẩm Hạ Lan cảm thấy lo lắng.



Rốt cuộc là ai vẫn cứ luôn nhằm vào bọn họ vậy chứ?



Diệp Ân Tuấn cảm thấy đây không phải là nơi có thể ở lâu được, đặc biệt là sau khi phát hiện thiết bị theo dõi ở trên người của Thẩm Hạ Lan.



Anh nhanh chóng bước xuống xe, đặt thiết bị theo dõi ở trên một tảng đá, sau đó kéo Thẩm Hạ Lan lên trên xe, thấp giọng nói: “Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.”



Thẩm Hạ Lan bị tâm trạng của anh lây nhiễm, hai người nhanh chóng thắt chặt dây an toàn, một đường lái xuống dưới núi.



Lúc sắp xuống đến chân núi Diệp Ân Tuấn phát hiện ở dưới núi có rất nhiều người, không đơn thuần là người của quân bộ, hình như là còn có những người khác nữa.



Xem ra là không thể tiếp tục lái xe đi rồi.



Diệp Ân Tuấn suy nghĩ một hồi, quả quyết nói: “Chúng ta xuống xe đi lên núi đi.”



“Hả?”



Thẩm Hạ Lan hơi kinh ngạc, nhưng mà cũng không nói cái gì, vẫn là nghe lời đi theo Diệp Ân Tuấn bước xuống xe, sau đó bước từng bước đi lên trên núi.



Con đường mà Diệp Ân Tuấn chọn khác với những người khác, anh tìm con đường mà chưa có người nào đi qua.



Hai người đi một hồi, Thẩm Hạ Lan đã cảm thấy mệt mỏi.



Ngày hôm nay cô mang giày cao gót, leo đường núi quả thật chính là một loại tra tấn, có điều bởi vì không thể liên lụy Diệp Ân Tuấn cho nên cô vẫn cố gắng không lên tiếng, thẳng cho đến khi thật sự chịu đựng không được nữa rồi thì lúc này mới thở hồng hộc mà nói: “Chúng ta nghỉ một lát đi.”



Diệp Ân Tuấn dừng lại.



Dưới bóng đêm, anh nhìn không rõ mặt của Thẩm Hạ Lan cho lắm, nhưng mà ngửi thấy một mùi máu tươi nhàn nhạt.



“Em bị thương à?”



“Không có, chỉ là chân đau một chút thôi.”



Thẩm Hạ Lan cảm thấy gót chân đau rát, lại không cảm thấy có chất lỏng gì đang chảy ra.



Sau khi Diệp Ân Tuấn nghe cô nói vậy thì lúc này mới phát hiện ngày hôm nay cô mang giày cao gót.



Anh vội vàng cởi áo khoác ra, sau đó trải ở trên tảng đá để Thẩm Hạ Lan ngồi ở phía trên.



Diệp Ân Tuấn quỳ một chân trên mặt đất, giơ một chân của Thẩm Hạ Lan lên, lúc anh muốn cởi giày cao gót của Thẩm Hạ Lan ra thì Thẩm Hạ Lan bất ngờ kêu đau một tiếng.



“Đau.”




ctp_1994278_1_3




ctp_1994278_2_3
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom