• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (18 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2043-2045

Chương 2043: Phải ngủ say

Trông thấy cảnh tượng này, mọi người đều sững sờ.

“Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong!”

Hình Cực vừa bị đẩy lùi mấy bước nói với vẻ mặt khó coi.

Ma Thần đã phát huy được thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong bằng cơ thể của Dương Thanh.

Khương Chiến và Bách Lý Diệp cũng vô cùng kinh hãi.

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng ngẩng đầu nhìn trời.

Đại sư Cổ đang chỉ huy các đại sư trận pháp hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ vá kết giới, không hề quan tâm đến cuộc chiến giữa Hình Cực và Dương Thanh.

“Đi đi!”

Dương Thanh bỗng quát lớn, trước sự khiếp sợ của mọi người, Huyết Chủy hóa thành một tia sáng, lập tức đâm vào giữa trận pháp.

“Ầm!”

Tiếng nổ rung trời vang lên từ trận pháp.

Huyết Chủy như đá tảng rơi xuống biển, lập tức dấy lên một làn sóng giữa trận pháp, lan ra khắp xung quanh.

Ở những nơi mà làn sóng đi qua, kết giới lập tức bị xé rách.

Đúng lúc Huyết Chủy đâm vào giữa trận pháp, đội ngũ đại sư trận pháp do đại sư Cổ dẫn đầu cũng tan rã, từng bóng người lần lượt bay ra xa.

Vết nứt kết giới vốn đã rất khó vá lại càng lớn hơn nữa.

Đại sư Cổ nhìn đại trận vá kết giới đã bị phá hủy, mặt tái nhợt, tuyệt vọng nói: “Xong rồi! Từ nay trở đi, trên đời không còn Hạ Giới giới Cổ Võ nữa!”

“Ầm ầm ầm!”

Đúng lúc lão ta dứt lời, trên trời bỗng phát ra tiếng nổ dữ dội.

Cả bầu trời tối sầm lại, vô số tia sét chói mắt xẹt qua chân trời, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Vào lúc này, người của Yến Đô đều ngẩng đầu nhìn trời, ai cũng có vẻ kinh hãi.

“Có chuyện gì vậy? Sao lại xuất hiện cảnh tượng như thế?”

“Trời sắp sập à?”

...

Người của Yến Đô đều vô cùng chấn động.

Cùng lúc đó, người của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng thi nhau ngẩng đầu nhìn trời, họ trơ mắt nhìn bầu trời liên tục tan vỡ rồi biến mất.

“Không còn hy vọng vá lại kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục nữa!”

“Từ giờ, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sẽ hòa làm một!”

...

Cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ biết rõ đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt của ai cũng hết sức khó coi.

Người của Hạ Giới giới Cổ Võ cảm nhận rõ rằng linh khí đang trôi đi.

Đối với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, đây đúng là đả kích mang tính tai họa.

Kết giới giữa hai khu vực còn chưa tan vỡ hẳn, họ đã thấy linh khí trong không khí loãng đi rất nhiều, nếu cứ tiếp tục, có lẽ không lâu nữa, hàm lượng linh khí trong không khí sẽ giảm đến mức thấp nhất, cho tới khi cân bằng với linh khí ở thế tục.

Trái lại, cao thủ của thế tục lại cảm nhận rõ rằng linh khí đang không ngừng tăng lên.

Ở Yến Đô, chỗ nào cũng có cao thủ đột phá.

“Ha ha, tôi đột phá rồi! Rốt cuộc tôi cũng đột phá Siêu Phàm Cảnh rồi!”

“Tôi đã dừng ở cảnh giới này gần mười năm, không ngờ hôm nay lại đột phá!”

“Không ngờ tôi có thể tu luyện! Tôi tu luyện được này! Hình như huyết mạch của tôi đã thức tỉnh, tôi có thể bắt đầu tu luyện rồi!”

...

Từng giọng nói kích động liên tục vang lên trên khắp Yến Đô.

Thậm chí khi linh khí dần trở nên nồng đậm hơn, những người bình thường chưa bước vào võ đạo cũng có thể tu luyện.

“Từ giờ, trên đời không còn giới Cổ Võ nữa! Cút hết đi!”

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng quát lớn.

Sau khi anh dứt lời, áp lực xung quanh cũng biến mất.

Khí thế của Dương Thanh cũng dần bình thường trở lại.

Lúc này, Ma Thần đã rời khỏi cơ thể anh.

Sau khi kiểm soát cơ thể mình lần nữa, Dương Thanh nhìn kết giới đang không ngừng sụp đổ trên bầu trời với vẻ cảm khái.

Anh biết Ma Thần rất mạnh, cũng biết Ma Thần có thể phát huy thực lực rất mạnh qua cơ thể anh, nhưng anh chưa từng nghĩ Ma Thần có thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong bằng cơ thể mới bước vào Thiên Cảnh của mình.

Ma Thần chỉ cần khoát tay là đã xóa sổ được Hạ Giới giới Cổ Võ, đúng là mạnh mẽ.

Ngoài ra, điều khiến anh vô cùng mừng rỡ chính là sau khi được huyết mạch của Ma Thần viễn cổ, Nhân Vương và Thần Nữ cải tạo, không ngờ xương cốt của anh lại mạnh đến mức này.

Linh hồn Ma Thần có thể phát huy thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong qua cơ thể anh, tức là cơ thể anh đã đủ khả năng tiếp nhận sức mạnh của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Trước đó, thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ đã là cực hạn của cơ thể này.

Giờ cơ thể anh đã chịu được đòn tấn công từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong rồi ư?

Đúng lúc này, giọng Ma Thần bỗng vang lên trong đầu Dương Thanh: “Thời gian tới, tôi sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, cậu đừng kiêu ngạo quá, nếu gặp phải phiền phức không thể giải quyết thì cứ trốn đi, chờ tôi tỉnh lại rồi tính”.

Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Thanh lập tức sững sờ.

Một lúc lâu sau anh mới hoàn hồn, vội nói trong đầu: “Tiền bối phải ngủ say à? Ngủ say bao lâu? Tiền bối đừng bảo là sau khi gây ra chuyện lớn như thế xong, tiền bối sẽ ngủ say, còn tình hình hỗn loạn sẽ do tôi giải quyết nhé? Thế chẳng phải là đang chơi tôi à?”

Ma Thần đã mượn cơ thể anh để phá hủy kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục, một khi tin tức này được lan truyền, cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ đều sẽ biết tới anh.

Nếu chỉ có cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm thì cũng thôi, nhưng nếu cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm và Thiên Cảnh Tam Phẩm ra tay, anh nên đối phó thế nào?

Thiếu đi Ma Thần, Dương Thanh không còn cách nào để đối phó với những chuyện sắp xảy ra.

Ma Thần trầm giọng nói: “Hồi nãy tôi đã cố tình dùng sức mạnh linh hồn, khiến linh hồn tiêu hao rất nhiều, có thể rơi vào trạng thái ngủ say bất cứ lúc nào”.

“Cậu cứ yên tâm, sự mạnh mẽ của tôi hồi nãy là để nói cho người của Hạ Giới giới Cổ Võ biết, tôi đang cố tình rèn luyện cậu, nên chỉ cho phép cao thủ dưới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong đối phó với cậu thôi”.

“Như vậy, cao thủ trên Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong sẽ không tìm đến cậu nữa, với thực lực của cậu bây giờ, chắc hẳn đối phó với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ cũng không phải vấn đề quá lớn, về phần cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và đỉnh phong, đành xem tiềm lực của cậu trong lúc sống còn, phải thế thì mới có thể khai phá hết tiềm lực trong người cậu”.

“Được rồi, đừng nhiều lời nữa, tôi phải ngủ say đây, giờ tôi sẽ dạy Thiên Huyền Bí Thuật cho cậu, nếu gặp phải cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong thật, cậu có thể dùng bí pháp này để đối phó”.

Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Thanh cuống cả lên, vội nói: “Nếu tôi dùng Thiên Huyền Bí Thuật, chẳng phải sẽ chết à?”

Ma Thần tức giận nói: “Nói nhảm nhiều quá! Ông đây đã sửa lại Thiên Huyền Bí Thuật của nhà họ Khương rồi, giờ Thiên Huyền Bí Thuật chỉ là một bí thuật cấp cao mà thôi, sẽ không mang lại bất kỳ tác dụng phụ nào cho người sử dụng”.

Dương Thanh lập tức vui mừng, vội nói: “Tiền bối, tiền bối mau dạy Thiên Huyền Bí Thuật cho tôi đi!”

Thiên Huyền Bí Thuật là bí thuật hàng đầu của nhà họ Khương, chỉ chủ gia tộc và người có công lớn mới có tư cách tu luyện, dù thế, bí thuật này vẫn trở thành bí thuật cao cấp nhất nhà họ Khương.

Giờ Ma Thần lại nói đã sửa lại Thiên Huyền Bí Thuật, không còn tác dụng phụ với người sử dụng nữa.

Sau khi dùng Thiên Huyền Bí Thuật, thực lực của Khương Bằng lập tức tăng từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, nếu Dương Thanh dùng bí thuật này, sức chiến đấu sẽ tăng tới mức nào?

Càng nghĩ, Dương Thanh càng kích động hơn.
Chương 2044: Chỗ nào

Tâm trạng kích động trong lòng Dương Thanh nhanh chóng biến mất, vì linh hồn Ma Thần sắp phải ngủ say.

Tuy Ma Thần đã dạy Thiên Huyền Bí Thuật được sửa đổi cho anh, nhưng dù sao anh cũng chỉ mới bước vào Thiên Cảnh, còn linh hồn Ma Thần lại phát huy được thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, trấn áp cả đám cao thủ của Thủ Hộ Minh khi mượn cơ thể anh hồi nãy.

Chẳng mấy nữa, chuyện này sẽ được truyền khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, một khi các thế lực định hợp tác để tiêu diệt linh hồn Ma Thần, mà khi đó linh hồn Ma Thần đã ngủ say rồi, chẳng phải lửa giận của họ sẽ trút hết lên đầu anh ư?

“Tiền bối, tiền bối phải ngủ say bao lâu mới tỉnh lại?”

Dương Thanh thận trọng hỏi.

Nhưng anh hỏi mấy lần mà vẫn không nhận được câu trả lời từ Ma Thần, rõ ràng Ma Thần đã chìm vào giấc ngủ.

Lúc này, cao thủ của Thủ Hộ Minh đều nhìn kết giới đang dần sụp đổ với vẻ mặt khó coi, họ biết từ nay trở đi, không thể sửa nổi kết giới nữa, có lẽ không lâu sau, kết giới sẽ hoàn toàn biến mất, cho đến khi hòa làm một với thế tục.

Cao thủ Yến Đô đều cảm nhận được linh khí đang không ngừng trở nên nồng đậm, ai cũng tiến vào trạng thái tu luyện, các cao thủ liên tục đột phá.

“Đại sư Cổ, không còn cách nào thật à?”

Hình Cực nhìn về phía đại sư Cổ, nghiêm nghị hỏi.

Đại sư Cổ lắc đầu, trầm giọng nói: “Đại sư trận pháp của Hạ Giới giới Cổ Võ không vá nổi vết nứt kết giới lớn như thế, theo tình hình này, cùng lắm là ba ngày nữa, kết giới sẽ hoàn toàn biến mất”.

Hình Cực có vẻ không cam lòng, cắn răng: “Không còn cách nào khác thật à? Chẳng hạn như... tìm đại sư trận pháp mạnh hơn ấy”.

Đại sư Cổ cười khổ: “Phải là đại sư trận pháp trên Thiên Cảnh Tam Phẩm, nhưng Hạ Giới giới Cổ Võ còn không có cao thủ trên Thiên Cảnh Tam Phẩm, lấy đâu ra đại sư trận pháp trên Thiên Cảnh Tam Phẩm đây? Hơn nữa, trong mắt cao thủ của Trung Giới giới Cổ Võ, Hạ Giới cũng thế, thế tục cũng vậy, đều không liên quan gì tới họ, trừ khi có chuyện ảnh hưởng đến kết giới giữa Hạ Giới và Trung Giới giới Cổ Võ, đại sư trận pháp của Trung Giới giới Cổ Võ mới ra tay”.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Hình Cực mới nói: “Tôi hiểu rồi”.

Lão ta nói rồi nhìn về phía Dương Thanh bằng ánh mắt căm thù, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không quan tâm cậu đang là Ma Thần hay Dương Thanh, tôi nói cho cậu biết, Thủ Hộ Minh không phải thế lực mà cậu có tư cách đắc tội”.

“Một ngày nào đó, cậu sẽ phải trả giá đắt vì hành động của mình!”

Dương Thanh lạnh lùng nhìn về phía đối phương: “Tôi chờ các người khiến tôi trả giá đắt!”

Hình Cực không nói nhiều nữa, khoát tay, quát: “Chúng ta đi!”

Trong lúc nhất thời, cao thủ của Thủ Hộ Minh đều quay người rời đi.

Đại sư Cổ và các đại sư trận pháp cũng chăm chú nhìn Dương Thanh rồi rời đi theo hướng của cao thủ Thủ Hộ Minh.

“Anh Thanh!”

Sau khi đám người rời đi, Phùng Tiểu Uyển hô lớn, chạy tới chỗ Dương Thanh, nhào vào lòng Dương Thanh, ôm chặt lấy anh, như sợ Dương Thanh bất ngờ biến mất.

Dương Thanh có thể cảm nhận được sự lo lắng của Phùng Tiểu Uyển với mình, anh nói khẽ: “Em yên tâm, anh Thanh của em phúc lớn mạng lớn, không việc gì đâu”.

Một lúc lâu sau, Phùng Tiểu Uyển mới bình tĩnh lại, cô ta nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, sau này em cũng muốn tu luyện, trở thành cao thủ hàng đầu, như thế em sẽ không trở thành gánh nặng của anh nữa!”

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Tiểu Uyển tràn ngập vẻ kiên định.

Dương Thanh vội nói: “Tiểu Uyển, em chưa bao giờ là gánh nặng của anh, trái lại, anh đã liên lụy em, nếu không vì anh, em cũng không gặp phải nhiều nguy hiểm như thế”.

“Anh chỉ mong em được bình an vui vẻ là được rồi, chứ đừng bước lên con đường học võ vì anh, con đường đó quá gian nan, anh không muốn em phải khổ như thế”.

Phùng Tiểu Uyển kiên định nói: “Anh Thanh, anh không cần nói, em biết nên làm thế nào mà”.

Dương Thanh nhìn dáng vẻ kiên định của Phùng Tiểu Uyển, biết rằng không thể thay đổi suy nghĩ của cô ta.

Nhưng cũng tốt, nếu Phùng Tiểu Uyển có thể tu luyện, cho dù không trở thành cao thủ hàng đầu thì cũng có sức tự vệ, chứ không tới nỗi như bây giờ, không hề có tu vi, bất cứ người luyện võ nào cũng có thể bắt giữ cô ta.

Bây giờ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đang dần biến mất, linh khí của thế tục cũng không ngừng tăng vọt, đúng là cơ hội tu luyện tuyệt vời, Phùng Tiểu Uyển lại là luyện đan sư, chắc hẳn không quá khó để đạt được thành tích khi luyện võ.

“Dương Thanh, cậu không sao chứ?”

Lúc này, Lệ Trần cũng bước tới, nhìn Dương Thanh, hỏi.

Dương Thanh lắc đầu, cúi người rất thấp trước Lệ Trần, Lệ Trần vội đỡ anh.

“Tiền bối, cảm ơn!”

Dương Thanh nói với vẻ cảm kích: “Cho dù thế nào, chuyện hôm nay xem như tôi nợ ân tình của tiền bối!”

Khi đối mặt với các cao thủ của Thủ Hộ Minh, Lệ Trần vẫn không lùi bước, sẵn sàng đứng về phía anh, chuyện này khiến Dương Thanh vô cùng cảm động.

Lệ Trần mỉm cười, nói: “Không cần khách sáo với tôi như thế”.

Lão nói rồi bảo bằng giọng hổ thẹn: “Nhưng thực lực của tôi quá thấp, không giúp được gì cho cậu khi đối mặt với cao thủ của Thủ Hộ Minh”.

Lệ Trần biết giờ Dương Thanh đã đột phá Thiên Cảnh, tuy hai người cùng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu của Dương Thanh vượt xa lão.

Lệ Trần bỗng nghiêm nghị nói: “Nếu là trước kia, theo quy định của Thủ Hộ Minh, cao thủ Thiên Cảnh không được phép bước vào thế tục, còn cao thủ thế tục bắt buộc phải đến Hạ Giới giới Cổ Võ sau khi đột phá Thiên Cảnh, nhưng giờ kết giới giữa hai nơi đã nứt ra, có lẽ không vá lại được nữa, chắc chắn sau này hai nơi sẽ hòa làm một”.

“Tiếp đến tình hình sẽ biến đổi mạnh, cậu lại ở trong tâm bão, phải chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với chuyện lớn sắp xảy ra”.

Dương Thanh gật đầu, anh cũng hiểu, chắc chắn Hình Cực và các cao thủ của Thủ Hộ Minh sẽ không bỏ qua chuyện này, Ma Thần đã mượn cơ thể anh để xé rách kết giới, khiến kết giới không thể vá được, đối với Thủ Hộ Minh, đây chính là sự khiêu khích trắng trợn nhất.

Không riêng gì Thủ Hộ Minh, các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng bị khiêu khích.

Trước khi ngủ say, linh hồn Ma Thần đã nói rõ rằng cao thủ dưới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong có thể tìm Dương Thanh để báo thù.

Hạ Giới giới Cổ Võ không chỉ có mỗi Thủ Hộ Minh, vẫn còn rất nhiều thế lực hàng đầu khác, trong các thế lực này, không phải không có cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Sau khi hoàn toàn phát huy sức mạnh huyết mạch, Dương Thanh mới miễn cưỡng có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, nếu cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, thậm chí Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong đến khiêu chiến anh, anh nên làm thế nào đây?

Chỉ mình Thiên Huyền Bí Thuật do Ma Thần sửa đổi có thể đối phó nổi à?

Lệ Trần chợt nói: “Có lẽ cậu nên đến chỗ này một chuyến, không chừng ở đó có cách giúp cậu đối phó với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ”.

Dương Thanh lập tức vui mừng, vội hỏi: “Chỗ nào thế ạ?”
Chương 2045: Tội đáng chết

Lệ Trần chậm rãi nói: “Từ đường Võ Thần của Võ Tông ở Ma Sơn!”

Dương Thanh đã biết về từ đường Võ Thần từ lâu, Đỗ Bá còn giành một cơ hội tiến vào từ đường Võ Thần cho anh, nếu không vì những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, có lẽ anh đã vào từ đường Võ Thần rồi.

Không biết giờ từ đường Võ Thần của Võ Tông đã mở ra chưa.

Dương Thanh hỏi: “Ý tiền bối là chỉ cần tôi tiến vào từ đường Võ Thần thì sẽ đối phó được phiền phức sắp đến à?”

Lệ Trần gật đầu: “Trong năm thế lực lớn ở Ma Sơn, chỉ mình Võ Tông có dấu ấn của thần, chỉ cần mời được linh hồn Võ Thần xuất hiện, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cũng sẽ bị giết ở Võ Tông”.

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh rất kinh ngạc.

Không ngờ Võ Tông còn che giấu chiêu mạnh như thế, có thể giết cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Phải biết rằng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã là người mạnh nhất rồi.

Nhưng linh hồn Võ Thần của Võ Tông lại giết được cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Dương Thanh nói với vẻ ngờ vực: “Dấu ấn của thần mà tiền bối nói là gì thế?”

Lệ Trần giải thích: “Có thể nói dấu ấn của thần là một phân thân do thần để lại, ban đầu, năm thế lực lớn của Ma Sơn đều có dấu ấn của thần, nhưng vì nhiều nguyên nhân, trừ Võ Tông ra, dấu ấn của thần ở bốn thế lực khác đều đã được triệu hồi, giờ chỉ còn Võ Tông có dấu ấn của thần thôi”.

“Không riêng gì năm thế lực lớn ở Ma Sơn, trong ba giới của giới Cổ Võ, các thế lực hàng đầu các giới đều được truyền thừa mấy trăm năm, thậm chí hơn nghìn năm, hình như những thế lực này đều không ngoại lệ, đều có dấu ấn của thần của riêng mình”.

“Khi gặp tai họa, các thế lực này chỉ cần mời phân thân của thần ra là sẽ giải quyết được phiền phức đang có”.

“Đương nhiên, phân thân của thần mà các thế lực khác nhau mời ra cũng sẽ có sự khác biệt”.

Lời Lệ Trần nói đã mở ra một thế giới hoàn toàn mới với Dương Thanh.

Dương Thanh chưa bao giờ nghĩ, chỉ một phân thân của thần đã có thể phát huy được thực lực mạnh như vậy, vậy chính chủ sẽ mạnh tới mức nào?

Dương Thanh hỏi: “Tiền bối nói đó là phân thân của thần, vậy giờ họ ở đâu? Đã chết rồi à?”

Lệ Trần lắc đầu, trên mặt tràn ngập vẻ sùng bái, lão trầm giọng nói: “Nghe nói sau khi vượt qua Thiên Cảnh, người luyện võ sẽ đạt tới cấp bậc của thần, trong ba giới của giới Cổ Võ bây giờ, người mạnh nhất đang có cảnh giới Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, một khi đột phá tới cấp bậc của thần, họ sẽ rời khỏi giới Cổ Võ, còn về việc họ đi đâu, có lẽ ngay cả các ông lớn đứng đầu giới Cổ Võ cũng không biết chuyện này”.

“Cũng không ai biết rốt cuộc những cao thủ được chúng ta gọi là thần còn sống hay chết, hay đang ở đâu”.

“Cho dù bây giờ có thể thuận lợi mời được phân thân của thần, họ cũng chỉ có thực lực bằng nửa thực lực của thần khi để lại dấu ấn”.

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh mãi vẫn chưa hoàn hồn.

Anh biết thế giới này rất lớn, cũng biết võ đạo mà anh tiếp xúc bây giờ chỉ là một góc của núi băng, vẫn còn rất nhiều thứ mà anh chưa chạm đến.

Giờ bỗng dưng biết được những thông tin này, nên anh vô cùng chấn động.

“Lần này, linh hồn Ma Thần mượn cơ thể cậu, xem như đã hoàn toàn đắc tội Thủ Hộ Minh, không những thế, ông ta còn xé rách kết giới, hơn nữa còn là vết nứt không vá được, chắc chắn hành động này đã đắc tội với cao thủ của cả Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Bây giờ, có lẽ tin Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sẽ hòa làm một đã lan truyền khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, chắc chắn sẽ có cao thủ chuẩn bị đến thế tục tìm cậu”.

“Không nên chần chừ nữa, chúng ta mau đến Võ Tông xem từ đường của Võ Tông đã mở ra chưa, với thiên phú của cậu, một khi mở từ đường Võ Thần ra, hy vọng đạt được truyền thừa Võ Thần sẽ rất lớn, cậu phải nhận được truyền thừa Võ Thần thì mới có tư cách triệu hồi linh hồn Võ Thần”.

Dương Thanh gật đầu, vội đưa Phùng Tiểu Uyển rời đi theo Lệ Trần.

Cùng lúc đó, tại một khu phố sầm uất ở Hạ Giới giới Cổ Võ, một cao thủ cường tráng đang khoa tay múa chân, phát biểu quan điểm của mình.

“Các vị, kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đã bị một cao thủ thế tục phá vỡ, giờ không vá được nữa, có lẽ cùng lắm ba ngày nữa, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sẽ hoàn toàn hòa làm một”.

“Đến khi đó, linh khí của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ giảm đi rất nhiều, còn linh khí của thế tục sẽ tăng vọt, đương nhiên, đây chỉ là tương đối mà thôi”.

“Đối với các cao thủ của giới Cổ Võ chúng ta, đó là tai họa! Chúng ta phải bắt tên đầu sỏ trả giá đắt!”

“Các cao thủ của giới Cổ Võ, ai dám theo tôi đến thế tục, tìm ra tên khốn đã phá hỏng kết giới kia?”

...

Trong lúc nhất thời, các cao thủ thi nhau giơ tay hò hét, sẵn sàng gia nhập đội ngũ tiêu diệt Dương Thanh.

Cảnh tượng tương tự xảy ra ở mọi ngóc ngách của Hạ Giới giới Cổ Võ.

Ở trụ sở chính của chi nhánh Thủ Hộ Minh tại Hạ Giới giới Cổ Võ.

Một lão già tóc hoa râm đang ngồi ở ghế trên, hai bên lão ta toàn cao thủ Thiên Cảnh.

Phía dưới còn có hai người đang quỳ rạp ra đất, ai cũng sợ xanh mặt, run lẩy bẩy.

“Các người có biết sự manh động của các người đã mang lại tai họa lớn đến mức nào cho Hạ Giới giới Cổ Võ không?”

Lão già ngồi ở ghế trên mở miệng nói.

Giọng lão ta vô cùng bình tĩnh, không hề có vẻ trách móc, nhưng những người đang có mặt đều cảm nhận được áp lực khổng lồ, khiến họ không sao thở nổi.

“Minh chủ Đỗ, chúng tôi biết sai rồi, xin ông nể tình chúng tôi luôn hết lòng vì Hạ Giới giới Cổ Võ, cho chúng tôi thêm cơ hội nữa đi!”

Khương Chiến sợ hãi cầu khẩn.

Bách Lý Diệp cũng vội cầu xin: “Minh chủ Đỗ, xin ông cho chúng tôi thêm cơ hội!”

Lão già đang ngồi ở ghế trên không phải ai khác, chính là Đỗ Thiên Cửu - minh chủ của chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Hạ Giới giới Cổ Võ.

Đỗ Thiên Cửu không nói gì, bình tĩnh nhìn về phía hai người.

Lão ta càng không nói thì càng khiến người ta cảm nhận được áp lực khổng lồ.

“Cộc cộc cộc!”

Tay phải lão ta đặt trên bàn trà, ngón trỏ gõ xuống bàn theo nhịp, phát ra âm thanh thanh thúy.

Đỗ Thiên Cửu bỗng ngừng gõ bàn, nhìn về phía chủ của gia tộc Bách Lý và nhà họ Khương, hỏi: “Chủ gia tộc Bách Lý, chủ gia tộc họ Khương, các ông nghĩ nên trừng trị họ thế nào?”

Nghe thấy lão ta hỏi thế, chủ của gia tộc Bách Lý và nhà họ Khương đều run rẩy, lập tức đứng dậy.

Chủ gia tộc Bách Lý nói trước: “Thưa minh chủ Đỗ, họ tự ý ra tay ở thế tục, chọc giận Dương Thanh, tuy linh hồn Ma Thần đã chiếm thế chủ đạo trong cơ thể Dương Thanh, tội họ vẫn nặng như thường, đây là tội chết!”

Chủ gia tộc họ Khương cũng vội nói: “Nhà họ Khương chúng tôi nên chịu trách nhiệm chính về chuyện này, nếu Khương Bằng không dùng Thiên Huyền Bí Thuật, phát huy thực lực vượt xa khả năng tiếp nhận của kết giới, kết giới cũng không dễ bị phá vỡ như thế”.

Lão ta nói rồi nhìn vào mắt Khương Chiến, nói tiếp: “Về phần Khương Chiến và Bách Lý Diệp, họ biết rõ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ không chịu nổi trận chiến giữa cao thủ Thiên Cảnh nhưng vẫn chiến đấu ở thế tục, tội đáng chết!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom