• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 927-932

Chương 927



“Lâm Quân, anh?” Lê Nhật Linh nhìn anh với ánh mắt thăm dò, nhưng Lâm Quân lại lắc đầu: “Chúng ta có thể sử dụng cách khác để ngăn chặn .Jackson đạt được ý muốn, nhưng những gì anh đã hứa vẫn phải làm được.”



Lê Nhật Linh gật đầu: “Vậy thì tốt, chúng em lại cùng tìm cách khác, Hạ Linh, cô đừng quá lo lắng, không sao đâu”



Hạ Linh thở dài bất lực, chuyện này đều do Lâm Quân và Hà Dĩ Phong ra tay, bây giờ cô ấy còn không phải là con gái của Lê Vân Hàng, vậy cô ấy còn có tư cách gì mà yêu cầu Lâm Quân chứ?



“Tùy mọi người, tôi đi thăm cha trước đây.”



Mặt khác, Hà Dĩ Phong tìm đến hầu hết các bệnh viện mà không thấy bóng dáng của Lê Minh Nguyệt đâu, nhớ đến việc lần trước hai người họ cãi nhau ở Hà Nội mà anh ta cảm thấy trong lòng không khỏi quặn thắt, lúc đó Lê Minh Nguyệt và anh ta xích mích nhau suýt chút nữa là sỉ nhục đối phương Tất cả những suy nghĩ lung tung trong đầu đều hiện ra, bây giờ là thời điểm đặc biệt, Lê Vân Hàng đang hôn mê, và chất độc trong người Lê Nhật Linh vừa mới được giải, không biết một người có tính khí điên cuồng như .Jackson sẽ lại làm ra chuyện gì tiếp theo.



Nếu bước tiếp theo của .Jackson là Lê Minh Nguyệt thì sao? Trong trường hợp Lê Minh Nguyệt cũng bị .Jackson bắt cóc hay đầu độc…



Hà Dĩ Phong không dám nghĩ tiếp nữa, anh ta lắc lắc đầu, bước chân cũng nhanh hơn.



928-chi-yeu-chieu.jpg




Nhưng trong thời điểm đặc biệt này, cô ấy còn giận dỗi mình cái gì chứ?



Hà Dĩ Phong chạy tới vườn sau ở lầu dưới của bệnh viện, chợt thoáng thấy một bóng người quen thuộc, liền trấn tĩnh lại, rồi nhanh chân chạy tới: ‘Lê Minh Nguyệt!”



Lê Minh Nguyệt đang cầm điện thoại di động, nhưng dường như cô không nghe thấy tiếng hô hoán của Hà Dĩ Phong, lại còn quay người đi chỗ khác.



“Lê Minh Nguyệt, em có chuyện gì vậy? Đột nhiên chạy tới đây mà không nói lời nào, điện thoại cũng không bắt! Em có biết sẽ có người lo lắng cho em không?”



Lê Minh Nguyệt răng cắn chặt môi dưới, vẫn im lặng, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất tủi thân.



“Lê Minh Nguyệt! Đến lúc nào rồi mà em vẫn còn giận dỗi anh như vậy chứ?” Ở LX xảy ra nhiều chuyện như vậy, đi đến đâu cũng tràn đầy nguy hiểm, vốn dĩ anh ta cũng không có tâm tư đâu mà cãi nhau với Lê Minh Nguyệt.



“Tôi giận hờn sao?” Lê Minh Nguyệt đột nhiên quay mặt lại, nhìn chăm chằm vào Hà Dĩ Phong: “Vậy anh đi tìm Hạ Linh đi!



Vậy anh đi làm anh hùng cứu mỹ nhân tiếp đi! Anh xem hai người bọn anh trai tài gái sắc xứng lắm mài! Cớ gì lãng phí thời gian với tôi! “



“Lê Minh Nguyệt, em đang nói gì vậy?”



“Nói gì sao?” Lê Minh Nguyệt bĩu môi, Hà Dĩ Phong còn muốn giấu mình sao?



“Anh nói tôi nói gì sao? Giọng người phụ nữ vang lên trong cuộc gọi lần trước là Hạ Linh!”
Chương 928



Ánh mắt của Lê Minh Nguyệt chứa đầy thái độ dò xét, giác quan thứ sáu của người phụ nữ rất nhạy, mặc dù đã nhìn thấy Hạ Linh hai lần nhưng cô ấy luôn cảm thấy Hạ Linh có suy nghĩ gì đó với Hà Dĩ Phong, hơn nữa ánh mắt mà cô ấy nhìn mình cũng rất kỳ lạ.



Cứ cho là mình hoa mắt đi, thì cũng phải cảm nhận được gì đó chứ?



“Lê Minh Nguyệt” Hà Dĩ Phong hạ thấp giọng, điều anh ta nhìn ra là, mặc dù bản thân không muốn cô ấy nghĩ quá nhiều, nhưng cô ấy đã nghĩ quá nhiều rồi.



Vậy nên, thay vì để cô ấy suy nghĩ lung tung, chi bằng là nói cho cô ấy biết sự thật, để cô ấy cảm thấy an tâm.



“Anh nói xem, phải hay là không phải!”



“Phải, thực ra..” Hà Dĩ Phong còn chưa nói xong thì giọng nói của Lâm Quân vọng đến.



“Hà Dĩ Phong!”



“Lâm Quân đang gọi anh, em đợi ở đây, đừng chạy lung tung đấy”



Lê Minh Nguyệt quay đầu đi mà không đáp lại, còn Hà Dĩ Phong đi về hướng Lâm Quân, thấy không yên tâm về Lê Minh Nguyệt, nên mới đi được ba bước thì quay đầu lại.



“Được rồi, đừng có dính như sam như vậy chứ”



Lâm Quân không biết tình hình thế nào mà vỗ vỗ ngực Hà Dĩ Phong, đầy vẻ trêu chọc.



“Cái gì mà dính như sam chứ, Lê Minh Nguyệt đang ghen tị Hạ Linh” Hà Dĩ Phong ủ rủ.



“Hả? Hạ Linh” Lâm Quân liếc nhìn Lê Minh Nguyệt một cái, rồi nghĩ đến Hạ Linh mà đứng đơ ra trong vài giây.



“Này, sao lại ngẩn người ra vậy chứ, cậu tìm tôi có việc gì vậy?”



“Có việc chứ! Lại đây!”



Lâm Quân thì thầm vào tai Hà Dĩ Phong tỏ vẻ giả vờ bí ẩn.



Sau cuộc trò chuyện, Hà Dĩ Phong ngạc nhiên nhìn anh, Lâm Quân bình tĩnh đưa cho anh ta một chiếc túi đã được niêm phong.



“Chỉ cần làm theo những gì tôi nói, có phải thật hay không, rất nhanh sẽ có kết quả thôi.”



“Ừ, cũng đúng”



“Nhưng làm thế nào mà cậu phát hiện được đấy?”



“Đây là một loại kỹ năng, sau này cậu bái tôi làm sư phụ đi, rồi tôi dạy cho”



“Được rồi ông nội tôi à!”



Hà Dĩ Phong không thấy vui vẫy vẫy nắm đấm, giả vờ như đánh Lâm Quân, Lâm Quân cũng tự nhiên linh hoạt tránh đi.



Cảm nhận có gì đó rung rung, Lâm Quân lấy điện thoại ra với động tác êm nhẹ.



Khóe miệng nhếch lên.



“Cá đã căn câu”



Hà Dĩ Phong nhìn theo ánh mắt anh và nhìn vào màn hình “Jackson”



“Vậy tôi rút trước đây!”



Lâm Quân đưa tay biểu thị OK, còn Hà Dĩ Phong đi về phía Lê Minh Nguyệt.



“Lê Minh Nguyệt!” Quả nhiên, Lê Minh Nguyệt phớt lờ anh ta.



“Được rồi bà xã, đừng giận nữa. Nào, anh đưa em đi làm chuyện lớn!”



Hà Dĩ Phong dùng hai tay ấn vào vai Lê Minh Nguyệt như một đứa trẻ con, và anh còn cảm thấy hơi gượng gạo, điều này khiến Lê Minh Nguyệt có một chút ngại ngùng.



“Anh đi đi!” Lê Minh Nguyệt gắng giọng lên tiếng, nhìn về phía Hà Dĩ Phong, không thèm để ý đến anh ta.



“Đừng tức giận, thật sự là có chuyện đấy”



“Vậy thì anh đi tìm Hạ Linh đi, chứ ở đây lãng phí thời gian với tôi làm gì?” Lê Minh Nguyệt càng nghĩ càng thấy tức.



Trong khoảng thời gian đó, một mình cô ấy dắt theo vài đứa trẻ ở thành phố Hà Nội, ngày ngày trông ngóng, chờ đợi Hà Dĩ Phong trở về, còn anh ta thì lại sống ung dung ở Pháp.



“Anh và Hạ Linh thật sự không có gì cả, cho dù có thì cũng là chuyện xưa rồi”



“Vậy anh vẫn còn vương vấn tình cũ với cô ấy sao! Bằng không sao anh vẫn ở lại Pháp chứ?”



“Anh ở đây là vì Lâm Quân và Lê Nhật Linh, em đừng có mà gây sự vô lý nữa có được không?” Hà Dĩ Phong không vui nữa, Lê Minh Nguyệt cứ như vậy thì không thể nói đọa lý với cô ấy được nữa.



Lê Minh Nguyệt mở to mắt nhìn Hà Dĩ Phong: “Vậy nên anh thấy tôi đang gây sự vô lý sao?”



Lúc đầu, cho dù thế nào đi nữa thì cô ấy cũng không đồng ý cùng mình đến Pháp, rõ ràng cô ấy nói là bởi vì quá nguy hiểm, thế mà bây giờ, lại e sợ bởi vì Hạ Linh kia!



Hà Dĩ Phong sững sờ, Lê Minh Nguyệt thực sự tức giận chăng?
Chương 929

Đúng là việc anh ta giấu Lê Minh Nguyệt về chuyện của mình với Hạ Linh là không đúng thật, nhưng anh ta không bao giờ có thể nói cho Lê Minh Nguyệt biết rằng lúc đầu anh ta đột nhiên quyết định kết hôn với cô ấy là vì Hạ Linh được?



Vậy thì Lê Minh Nguyệt không thể nổi điên rồi?



Hà Dĩ Phong vội vàng giữ chặt Lê Minh Nguyệt: “Không có đâu, đừng tức giận nữa, đây là lỗi của anh, nhưng em cũng biết đấy, gần đây anh ở Pháp rất bận rộn, lấy ra đâu thì giờ mà sớm ba chiều bốn chứ?”



“Còn Hạ Linh thì sao?”



“Anh cùng cô ta đã là chuyện của quá khứ, anh xin thề, anh hiện tại chỉ có mình em” Hà Dĩ Phong bất đắc dĩ phải hứa với Lê Minh Nguyệt. Tại nước Pháp xa lạ này, nếu như cô kích động bỏ đi thì anh không biết đi đâu để tìm cô về.



“Thật không?”



“Thật mà!” Hà Dĩ Phong thấy Lê Minh Nguyệt có vẻ buông lỏng, lập tức gật đầu phụ họa, ôm Lê Minh Nguyệt vào lòng, trên mặt đây vẻ ấm ức: “Em nhìn xem, chúng ta ngay cả giấy đăng ký kết hôn đều lấy rồi, sao em lại không tin tưởng anh như thế.



Lê Minh Nguyệt thoáng co giật khóe miệng, vẻ mặt này của Hà Dĩ Phong khiến cô không thể nào tiếp tục tức giận được nữa: “Anh vừa nói có chuyện gì quan trọng vậy?”



Con gái đều như thế, khi tức giận, chỉ cần người yêu dỗ dành một chút là buông giáp đầu hàng.



“Em không giận nữa sao?”



Lê Minh Nguyệt bất đắc dĩ nhìn anh.



“Im lặng chính là thừa nhận rồi nhé”



“Việc này em sẽ tính sổ với anh sau. Bây giờ nói đi, có chuyện gì quan trọng!”



Thực tế, dáng vẻ bí mật vừa rồi của Hà Dĩ Phong với Lâm Quân khiến cô rất tò mò.



“ở đây tai vách mạch rừng, anh cùng em đi đến bệnh viện gần đây rồi nói”



“Đi bệnh viện làm gì, anh bị làm sao à? Bị mắc bệnh gì rồi?



Còn nữa, chúng ta không phải đang ở bệnh viện sao?”



Nghe Hà Dĩ Phong nói muốn đi bệnh viện, cô thật sự bị dọa sợ, nhìn trái nhìn phải, kiểm tra từ trên xuống dưới, làm gì còn dáng vẻ tức giận như vừa rồi.



“Ôi, em đừng gãi nữa, anh không sao!”



Biết được Hà Dĩ Phong vẫn khỏe, Lê Minh Nguyệt khôi phục lại vẻ mặt lạnh nhạt, cô vừa chiến tranh lạnh với anh, phải làm ra vẻ lạnh lùng một chút.



Hơn nữa, dáng vẻ bảo vệ Hạ Linh trước những tên phóng viên đó của anh khiến cô rất khó chịu.



“Thôi, em về trước với Nhật Linh đi! Anh tự mình đi. “



“Không được, chúng ta nói rõ rồi, anh làm gì cũng phải mang em theo”



“Được rồi, bà cô của tôi ơi, đi nào. ” Hà Dĩ Phong mỉm cười, Lê Minh Nguyệt bây giờ sao lại ngày càng đáng yêu nhỉ?



“Anh Lâm”



Jackson ngồi ở ghế trong phòng làm nhìn Lâm Quân từ từ nhếch khóe môi: “Cô Nhật Linh đã tốt hơn rồi chứ?”



Lâm Quân nhíu mày nhìn .Jackson: “Tất nhiên là cô ấy khỏe rồi”



“Vậy thì tốt quá, thế còn những thứ chúng ta trước đó đã bàn bạc?”



Lâm Quân gật đầu, lời ít ý nhiều: “Ðã mang đến rồi” Trực tiếp ném túi tài liệu trong tay đến trước mặt .Jackson, như sợ thứ này làm bẩn tay mình.



Jackson mỉm cười, chăm chú nhìn Lâm Quân: “ Cô Nhật Linh đã tỉnh thì chắc chắn độc tố trong cơ thể của cô ấy đã được loại bỏ hoàn toàn, tin rằng anh Lâm đã cảm nhận được thành ý của tôi. Như vậy, anh vẫn quả quyết không hợp tác với tôi sao? “



Thành ý? Ông ta sao có thể mặt dày ngồi trước mặt anh nói rằng ông ta có thành ý?



Lâm Quân bỗng cảm thấy thật nực cười. Nếu Jackson trực tiếp đưa thuốc giải độc cho anh thì anh sẽ không nghĩ rằng ông ta là một kẻ tiểu nhân bỉ ổi.



Nhưng hiện tại thì sao?



Thuốc giải độc đó là do anh bắt thóp được nhược điểm của ông ta mới lấy được.



Ông ta đang cho rằng anh là một tên ngốc?
Chương 930

“Hợp tác là điều không cần thiết” Lâm Quân dửng dưng nói. Một khi độc của Lê Nhật Linh được loại bỏ, anh về sau làm gì cũng không bị trói buộc nữa. Loại người như Jackson càng tiếp xúc càng cảm thấy buồn nôn.



“Tôi chỉ khuyên một câu, hay đi ở bờ sông sao có thể không ướt giày? Mong rằng phó chủ tịch tự giải quyết ổn thỏa”



Lâm Quân đặc biệt nhấn mạnh từ “phó”



Dứt lời, xoay người đi ra khỏi văn phòng của Jackson.



“Đợi đã!”



Lâm Quân dừng bước: “Ông còn có chuyện gì nữa? Nếu Muốn anh giúp ông ta đối phó với Lê Văn Hàng? Cho dù dackson có cho anh thêm nhiều lợi ích đi chăng nữa thì anh cũng không đồng ý.



Jackson nhếch nhẹ khóe môi: “Anh Lâm đã đưa cho tôi tất cả chứng cứ rồi chứ? Tôi làm sao biết được anh còn lưu giữ lại bản dự phòng hay không?



Ông không định thuyết phục Lâm Quân, nhưng ít nhất trước khi đối phó với Lê Vân Hàng, ông phải đảm bảo rằng mình không bị nắm thóp nhược điểm nào cả.



“Bản dự phòng?” Lâm Quân suy nghĩ, chợt hiểu rằng, Jackson đang lo lắng anh giữ lại một bản khác để đối phó ông ta sao?



“Jackson, không phải ai cũng đê tiện như ông đâu” Lâm Quân nhếch môi.



Jackson chăm chú nhìn Lâm Quân: “Đây không phải là đê tiện hay không, người Việt Nam không phải thường nói chiến đấu bất chấp thủ đoạn sao?”



“Vậy ông muốn như thế nào?”



“Để tôi đến chỗ anh kiểm tra, coi như đây là lần hợp tác cuối cùng giữa hai chúng ta. Đợi sau khi việc này kết thúc, anh Lâm đã đồng ý với tôi không nhúng tay vào việc giữa tôi và Lê ‘Vân Hàng nữa, như thế tôi cũng có thể trở lại Việt Nam rồi. “



Jackson đưa ra yêu cầu, ông ta đương nhiên không chỉ đơn giản vì phần tài liệu dự phòng, mà còn muốn tìm kiếm đồ vật giá trị tại chỗ ở của Lâm Quân.



Lâm Quân đồng ý không chút do dự, Jackson vẫn còn nghi ngờ anh, đồng ý yêu cầu này vừa có thể xóa tan hoài nghi của ông ta, đồng thời cũng giúp anh kéo dài thời gian.



“Vậy cứ làm theo ý của ông”



“Thế thì phải cảm ơn anh Lâm rồi” Jackson gật đầu.



Lâm Quân đi ra khỏi phòng làm việc của Jackson, bên ngoài thoáng đãng sáng sủa, anh hít sâu một hơi, giơ tay lên xem giờ.



Tít báo hôm nay đã xuất bản rồi, tuy nhiên cũng chỉ toàn những tin không giá trị, hầu hết là những câu hỏi của đám phóng viên hôm qua hỏi Hạ Linh, nào là chủ tịch LX hôn mê, con gái duy nhất không phải là con ruột, công ty LX rồi sẽ đi vš đâu?



Lâm Quân đi đến sạp báo mua một tờ, bất đắc dĩ xoa thái dương. Trước khi ra ngoài, anh đã dặn dò Lê Nhật Linh trông chừng Hạ Linh, mấy người cũng đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng khi thực sự nhìn thấy loại tin tức này tâm trạng không cần nói cũng biết.



Giáng sinh đã trôi qua gần một tháng, lại qua một tháng nữa là đến Tết Nguyên Đán của Việt Nam, dù cho thế nào thì cũng phải làm xong tất cả mọi việc trước Tết rồi trở về.



Hiện tại nhìn có vẻ sóng yên biển lặng nhưng trên thực tế mỗi người đều đang trù tính âm mưu càng lớn hơn, thêm vào đó Jackson cũng đã bộc lộ rõ tham vọng của mình.



Ông ta dự định có những bước đi lớn.
Chương 931



Nhưng Lâm Quân vẫn cảm thấy ý định của Jackson không đơn giản như vậy, ông ta chắc chắn vẫn còn lá bài chưa lật, bằng không, sao có thể dễ dàng tin tưởng anh sẽ không giúp đỡ Lê Vân Hàng đối phó ông ta?



Jackson không phải là một người dễ bị lừa, càng không phải là một người dễ dàng tin tưởng người khác. Ông ta chẳng khác gì một con hồ ly già chưa bộc lộ thực lực chân chính của mình.



dackson chắc chắn có lá bài mà ngay cả anh cũng phải e ngại.



Nhưng nếu thực sự có thứ như thế, sao ông ta lại chậm chạp, không đối phó với công ty LX?



Lâm Quân suy đi tính lại nhưng không tìm ra manh mối nào, dứt khoát không nghĩ nữa. Cho dù Jackson có làm gì đi nữa, cùng lắm thì nước đến đâu bắc cầu đến đấy.



“Lâm Quân, cậu đã xử lý xong việc bên đó chưa?”



“Đàm phán xong rồi, Jackson sẽ đi kiểm tra một lần nữa, u thì sao?”



bên “Tôi đã mang đồ đến bệnh viện, có lẽ sắp có kết quả rồi cậu không cần quá lo lắng, Jackson muốn đi kiểm tra là một chuyện tốt. “



Lâm Quân gật đầu: “Tôi biết”



“Hiện tại, việc chúng ta phải làm đó là kéo dài thời gian, tuy chữ ký trên hợp đồng chỉ có hiệu lực trong vòng một tháng, nhưng bây giờ mới qua không bao lâu, còn cách nào.



khác khiến nó mất hiệu lực nhanh hơn không?”



“Đương nhiên có cách khác” Lâm Quân gật đầu, màn hình điện thoại tối lại, Lâm Quân đổi tay cầm điện thoại, đột nhiên từ màn hình điện thoại nhìn thấy sau lưng có một người đàn ông dường như đang đi theo anh, lập tức ngừng nói.



“Đợi khi nào tôi về, chúng ta lại nói chuyện”

931-chi-yeu-chieu.jpg


sắp về rồi. ” Lâm Quân cười tủm tỉm.



Hà Dĩ Phong ngẩn người, dường như đã phát hiện ra điều khác lạ, gật đầu, hạ thấp giọng nói: “Được, tôi biết rồi, cậu nhanh trở về đi”



“Tạm biệt!” Lâm Quân nhanh chóng cúp điện thoại, trong lòng không nhịn được chửi bậy một câu, Hà Dĩ Phong ngày thường thông minh lanh lợi là thế, sao đến lúc quan trọng lại ngốc nghếch như vậy?



“Ai gọi điện cho anh vậy?” Lê Minh Nguyệt thấy Hà Dĩ Phong cúp điện thoại, vội vàng ngồi xuống bên cạnh Hà Dĩ Phong tra hỏi.



Nếu người gọi lại là Hạ Linh, anh đừng mong cô nhẹ nhàng bỏ qua chuyện này!



Hà Dĩ Phong biết Lê Minh Nguyệt hiểu lầm, vội xua tay giải thích: “Không phải, thật sự không phải, là Lâm Quân vừa gọi đến, cậu ta hôm nay đi gặp Jackson, vừa mới nói chuyện xong, nhưng có khả năng đang bị người khác theo dõi. “



“Vậy phải làm thế nào!” Lê Minh Nguyệt nghe Hà Dĩ Phong nói là chuyện công việc, vội vàng ngồi gần lại, trừng mắt nhìn anh.



Hà Dĩ Phong chỉ lắc đầu: “Anh không biết, nhưng Lâm Quân trong điện thoại có nhắc đến Nhật Linh về nhà đợi cậu ta, hay là chúng ta đi thông báo cho Nhật Linh”



“Được, Nhật Linh đang ở trong phòng bệnh của chú Hàng”



Lê Minh Nguyệt gật đầu đồng ý.
Chương 932

Lâm Quân về đến nhà, Lê Nhật Linh đã nấu cơm xong. Cô nở nụ cười dịu dàng nhìn anh: “Anh về rồi à, nhanh rửa tay rồi ăn cơm đi”



Lâm Quân gật đầu, đi đến bàn ăn, cúi người ôm lấy Lê Nhật Linh: “Sao hôm nay tâm trạng của em tốt thế?”



“Anh đoán xem” Lê Nhật Linh nhướng mày, chọc vào bàn tay rộng lớn của anh, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, vội vàng hạ thấp giọng: “Hà Dĩ Phong nói…”



“À, anh bị người ta theo dõi, là người của .Jackson, ông ta một lúc nữa có khả năng sẽ cho người qua đây lục soát xem có tài liệu dự phòng nào không. “



“Vậy anh không sao chứ?” Lê Nhật Linh lo lắng nắm chặt tay Lâm Quân, khó trách Lâm Quân bảo cô ở nhà đợi anh về.



Lâm Quân đã đồng ý với Jackson không nhúng tay vào tranh đấu nội bộ của công ty LX. Tại thành phố Mác-Xây xa lạ này, nếu cô không có ở nhà, thì cô cũng chỉ có thể ở cùng với Lê Vân Hàng hoặc Hạ Linh, Jackson biết được, tất sẽ nảy sinh nghỉ ngờ.



Lâm Quân thấy Lê Nhật Linh không tra hỏi kỹ càng, ngược.



lại còn lo lắng cho sự an toàn của anh, trong lòng bất giác cảm thấy thật ấm áp.



“Em yên tâm, anh không sao”



“Vậy thì tốt” Lê Nhật Linh gật đầu. Lâm Quân nhìn dáng vẻ lo âu của cô, không nhịn được thơm vào má cô một cái.



“Anh làm gì vậy?”



“Anh làm gì đâu” Lâm Quân giang tay ra, vẻ mặt lưu manh: “Em là vợ của anh, anh hôn vợ mình thì có làm sao?”



Lê Nhật Linh thoáng co giật khóe miệng, chẳng muốn cùng anh nhiều lời, tránh khỏi sự ôm ấp của Lâm Quân đi tìm đồ: “Nhân lúc người của Jackson chưa đến, anh ăn cơm trước đi, anh đi cả ngày chắc bây giờ cũng đói rồi”



Lâm Quân quan sát kỹ vẻ mặt của Lê Nhật linh, gật đầu: “Đúng vậy, anh đang đói lắm rồi đây”



“Vậy thì còn không mau ăn cơm?!” Lê Nhật Linh đưa cho.



Lâm Quân đôi đũa, cô đặc biệt làm một số món rau xào Việt Nam, vì suy cho cùng Lâm Quân ở Pháp cũng khá lâu rồi, chắc chắn đã ăn chán ngấy đồ ăn bên này.



“Anh không phải đói bụng” Lâm Quân cười nhẹ, ánh mắt lưu luyến đảo quanh vòng eo của Lê Nhật Linh.



Lê Nhật Linh còn không biết ý đồ của anh nữa sao?



“Đừng nghịch!”



Vừa dứt lời, chuông cửa vang lên, Lâm Quân lập tức ngừng trêu đùa Lê Nhật Linh, điều chỉnh lại nét mặt, anh biết người của .Jackson đến rồi.



Thật không ngờ bọn họ lại hành động nhanh như vậy, xem ra Jackson đang rất sốt ruột, muốn nhanh chóng đối phó với công ty LX.



“Anh ra mở cửa” Lâm Quân cho Lê Nhật Linh một ánh mắt yên tâm, đứng lên đi ra mở cửa.



Quả nhiên, ngoài cửa là người đàn ông vừa theo dõi anh, còn có thêm một vài trợ lý của Jackson.



“Chào anh Quân”



“Ừ” Lâm Quân thờ ơ đáp, nhưng lại không có ý định cho bọn họ vào.



“Ngài Jackson phái chúng tôi tới hỏi thăm anh, hẳn đã nói trước với anh rồi”



“Đúng là đã nói trước rồi” Lâm Quân không vui gật đầu, trước mặt Jackson anh chẳng bao giờ thể hiện mặt hòa nhã, chứ huống chỉ là mấy người này: “Nhưng nhà của tôi là nơi người khác có thể tùy tiện vào hay sao?”



“Anh Quân, không phải ngài Jackson đã đàm phán với anh rồi hay sao?”



Mấy tên cấp dưới nhìn nhau, trong chốc lát không nghĩ ra biện pháp nào.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom