• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (2 Viewers)

  • Chương 2296-2300

Chương 2296 Số mệnh

- Mặc kệ nó!

Đại Tặc há mồm nuốt di thể Hạo Huyền Minh vào, ngay cả máu tươi tản mát cũng đều cuốn đi, rồi lại lao thẳng đến hải triều xa xa.

Nó ngược lại là đi rất thẳng thắn, những người may mắn còn sống sót lại bị triệt để trấn trụ.

Chúng ta đang nhìn thấy cái gì?

Thiên Long đánh chết Hạo Huyền Minh rồi?

Hạo Huyền Minh lại không thể đào thoát?

Rõ ràng đã trải rộng ra Bát Quái Đồ Trận, sắp phải thoát khỏi chiến trường, vì sao cuối cùng lại kéo dài? Chẳng lẽ là không còn chút sức lực nào?

Nhưng nguyên nhân không quan trọng, kết quả đã bày ở trước mặt.

Hạo Huyền Minh chết!

Bị con Thiên Long táo bạo kia ngược chết tươi sống!

Lão tổ tông hoàng đạo, Thánh Hoàng đỉnh phong, lại bị Thánh Vương ngược chết rồi?

Mặc dù công đầu là từ Khương Phàm, nhưng Khương Phàm cũng chỉ là Thánh Vương mà thôi!

Chu Tước và Thiên Long liên thủ đã cường hãn đến tình cảnh như thế này sao?

Đầu tiên là miếu chủ Thần Miếu, bây giờ lại là lão tổ tông Thần Miếu, các hoàng đạo Thương Huyền Tây Nam... Phế đi?

Nối tiếp Vạn Đạo Thần Giáo sao?

- Đại Tặc đều đã biến thái đến trình độ này?

Đại Vương đều hoảng hốt, thật muốn thất sủng, mẫu thân nó, đều không còn địa vị gì nữa.

- Thật mạnh.

Dương Biện thở phào, nhưng tương tự hắn cũng cảm nhận được áp lực cực lớn, tay cũng không khỏi tự chủ mà nắm chặt chiến kích lại.

- Bằng tốc độ nhanh nhất đưa tin tức về Thái Sơ đại lục, nhắc nhở Thái Sơ Đế tộc, mau chóng liên hệ với Thần Miếu hoàng thành tại Thiên Khải, tuyệt đối không thể dẫm vào vết xe đổ của Vạn Đạo hoàng thành!

Cường tộc trong Thái Sơ có người kịp phản ứng, lập tức sắp xếp người rời khỏi.

Lúc trước Vạn Đạo Giáo Tôn bị giết, Vạn Đạo hoàng thành phản ứng chậm chạp, đến mức bị Khương Phàm nắm lấy cơ hội, trực tiếp tới đồ thành. Bây giờ miếu chủ Thần Miếu, lão tổ Thánh Hoàng lại liên tiếp bị giết, Thái Cổ Thần Miếu lâm vào nguy cơ trước đó chưa từng có, nếu như không thể kịp thời xử lý, cũng có khả năng sẽ bị Khương Phàm tiếp cận.

Cùng lúc đó, trong hoàng thành của Thái Cổ Thần Miếu cùng Thần Miếu tại Thiên Khải, gần như là đồng thời phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.

Sự kiện Vạn Đạo Thần Giáo kích thích tất cả hoàng đạo, cũng bắt đầu coi trọng nguyên hỏa sinh mệnh của lão tổ tông hơn, mà còn là đều đặc biệt an trí tại cung điện đơn độc, do trưởng lão ngày đêm quan sát.

Cho nên sau khi Hạo Huyền Minh thần hồn câu diệt, nguyên hỏa sinh mệnh của hắn ở Thần Miếu cùng Thiên Khải, đều theo đó mà dập tắt.

Trưởng lão trấn giữ sợ hãi thét lên, phân biệt đánh thức Thần Miếu cùng hoàng thành.

- Lão tổ chết rồi?

- Lão tổ làm sao lại chết!

- Là ai giết lão tổ, ai có thể giết chết lão tổ?

- Lão tổ chính là đỉnh phong Thánh Hoàng, cho dù gặp được nguy hiểm, cũng có thể chạy trốn, huống chi còn có Vương Uy lão tổ bồi tiếp!

- Thần Dụ Chi Hải, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Hoàng thành tại thượng giới và Thần Miếu tại hạ giới đều lâm vào lo lắng cùng khủng hoảng, khó mà tiếp nhận chuyện lão tổ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.

Nhất là Vương gia sau khi kiểm tra nguyên hỏa sinh mệnh của lão tổ, cũng hoảng sợ phát hiện, lão tổ Không Võ Thánh Vương cảnh cũng đã chết.

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh không tiện xuất hiện, vẫn chìm ở bên trong đáy biển, dốc lòng điều trị cho Khương Phàm.

- Hắn còn tốt chứ? Còn thở không?

Đại Tặc tìm tới nơi này, lo lắng hỏi.

- Tình huống đã bắt đầu ổn định. Hạo Huyền Minh đâu?

Bạch Tai nhìn thấy Đại Tặc trở về thì thở phào, tranh thủ thời gian tản hài cốt ra.

Hắn là cảnh giác nơi này sẽ gặp nguy hiểm, lại lo lắng lấy cự ngạc bị Hạo Huyền Minh sát hại, mười mấy phút ngắn ngủi này để hắn nôn nóng khó có thể bình an.

- Không biết.

- Không biết?

- Tựa như là chết rồi, lại hình như không chết, ta nói không chính xác.

- Chết chính là chết rồi, chạy chính là chạy, ngươi ngay cả cái này cũng không thể xác định?

Đông Hoàng Như Ảnh nghiêm túc.

Nếu như không có chết hết, lúc nào cũng có thể trở lại uy hiếp được bọn hắn.

Đây chính là Hạo Huyền Minh, không chỉ là lão tổ tông hoàng đạo, mà càng là người có thể khống chế Âm Dương, có thể nghịch chuyển sinh tử, rất dễ dàng liền khôi phục lại.

- Cơ thể đã triệt để hủy, chỉ còn hồn phách. Không cần lo lắng, coi như hắn khôi phục, cũng cần thời gian.

Đại Tặc nhìn hải triều còn lắc lư ở xung quanh, hỏi Bạch Tai:

- Tên Không Võ kia không tới sao? Chẳng lẽ là hắn đón linh hồn lão hỗn đản kia đi?

- Còn có Không Võ?

Bạch Tai và Đông Hoàng Như Ảnh cảnh giác xung quanh, trách không được lại tới nhanh như vậy, bên trong Thái Cổ Thần Miếu lại còn cất giấu Không Võ, không hổ là hoàng đạo thần bí nhất Thương Huyền.

- Vừa mới bắt đầu có võ giả không gian khởi xướng tập kích, rất mạnh. Không phải Thánh Vương, cũng là Thánh Linh đỉnh phong. Mẫu thân nó, lúc ấy ta còn cho là Hư Không Lân Trùng.

- Không có Không Võ tập kích nơi này!

Bạch Tai kinh hãi, lại còn có Không Võ Thánh Vương, Thần Miếu giấu đủ sâu thật.

- Thánh Vương Không Võ?

Đông Hoàng Như Ảnh đều nhíu mày.

Bọn hắn biết Quang Mang Thần Điện cất giấu Không Võ, nhưng thật không biết trong Thần Miếu cũng có, lại còn là Thánh Vương.

Trách không được Hạo Huyền Minh không có mang theo nhiều cường giả, Thánh Vương Không Võ phối hợp Thánh Hoàng đỉnh phong, trên lý luận là hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại.

Chỉ là kết quả này...

- Vậy hẳn là đã chạy.

Đại Tặc trở về, chắc hẳn vị Không Võ kia không còn dám đến đánh lén.

Nó tranh thủ thời gian càn quét đáy biển, sưu tập toàn bộ máu tươi thịt nát còn sót lại của Hạo Huyền Minh trước đó, một chút xíu cũng không thể lãng phí.

- Lão tổ tông Thần Miếu chỉ còn hồn phách?

Đông Hoàng Như Yên hoảng hốt, lão tổ tông hoàng đạo thần bí nhất Thương Huyền vậy mà lại luân lạc tới loại trình độ này?

Đầu tiên là miếu chủ Thần Miếu, sau đó lại là lão tổ tông Thần Miếu, chẳng lẽ Thái Cổ Thần Miếu muốn trở thành Vạn Đạo Thần Giáo thứ hai rồi?

Cách cục Thương Huyền vững chắc vạn năm, thật muốn bị đánh vỡ sao?

Nhưng... Ngẫm lại chuyện miếu chủ Hạo Diệp chết trước đó, lại nhìn lại chuyện lão tổ Hạo Huyền Minh gặp phải bây giờ, nàng thật sự là cảm giác Thái Cổ Thần Miếu giống như không đến mức lưu lạc đến tận đây.

Rõ ràng là bí ẩn nhất khiêm tốn nhất, ngược lại là chết vì xúc động, còn chết rất uất ức.

Là do Hình Phù Đồ chết, kích thích đến mức để bọn hắn mất lý trí sao?

Đông Hoàng Như Yên không cảm thấy đáng tiếc, chỉ là cảm thấy rất hoang đường.

- Tỷ tỷ, Thái Cổ Thần Miếu muốn phế rồi.

- Nếu như hồn phách Hạo Huyền Minh có thể thuận lợi trở về, Thái Cổ Thần Miếu còn có mấy phần hi vọng. Nếu quả như thật chết rồi, Thái Cổ Thần Miếu chỉ có thể phụ thuộc vào Thái Sơ Đế tộc.

Đông Hoàng Như Ảnh lại đút cho Khương Phàm viên thuốc, tiếp tục vận chuyển linh lực, giúp hắn độ hóa, tăng tốc hấp thu.
Chương 2297 Đầu nhập

- Bọn hắn rõ ràng không nên như vậy, nhất định phải đi tìm cái chết.

- Cũng có thể hiểu. Hạo Diệp là miếu chủ Thần Miếu, gánh vác trách nhiệm bảo hộ Hình Phù Đồ, kết quả lại là do hắn tự tay đưa Hình Phù Đồ đến 'Pháp trường' Đại La sơn. Lấy tầm quan trọng của Hình Phù Đồ, Hạo Diệp tương đương phụ lòng các đời miếu chủ chờ mong, cũng tuyệt đi hi vọng tương lai của Thần Miếu.

- Đây đối với Hạo Diệp mà nói đã không chỉ là sỉ nhục, mà là tội nghiệt. Nếu như hắn không thể tự kiềm chế, cho Thần Miếu cái bàn giao, chỉ sợ sau khi chết cũng không thể vào Tổ Miếu. Cho nên khi đạt được tin tức Khương Phàm đang ở thế giới mới, hắn xúc động. Hắn phải chuẩn bị tốt, cũng cố ý liên minh cùng cường tộc Thái Sơ.

- Kết quả, hắn lại đánh giá thấp Khương Phàm, càng không ngờ tới bên cạnh Khương Phàm sẽ xuất hiện Thánh Vương Thiên Long. Hạo Diệp chết, hẳn là đã chạm đến nguyên hỏa sinh mệnh tại Thần Miếu.

- Thái Tuế chết rồi, miếu chủ chết rồi, Hạo Huyền Minh cũng hẳn là bị chọc giận. Sở dĩ sốt ruột tới đây, một là tức giận muốn báo thù, hai là lo lắng Khương Phàm thoát khỏi thế giới mới, chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất mà đi. Hắn giống như Hạo Diệp, tự tin có thể giết chết Khương Phàm, dù sao cũng là Thánh Hoàng đỉnh phong, còn mang theo Thánh Vương Không Võ, nhưng... Khương Phàm đã tiến đến Thánh Vương! Còn thúc giục Liệp Thần Thương!

Đông Hoàng Như Ảnh lắc đầu, chỉ sợ đây là số mệnh.

Nếu như cự ngạc không thể vào Thánh Vương, Hạo Diệp chưa hẳn có thể chết, nếu như Khương Phàm không thể vào Thánh Vương, Hạo Huyền Minh nhất định có thể bắt giết Khương Phàm.

Nhưng thế sự chính là vô tình như vậy, không có nếu như, chỉ có số mệnh!

- Cửu Lê Ma tộc Tây Bộ cũng sẽ nhanh tới thôi. Chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này.

Đông Hoàng Như Yên chậm rãi gật đầu, vẫn là tỷ tỷ nhìn thấu triệt vấn đề.

- Chờ Khương Phàm tỉnh lại đi. Hắn bất tỉnh, chúng ta không di chuyển được Thông Thiên Tháp và Liệp Thần Thương.

Đông Hoàng Như Ảnh nhìn nam tử trong ngực mình, vẻ mặt phức tạp, hắn lại có thể chống đỡ được Thánh Hoàng đỉnh phong - Hạo Huyền Minh kia trấn sát.

Đây không chỉ là thực lực, càng có thể nhìn ra sự quật cường cùng cường thế trong lòng hắn.

Đổi thành những người khác, chỉ sợ thời điểm nhìn thấy Hạo Huyền Minh, cũng chỉ còn mỗi tuyệt vọng cùng sợ hãi, mà Khương Phàm lại điên cuồng phản kích, không tiếc cái giá chống cự lại, thậm chí tính toán phải làm như thế nào để chiến thắng.

Khương Phàm hôn mê trọn vẹn đến trời tối.

Trong lúc đó Dương Biện và Đại Vương thừa dịp các phương không chú ý, mạo hiểm lại tới đây, sau khi xác định Khương Phàm không có nguy hiểm tính mạng thì cũng đều yên tâm.

Đại Vương ở lại, Dương Biện lặng lẽ rời khỏi.

Trước khi đi, còn được Đại Tặc nhắc nhở, mang đi bộ phận Thánh Hoàng huyết, bảo đảm mau chóng tiến đến Thánh Linh cảnh.

Các cường tộc khác tản mát trong hải dương, đều bị năng lượng ác chiến trước đó tập kích, thương vong thảm trọng.

Bọn hắn một bên tu dưỡng điều trị, một bên suy đoán sống chết của Khương Phàm.

Nhưng, không có người nào dám tùy tiện đi qua nhìn trộm, dù sao con Thiên Long hung mãnh kia cũng vẫn còn sống, bây giờ đang nổi giận, nếu như ai đi qua mạo phạm, thật có khả năng trực tiếp đánh chết.

Duy chỉ có Hỏa Kỳ Lân, không để ý lời Mặc Dao khuyên can, thừa dịp các phương không sẵn sàng chui vào đáy biển, nó đã lao thẳng đến đầu nguồn chiến tranh.

Mặc Dao lo lắng, cũng không dám hô to, không dám ngăn cản, để tránh náo ra thanh thế mà gây nên chú ý.

- Ai...

Thổ Kỳ Lân rất bất đắc dĩ, rõ ràng nghe nói nơi này có tung tích Thủy Kỳ Lân mới đến đây mạo hiểm, không nghĩ tới không tìm được Thủy Kỳ Lân, mà còn ném Hỏa Kỳ Lân đi.

- Tốt nhất là nó có thể giấu kỹ trong Sí Thiên giới, nếu không thực sự sẽ thu hút tai nạn cho chúng ta!

Sắc mặt nam nữ trên lưng Thổ Kỳ Lân trở nên nghiêm túc.

- Chúng ta cần phải trở về, mau chóng thông báo với tộc trưởng, sớm thương lượng đối sách.

Mặc Dao lắc đầu, việc đã đến nước này, nàng chỉ có thể chúc phúc đồng bạn nửa đời của mình, hi vọng Khương Phàm có thể đối đãi tốt với nó.

- Hạo Huyền Minh đâu?

Sâu trong đáy biển, rốt cuộc Khương Phàm cũng tỉnh lại, toàn thân từ trong ra ngoài bộc lộ ra suy yếu cùng đau đớn, ngay cả đầu ngón tay đều không động được.

- Ta không thấy được hồn phách hắn, có thể là đã chết rồi, cũng có thể là đã chạy trốn.

Đông Hoàng Như Ảnh nhìn Khương Phàm thức tỉnh, âm thầm thở phào.

Tình huống bây giờ nguy cấp, Khương Phàm thức tỉnh muộn một phần, bọn hắn liền nhiều thêm một phần nguy hiểm.

- Rời khỏi nơi này trước.

Khương Phàm nhìn thấy mình đang nằm trong ngực Đông Hoàng Như Ảnh, có chút xấu hổ, nhưng thân thể thực sự không động được.

Hắn đưa ý thức xuyên suốt Thông Thiên Tháp, Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, còn có Liệp Thần Thương, triệu hồi toàn bộ đến trong thân thể.

- Cửu Lê Ma tộc cách Thần Dụ Chi Hải gần đây, cũng đã ở trên đường, các ngươi tận lực đi về phía nam quấn ra một con đường, tuyệt đối không nên mạo hiểm nữa.

Sau khi Đông Hoàng Như Ảnh thận trọng nhắc nhở, Khương Phàm phóng tới trên lưng Đại Vương, cũng muốn kéo vào Thông Thiên Tháp.

Đúng vào lúc này, Bạch Tai, Đại Vương, Đại Tặc đồng thời cảnh giác, tập trung vào ánh lửa hừng hực đang hoành hành sâu trong đáy biển, tốc độ cực nhanh, ven đường lưu lại bọt khí sôi trào, lao thẳng tới chỗ bọn hắn nơi này.

Đại Tặc một lần nữa hóa thành Thiên Long, giương cánh vọt tới phía trước.

Đại Vương lắc lư thân thể, khống chế mênh mông hải triều, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

Bạch Tai đứng ở trên lưng Đại Vương, ngưng tụ hài cốt thành cây giáo, bảo hộ Khương Phàm.

- Không cần khẩn trương, là ta... Là ta...

Hỏa Kỳ Lân vẫn đến ở bên ngoài chừng mười dặm liền tản ra liệt diễm, hiện ra chân dung, sau đó khống chế năng lượng từ từ tới gần.

- Một con Hỏa Kỳ Lân.

Bạch Tai dõi mắt nhìn ra xa, sau đó nói với Khương Phàm.

- Để nó tới.

Khương Phàm suy yếu nói nhỏ, muốn nhìn một chút xem Hỏa Kỳ Lân muốn làm gì, lại mạo hiểm tới đây vào thời điểm này.

Đại Vương đi về phía trước, nhấc lên hải triều, cuộn trào mãnh liệt đến xung quanh, tạo nên vòng xoáy dưới đáy biển, ngăn cách phía ngoài dò xét.

Hỏa Kỳ Lân cảnh giác đi đến phía trước, sau khi chú ý thấy Khương Phàm còn sống, nó liền hít một hơi, đi thẳng vào vấn đề tỏ thái độ:

- Ta nguyện ý đi theo ngươi, ta nguyện ý đến Sí Thiên giới! Nếu ngươi có thể kích phát huyết mạch của ta, ta không sợ sinh tử, cùng ngươi huyết chiến Thiên Khải!

Đại Tặc và Đại Vương nhìn chằm chằm con Kỳ Lân thần tuấn uy vũ kia, trăm miệng một lời:

- Lặp lại lần nữa?

- Ta không có liên quan gì với Bất Hủ Thần Sơn, ta tới chỉ đại biểu cho chính ta! Điều kiện của ta rất đơn giản, trước khi ta kích phát huyết mạch, ta nhất định phải ở lại Sí Thiên giới, không xuất hiện ở bên ngoài.
Chương 2298 Cuộc lùng bắt lớn

- Cho đến ngày huyết mạch của ta được kích phát, sau khi thay hình đổi dạng, ta nguyện vì nghe theo, tùy ngươi chinh chiến Thiên Khải. Nếu như ta có thể sống đến cuối cùng, hi vọng ngươi có thể cải thiện địa vị Kỳ Lân tộc. Nếu như ta huyết chiến đến chết, chí ít có thể làm cho Thiên Khải tất cả hoàng đạo một lần nữa nhìn thấy sự cao ngạo cùng thực lực của Kỳ Lân. Nếu ngươi không lấn ta, ta tất không phụ ngươi!

Hỏa Kỳ Lân giơ cái đầu lâu cao ngạo lên, nghiêm túc cho thấy thái độ.

Nó chỉ đại biểu cho chính mình, nó muốn buông tay đánh cược một lần.

Nếu như thành công, nó sẽ chấn hưng Kỳ Lân Yêu tộc, mà nếu như có chết, không oán trách không hối hận.

Bạch Tai rất tức thời đỡ Khương Phàm dậy, để hắn có thể nhìn về phía Hỏa Kỳ Lân.

Khương Phàm rất bất ngờ, thật không nghĩ tới bây giờ lại có Kỳ Lân liền đến tìm nương tựa.

Nếu như bại lộ, tất nhiên là sẽ đưa Kỳ Lân tộc vào hiểm cảnh.

Bất Hủ Thần Sơn là ngăn không được, hay là cố ý thả nó tới?

Khương Phàm phỏng đoán hẳn là lý do trước, dù sao chuyện này cũng là đại sự dính đến sinh tử tồn vong của tông tộc, không thể nào liền để mấy người bọn hắn ở chỗ này vội vàng làm quyết định, chỉ có thể là nó không để ý khuyên can nhất định phải tới.

Con Kỳ Lân này... Có dã tâm!

Khương Phàm yên lặng nhìn một lát, suy yếu khẽ nói:

- Hoan nghênh ngươi! Ta cam đoan, trước khi ngươi biến đổi đến Mặc Kỳ Lân, bên ngoài không có ai biết ngươi tồn tại. Ta còn có thể cam đoan, chỉ cần có hi vọng, ta nhất định sẽ bảo đảm ngươi thức tỉnh Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt, tái hiện vinh quang Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân.

Sau đó Khương Phàm đưa Hỏa Kỳ Lân vào Thông Thiên Tháp, tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh thật sự bó tay rồi.

Lại có Kỳ Lân chủ động tìm nơi nương tựa?

Lại còn là Kỳ Lân cảnh giới Thánh Linh, còn là Hỏa Kỳ Lân cuồng bạo nhất hiếu chiến trong Kỳ Lân tộc!

Các hoàng tộc tạo nên Thánh Linh đều cần vô số tài nguyên tích lũy, Khương Phàm nơi này lại bằng vào mị lực để chinh phục từng kẻ.

Tuy nhiên con Hỏa Kỳ Lân này thật có phách lực!

Đại Vương cõng Khương Phàm, lặng lẽ rời khỏi từ đáy biển.

Khương Phàm nằm ở trên mai rùa cứng rắn, không ngừng đút lấy đan dược điều trị huyết khí cùng linh hồn, tận hết khả năng chữa trị cho mình.

- Hạo Huyền Minh chỉ còn hồn phách?

Khương Phàm mệt mỏi hồi tưởng lại trận chiến đấu trước đó, lại có chút hoài nghi.

Thánh Hoàng chung quy vẫn Thánh Hoàng, so với Thánh Vương Kim Vô Song và những kẻ có thể thông qua thủ đoạn đặc thù hiện ra uy lực Thánh Hoàng kia mà nói, cường hãn đâu chỉ là gấp mười lần!

Huống chi còn là Thánh Hoàng đỉnh phong như Hạo Huyền Minh thế này, không thể nghi ngờ là tồn tại gần với thần.

Hắn luân phiên đưa ra tuyệt sát, dẫn bạo Thủy Tổ phân thân, hai lần vận dụng Liệp Thần Thương, không thể nghi ngờ là liều mạng. Nhưng Thái Âm Thái Dương ảo diệu quá đặc thù, miễn cưỡng cũng chỉ có thể xem như trọng thương, Đại Tặc phát cuồng sau cùng cũng hẳn là chỉ có thể là cưỡng chế hắn di dời, nhưng muốn nói là đánh nát cơ thể, tung tích linh hồn không rõ, giống như có chút không bình thường.

Không phải Khương Phàm hoài nghi năng lực của Đại Tặc, mà là đang cảnh giác.

Nếu như Hạo Huyền Minh cố ý giả chết thì sao?

Lúc nào cũng có thể sẽ xuất hiện lần nữa, phục sát bọn hắn!

Nhưng, không bài trừ khả năng khác.

Giới Chủ của thế giới mới ra tay.

Nếu là tại cửa nhà nó, nó cũng không đến mức khoanh tay đứng nhìn, càng không khả năng để đỉnh phong Thánh Hoàng chỉ còn linh hồn chạy trốn.

Nếu thật sự là như thế này, chẳng khác nào Thái Cổ Thần Miếu đã tàn phế.

Càng quan trọng hơn là, Âm Dương Dực uy hiếp đã không có ở đây nữa.

Ở kiếp trước bọn hắn không ít lần ăn thiệt thòi ở trên đây.

Sau khi Khương Phàm rời khỏi đây năm ngày, Cửu Lê Ma tộc đã vượt qua đại dương mênh mông, tới được thế giới mới.

Vị trí của bọn hắn lệch về hướng bắc, bình thường hẳn là đến con đường phía bắc của thế giới mới, nhưng tại thời điểm cách thế giới mới hai mươi vạn dặm hải vực, nói cách khác, thời gian bọn hắn tiến đến hải vực không đến ba ngày, Cửu Hoàng Ma Bia liền bị Liệp Thần Thương bộc phát làm cho kinh động đến.

Bọn hắn ý thức được không ổn, liền ngày đêm kiêm trình, dùng tốc độ nhanh nhất tới gần thế giới mới, sau đó lần theo khí tức Liệp Thần Thương còn sót lại, chếch đi mấy vạn dặm, đi đến con đường phía nam.

Sau đó, lại là lấy được tin tức Khương Phàm điên cuồng ác chiến cùng Hạo Huyền Minh,, sống chết chưa biết.

Sống chết chưa biết?

Tin tức này đúng là hoang đường!

Lão tổ tông Thần Miếu tự mình săn giết, còn ngăn chặn Khương Phàm, vậy mà không thể giết chết hắn?

Đây không phải đùa giỡn hay sao?

Lão tổ tông Thần Miếu rất thần bí rất điệu thấp, cũng nhất định không phải người cuồng ngạo lỗ mãng, nếu đã đến săn giết Khương Phàm, khẳng định là sẽ mang theo vũ khí, thậm chí trạng thái cực hạn có thể thể hiện ra thần uy!

Coi như Khương Phàm cùng con Thiên Long kia tự bạo năm lần, đều là phí công.

Há có thể rơi cái kết quả sống chết chưa biết?

- Khương Phàm tân tấn Thánh Vương, có thể thôi động Liệp Thần Thương?

- Liệp Thần Thương có được ý thức, cao ngạo cực độ, há có thể tùy ý để Thánh Vương thôi động?

- Coi như Khương Phàm đánh Liệp Thần Thương ra, cũng không trở thành oanh sát Hạo Huyền Minh được!

- Liệp Thần Thương xác thực rất mạnh, nhưng cảnh giới Thánh Vương thôi động từ chối sát Bất Tử Thánh Hoàng đỉnh phong Âm Dương Dực.

Đáy mắt lão tổ Cửu Lê loé lên ý lạnh, nhìn các cường tộc tản mát ở xung quanh nơi xa.

Hai vị Thánh Vương Cửu Lê Ma tộc lần lượt trở về, mang theo tin tức kỹ lưỡng hơn.

- Cự ngạc bên cạnh Khương Phàm mạnh vượt quá tưởng tượng, không chỉ có hiệp trợ Khương Phàm săn giết Cự Long, còn đơn đả độc đấu ngạnh kháng với thiên kiêu bất bại Kim Vô Song của Thái Sơ, cuối cùng chính là ngược Hạo Huyền Minh sống sờ sờ đến 'sống chết chưa biết'.

- Vạn Kiếp Liên Tử của Vạn Đạo hoàng thành bị Khương Phàm lấy được tới tay. Phóng thích qua hai lần tại thế giới mới, nơi này đã dùng hai viên. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trên tay hắn hẳn là còn.

- Khương Phàm vừa mới tiến vào cảnh giới Thánh Vương liền liên sát Nhiếp Khuê Hùng của Cửu Cực Thần Điện cùng Ân Sát của Thiên Hoang Thần Cung tại thế giới mới. Còn tại thời điểm rời khỏi thế giới mới, ngược sát Hám Hải Thú cảnh giới Thánh Vương cùng Quỷ tộc trưởng Thái Uyên Cực Địa, Nam Cung Đấu Hồn!

- Dựa theo suy tính này, thực lực thật sự của Khương Phàm cùng cự ngạc hoàn toàn không thể dùng Thánh Vương để cân nhắc, mà là Thánh Vương đỉnh phong!

Hai vị Thánh Vương cau mày, mặc dù rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng đây chính là chuyện đã phát sinh.

- Khương Phàm có mạnh hơn thì cũng đều là Thánh Vương! Hạo Huyền Minh là Thánh Hoàng đỉnh phong, khẳng định có mang theo chí bảo trấn tộc, có thể thể hiện ra thần uy!
Chương 2299 Giao phong kịch liệt (1)

Lão tổ Cửu Lê suy đoán bên trong này khẳng định có vấn đề, liền xem như Khương Phàm mạnh hơn lại nghịch thiên, đều khó có khả năng vi phạm tuyên cổ đến nay hàng rào cảnh giới, tân tấn Thánh Vương giết Thánh Hoàng đỉnh phong, kháng thần uy?? Đánh rắm!!!

Huống chi, Hạo Huyền Minh vẫn khống chế Thái Âm Thái Dương, ngưng nghịch chuyển sinh tử cường giả, há có thể sống chết chưa biết?

- Chúng ta còn muốn đuổi không?

Hai vị Thánh Vương đại ma trầm giọng hỏi, bọn hắn cũng biết trong này khẳng định có vấn đề.

- Đuổi!! Khẳng định Khương Phàm đang chịu trọng thương, chỉ cần chúng ta có thể đuổi tới hắn, liền có thể bắt lấy hắn!

Đáy mắt lão tổ Cửu Lê bắn tung toé sát ý, mặc kệ Khương Phàm động vào năng lượng hoặc là vũ khí cấm kỵ gì, khẳng định tại thời điểm nghênh chiến với Hạo Huyền Minh đã dùng hết.

Bây giờ ỷ vào mạnh nhất của Khương Phàm chỉ còn lại có Liệp Thần Thương, mà Cửu Hoàng Ma Bia của bọn hắn vừa vặn có thể áp chế Liệp Thần Thương.

Khương Phàm, bây giờ là con mồi của bọn họ!

Cửu Lê lão tổ phất tay chỉ lên trời, vẩy ra ma bia, truy tung vết tích còn sót lại của Liệp Thần Thương, triển khai đuổi bắt Khương Phàm.

Sau khi bọn hắn rời khỏi ba ngày, rốt cuộc Thái Sơ Đế tộc cũng đến nơi này, sau đó là Long tộc!

Tin tức Khương Phàm chạy ra khỏi thế giới mới, cùng tin tức từ lão tổ tông Thần Miếu chạy trốn đến trong tay đã kích thích bọn hắn thật sâu, lập tức triển khai lùng bắt.

Long tộc truy tung chính là khí tức Thiên Long, Thái Sơ Đế tộc dùng thì di cốt Chu Tước!!

Sau khi Khương Phàm chạy đến Thần Dụ Chi Hải, các hoàng đạo Thương Huyền cao điệu phát khởi ‘hành động săn giết’ liền bị Cửu Thiên Thần Giáo dùng tốc độ nhanh nhất truyền tống đến Sí Thiên giới đang từ hải vực Bắc Bộ chậm rãi phiêu lưu xuôi nam.

Hành động đi săn quy mô như vậy đưa tới cảm giác nguy cơ để Sí Thiên giới lâm vào tranh luận kịch liệt.

Có người lo lắng Khương Phàm bị vây săn, kiên quyết muốn lao tới hải vực nghĩ cách cứu viện.

Xét thấy hoàng đạo liên động nguy hiểm, nhất định phải khống chế Sí Thiên giới.

Như thế, không chỉ có tốc độ nhanh, có thể nối liền Khương Phàm trước khi Chí Tôn Hoàng Đạo tới, coi như gặp được nguy hiểm không thể tưởng tượng, cũng có thể bằng vào Sí Thiên giới ngạnh kháng tử chiến.

Nhưng, một số người phỏng đoán, mục tiêu của hoàng đạo Tây Bộ là Khương Phàm, mục đích thật sự của Chí Tôn Hoàng Đạo là Sí Thiên giới.

Nếu như Sí Thiên giới tiến vào hải vực Tây Bộ, Chí Tôn Hoàng Đạo Thương Huyền dễ dàng khóa chặt mục tiêu, khởi xướng đại chiến vây bắt mà bọn hắn chờ đợi đã lâu.

Cho nên kiên quyết yêu cầu, Sí Thiên giới ở lại thâm không, không nên mạo hiểm, chỉ điều động Thánh Vương phối hợp Địa Ma Thụ lao tới hải vực, nghĩ cách cứu viện Khương Phàm.

Hai bên đều cố chấp với ý kiến của mình, đều có để ý của riêng mình, mà cũng đều có băn khoăn của mình, ai cũng không thuyết phục được ai, kết quả trận cãi vã càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng biến thành trận giằng co đầu tiên từ khi Sí Thiên giới bắt đầu liên minh đến nay.

Nhất là Thiên Hậu và Dạ An Nhiên, rốt cuộc cũng phát sinh giao phong ngôn ngữ lần đầu tiên.

Kỳ thật hai nữ tử này trước đó đều giữ vững tôn trọng, thậm chí tận lực lẩn tránh lấy một ít lời với nhau, nhưng dưới cục diện đặc thù trước mắt, rốt cuộc hai nữ tử này cũng đang không ngừng thảo luận mà trở nên gay gắt.

Mà phe phái Giới Chủ Sí Thiên giới đã nhắc đến trước đó, càng theo hai nữ tử này giao phong mà xuất hiện phân hoá.

- Ta nói hai câu?

Hướng Vãn Tình nhìn tình thế phát triển hơi không khống chế được, chần chờ ra mặt.

- Ngươi có đề nghị gì?

Bầu không khí thoáng an tĩnh, tất cả mọi người khắc chế tốt cảm xúc, ánh mắt đều nhìn về Hướng Vãn Tình.

- Mặc dù sự kiện của thế giới mới là ngoài ý liệu, nhưng nếu Khương Phàm đã vào, hẳn là sẽ rất rõ ràng mình đang làm cái gì, cũng rõ ràng tình cảnh mình gặp phải, nhất là chuyện chàng giết Cự Long và miếu chủ, Long tộc và Thần Miếu lúc nào cũng có thể đến nơi đó, cho nên ta phỏng đoán chàng là chờ thời điểm huyên náo không sai biệt lắm liền sẽ sớm rời khỏi thôi.

- Mặc dù các ngươi đang thảo luận nghĩ cách cứu viện, nhưng lo lắng thật sự lại là sau khi Khương Phàm rời khỏi thế giới mới, có thể hất ra đuổi bắt hay không. Nếu như có thể hất ra cũng không cần phải điều động Sí Thiên giới tây tiến, chỉ cần an bài mấy vị Thánh Vương nghênh đón là được. Nếu như thoát không nổi, bị sẽ bị Thánh Hoàng ngăn chặn, ngăn chặn hậu quả khó mà lường được, cho nên cần Sí Thiên giới mau chóng tây tiến, đuổi đang ở kia trước đó nghĩ cách cứu viện Khương Phàm.

- Nhưng, chỗ ta đây có một tin tức, có thể bảo đảm Khương Phàm chỉ cần tiến vào hải vực, liền có thể hất ra tất cả truy tung, thuận lợi trở lại Thương Huyền.

Trong khi Vãn Tình nói chuyện, ánh mắt đều tấp nập trôi hướng Thiên Hậu.

- Tin tức gì?

- Có lời gì cứ việc nói, đều đã lúc này rồi, cũng đừng có lo lắng gì nữa.

Tất cả mọi người chú ý tới vẻ mặt hơi khác thường của Hướng Vãn Tình.

Vấn đề Dạ An Nhiên thật sự lo lắng chính là Khương Phàm thoát không nổi đuổi bắt, dù sao phía sau là những hoàng đạo trong thế giới mới bị chọc giận kia, phía trước là các hoàng đạo Thương Huyền đang bạo động.

Nếu như Khương Phàm ý thức được nguy cơ, rất có thể sẽ trực tiếp ở lại trong thế giới mới mười vạn dặm sơn hà kia chờ đợi bọn hắn cứu viện.

Cho nên nhất định Sí Thiên giới phải đụng tới, mới có thể tiếp Khương Phàm đi.

Lấy tốc độ cùng năng lượng Hỗn Độn của Sí Thiên giới, hẳn là có thể ẩn nấp rất tốt, cũng sẽ ngay trước khi Chí Tôn Hoàng Đạo phát hiện, xông vào Thần Dụ Chi Hải.

Thiên Hậu không phải không lo lắng Khương Phàm, mà hiểu rất rõ Khương Phàm, càng nhìn thấu thế cục bây giờ.

Thần Miếu và Ma tộc đã xông vào hải vực, Sí Thiên giới lại nhanh hơn nữa cũng không đuổi kịp, mà rất có thể những Chí Tôn Hoàng Đạo kia đã tiềm phục tại thâm không, chờ đợi Sí Thiên giới giáng lâm.

Còn Khương Phàm, Thiên Hậu đã liệu định Khương Phàm càng rõ ràng tình cảnh của mình hơn so với bọn hắn, thậm chí có khả năng làm chút giao dịch cùng chủ nhân thế giới mới.

Cho nên, Sí Thiên giới tây tiến rất mạo hiểm, càng là tự chui đầu vào lưới, đến lúc đó thật bị khốn trụ, ai cũng đừng nghĩ đến việc vào hải vực nghĩ cách cứu viện, còn không bằng ném Sí Thiên giới, trực tiếp phái Thánh Vương tây tiến.

Hướng Vãn Tình chần chờ một lát, mới hạ quyết tâm nói:

- Khương Phàm kỳ thật còn mang theo hai vị võ giả không gian. Chỉ cần chàng có thể xâm nhập hải dương, tại thời điểm xác định không có truy tung, hẳn là hai vị Không Võ kia có thể mang theo chàng vượt qua không gian, tránh để lại vết tích.

- Hai vị Không Võ?
Chương 2300 Giao phong kịch liệt (2)

Thể hiện bình yên trên mặt Thiên Hậu đều xuất hiện thay đổi vi diệu.

Chuyện quan trọng như vậy, vì sao không nói ra trước, nhất định phải đến khi hai bên tranh đến túi bụi mới lại nói?

Kiều Hinh nhìn về phía vị Đại trưởng lão thần giáo đến đây thông báo kia.

Thần giáo còn trang bị Không Võ cho Khương Phàm?

Rất thân mật nhỉ?!

Đại trưởng lão thể hiện có chút quái dị, nhìn người này, lại nhìn lại người kia, đột nhiên nói:

- Các ngươi không biết?

- Biết cái gì?

Thiên Hậu, An Nhiên và các nàng đều nhìn sang.

- Các ngươi đang nói đùa với ta sao?

Đại trưởng lão khẽ nhíu mày, chuyện hai bên chính thức liên minh quan trọng như vậy, thậm chí Sí Thiên giới vẫn không biết?

- Hắn lại tự mình làm cái gì rồi?!

Ánh mắt Thiên Hậu thoáng lăng lệ.

- Chàng đã chính thức kết minh cùng thần giáo.

- Sau đó thì sao??

- Đáp ứng yêu cầu của Thần Tôn, cần dùng thông gia đến vững chắc kết minh.

Bầu không khí lập tức an tĩnh, biểu tình của tất cả mọi người đều từ từ phấn khích.

Thông gia?

Lại còn là tự Thần Tôn yêu cầu?

Nghe... Giống như hơi có vẻ lỗ mãng nhỉ.

Thiên Hậu nhìn Hướng Vãn Tình, môi đỏ khẽ mở, nhẹ nhàng một câu:

- Ai?

- Đông Hoàng Như Ảnh.

Trong lòng Hướng Vãn Tình thầm cầu nguyện cho Khương Phàm.

Nhưng bây giờ nàng nhất định phải cho đám người này ăn thuốc an thần, thuận tiện di chuyển cảm xúc hơi có vẻ kịch liệt của Thiên Hậu và An Nhiên, miễn cho nội bộ Sí Thiên giới náo ra vết rách.

- Đông Hoàng Như Ảnh...

Thiên Hậu, Dạ An Nhiên, Kiều Hinh đều cố gắng suy nghĩ, các nàng đều không có ấn tượng rất sâu sắc gì cả.

- Nữ nhi của cung chủ Đông Hoàng Thánh Kiệt tại Thiên Cung thứ chín, Thiên phẩm linh văn, một mực ẩn cư tại Thiên Cung, thời điểm Khương Phàm đại náo Cổ Hoa đã kết bạn cùng với nàng. Sau này Đông Hoàng Như Ảnh biến đổi linh văn, đạt tới Thánh Vương Thiên phẩm, bị chiêu nhập thần giáo, bái sư Đông Hoàng Hoa Thanh.

Vẻ mặt của Khương Diễm, An Minh Hề và những người của Ác Nhân cốc chợt quái dị, lại là nàng.

Đám người Kiều gia thì hai mặt nhìn nhau, vị nữ tử mỹ lệ ôn nhuận như ngọc, nghiêng nước nghiêng thành kia, gả cho Khương Phàm rồi?

Phải biết Đông Hoàng Như Ảnh đã từng là tình nhân trong mộng của tất cả thanh niên tuấn kiệt tại Cổ Hoa hoàng thành.

- Thần Tôn khẳng khái, lại dùng Thánh Vương Thiên phẩm thông gia.

Thiên Hậu thản nhiên khẽ nói, liếc mắt nhìn Đại trưởng lão thần giáo.

- Là Thần Tôn tự mình an bài.

Đại trưởng lão nhìn vẻ mặt của mọi người, trong lòng xác định, đám người này là thật không biết sao.

Khương Phàm đang làm cái gì?

Chẳng lẽ muốn đổi ý?

Lấy thiên phú, dung mạo và khí chất của Đông Hoàng Như Ảnh, người khác cũng có thể nhìn không thể cầu, vậy mà Khương Phàm không cần?

- Tỷ nói bên cạnh hắn có hai vị võ giả không gian?

Dạ An Nhiên hỏi.

- Đông Hoàng Như Ảnh còn có một muội muội, Đông Hoàng Như Yên, linh văn Không Gian Thánh Thụ, đẳng cấp Thiên phẩm.

- Một đôi tỷ muội, một đôi Không Võ...

Tất cả mọi người lặng lẽ trao đổi lên ánh mắt, vẻ mặt càng thêm quái dị.

Chuyện quan trọng như vậy, vậy mà Khương Phàm lại không có nói với Thiên Hậu cùvà An Nhiên?

Bọn hắn đều cho là Khương Phàm đến hải vực là xử lý chuyện Hải Thần đảo, bây giờ xem ra còn có hiềm nghi hưởng tuần trăng mật rồi.

- Ha ha...

Giới Chủ Sí Thiên giới lắc đầu, kích thích thật.

Vừa mới đến một Hướng gia, muốn hình thành phe phái mới, kết quả lại tới thêm một Đông Hoàng Như Ảnh, còn mang theo Không Gian Thần tộc làm của hồi môn.

Mặc dù hậu cung kiếp này của Khương Phàm không nhiều, nhưng một người so với một người đều khó chơi.

Nếu quả thật có cái gì ngoài ý muốn, mấy nữ tử này ai cũng có loại 'Năng lượng' của Thiệu Thanh Duẫn kiếp trước kia, dẫn bạo hậu cung!

Hướng Vãn Tình nhìn cảm xúc đám người không sai biệt lắm, bọn họ đã khôi phục lại từ trong sự kích động trước đó, nhanh chóng kéo lực chú ý tới bên trên vấn đề chính:

- Thân phận các nàng đặc thù, không thể công khai lộ diện, nhưng nếu như sau khi hất ra truy tung, các nàng vẫn có thể mang theo Khương Phàm tiếp tục vượt qua không gian, tiêu trừ dấu vết. Chúng ta có thể lo lắng cho an toàn của Khương Phàm, nhưng không đến mức quá khẩn trương.

Thiên Hậu trầm mặc một lát, không có bộc lộ quá đa tình, lực chú ý đã định ngay trên vấn đề chính:

- Chàng đã có Không Võ hiệp trợ, hẳn là có thể hất ra đuổi bắt, ta vẫn kiên trì đề nghị của ta, Sí Thiên giới lưu lại, an bài Thánh Vương đến Thần Dụ Chi Hải tiếp dẫn. Địa Ma Thụ tạm thời không cần đi, ở lại Sí Thiên giới tiếp tục ngủ say, mau chóng toàn diện bước lên cảnh giới Thánh Hoàng.

- Kiều Vô Hối, Khương Quỳ, hai người các ngươi đi, lại mời Đại trưởng lão cùng đi. Kiều Vô Hối mang lên Hồng Mông Môn, Khương Quỳ mang lên trái tim Hoàng Tổ Thao Thiết, chuẩn bị bất trắc.

- Được!!

Bọn người Kiều Vô Hối không còn tranh luận, nghe theo điều lệnh.

Đã có Không Võ hiệp trợ, nguy hiểm xác thực thấp xuống đi rất nhiều, không cần thiết lại điều động Sí Thiên giới lao tới Thần Dụ Chi Hải.

Dạ An Nhiên cũng không còn kiên trì, nhưng vẫn nói:

- Để phòng vấn đề, vẫn là mang Địa Ma Thụ lên đi. Coi như Khương Phàm có thể hất ra truy tung, Miếu chủ bọn người Thần Miếu khẳng định vẫn sẽ theo đuổi không bỏ. Còn có nếu như Sí Thiên giới chậm chạp không xuất hiện, đám người Xích Thiên Thần Tôn đều sẽ đến Thần Dụ Chi Hải.

Thiên Hậu nói:

- Bây giờ miếu chủ Thần Miếu và Cửu Lê Ma tộc đã đến Thần Dụ Chi Hải, chúng ta bất lực, chỉ có thể nhìn Khương Phàm tự mình ứng phó. Nhưng việc chúng ta có thể làm chính là, Thiên Cực giới, Sinh Mệnh Thần Điện, cùng ba bên Chí Tôn Hoàng Đạo kiềm chế toàn bộ tại Thương Huyền đại lục. Ta vừa mới nghĩ đến một biện pháp, Sí Thiên giới trực tiếp xuất hiện tại Thương Huyền.

Đám người hơi biến đổi sắc mặt, trực tiếp xuất hiện?

Cái này còn không bằng xông đến Thần Dụ Chi Hải!

Dạ An Nhiên nói:

- Ngài chuẩn bị sau khi xuất hiện lại nhanh chóng giấu kín? Dùng Sí Thiên giới hấp dẫn lực chú ý, tranh thủ thời gian cho Khương Phàm nơi đó?

Đại trưởng lão lắc đầu nói:

- Đám người Quang Mang Thần Tôn không phải dễ đối phó như vậy, nếu như chỉ là xuất hiện ngắn gọn, rất khó thật sự hấp dẫn bọn hắn trở về, nếu như thời gian xuất hiện quá dài, thì rất dễ dàng bị tiếp cận.

Thiên Hậu hơi trầm mặc, tựa hồ vẫn còn có chút lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn đề nghị:

- Sí Thiên giới giáng lâm từ Bắc Địa, cao điệu xuôi nam, đến Thiên Trụ sơn.

- Ngài muốn làm gì?

Sắc mặt Đại trưởng lão đột nhiên biến đổi, Thiên Trụ sơn?

Tế đài Đăng Thiên?

Sí Thiên giới tới đó làm gì!

Chẳng lẽ muốn đâm cháy tế tràng Đăng Thiên, triệt để ngăn cách liên hệ của Quang Mang Thần Điện, Xích Thiên Thần Triều, Tru Thiên Thần Điện cùng Thiên Khải chiến trường?

Con mụ điên này...
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom