• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (7 Viewers)

  • Chương 2291-2295

Chương 2291 Âm Dương nhị khí, nguy cơ sinh tử (3)

Ầm ầm!

Hạo Huyền Minh vỗ mạnh hai cánh, Âm Dương nhị giới chuyển động, khí tức của sự sống và cái chết lập tức cuồn cuộn, ở giữa Thiên Hải mông lung hỗn loạn như là mở rộng cánh cửa Luân Hồi, bao phủ khắp đất trời, đánh tới phía Khương Phàm.

- Ngươi mau chạy đi! Ta ngăn hắn lại!

Đại Tặc mãnh liệt đong đưa thân thể, cuồng loạn gào thét, vào thời khắc sinh tử, nó không chần chờ chút nào, lập tức sôi trào huyết mạch, tuôn long khí ra, bổ nhào đi qua phía tôn Thánh Hoàng khủng bố đến hít thở không thông kia.

Nhưng, xiềng xích hoành hành, bạo kích khắp nơi, rầm rầm quấn quanh đến trên thân Đại Tặc.

- Đến đây cho ta!

Khương Phàm cưỡng ép triệu hồi Thông Thiên Tháp, trấn trụ Đại Tặc, không để ý nó gào thét, cưỡng ép kéo vào Thông Thiên Tháp.

Mái tóc hắn bay loạn, gương mặt dữ tợn, trong thời gian cực ngắn diễn biến ra Thủy Tổ phân thân, giương cánh bay cao, lấy Thoát Sinh Thuật tự bạo chặn đánh cánh cửa Luân Hồi.

Cùng lúc đó, ý thức câu thông nhật nguyệt tinh thần cùng đại dương và không gian, lấy tư thái điên cuồng nhất, diễn biến càn khôn đại táng!

Tại thời khắc sinh tử, Khương Phàm nhanh chóng bộc phát đến cực hạn!

Ầm ầm!!

Thủy Tổ phân thân nghênh kích cánh cửa Âm Dương Luân Hồi, va chạm trong chốc lát đã cưỡng ép tự bạo, Thánh Vương đỉnh phong tự bạo, đánh rách tả tơi bầu trời, xốc lên đại dương mênh mông, ngay sau đó táng diệt càn khôn, từ hư vô đến Thiên Hải, lại đến đại dương, phạm vi hơn hai trăm dặm bị cưỡng ép áp súc, triệt để xóa đi, tạo thành hắc ám.

Sinh Tử Luân Hồi thuật của Hạo Huyền Minh bị cưỡng ép ngăn chặn một cách không thể tưởng tượng nổi.

Các cường giả vây xem nơi xa rung động đến hồi hộp, thậm chí Khương Phàm có thể kháng hai kích của Thánh Hoàng?

Đó cũng không phải là tân tấn Thánh Hoàng, là Thánh Hoàng tồn tại đỉnh phong!

Nhưng, cũng chỉ là như thế!

Ầm ầm!

Hạo Huyền Minh chấn động hai cánh Âm Dương, vượt qua hắc ám vô tận, giết tới trước mặt Khương Phàm.

Mặc dù bạo kích chí cường bị cưỡng ép ngăn cản, nhưng hắn vẫn không có bất cứ lời gì, không có bất kỳ sự thương hại gì, Âm Dương lưu chuyển trong hai tròng mắt tất cả đều là sát ý, ra tay càng là vô tình.

Khương Phàm suy yếu đến hôn mê, đầu tiên là rút ra huyết khí thần hồn dẫn bạo Thủy Tổ phân thân, sau đó lại là triệt để phóng thích tam đại táng, chôn vùi càn khôn, mặc dù cho thấy thế công cực hạn, ngăn trở một kích trí mạng, nhưng cũng thiếu chút ép khô hắn.

Tuy nhiên, Khương Phàm còn có tuyệt kỹ, đó chính là Niết Bàn.

Tại lúc Hạo Huyền Minh giết tới trong chốc lát, Khương Phàm dùng tốc độ khó mà tin nổi trở lại đỉnh phong, ngẩng đầu khàn giọng bạo hống.

Ý thức xuyên suốt khí hải, giống như cự thú vô hình, đột nhiên xâm nhập thế giới liệt diễm, bắt lại Liệp Thần Thương đang yên lặng.

Liệp Thần Thương ầm vang thức tỉnh, lại còn là bị đánh thức, sát khí cuồn cuộn trong khí hải, như Kiếm Nhận Phong Bạo, cơ hồ muốn chấn vỡ nát thế giới khí hải, ngay sau đó quét sạch mạch máu, trùng kích kinh mạch, giống như là muốn trực tiếp chôn vùi Khương Phàm.

Ầm ầm!

Sát khí bạo phát từ cơ thể Khương Phàm, như đại dương bạo động, nhấc lên những con sóng lớn cao đến vạn trượng, muốn chôn vùi dân chúng.

- Liệp Thần Thương? Cảnh giới Thánh Vương lại vọng tưởng thôi động Liệp Thần Thương, là ngươi tự tìm đường chết!

Sắc mặt Hạo Huyền Minh hơi biến đổi, từ ngữ khinh thường, nhưng trên hành động lại cực kỳ cẩn thận.

Đầu tiên là ngừng thế công, kéo ra khoảng cách an toàn, ngay sau đó hai cánh Âm Dương diễn biến Âm Dương Ngư lạ thường, chập chờn trên mặt cánh, giống như là Âm Dương lưỡng giới đang hoành hành.

Cùng lúc đó, thân thể bắt đầu phát sáng, Âm Dương nhị khí lấy thân thể là nguyên, diễn biến ra đường vân Thái Cực, tràn ngập tứ chi cùng cơ thể, như là tứ chi thông thiên, thân thể là vũ,

Trong nháy mắt, bộc phát ra thanh thế kinh thiên động địa, tràn ngập ra khí tức giống như diệt thế.

Ầm ầm!

Thân thể là Thái Cực, nhanh chóng lưu chuyển, trùng kích hai cánh Âm Dương Ngư, một loại khí cơ khủng bố để thiên địa sụp đổ, chúng sinh hít thở không thông bộc phát trong nháy mắt.

Giờ khắc này, cả trời và đất đều đang oanh minh, giống như là thiên địa sơ khai, hết thảy mọi thức đều bị phá toái, sương mù Hỗn Độn tràn ngập, khắp nơi đều là thần huy, khắp nơi đều là loạn lưu.

Bên ngoài mấy trăm dặm, các cường giả chật vật tháo chạy, kinh hồn sợ hãi.

Đây chính là thế công của Thánh Hoàng?

Không, đây cũng là Thánh Hoàng đỉnh phong bộc phát toàn diện!

Vị lão tổ tông kia hiển nhiên không có coi Khương Phàm là thành Thánh Vương, mà là đối thủ chân chính, cho nên không chút lưu tình nào!

Loại tư thế cùng thủ đoạn này, để Dương Biện và Đại Vương đều thay Khương Phàm cảm thấy tuyệt vọng, khí tức khủng bố tràn ngập đất trời, để bọn hắn cách vài trăm dặm đều có loại cảm giác muốn vỡ nát, thật sự là khó mà cứu viện.

- A a a...

Khương Phàm không lo được sợ hãi hay khẩn trương, ý thức căng cứng, làm càn hét lớn, ý thức đang điên cuồng thôi động, rút Liệp Thần Thương ra.

Nhưng, tình cảnh điên cuồng phản kích này hiện ra ở trong tầm mắt toàn trường, lại đầy máu đến tàn bạo.

Toàn thân Khương Phàm đều đangvỡ nát, máu văng khắp nơi, cứ như thân thể của hắn chỉ là vật chứa của Liệp Thần Thương mà thôi.

Tư thế rút ra Liệp Thần Thương, như là lợi kiếm ra khỏi vỏ.

Khương Phàm thiêu đốt huyết khí, thôi động móng vuốt Chu Tước phía bên phải, cưỡng ép khống chế trán Liệp Thần Thương.

Liệp Thần Thương tinh hồng như máu, trông vô cùng yêu dị, huyết khí mênh mông giống như một con sông máu lao nhanh, bên trong ẩn hiện tàn hồn Thần Ma đang giãy dụa.

Trên đỉnh huyết thương là phong mang sắc bén đến thấu xương, giống như là có hàng tỷ tia lôi đình vờn quanh, muốn xuyên phá vùng trời này, chôn vùi cửu trọng thiên.

Toàn trường oanh động, vừa kinh hãi lại càng tuyệt vọng hơn, không thể không lần nữa tháo chạy.

- Giết!!

Khương Phàm không màng sống chết, miệng phun đầy máu, đánh ra Liệp Thần Thương.

Giờ khắc này, mặc dù hắn đang vỡ nát thảm liệt, lại như là không phải dân chúng, mà là Thương Thiên cuồng nộ.

Sinh tử vạn vật, Vạn Đạo càn khôn, đều tại hắn pháp lệnh phía dưới.

Hạo Huyền Minh diễn hóa Thái Cực, bộc phát ra khí cơ khủng bố khiến chúng sinh hít thở không thông, phóng thích đi qua phía Khương Phàm.

Oanh!

Âm Dương lưu chuyển, Hỗn Độn cuồn cuộn, như là muốn táng diệt vạn vật trên thế gian, giống như là thế giới đang triệt để sụp đổ.

Khương Phàm thân ở trong đó, nhỏ bé như sâu kiến.

Nhưng Liệp Thần Thương vẫn mở ra mênh mông Hỗn Độn, đánh xuyên thế giới đang sụp đổ, như là không nhìn đến bất cứ trật tự nào, cứ diệt thế tất cả pháp tắc.

Oanh!

Khương Phàm bị Âm Dương vô tình đánh tan, thân thể rách rưới vỡ vụn ngay tại chỗ, máu thịt cùng xương cốt đều dính đến cùng một chỗ.

Nhưng, một kích toàn lực của Liệp Thần Thương qua đi ngàn năm vẫn thể hiện ra được thế công kinh khủng, nghịch hành Âm Dương, vỡ vụn Hỗn Độn, phốc phốc, xuyên qua lồng ngực Hạo Huyền Minh, đánh nát trái tim của hắn.
Chương 2292 Âm Dương nhị khí, nguy cơ sinh tử (4)

Thế công cường hãn mang theo Hạo Huyền Minh bay rớt ra ngoài.

Toàn trường yên tĩnh, tất cả cường giả đều đứng ở đằng xa, ý thức như là đã mất đi năng lực suy tính, trong ánh mắt tất cả đều là hai bóng người đang tháo chạy.

Khương Phàm xong rồi?!

Hạo Huyền Minh đánh ra bạo kích trí mạng, muốn mệnh Khương Phàm sao!

Nhưng, Liệp Thần Thương quả nhiên khủng bố, Thánh Vương thôi động, vậy mà lại có thể đánh xuyên Thánh Hoàng đỉnh phong?

Cảm giác so với trong truyền thuyết còn càng kinh khủng hơn!

- A a a… !!

Hạo Huyền Minh đau đớn kêu thảm, ý thức giống như bị giết chóc vô tận tràn ngập, thấy được núi thây biển máu, thấy được Thần Ma vẫn lạc.

Đây là khí tức sát lục của Liệp Thần Thương, đang ăn mòn ý thức của hắn, đang tàn phá lấy sinh cơ của hắn.

Không nghĩ tới, Khương Phàm lại có thể thôi phát ra Liệp Thần Thương thật?

Liệp Thần Thương quả nhiên khủng bố, có thể đánh xuyên thân thể Thánh Hoàng đỉnh phong hắn đây, lại còn là dưới tình huống hắn bộc phát toàn lực.

Nhưng, Hạo Huyền Minh rất nhanh đã nhịn được đau đớn, thậm chí không có khép lại thương thế, cũng không có kiểm tra tình huống, lại lần nữa đuổi giết Khương Phàm.

Hắn muốn triệt để diệt sát Khương Phàm, không thể để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào!

Mà, còn đầy đủ tôn trọng!

Hắn muốn thể hiện ra Âm Dương huyền bí mạnh nhất, để Khương Phàm chết toàn diện, thần hồn câu diệt, ngay cả vụn thịt cặn đều không thừa, hồn tia đều không tồn tại, hoàn toàn xóa đi khỏi thế gian này.

Cho nên...

Cơ thể Hạo Huyền Minh bộc phát ra cường quang quỷ bí, từ đường vân, cốt nhục, ngũ tạng, lục phủ, thậm chí ba hồn bảy phách đều đang phát sáng.

Vạn vật trên thế gian đều có thể tố nguyên đến hai chữ Âm Dương.

Nhật nguyệt, bốn giờ, hùng thư, cương nhu, vạn sự vạn vật, đều là phân Âm Dương.

Khi tìm tòi nghiên cứu đến Âm Dương ảo diệu chân chính, liền có thể từ Âm Dương mở rộng Tứ Tượng, từ Tứ Tượng diễn biến ra vạn vật.

Mặc dù linh văn của Hạo Huyền Minh là Âm Dương Dực, không phải Âm Dương văn, nhưng sau khi lắng đọng ở cảnh giới Thánh Hoàng ngàn năm, sớm đã nhìn trộm đến Âm Dương huyền diệu.

Giờ khắc này... Khi ảo diệu thăng hoa, khi Âm Dương lưu chuyển, toàn thân Hạo Huyền Minh lưu chuyển ra đại đạo oanh minh, xương cốt, kinh lạc, huyết dịch biến đổi, mỗi một giọt máu đều như là là cá thể độc lập, bắn ra uy lực và năng lượng cực hạn.

Hạo Huyền Minh như là tay giơ cao nâng Cửu Thiên, chân đạp vững Cửu Địa, tham gia cùng thiên địa, cùng sinh tử tương ứng, diễn biến ra tuyệt thế thần uy, đánh Khương Phàm kinh khủng một kích.

Thánh Hoàng đỉnh phong!

Cường tuyệt như thần!

Khương Phàm suy yếu đau đớn, gần như đứng trước cái chết, đang rơi xuống U Minh.

Nhưng, thời điểm khí tức Âm Dương cuồn cuộn tại Thiên Hải, hắn cố gắng lắc đầu, cưỡng ép tỉnh táo lại.

Hai cánh chấn động, phóng lên tận trời.

Một tiếng bạo hống, cả hai tay đều là vung ra Vạn Kiếp Liên Tử, đánh về phía Hạo Huyền Minh.

Hai mắt Khương Phàm bắn ra cường quang, thần nhãn phát uy, như tái hiện uy lực Chu Tước kiếp trước, cường quang như huyết kiếm ra khỏi vỏ, mở ra hư không, bạo kích hai hạt Vạn Kiếp Liên Tử.

Vạn Kiếp Liên Tử sáng chói đẹp đẽ, bên ngoài lượn lờ ánh sáng, bên trong lại có hàng tỷ tia lôi triều.

Khi thần huyết va chạm tới, trong chốc lát, hạt sen run rẩy mãnh liệt, giống như là thế giới lôi điện đang sụp đổ, cuồng kích ra lôi triều, đánh vỡ nát càn khôn, lôi triều tráng kiện như vạc, lại có được uy lực thiên kiếp.

Khắp Thiên Hải đều bị cường quang bao phủ, đại dương mênh mông đều tràn ngập lôi triều.

Khung trời sụp ra vết nứt vô tận, hải triều càng là trợ trướng lôi uy.

Trong nháy mắt, ngàn dặm đại dương đều giống như sôi trào lên, tuyệt thế khủng bố, kinh thế rung động, các cường giả cùng đám tán tu đang xem ở bên ngoài mấy trăm dặm đều vô tình bị bao phủ, huyết nhục văng tung tóe, kêu thảm liên miên.

Khương Phàm phóng thích Vạn Kiếp Liên Tử, đồng thời kích phát ra Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, che đậy mình đến bên trong, ngay sau đó diễn biến Phần Thiên Luyện Vực ngưng tụ thành áo giáp, bảo vệ toàn thân.

Nương theo tiếng vang đinh tai nhức óc, Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh hoành hành trong Thiên Hải, giống như là thiên thạch nện trên mặt biển, phóng thẳng đến đáy biển.

Khương Phàm may mắn thoát khỏi cảnh khó, nhưng đỉnh lô va chạm sinh ra thanh triều, lại chấn động đến màng nhĩ của hắn, máu tươi chảy ngang.

- Khương Phàm, thả ta ra ngoài!!

Đại Tặc điên cuồng va chạm Thông Thiên Tháp, gào thét với bên ngoài.

- Xảy ra chuyện gì?

Đông Hoàng Như Ảnh và Đông Hoàng Như Yên khẩn trương bay lên không.

- Khương Phàm...

Đại Tặc hét lớn, để cho không gian rung động, bay lên không va chạm cửa ra vào tầng thứ ba, nhưng Thông Thiên Tháp trấn áp Thiên Hải, chống cự lư lôi triều, cũng giam cấm không gian bên trong.

- Nói đi, xảy ra chuyện gì!!

Đông Hoàng Như Ảnh quát lớn.

- Là Thái Cổ Thần Miếu! Lão tổ tông Thánh Hoàng của bọn hắn đến rồi!

Toàn thân Đại Tặc răng rắc giòn vang, huyết nhục hài cốt đều đang phát uy, tiếp tục chấn kích hai cánh, đụng chạm đến bình chướng trong Thông Thiên Tháp.

- Thái Cổ Thần Miếu...

Sắc mặt Đông Hoàng Như Ảnh và Đông Hoàng Như Yên trắng bệch.

Đó là cường giả Thánh Hoàng đỉnh cao, càng là người nắm Âm Dương đại đạo trong tay.

Mặc dù cực ít hiện ra thực lực, nhưng ai cũng rõ ràng sự kinh khủng của hắn.

Hạo Huyền Minh bị lôi triều giống như thiên phạt cuồng kích, da thịt bị xé rách, lộ ra bạch cốt âm u, ngay cả Âm Dương Sinh Tử đều bị xỏ xuyên, như là tự mình một kích cuura tiếp nhận Vạn Đạo Thần Tôn.

Nhưng, thế công như thế này có thể thương tổn được hắn, lại tuyệt đối không thể giết hắn.

- Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, lấy hết ra!

Hạo Huyền Minh lòng dạ lại sâu thì cũng đều có chút nổi giận, vượt qua đại dương mênh mông, toàn lực bôn tập, rốt cuộc cũng ngăn chặn được Khương Phàm.

Đây không thể nghi ngờ là lần đầu tiên của các hoàng đạo Thương Huyền, hắn cũng không có bất cứ cái sự kiêu ngạo hay tự phụ gì, đi lên chính là toàn lực bạo kích, kết quả bốn lần ra tay, toàn bộ đều bị Khương Phàm chống đỡ được, thậm chí còn bị xỏ xuyên trái tim, làm trọng thương cơ thể.

Khương Phàm theo Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh trầm luân tại đáy biển, ý thức hoảng hốt, toàn thân phá toái, bởi vì thương thế quá nghiêm trọng, ngay cả tốc độ Đại Diệu Thiên Kinh khép lại đều trở nên chậm chạp.

- Liệp Thần Thương... Liệp Thần Thương...

Khương Phàm đau đớn, cực lực gọi Liệp Thần Thương bị đánh đi ra về.

Đây là vũ khí mạnh nhất của hắn, càng là thứ để ỷ vào khiêu chiến quần hùng đại dương này.

Nhưng phóng thích vừa rồi hiển nhiên không có đạt tới mong muốn của hắn.

Hắn không hy vọng xa vời có thể thật sự đánh giết Lão tổ Thánh Hoàng đỉnh phong của Thần Miếu, nhưng hẳn là thật sự trọng thương.

Là mình không có được Liệp Thần Thương tán thành sao?
Chương 2293 Âm Dương nhị khí, nguy cơ sinh tử (5)

Ý thức Khương Phàm lúc sáng lúc tối lấp lóe liên hồi, cơ hồ muốn lâm vào mê man, nhưng vẫn đang liên tục gọi Liệp Thần Thương về, đồng thời rời khỏi khỏi Luyện Thiên Đỉnh, mặc cho máu tươi đang thẩm thấu lan tràn bên trong hải triều cuộn trào mãnh liệt, phải dùng huyết tế táng diệt đại dương mênh mông.

Bất luận là Sơn Hà Đại Táng, Thiên Địa Đại Táng, hay là Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng, phương pháp có thể hiện ra uy lực nhất, chính là huyết tế!

Nơi này là đại dương mênh mông, nếu như tùy ý để máu tươi chảy ngang, uy lực và năng lượng được thả ra chắc chắn sẽ đạt tới một loại cực hạn!!

Chỉ cần có thể kiềm chế Hạo Huyền Minh một lát, Liệp Thần Thương lại cưỡng ép giết tới, tất nhiên có thể lần nữa trọng thương Hạo Huyền Minh, tiếp theo... Liền có thể giao cho Đại Tặc...

Đây là cơ hội duy nhất!

Nếu không, hắn thật sự phải chết ở chỗ này.

- Liệp Thần Thương... Ta đang triệu hoán ngươi!! Liệp Thần Thương... chủ nhân đời này của ngươi, đang triệu hoán ngươi!! Trở về với ta, mau trở về với ta!

Khương Phàm bắt đầu tỉnh táo, trở nên càng ngày càng sáng tỏ, cường thế mà bá đạo thét lên ra lệnh cho Liệp Thần Thương.

Đối đãi loại sát khí Hoang Cổ kia, chỉ có thể chinh phục, tuyệt đối không thể khẩn cầu.

- Phần Thiên Thần Hoàng, chuẩn bị chịu chết đi.

Hạo Huyền Minh va chạm hải triều, đuổi giết tới đáy biển.

Âm Dương nhị khí lưu chuyển, lấy hai cánh hiện ra uy lực Âm Dương, lấy chiến khu khai phách uy lực Tứ Tượng, Hỗn Độn mãnh liệt khắp toàn thân, giống như là vũ trụ đang thành hình, lại có Chư Thiên Tinh Thần, có vạn vật vạn linh, cảnh tượng kinh thế, ba động khủng bố để đại dương còn tràn ngập lôi triều lại lần nữa sôi trào.

Uy lực và năng lượng tại giờ khắc này như là muốn đột phá Thánh Hoàng đỉnh phong, vị lâm Thần cảnh!

Hai con mắt sung huyết của Khương Phàm mơ hồ nhìn thấy Hạo Huyền Minh đang tới gần, cứ như đó không còn là một bộ thân người, mà là thế giới thần bí đang ù ù diễn biến, hai cánh Âm Dương đang chấn động kia càng không phải là cánh, mà là Âm Dương đại đạo hóa thân, uy thế mà Hạo Huyền Minh đang bộc phát giống như là muốn phá diệt luân hồi, triệt để xóa hắn khỏi thế giới này.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, rốt cuộc Khương Phàm cũng sinh ra cộng minh cùng Liệp Thần Thương.

Ầm ầm!!

Liệp Thần Thương treo cao ở chân trời tại thời khắc này đang kịch liệt chấn động, lắc lư Thiên Hải, bóp méo không gian, huyết quang yêu dị, mênh mông vạn trượng, giống như là mặt trời màu đỏ đột nhiên rơi xuống hải dương, rọi khắp vạn dặm.

Một tiếng vang thật lớn, Thiên Hải sụp đổ, Cửu Thiên Thập Địa đều đang vỡ vụn, đại đạo đứt đoạn, trật tự xé rách, Liệp Thần Thương bỗng nhiên xoay tròn, xuyên qua hết thảy hết thảy, trong chớp mắt liền đánh vào đại dương mênh mông.

Hạo Huyền Minh giật mình trước nguy hiểm trong chốc lát, hai con ngươi của Khương Phàm bỗng nhiên ngưng tụ lại, huyết tế đại dương mênh mông, cũng trùng kích ý thức, mở ra Thông Thiên Tháp.

Ông âm thanh trầm đục, hải dương xung quanh Khương Phàm đột nhiên bị chôn vùi, những chỗ máu tươi đi tới, trực tiếp hóa thành lỗ đen, sóng triều táng diệt kinh khủng, tràn ngập xiềng xích tử vong,tuôn ra từ trong hư vô vô tận, quấn quanh Hạo Huyền Minh.

Mà Liệp Thần Thương lại như là thức tỉnh ra tuyệt thế chiến uy, trên đường vân mặt ngoài, Thần Ma gầm thét, gào vỡ đại đạo.

Liệp Thần Thương không phải vũ khí bình thường, mà là tuyệt thế sát khí có được ý thức, khi nó bộc phát, như là Sát Thần lâm thế.

Hạo Huyền Minh cram thấy ớn lạnh toàn thân, tiếp nhận áp bách nặng nề, hắn quả quyết quay người phản kích.

Hai cánh bạo kích bắn ra Âm Dương, diễn biến Thái Cực, hóa thành Lưỡng Nghi, sinh sôi Tứ Tượng, trong thời gian cực ngắn, trong thân thể hóa thành Hỗn Độn thế giới hiện ra đường vân quỷ bí cổ lão, thần bí khó lường, càng mênh mông bát ngát hơn.

Tứ chi giống như là Tứ tượng thiên trụ, hai cánh giống như là Sinh Tử Lưỡng Giới.

Trên cổ hắn, đương nhiên đó là Thần Nguyên của Thần Tôn Thái Cổ Thần Miếu đã từng sinh ra, sau khi ngã xuống đã lưu lại.

Giờ khắc này, hắn mượn nhờ uy lực Thần Nguyên, thể hiện ra thần uy chân chính!

Ầm ầm bộc phát, cái thế giới Hạo Huyền Minh này đều bị cưỡng ép tách ra, giao hòa cùng Thần Nguyên, bạo kích Liệp Thần Thương.

Hắn không tin Liệp Thần Thương có thể bị Khương Phàm hiện ra sát uy chân chính!

Hắn không tin Liệp Thần Thương có thể rung chuyển Thần Nguyên Thần Tôn còn sót lại của hắn!

Cho nên, hủy diệt đi!

Phản kích sau cùng của Khương Phàm!

Nhưng... khi mà Hạo Huyền Minh triển khai toàn bộ thực lực, cuồng kích Liệp Thần Thương, trong thoáng chốc hắn đã chú ý tới, một thân ảnh quỷ bí mà non nớt không thể tưởng tượng nổi lại xuất hiện ở phía sau Liệp Thần Thương, giống như là hài tử, đưa tay nhấn một cái lại tỏa hàng vạn tia sáng, giống như là lít nha lít nhít dây leo, hỗn loạn xen lẫn, lập tức giao hòa có thứ tự, hung hăng đánh vào phần đầu Liệp Thần Thương.

Ầm ầm!

Sát uy chân chính của Liệp Thần Thương bộc phát cực hạn tại thời khắc này, huyết khí vô tận nhuộm dần đại dương mênh mông, sát khí thảm liệt thẩm thấu Thiên Hải.

Uy thế Thần cấp mà Hạo Huyền Minh mượn nhờ Thần Nguyên bộc phát ra, đã ầm vang sụp đổ ở trước mặt Liệp Thần Thương, Thái Cực Lưỡng Nghi, thậm chí Tứ Tượng, đều tùy theo đó mà chôn vùi.

Liệp Thần Thương xuyên qua năng lượng bạo động, lao thẳng đến Hạo Huyền Minh.

- Oa...

Hạo Huyền Minh giật mình trước nguy cơ, quả quyết thôi động Thần Nguyên, kích phát ra Âm Dương nhị khí càng mênh mông hơn.

Đại dương mênh mông nhấc lên, sóng triều dâng lên vô biên, Âm Dương huyền diệu mà phức tạp mãnh liệt lao ra ngoài, tại bên trong Âm Dương mông lung vặn vẹo vậy mà lại xuất hiện một bóng người mơ hồ, như là Thần tôn đã chết trong thời gian vô tận kia trọng hiện.

Bành!!

Liệp Thần Thương nhận lấy quấy nhiễu, như là muốn xuyên qua thế giới thật sự, đánh vào Âm Dương giới khác.

Nhưng, Liệp Thần Thương khủng bố tuyệt luân, tại lúc nghìn cân treo sợi tóc, trở lại chân thực, đánh vỡ nát nửa người Hạo Huyền Minh, máu tươi nhiễm đỏ cả biển.

Ngay sau đó...

Âm Dương triều dâng cuồn cuộn kịch liệt, khuấy động hơn nghìn dặm đại dương mênh mông, dẫn phát hải triều bạo động kinh khủng, từ đáy biển thẳng tới mặt biển, nhấc lên biển động cao vạn trượng, cuồng dũng tới đại dương.

Hạo Huyền Minh bị trọng thương tháo chạy, khí tức sát lục thảm liệt ăn mòn nửa người, cơ hồ muốn mệnh của hắn.

Hắn đau đớn càng kinh hồn hơn, đều đã kích phát Thần Nguyên, lại còn ngăn không được Liệp Thần Thương?

Hài tử vừa rồi kia là cái gì?

A??

Hạo Huyền Minh đột nhiên giật mình, tiểu hài nhi? Đang trước mặt hắn?

Xuất hiện từ lúc nào?

Ảo giác sao? Không đúng, là thật!

Một hài tử, mười mấy tuổi, đôi mắt đen kịt, tà khí lẫm nhiên, cứ không thể tưởng tượng nổi mà xuất hiện ở trước mặt hắn như vậy.

Không đợi Hạo Huyền Minh giãy dụa, Thần Nguyên còn tung bay ở trước ngực lại bị cưỡng ép giam cầm, cưỡng bức kéo ra ngoài.
Chương 2294 Âm Dương nhị khí, nguy cơ sinh tử (6)

Tiểu hài nhi lập tức biến mất.

Hết thảy tựa như là một giấc mơ.

Rống!

Vào lúc này, tại thời khắc cuối cùng Khương Phàm lại mở ra Thông Thiên Tháp sôi trào lên long khí vô tận.

Thiên Long thoát khốn, chấn kích hai cánh, lo lắng tìm kiếm bóng dáng Khương Phàm.

Vỏ giả không gian của Thần Miếu ẩn nấp ở trong hư không, hoàn toàn không dám xuất hiện, bạo động ở phía ngoài quá kinh khủng, có thể chôn vùi hắn bất cứ lúc nào. Huống chi hắn còn rất tin tưởng thực lực lão tổ tông, cũng không cần sự hỗ trợ của hắn.

Cho tới giờ khắc này, sau khi nghe được tiếng Thiên Long rống to, hắn liền cau mày, cắn răng vừa muốn đi ra.

Nhưng, trong hư không liên tiếp sáng lên từng tia u quang, định thần nhìn lại, lại là lít nha lít nhít vảy trùng, trong lúc vô tình đã bao vây hắn.

Thiên Long giương cánh lao thẳng đến đáy biển.

Đáy biển sâu mênh mông mấy trăm dặm sớm đã bị táng diệt, hình thành khu trống không, hải triều xung quanh đang tuôn ra bổ sung, hình thành biển động.

- Người đâu? Khương Phàm! Khương Phàm!

Thiên Long hét lớn, ngạnh kháng lấy hải triều nặng nề bạo động, mạnh mẽ đâm tới, lo lắng tìm kiếm lấy Khương Phàm.

- Ở nơi đó!

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh đứng ở trên lưng Thiên Long, phá tan hải triều, diễn biến con đường không gian, chỉ đến sâu trong đáy biển phía xa.

- Nhanh nhanh nhanh.

Bạch Tai mơ hồ đã nhận ra năng lượng hài cốt đặc biệt.

Thiên Long bỗng nhiên biến mất, khi xuất hiện đã là chiến trường hỗn loạn vừa mới kết thúc.

- Lão già, nhận lấy cái chết!

Nhìn thấy Hạo Huyền Minh bị phá toái đánh xuyên, Thiên Long phát ra tiếng hét giận dữ rung động cả đại dương mênh mông, huyết mạch sôi trào, long khí cuồn cuộn, hai cánh mãnh liệt chấn kích, ánh sáng lộng lẫy trên toàn thân bỗng nhiên ảm đạm, long văn trên trán lại tăng vọt ánh sáng đến cực hạn, giống như là Chân Long nhảy lên, nghịch loạn càn khôn.

Hồng Mông mê quang chữa trị Thiên Hải, diễn biến vạn hoa, nương theo thanh âm ù ù, đuổi giết Hạo Huyền Minh.

Đông Hoàng Như Ảnh lưu chuyển ra ánh sáng mông lung, phạm vi không lớn, lại thần bí khó lường, nàng có kiều nhan tuyệt mỹ, khí chất ưu nhã, làm nổi bật vẻ mỹ diệu tuyệt luân.

Trong lúc triển khai, hai con ngươi càng như có huyền quang lưu chuyển, giống như Thần Nữ lâm thế.

Tại lúc Thiên Long diễn biến thế công mạnh nhất, phóng thích long văn, một khắc này, nàng đột nhiên giơ lên hai cánh tay nhỏ nhắn mềm mại, mê quang lộng lẫy xen lẫn xung quanh, như là một mảnh Trường Hà Thời Không, rạch ra vết tích ở trước mặt nàng.

Trường Hà Thời Không sáng đến chói mắt, ánh sao cuồn cuộn, như là lịch sử phát triển của thế giới ầm ầm dậy sóng, đều ở trong lòng bàn tay của nàng.

Đông Hoàng Như Ảnh nâng cao tay trái lên, lôi kéo thời không chảy xuôi, tay phải điểm nhẹ, đi ngang qua thời không, va chạm một ngôi sao.

Rống!!

Giữa lúc đột ngột, Thiên Hải lay động, càn khôn đấu chuyển, đại dương vô tận, tinh không mênh mông, đều như là xuất hiện sai vị cực hạn.

Đại đạo vô tận, pháp tắc đầy trời, đều rõ ràng tại thời khắc này đây, như có thể nghe được tiếng chúng sinh hò hét, có thể cảm nhận xiềng xích đại đạo oanh minh, có thể nhìn thấy thời không biến thiên, có thể nhìn thấy vạn vật héo quắt.

Đông Hoàng Như Ảnh từ bên trong thời không vô tận... Dẫn xuất mảnh đạo long khí... Đó là vị Đại Đạo Long Quỳ thứ hai được Thiên Long tộc sinh ra tại thời kỳ Thượng Cổ, là Thiên Long Thần chết bởi chiến dịch thiên địa kia, cũng là chủ nhân lưu lại 'Trứng rồng', tạo nên Đại Tặc chân chính.

Lục Đạo truyền thừa của Đông Hoàng Như Ảnh có tên là 'Vạn Cổ Thiên Thu', có thể cảm ngộ thời không biến thiên, càng có thể nhìn trộm những dấu vết Thần Linh cường hãn lưu lại qua trong dòng sông lịch sử kia, mà chân chính đối ứng với Chư Thiên Lục Táng, thì là... đại táng thứ sáu, Chư Thiên Thần Ma!

Một sợi long khí đến từ những năm tháng vô tận trước đây, rót vào long văn mà Đại Tặc đang thả ra kia.

Trong chớp mắt, long văn như là thành vật dẫn kỳ diệu, tái hiện uy lực Long thần Thượng Cổ.

Hàng vạn tia sáng tỏa ra, Hồng Mông lưu chuyển, thời gian ngừng lại, không gian ngưng tụ.

Long uy cuồn cuộn, sát uy mênh mông, không thể nghi ngờ là đã đạt tới vấn đề Thánh Hoàng.

Hạo Huyền Minh lại lần nữa giật mình trước nguy hiểm, thân thể rách rưới lập tức liền muốn phản kích, nhưng vừa mới bị Liệp Thần Thương xuyên qua, bị hài đồng thần bí làm kinh đến, phản ứng vẫn chậm mấy phần.

Bành!

Long văn hoành kích, Hồng Mông chôn vùi Âm Dương, giống như uy lực khai thiên tích địa, đánh đến Hạo Huyền Minh tản mát cả cốt nhục, quét ngang mấy ngàn thước, phá tan mặt biển, đổ cả bầu trời.

- Tỷ tỷ...

Đông Hoàng Như Yên khó có thể tin nhìn tỷ tỷ, vừa rồi đó là võ pháp gì?

Bạch Tai đều rất bất ngờ, nàng có thể giúp Thiên Long nâng cao uy thế.

- Cứu người.

Đông Hoàng Như Ảnh lại giống như bệnh nặng một trận, mệt mỏi suýt chút nữa ngồi liệt xuống.

Đông Hoàng Như Yên bừng tỉnh, vung ra Không Gian Thánh Thụ, bao lấy tỷ tỷ, lại lao thẳng đến sâu trong đáy biển.

Không Gian Thánh Thụ không chỉ có thể thi triển lực lượng hư không, còn có được khí tức sinh mệnh đặc biệt, vừa vặn có thể tẩm bổ tinh khí thần mà Đông Hoàng Như Ảnh kịch liệt tiêu hao.

- Bạch Tai, bảo vệ Khương Phàm, có khả năng trong hư không còn có nguy hiểm.

Đại Tặc hất bọn hắn ra, cuồng nộ bay lên trời, đuổi giết Hạo Huyền Minh đã liên tiếp bị trọng thương.

Sau khi Khương Phàm đang khổ cực kiên trì, ý thức vẫn lâm vào trong bóng tối vô tận, thân thể vỡ vụn theo sóng triều dưới đáy biển mà vô lực phiêu đãng.

Đại Diệu Thiên Kinh đang tỏa ra hào quang nhỏ yếu trong kinh mạch, lại khó mà tiếp tục chữa trị sinh cơ bị nghiền ép tiêu hao.

Đan Hoàng lo lắng thúc giục ở bên trong ý thức hải, để Khương Phàm tỉnh táo lại.

- Hắn ở chỗ này!

Đông Hoàng Như Yên mở ra hải triều, tìm được Khương Phàm.

Đông Hoàng Như Ảnh ôm lấy Khương Phàm, đút cho hắn viên thuốc, cẩn thận từng li từng tí độ dẫn luyện hóa.

- Sao hắn lại bị thương thành như thế này rồi?

Đông Hoàng Như Yên nhìn thấy bộ dáng Khương Phàm thì hít vào một ngụm khí lạnh, hắn khô quắt lại, giống như một bộ thi thể chết đi mấy năm, toàn thân bò đầy vết nứt, lộ ra nội tạng ảm đạm cùng xương cốt tái nhợt, nhìn thấy mà giật mình, để cho người ta sợ hãi.

- Có thể còn sống đã may mắn rồi, mau cứu hắn.

Đông Hoàng Như Ảnh thúc giục.

Đông Hoàng Như Yên bừng tỉnh, tranh thủ thời gian ngưng tụ chạc cây tươi non, bao trùm cơ thể Khương Phàm, lan tràn bên trong vết nứt cùng nội tạng, phóng thích lên khí tức sinh mệnh nồng đậm.

Bạch Tai phóng xuất ra mênh mông cốt khí, diễn biến ra cây giáo bạch cốt dày đặc, như rừng rậm bao phủ trăm dặm biển sâu xung quanh, sau đó thay Khương Phàm khép lại xương cốt đã vỡ vụn.

Ầm ầm!

Thiên Hải bạo động, sóng lớn vô biên.

Âm Dương lưu chuyển, Hồng Mông thông thiên.
Chương 2295 Tình thế nghịch chuyển, đuổi giết!

Đại Tặc thiêu đốt huyết khí, điên cuồng bạo tẩu, ác chiến với Hạo Huyền Minh.

Đây vốn là ác chiến không đối xứng, nhưng Hạo Huyền Minh đã trọng thương sắp chết, hắn không nhưng thể thi triển toàn lực, ngay cả phản kích đều trở nên vô lực.

Hạo Huyền Minh tức giận lại sốt ruột, Thái Âm Thái Dương tượng trưng cho hai loại lực lượng cực hạn của thế gian, từ xưa đến nay đều nhận tôn sùng cực cao, hắn có thể dung hợp Âm Dương, đã là vinh quang càng là biểu tượng của thực lực, nhưng thời gian qua đi ngàn năm, toàn lực xuất kích, vượt biển bôn tập mấy chục vạn dặm, vậy mà lại rơi vào hoàn cảnh bây giờ.

Hắn thực sự không cam tâm!

Hắn càng khó có thể hiểu hơn!

Rốt cuộc là chỗ đó có vấn đề?

Hài đồng thần bí kia là ai?

Rống!!

Thiên Long gào thét, long khí sôi trào, tiếng long ngâm cuồn cuộn, hai cánh cuốn lên hải triều.

Nó càng đánh càng mạnh, càng đánh càng cuồng, đè ép quét ngang Hạo Huyền Minh hơn năm trăm dặm, trực tiếp đụng phải bình chướng của thế giới mới.

Các cường giả may mắn thoát khỏi khó khăn đang tiếp tục ngắm nhìn chiến trường bạo loạn, đều có loại cảm giác hoảng hốt có phải mình đang nằm mơ hay không, có phải là đã bị lôi triều chấn thương ý thức rồi hay không.

Đó là lão tổ tông Thần Miếu sao?

Đó là đỉnh phong Thánh Hoàng sao?

Thiên Long phát cuồng, vậy mà lại có thể đánh hắn thành như thế này?

Trận chiến đấu trước đó không có tận mắt nhìn thấy, hẳn là có công lao của Khương Phàm, thậm chí có thể là Khương Phàm đã đánh Hạo Huyền Minh bị thương thành như thế này.

Nhưng... đó càng là không có khả năng!

Khương Phàm chỉ là tân tấn Thánh Vương, có thể ép đỉnh phong Thánh Hoàng thành như thế này?

Đỉnh phong Thánh Hoàng, đó chính là tồn tại gần với thần!

Là công lao của Liệp Thần Thương sao?

Oanh!!

Hạo Huyền Minh cuồng bạo phản kích đều bị vô tình đánh tan.

- Các ngươi trốn không thoát! Các hoàng đạo Thương Huyền đang chạy về nơi này, lại đến thêm một cái nữa thì liền có thể lấy mạng của các ngươi!

Hắn kích phát Âm Dương nhị khí, diễn biến ra hai cánh tay mới tinh, hai tay nhanh chóng hóa thành hai cánh, mặc dù không kịp đỉnh phong lúc cường thịnh, nhưng vẫn tại diễn biến ra Âm Dương Ngư trên hai cánh.

Hai cánh tụ lại, bao quanh toàn thân, giống như tạo thành kết giới thần bí.

Hắn không còn chấp nhất dây dưa, mà là rời khỏi nơi này. Nếu không hài tử thần bí kia lại xuất hiện, hôm nay cũng đừng nghĩ sẽ rời khỏi được nữa.

- Đừng hòng chạy! Đường đường là lão tổ tông hoàng đạo, không biết xấu hổ sao?

Đại Tặc bộc phát ra chiến ý vô địch đánh rách tả tơi Thiên Hải, thân thể nhanh chóng gầy yếu, long uy cuồn cuộn đến cực hạn, hai cánh chấn vỡ nát trời cao, đuổi giết Hạo Huyền Minh.

Chênh lệch giữa Thiên Long tộc cùng Cự Long tộc không thể nghi ngờ là hai cánh cùng xương rồng.

Thiên Long tộc có đánh rách tả tơi bầu trời với cực hạn tốc độ, thậm chí có thể khống chế không gian, Cự Long tộc thì là có được thể phách kinh khủng, có hài cốt không thể phá vỡ.

Tại thời khắc cuồng nộ, Đại Tặc bộc phát uy thế đến cực hạn, giống như là một viên thiên thạch hoành hành trong không gian, đánh tới Hạo Huyền Minh.

- Không nôn nóng, nhiều nhất năm ba ngày, chúng ta sẽ còn gặp lại.

Hạo Huyền Minh cưỡng đề tinh thần, phóng thích Âm Dương khí tức sau cùng, lấy Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng, lấy Tứ Tượng diễn Bát Quái, không gian xung quanh kịch liệt vặn vẹo, tia sáng mông lung, tầng tầng đồ trận nhanh chóng trải rộng ra, Càn, Khôn, Tốn, Đổi, Cấn, Chấn, Ly, Khảm các loại Bát Quái phù văn đều tỏa ánh sáng chiếu xa vạn trượng, cộng minh cùng thiên địa, giao hòa cùng bình chướng khung trời ở sau lưng.

Sau đó... Phù văn nhảy lên, y theo trình tự chớp hiện đặc biệt, tia sáng chảy xuôi, giống như thủy triều chập trùng, tầng tầng lớp lớp, cưỡng ép mở ra cánh cửa càn khôn, muốn rời khỏi thế giới này.

Tại thời điểm Đại Tặc cuồng nộ giết tới, Âm Dương biến thành cánh cửa càn khôn ầm vang mở ra, xông ra khí tức hư không, phun ra ánh sáng quỷ bí, như là mở ra một đầu thiên lộ phiêu miểu, muốn tiếp dẫn hắn rời khỏi nơi này.

Đây đã không còn đơn giản là lực lượng hư không nữa mà càng giống như Thái Âm Thái Dương va chạm ra một tiểu thế giới để rời khỏi với thế giới này, tạm thời có thể thông nạp Hạo Huyền Minh, tránh được tất cả đả kích, càng không nhận quy tắc thế giới này ảnh hưởng.

Diễn biến quỷ bí như vậy làm cho không người nào có thể đoán được, càng vượt qua vô số người tưởng tượng.

Chuyện này khiến cho cường giả các phương may mắn còn sống sót đều cảm nhận được hồi hộp, trách không được đều nói các hoàng đạo Thương Huyền mới thật sự là hoàng đạo, hoàng đạo nơi đó đều từng sinh ra Thần Linh, mang ý nghĩa linh văn đều có thể thăng hoa đến văn vấn đề cao nhất là thần.

Nhìn Hạo Huyền Minh ở phía xa kia, bọn hắn đã thật sự tin rồi!!

Mà thực lực Hạo Huyền Minh bộc phát, càng làm cho bọn hắn rõ ràng cảm nhận được cái gì gọi là Thánh Hoàng, cái gì gọi là Thánh Hoàng đỉnh phong!

Nhưng chính là nhân vật như vậy, lại muốn rời khỏi?

Đây là thừa nhận thất bại sao?

Nhưng, lúc mà Hạo Huyền Minh đang muốn rời khỏi, một sợi dây leo sắc nhọn đột nhiên từ bên trong bình chướng phía sau tuôn ra, đánh xuyên đầu Hạo Huyền Minh.

Từ sau não xông đi đến phía trước, nhô ra từ linh văn chỗ mi tâm.

Quá đột nhiên!

Dây leo xuất hiện không một tiếng động, lại xuyên qua Bát Quái Đồ Trận, đâm vào thế giới đang diễn biến hoàn toàn mới, một kích đánh nổ đầu Hạo Huyền Minh, cũng cầm giữ linh hồn hắn.

Hạo Huyền Minh ngưng tụ con ngươi, hắn không dám tin.

Nhưng, linh văn vỡ vụn kích thích đến Bát Quái Đồ Trận đang nở rộ lâm vào hỗn loạn, Âm Dương Ngư trên hai cánh Âm Dương ôm ở trước ngực cũng mờ đi ánh sáng.

Ngay một khắc này, Đại Tặc vỗ mạnh hai cánh, đánh vỡ vụn hư không, hét lớn giết tới, cái sừng Thiên Long tỏa ra cường quang chói mắt, cột sáng hủy diệt giống như cầu vồng vút bay trên không, vỡ nát thế giới mới đang ảm đạm, đánh vào trên người Hạo Huyền Minh.

Thân thể suy yếu của Hạo Huyền Minh vừa mới tái tạo, lập tức vỡ vụn ngay tại chỗ!

Vị lão tổ Thần Miếu uy chấn Tây Bắc, thậm chí Thiên Khải hơn ngàn năm này, vị Thánh Hoàng đỉnh phong dốc lòng nghiên cứu Thái Âm Thái Dương này, rốt cuộc cũng chết bất đắc kỳ tử tại thời khắc này.

Đại Tặc đều không có nghĩ đến thật có thể giết Hạo Huyền Minh, hoàn toàn là trùng kích mà không quan tâm tới cái gì, kết quả lại đánh vỡ nát Hạo Huyền Minh, đâm đầu vào bình chướng trên khung trời, nổ lên ánh sáng đầy trời, giống như hai thế giới đụng vào nhau, nổi lên gợn sóng chồng chất, càng tạo nên tiếng vang chấn thiên động địa.

Mà chính là mượn nhờ ánh sáng bộc phát ngay giờ phút này để làm che giấu, đã để cho sợi dây leo đánh Hạo Huyền Minh một kích trí mạng kia, lặng yên giam cấm linh hồn Hạo Huyền Minh lôi vào thế giới mới, biến mất không còn bóng dáng.

- Chết rồi? Đây là phân thân sao?

Đại Tặc mãnh liệt đong đưa đầu, nhìn chằm chằm thi hài tản mát.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom