• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (3 Viewers)

  • Chương 2316-2320

Chương 2316 Thần Miếu (2)

- Bọn hắn biến mất? Chạy rất nhanh nhỉ. Ngay cả đất cho thuê cũng không cần.

Khương Phàm vượt qua rừng rậm, đi tới trên ngọn núi lớn của Thái Cổ Thần Miếu.

Từ tế đàn kết nối Thái Sơ cổ xưa, đến pháp trận trải rộng rừng rậm núi cao, từ cung điện rộng rãi, đến bảo địa bị phong cấm, đều rút sạch sẽ.

Bao gồm cả dược viên trồng trọt trong rừng rậm ở xung quanh Thần Miếu, toàn bộ đều bị dời đi.

Khương Phàm cảm thấy thật rất bất ngờ, bọn hắn lại có thể bỏ qua tổ địa, chạy trốn toàn thể!

Tuy nhiên đây có nghĩa là Hạo Huyền Minh chết rồi, nguyên hỏa sinh mệnh bị dập tắt đã kích thích các trưởng lão trấn thủ nơi này, vì để tránh cho dẫm vào vết xe đổ của Vạn Đạo Thần Giáo, bọn hắn chỉ có thể thoát khỏi.

- Đi thật sao.

Bạch Tai cảm thấy rất hoang đường, đường đường là hoàng đạo, vậy mà lại dọn nhà?

Thái Cổ Thần Miếu có thể tồn tại từ Thái Cổ cho đến bây giờ, chẳng lẽ là dựa vào chính loại tinh thần này gặp phải nguy hiểm liền chuyển nhà này sao?

- Ngươi hù đến bọn hắn.

Đông Hoàng Như Ảnh đứng trong Thần Miếu đung đưa ở trên không, từ đá vụn sách cổ tản mát đến xem, có thể tưởng tượng được ngay lúc đó đám người Thần Miếu kia bối rối như thế nào.

Cũng khó trách bọn hắn khẩn trương, Khương Phàm đã hoàn toàn bỏ chiến lược kết minh của kiếp trước, là muốn triệt để quét sạch Thương Huyền, diệt trừ tất cả hoàng đạo ngoại vực.

Nếu như không đi, đó chính là kết quả diệt tộc.

Vạn Đạo Thần Giáo chính là tiền lệ!

Khương Phàm đứng ở trên đỉnh núi nguy nga, đón gió lạnh thấu xương nhìn mê vụ lượn lờ xung quanh Tinh Nguyệt sâm lâm, cười nhạt nói:

- Thượng Cổ Thần Miếu tự cho là thanh cao, từ trước tới giờ không chủ động liên hệ Thái Sơ Đế tộc, còn tuyên bố là đang bảo vệ Thương Huyền Tây Nam, chống cự ngoại địch xâm lấn. Kết quả gặp phải nguy hiểm, vẫn là tìm Đế tộc nương tựa đầu tiên.

- Bọn hắn còn có lựa chọn khác sao? Ở giữa sinh tồn và tử vong, bọn hắn chỉ có thể lựa chọn sống sót.

- Bọn hắn lựa chọn là đào vong cùng báo thù, không phải sinh tồn! Nếu như muốn sinh tồn, chỉ cần thần phục ta!

- Ngươi sẽ tiếp nhận?

- Ha ha, sẽ không.

Khương Phàm cười nhạt , chỉ là phần này nụ cười rơi xuống trong mắt hai tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh, lại hơi có vẻ dữ tợn.

- Thái Cổ Thần Miếu hẳn là đã chuyển dời toàn bộ tài nguyên đến bên trong Thái Miếu hoàng thành tại Thiên Khải chiến trường. Thái Sơ Đế tộc sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, tất nhiên sẽ bí mật khống chế nơi đó, thậm chí triệu tập tài nguyên, là tái tạo Thánh Hoàng cho Thái Cổ Thần Miếu.

- Chờ vào cái ngày ngươi chinh chiến Thiên Khải đó, Thái Miếu hoàng thành tất nhiên sẽ trở thành chi đội Thái Sơ Đế tộc tiên phong, phối hợp với Hoàng Kim Thiên Phủ hành động.

- Tái tạo Thánh Hoàng thì như thế nào? Rốt cuộc bồi dưỡng không ra Thánh Hoàng đỉnh phong như Hạo Huyền Minh được.

- Cũng đừng chủ quan, Thái Cổ Thần Miếu truyền thừa đã lâu, giữ rất nhiều linh văn quỷ bí, trong này mạnh nhất là hai linh văn Âm Dương Dực cùng Thểnh Thần. Nếu quả thật có thể tái tạo Thánh Hoàng, cho dù là uy hiếp không được ngươi, cũng có thể uy hiếp được những người khác của Sí Thiên giới.

Đông Hoàng Như Ảnh thận trọng nhắc nhở Khương Phàm, không phải ai cũng biến thái giống như hắn.

Đông Hoàng Như Yên cũng nhắc nhở:

- Còn có Không Gian linh văn. Nếu như bọn hắn có thể nuôi dưỡng được cảnh giới Thánh Vương Không Võ, mang ý nghĩa Thần Miếu có võ pháp không gian cấp bậc Thiên phẩm, cũng có hệ thống tu luyện hoàn thiện.

- Bọn hắn khẳng định còn có càng nhiều võ giả không gian. Chờ đến Thiên Khải chiến trường, đây đều là uy hiếp.

- Thao Thiết, Thần Miếu, đây là hai uy hiếp chủ yếu, đợi đến Thiên Khải chiến trường trọng điểm chiếu cố.

Khương Phàm kêu gọi Đại Vương cùng Đại Tặc còn đang tìm kiếm khắp nơi lại:

- Đừng lục soát nữa, đi thôi.

Đan Hoàng đột nhiên nhắc nhở Khương Phàm:

- Thuận tiện đi Ly Hỏa thánh địa một chuyến, đón người.

- Ta vừa vặn muốn đến gặp phụ thân và mọi người, ngài muốn đón ai?

- Tiếp một người quan trọng.

- Ai vậy?

- Thường Lăng.

- Ngài tiếp nàng...

Khương Phàm khẽ giật mình, bỗng nhiên đã hiểu:

- Ngài là muốn bồi dưỡng nàng?

- Nếu như ta thật sự có thể giành lấy cuộc sống mới, liền muốn bắt đầu nhặt lại đan thuật tu luyện, cần tìm mấy người có thể giúp một tay.

Đan Hoàng mặc dù không có nói rõ ra, nhưng ý tứ trong lời nói đã để Khương Phàm lúng túng.

Đây là muốn từ bỏ hắn, một lần nữa bồi dưỡng tân truyền nhân.

Khương Phàm ngượng ngùng cười nói:

- Thường Lăng tốt, Thường Lăng tốt. Linh văn và phẩm cấp của nàng mặc dù không cao, nhưng hoàn cảnh lớn lên lại rất thuần túy, tâm trí tinh khiết, cũng ưa thích nghiên cứu đan thuật, đáng để bồi dưỡng.

- Ai...

Đan Hoàng chỉ nhẹ giọng thở dài, thấu triệt hết chỗ.

Muốn nói hoàn cảnh thuần túy, Sí Thiên giới so với kia Đan quốc nho nhỏ thì càng thuần túy hơn.

Muốn nói thiên phú luyện đan, bên trong ngũ đại gia nhà ai không có mấy thiên tài.

Nhưng bất luận là Thường Lăng, hay cái gọi là các thiên tài của Sí Thiên giới, đều không lọt được vào mắt của hắn, hoàn toàn không đủ tư cách bái nhập môn hạ của hắn.

Dù sao hắn cũng là Đan Đạo Chí Tôn, yêu cầu tại vấn đề đệ tử truyền thừa đương nhiên là cực kỳ hà khắc.

Hắn đột nhiên nghĩ đến Thường Lăng, chủ yếu là muốn... Thường Lăng sinh hài tử cho Khương Phàm.

Trong tất cả nữ tử mập mờ hay thân cận bên cạnh Khương Phàm, duy chỉ có Thường Lăng là luyện đan. Nếu như có thể sinh ra hài tử cho Khương Phàm, kết hợp thiên phú linh văn của hai người khẳng định không tầm thường, cũng có thể chịu ảnh hưởng của Thường Lăng từ nhỏ, thích đan dược, say đắm ở đan dược.

Huyết mạch như thế này, mới có tư cách trở thành đệ tử thân truyền của hắn.

- Chúng ta đi Ly Hỏa thánh địa một chuyến, lại về Sí Thiên giới.

Khương Phàm nói, tiếp tục chào hỏi hai tên gia hỏa còn không hết hi vọng kia.

- Đến đó làm gì?

- Gặp phụ thân ta một chút, thuận tiện chừa chút tài nguyên. Ngươi còn chưa có đi qua nơi đó, ta giới thiệu cho ngươi?

- Không không không, không được, ta vẫn là vào Thông Thiên Tháp đi. Ngươi làm việc của ngươi, ta chuẩn bị bế quan, nhìn xem có thể xông đến Thánh Linh cảnh hay không.

Bên trong ánh mắt sáng ngời của Đông Hoàng Như Ảnh hơi hiện lên mấy phần bối rối, nhưng cũng chỉ là lóe lên một cái rồi biến mất.

- Nhất định phải bế quan bây giờ sao? Từ nơi này đến Thiên Trụ sơn, chỉ sáu trăm ngàn dặm, đâu có mất bao nhiêu thời gian?

- Ta muốn mau chóng tiến đến Thánh Linh cảnh, để Như Yên giúp các ngươi.

Đông Hoàng Như Ảnh đẩy muội muội lên phía trước.
Chương 2317 Thánh Chủ Đã Bước Vào Thánh Vương

Đông Hoàng Như Yên kỳ quái nhìn tỷ tỷ, đột nhiên sốt ruột rồi?

- Được rồi, máu Thánh Hoàng của Hạo Huyền Minh, cô tùy tiện dùng.

Khương Phàm không có suy nghĩ nhiều, nhìn Đại Vương Đại Tặc còn đang giày vò ở xa, dứt khoát đi qua cưỡng ép lôi vào Thông Thiên Tháp.

Cùng lúc đó, Cửu Lê Ma tộc đang gian nan lùng bắt tại hải vực mênh mông, rốt cuộc cũng lần theo sát khí Liệp Thần Thương trọng thương Tử Kim Cự Long lưu lại, khóa chặt phương hướng Khương Phàm di chuyển.

- Nơi này có long khí, hẳn là Long tộc ngăn cản Khương Phàm.

Lão tổ Cửu Lê cảm thấy thật đáng tiếc, lại bị Long tộc ngăn chặn, nhưng không thể không thừa nhận năng lực nhận biết của Long tộc đối với long khí.

Nhưng, thông qua năng lượng lưu lại ở giữa Thiên Hải đến suy đoán, Long tộc giống như không có vây khốn Khương Phàm.

Long tộc khí tức rời khỏi từ nơi này, khí tức của Khương Phàm và Liệp Thần Thương, cũng là từ nơi này hướng đến Thương Huyền.

Lại bị Khương Phàm tránh thoát?

Lại là công lao của Liệp Thần Thương sao?

- Bây giờ hẳn là Khương Phàm đã đổ bộ, chúng ta còn muốn đuổi sao?

Đại ma ở hai bên cũng cảm thấy thật đáng tiếc, cũng rất ảo não.

Rõ ràng là bọn hắn biết được tin tức Khương Phàm trước nhất, lại bởi vì đoán sai lựa chọn của Khương Phàm mà đã mất thời cơ tốt nhất để đi săn giết Khương Phàm.

- Không biết bây giờ Thương Huyền là cục diện gì.

Lão tổ Cửu Lê khống chế ma bia, lao tới Thương Huyền, tiếp tục truy tung vết tích của Liệp Thần Thương.

Hai ngày sau, không gian nổi lên tầng tầng gợn sóng, bọn người Kiều Vô Hối lo lắng truy tung đi đến mảnh hải vực dẫn phát qua cực lớn oanh động này, sau khi cẩn thận dò xét, cũng lao tới Thương Huyền.

Sau đó lại đến Thái Sơ Đế tộc, nhưng vị trí vùng biển này đã lân cận Thương Huyền, không phải nơi bọn hắn có thể bước chân.

Mặc dù vô cùng tiếc nuối, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ mà từ bỏ.

Ly Hỏa thánh địa!

Từ biệt nhiều năm, trừ Đại Hoang bạo loạn hắc ám lúc trước ra, Khương Phàm chỉ mới vội vàng cùng gặp qua Khương Hồng Võ một lần ở bên ngoài, cũng đều coi như đã sáu năm không gặp.

Trong thời gian sáu năm này, Khương Hồng Võ thay đổi không thể nghi ngờ là lớn nhất.

Trước đó dung hợp xương sống Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân đã dẫn phát linh văn Liệt Diễm biến đổi cực đoan, biến thành Chí Tôn Thánh phẩm Hỏa Kỳ Lân linh văn. Sau đó lại hấp thu đế huyết, kích phát tiềm lực bộ xương sống kia, thật giống như để bộ xương cột sống yên lặng trong thời gian vô tận kia đã khôi phục!

Xương cột sống một Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân khôi phục?

Kịch biến như thế này bên trong thời gian sáu năm, tiếp tục ảnh hưởng mãnh liệt đến hài cốt cùng huyết mạch của Khương Hồng Võ. Đến mức tại ba năm trước đây, Khương Hồng Võ lại lần nữa thực hiện đột phá mới, Chí Tôn Thánh phẩm bước lên Thiên phẩm linh văn.

Hỏa Kỳ Lân càng là diễn sinh ra được cái đầu thứ hai, tượng trưng cho kim bên trong Ngũ Hành!

Dị biến cực đoan như thế này để Khương Hồng Võ phấn chấn, càng làm cho Ly Hỏa thánh địa kích động.

Bọn hắn thậm chí hoài nghi, nếu như Khương Hồng Võ đạt được càng nhiều tài nguyên quý giá tẩm bổ hơn, vậy cái xương cột sống đã bị đế huyết kích hoạt kia, còn có thể tiếp tục ảnh hưởng Khương Hồng Võ huyết mạch, sinh ra ra đầu lâu mới, tương lai cũng có thể bước lên Thánh Vương Thiên phẩm linh văn trong truyền thuyết.

- Ta không mang lễ vật gì, chỉ có chút long huyết Thánh Vương.

Khương Phàm dẫn xuất từng luồng từng luồng máu tươi từ trong Thông Thiên Tháp, Khương Hồng Võ vội vàng tìm người đưa vạc lơn đến, đều rót đến tràn đầy.

Huyết khí nồng đậm, long uy mênh mông phiêu đãng trong cung điện rộng rãi.

Khương Hồng Võ, bọn người Yến Tranh mặt mũi tràn đầy chấn kinh, không nhịn được mà liên tục hít một hơi.

Long huyết Thánh Vương? Lại còn là máu Cự Long!

Cho dù là quen thuộc chiến tích săn giết quần hùng của Khương Phàm, nhưng vẫn bị một màn này kích thích cho.

Khương Hồng Võ nói:

- Đừng đều cho chúng ta, chừa chút cho Uyển nhi và Khuynh Thành?

Khương Phàm cười nói:

- Ngài yên tâm đi, đây là Cự Long, dài đến năm vạn mét, long huyết là có đủ. Uyển nhi và Khuynh Thành ở Sí Thiên giới, có người chiếu cố, tài nguyên không thiếu được.

- Ta nghe nói Sí Thiên giới và Chí Tôn Hoàng Đạo đã ngưng chiến, ngươi không nôn nóng trở về, vậy ở chỗ này thêm mấy ngày?

Khương Hồng Võ thật sự đã quá lâu không gặp Khương Phàm, càng không cùng Khương Phàm tâm sự thật tốt.

- Ta còn có chuyện rất quan trọng phải làm, không thể ở thêm, chờ một lúc liền đi.

Khương Phàm cũng nhớ Khương Hồng Võ, nhưng hắn cần trở về Phục Sinh Đan hoàng.

Khương Hồng Võ cũng không có giữ lại quá nhiều, nói:

- Nói cho ngươi một tin tức tốt, Vô Hồi Thánh Chủ đã tiến đến Thánh Vương.

- Chuyện khi nào?

Khương Phàm ngạc nhiên nhìn bọn hắn.

- Chính là hai tháng trước, tuy nhiên tin tức còn không có chính thức công khai.

Khương Hồng Võ thay Vô Hồi Thánh Chủ kích động, bọn người Yến Tranh cũng mừng thay cho Khương Hồng Võ.

Bởi vì tình huống của Khương Hồng Võ và Vô Hồi Thánh Chủ không khác nhau lắm, đều là dung hợp xương cột sống Thần cấp, sau đó bị đế huyết tỉnh lại tiềm lực.

Nếu Vô Hồi Thánh Chủ có thể cường thế biến đổi sau khi uống thần huyết Huyết Nguyệt, tương lai sau này khi Khương Hồng Võ đạt được tẩm bổ, vẫn sẽ có cơ hội bước lên cảnh giới Thánh Vương.

- Tốt!! Tốt!!

Khương Phàm phấn chấn, không uổng công hắn 'Rót' đế huyết, thần huyết vào, vậy mà lại thật đẩy Vô Hồi Thánh Chủ lên tới cảnh giới Thánh Vương.

- Rốt cuộc thánh địa Thương Huyền cũng ra đời Thánh Vương, đây không thể nghi ngờ là một kỳ tích, đương nhiên vẫn công lao của ngươi. Nếu như không phải gần đây chuyện của Sí Thiên giới huyên náo quá oanh động, trận đột phá này của Vô Hồi Thánh Chủ nhất định có thể chấn kinh đến những hoàng tộc hoàng đạo kia.

- Diêu Khải Minh thì sao? Có dự định chuẩn bị thoái vị hay không?

- Hẳn là thật có! Một thời gian trước hắn đã triệu tập tôn chủ các vực cùng Thánh Chủ thánh địa Trung Ương, đến tổ sơn tập kết. Danh nghĩa triệu tập là muốn cùng nhau ứng phó kịch biến tại Thương Huyền càng ngày càng hỗn loạn gần đây, làm tốt chuẩn bị dàn xếp cho những người tị nạn kia, ngoài ra hẳn là nhân cơ hội này chính thức công bố tin tức Vô Hồi Thánh Chủ tiến vào Thánh Vương với những tôn chủ cùng Thánh Chủ kia.

Khương Hồng Võ nói mà lắc đầu, nếu như không phải tính cách Vô Hồi Thánh Chủ quá bá đạo, chỉ sợ Diêu Khải Minh đã liền trực tiếp muốn tuyên bố thoái vị.
Chương 2318 Cô Sẽ Không Hối Hận

Nhưng bây giờ Vô Hồi Thánh Chủ đột phá Thánh Vương, trên danh nghĩa là người mạnh nhất thánh địa Thương Huyền, lực ảnh hưởng đã vượt trên Diêu Khải Minh.

Diêu Khải Minh cuối cùng vẫn phải thoái vị.

Liền nhìn những tôn chủ cùng Thánh Chủ kia có thể tiếp nhận hay không.

Khương Phàm rất vui mừng, nếu như Vô Hồi Thánh Chủ thật có thể tiếp quản tổ sơn, liền có thể tiến hành theo chất lượng ảnh hưởng của thánh địa, sau đó thông qua ảnh hưởng thánh địa đến sự cầu nguyện của dân chúng.

Đây không chỉ có thể cải thiện thanh danh của hắn tại Thương Huyền, tăng lên lực ảnh hưởng, càng có thể kích phát uy lực Thương Sinh Tạo Hóa.

Thật không dễ dàng, vài chục năm chuẩn bị, rốt cuộc cũng đã bắt đầu thấy hiệu quả.

Khương Phàm hàn huyên một hồi cùng Khương Hồng Võ, sau đó đi tới nơi Thường Lăng ở.

Đình viện thanh u nhã tĩnh, cỏ thơm tươi mát, linh hoa phiêu hương, một gốc cây già um tùm rủ xuống cái cành nhu hòa, đón gió tung bay.

Thường Lăng ngồi trước bàn đá dưới tàng cây, đang nghiên cứu dược thảo trên đan thư.

Nhiều năm không gặp, nhưng nàng vẫn còn như thiếu nữ lúc trước, giống như một tiên tử không nhiễm bụi trần.

Đó là một loại vẻ đẹp xuất thế, một loại vẻ đẹp ôn nhuận, như giọt sương đang lăn trên đóa hoa sen tinh khiết, lại như một gốc Tuyết Liên tươi mát trên núi tuyết, làm cho người ta cảm thấy cảm giác tốt đẹp không dính khói lửa trần gian.

Thế gian không thiếu nữ tử mỹ lệ, nhưng đẹp đến mức tận cùng như vậy, mang theo khí chất mỹ nhân xuất trần như vậy, thật quả là tuyệt thế hiếm thấy.

Nàng đắm chìm trong thế giới đan thư, khi thì nhíu mày suy nghĩ, khi thì đưa ngón tay ngọc vuốt khẽ, yên lặng ghi khắc, giống như nhảy ra thế giới phàm tục, cùng thế giới tự nhiên tươi mát hòa thành một thể.

Khương Phàm vừa mới đã trải qua nửa năm giết chóc cùng đào vong, đột nhiên nhìn thấy mỹ cảnh tự nhiên như thế này diệu, trong lúc nhất thời lại bất chợt ngây dại.

Tươi mát, nhẹ nhõm, chỉ là nhìn mỹ nhân nơi đó, giống như thưởng thức bức tranh mỹ cảnh, tựa như là rửa đi vết máu trên người, bỏ rơi một thân mỏi mệt.

- Ngươi là ai! Ai bảo ngươi tới đây? Nơi này là cấm địa, nam đệ tử không được đến gần, ngươi có hiểu quy củ hay không?

Một tiếng quát tức giận từ phía sau truyền đến, Khương Phàm đang say mê chợt bừng tỉnh.

Khương Phàm quay đầu, thấy là một tiểu cô nương non nớt thanh tú, cười nói:

- Ta là tới tìm Thường Lăng tông sư.

Tiểu cô nương bất mãn răn dạy:

- Có biết nói chuyện hay không, Thường Lăng tông sư cái gì? Tiểu thư nhà chúng ta bây giờ là Đan Thánh!

- Khương Phàm?

Trong viện, Thường Lăng khép lại đan thư, kinh ngạc nhìn bóng người xa lạ nhưng lại có chút quen thuộc ở ngay chỗ cửa viện kia.

- Quấy rầy đến cô rồi?

Khương Phàm cười chào hỏi.

- Khương Phàm? Cái tên này có chút quen thuộc nhỉ.

Tiểu cô nương ngoài viện nhíu mày, chăm chú suy tính.

- Thải nhi, ngươi đi mau đi.

Thường Lăng liên tục nhìn mấy lần, mới xác định đó thật sự là Khương Phàm, nàng mừng rỡ đứng dậy.

Dung nhan xinh đẹp, dáng người thon dài, cái eo thon tinh tế, hai chân thẳng tắp, y phục màu lam nhạt tự nhiên phiêu động, khí chất siêu trần thoát tục như là tràn đầy cả đình viện. Khương Phàm đi đến đình viện, chúc mừng nói:

- Mấy năm không gặp, trưởng thành không tệ nhỉ, không ngờ đã là Đan Thánh.

Thường Lăng thanh lãnh nở rộ nụ cười, như lạc hà đầy trời, như phồn hoa như gấm, tươi đẹp cả tòa đình viện:

- Ta vừa là Niết Bàn cảnh tam trọng thiên, một thời gian trước vừa mới luyện ra một viên chuẩn thánh đan, người của thánh địa liền bắt đầu lấy lòng. Ta cách cảnh giới Đan Thánh chân chính còn kém, cũng kém cả tạo nghệ đan thuật. Không giống ngươi, mười sáu năm trước đã luyện ra mười lăm viên chuẩn thánh đan tại Bắc Địa.

Khương Phàm khách sáo vài câu, nói:

- Cô ở chỗ này ở đã quen thuộc chưa?

- Quen rồi, nơi này là thánh địa, là chỗ an toàn nhất. Mặc kệ bên ngoài náo làm sao, đều không ảnh hưởng tới nơi này.

Thường Lăng nhìn vị nam tử trước mặt này so với năm đó càng kiên cường hơn càng uy vũ hơn, tâm tình phức tạp nhưng lại vui mừng.

Một thời gian trước, nàng vừa mới lấy được tin tức Khương Phàm bị hãm sâu tại Thần Dụ Chi Hải, còn đang lo lắng cho an toàn của hắn, đến mức không có lòng đi luyện đan, chỉ có thể trở lại trong viện nghiên cứu đan thư.

Không nghĩ tới chỉ mới hai ba tháng ngắn ngủi, Khương Phàm lại đã đứng ở trước mặt của nàng.

- Cô muốn tiếp xúc đan thuật vấn đề cao hơn sao? Ta không phải cố ý quấy rầy cuộc sống của cô, chỉ là cảm giác cô ở lại nơi này đáng tiếc, hẳn là nên đi Sí Thiên giới.

- Sí Thiên giới...

Thường Lăng hơi suy nghĩ, lắc đầu.

- Là không muốn đi, hay là không bỏ được thánh địa?

- Sí Thiên giới là hoàng tộc Đan Đạo, nhưng trong này không thích hợp với ta.

Thường Lăng mặc dù không quan tâm chuyện thế tục bên ngoài, nhưng đối với một ít chuyện giữa đan sư, vẫn rất rõ ràng.

Sí Thiên giới mặc dù là thánh địa Đan Đạo, nhưng trong này phe phái minh xác, cạnh tranh kịch liệt, trừ phi là muốn trực tiếp bái nhập thế gia nào đó, nếu sẽ không ai truyền đan thuật cho một người ngoài?

Khương Phàm là có ý tốt, nhưng nàng không nguyện ý tới đó nhìn sắc mặt người khác.

- Nơi đó không chỉ có ngũ đại gia, còn có Giới Chủ, cũng có một vị Luyện Đan sư rất đặc biệt. Nếu như cô nguyện ý cùng ta đi qua, ta có thể giới thiệu vị Luyện Đan sư đặc biệt nhất Sí Thiên giới kia cho cô, nhưng cô có thể trở thành đệ tử của ngài ấy hay không, thì cần sự cố gắng của cô.

- Luyện Đan sư càng đặc biệt?

- Ta đặc biệt đến Ly Hỏa thánh địa, kỳ thật chính là đáp ứng yêu cầu của người, đến mang cô đi qua.

- Vì sao?

Thường Lăng hồ nghi nhìn Khương Phàm, Luyện Đan sư so với Giới Chủ còn muốn đặc biệt hơn?

Nhân vật như vậy, sao lại chú ý tới nữ tử thánh địa nàng đây?

- Ngài ấy... ừm... Khâm điểm rất nhiều người, nhưng người nào có thể thật sự trở thành truyền nhân của mình, muốn nhìn chính biểu hiện của các ngươi. Nếu như cô thật sự có thể đả động ngài ấy, ta có thể bảo đảm là, bất luận cô là phẩm cấp linh văn, hay là cảnh giới, cùng độ cao cuối cùng, đều sẽ cao hơn so với tưởng tượng của cô.

Thường Lăng chăm chú nhìn Khương Phàm một lát:

- Là ngươi tiến cử ta đi.

Khương Phàm chân thành nói:

- Đúng là ngài ấy tự mình khâm điểm, đi cùng ta đi. Nếu như cô không thích ứng được, thì có thể lấy trở về bất cứ lúc nào, nhưng ta cam đoan, cô chắc chắn sẽ không hối hận.
Chương 2319 Cửu Hoàng Hắc Ma Bia

Thường Lăng cũng không nguyện ý rời nhà đến nơi phức tạp như Sí Thiên giới kia.

Luyện Đan sư đều nổi danh cao ngạo huống chi là Luyện Đan sư nơi đó, đầu chỉ sợ đều muốn giương lên bầu trời.

Nhưng Khương Phàm thịnh tình mời, nàng thực sự không tiện từ chối.

Sau khi xin chỉ thị của phụ thân Thường Huyền Nghĩa, nàng mới miễn cưỡng đồng ý lời mời của Khương Phàm.

Thường Huyền Nghĩa so Thường Lăng càng lo lắng nhiều hơn, dù sao nơi đó cũng là Sí Thiên giới, là trung tâm phong bạo của toàn Thương Huyền, lúc nào cũng có thể đứng trước nguy cơ.

Nhưng nếu Khương Phàm đã tự mình đến mời, còn nhắc đến đan thuật cao thâm hơn, hắn cũng không dễ ngăn cản.

Khương Phàm không có ở lại quá lâu, sau khi từ biệt mọi người, hắn liền đi thẳng đến Trung Vực.

Bên trong Thông Thiên Tháp.

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh nhìn nữ tử mỹ lệ đột nhiên giáng lâm tới đây, đều không hẹn mà cùng sửng sốt một chút.

Khương Phàm cố ý đi đường vòng đến Ly Hỏa thánh địa, cũng không phải là bái phỏng phụ thân hắn, mà là tiếp một nữ tử? Lại còn nữ tử xinh đẹp đến mức để các nàng đều cảm thấy kinh diễm.

Chắc hẳn không phải quan hệ bình thường.

Thường Lăng càng là ngoài ý muốn, Khương Phàm lại còn mang theo trong người hai nữ hài tử nũng nịu?

Một người ưu nhã tĩnh mỹ, ôn nhuận như ngọc, một người thanh xuân tịnh lệ, hoạt bát linh động.

Đều là quốc sắc thiên hương, mỹ diệu động lòng người.

- Cô nương là ai?

Đông Hoàng Như Yên rất im lặng, tên điên kia rõ ràng không phải đang chiến đấu thì cũng là chiến đấu ở trên đường đi, cũng không thấy hắn thông đồng nữ tử nào, làm sao nữ tử một người lại tiếp một người xuất hiện như thế này chứ.

Mấu chốt lại là đều rất xinh đẹp.

- Ta tên Thường Lăng, nữ nhi của Ly Hỏa Thánh Chủ, ta là Luyện Đan sư.

Thường Lăng mỉm cười giới thiệu.

Đông Hoàng Như Ảnh mặt giãn ra cười khẽ, đang muốn đáp lại, Đông Hoàng Như Yên đột nhiên nói:

- Ta là Đông Hoàng Như Yên, đây là tỷ tỷ của ta Đông Hoàng Như Ảnh, chúng ta là người của Cửu Thiên Thần Giáo. Đúng rồi, tỷ tỷ của ta là vị hôn thê của Khương Phàm.

- Như Yên!

Đông Hoàng Như Ảnh rất bất đắc dĩ.

- Các ngươi đính hôn rồi?

Thường Lăng vẻ mặt hơi tối, nhưng vẫn duy trì nét mặt tươi cười lễ phép.

- Thần Tôn khâm định.

Đông Hoàng Như Yên cố ý kích thích, muốn nhìn xem nữ tử này liên quan như thế nào với Khương Phàm.

- Chúc mừng các ngươi.

Thường Lăng không có thể hiện ra quá nhiều cái gì, mà nhìn Cự Long bị nhồi vào không gian ở xung quanh.

- Đây chính là Cự Long sao, quả thật như lời đồn, có thể dài đến mấy vạn mét.

Đông Hoàng Như Ảnh nhắc nhở muội muội đừng lại lắm miệng, nàng đi đến phía trước bồi tiếp nói:

- Yêu tộc có rất nhiều dị thú đều có hình thể khổng lồ, trăm mét hay vài trăm mét rất phổ biến, nhưng có thể dài đến vạn mét trở lên, cũng chỉ rải rác vài loại như Cự Long, Côn Bằng, Thái Thản, cũng đều là bá chủ cấp cao nhất trong Yêu tộc.

Thường Lăng chăm chú hỏi:

- Chém giết Cự Long vạn mét, lấy được huyết nhục tài nguyên, chẳng phải là muốn bù đắp được mấy trăm người cùng cảnh giới?

- A? Cái này...

Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên bị hỏi:

- Không phải tính toán như thế, Nhân tộc có thể bằng vào thân thể suy nhược chống lại cùng Yêu tộc, chém giết cùng Ma tộc, chủ yếu là Nhân tộc có thể khai phá huyết hải, diễn biến khí hải.

- Khi đến cảnh giới Thánh Linh, nhất là sau khi cảnh giới Thánh Vương tới cảnh giới Thánh Hoàng, máu tươi trong trái tim giống như đại dương, sau khi đâm xuyên, máu tươi có thể bao phủ sơn lâm.

- Nhưng Cự Long xác thực rất đặc thù, nếu như cứng rắn muốn từ bên trên sinh cơ huyết nhục mà suy tính, nói là bù đắp được hai ba vị Nhân tộc cùng cảnh giới, cũng không đủ.

Thường Lăng giật mình gật đầu, nhưng nhìn Cự Long dài đến năm vạn mét, vẫn cảm giác quá khoa trương.

- Ta vẫn luôn rất rung động, các vị tổ tiên Nhân tộc có thể sống sót bên trong thế giới Hồng Hoang mà yêu ma hoành hành, còn có thể có địa vị ngang nhau, thật sự là kỳ tích.

- Đúng vậy, ban đầu, đời đời Nhân tộc Hồng Hoang chính là đồ ăn, như là heo chó, sâu kiến, nhưng Nhân tộc có trí tuệ, có tinh thần, bọn họ dùng thân thể suy nhược, viết lên ra kỳ tích Sử Thi dậy sóng ầm ầm.

Khương Phàm nhìn thấy bên trong bình an vô sự, liền dùng tốc độ cao nhất vượt qua đại địa Tây Nam, ngày đêm không ngừng vượt qua, lại ngẫu nhiên mời Đông Hoàng Như Yên đi ra.

Nhưng nha đầu này không biết phát điên cái gì, còn lạnh như băng không cho hắn sắc mặt tốt mà nhìn.

Tuy nhiên Tặc Điểu đột phá, cuối cùng đã để tâm tình Khương Phàm kích động, cũng không tiếp tục để ý thái độ ngang ngược của Đông Hoàng Như Yên.

Nhưng, ngay lúc bọn hắn vượt qua hơn hai trăm ngàn dặm sơn hà, tới gần Trung Vực, Liệp Thần Thương yên lặng trong khí hải ngoài ý muốn lại xuất hiện rung chuyển.

Khương Phàm lập tức cảnh giác!

Liệp Thần Thương giống như Tử Thần ngủ say, sẽ không tùy tiện nhận xúc động, ngay cả hắn muốn tỉnh lại, đều phải dùng phương thức cường ngạnh dã man.

Bây giờ lại tự mình thức tỉnh?

Khương Phàm từ trên trời rơi xuống trên một đỉnh núi nguy nga, cảnh giác rừng rậm mênh mông.

Nơi này có thứ gì có thể làm cho Liệp Thần Thương cảnh giác?

- Đại Tặc, Bạch Tai, chuẩn bị sẵn sàng.

Khương Phàm đưa ý thức truyền vào Thông Thiên Tháp.

Gặp nguy hiểm?

Cự ngạc cùng Bạch Tai đang lúc bế quan, lần lượt mở mắt ra, kích ra huyết mạch, chuẩn bị xuất chiến.

Khương Phàm cảnh giác rừng rậm, nhưng bất luận cẩn thận quan sát, hay là ý thức giao hòa cùng sông núi, hắn cũng không phát hiện được bất cứ cái gì có thể khiến cho Liệp Thần Thương cảnh giác nguy hiểm.

Nhưng, Liệp Thần Thương trong khí hải lại triệt để thức tỉnh, mênh mông sát khí quét sạch toàn thân, không bị khống chế mà mãnh liệt lao ra, như sông lớn lao nhanh, như lôi triều cuồng kích, bao phủ dãy núi, vặn vẹo trời đất.

Khương Phàm không hiểu thấu, hắn muốn câu thông, lại không chiếm được bất kỳ sự đáp lại nào, nhưng có thể đánh thức Liệp Thần Thương tuyệt đối không phải nguy hiểm đơn giản.

Khương Phàm lập tức bay lên không, thẳng tới mấy vạn mét trên bầu trời, nhìn quanh rừng rậm rộng lớn, hắn liên tục dò xét nhưng vẫn không hề phát hiện bất cứ thứ gì, hắn ngưng tụ ra hỏa dực, muốn rời khỏi nơi này trước.

Nhưng, Liệp Thần Thương lại đột nhiên bộc phát ra sát ý ngút trời, không nhận Khương Phàm khống chế mà rời khỏi khí hải.

Ầm ầm!

Liệp Thần Thương tăng vọt quy mô, tái hiện uy thế khủng bố khi còn ở Đại Hoang thâm uyên.

Mênh mông sát ý như biển cả đang bộc phát, như là đại biểu cho ý chí của trời đất, chấp chưởng sát phạt.
Chương 2320 Di Hận

Huyết quang vô tận lan tràn ra khắp nơi, lờ mờ mà huyết hồng, như ráng chiều tỏa sáng, thời gian như là đột nhiên từ giữa trưa kéo đến chạng vạng tối.

Khương Phàm cau mày, thuận theo mũi thương của Liệp Thần Thương, nhìn phía phương nam.

Liệp Thần Thương sôi trào sát khí, đều muốn đáng sợ hơn so với lôi điện, mũi thương sắc bén có thể đâm vỡ nát đại đạo, đánh xuyên gông cùm xiềng xích từ không gian cùng thời gian, huyết văn ở phía trên càng giống là những con sông máu lao nhanh, tàn hồn Thần Ma ở bên trong đều đang gầm rít.

Cuối tầm mắt, khung trời rung chuyển, huyết vũ mưa như trút nước, trời đất vậy mà đều thổi lên gió lốc màu đen, lão tổ Cửu Lê run rẩy, há miệng phun máu, khống chế ma bia đột nhiên rời khỏi khống chế, giống như chín tòa ma sơn hoành kích khung trời, thẳng đến Liệp Thần Thương, cuồn cuộn ma uy như muốn sôi trào khắp khung trời, mặt ngoài đường vân tự khôi phục, mãnh liệt cộng minh giữa lẫn nhau, xen lẫn thành tuyệt thế sát trận.

Chín tòa ma bia bắt chước chính là vũ khí 'Ma Giới Hoàng Đồ' vĩ đại nhất trong lịch sử Ma tộc, tham khảo càng là pháp trận cấm kỵ 'Thập Nhị Cấm Thiên Lăng Tuyệt Trận' của Ma tộc, càng là do Hắc Ma Đế Quân tự mình luyện chế, huyết văn chảy xuôi ở phía trên, chính là đế huyết.

Mục đích chín tòa ma bia sinh ra, chính là ngăn cản Liệp Thần Thương!!

Khương Phàm gắt gao tiếp cận phương xa, nơi đó có ma khí bạo động, bao phủ khắp đất trời, giống như là đêm tối xâm nhập thế gian tại lúc giữa trưa, điên cuồng trào lên phía bọn hắn nơi này.

- Cửu Hoàng Hắc Ma Bia? Hắc Ma Đế tộc tới?

Khương Phàm hít vào từng ngụm khí lạnh, toàn thân nổi lên cỗ khí lạnh.

Không đúng!

Là Cửu Lê Ma tộc!

Hắc Ma Đế tộc lại giao Cửu Hoàng Hắc Ma Bia cho Cửu Lê Ma tộc?

Khương Phàm kịch liệt lắc lư ánh mắt, liệt diễm toàn thân ngập trời, huyết mạch sôi trào, linh hồn gáy to, dùng tốc độ nhanh nhất hóa thân thành Chu Tước, cưỡng ép xông vào trong đại dương sát khí của Liệp Thần Thương, hình thể tăng vọt, kích hoạt móng vuốt kiếp trước, cầm một cái chế trụ Liệp Thần Thương.

Liệp Thần Thương ầm vang bạo động, sát khí tuôn ra, hình thành ác hải huyết hà, tuôn ra phía Khương Phàm, muốn tránh thoát khỏi Khương Phàm, nghênh chiến với Cửu Hoàng Hắc Ma Bia.

- Theo ta!

Khương Phàm kịch liệt gáy to, âm thanh chấn động cả Cửu Thiên, trái tim cuồng bạo nhảy lên, sáu bản thân toàn bộ thức tỉnh, nhiệt huyết tuôn ra, hồn khí sôi trào, cưỡng ép kích thích cảnh giới tăng vọt.

Thân thể hoa lệ kịch liệt nhúc nhích, da thịt đều đang phồng lên, sụp ra vết nứt đáng sợ.

Toàn thân Khương Phàm đau đớn khó nhịn, giống như muốn nổ tung, nhưng vẫn ương ngạnh ổn định, cảnh giới tăng lên tới vấn đề Thánh Hoàng.

- Đi!!

Khương Phàm điên cuồng áp chế, kích hoạt thần nhãn, kích hoạt xương sống, thần cốt, cùng móng vuốt Chu Tước cộng minh.

Điên cuồng bộc phát trong nháy mắt, như là thức tỉnh thần uy kiếp trước, âm vang tranh minh, cưỡng ép cầm lấy Liệp Thần Thương.

Ầm ầm...

Liệp Thần Thương bạo động kịch liệt, chấn động đến vết nứt toàn thân Khương Phàm suýt chút nữa sụp ra, sát khí thảm liệt ăn mòn trong đầu, cơ hồ muốn để hắn bạo tẩu.

Nhưng, Khương Phàm vẫn đang điên cuồng kéo lấy.

Không thể nào ở lại nơi này!

Cửu Hoàng Hắc Ma Bia chính là vì trấn áp Liệp Thần Thương mà sinh ra!

Bọn chúng danh xưng là mâu cùng thuẫn mạnh nhất Hắc Ma Đế tộc, mặc dù chân chính đánh nhau, thắng thua khó liệu.

Nhưng Khương Phàm trăm phần trăm tin tưởng, nếu Hắc Ma Đế tộc đưa Cửu Hoàng Hắc Ma Bia vào Thương Huyền đại lục, nhất định là đã có kế hoạch đặc thù, nhất là đế huyết ở phía trên, tuyệt đối có thể ảnh hưởng đến Liệp Thần Thương!

Huống chi, Cửu Lê Ma tộc đang ở phía sau, nhất định là lão tổ Cửu Lê.

Ma Hoàng đang chân chính ngủ say bên trong Cửu Lê Ma Đồ!

Cửu Lê Ma Đồ càng dùng mười vạn dặm sơn hà Tây Bộ tạo thành, nếu như toàn diện thức tỉnh, hắn hoàn toàn không có chỗ trống để tránh thoát.

- Đi!!

Khương Phàm hét lớn, tiếng oanh minh rung trời.

Ấn Ký Thủy Tổ thức tỉnh, cách không gian và thời gian, sinh ra cộng minh cùng chân thân ngàn năm trước.

Theo huyết khí sôi trào, hồn uy cuồn cuộn, chân thân kiếp trước dục hỏa trùng sinh trong liệt diễm mênh mông.

Móng vuốt thức tỉnh, kiếp trước giương uy, hai Chu Tước điên cuồng bạo động, rốt cuộc cũng khống chế được Liệp Thần Thương.

- Đi thôi!

Hai cái Chu Tước giương cánh bay cao, gào thét xoay chuyển vòng quanh Liệp Thần Thương.

Keng!

Liệp Thần Thương mãnh liệt xoay chuyển, mở ra hư không, mũi thương chấn động, trong tích tắc, trời đất bị vỡ nát tám ngàn dặm, giống như kinh lôi phá băng, mảnh vỡ rơi đầy trời.

Một màn kinh thế hãi tục, để hàng vạn sinh linh, dân chúng trên dọc đường đều lâm vào tuyệt vọng.

Khương Phàm, Thủy Tổ phân thân huy động liệt diễm, huyết mạch cuồn cuộn, quay quanh lấy Liệp Thần Thương trong chốc lát nổ bắn ra phương xa.

Rống! Hống hống hống!

Đường vân mặt ngoài chín tòa ma bia thức tỉnh, quy mô ầm vang tăng vọt, thông thiên đạt địa, sôi trào lên ma uy vô tận, truyền khắp bất kỳ mọi ngóc ngách nào trên dãy núi. Giống như Ma Hoàng đang gào thét, lại như tiếng Đế Tôn nỉ non.

Vạn dặm sông núi đều bị bóng tối bao trùm, khí tức kinh khủng để tất cả sinh linh đều đang run rẩy, bên trong bóng tối vô tận tràn ngập cảm giác áp bách, ngạt thở, tuyệt vọng.

Lão tổ Cửu Lê đều không chịu nổi mãnh liệt trùng kích như vậy, Cửu Lê Ma Đồ phong tỏa trong thân thể chủ động thức tỉnh.

Một loại uy lưc sơn hà tràn ngập khắp đất trời, một loại uy lực đại địa mênh mông, cuồn cuộn càn khôn, Ma Hoàng yên lặng bên trong ma đồ thăm thẳm mở hai mắt ra, sinh ra cộng minh cùng linh hồn lão tổ Cửu Lê.

- Đi, đi mau!

Khương Phàm cùng Thủy Tổ phân thân thi triển Lăng Thiên Thuật đến cực hạn, chấn vỡ Không Gian Đại Đạo, dẫn dắt Liệp Thần Thương bắn vọt với tốc độ cao nhất.

Liệp Thần Thương cuồng kích trên bầu trời, hoành hành giữa thế giới thật cùng thâm không hư vô, tốc độ nhanh đến mức cực hạn.

Mà bọn hắn đánh nát hư không, như sao chổi xẹt qua không gian, tràng diện rung động, khí tức sát lục tràn ngập đất trời lại để lại kích thích giống như ác mộng cho sinh linh ở dọc đường.

Ba giờ sau, Thủy Tổ phân thân hao hết liệt diễm, tiêu tán ở thiên địa.

Khương Phàm kéo dài phóng thích, cũng làm cho hắn suy yếu đến cực hạn.

Tuy nhiên, rốt cuộc bọn hắn cũng đã hất ra được Cửu Hoàng Hắc Ma Bia truy đuổi.

Cửu Hoàng Hắc Ma Bia am hiểu là trấn áp, phòng ngự cùng phong ấn, nhưng tại vấn đề tốc độ lại hoàn toàn không có đủ tư cách chống lại Liệp Thần Thương.

Đến tận đây, không có ma bia ảnh hưởng kích thích, Liệp Thần Thương đã khôi phục an tĩnh, bị Khương Phàm cưỡng ép vào trong khí hải.
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom