• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Hot Đan Đại Chí Tôn (3 Viewers)

  • Chương 2131-2135

Chương 2131 Nguyên hỏa sinh mệnh đã dập tắt

- Ta đoán được ngươi sớm muộn muội vẫn phải bị mang về thần giáo, tế hiến Đế tộc, biện pháp duy nhất chính là để cho muội giả chết một lần, đổi lấy cho muội một trận tân sinh. Nhưng... Muốn lấy giả chết lừa bịp toàn tộc, lừa bịp Đế tộc, khó khăn cỡ nào, nên muội nhất định phải chết thật một lần.

- Muốn trùng sinh thì cần thân thể hoàn toàn mới, nhưng muốn dung nạp linh hồn phù hợp với linh văn, thật quá khó khăn, cũng không thể cam đoan sau đó trăm phần trăm thành công, cho nên... Tỷ tỷ có thể cho muội thứ tốt nhất, chính là phân thân của tỷ tỷ.

Vừa rồi Thiên Hồ Thánh Vương lo lắng thúc giục Hướng Vãn Tình rời khỏi, chính là không muốn nàng biết bí mật này, cũng không muốn để lão Hồ Vương thấy được nàng.

Năm đó sau khi Hướng Vãn Tình 'Tự bạo' giả chết, lão Hồ Vương đã mẫn cảm đã nhận ra vấn đề, cũng nghiêm khắc thẩm vấn nàng.

Cuối cùng, Thiên Hồ Thánh Vương đã để lộ bí mật, nhưng cũng được lão Hồ Vương cam đoan.

Chỉ cần Hướng Vãn Tình ở lại hạ giới thì không đuổi theo, chỉ cần Hướng Vãn Tình không đối kháng thần giáo, liền không đi truy cứu.

Nếu không, nàng cần tự mình ra tay, nuốt Hướng Vãn Tình, một lần nữa dung nhập nàng trở về 'Chín thể phân thân'.

Lão Hồ Vương lạnh lùng nói:

- Hướng Vãn Tình, ngươi biết chuyện tỷ tỷ ngươi làm vì ngươi, cảm động không? Một mạng đổi một mạng, vĩ đại thật! Bây giờ đến lượt ngươi vì ngươi tỷ tỷ, từ bỏ chống lại, chủ động dung hợp cùng tỷ tỷ ngươi, tái tạo cửu vĩ!

- Khương Phàm, cám ơn quà tặng của ngươi, lại bồi dưỡng Hồ Vương tộc ta từ Niết Bàn đến Thánh Linh cảnh! Kể từ bây giờ, tộc Hồ Vương ta có tám đại phân thân Thánh Linh, không sai, ha ha, rất không tệ.

Thiên phú truyền thừa của Cửu Vĩ Thiên Hồ chính là có thể diễn biến ra chín đại phân thân, đồng thời tiến hành tu luyện, sau khi năm phân thân toàn bộ đạt tới Thánh Linh cảnh, sau khi toàn thể phân thân đoàn tụ liền có thể hiện ra cảnh giới Thánh Vương.

Đây là chỗ thần kỳ của Cửu Vĩ Thiên Hồ linh văn càng là chỗ bá đạo của Thánh Vương Thiên phẩm linh văn.

Nhưng, từ sau bộ phân thân thứ năm, bộ phân thân thứ sáu đến thứ chín tu luyện sẽ trở nên vô cùng gian nan, có thể tu luyện bộ thứ sáu tới Thánh Linh đã là cực kỳ khó có được. Muốn bộ phân thân thứ bảy tu luyện thành Thánh Linh, cần bỏ ra tài nguyên cùng thời gian, so với Hướng gia bình thường tạo nên một Thánh Linh càng là khó hơn gấp hai trở lên.

Chớ nói chi là bộ thứ tám cùng bộ thứ chín, đó là cần gấp ba gấp năm lần tài nguyên, cơ duyên và thời gian.

Nhưng, nếu quả như thật có thể tu luyện bộ thứ chín thành Thánh Linh, vậy thì cửu vĩ đoàn tụ kia liền có hi vọng thể hiện ra lực lượng tới gần Thánh Hoàng.

Nếu như toàn bộ cửu vĩ tu luyện thành Thánh Linh, còn có cơ hội diễn biến ra đuôi trong truyền thuyết thứ mười, dẫn phát linh văn phản tổ dị biến!

Nếu như đuôi thứ mười lại tu luyện đến Thánh Linh cảnh liền có thể chân chính bước lên vấn đề Thánh Hoàng.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là chuyện trong truyền thuyết, từ xưa đến nay cửu vĩ muốn tu luyện đến Thánh Linh cảnh có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Chuyện này so bồi dưỡng mười lăm vị Thánh Linh đều muốn khó khăn hơn.

Muốn sinh ra thứ mười đuôi, càng phải có vận khí, muốn đuôi thứ mười lại tu luyện đến Thánh Linh, so với tu luyện Thánh Vương cũng khó khăn hơn gấp rất nhiều lần.

Đây là cấm kỵ, cho nên mới hiếm thấy.

Bởi vì hiếm thấy, cho nên Thiên Hồ mười đuôi thật sự mới có thể khinh thường quần hùng!

Bây giờ Thiên Hồ Thánh Vương đã có bảy bộ phân thân tu luyện đến Thánh Linh cảnh, cho nên tại vấn đề Thánh Vương thuộc về nhân vật cực kỳ cường hãn.

Nếu như Hướng Vãn Tình mang theo phân thân 'Thánh Linh' trở về, tương đương với Bát Thánh thể, cách truyền kỳ Cửu Thánh xa một bước, lão Hồ Vương đương nhiên vui mừng.

Thiên Hồ Thánh Vương đột nhiên quỳ xuống đất:

- Lão tổ, ta nguyện ý tiếp nhận bất cứ an bài gì của ngài, xin ngài hãy thả Vãn Tình rời khỏi!

Lão Hồ Vương hơi trầm mặt xuống, thanh sắc câu lệ:

- Ta nói, ta đã cho ngươi cơ hội! Là Hướng Vãn Tình chủ động tự mình trở về, chẳng trách người khác! Bây giờ, dung hợp nàng, lại bắt lấy Khương Phàm!

- Lão tổ, thả Vãn Tình rời khỏi, ta nguyện ý làm bất cứ chuyện gì, mệnh của ta đều là của ngài, xin ngài khai ân!!

Thiên Hồ Thánh Vương quỳ xuống đất cúi người, thân thể mềm mại run rẩy.

- Xin mời đại thống lĩnh lấy đại cục làm trọng.

Hướng Hiên Hoàng và những người của gia tộc Hướng gia lại nhao nhao thỉnh nguyện, thần tình kích động.

Nếu như sau khi dung hợp thì tương đương với tám vị phân thân Thánh Linh, khoảng cách 'Cửu Thể Thánh Khu' trong truyền thuyết cách xa một bước.

Đây là vinh quang của Hướng gia, càng là kiêu ngạo của Hướng gia.

Thực lực của Thiên Hồ Thánh Vương đủ để khinh thường Thánh Vương Thiên Khải. Coi như phân tán, cũng là tám bộ Thánh Linh hoành hành trên chiến trường.

- Xin mời đại thống lĩnh, bắt lấy Khương Phàm!

Thống lĩnh trấn thủ thần giáo, Tô Thần cũng tới đến nơi đây, cao giọng thỉnh nguyện.

Hắn khó nén nụ cười mà nhìn đến Khương Phàm, ở hạ giới vắt hết óc đều không thể bắt lấy Khương Phàm, vậy mà Khương Phàm lại ngu ngốc xông vào hoàng thành của bọn hắn.

Hắn lấy ở đâu ra tự tin?

Chẳng lẽ chỉ bằng việc Hướng Vãn Tình và Thiên Hồ Thánh Vương là tỷ muội?

Thật quá ngu xuẩn, buồn cười lại đáng thương.

Chỉ với trí thông minh này mà đời trước lại sống thế nào đến được Đăng Thiên Kiều?

Nếu như có thể bắt sống Khương Phàm, Vạn Đạo Thần Giáo nhất định có thể rửa sạch nhục nhã, tái tạo uy danh hoàng đạo.

Nếu như đưa Khương Phàm đến Đế tộc, khẳng định Đế tộc sẽ ban thưởng Vạn Đạo Thần Giáo, nói không chừng còn có thể đưa tới tài nguyên rộng lượng, hiệp trợ Sở Phong Trần mau chóng bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, như thế, Vạn Đạo Thần Giáo sẽ có được hai vị Thánh Hoàng.

- Đầu tiên chờ chút đã, đều đừng kích động.

Khương Phàm đi đến phía trước hỏi Thiên Hồ Thánh Vương:

- Là ngươi nói, hay là ta mà nói?

Thiên Hồ Thánh Vương vừa muốn mở miệng, Khương Phàm lại nói:

- Thôi thì cứ để ta nói đi. Nếu ta đã đích thân đến nơi này, khẳng định không phải là bởi vì chuyện Vãn Tình nói nàng có thể thuyết phục tỷ tỷ nàng dẫn Hướng gia quy hàng, nếu như ta chỉ có chút trí thông minh ấy, đời trước cũng sẽ không sống đến Đăng Thiên Kiều? Thần giáo các ngươi đương nhiên cũng sẽ không cho rằng như vậy chứ, nếu không trí thông minh của các ngươi cũng thật đáng lo.
Chương 2132 Chết hết rồi!

- Ta tới đây, đương nhiên vẫn có nguyên nhân quan trọng. Về phần nguyên nhân, ha ha, nếu như ta không có đoán sai, các ngươi nơi này hẳn là có nguyên hỏa sinh mệnh của Vạn Đạo Giáo Tôn nhỉ. Nơi đó có người trông coi không? Mà người trông coi, là đã ngủ thiếp đi rồi sao?

Bầu không khí thoáng an tĩnh, mấy ngàn cường giả trên trời dưới đất nhìn chằm chằm Khương Phàm.

Nguyên hỏa sinh mệnh của Giáo Tôn?

Lời này là có ý gì?

Khương Phàm cười nhạt mà nói:

- Các ngươi đi điều tra thêm trước, ta ở chỗ này chờ.

Sắc mặt Lão Hồ Vương dần dần u ám, nhìn Tô Thần thống lĩnh.

Tô Thần vừa nhìn về phía một vị Bán Thánh phe phái Sở gia.

Sắc mặt vị kia Bán Thánh đột nhiên biến đổi, vội vã chạy về sâu trong hoàng cung.

Tô Thần chất vấn Khương Phàm:

- Lời ngươi vừa mới nói kia là có ý gì?

Khương Phàm cười nhạt nói:

- Ta nói ra, các ngươi khẳng định không tin, tự mình điều tra thêm liền biết.

- Ngươi phách lối cái gì! Ngươi bây giờ đang ở Vạn Đạo hoàng thành!

- Ngươi xem thể hiện của ta, giống như là sợ ngươi?

- Ngươi hẳn là sợ!

- Ngươi có thể chịu một kích của ta, ta quỳ xuống gọi ngươi tiếng gia gia!

- Cuồng ngạo!

Tô Thần quát lớn, tại lãnh địa của mình còn có thể để cho kẻ địch phách lối?

Mái tóc dài của hắn bay loạn, tử kim lôi điện bộc phát, bạo động trời cao, cường quang chói mắt, càng nương theo mê vụ màu tím.

Lôi uy hiếp người, tử khí hoặc thần!

Hắn là Lôi hệ linh văn hiếm thấy, Tử Kim Lôi Văn!

Hơn một trăm năm trước hắn vừa mới gia nhập Vạn Đạo Thần Giáo, thuộc về người mới của thần giáo, lại có thể đứng vị trí thống lĩnh hoàng thành tại tình thế nguy hiểm, chính là nương theo lôi văn đặc biệt, cùng thực lực chiến đấu cường hãn, được Giáo Tôn tự mình đề bạt.

Ầm ầm!

Lôi triều tuôn ra, ngàn vạn lôi mang xen lẫn thành móng vuốt kiên duệ, mang theo sương mù tím cuồn cuộn chụp hướng về phía Khương Phàm.

Khương Phàm bay lên không, trong chớp mắt khí tức đã tăng vọt đến cực hạn, vung mạnh quyền trọng kích, Phần Thiên Chiến Vực hiển hóa quyền sáo tại cánh tay.

Một tiếng bạo hưởng, đất rung núi chuyển, ba mảnh liệt diễm tuôn trào ra, giống như ba viên tinh cầu hỏa diễm đang gào thét xoay tròn, theo thứ tự là Chu Tước Yêu Hỏa, Hỗn Độn Nguyên Hỏa, Bát Hoang Tuyệt Diễm.

Ba loại liệt diễm cấp bậc thần viêm, dưới sự thôi động của Phần Thiên Chiến Vực, hiện ra uy lực và năng lượng kinh thế, sát uy cuồn cuộn, nhiệt độ cao kinh khủng, càng có uy lực diệt thế quét sạch toàn trường.

Thiên Hồ Thánh Vương, lão Hồ Vương đều hơi biến đổi sắc mặt, lập tức đã nhận ra cái uy thế phi phàm này.

- Dừng tay!

Thiên Hồ Thánh Vương lập tức liền muốn chặn lại.

- Tỷ tỷ!

Hướng Vãn Tình đột nhiên ngăn ở trước mặt nàng.

- Khương Phàm, nơi này không dung ngươi làm càn!

Hư ảnh chín cái đuôi cáo phía sau Lão Hồ Vương đong đưa mãnh liệt, luồng không khí lạnh cuồn cuộn, đất trời lay động, bọn chúng giống như là Ác Long hoành không lao đi, muốn chặn đường Khương Phàm.

Nhưng... Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, tốc độ tăng vọt, lấy Lăng Thiên thuật mở ra không gian, trước một khắc khi chín cái đuôi cáo chặn đường, hắn nhanh chóng hiện lên móng vuốt đánh sụp ra lôi triều tử kim, trọng quyền đánh tới Tô Thần.

Phần Thiên Chiến Vực oanh minh, quyền uy tăng vọt, ba mảnh tinh thần Liệt Diễm hoành hành giữa bầu trời, lấy uy lực vô địch diệt thế đánh vào trên thân Tô Thần.

Tô Thần kịp thời nhấc lên lôi triều chặn đường, nhưng... Ba loại liệt diễm, ba loại sát uy, một kích phá nát lôi triều, một kích đánh nát cơ thể, một kích tiêu diệt linh hồn.

Hỗn Độn Nguyên Hỏa, Chu Tước Yêu Hỏa, Bát Hoang Tuyệt Diễm, Thánh Linh cảnh Tô Thần cứ thể mà vỡ nát.

Thống lĩnh Thánh Linh, một kích mất mạng!!

Hoàng thành thoáng an tĩnh, tiếng kinh hô lập tức vang vọng đất trời, vô số người ớn lạnh toàn thân, kinh hồn lùi lại.

Tô Thần thống lĩnh, chết rồi?

Bị Khương Phàm dùng một kích đánh chết rồi?

Sắc mặt Thiên Hồ Thánh Vương đều đột nhiên biến đổi, Khương Phàm lại có thể cường hãn đến mức miểu sát Thánh Linh?

Đây chính là thực lực của Thần Hoàng chuyển thế?

Phó tướng của Tô Thần gào thét lên:

- Không phải ngươi nói tỷ thí sao? Sao ngươi lại trực tiếp giết hắn! Ngươi đây là đánh lén! Ngươi còn có chút đạo đức hay không!

- Ai nói cùng ngươi luận võ! Ta đến hoàng thành, chỉ vì Hướng gia, quan hệ với thần giáo các ngươi vẫn là sinh tử đại địch! Ta ra tay, chính là muốn mệnh, ngươi cho rằng ta đang nói đùa với các ngươi?

Khương Phàm lên tiếng hét lớn, Long Cốt Cự Ngạc, Huyền Quy bên trong Thông Thiên Tháp đều nương theo yêu khí cuồn cuộn, từ bên trong vọt ra.

Bọn chúng trước một giây còn đang điên cuồng thăm dò bên trong biển xương, đột nhiên xuất hiện ở đây rõ ràng có chút sửng sốt, nhưng hai tên gia hỏa rất tinh minh, lập tức đã hiểu đây là muốn giữ thể diện.

Được rồi!

Cho đủ mặt mũi!

Rống!!

Long Cốt Cự Ngạc lắc đầu vẫy đuôi, long khí cuồn cuộn, kinh hồn nhiếp phách, tiếng long ngâm kinh thiên, sóng âm cuồn cuộn nghiền ép không gian, chấn động đến các cường giả toàn trường đau đầu muốn nứt.

Huyền Quy càng nghiêm túc, há mồm phun ra hải triều vô tận, trực tiếp liền che mất hơn phân nửa bầu trời của hoàng thành, nó lắc lư cốt thứ trên mai rùa nặng nề, phảng phất chở theo núi lớn nguy nga, phát ra tiếng gào thét mát lạnh.

Tại hai quái vật khổng lồ ở hai bên trái phải làm nổi bật, tư thái của Khương Phàm càng lộ vẻ uy nghiêm, cưỡng bức trấn trụ bầu không khí bạo động trong hoàng thành.

- Ngươi đang làm gì! Còn không mau giết hắn!

Lão Hồ Vương nhìn hằm hằm Thiên Hồ Thánh Vương.

- Vãn Tình, tránh ra! Ta là đại thống lĩnh hoàng thành, tuyệt đối không cho phép các ngươi lạm sát...

Thiên Hồ Thánh Vương đang muốn quát tháo Hướng Vãn Tình thì bất chợt sâu trong hoàng thành đột nhiên truyền đến tiếng kêu rên bi thương.

- Giáo Tôn!!

- A...

- Nguyên hỏa sinh mệnh Giáo Tôn biến mất!!

- Không không không, không...

Lão Hồ Vương và các cường giả bỗng nhiên biến sắc, hồi hộp ngừng mấy giây, vội vàng chạy tới sâu trong hoàng thành.

Bởi vì thân ở Thiên Khải chiến trường, cho nên các phe phái nơi này đều không có nơi như tổ từ, chỉ có chỗ ở lâm thời.

Nếu như cần xuất chinh, thì dùng huyết khí của thống lĩnh và các nhân vật quan trọng nhóm lửa lên nguyên hỏa sinh mệnh.

Bên ngoài xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nơi này có thể sớm biết.

Trừ cái đó ra, Giáo Tôn, cùng lão tổ tuổi tác đã cao, hoặc là giáo chủ và truyền nhân đặc biệt, cũng sẽ có nguyên hỏa sinh mệnh vĩnh cửu thiêu đốt lên ở nơi sâu nhất trong bí địa tại cung điện.

Nhưng, không ai sẽ nghĩ tới Giáo Tôn và lão tổ sẽ chết, bình thường đều là ngẫu nhiên vào xem, không có ai sẽ thường xuyên ra vào mà mạo phạm, cũng không có ai sẽ ở lại nơi đó lãng phí thời gian.
Chương 2133 Sinh tử tồn vong

Lúc này ở bên trong bí địa, có sáu nguyên hỏa sinh mệnh biểu tượng cho Giáo Tôn, giáo chủ, Sở Vũ, Điêu Trấn Ác, lão Hồ Vương, cùng Thiên Hồ Thánh Vương trưng bày ở trong đó.

Giáo chủ sớm đã dập tắt tại trước đó, bây giờ nguyên hỏa sinh mệnh tượng trưng cho Giáo Tôn cùng Điêu Trấn Ác cũng im ắng mà dập tắt.

Bán Thánh Sở gia đến đây xem xét quỳ gối ở bên trong bí địa, sợ đến xanh mặt lại, thân thể già nua không cầm được mà run rẩy.

Lão Hồ Vương và đám người liên tiếp đến nơi này, sau khi nhìn thấy nguyên hỏa sinh mệnh đã dập tắt bất chợt cảm thấy lạnh cả người, thậm chí có người còn kinh sợ lui hai bước.

Nguyên hỏa sinh mệnh của Giáo Tôn đã tắt?

Chẳng lẽ Giáo Tôn đã chết rồi?

Không thể nào!

Giáo Tôn là Thánh Hoàng, lại còn là chưởng khống giả tượng trưng cho tốc độ cùng thiên lôi thiên kiếp, càng có được Vạn Giới Môn.

Làm sao lại chết?

Rốt cuộc hạ giới đã xảy ra chuyện gì, các lão tổ tông hoàng đạo khác đều khoanh tay đứng nhìn sao?

Còn có lão tổ tông của Điêu gia, Điêu Trấn Ác, vậy mà cũng đã chết??

Bí địa yên tĩnh như chết, tất cả mọi người đã rơi vào sợ hãi cùng khiếp sợ khó mà tự kềm chế được.

Lúc này, nhân vật quan trọng và trưởng lão của các gia tộc tiến về cung điện xem xét đều nhao nhao chạy tới nơi này, thanh âm đều không bị khống chế mang theo từng tia từng tia run rẩy.

- Sở Phong Trần... Chết rồi...

- Đại Tư Tế... Chết rồi...

- Hạ giới, đều đã chết!

Thanh âm tuyệt vọng quanh quẩn ở bên trong bí địa, chấn động đến rất nhiều lão nhân suýt chút nữa bất tỉnh đi.

Lúc này, nơi xa truyền đến trận trận hỗn loạn, Khương Phàm cưỡi Long Cốt Cự Ngạc xông vào khu vực trung tâm hoàng thành như vào chỗ không người.

- Các vị, bây giờ có thể nói chuyện rồi? Tin tức đang khuếch tán tại Thương Huyền, cũng chắc chắn sẽ oanh động Thiên Khải. Không có Vạn Đạo Giáo Tôn chấn nhiếp Vạn Đạo hoàng thành, ở trong tất cả hoàng đạo mắt chính là một khối thịt mỡ trên thớt gỗ. Nhiều nhất ba đến năm ngày, cũng có thể là ngay hôm nay liền sẽ có hoàng đạo liên hợp lại nhào về phía Vạn Đạo hoàng thành.

- Bây giờ các ngươi có ba con đường có thể đi. Đầu tiên, nghiêm phòng tử thủ, tồn vong cùng Vạn Đạo hoàng thành, sau đó... Bị hoàng đạo bên ngoài ăn sống nuốt tươi; thứ hai, trước khi tất cả hoàng đạo kịp phản ứng, vứt bỏ hoàng thành, cầu viện Bắc Thái Đế tộc; Thứ ba, cùng ta rời khỏi, quy hàng Sí Thiên giới.

Giọng Khương Phàm rất to rõ đang quanh quẩn trong hoàng thành rộng rãi, rõ ràng truyền khắp cung điện, căn cứ, tường thành.

Bầu không khí các nơi trong hoàng thành lập tức rối loạn, Giáo Tôn chết rồi?

Vạn Đạo hoàng thành sắp xong rồi?

Không không không!

Điều đó là không thể nào!

Rốt cuộc hạ giới đã xảy ra chuyện gì?

Làm sao Giáo Tôn lại đột nhiên liền chết?

Vạn Đạo hoàng thành làm sao lại đột nhiên muốn đứng trước hủy diệt?

Đột nhiên xuất hiện đả kích, thật sự là quá lớn, không chỉ có thế hệ thanh niên không chịu nổi, mà một đời trước cũng đều tuyệt vọng đến bối rối.

- Chúng ta còn có đường thứ tư!

Lão Hồ Vương đẩy đám người ra, đi đến phía trước, thanh âm vang vọng toàn trường:

- Phái người liên hệ Bắc Thái Đế tộc! Chỉ cần trước khi Đế tộc đến, chúng ta có thể thủ vững, Vạn Đạo hoàng thành sẽ vĩnh viễn thuộc về chúng ta!

Câu nói này lập tức đề chấn bầu không khí đang hốt hoảng.

Đúng vậy, hoàng thành có pháp trận vững chắc, chỉ cần bọn hắn toàn lực hợp tác, nhất định có thể thủ vững mười ngày nửa tháng, thời gian lâu như vậy, đầy đủ để bọn hắn cầu cứu Đế tộc rồi.

Chỉ cần Đế tộc nơi đó nguyện ý nhúng tay, thậm chí có thể đưa tới tài nguyên, bọn hắn có thể tiếp tục có được toà hoàng thành này.

Lão Hồ Vương âm trầm sắc mặt, trước đó đề nghị Giáo Tôn ở chỗ này kiến tạo Không Gian pháp trận cùng Đế tộc, nếu có gì ngoài ý muốn thì cũng có thể kịp thời ứng biến, nhưng Giáo Tôn nhất định phải thủ vững cái gọi là 'Quyền chủ động', sống chết không chịu đồng ý.

Bây giờ thì tốt rồi, lão già đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, để bọn hắn lại chờ chết.

Khương Phàm ha ha cười:

- Tuổi rất cao, nhưng vẫn còn quá ngây thơ. Nếu ta đã tới, chính là muốn hủy hoàng thành các ngươi, còn thủ vững? Còn đưa tin? Nằm mơ đi thôi!

- Ngươi vẫn không rõ tình huống. Bây giờ không phải là ngươi muốn hủy hoàng thành, mà là ngươi đã bị hãm tại hoàng thành! Thiên Hồ Thánh Vương, ta lệnh cho ngươi, lập tức giết Khương Phàm!

Lão Hồ Vương chỉ đến Thiên Hồ Thánh Vương, cao giọng thét lên ra lệnh.

- Thiên Hồ Thánh Vương, xin mời giết Khương Phàm!

- Thiên Hồ Thánh Vương, là đại thống lĩnh hoàng thành, ngài có nghĩa vụ thanh lý nguy hiểm!

- Khương Phàm là đại địch số một của Vạn Đạo Thần Giáo chúng ta, Thiên Hồ Thánh Vương, bây giờ là cơ hội tốt để ngài lập công!

- Thiên Hồ Thánh Vương, nếu như ngài giết Khương Phàm, phái người đưa đầu hắn đến Bắc Thái Đế tộc, Đế Quân đều sẽ vui mừng, nhất định thân lệnh Đế tộc bảo toàn Vạn Đạo hoàng thành chúng ta.

Các cường giả thần giáo nhao nhao hô to, kích thích Thiên Hồ Thánh Vương.

- Tỷ tỷ, các ngươi có thể bảo trụ hoàng thành nhất thời, có thể bảo trụ một thế sao? Khương Phàm kỳ thật có thể sau khi giết Vạn Đạo Giáo Tôn, dẫn người bôn tập Thiên Khải, trước khi tất cả mọi người kịp phản ứng, hủy đi nơi này. Nhưng chàng không có. Khương Phàm càng không nhất định phải tự mình tới đây mạo hiểm, trực diện với Vạn Đạo hoàng thành. Nhưng chàng vẫn tới. Đây đều là do ta đau khổ cầu khẩn, đưa chàng đến nơi này tự mình cho tỷ tỷ một lựa chọn, cho toàn bộ Hướng gia một lựa chọn.

Hướng Vãn Tình không để ý đến sự phản kháng của Thiên Hồ Thánh Vương, gắt gao bắt lấy tay của nàng, tiếp tục khuyên nhủ:

- Tỷ tỷ, tỷ rất rõ ràng, Hướng gia quy thuận Đế tộc sẽ là kết cục gì, tỷ càng rõ ràng hơn nếu không có Giáo Tôn Vạn Đạo hoàng thành sẽ là kết cục gì. Tỷ tỷ, thần giáo không còn nữa, thế thái đã thay đổi, tỷ nên căn cứ vào mình, căn cứ vào tương lai Hướng gia, làm một lựa chọn sáng suốt.

Lão Hồ Vương cao giọng quát tháo Thiên Hồ Thánh Vương:

- Ngươi đang làm cái gì! Còn không mau ra tay? Ta là tộc trưởng chân chính của Hướng gia, ta là sư phụ của ngươi, bây giờ ta đanh lệnh cho ngươi. Nếu như không có ta, có thể có ngươi hôm nay? Ngươi nhớ kỹ cho ta, ngươi là người, không phải súc sinh, không được làm chuyện ngu xuẩn mất hết lương tâm!

Hướng Hiên Hoàng bước về phía trước quát tháo:

- Đại thống lĩnh, muội muội của ngươi đã phản bội gia tộc, chẳng lẽ ngươi còn muốn phản bội sao? Tỷ muội các ngươi thật muốn bị đính ở bên trên Sỉ Nhục Trụ của Hướng gia sao?
Chương 2134 Phản bội

- Đại thống lĩnh, xin ngài hãy ra tay, bắt lấy Khương Phàm!

Các cường giả thần giáo nhao nhao quỳ xuống, cao giọng thỉnh nguyện, cường thế bức bách.

Bọn hắn nghiêm túc, thậm chí hiện ra mấy phần dữ tợn, gắt gao nhìn chằm chằm Thiên Hồ Thánh Vương.

Một khi Thiên Hồ Thánh Vương đảo hướng đến Khương Phàm thì đó chính là khoảnh khắc 'Sụp đổ' của Vạn Đạo hoàng thành, bọn hắn càng sẽ lâm vào nguy cơ.

Vận mệnh của hoàng thành, vận mệnh của bọn hắn, giờ khắc này toàn bộ đều đặt ở trên tay Thiên Hồ Thánh Vương.

Thiên Hồ Thánh Vương dùng sức nắm chặt nắm đấm, nhắm mắt lại.

Nàng kính trọng lão tổ, cũng đội ơn lão tổ, nàng càng muốn tuân thủ truyền thừa của Hướng gia, nhưng... Nàng rất rõ ràng, Giáo Tôn chết rồi, thần giáo đã phế đi. Coi như có thể mượn nhờ Đế tộc, bảo trụ địa vị, cũng chỉ là nhất thời mà thôi, cuối cùng vẫn sẽ bị từ từ thôn phệ, trở thành phụ thuộc của Đế tộc.

Lấy thái độ của lão Hồ Vương, càng biết nắm lấy cơ hội, thúc đẩy toàn tộc thần phục tận trung với Đế tộc.

Kỳ thật, nàng có thể hiểu được tâm tình lão tổ, bởi vì đó là Đế tộc, người khác muốn thần phục còn không có tư cách, Hướng gia bọn hắn muốn linh văn có linh văn, muốn dung mạo có dung mạo, có thể phủ phục ở trước mặt Đế tộc, đã là vinh quang, càng có thể bảo đảm hưng thịnh vĩnh cửu.

Nhưng, Thiên Hồ Thánh Vương đã thật sự rất mâu thuẫn khuất nhục như vậy.

Huống chi, nếu như Hướng gia tìm nơi Đế tộc nương tựa, lễ vật dâng tặng chủ yếu chính là... Nàng!

- Tỷ tỷ...

Hướng Vãn Tình vừa muốn thuyết phục, lão Hồ Vương ở nơi đó đột nhiên quát lớn:

- Ngươi là nghiệt súc vong ân phụ nghĩa, đi chết đi cho ta!!

- Ngươi dám? Lão tử một thương đâm chết ngươi!

Khương Phàm đột nhiên quát lớn, ý thức xuyên suốt khí hải, Liệp Thần Thương đang cuồn cuộn ở sâu trong khí hải đột nhiên thức tỉnh, sát khí cuồn cuộn khắp toàn thân, lấy Khương Phàm làm đầu nguồn dẫn bạo trời đất.

Sát khí bạo động ngập trời như đại dương mênh mông, nhấc lên ngàn vạn con sóng lớn, muốn chôn vùi cả tòa hoàng thành.

Liệp Thần Thương không có thật xuất hiện, chỉ là bị Khương Phàm kích hoạt mà thôi, dù vậy, một hư ảnh to lớn vẫn ầm vang xuất hiện, tinh hồng như máu, giống như một con sông máu đang lao nhanh, phía trên ẩn hiện tàn hồn Thần Ma đang giãy dụa, phong mang tại đỉnh huyết thương càng là sắc bén đến thấu xương, giống như là có hàng tỷ tia lôi đình vờn quanh, muốn xuyên phá vùng trời này, chôn vùi cửu trọng thiên.

Toàn trường oanh động, quần hùng thần giáo tái nhợt sắc mặt, toàn thân run rẩy, linh hồn hồi hộp, sợ hãi tuyệt vọng nhìn qua chiến thương đột nhiên xuất hiện.

Ngay cả Long Cốt Cự Ngạc cũng đều hốt hoảng lui lại, không chịu nổi cái sát khí đáng sợ này.

Khương Phàm kiêu ngạo đứng ở trời cao, một tay chỉ lên trời, phảng phất tùy thời có thể khống chế Liệp Thần Thương oanh sát toàn trường.

Giờ khắc này, hắn, cứ như không phải là dân chúng, mà là Thương Thiên, vạn vật sinh tử, tất cả chỉ trong một cái suy nghĩ của hắn.

Bây giờ hắn xác thực khống chế không nổi Liệp Thần Thương, nhưng thời khắc tất yếu vẫn có thể hù dọa người khác.

Lão Hồ Vương vừa muốn ra tay, lại cưỡng bức dừng lại, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lắc lư, vẻ mặt khó nén vẻ sợ hãi.

Liệp Thần Thương?

Khương Phàm đã dung hợp Liệp Thần Thương?

Không phải các phương suy đoán Khương Phàm phải tới Thánh Hoàng mới có thể vận dụng sao?

- Ngươi đang phô trương thanh thế với ta?

Lão Hồ Vương nhanh chóng định thần, cửu vĩ tăng lên, động lên uy lực Thánh Vương kinh khủng, lung lay hoàng thành.

- Ngươi đi thử một chút? Đâm không chết ngươi, ta lập tức rời khỏi Vạn Đạo hoàng thành!

Hai mắt Khương Phàm chớp động lên ánh sáng tàn nhẫn, tràn ngập liệt diễm cùng giết chóc.

Lão Hồ Vương tức giận, nhưng không có lỗ mãng, nếu như là Thánh Linh khác, nàng không tin có thể khống chế Liệp Thần Thương, nhưng trước mặt là Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế, lại còn là linh văn Chu Tước Yêu Tổ khủng bố như vậy, bất cứ chuyện gì cũng có thể.

- Tỷ tỷ, đi theo muội đi.

Hướng Vãn Tình thừa cơ nắm chặt tay tỷ tỷ:

- Tỷ đây không phải phản bội, mà là tại thời kì đặc thù chưa biết tiền đồ sinh tử tồn vong của Hướng gia, tìm đến con đường ra thứ hai cho gia tộc.

- Lão tổ mang theo một bộ phận Hướng gia, lao tới Đế tộc, tìm kiếm nơi mà bọn họ muốn sinh sống, tỷ mang theo một bộ phận Hướng gia nguyện ý đi theo mình, tìm kiếm nơi khác sinh sống.

- Như thế này, mặc kệ tương lai sẽ là kết quả như thế nào, chí ít Thiên Hồ Hướng gia cũng đều có thể tồn tại được.

Rốt cuộc ánh mắt Thiên Hồ Thánh Vương cũng lắc lư.

Lão Hồ Vương nghe được giọng của Hướng Vãn Tình, cũng có chút sốt ruột:

- Ngươi là nghiệt súc không bằng tiện tỳ, Hướng gia không tới phiên ngươi đến khoa tay múa chân.

- Còn dám mắng một tiếng, ta đâm chết lão yêu bà ngươi!

Khương Phàm khống chế sát khí đầy trời, phảng phất đưa tới huyết hà giết chóc vô tận, treo chếch giữa trời và đất, sát khí cuồn cuộn.

- Khương Phàm! Tản Liệp Thần Thương của các ngươi ra!

Rốt cuộc Thiên Hồ Thánh Vương cũng tỏ thái độ, bầu không khí toàn trường bỗng nhiên an tĩnh, tất cả ánh mắt đều khẩn trương rơi xuống trên thân Thiên Hồ Thánh Vương.

Lão Hồ Vương xiết chặt trong lòng, nghiêm túc nhắc nhở:

- Nghĩ thông suốt lại mở miệng!

Các cường giả thần giáo nhao nhao hô to:

- Đại thống lĩnh, nghĩ lại cho kỹ!

Thiên Hồ Thánh Vương hất tay Hướng Vãn Tình ra, dưới ánh mắt khẩn trương soi mói của toàn thành, nàng đón nhận Khương Phàm:

- Ta có thể từ bỏ đóng giữ Vạn Đạo hoàng thành, nhưng ta có hai điều kiện.

Lão Hồ Vương lập tức quát tháo:

- Im miệng! Ai cho ngươi quyền từ bỏ Vạn Đạo hoàng thành? Ngươi chỉ là tộc nhân của ta, đệ tử của ta, tại Vạn Đạo hoàng thành này, đại thống lĩnh thật sự là ta!

Khương Phàm cau chặt lông mày, không chút khách khí nói:

- Ngươi có thể im lặng trước hay không? Bộ dáng, dáng dấp rất câu hồn, giọng nói thì thật là... mẫu thân nó, quá khó nghe, năm đó Bắc Thái Lão Tặc chính là nằm sấp trên người ngươi làm tới làm lui mười hai năm? Rốt cuộc hắn là thích thân thể ngươi, hay là thích giọng của ngươi đây!

- Ngươi... Ngươi ngươi ngươi...

Lão Hồ Vương nhúc nhích đôi môi, lồng ngực cuồn cuộn, một luồng khí nóng hóa thành máu tươi phun ra ngoài, lảo đảo mấy bước, sắc mặt trắng bệch.

Toàn trường yên tĩnh, trên dưới Hướng gia, trên dưới thần giáo, vừa sợ lại vừa giận, miệng lưỡi hỗn đản này là thật độc, cũng dám gọi Đế Quân tôn quý là Lão Tặc?

Còn dám nhục nhã Đế Quân?

Khương Phàm thu hồi ánh mắt, ra hiệu Thiên Hồ Thánh Vương:

- Tiếp tục.

Thiên Hồ Thánh Vương bất mãn nhìn về phía muội muội, chuyện lão tổ hiến thân cho Đế Quân là ai nói cho Khương Phàm, lời gì cũng đều nói với bên ngoài?
Chương 2135 Hai Điều Kiện

- Ta có hai điều kiện.

Thiên Hồ Thánh Vương có chút giãy dụa, nhưng vẫn mở miệng.

- Đầu tiên, không được giết hại bất cứ kẻ nào ở nơi này, mặc kệ bọn hắn là lưu thủ, hay là rời khỏi, đều là tự do của bọn hắn. Ta là người trấn thủ nơi này, ta là hài tử Hướng gia, tại thời kỳ đặc thù này ta có thể có lựa chọn của chính ta, nhưng ta không thể nào đồ sát bọn hắn trước khi đi, càng không thể để cho ngươi giết hại bọn hắn.

- Thứ hai, ta có thể cùng ngươi rời khỏi, nhưng mặc kệ tương lai xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ không tổn thương tộc nhân của ta, cùng cứ kẻ nào của Vạn Đạo Thần Giáo. Đây là giới hạn thấp nhất của ta, xin hãy tôn trọng xuất thân của ta cùng nửa đời trước của ta.

Lời Thiên Hồ Thánh Vương nói ra đã để đám người hoàng thành lâm vào tuyệt vọng, càng làm cho đám người Hướng gia bi phẫn.

Phản bội?

Tộc trưởng đương đại của bọn hắn, Thiên Hồ Thánh Vương cao ngạo, lại phản bội Hướng gia, phản bội hoàng thành?

Bọn hắn đều là người trường kỳ đóng giữ Vạn Đạo hoàng thành, rõ ràng tính cách Thiên Hồ Thánh Vương nhất, một màn này thật sự là không thể tin được.

Đây rốt cuộc là vì sao?

Cũng bởi vì Thần Tôn chết rồi, không có hi vọng nữa?

Hay là bởi vì mấy câu của Hướng Vãn Tình?

Lão Hồ Vương càng khó có thể hơn tin, nàng chọn hài tử này, chính là coi trọng thiên phú và chủ kiến, cho tới nay càng dốc hết có khả năng bồi dưỡng trưởng thành, vậy mà tại thời khắc đặc thù nhất này, không chút do dự nào mà phản bội nàng?

Nàng hít thở dần dần lộn xộn, huyết khí vừa mới bình phục lại lần nữa cuồn cuộn tại lồng ngực.

Khương Phàm lộ ra nụ cười hài lòng:

- Ta cam đoan làm được.

Hướng Vãn Tình thở phào, vội vàng đi đến bên cạnh tỷ tỷ.

Nhưng Thiên Hồ Thánh Vương lại không có bất cứ sự gì nhẹ nhõm, quay người quỳ gối xuống trước lão Hồ Vương:

- Lão tổ, xin tha thứ cho ta không thể nào lại phụng dưỡng ngài. Ta làm như vậy...

- Im miệng! Ta không chịu nổi cái quỳ này của ngươi!

- Hướng Vãn Đồng, ta chỉ hận mắt ta bị mù, lúc trước lại không quan tâm đến lời người khác nói, bồi dưỡng ngươi làm tộc trưởng, còn điều động toàn tộc tài nguyên đẩy ngươi đến Thánh Vương, đứng hàng vị trí đại thống lĩnh hoàng thành.

- Ta dốc hết tâm huyết đến trên người ngươi, cũng khắp nơi dễ dàng tha thứ tính cách của ngươi, ngay cả Đế tộc để mệnh lệnh cho ngươi thị tẩm Đế Quân như vậy, ta đều vì ngươi mà cản lại.

- Cuối cùng... Ta lại đổi lấy sự phản bội của ngươi! Ngươi, Hướng Vãn Đồng, là tộc nhân làm bậy của Thiên Hồ Hướng gia ta!

Lão Hồ Vương bi thương đau đớn, thanh âm đều đang run rẩy.

Thiên Hồ Thánh Vương há to miệng, cuối cùng vẫn không có vì tự mình làm bất cứ lời giải thích gì, nàng dập đầu đối với lão Hồ Vương, lại dập đầu với nguyên hỏa sinh mệnh đã dập tắt của Giáo Tôn bên trong bí địa.

- Giáo Tôn đã chết, hoàng thành đứng trước sinh tử tồn vong, Hướng Vãn Đồng ta là mưu cầu đường ra thứ hai cho Hướng gia.

Thiên Hồ Thánh Vương bay lên không, thanh âm vang vọng toàn thành:

- Nguyện ý theo ta, đi đến bên cạnh ta.

Không có bất kỳ sự cổ động gì, không có bất kỳ sự khuyếch đại gì, chỉ là nhắc nhở đơn giản, đây là tôn trọng sau cùng của nàng đối với Hướng gia.

Lão Hồ Vương lại nổi giận:

- Ngươi đang làm gì? Tỷ muội các ngươi phản bội Hướng gia còn chưa đủ à? Tỷ muội các ngươi đi theo Khương Phàm đi chịu chết còn chưa đủ à? Các ngươi còn muốn lôi kéo toàn tộc làm phản đồ, đi chịu chết? Lương tâm của tỷ muội hai người các ngươi đều bị chó ăn rồi sao? Tỷ muội hai người các ngươi đều là súc sinh sao!

- Tất cả Hướng gia tộc nhân đều nghe kỹ cho ta, đừng nghe theo hai phản đồ này. Giáo Tôn đã chết, hoàng đạo chỉ còn trên danh nghĩa, chúng ta đều rất bi thống, nhưng cũng lại không còn trói buộc, hôm nay ta mang theo các ngươi lao tới Bắc Thái Đế tộc, từ nay về sau, các ngươi chính là phụ thuộc Đế tộc cao quý kiêu ngạo, ta còn sẽ cam đoan tại lúc ta còn sống, biến Hướng gia thành thân tộc hoàn toàn xứng đáng với Đế tộc!

Bầu không của Hướng gia khí an tĩnh, hơn ba ngàn tộc nhân đều giữ im lặng.

Nhưng... Một thiếu niên nắm chặt lại nắm đấm, đột nhiên đi mau mấy bước, xông về Thiên Hồ Thánh Vương.

- Nghịch tử, ngươi đang làm gì!

Sắc mặt của phụ của khiếu niên kia đại biến, hận không thể bổ nhào qua bắt trở lại.

Thiếu niên lại đứng ở sau lưng Thiên Hồ Thánh Vương, cúi đầu, không nói một lời, nhưng thái độ đã thể hiện hết thảy.

Lúc rất nhiều tộc nhân đang giận dữ mắng mỏ thiếu niên đó thì lại lại có hơn mười vị tộc nhân gần như đồng thời xông ra ngoài, gom lại đến sau lưng Thiên Hồ Thánh Vương.

Bầu không khí của Hướng gia đã bắt đầu loạn, lão Hồ Vương nổi giận:

- Ghi lại tên của bọn hắn cho ta, đợi khi đến Đế tộc trùng tu gia phả, định bọn hắn là phản nghịch!

Nhưng, trừng phạt nghiêm khắc như thế này cũng không có ngăn chặn lại một số người đang xao động ở trong tộc.

Một vị Bán Thánh quỳ xuống với lão Hồ Vương.

Hắn là một trong những thuộc cấp mà Thiên Hồ Thánh Vương cường điệu bồi dưỡng, Hướng Tư Minh, lại còn là Thiên phẩm linh văn hậu sinh của Hướng gia có tiềm lực rất lớn, Bát Vĩ Thiên Hồ!

Cái quỳ này của hắn đã để sắc mặt số lượng lớn tộc nhân đột nhiên biến đổi.

Cái quỳ này của hắn cũng kích thích càng nhiều tộc nhân giấu dã tâm trong lòng, cùng kính sợ Thiên Hồ Thánh Vương.

Trong lúc nhất thời, hơn ba trăm vị tộc nhân, quỳ gối trong tộc đàn, sau khi quỳ xuống đã dứt khoát đứng dậy.

Lão Hồ Vương lên cơn giận dữ, đột nhiên thét lên ra lệnh:

- Giết bọn hắn!

Giết?? Toàn tộc ngạc nhiên, đây đều là đồng tộc cơ mà!

- Đều điếc sao, giết bọn phản đồ này cho ta! Nếu bọn hắn phản bội chúng ta, liền không còn là tộc nhân của chúng ta, ta lấy danh nghĩa tộc trưởng, xử tử bọn hắn!

Lão Hồ Vương hôm nay đã thật giận điên lên, chỉ một hai kẻ lại muốn phản bội hết.

Thời điểm mà các tộc nhân đang chần chờ, Thiên Hồ Thánh Vương đã tiến về phía trước một bước, thức tỉnh linh văn, phóng thích uy lực Thánh Vương:

- Lão tổ, ta không thể để cho ngài làm như vậy!

Lão Hồ Vương mang theo sát khí ngập trời, giằng co với Thiên Hồ Thánh Vương:

- Ngươi còn dám phản bác ta? Ngươi bây giờ liền muốn đối kháng cùng ta rồi? Vừa rồi là ai luôn mồm không là địch cùng Hướng gia??

- Ta không nghĩ tới ngươi lại là người lật lọng, là kẻ có tính cách không biết liêm sỉ như vậy! Sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước ta nên đập chết ngươi!
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom