• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Vua mua sắm tam giới (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • chương-1

Chương 1: “anh trai mưa”




78329.png

78329_2.png
Còn chần chừ gì nữa, hãy để bản thân tỏa sáng trong suốt hè này.”



Trong căn phòng ngủ của Viện y Hoa Hạ, Lý Hạo ngồi bên bàn học, đăng trạng thái một cách thuần thục



Phía dưới bài viết, anh đính kèm vài tấm ảnh về sản phẩm thực tế sau đó ấn “đắng” ở trên góc bên phải màn hình điện thoại, đăng đoạn quảng cáo đã được chỉnh sửa lên trang cá nhân của mình.



“Ôi, Hạo Tử vừa đăng trạng thái à!”



Nằm dài trên giường lướt news feed*, Hoàng Ninh thích thú reo lên, giọng the thé đọc lại một lượt bài viết mà Lý Hạo mới đăng



Đọc xong, cả ký túc xá đều cười lăn cười bò.



*News feed: Được dịch từ tiếng Anh - News Feed là một tính năng của mạng xã hội



Nguồn cấp dữ liệu web là hệ thống chính thông3qua đó người dùng tiếp xúc với nội dung được đăng trên mạng



News Feed nhấn mạnh thông tin bao gồm thay đổi hồ sơ, sự kiện sắp tới và sinh nhật, trong số các cập nhật khác.



“Ha ha ha, tỏa sáng trong suốt mùa hè cơ á? Nhìn không ra đó, Hạo Tử, từ khi nhận đơn đặt mua trên Wechat tới giờ, thì bên trong thân xác đàn ông đường đường bảy thước này, trái tim thiếu nữ cũng ngày càng bành trướng rồi!”



Trưởng phòng ngủ Trương Côn tiến lại gần, đập lên vai Lý Hạo, vừa cười vừa đùa giỡn



“Cút ngay!”



Lý Hạo lườm cậu ta một cái, hồi sau mới mở miệng: “Trưởng phòng à, hàng này là thương hiệu của Hàn xin đấy, bạn tôi xách tay từ Hàn Quốc về mà



Có lấy lọ tặng người yêu không?” “Thôi thôi! Mỹ phẩm thì1vẫn nên để cô ấy tự lựa thì hơn!”



Trương Côn vừa cười vừa lắc đầu.



Lý Hạo mãi cũng thành quen



Những món đồ nhận đặt mua trên news feed cũng nhiều, quảng cáo cũng nhiều nhưng người mua lại chẳng được bao nhiêu



Thường ngày, mấy anh em trong khu ký túc cũng xem lên xem xuống hàng bán, song họ cũng chẳng có vẻ giàu có gì cho lắm, thế nên cậu cũng chẳng trông cậy kiếm chác thêm đồng nào từ họ



“Ê Béo, ngày nào ông cũng chỉ biết cắm mặt chơi game, cũng chả trông nom việc làm ăn của Hạo Tử



Ông không nghe Hạo Tử nói dòng sản phẩm này có thể làm sạch da sao? Nhìn da của ông xem, sắp giống giấy nhám rồi kìa!” Hoàng Ninh đang nằm trên giường liền ngồi ngay dậy, thấy Lâm Vĩ phía dưới đang hết8sức chăm chú chơi Liên minh huyền thoại (League of Legends), liền chế nhạo.



Chết tiệt!



Lâm Vĩ thấy màn hình lúc này chỉ còn hai màu đen trắng, đập tay xuống bàn, giận dữ hét: “Con chồn chết tiệt, có da ông mới giống giấy nhám đó! Hại bổ lại chết nữa rồi!”



“Kĩ thuật cùi bắp thì không thể trách xã hội được đầu người anh em! Cái tội này tôi không nhận!”



Hoàng Ninh lại nằm xuống, miệng nói: “Hạo Tử, ông xem, bảo bọn họ mua hàng của ông, bọn họ đều không mua



Thế mới thấy, ai trong cái phòng này ai mới là người chân thành với ông.”



“Xí, nói như thể ông từng mua cho tôi rồi ấy.”



Lý Hạo bĩu môi một cái.



“Người anh em à! Đúng là tôi không có mua, nhưng mà ngày nào cậu cũng đăng quảng cáo, tôi có chặn kết9bạn ông đâu



Lẽ nào đây vẫn chưa phải là chân thành sao?” Hoàng Ninh thoắt cái lại ngồi nhỏm dậy, cố tình diễn lổ, tay ôm ngực, như thể vừa gánh chịu nỗi đau đớn tột cùng vậy



Lý Hạo nhìn thấy màn tấu hài của Hoàng Ninh cũng đỡ không nổi, bật cười thành tiếng



Đúng lúc đó, tên béo Lâm Vĩ bên cạnh cũng huơ huơ điện thoại trong tay, vẻ mặt dương dương tự đắc mà nói: “Lần này tha cho ông! Hạo Tử nhìn này! Trong lúc tôi đang giao tranh quyết liệt vẫn không quên bớt thời gian like* bài cho ông



Câu hỏi tình nghĩa anh em sâu đậm bao nhiêu, thì nút like này đã nói hộ lòng tôi rồi!” *Like: thích, một chức năng trong mạng xã hội, dùng để bày tỏ cảm xúc với các bài viết, trạng thái được7cập nhật trên mạng xã hội đó.



“Được rồi được rồi, hai cậu đều yêu Hạo Tử thật lòng cả, người làm trưởng phòng tớ đây lát nữa đành phải ra ngoài mua xà bông cho các cậu vậy!” Khóe miệng Trương Côn rõ ràng nhếch lên ý cười, nhưng lại cố tỏ ra điềm nhiên như thường mà nói: “Xà phòng Safeguard, cho tình cảm giữa các bạn cùng phòng không chút sứt mẻ!”



“Một lũ dở hơi...”



Lý Hạo giận dữ lườm nguýt mấy thằng anh em này một cái, sau đó đứng dậy, nói: “Không cãi nhau với các ông nữa, tôi có hẹn đi ăn cơm với Linh Nhi rồi!” “Hạo Tử, ông nói dòng sản phẩm mới của cậu tốt như vậy, sao không tặng cho nữ thần của ông một lọ?” Trương Côn nhìn theo bóng Hạo Tử đang bước ra cửa, đột nhiên thốt lên.



“Đúng rồi!” Hai mắt Lý Hạo sáng rực lên



Nếu như đem tặng Linh Nhi một lọ, chắc cô ấy sẽ vui lắm



Nói là làm, cậu cầm một lọ sữa rửa mặt giữ ẩm Fresh ở trên bàn đi, sau đó mới bước ra khỏi cửa.



“Ái chà chà, sa vào lưới tình của nàng rồi!” Thấy dáng vẻ vô cùng phấn khởi của Lý Hạo đi ra khỏi cửa, Hoàng Ninh ra vẻ âm trầm cảm khái.



Trương Côn nghe vậy cười ha hả, liền đáp lại: “Chó FA, mau ra đây ăn thức ăn cho chó nào!” Lý Hạo đợi dưới tầng khu ký túc xá của Linh Nhi từ sớm, lòng háo hức chờ đợi Linh Nhi xuất hiện



10 phút sau, Tô Linh xuất hiện trước mắt Lý Hạo trong bộ váy màu hồng nhạt



Thấy cậu, gương mặt cô hiện lên chút phức tạp, hỏi: “Anh đến rồi à?” “Ừ! Linh Nhi, xem anh mang tới cho em cái gì này?”



Lý Hạo cười tươi, vui vẻ đem lọ sữa rửa mặt hiệu Fresh trong tay tặng Tô Linh.



“Lý Hạo, chúng



chúng ta chia tay đi.”



Tô Linh hơi mím môi, trả món quà lại cho Lý Hạo, hạ giọng nói.



“Cái gì?”



Nghe Tô Linh nói vậy, Lý Hạo sững người, giống như sét đánh bên tai vậy, hoàn toàn choáng váng.



“Cô ấy nói muốn chia tay với mày, nghe mà không hiểu hả?”



Một âm thanh lớn từ phía sau vang lên, Lý Hạo ngoái lại nhìn, thấy Vương Doãn người mặc toàn đồ hiệu đang dựa vào chiếc BMW, nhìn Lý Hạo một cách châm chọc



“Anh đến rồi à?” Trông thấy Vương Doãn, Tô Linh nhẹ nhàng bước tới bên cạnh người mới, sau đó lại nhìn Lý Hạo nói: “Lý Hạo, anh rất tốt nhưng em cảm thấy chúng ta không hợp nhau



Cảm ơn anh đã chăm sóc em suốt thời gian qua.”



“Linh Nhi, tại sao?” Bị coi là anh trai mưa, hai mắt Lý Hạo đỏ hoe, nắm chặt tay Tô Linh, cất giọng khàn khàn: “Em ở bên nó rồi sao? Chỉ vì nó có tiền thôi ư?” “Buông ra!” Vương Doãn đẩy Lý Hạo ngã ra đất, nhìn Lý Hạo khinh thường nói: “Mày tự soi lại mình đi, ngày ngày chỉ biết bán hàng trên mạng mà còn không biết ngại muốn ở bên cạnh Linh Nhi hả?” Nói dứt lời, hắn liền đá bay lọ kem Fresh cùng điện thoại của Lý Hạo ra ngoài, lạnh lùng nói: “Nhìn người mày xem, đến đồ có giá trị nhất cũng là cái điện thoại rẻ rách, thế mày có thể cho cô ấy được cái gì? Lẽ nào để Linh Nhi bên cạnh mày rồi ngày ngày chỉ kiếm một, hai trăm tệ từ việc bán mỹ phẩm chắc?” “Vương Doãn, đừng nói nữa, chúng ta đi thôi.” Thấy Lý Hạo ngã trên mặt đất, Tô Linh có chút không đành lòng, liền kéo ống tay áo Vương Doãn nói.



“Thằng kia, nhớ cho kĩ, từ nay về sau Tô Linh là người phụ nữ của tao



Nếu như mày còn dám bám lấy cô ấy, bố sẽ đánh chết mày!” Vương Doãn hung hăng trừng mắt liếc nhìn Lý Hạo, tỏ ý cảnh cáo



Rồi sau đó hắn đưa Tô Linh lên xe, rời đi trong tiếng động cơ gầm rú



Lý Hạo ngã trên mặt đất, hai tay nắm chặt, hai mắt không tự chủ mờ dần đi vì nước mắt.



Trời chuyển tối dần, những học sinh đi ngang qua và chính bản thân Lý Hạo, chẳng ai chú ý tới, nơi chân trời phía xa bỗng nhiên xẹt qua một luồng sáng lấp lánh, khéo sao phủ đúng lên chiếc điện thoại nằm bên cạnh Lý Hạo...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom