Hot Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Dị Bản (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1398-1402

Lục Lãnh Phong nghẹn ngào nói: “Cuối cùng là anh bỏ rơi em, hay là em bỏ rơi anh vậy?”
Cô nhăn mặt: “Cũng như nhau mà, chúng ta là kiểu một mũi tên trúng hai đích. Có điều, người ngoài lại không nghĩ như vậy. Lúc trước anh đã lan truyền tin tức trong giới giải trí rằng chúng ta đã bí mật kết hôn từ lâu. Trong mắt mọi người, có một điều chắc chắn là em đã bị đuổi ra khỏi nhà. Có một câu nói rằng, nếu bị chồng ruồng bỏ phải tự mình kiên cường hoàn thiện bản thân. Mặc dù em bị đuổi đi, nhưng phát triển ở nước An Kỳ, vì thế lại một lần nữa nhận lại được sự ưu ái của cậu cả Lục.”
Lục Lãnh Phong lộn xộn: “Chính là phiên bản này sao?”
Hy Nguyệt bĩu môi: “Sao lại không phải chứ? Anh là cậu ấm đệ nhất thành phố Long Minh, tất cả những gì đẹp đẽ nhất đều ở trên người anh, người phụ nữ nào mà lại không muốn lấy anh cơ chứ. Đến lúc em kết hôn với anh, tất cả mọi người đều nghĩ rằng em như một bông hoa nhài cắm bãi phân trâu, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Anh là bông hoa nhài, là thiên nga, còn em là phân trâu, là cóc ghẻ. Em chắc chắn phải quỳ gối xin xỏ anh đủ kiểu, làm sao có thể yêu cầu ly hôn chứ?”
Một nụ cười nhạt xuất hiện trên môi Lục Lãnh Phong, nụ cười này dường như là một tiếng thở dài bất lực: “Dù anh có tốt như nào đi nữa, thì trong lòng em, anh vẫn không thể so được với Thời Thạch và Hứa Nhã Thanh.”
Đôi mắt đen của cô long lanh trong ánh nắng.
Trong lòng của cô, tình cảm của hai người Thời Thạch và Hứa Nhã Thanh đối với cô đều là loại tình cảm trong sáng, không pha lẫn một chút tạp chất nào.
Mà anh đối với cô, càng nhiều hơn là dựa trên nhu cầu sinh lý. Nếu anh không có bệnh giấu diếm, thì sẽ không thể nào nuông chiều cô như vậy, cô vẫn sẽ còn giống như ngày trước, là thứ hèn mọn thấp kém, luôn bám víu lấy anh.
“Đi ăn cơm thôi, em đói rồi.”
Nuốt sự chua xót không thể giải thích vào trong, cô đẩy tay anh ra và đứng dậy. Phản ứng này dường như là đang muốn né tránh một chuyện gì đó.
Đôi mắt lạnh lùng sắc bén đang dần dần trở nên ảm đạm. Có một sự hiểu lầm, cứ quanh quẩn ở giữa bọn họ, không thể nào hóa giải được.
Đi tới phòng ăn, bọn nhỏ đã ngồi vào bàn. Lục Vinh Hàn cũng tới.
“Bố, về chuyện chú họ cưới vợ lẽ, con đã chuẩn bị buổi họp đại gia đình vào sáng thứ bảy.” Hy Nguyệt báo cáo.
Lục Vinh Hàn gật đầu, trên khuôn mặt ông ấy thoáng biến sắc, không lên tiếng cũng không quan tâm.
Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Chú họ cũng thật là vô lý, đã lên chức ông nội rồi, vậy mà đùng một cái lại vướng vào một người phụ nữ tuổi còn nhỏ hơn cả anh họ, điều không thể chấp nhận được nhất chính là, người phụ nữ kia là một người nổi tiếng trên mạng.”
“Làm sao cô biết?” Hy Nguyệt hơi giật mình.
“Lời nói của thím họ, toàn bộ mọi người trong nhà đều phản đối, người phụ nữ kia cùng đứa con riêng nếu được cho vào gia phả nhận họ, thì sẽ tranh đoạt tài sản với anh họ, đến lúc đó gia đình bọn họ sẽ không có ngày nào được yên ổn.” Lục Sênh Hạ vừa nói, vừa cố ý nhìn sang Tư Mã Ngọc Như một chút.
Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như giật giật, trong lòng rất khó chịu nhưng không thể nói ra. Một chút tài sản kia làm sao có thể sánh với đế chế của Lục Thị. Ngay khi cô ta ngẩng đầu lên, phát hiện bà Lục đang nhìn cô ta dường như là cố ý nhưng cũng như vô ý, giống như một kiểu âm thầm khiêu khích.
Bởi vì bà ta cũng là vợ lẽ.
Cô ta liên tục nuối nước miếng, vờ như không nhìn thấy.
Bà Lục uống một ngụm canh, chậm rãi mở lời: “Nội quy của nhà họ Lục chúng ta, người thừa kế trước tiên phải được người trong dòng họ xem xét, cân nhắc, trừ khi không có con trai trưởng thì mới có thể cân nhắc tới con thứ. Vì vậy chuyện về gia sản không cần quá lo lắng. Đi vào vấn đề chính thôi, người phụ nữ này là một người nổi tiếng trên mạng, danh tiếng không được tốt cho lắm.”
Chương 1399

Phụ nữ sinh ra vốn đã có giác quan thứ sáu, nhìn chuyện đi đến nước này, bà ấy cũng rất quan tâm.

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Thím họ là một ngôi sao lớn, ảnh hậu, chẳng lẽ lại không sánh bằng một người nổi tiếng trên mạng sao? Hơn nữa người nổi tiếng trên mạng đều là những người có khuôn mặt đã qua chỉnh sửa, không có mấy người là đơn thuần tự nhiên, chú họ đúng là một ông già ngốc.”

“Được rồi, chuyện của người lớn, trẻ con không được can thiệp vào.” Tư Mã Ngọc Như liếc Lục Sênh Hạ một cái.

Nếu anh em nhà họ Lục được phép lấy vợ lẽ, thì chỉ có lợi đối với cô ta chứ không hề có hại gì, như vậy cô ta sẽ không phải là vợ lẽ duy nhất của nhà họ Lục.

Có một người có thể cùng hội cùng thuyền giữa một loạt các vợ chính, sẽ tốt hơn nhiều với việc phải chiến đấu cô đơn một mình.

Hy Nguyệt kiên quyết đứng về phía thím họ, cô nhất định sẽ bỏ một phiếu phản đối, cô tin rằng suy nghĩ của mấy người thím với cô chắc chắn sẽ giống nhau, tất cả mọi người đều sẽ không đồng ý cho chồng mình cưới thêm một người tình. Tuy nhiên, những cuộc họp như thế này, các chú họ cũng sẽ tham gia, xem ra bọn họ sẽ bỏ phiếu đồng ý, lập trường của đàn ông và phụ nữ đều không giống nhau.

Về phần của bố, chắc hẳn cũng sẽ không phản đối, dù sao ông ấy cũng là người đi trước. Quan trọng nhất là điều này không trái với nội quy của gia đình.

Vì vậy, kết quả cũng rất khó đoán trước.

Trên thế giới này, những người thứ ba đều là những người ngoan cố chống lại.

Ở một nơi khác của thành phố Long Minh, Kiều An mỗi ngày đều nghĩ xem làm sao để con mình có thể nhận họ hàng tổ tiên.

Sau bữa cơm trưa, cô ta hẹn Mộ Dung Cẩm Lý đi spa, Mộ Dung Cẩm Lý đưa cô ta đến một tiệm mới.

“Bên kia xoa bóp rất thoải mái mà, sao lại đổi sang tiệm này?” Cô ta hoang mang hỏi.

Khóe miệng Mộ Dung Cẩm Lý nở một nụ cười gian xảo, ghé vào tai nói nhỏ: “Cô nhìn xem người đang tắm sữa bên kia là ai?”

Kiều An nhìn theo hướng cô ta chỉ, lập tức nhìn thấy Tư Mã Ngọc Như. Cô ta có chút kinh ngạc: “Không phải cô dẫn tôi tới tìm cô ta đấy chứ?”

Ánh mắt Mộ Dung Cẩm Lý lóe lên sự gian xảo: “Không phải cô muốn để đứa trẻ được nhận họ hàng tổ tiên sao? Có lẽ cô ta có thể giúp cô. Tôi nghe nói gần đây quan hệ giữa cô ta và Hy Nguyệt rất căng thẳng, nặc mùi thuốc súng. Đây chính là một cơ hội tốt đấy.”

Kiều An nheo mắt lại, ánh mắt dần dần trở nên tối sầm lại: “Có phải cô đã gài tai mắt ở nhà họ Lục không, tin tức cũng khá nhanh đó nha?”

Mộ Dung Cẩm Lý nhún vai: “Đây đều là vì tôi muốn giúp cô.”

Kiều An cười giễu cợt: “Sao phải nói như là quang minh chính đại lắm vậy, cô muốn trả thù Hy Nguyệt, tôi biết cô thích Hứa Nhã Thanh, nhưng tình cảm của Hứa Nhã Thanh tất cả đều dành cho Hy Nguyệt, cô ta chính là tình địch lớn nhất của cô.”

Cô ta cũng là nguồn tin của rất nhiều các loại tin tức không hay truyền ra. Trên mặt Mộ Dung Cẩm Lý các dây thần kinh đều đang không ngừng co giật: “Có chung mục tiêu thì mới có thể kề vai sát cánh, phải không?”

Kiều An cười cười đi về phía Tư Mã Ngọc Như: “Bà Lục, thật là khéo quá, không ngờ đến chỗ này mà cũng có thể gặp được cô, cô vẫn còn nhớ tôi chứ?”

Tư Mã Ngọc Như có chút sững sờ, cô ta đương nhiên là nhớ rõ, đây chính là “người yêu cũ” của Lục Lãnh Phong, làm sao có thể quên được chứ?
Chương 1400
Cách đây một thời gian, cặp con trai song sinh của cô ta đã gây náo động trong giới giải trí, còn từng bị cho rằng là con riêng của cô ta và Lục Lãnh Phong.
“Kiều An phải không, sao tôi lại không nhớ cô được, cô vẫn tốt chứ?”
Kiều An không trả lời, chỉ thấp giọng hỏi một câu: “Tôi có thể ngồi xuống bên cạnh cô được không?”
“Tùy cô thôi.” Tư Mã Ngọc Như nhún vai.
Kiều An thay quần áo xong xuôi, đi tới ngồi vào trong bồn tắm sữa.
“Khi người phụ nữ có con rồi, sẽ không còn giống như ngày trước, tùy tiện thích đi chơi thì đi nữa” Cô ta cố ý nói.
Tư Mã Ngọc Như cười nhạt một tiếng: “Tôi còn tưởng cô là bạn gái của Lãnh Phong, không ngờ vậy mà lại là nữ trợ lý của cậu ta.”
“Tôi và Finn một chút quan hệ cũng không có, hơn nữa con của tôi cũng không phải là của Finn.” Kiều An gần như là đang hét lên, âm thanh rất cao, cô ta hận không thể để toàn bộ người không thẩm mỹ viện đều nghe được.
Tư Mã Ngọc Như có hơi giật mình, đáy mắt mang vẻ bất lực không biết nói gì nữa: “Nhưng tôi lại nghe nói Finn đã chính miệng thừa nhận chuyện này.”
Kiều An thở dài một hơi, lộ ra vẻ phiền muộn: “Anh ấy cũng là làm theo chỉ đạo, nếu không làm như vậy, mợ chủ của nhà họ Lục có thể bỏ qua cho tôi và đứa trẻ không chứ?”
Tư Mã Ngọc Như ngây người bàng hoàng: “Ý của cô là gì, chuyện này có liên quan gì đến Hy Nguyệt?”
Kiều An xua tay, làm bộ muốn nói nhưng lại thôi: “Bỏ đi, cô xem như tôi chưa nói gì, nếu Lãnh Phong biết được, chắc chắn sẽ nổi giận với tôi, anh ấy không dễ dàng gì mới nguôi ngoai được chút sau vụ bê bối kia.”
Tư Mã Ngọc Như lén nhìn cô ta một cái, mặc dù không trực tiếp làm rõ mọi chuyện, nhưng những lời này đương nhiên có ý là đứa nhỏ này chính là con của Lục Lãnh Phong.
Cô ta thực sự không ngờ rằng Lục Lãnh Phong vẫn luôn giữ liên lạc với Kiều An, thậm chí còn có cả con riêng, lại còn nghĩ là đủ mọi cách để che giấu điều này.
Nếu như Hy Nguyệt biết được, sẽ nghĩ như thế nào, còn có thể kiêu ngạo trước mặt cô ta sao? Nghĩ đến điều này, cô ta đã cảm thấy rất thú vị.
Hơn nữa, cô ta có thể thấy Kiều An cũng không phải là bình hoa di động, nếu không cô ta sẽ không tiết lộ ra bí mật này.
Có người thứ ba nào mà không muốn được danh chính ngôn thuận sao?
Huống chi cô ta còn sinh được một cặp con trai, có được số vốn liếng to lớn này!
”Thật đáng tiếc, ở nhà họ Lục, chỉ cần là con riêng đều sẽ không có bất kỳ địa vị gì, thậm chí còn không được ghi tên vào gia phả, trừ khi cô được nhận làm vợ lẽ. Có điều, theo như tôi thấy, bố của đứa trẻ không có ý định để bọn chúng nhận họ hàng tổ tiên, cho nên với che giấu đi chuyện này, còn để cho bọn trẻ nhận người khác là bố.”
Kiều An cụp mắt xuống, những lời này đâm trúng nỗi đau trong lòng của cô ta, cô ta sinh con mà không được sự đồng ý của Lục Lãnh Phong, Lục Lãnh Phong vẫn đang giận, không để ý đến cô ta.
“Mặc dù là như vậy, nhưng trong gia đình này cũng không phải đều do Hy Nguyệt quyết định, còn có những người của thế hệ trước, bọn họ sẽ không để cho con cháu phải lưu lạc bên ngoài. Tuần này, nhà họ Lục sẽ tổ chức một cuộc họp đại gia đình để bàn về vấn đề cưới vợ lẽ, nếu như người phụ nữ kia thuận lợi vượt qua, thì cô cũng có thể. Có điều, trước tiên cô phải cho bọn họ biết đến sự tồn tại của đứa trẻ. Bây giờ tất cả mọi người đều nghĩ đứa trẻ là con của Finn.” Những lời nói của Tư Mã Ngọc Như đều là có ý xúi giục, là người ở sau giật dây. Trong lòng Kiều An cũng biết điều đó.
Khi Tư Mã Ngọc Như trở về nhà họ Lục, Hy Nguyệt cũng vừa từ công ty về. Nhìn thấy cô, khóe miệng cô ta nhếch lên nở nụ cười giễu cợt, không lâu nữa nhà họ Lục sẽ có một màn kịch lớn để xem. Nếu Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong vì chuyện này mà tan vỡ, điều này rất có lợi đối với cô ta.

Chương 1401

Hy Nguyệt làm sao có thể biết được suy nghĩ của cô ta, nhìn thấy Lục Lãnh Phong từ trên tầng đi xuống, cô liền chào hỏi, tươi cười nói: “Em còn tưởng là anh không về?”

“Anh đến trước em một lúc.” Lục Lãnh Phong cưng chiều hôn lên trán Hy Nguyệt.

Tư Mã Ngọc Như từ xa nhìn thấy, ánh mắt đầy ý giễu cợt.

Lục Lãnh Phong giả bộ cũng thật giỏi, không hổ danh anh ta là một kẻ lợi hại, lừa gạt Hy Nguyệt nhiều chuyện như vậy.

Bà cụ và thím hai, thím ba đã từ núi Võ Đang trở về. Tinh thần bà cụ có vẻ rất sảng khoái, phấn chấn, giống như vừa được tắm trong không khí thần tiên.

Cuộc họp đại gia đình được tổ chức vào sáng thứ bảy, do Hy Nguyệt chủ trì. Chú hai, chú ba và cả gia đình nhà ông hai Lục đều đến, những thành viên trong gia đình đang ở nơi khác không thể có mặt cũng đã tham gia cuộc họp qua video.

Khi chú họ bước vào, ông ta lập tức ôm lấy người tình của mình rất tình cảm. Người thứ ba kia có vẻ ngoài rất quyến rũ, lời nói thì thầm nhỏ nhẹ. Hy Nguyệt nhìn chỉ cảm thấy buồn nôn. Sắc mặt của thím họ và con trai vô cùng ảm đạm. Nếu không phải nhà họ Lục còn có nội quy dòng họ, vợ cả không sai cũng không thể bước vào nhà, chú họ cũng đã sớm ly hôn với thím họ để cưới người tình của mình rồi.

Hy Nguyệt nghe nói ông hai hồi trẻ rất phong lưu. Xem ra chú họ đây chính là do di truyền. Trong cuộc họp mỗi người đều được nêu lên ý kiến của mình.

Ông hai Lục và bà hai Lục đều đồng ý rằng con trai nên lấy vợ lẽ vì bọn họ không muốn cháu trai phải lưu lạc bên ngoài. Người phụ nữ làm vợ và người phụ nữ làm mẹ lập trường luôn luôn khác nhau. Nói cách khác đó chính là nói dễ hơn làm.

Hy Nguyệt tin rằng, nếu ông hai Lục muốn cưới vợ lẽ thì bà hai Lục nhất định sẽ không đồng ý,

Trên mặt bà ba có chút giễu cợt: “Thím hai, tôi nhớ không nhầm ngày trước ông hai cũng dẫn về một người phụ nữ, nhưng bà lại muốn chết muốn sống không cho cô ta bước vào cửa, bây giờ sao lại biến thành như này rồi.”

Khóe miệng bà hai giật giật: “Không phải tôi còn suy nghĩ cho đứa nhỏ đáng thương kia trước sao, dù sao đó cũng là cháu của tôi, làm sao có thể để nó lưu lạc bên ngoài, không thể nhận họ hàng tổ tiên của mình.”

“Được rồi, mẹ thật sự đã thông suốt được như vậy. Sau này này nếu như bố chồng mang một cô vợ lẽ về, vậy cả nhà chúng ta xếp hàng hoan nghênh.” Thím họ tức giận nói.

Sắc mặt bà hai bỗng dưng trắng bệch: “Cô đang nói cái gì vậy chứ, tôi dù gì cũng là mẹ chồng cô, cô đây là muốn cãi lại lời người lớn sao?”

Khóe miệng thím họ nhếch lên: “Bố chồng cũng không phải không có người phụ nữ khác ở bên ngoài.” Giọng nói của thím rất thấp, giống như đang lẩm bẩm, nhưng tiếng nói cũng không quá nhỏ.

Hy Nguyệt hít sâu một hơi.

Thật không ngờ tới, ông cụ hai đã gần này tuổi rồi còn ở bên ngoài ăn chơi đàn đúm. Cái này gọi là tính cách phong lưu, bảo kiếm vẫn chưa già hay sao chứ? Chắc chắn là không cần dùng đến thuốc à?

Ánh mắt chú họ hung dữ trợn tròn nhìn thím họ, mặt mũi tràn đầy vẻ ghét bỏ. Người phụ nữ ngày càng xuống sắc do tuổi già.

“Cô im miệng cho tôi, xúc phạm bố mẹ chồng là phạm vào điều bảy, coi chừng tôi để cho xéo đi.”

Thím họ vừa tức giận vừa đau khổ, nhưng nửa lời cũng không dám nói nữa.

Hy Nguyệt cười nhẹ: “Chú à, nhà họ Lục chúng ta không có cách nói này. Trong cuộc họp đại gia đình, mỗi người ai cũng đều có quyền nói, nếu chú không để cho thím nói thì cuộc họp này sẽ không thể tiếp tục.”
Chương 1402

Chú họ bĩu môi: “Được rồi, cô là vợ chính, do cô quyết định.”

Sau khi mọi người đã bày tỏ ý kiến của mình, bọn họ lập tức bước vào quá trình biểu quyết.

Bà Lục và Lục Vinh Hàn đều bỏ phiếu trắng. Dù sao bọn họ cũng là nhà đầu tiên lấy vợ lẽ nên không tiện đưa ra ý kiến nhận xét.

Hy Nguyệt hiểu rất rõ cách làm của bọn họ, với tư cách là vợ chính, bà ấy không tham gia biểu quyết nhưng bà ấy có một quyền phủ quyết.

Có điều, từ trước đến nay, vợ chính của nhà họ Lục đều rất tôn trọng ý kiến của mọi người nên không sử dụng cái quyền này.

Bà Đỗ và các thím đều bỏ phiếu phản đối, một số người bỏ phiếu trắng. Ông hai, ông ba ở bên kia và không ít người đã bỏ phiếu đồng ý.

Hy Nguyệt cảm thấy nhất định Lục Lãnh Phong sẽ bỏ phiếu phản đối nhưng không ngờ anh lại bỏ phiếu trắng. Cuối cùng với sự chênh lệch một phiếu bầu, nghị quyết đã được thông qua.

Chú họ có thể lấy vợ lẽ, Hy Nguyệt cảm thấy tức giận muốn dùng quyền phủ quyết của mình, sau cùng vẫn nhịn xuống.

Quyền phủ quyết này không thể sử dụng bừa bãi, nó chỉ có thể dùng để bảo vệ cho bản thân mình.

Lúc trước sở dĩ bà cụ để lại cho vợ chính đặc quyền này, và người đưa ra nội quy trong gia đình, toàn bộ đều do bà cụ đặt ra.

Bà cụ đã cứu ông cụ một mạng, yêu cầu của bà ấy, ông cụ không dám không đồng ý. Và bà cụ cũng hứa rằng chỉ dùng để bảo vệ bản thân chứ không được dùng bừa bãi.

Vì vậy, ở trong nhà họ Lục, chỉ cần không liên quan lợi ích của bản thân thì đều phải tôn trọng ý kiến của mọi người.

Tuy nhiên, Hy Nguyệt vẫn có động thái sau đó.

Người thứ ba đợi ở bên ngoài nghe nói quyết định được thông qua thì rất vui mừng. Người bạn của Hy Nguyệt nhờ quản gia cầm tới giấy tờ chứng nhận được phép lấy vợ lẽ đến.

Văn thư bao gồm ba đoạn, không chỉ cần chữ ký của chú họ và người tình mà thím họ cũng phải ký vào đó.

Đôi tay thím họ lại run lên, trái tim của bà đau nhói, nhưng sau khi đọc xong văn thư, thím ấy lại bình tĩnh đến lạ thường, khóe miệng nở ra một nụ cười nhẹ, từ từ ký tên của mình lên đó.

Người thứ ba cũng đang xem văn thư, sắc mặt cô ta ngày càng tái nhợt, ngày càng khó coi.

“Vợ lẽ phải tôn trọng bà cả trong mọi việc, không được phạm vào các tội sau… Con cái do vợ lẽ sinh ra sẽ tiếp tục nối nghiệp gia đình vào nhận tài trợ, nhưng không được làm người thừa kế và ứng cử… Trường hợp vợ chính ly hôn hoặc bị tử vong, người thứ ba không thể tiếp nối trở thành vợ chính cũng như không không thể ứng cử…”

Sau khi đọc xong, cô ta quay đầu nhìn qua chú họ: “Đây là ý gì?”

Hy Nguyệt liếc nhìn quản gia là dì Mai, dì Mai nói: “Có nghĩa là một lần làm vợ lẽ là cả đời làm vợ lẽ.”

Người thứ ba toàn thân lên cơn co giật dữ dội, các ngón tay đều đang run lên đến mức cây bút trên tay cũng vừa rơi xuống đất. Trong đại sảnh lại im lặng đến lạ thường, các bậc trưởng lão, họ đã xem qua văn thư cưới vợ lẽ, cũng không phải là những quy định như vậy.

Chú họ nhìn chằm chằm vào Hy Nguyệt: “Cháu có chắc đây là văn thư lấy vợ lẽ của gia đình chúng ta không?”

Hy Nguyệt bình tĩnh cười một tiếng: “Chú à, đây là bản mới, bản văn thư cũ cháu đã hủy bỏ. Năm năm trước, Lãnh Phong cũng đã từng nghĩ đến chuyện muốn lấy vợ lẽ, cháu hoàn toàn không hề phản đối, đàn ông mà, có vài ba vợ là chuyện bình thường. Anh ấy cũng rất cảm kích tấm lòng bao dung của cháu, hai chúng cháu đã cùng mẹ bàn bạc suốt mấy ngày đêm. Đàn ông lấy vợ lẽ đều vì tình yêu thật lòng, nếu đã là tình yêu thật lòng, thì phải trong sáng đơn thuần, tuyệt đối không thể bị vấy bẩn bởi bất kỳ một tạp chất nào khác. Cho nên chúng cháu đã quyết định lấy phiên bản mới này.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom