• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Vì Có Em Bên Anh (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 49: Đi học chung

Cả bọn cười khúc khích, Vũ Minh đã chuyển sang lớp khác để kề cận người yêu của cậu ta, đi được đoạn thì nhóm Vũ Minh đã good bye rẽ sang khu lớp học khác, chỉ còn Trọng Tuấn, Amelia, Phương Uyên và Minh Khang đang làm nhiệm vụ hộ tống người yêu anh ta đi học cùng Tuấn và Amelia. Cả bọn nói chuyện rôm rả, nhờ những câu chuyện mà Minh Khang và Amelia thi nhau kể, Tuấn và Phương Uyên hình dung được phần nào cuộc sống của cư dân ở Quỷ giới ra sao và thế giới đó vận hành thế nào.

Đang đi thì bỗng Phương Uyên quát lên: "Kẻ nào đó?"

Cô vận quỷ lực thành quả cầu màu lục cực lớn, Uyên quăng quả cầu hướng về cây cổ thụ gần đó, quả cầu màu lục phân tách thành những quả cầu nhỏ hơn xoay chuyển đều hướng về mục tiêu và “bùm” khói bốc lên lộ ra hai, ba tên ăn mặc theo lối cư dân Quỷ giới, Amelia và Minh Khang đều nhận ra những kẻ này chính là người nhà Bridgerton dựa vào gia huy đính trên áo họ.

Amelia nhận định: "Dạo này tần suất gián điệp bọn Bridgerton bị chúng ta giết ngày một nhiều, dường như chúng muốn tìm kiếm gì đó quan trọng chăng?"

Minh Khang nói: "Có thể là vậy. Tuyệt chiêu của em mạnh lắm khiến anh cũng bất ngờ đấy Uyên à."

Phương Uyên mỉm cười: "Nhờ anh dùng quỷ lực hoà tan vào nước mắt Phoenix cho em uống nên vô tình kích hoạt chiêu thức này đó."

Minh Khang và Amelia đồng nói: "Hoá ra là như thế!"

Minh Khang: "Đòn đánh này giống sự xoay chuyển của các tinh tú trong hệ mặt trời. Hay ta đặt tên cho chiêu thức của em là “Tinh Vân Xoay Chuyển” nhé?"

Uyên mỉm cười nói: "Tên hay lắm, cảm ơn anh rất nhiều Minh Khang ạ!"

Được nàng khen, Minh Khang đỏ mặt lên, Amelia châm biếm: "Chưa gì đỏ mặt lên vậy?"

Minh Khang luống cuống: "Liên quan gì tới cô nhỉ?"

Cả ba người cười phá lên vì chàng Minh Khang.

"Vui vẻ quá nhỉ?" Từ sau cây cổ thụ bị Phương Uyên đánh tan nát khi nãy, một người con gái bước ra trong đồng phục nữ sinh Học viện.

Amelia, Phương Uyên thốt lên: "Bùi Thị Hồng Trinh."

Hồng Trinh mỉm cười: "Gì mà hét toáng lên vậy? Tôi có làm gì đâu nào?"

Amelia vội đứng chắn trước Trọng Tuấn trong tư thế thủ, cô nghĩ: “Không biết anh Trọng Tuấn có kích thích cơn khát của cô ta như Uyên không? Thà phòng bị trước cho chắc”.

Minh Khang đứng chắn trước Phương Uyên với vẻ mặt không ngán đứa nào cả.

Mắt Hồng Trinh quét một lượt nói: "Nào nào, tôi đâu có đe doạ đến ai đâu mà sao mặt các người căng thẳng thế? Quỷ giới các người thật chẳng thân thiện tí nào cả."

Amelia cười mang hàm ý đe doạ nói: "Chúng tôi chỉ sợ có kẻ thừa cơ muốn úp sọt thôi."

Minh Khang lạnh lùng cất tiếng: "Mong rằng cô sẽ xuất hiện đường đường chính chính chứ không như kiểu núp lùm ban nãy."

Hồng Trinh cười to: "Núp lùm, lời nói quá đáng lắm luôn ấy."

Amelia hỏi: "Thật ra cô và đám gián điệp nhà Bridgerton đó có liên hệ gì?"

Hồng Trinh hờ hững liếc nhìn về phía dưới cây cổ thụ có hai, ba xác nằm chất đống đó, nói: "Đám đó hả? Ai biết? Tưởng cô hỏi mối liên hệ giữa ta và tên ba hoa Colin chứ!"

Amelia nói: "Chúng tôi thừa biết mối liên hệ giữa cô và tên Bridgerton đó rồi."

Trinh ngạc nhiên: "Ồ, vậy sao? Đỡ tốn nước bọt giải thích."

Amelia chẳng biết nói sao: "Cô…"

Phương Uyên nói với giọng xắc xéo: "Thật ra ngươi quay lại hòn đảo làm gì hỡi kẻ bại trận thê thảm? Bị gia tộc ta đuổi khỏi đảo đến cả quần chip chưa kịp mặc cứ tồng ngồng bỏ chạy. Sau mười hai năm ngươi quay lại đây chắc muốn trả thù."

Hồng Trinh nghiến răng nói: "Có mỗi một câu hỏi mà ngươi hỏi lại nhiều lần thế? Dĩ nhiên phải quay lại trả thù những gì bọn mi đã làm với gia tộc ta rồi."

Hồng Trinh hướng về Trọng Tuấn đang ở phía sau Amelia, cô nói: "Trọng Tuấn, lần đó anh có nhớ hứa gì với em không?"

Tuấn nói: "Không, tôi không hứa gì với cô cả."

Hồng Trinh làm ra vẻ đáng yêu: "Úi, chẳng lẽ mình nhớ nhầm!"

Rồi răng nanh hai bên miệng Nhược chĩa ra trông mặt cô ta lúc này thật đáng sợ, Trinh nói: "Anh hứa sẽ dâng máu và thể xác của anh cho em. Em không quên đâu."

Trọng Tuấn lạnh sống lưng bởi gương mặt như ác quỷ gớm ghiếc của Hồng Trinh, Amelia giận dữ muốn động thủ với ả, Minh Khang đưa tay ngăn Amelia lại và lắc đầu, nàng hiểu ý lùi lại nhưng vẫn giữ thế phòng bị. Minh Khang điềm tĩnh nói: "Tôi khuyên cô nên bỏ ý định đó đi, bởi lẽ Trọng Tuấn là hôn phu của cô Amelia Phoenix đây. Tôi là bạn của họ nên chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn."

Minh Khang nói xong Amelia và Trọng Tuấn ngạc nhiên. Phương Uyên càng ngạc nhiên hơn. Vẻ mặt Hồng Trinh trở lại vẻ xinh đẹp thường thấy của mình, cô nói: "Cứ chờ xem, Trọng Tuấn anh cứ chờ em nhé. Sắp tới giờ học rồi đấy, mấy người còn đứng đó cù cưa tới bao giờ."

Nói xong, Trinh quay bước tiến về khu có lớp học của mình.

Phương Uyên cùng Amelia với Trọng Tuấn tiến nhanh về lớp bởi tiết đầu là môn Toán của ông thầy chủ nhiệm khó tính của họ có nghề tay trái là luật sư của Học viện. Minh Khang thì đi cho mấy con thỏ ở trại nuôi sinh vật ăn cà rốt. Dường như mối quan hệ yêu đương của anh và Phương Uyên được anh trai nàng chấp nhận nên tâm trạng anh vô cùng thư thái và phấn chấn vô cùng. Vừa huýt sáo vừa cho cà rốt vào chuồng thỏ, vừa nghĩ cách sẽ làm sao lấy lòng người đứng đầu gia tộc Nguyễn Hoàng - cha của Gia Bảo và Phương Uyên sẽ từ Thành phố Hồ Chí Minh bay ra đảo Hoàng Bích thăm hai anh em nhà họ.

Đang nghĩ ngợi màn ra mắt hoàn hảo nhất thì Minh Khang nghe tiếng nói ở phía sau lưng: "Minh Khang đấy phải không?"

Minh Khang quay lại thì thấy một người đàn ông độ tuổi trung niên trong bộ vest đen để mái tóc dài ngang vai phất phơ trong gió...​
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom