Full VE SẦU MÙA THU (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 53: 53: Chương 52

Văn Chiêu như bị hắn hạ độc, không kiểm soát được mà tiến về phía hắn.

Giang Thăng liếc nhìn thoáng qua điếu thuốc trên tay rồi cau mày sau đó dập điếu thuốc vào gạt tàn.
Hắn đứng dậy ôm Văn Chiêu đi ra ngoài, Văn Chiêu ôm cổ hắn, cắn cằm hắn, tùy tiện liếm liếm hôn lên miệng hắn: "Đi đâu?"
Quai hàm dưới Giang Thăng bị cắn chặt, ánh mắt cực nóng liếc cậu một cái: “Đổi phòng, bên trong có mùi thuốc lá.” Hắn nâng mông Văn Chiêu lên ôm lấy, Văn Chiêu sợ tới mức ôm chặt cổ hắn, Giang Thăng rũ mắt xuống liếc cậu một cái, thấp giọng cười, tiếng cười từ ngực hắn truyền đến khiến toàn thân Văn Chiêu tê dại.

Văn Chiêu vươn đầu lưỡi liếm quả táo Adam của hắn, híp mắt nói: "Anh cố ý."
Giang Thăng rũ mắt xuống nhìn cậu, khẽ "ừm" một tiếng.
Hắn đặt Văn Chiêu lên giường, đứng dậy cởi quần mình ra, dương v*t thô dài sung huyết cương cứng, Văn Chiêu liếc mắt một cái liền cảm thấy toàn thân như bị thiêu đốt.

Giang Thăng híp mắt nhìn thẳng cậu, ngón tay câu lấy quần áo bên cạnh, nhìn cậu cười, nhấc tay lên đem quần áo nhẹ nhàng ném vào trong tay cậu.
Quần áo bị ném qua vẫn còn dư hơi ấm, ngón tay Văn Chiêu nhẹ nhàng nắm lấy áo len, cảm giác trên tay không phải là một bộ quần áo nữa mà là một củ khoai đang rất nóng, khiến toàn thân cậu tê dại, ngay cả hô hấp cũng trở nên nóng rực.
Giang Thăng đi về phía cậu và đè cậu xuống dưới người mình.

Văn Chiêu bị bao phủ bởi bóng của hắn, mặt Giang Thăng không rõ sắc mặt nhìn có vẻ u ám, quỷ dị.

Thân thể hắn trần trụi để lộ đường cong cơ bắp, yết hầu Văn Chiêu không tự giác hơi động.

Giang Thăng nắm tay cậu kéo sờ xuống dưới, sờ lên dương v*t sưng đỏ cương cứng kia, hắn sát lại gần bên tai Văn Chiêu, liếm dọc vành tai cậu, khàn khàn nói: "Anh muốn đ*t em."
Văn Chiêu cảm thấy mình như bị điện giật, chỉ một câu nói của Giang Thăng thôi cũng làm phía dưới cậu ướt đẫm.
Chân cậu quấn quanh eo Giang Thăng cọ xát, ôm mặt hắn hôn loạn xạ, dục vọng lập tức lan tràn toàn thân.

Cậu thè đầu lưỡi liếm khóe miệng Giang Thăng, liếc mắt đưa tình nói: “Đ*t em đi.” Cậu nở nụ cười, ngón tay cọ cọ quy đầu hắn.

Giang Thăng cảm thấy da đầu tê dại khi bị cậu trêu trọc, hai mắt đỏ bừng nhìn cậu, khuôn mặt vặn vẹo gần như áp xuống, muốn đè cậu dưới thân ** hỏng cậu.
Hắn bóp cằn Văn Chiêu âm u nói: “Có muốn liếm dương v*t của anh không?” Hắn quỳ ở trước mặt Văn Chiêu, dùng cơ quan sinh dục cứng rắn của mình đánh vào mặt cậu, dùng quy đầu chọc chọc vào miệng cậu.
dương v*t sung huyết, dâm dịch từ quy đầu chảy từ từ ra, Văn Chiêu nhìn chằm chằm dương v*t thô dài của hắn liền cảm thấy mồm miệng khô khốc, cậu vươn đầu lưỡi liếm quy đầu, liếm sạch dâm dịch trên quy đầu.

Hô hấp Giang Thăng trở nên nặng nề, hắn bế Văn Chiêu lên cởi quần áo cậu ra, lột quần cậu xuống.
Giang Thăng ngồi ở mép giường ý bảo cậu đi xuống, thân mình Văn Chiêu trần trụi quỳ xuống ở trước mặt hắn cầm lấy dương v*t cương cứng của hắn.


Hai hòn trứng dáy chứa đầy tinh dịch, phần đầu quy đầu phun ra mùi xạ hương nam tính, cậu cảm giác mình như bị mê hoặc, muốn biến thành một con đ* dâm đãng bú dương v*t Giang Thăng.
Cậu nắm trứng dái của Giang Thăng xoa bóp, cúi đầu ngậm lấy quy to bự.

Yết hầu Giang Thăng rung động, tay hắn đặt trên đầu cậu nhẹ nhàng xoa đầu cậu.

Đầu lưỡi Văn Chiêu lướt qua mã mắt(* phần đầu quy đầu), hút xuống cán phun ra nuốt vào, gân mạch nổi lên trên dương v*t khiến dương v*t Giang Thăng càng thêm thô to, cậu ngậm được một lúc thì sắc mặt đỏ bừng, phần đầu bị bao phủ bởi nước miếng của cậu.

Cậu trừng lớn đôi mắt đỏ hoe: “Dài quá không ngậm hết được.” Giang Thăng cảm thấy máu trong người như đông cứng lại, chỉ muốn đè cậu ở dưới thân hung hăng đ*t.

Hắn bóp lấy cằm Văn Chiêu, lau nước miếng dính trên khóe miệng cậu, khàn giọng nói: “Không ngậm xuống được thì thôi.” Hắn vỗ vỗ giường ra hiệu Văn Chiêu đi lên.

Văn Chiêu liếm d*m thủy trên đầu dương v*t, hút quy đầu dương v*t của hắn, cậu dán dương v*t hắn sát mặt mình cọ cọ, nhếch lên mi mắt nhìn Giang Thăng nói: "Em muốn ăn dương v*t của anh."
Giang Thăng cảm giác cả thán mình như bị điện giật khiến hắn choáng váng.

Văn Chiêu quỳ gối ở trước mặt hắn, toàn thân trần trụi lộ bụng to, mặt đỏ bừng bừng phun ra nuốt vào dương v*t hắn, mang theo chút tia ngây ngô mẫu tính, mê say cầm duyệt vật mút hôn.

Hắn nhìn thấy xương bả vai gầy yếu cùng xương sống ở lưng từng đoạn nhô lên của cậu liền cảm thấy hô hấp của mình càng ngày trở nên càng gấp gáp hơn.

Hắn liếc nhìn xuống nhìn cái bụng đã có chút nhô lên của cậu, hắn tựa như bị trúng độc, trong lòng dâng lên một cảm giác hưng phấn bất thường.

Hắn bóp cổ Văn Chiêu, dùng sức đẩy vào, đôi mắt đỏ bừng âm trầm, hắn nói:" Sao dâm đãng thế? Sao lại thích ăn dương v*t như vậy?"
Nước miếng của Văn Chiêu từ khóe miệng chảy xuống, trong tay nắm túitrứng dái của hắn, mãnh liệt bị đẩy vào khiến cậu khó thở, bị nghẹn khiến khuôn mặt cậu đỏ bừng.

Giang Thăng sờ sờ gáy cậu, thở hổn hển nói: "Tiểu Chiêu thật thoải mái, ngâm sâu thêm một chút, đ*t hỏng em được không?"
Bị đẩy vào càng ngày càng sâu làm cậu không nhịn được muốn nôn ra, cậu vỗ mạnh vào chân Giang Thăng ý bảo hắb dừng lại.

Giang Thăng không quan tâm mà vẫn tiếp tục đẩy dương v*t vào sâu trong miệng Văn Chiêu, trong đôi mắt hắn như bắn ra tia lửa.

Văn Chiêu cào ra vài vệt đỏ trên đùi Giang Thăng, Giang Thăng bóp gáy cậu đẩy vào thật sâu rồi bắn vào tận bên trong cổ họng cậu.

Văn Chiêu nuốt xuống tinh dịch, dựa vào đùi hắn ho khan đến tê tâm liệt phế*( đau khổ tột cùng), bả vai đều run lên.


Giang Thăng vuốt lưng cậu giúp cậu thuận khí, tay hắn xuyên qua nách cậu bế cậu lên ngồi ở trên đùi hắn, không ngừng hôn lên mặt hắn: "Còn khó chịu không?"
Văn Chiêu vùi mặt vào trên vai hắn không ngừng run rẩy, thanh âm mang theo nức nở, cậu dùng tay không ngừng đánh tát hắn, Giang Thăng nâng mặt cậu lên hôn: "Tiểu Chiêu, anh sai rồi."
Văn Chiêu cau mày liếc hắn, giơ tay tát hắn một cái sau đó liền nằm nghiêng ở trên giường ôm bụng, bả vai run rẩy khẽ khóc.
Giang Thăng từ phía sau ôm lấy cậu, hôn lên đầu cậu, ghé vào lỗ tai cậu nói: "Tiểu Chiêu đừng nóng giận, em tát anh một cái nữa đi."
Văn Chiêu giọng nói có chút khàn khàn mang theo nức nở: "Anh quá tệ rồi."
Giang Thăng liên tục hôn lên cổ cậu, nói: "Anh tệ, anh tệ, em mà không khóc thì làm mẹ anh luôn."
Thanh âm Văn Chiêu mang theo âm mũi có chút yếu ớt: "Em ho lâu đến đau bụng như vậy mà anh lại không để ý."
Giang Thăng đưa tay ôm eo anh từ phía sau, đặt tay lên bụng cậy nhẹ nhàng vuốt ve, sờ lên cái bụng đã nhô lên vành, ghé sát tai cậu nói: "Đều là lỗi của anh."
Văn Chiêu nghẹn ngào "Ừ." một tiếng.
Giang Thăng nhìn cậu lúc giận dỗi cảm thấy rất đáng yêu, sau khi mang thai Văn Chiêu trở nên mẫn cảm cảm, mang bộ dáng có chút ngây thơ trước kia chưa bao giờ thấy.

Hắn yêu tất cả mọi thứ về Văn Chiêu, bao gồm những cảm xúc nhỏ nhặt của cậu, hắn giống như bị trúng độc càng lún vào càng sâu.
Hắn cúi người xuống tiến sát vào giữa hai chân Văn Triệu: “Tiểu Chiêu, để anh giúp em liếm.” Hắn kéo chân Văn Chiêu ra, nhìn chằm chằm hoa huy*t ẩm ướt, ngửa người lên dùng lưỡi liếm dọc một đường từ đáy chậu liếm lên trên, ngậm âm đế hút một cái.
Văn Chiêu run rẩy cắn ngón tay, hơi thở nóng rực phun lên hoa huy*t khiến toàn thân cậu tê dại, mỗi lần âm đế bị hút một cái là âm đ*o lại co giật phun ra d*m thủy.
Giang Thăng vùi vào giữa hai chân cậu, bú liếm d*m thủy đang trào ra, ngậm lấy môi âm hộ của cậu, khàn khàn nói: " Lỗ nhỏ của em thật mềm."
Văn Chiêu không nhịn được kẹp đầu hắn cọ cọ, phả ra hơi thở nóng bỏng, lời nói của Giang Thăng làm cậu cảm thấy toàn thân nóng như lửa đốt, giọng điệu không ổn nói: " Sướng quá."
Giang Thăng ngẩng lên từ giữa hai chân cậu, vỗ vỗ mông Văn Chiêu, ra hiệu cậu quỳ trên giường.
Giang Thăng kê một cái gối ở dưới, Văn Chiêu bò lên để mông đối diện mặt hắn, Giang Thăng khàn giọng nói:" Tiểu Chiêu mở mông ra đi, anh muốn xem lỗ nhỏ của em."
Văn Chiêu sờ lên cái mông ướt đẫm nước của mình kéo mở ra hai bên, để lộ ra với Giang Thăng.

Cậu giống như một dâm phụ muốn được người khác đ*t, dùng tay mở mông để cho Giang Thăng nhìn lỗ nhỏ, cả người Ôn Chiêu đỏ bừng, cậu vùi mặt đỏ bừng vào trong gối.
Thịt môi bị nứt được bẻ mở ra hai bên, chảy ra d*m thủy ướt đẫm tích tụ trên giường, âm đế dựng đứng như hạt đậu nhỏ, còn có thể thấy được miệng lỗ nhỏ đang co rút.

Giang Thăng thở gấp tiến lại gần liếm mút giữa hai đùi cậu, liếm lỗ nhỏ của cậu, hút d*m thủy của cậu, cắm động lỗ nhỏ run rẩy kia.
Hai chân Văn Chiêu run lẩy bẩy, vùi mặt vào gối, mặt chôn ở gối làm cậu thở không ra hơi, thanh âm liếm mút khiến da đầu cậu tê rần, cậu lộ mặt ra dựa vào gối chảy nước miếng: “ Sướng quá, đầu lưỡi anh lợi hại ghê...!Hu hu phải bị liếm hỏng.

"
Rèm cửa trong phòng được kéo lên, trong không gian tối mịt chỉ thấy một cái đầu đen đang được kẹp giữa cặp mông trắng nõn nhếch lên đang không ngừng được bú liếm.
Giang Thăng nằm ở trên giường vỗ vỗ cái mông của cậu: "Tiểu Chiêu, em ngồi ở trên mặt của anh đi."
Văn Chiêu đứng dậy dùng đôi chân mềm nhũn bò về phía hắn, hai tay ôm bụng chậm rãi đứng lên trên mặt hắn.


d*m thủy chảy xuống lưu trên miệng Giang Thăng, hắn véo âm đế Văn Chiêu, vươn đầu lưỡi liếm lên, ngậm lấy lỗ nhỏ đẫm nước không ngừng bú liếm.

Văn Chiêu cắn khóc, kêu: "Không...Đừng mà."
Giang Thăng thè lưỡi vào hoa huy*t khuấy động, hai chân Văn Chiêu mềm nhũn, mông ngồi xuống.

Hai chân cậu run lên, ngón chân co quắp vào nhau, cả người cậu ướt sũng.

Cậu cưỡi lên mặt Giang Thăng cọ cọ, bên trong lỗ nhỏ chảy nước như phát lũ, đỡ bụng to, dùng lỗ nhỏ mềm mại đưa tới miệng Giang Thăng, phần hông lắc lắc cọ mặt hắn.

Cậu dâm đãng, đỏ bừng mặt kêu: "Bú em đi, liếm nát lỗ nhỏ em đi."
Phần hông cậu vặn vẹo, toàn thân phát run, ngửa cổ lên cao, miệng há to không tiếng động kêu, phun ra một lượng lớn d*m thủy.
Văn Chiêu nằm trên giường thở hổn hển, nước chảy ra làm ướt cả ga giường, Giang Thăng từ bên cạnh ôm lấy cậu, nâng chân cậu lên rồi từ từ đút vào.
hoa huy*t đã lâu không có người tiến vào, cảm giác này làm cho da đầu cậu tê dại, hoa huy*t co rút phun ra nuốt vào dương v*t, Văn Chiêu nằm ở trên giường phe phẩy lắc đầu khóc thút thít, quá sướng.
Giang Thăng bóp xương hông cậu đẩy sâu vào bên trong, lỗ nhỏ Văn Chiêu co rút kịch liệt hàm chứa gốc rễ dương v*t tiến vào, trứng dái đánh lên mông phát ra âm thanh bạch bạch.

Văn Chiêu bất mãn tại sao hắn đưa đẩy vào chậm như vậy, cậu dùng tay sờ nơi hai bọn họ kết hợp.

hoa huy*t bị căng chặt đến trắng nõn hàm chứa dương v*t thô dài kia, d*m thủy chảy đầy mông cậu, cậu vặn vẹo cái mông: “ Nhanh lên đi, em ngứa.” Giọng nói khàn khàn đầy khiêu gợi.
Giang Thăng cảm thấy trán đột nhiên nhảy lên thình thịch, hắn cắn cằm dưới cậu, kìm nén dục vọng lạnh giọng nói: " Bụng muốn bỏ à? Em chỉ biết ăn dương v*t thôi à?"
Ngược lại là Văn Chiêu lại đưa đầu lưỡi liếm khuôn mặt đỏ bừng của gắn, mê ly nói: "Cho em đi em muốn, đưa nó vào trong em đi.

Hu hu em ngứa quá."
Giang Thăng nghẹn ra một cái trán đầy mồ hôi, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm cậu mang theo có chút biến sắc không thể nhìn thấy, nói: “Dâm đãng.” Hắn nắm lấy xương hông cậu nâng cậu lên, làm cậu đối diện ngồi ở trên người hắn.
Vị trí cưỡi ngựa vào cực kỳ sâu, Văn Chiêu hít một hơi khí, giữ chặt cổ Giang Thăng không buông.
Giang Thăng bắt đầu đưa đẩy lên phía trên, trứng dái va chạm vào cái mông ướt đâm nước phát ra âm thanh dính nhớp, âm đ*o tham lam ngậm lấy dương v*t đẩy vào rút ra không bỏ.

Môi âm hộ sưng đỏ, lông mu dày cộm cạ vào thịt môi gây ngứa ran.
Cậu vòng tay qua cổ Giang Thăng ôm, hét lớn: "Sâu quá, sắp hỏng rồi."
Giang Thăng bẻ cậu cằm lại, vói tay vào miệng cậu khuấy đảo đầu lưỡi.

Tóc Văn Chiêu ướt dính trên trán, mặt đỏ bừng chảy nước miếng, thút thít: "Mút đầu lưỡi em đi."
Giang Thăng bóp chặt mông cậu đẩy lên trên, ngậm đầu lưỡi của cậu liếm mút, hai đầu lưỡi ở trong không khí quấn lấy nhau, phát ra tiếng nước dính nhớp.

Giang Thăng càng ngày càng đưa đẩy mạnh hơn, quy đầu của cậu nghèn ép miệng tử cung cậu, hoa huy*t cậu co rút kịch liệt ngậm dương v*t hắn đè ép phun ra nuốt vào, Giang Thăng bị cậu mút đến da đầu tê dại, trong đầu giờ chỉ nghĩ đ*t nát cậu, đ*t cậu đến bắn nước tiểu tung tóa.
Hắn đỡ bụng Văn Chiêu thở hổn hển, bắp thịt sau lưng căng chặn dán vào nhau.

Đôi mắt hắn đỏ ngầu nhìn Văn Chiêu, cậu bụng lớn bị hắn đ*t sướng đến nỗi thần trí không rõ ràng, chỉ biết muốn dương v*t.


Hắn hận không thể cắn nuốt Văn Chiêu thành từng mảnh mà nuốt xuống.
Hắn đẩy Văn Chiêu ngã xuống giường, đem hai chân cậu gác ở trên người mình, bắt đầu đâm vào lỗ nhỏ kẹp chặt kia, thịt môi bị đè ép đến biến dạng, mỗi lần dương v*t rút ra đều mạng theo thịt huyệt nộn hồng, kết hợp dính cùng d*m thủy, ở trong khi đâm vào rút ra thành sợi, lại bị đầm thẳng vào bẻ gẫy.
Giang Thăng ghé vào lỗ tai cậu nói: " Bị anh đ*t có sướng không?"
Giọng nói tràn đầy dục vọng ghé vào bên tai cậu nói gợi cảm cực kỳ, Văn Chiêu nghe xong liền cảm thấy lỗ tai tê rần, cậu ghì cổ Giang Thăng khàn giọng nói:"Sướng quá, đ*t chết em đi...!Bên trong nóng quá."
Hồn Văn Chiêu đều phải bị Giang Thăng đâm nát, đập vào hai mắt cậu đều là bạch quang, cậu cắn ngón tay phát ra tiếng nấc, biến thành một sinh vật dâm đãng chỉ biết ăn dương v*t của hắn.

Toàn thân hắn nóng rực như vừa được vớt ra khỏi nước, ôm cổ Giang Thịnh không dám bỏ, sợ mình bị đ*t hỏng, biến thành một vũng bùn lầy ở dưới thân hắn.

Cậu bắn hai lần rồi, mã mắt phần đầu dương v*t bỏng cháy đau nhói, chỗ kết hợp dính dịch nhầy đã bị đánh thành bọt trắng, cậu khóc kêu, " Từ bỏ, từ bỏ, dừng lại...phải bị đ*t hỏng rồi."
Cậu vừa nấc vừa khóc, nước mắt lưng tròng ôm Giang Thăng, hông co giật hướng về phía trước, mông đều run rẩy.

Phía dưới bị cắm đến nỗi chua xót, gắt gao cắn chặt dương v*t bên trong cơ thể không bỏ.

d*m thủy từ dưới háng chảy ra làm ướt hết cả ga trải giường, cậu cảm giác mồ hôi cũng đang khô lại, bắp chân co giật đạp loạn xạ vào ga trải giường, hai tay vỗ vào lưng Giang Thăng kêu lên, hai mắt trắng dã, ngửa cổ lên để hiện gân xanh nổi lên, hỏng mất kêu lên:" Dừng lại...!Em muốn đi tiểu."
Giang Thăng sờ sờ tấm lưng trơn bóng của cậu, phía dưới vẫn tiếp tục đưa đẩy, hắn bóp hông của Văn Chiêu không cho cậu trốn thoát, muốn đem cậu đ*t bắn nước tiểu.
Toàn thân Văn Chiêu run rẩy phun ra nước tiểu, tí tách tí tách mà chảy lên thân Giang Thăng, hai chân vắt trên người hắn, chỗ kết hợp cũng không còn thấy rõ nữa, các loại chất lỏng hòa hợp vào nhau.
Giang Thăng ôm lấy cậu, hôn lên cái cổ đầy mồ hôi của cậu, nói: "Tiểu Chiêu anh muốn bắn."
Văn Chiêu thần chí không rõ ràng khóc, ôm cổ hắn nói: "Bắn vào đi."
Giang Thăng ôm chặt cậu vào lòng, hạ thể gắt gao ở bên nhau, hắn bắn vào bên trong cậu.
Văn Chiêu ôm lấy hắn vừa khóc vừa kêu, cả người run rẩy vì khoái cảm.

Giang Thăng ôm lấy cậu, vuốt ve thân thể đang run rẩy của cậu, chạm vào nơi kết hợp của bọn họ.
Họ lặng lẽ ôm nhau, Giang Thăng hôn lên tấm lưng đẫm mồ hôi của cậu, hắn đưa tay vuốt ve chiếc bụng nhô lên của cậu.
Khi Giang Thăng rút dương v*t ra khỏi cơ thể, tinh dịch bị tắc nghẽn ở bên trong từ từ chảy ra khỏi hoa huy*t.

Lỗ nhỏ bị cắm đến xé rách mở ra sang hai, khép không được làm tinh dịch chảy ra, tinh dịch trắng đục dính vào hoa huy*t sưng đỏ.
Văn Chiêu mở ra hai chân, bụng nhô lên, nhìn có vẻ dâm mỹ không ai sánh bằng được, cậu lớn bụng bị ** đến bắn nước tiểu, nhìn giống như bị chơi hỏng rồi.

Giang Thăng nhìn chằm chằm cậu không dời mắt được, bụng nhô lên cùng dấu vết loang lổ trên thân thể Văn Chiêu nhìn có lợi vẻ đẹp dâm mỹ kỳ quái.

Làm cậu hô hấp dồn dập, hắn tiến lại gần ôm Văn Chiêu liếm mặt cậu: “Tiểu Chiêu, anh yêu em nhiều lắm.” Văn Chiêu nâng lên cánh tay yếu ớt ôm lấy cổ của hắn, mệt mỏi nói: “Em cũng yêu anh nhiều lắm."
- -----------------------------------------
Mọi người đọc xong xin cho mình 1 ★ làm động lực nhé!
Đôi lời editor: xin lỗi mọi người vì ra chương lâu ???? do tuần này mình ktra rất nhiều nên không có TG edit lun..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Mùa đông ấm áp
  • Dịch: Mộng không thường.
Phần 4 END
THẤY MÙA XUÂN
  • Túng Hổ Khứu Hoa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom