Hot Vạn Cổ Ma Tôn (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 339: Bất ngờ xuất hiện, Luân Hồi Ý Cảnh

Khi Châu Tuyết Bình nghe con trai mình nói vậy, một tia sáng lạnh dần hiện lên trong mắt bà.

Người của Tiểu Trùng quốc sao?

Đây không phải là lần đầu tiên sau một cuộc tấn công bất ngờ của đại quân yêu ma thì phát hiện tung tích của Tiểu Trùng quốc.

Chỉ là, mấy lần trước, bọn họ đều chỉ từ vài manh mối mà suy đoán, không có chứng cứ xác thực. Nhưng lần này, con trai lại nói đã phát hiện ra sự tồn tại của đối phương.

Mặc dù đã phát huy toàn linh thức của mình nhưng bà không nhận thấy điều gì bất thường nhưng con trai bà là ai chứ. Đó chính là người đại sát tứ phương trong thế giới huyền huyễn. Bản thân không thể tìm ra nó, nhưng con trai nhất định có thể.

Châu Tuyết Bình vẫn bình tĩnh, nhưng linh lực trong cơ thể đã âm thầm được điều động.

Một khi có bất kỳ biến động nhỏ nào, bà ấy sẵn sàng tấn công ngay lập tức. Nhưng ngay sau đó, bà biết mình đã nghĩ quá nhiều, bà vẫn đánh giá thấp thực lực của con trai mình.

"Còn không ra? Không phải nghĩ rằng tôi đang gài bẫy các người đó chứ?" Lâm Tiêu cảm thấy buồn cười.

Vài người của Tiểu Trùng quốc này đã sử dụng một thuật che mắt mắt đặc biệt để trốn trong hư không và bất động.

Nếu là người khác, e rằng căn bản sẽ không phát hiện ra bọn họ. Nhưng dưới Thiên Cấp Long Đồng, tất cả các kỹ thuật che giấu sẽ vô dụng.Trừ phi thực lực vượt xa Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu hơi híp mắt lại, thần thức bắn ra, tay phải nắm lấy hư không rồi kéo bốn người mặc đồng phục ninja ra khỏi hư không.

"Cái gì?! Thật sự bị phát hiện rồi!"

"Làm sao có thể, bí thuật ẩn giấu của chúng ta đã bị nhìn thấu."

"Người Hoa Hạ này có vấn đề, giải quyết hắn!"

"Cùng nhau xông lên đi, không thể để người như vậy tồn tại trên thế giới này."

Bốn người họ sững sờ, sau đó mắt đầy sát khí lao về phía Lâm Tiêu.

Lần đầu tiên sau nhiều năm, kỹ thuật che giấu của họ dễ dàng bị nhìn thấu. Vì vậy, chắc chắn phải là tiểu tử Hoa Hạ này có vấn đề.

Đôi mắt của Lâm Tiêu đầy uy nghiêm. Nếu dám ra tay trước, thì không thể tùy ý các người được.

"Chết đi!" Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.

Vài đạo kiếm khí bắn ra, chém thẳng vào bốn người của Tiểu Trùng quốc. Một khi trúng, sẽ giết chết đối phương ngay tại chỗ.

Nhưng vào lúc này, giọng nói của tháp Thiên Đạo đột nhiên vang lên.

"Chờ một chút, chủ nhân, trong đó một người ý cảnh có chút kỳ lạ." Tháp Thiên Đạo lo lắng nói.

Lâm Tiêu nhướng mày, nắm chặt tay bằng tay phải và những luồng kiếm khí đó đột ngột dừng lại.

Đúng như vậy, trong hư không có một vết sâu cũng được tạo thành.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhhắn nhất.

Bốn người Tiểu Trùng quốc nhìn vết tích trong hư không, sắc mặt trắng bệch như giấy, ánh mắt vô cùng sợ hãi.

Họ cảm thấy rằng họ đã đi đến rìa của âm giới và đã cứu được sống.

Tiểu tử Hoa Hạ này là ai? Tại sao hắn mạnh mẽ như vậy?

"Các người tới đây với mục đích gì?" Lâm Tiêu lạnh lùng hỏi.

"Tại sao chúng tôi phải nói cho anh biết! Chẳng lẽ Đại Trùng Quốc chúng tôi không thể vào địa vực Hoa Hạ sao?"

"Muốn chém muốn giết thì mau chóng ra tay đi."

"Thời thế thăng trầm, chẳng bao lâu nữa sẽ đến phiên Đại Trùng Quốc chúng tôi thống trị thế giới."

"Mọi người trong tộc của anh sẽ bị Đại Trùng Quốc chúng tôi giẫm đạp."

Bốn người của Tiểu Trùng quốc mặc dù trên mặt tỏ ra sự kinh hoàng, nhưng cũng không có chút hoang mang ngược lại là sẵn sàng tử thủ.

Xét về loại ý thức này, người của Tiểu Trùng quốc rất có khả năng chấp hành. Họ có những phương pháp riêng để liên tục tẩy não người của mình.

"Yên tâm đi, gặp được tôi, các người muốn chết cũng khó." Lâm Tiêu nở một nụ cười quỷ dị.

Sau đó, trong sự ngỡ ngàng của bốn người kia, Lâm Tiêu vung tay, thi triển ra một đạo ánh sáng giam giữ tạm thời đưa bốn người của Tiểu Trùng quốc vào đó.

"Hả? Tiểu Tiêu, con thu bọn họ vào trong tháp Thiên Đạo rồi à?" Thấy vậy, mẹ liền hỏi.

Trong ký ức thần niệm mà bà hấp thụ, bà đã biết về những năng lực này của con trai mình.

"Đúng vậy, mẹ, những người này có chút tác dụng đối với con, giam cầm bọn họ trong tháp Thiên Đạo cũng chẳng khác gì giết bọn họ, mẹ chờ một chút, con đi thẩm vấn những người này." Lâm Tiêu giải thích.

“Ừm, được rồi, mẹ đợi con.” Mẹ có vẻ đã hiểu, nhưng dù sao đây cũng không phải mấu chốt. Bà ấy chỉ muốn biết tại sao những người của Tiểu Trùng quốc lại xuất hiện ở đây và mục đích của họ là gì.

Lâm Tiêu nói xong câu đó, liền phân ra một tia thần niệm, bắt đầu thẩm vấn bốn người kia.

Phải nói rằng, những người của Tiểu Trùng quốc này thực sự có cạy miệng.

Cho dù liên tiếp chết đi sống lại mấy lần, sau khi bị Tuế Nguyệt Hồi Tố tra tấn mấy lần, cũng vẫn không mở miệng.

"Chủ nhân, tu vi cao nhất trong bốn người chính là người kia, sở hữu một ý cảnh chi lực đặc biệt, cao hơn so với ý cảnh bình thường, thấp hơn so với ý cảnh cao cấp, ở khoảng giữa, hơn nữa hình như còn không hoàn chỉnh." Tháp Thiên Đạo nói.

"Ồ? Còn có chuyện như vậy nữa sao? Cụ thể là ý cảnh gì, ngươi có thể nhìn ra không?" Lâm Tiêu có chút kinh ngạc.

"Nếu như ta nhìn không lầm, có lẽ là có liên quan đến Luân Hồi Ý Cảnh." Tháp Thiên Đạo chần chừ một chút rồi nói.

Lâm Tiêu mở to mắt.

Luân Hồi Ý Cảnh? !

Ý cảnh này nghe có vẻ vô cùng phi thường.

"Chủ nhân, cứ xử lý những người này đi, ý cảnh hiếm thấy mà không hoàn thiện như vậy không có tác dụng gì đối với ta." Tháp Thiên Đạo thất vọng nói.

Lâm Tiêu nhìn bốn người Tiểu Trùng quốc với ánh mắt kiên định. Thực ra có rất nhiều cách để khiến loại người này mở miệng.

Lâm Tiêu đưa tay phải ra và khẽ lắc, một ngự ma ấn xuất hiện trên tay hắn.

Không chút do dự, hắn vung tay phải, ngự ma ấn trực tiếp bay ra, chui vào trong cơ thể của người có ý cảnh đặc biệt đó.

Trong chớp mắt, đã gieo hạt đã thành công.

"Nói đi, hãy kể lại mọi thứ một cách chi tiết." Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói.

Vài phút sau, ánh mắt Lâm Tiêu sáng lên.

“Mẹ, con đã hỏi ra mọi chuyện gì, kết quả thật sự không giống với những gì chúng ta nghĩ.” Lâm Tiêu nói.

Sau đó, Lâm Tiêu nói với mẹ mình tất cả thông tin mà hắn có được.

Người của Tiểu Trùng quốc không cấu kết với đại quân yêu ma. Không phải chúng không muốn mà yêu ma không thèm hợp tác với con người.

Lý do tại sao những người đến từ Tiểu Trùng quốc luôn xuất hiện "cực kỳ tình cờ" khi đại quân ỷêu ma tấn công không phải vì họ thông đồng với yêu ma, mà vì họ biết trước rằng đại quân ỷêu ma sẽ tấn công Hoa Hạ.

Mục đích họ đến đây là thừa nước đục thả câu.

Nhân lúc Hoa Hạ đang phòng thủ trước đại quân yêu ma, đã bí mật lẻn vào Hoa Hạ, đánh cắp các loại thông tin bí mật, vũ khí nóng và các bí tịch khác, v.v.

Chỉ có một lý do duy nhất khiến họ dự đoán hành động của đại quân yêu ma. Không lâu sau ngày thảm họa ở Tiểu Trùng quốc, một cường giả đặc biệt đã thức tỉnh.

Cường giả này được Tiểu Trùng quốc xếp vào loại bí mật cấp sss, và ngay cả những tai mắt và mật thám khác nhau của Hoa Hạ cũng không nhận ra sự tồn tại của hắn.

Sở dĩ không bị phát hiện cũng là bởi vì sự đặc biệt cường giả này. Cường giả đặc biệt này đã đánh thức một ý cảnh đặc biệt - Luân Hồi Ý Cảnh.

Cho đến nay, hắn đã phát triển ý cảnh này thành một năng lực rất mạnh mẽ.

Năng lực này được gọi là ... Hồi Đương!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn Cổ Chí Tôn
Vạn Cổ Chí Tôn
  • Thái Nhất Sinh Thủy
Chương 3822
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn Cổ Cuồng Đế
  • KK Cố Hương
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ tà đế

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom