• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Yêu Một Người Nợ Một Đời (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1039

Chương 1039:





“Lục Cẩn Phàm, em phát hiện ra anh cực kỳ vô liêm sỉ, buộc em phải tranh cãi với anh phải không? Trong tình cảnh đó, xung quanh em đều là kẻ thù, so với Thịnh Dịch Hàn thì đương nhiên anh an toàn hơn. Đó là bản năng của em… a….”





Hạ Mộc Ngôn còn chưa dứt lời thì móc áo lót đằng sau lưng đã bị anh cởi ra. Đồ lót bị cởi ra thì cũng thôi đi, nhưng hiện giờ cô vẫn còn đang cố gắng đè nén tác dụng của thuốc, cơ thể vô cùng nhạy cảm, làn nước ấm áp yếu ớt chảy qua lập tức kích thích cơ thể khiến cô run bắn lên, ánh mắt cũng mơ màng dần đi.





“Bản năng gì?”





Anh vừa nói vừa duỗi cánh tay vòng qua người, đưa cô ra khỏi bồn tắm, đặt cô ngồi lên bệ. Vì vừa ra khỏi mặt nước đã tiếp xúc với không khí lạnh nên cơ thể ửng hồng của cô lại lập tức run lên. Cô còn chưa kịp phản ứng thì anh đã hôn xuống. Khoảnh khắc Hạ Mộc Ngôn không thể kiềm chế mà mềm đi trong lòng anh thì anh lại áp cô vào vách tường ngay cạnh bồn tắm hôn sâu, khiến cô vứt bỏ toàn bộ những lời nói ngang ngạnh ra sau. Cô nhớ rõ mình định nói gì, nhưng cơ thể lại như sắp tan ra thành nước rồi.





Người Hạ Mộc Ngôn đẫm nước, nên quần áo trên người anh cũng bị thấm ướt theo. Hơi nước trong phòng tắm bốc lên, quần áo ướt sũng cũng dán chặt vào đường cong cơ thể anh. Hơi nước tràn ngập không gian trong phòng tắm, xung quanh họ chỉ còn cơ thể hầm hập dán sát vào nhau.





Hạ Mộc Ngôn ngồi không vững, dựa lưng vào vách tường. Cô buộc phải dùng cả hai tay túm lấy quần áo của anh để không bị ngã xuống. Toàn bộ lý trí của cô đều tan biến theo nụ hôn này.





Ngay khi cô gần như mất kiểm soát, chủ động giơ tay lên quấn quanh cổ anh hôn trả, thậm chí nép cả người vào lòng anh, thì nụ hôn bất chợt dừng lại, người đàn ông lùi ra khỏi người cô.





Vì anh lùi ra mà bàn tay đang bám lấy vai áo anh của Hạ Mộc Ngôn hụt hẫng, theo quán tính rơi thõng xuống bên chân mình.





Lý trí đắm chìm trong dục vọng đốt cháy toàn bộ dây thần kinh của cô. Cô mở bừng mắt, lông mi sũng nước, mê man nhìn người đàn ông mới vừa thay bộ quần áo mặc ở nhà nay lại bị ướt hơn một nửa: “Anh… anh làm gì thế…”





Anh đột nhiên hôn cô, khơi gợi ngọn lửa khao khát cô vất vả muốn dằn xuống, rồi lại buông ra.





Nhìn cô bị tra tấn như thế này thú vị lắm sao?





Vậy mà anh lại lấy khăn tắm phủ lên đầu cô. Lúc Hạ Mộc Ngôn nhíu mày lại, ánh mắt ửng hồng bối rối đầy ham muốn nhìn anh chằm chằm thì anh vẫn dùng khăn tắm lau khô mái tóc ướt nhẹp của cô, rồi lại lau nước trên người cô, động tác nhẫn nại đến lạ thường.





Cô khó chịu như có hàng nghìn con mèo đang cào trên da thịt. Hơn nữa cô còn cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay của anh qua lớp khăn lau đang cọ trên người mình. Ngọn lửa khát vọng và bất mãn kia như muốn tra tấn cô đến chết.





Hạ Mộc Ngôn không chịu đựng nổi, giơ tay lên quấn lấy cổ, ngẩng đầu cắn anh, cuống quýt khàn giọng nói: “Đừng lau nữa…”





Anh khàn giọng khẽ cười: “Em vốn đã tắm qua nước lạnh, bây giờ phải lau khô người đi thì mới không bị cảm.”





Gương mặt nóng hầm hập của cô không nhịn được mà cọ lên cằm của anh. Cô nhìn thân dưới anh đã nổi lên phản ứng, nhưng mặt vẫn điềm nhiên như không nên tức giận cắn mạnh lên cằm anh một cái.





“Đừng hành hạ em nữa! Anh muốn làm thì làm đi, nhân lúc em không còn lý trí… Lục Cẩn Phàm, anh còn không mau lên…” Giọng Hạ Mộc Ngôn mang theo nức nở: “Em không chịu nổi nữa!”





Anh cúi xuống hôn lên khóe môi cô, bình tĩnh nói: “Từ khi uống thuốc đến giờ cũng đã hơn ba tiếng rồi, chắc nhịn một lúc nữa thì thuốc sẽ tan đi hết. Nhịn nhé, hửm?”





Hạ Mộc Ngôn cuống quýt quấn chặt lấy lưng áo anh: “Không nhịn nổi!”





“Vậy em muốn gì? Hay muốn anh xuống cửa hàng đồ người lớn mua giúp em…”





Hạ Mộc Ngôn cố gắng vít lấy cổ, ngẩng đầu lên muốn hôn, áp sát cơ thể vào anh.





Xem như cô điên cũng được.





Cô thật sự không kiềm chế nổi nữa rồi!





Cặp mắt Lục Cẩn Phàm tối thẫm đi khi thấy hành động này của cô. Chiếc khăn tắm anh đang cầm bị quẳng xuống để rảnh tay ôm ghì lấy cô, anh cúi xuống đổi khách thành chủ mà hôn sâu hơn.





Hai người hôn nhau quay cuồng trong phòng tắm, sau đó anh bế xốc cô lên, đạp cửa phòng tắm ra, vừa hôn vừa bế cô đi thẳng vào phòng ngủ.





Lục Cẩn Phàm dễ dàng tháo bỏ lớp che chắn cuối cùng trên người cô. Lưng Hạ Mộc Ngôn trống không, ngã ngửa ra giường, chờ đón cơ thể anh áp xuống, cả hai người cùng đổ xuống giường.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom