• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ - Diệp Lăng Thiên (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 697-700

“Vậy cũng đúng, Diệp Sương cũng vậy, mấy ngày trước đã nghỉ hè rồi, giấu cả tôi, không thông báo cho tôi đã chạy đến công ty tôi làm nhân viên thực tập, tối qua tôi tan làm gặp con bé, con bé đi cùng mấy đồng nghiệp, tôi gọi con bé còn giả vờ không quen tôi, cứ ra sức chào tôi là Sếp Diệp, khiến tôi không hiểu ra làm sao, sau này con bé mới nói với tôi, nói là con bé không muốn người khác biết quan hệ giữa tôi và con bé, nói gì mà con bé chỉ muốn làm một nhân viên thực tập bình thường, đến công ty tôi học chút kinh nghiệm, cũng học trước xem ra xã hội phải giao tiếp với người khác như thế nào.

Nếu để người khác biết con bé là em gái của tôi, sao con bé có thể học tiếp những điều này nữa? Vậy con bé đến công ty thực tập cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Lúc đầu tôi còn cảm thấy khá buồn cười, nhưng về sau nghĩ lại, con bé nói cũng đúng, nên cũng kệ con bé.” Diệp Lăng Thiên nghĩ đến Diệp Sương, cười nói.

“Cậu… li hôn rồi?” Lục Oánh cười, uống một ngụm rượu vang, rồi hỏi Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên có chút ngỡ ngàng nhìn Lục Oánh, rồi gật đầu nói: “Đúng vậy.”

“Tò mò sao tôi lại biết đúng không? Lúc Diệp Sương nói chuyện trên mạng với Ưu Ưu, Ưu Ưu vừa nghe được tin này đã lập tức gọi điện thoại cho tôi rồi. Đứa trẻ Ưu Ưu này, đừng thấy bình thường nó ít nói chuyện với cậu, tiếp xúc cũng không nhiều, nhưng với một ân nhân cứu mạng, một người anh trai như cậu, con bé vẫn luôn rất quan tâm, tin tức về cậu con bé còn biết rõ hơn tôi. Về cơ bản đều là nghe ngóng từ chỗ Diệp Sương.” Lục Oánh cười, rồi lại nói: “Đời người nhiều thứ không được như ý, chuyện qua rồi thì đừng nghĩ đến nữa, nhất là chuyện tình cảm, càng là người thông minh sáng suốt, trong chuyện tình cảm lại càng dễ phạm hồ đồ, vậy nên, khi đối đãi với chuyện tình cảm này, có lúc vẫn cần phải học cách vờ hồ đồ, không phải từng có một nhà triết học từng nói, đời người khó mà hồ đồ sao, trong chuyện tình cảm, có lúc hồ đồ còn tốt hơn so với việc hiểu rõ.”

Diệp Lăng Thiên nghe Lục Oánh nói mấy câu sau, cảm thấy từng câu nói mà người phụ nữ này nói ra đều rất có lí, dù sao sự từng trải của người ta cũng bày ra đó. Hơn nữa Lục Oánh cũng không phải người phụ nữ bình thường, nếu là một người phụ nữ bình thường nhất định sẽ hỏi Diệp Lăng Thiên sao lại li hôn, vân vân, nhưng Lục Oánh lại không hỏi một câu nào, chỉ nói thẳng với Diệp Lăng Thiên đừng có nghĩ đến chuyện quá khứ nữa, tóm lại, Diệp Lăng Thiên biết, một người phụ nữ có thể đi đến đỉnh cao ngày hôm nay như Lục Oánh, chắc chắn là có lí do của nó.

“Đúng vậy, chị nói đúng lắm, chuyện tình cảm vốn không có đúng sai, phân tích quá rạch ròi, hiểu quá rõ ràng, cuối cùng cũng chỉ khiến mọi người đều tổn thương, còn không bằng hồ đồ một chút thì tốt hơn. Hương vị của rượu vang này đúng thật không tệ.” Diệp Lăng Thiên lại uống một ngụm nữa rồi nói.

“Điều này là đương nhiên rồi, ở bên ngoài không mua được đâu, có tiền cũng không mua được. Chỗ tôi vẫn còn không ít, cậu có muốn không? Nếu muốn thì lần sau tôi bảo tài xế mang qua cho cậu một ít, lúc rảnh rỗi, buổi tối trước khi đi ngủ uống một chút cũng không tệ đâu.”

“Được thôi, nhưng đừng cho nhiều quá, cho tôi bảy tám chai là đủ rồi.” Diệp Lăng Thiên cũng không khách sáo nói.

“Cậu đúng là không khách sáo chút nào nhỉ, có điều, tôi thích những người không khách sáo.” Lục Oánh nhịn cười nói, rồi lại hỏi Diệp Lăng Thiên: “Được rồi, chúng ta tám chuyện đến đây thôi, nói xem, lần này cậu vội bay từ Đông Hải đến đây tìm tôi là vì chuyện gì? Có phải bên công ty cậu xảy ra chuyện gì rồi không?”

Diệp Lăng Thiên lại uống một ngụm rượu vang nữa, rồi mất tự nhiên rút một điếu thuốc ra châm lửa. Lục Oánh nhìn Diệp Lăng Thiên rồi đứng dậy, đi đến bàn trà trong phòng khách, lấy cái gạt tàn từ bên dưới ra, đặt trước mặt Diệp Lăng Thiên. Tuy đây chỉ là một động tác nhỏ đến không thể nhỏ hơn nữa, nhưng lại khiến Diệp Lăng Thiên rất cảm động, dù sao thân phận của Lục Oánh cũng khác biệt, nếu là một người khác, hoàn toàn có thể không đích thân đi lấy gạt tàn cho Diệp Lăng Thiên, điều này đã chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ lúc Lục Oánh đối xử với Diệp Lăng Thiên vẫn luôn dùng tấm lòng thành, tuyệt đối không đặt lợi ích lên đầu, nếu không bà sẽ không thể đối xử với Diệp Lăng Thiên như thế này.




“Hai chuyện, một chuyện của công ty, một chuyện riêng của tôi. Nhưng thực tế cũng có thể tính là một chuyện thôi, nhất thời cũng không nói rõ được, nhưng mà, lần này tôi thật sự cần sự giúp đỡ của chị, người tôi có thể nghĩ đến cũng chỉ có chị thôi.” Diệp Lăng Thiên nghĩ một lúc rồi nói.

“Nói từng chuyện một đi, dù sao sáng mai tôi cũng không có việc gì, tối nay có rất nhiều thời gian, cậu có thể từ từ mà nói, đã lâu rồi tôi cũng không nói chuyện với người khác, hiếm có một cơ hội để cậu có thể yên tĩnh ngồi ở đây nói chuyện, vậy nên, không vội. Muộn chút nữa tôi có thể bảo thư ký ra ngoài mua ít đồ ăn khuya tới.” Lục Oánh cười nói.

Diệp Lăng Thiên hút một hơi thuốc, rồi bắt đầu nói: “Nói chuyện đầu tiên trước đi, chuyện này chính là tôi muốn tìm tập đoàn Đại Đường của chị để cấp vốn cho công ty chúng tôi.”

“Cấp vốn? Sao công ty của cậu đang yên đang lành lại muốn cấp vốn? Tôi nhớ hai công ty của cậu, có một công ty ẩm thực và một công ty vệ sĩ, hình như đều không cần cấp vốn mà nhỉ? Chẳng lẽ cậu chuẩn bị đầu tư quy mô lớn sao?” Lục Oánh có chút tò mò.

“Không phải, tôi mới thành lập một công ty, một công ty thực phẩm, thật ra công ty thực phẩm này đã được chuẩn bị rất nhiều năm rồi, theo sự điều tra và tính toán của chúng tôi, khả năng phát triển của công ty thực phẩm này rất không tệ, bây giờ đã đến lúc rồi, vậy nên cũng bắt đầu hành động rồi.

Nhưng trong quá trình hoạt động thực tế, chúng tôi nhận ra chuỗi vốn của chúng tôi không đủ để cung ứng, về mặt tiền vốn tồn tại một vấn đề rất lớn, chúng tôi đã làm nghiên cứu và phân tích rất nhiều lần, kế hoạch của chúng tôi là áp dụng cách tiếp cận dần dần rồi gia tăng đầu tư, nhưng tôi cho rằng cách này rất không khả dụng, ít nhất so với việc đầu tư một lần duy nhất thì tệ hơn rất nhiều, cũng mạo hiểm hơn rất nhiều, hơn nữa, còn lãng phí rất nhiều tiền vốn và thời gian, quan trọng nhất là rất bất lợi với sự phát triển của hai công ty kia.

Vậy nên sau nhiều lần nghiên cứu, chúng tôi vẫn quyết định tiến hành xin cấp vốn.” Diệp Lăng Thiên vừa nói, vừa lấy một phần tài liệu trong túi ra đưa cho Lục Oánh rồi nói tiếp: “Đây là tất cả tài liệu về công ty thực phẩm của chúng tôi, kế hoạch phát triển và kế hoạch chi tiết đều ở trong đó, chị có thể xem xem.”

Lục Oánh nhận lấy phần tài liệu, xem qua một ít rồi đặt xuống bàn nói: “Cái này sáng mai tôi sẽ xem, cậu nói tôi nghe trước, cậu cần cấp bao nhiêu vốn, rồi cấp vốn bằng cách nào.”

“Theo kế hoạch của chúng tôi, chúng tôi còn thiếu ba trăm chín mươi tỉ, vậy nên, chúng tôi muốn xin cấp ba trăm chín mươi tỉ. Còn về cách cấp vốn, có hai cách, cách thứ nhất là mời mọi người trực tiếp đầu tư vào công ty thực phẩm này, cách thứ hai là trực tiếp đầu tư cho tập đoàn chúng tôi, bây giờ tôi đã chuẩn bị tổ chức lại mấy công ty trong tay rồi gộp thành tập đoàn rồi, chắc vài tháng nữa là có thể hoàn thành rồi.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.

“Cậu muốn dùng cách nào để tiến hành xin cấp vốn?”

“Nếu từ góc độ của tôi và của công ty mà nói, đương nhiên tôi mong là có thể được cấp vốn bằng cách hai, dù sao chỉ riêng công ty thực phẩm mà nói, khoản đầu tư của chúng tôi trong giai đoạn đầu quá ít, tôi dùng hết toàn bộ số vốn có thể huy động rồi, bao gồm số tiền thế chấp hai công ty và nhà, xe riêng của tôi thì mới góp được hai trăm bốn mươi tỉ, nếu mọi người trực tiếp cấp vốn cho công ty thực phẩm, vậy chúng tôi chắc chắn không thể nào chiếm vị trí chủ đạo được, về điều này, tôi thực sự không quá chấp nhận được.” Diệp Lăng Thiên có gì nói đó.
Nghe lời Diệp Lăng Thiên nói, Lục Oánh không khỏi cười, nói: “Cậu đúng thật là có gì nói nấy nhỉ, cậu làm như vậy đâu giống với bàn bạc chuyện kinh doanh, nào có ai bàn chuyện kinh doanh như cậu.”

“Tôi không phải đang bàn chuyện kinh doanh, nếu là bàn chuyện kinh doanh, người tới đây đã không phải tôi rồi. Tôi cảm thấy đối với chị, tôi không cần thiết phải nói mấy lời khoác lác, mánh khóe hay tính toán gì cả, tôi thích có gì nói nấy.” Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nói.

Nghe Diệp Lăng Thiên nói như vậy, Lục Oánh cũng thu lại nụ cười, nói với Diệp Lăng Thiên: “Xin lỗi, tôi không nên trêu đùa như vậy. Lăng Thiên, nếu cậu đã coi trọng tôi, có gì nói nấy với tôi, vậy tôi cũng thành thật với cậu. Lần đầu tư này của cậu cho dù có áp vào tập đoàn Đại Đường của chúng tôi thì cũng không phải một khoản đầu tư nhỏ, dù sao cũng là số đầu tư vài trăm tỉ, hơn nữa, gần đây tập đoàn Đại Đường của chúng tôi đang bàn bạc một chuỗi đầu tư lớn, trong tay chúng tôi có lẽ không còn quá nhiều vốn để đầu tư sang mảng khác.

Nhưng mà, nếu cậu đã nói với tôi, tôi chắc chắn sẽ nghiêm túc suy nghĩ chuyện này. Có điều chúng ta công tư phân minh, tuy tôi và cậu là bạn bè, nhưng chuyện đầu tư này dù gì cũng là chuyện công, tập đoàn Đại Đường không phải của một mình tôi, mà công ty của cậu cũng không phải của một mình cậu, có đúng không, chúng ta đều buộc phải phụ trách với công ty và những cổ đông khác, tôi tỏ rõ thái độ với cậu như này đi, sáng mai tôi sẽ nghiêm túc xem số tài liệu cậu đưa cho tôi, nếu tôi cảm thấy hạng mục này của công ty cậu quả thật không tệ, rất có tương lai, tôi sẽ cho những người của các bộ phận liên quan của tập đoàn Đại Đường tiến hành đánh giá, đánh giá xong nếu cảm thấy khả thi, chúng tôi đương nhiên sẽ tìm đến công ty của cậu bàn chuyện hợp tác.

Đây là điều đầu tiên, thứ hai, cụ thể sẽ đầu tư bao nhiêu và dùng cách gì để tiến hành đầu tư, đến lúc đó hai bên chúng ta tiến hành đánh giá, thương lượng rồi sẽ quyết định, dù sao đây là việc đầu tư, không thể làm bừa được. Thứ ba, nếu sau khi đánh giá, tập đoàn Đại Đường chúng tôi cảm thấy hạng mục này không ổn, cậu yên tâm, tôi cũng sẽ giới thiệu cho cậu những người đầu tư khác có cùng chí hướng. Cậu yên tâm, chỉ cần hạng mục này của cậu đủ tốt thì không lo không gom được tiền. Điều này cậu có thể yên tâm, tôi có thể đảm bảo với cậu.”

“Được, đây cũng chính là điều tôi muốn nói với chị, tôi cũng mong đây là một mối hợp tác kinh doanh bình thường, không muốn kéo theo cả tình cảm cá nhân giữa tôi và chị vào, hơn nữa, tôi cũng rất tự tin về hạng mục này của chúng tôi, thật ra, tôi không nhất định phải gom được khoản vốn này, không có khoản vốn này chúng tôi vẫn có thể làm được hạng mục này, chỉ cần bỏ ra khoảng vài trăm tỉ và vài năm nữa thôi, đây cũng thuộc về sự lựa chọn sau đó rồi đúng không. Tôi tìm chị bàn chuyện này thật ra cũng là vì tôi tin vào chị và tập đoàn Đại Đường, nếu là doanh nghiệp khác, có lẽ tôi sẽ không chấp nhận phần cấp vốn này.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Cậu đúng là có cá tính đấy, sau khi mài dũa và đi sâu vào giới thương trường mà vẫn còn giữ được cá tính của mình, đây đã là một điều rất đáng quý rồi.” Lục Oánh đột nhiên cảm thán, rồi nói: “Chỗ cậu vẫn còn vài phần tài liệu, đều là đưa cho tôi sao? Đưa tôi đi sáng mai tôi sẽ xem thật kĩ, hôm nay muộn quá rồi, đầu óc cũng không còn tỉnh táo nữa, chỉ có thể để mai rồi xem thôi.”

“Ừm, số tài liệu này là thông tin về hai công ty còn lại của tôi, còn có cả một số kế hoạch của việc tôi gộp công ty lại thành tập đoàn cũng ở trong đó, chị có thể xem thật kĩ.” Diệp Lăng Thiên gật đầu, rồi đưa tài liệu cho Lục Oánh.

“Được, tôi nhất định sẽ xem thật kĩ. Được rồi, chuyện này cứ chốt như vậy đi, chiều mai cậu hãy rời đi, sáng mai tôi xem xong sẽ nói cho cậu ý kiến của tôi. Bây giờ nói chuyện thứ hai đi.” Lục Oánh nhìn Diệp Lăng Thiên nói.

“Chuyện thứ hai thật ra cũng không khác gì lắm so với chuyện thứ nhất, nhưng chuyện thứ hai là chuyện riêng của tôi, không liên quan gì đến công ty, hơn nữa, chuyện này khác với chuyện đầu tiên, chuyện này tôi thật sự cần sự giúp đỡ của chị, hơn nữa còn có chút gấp rút.” Diệp Lăng Thiên hút một hơi thuốc rồi nói với Lục Oánh.

“Cậu nói đi, có chuyện gì? Chỉ cần có thể giúp được thì tôi sẽ giúp.”

“Tôi mong chị sẽ thu mua một số cổ phần của một trong hai công ty của tôi.”




“Hả? Tại sao?” Lục Oánh mở lớn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên, yêu cầu này của Diệp Lăng Thiên quả thật bà không ngờ tới.

“Vì, tôi đang cần gấp một trăm hai mươi tỉ.” Diệp Lăng Thiên không muốn che giấu gì cả, có gì nói nấy.

Lục Oánh nhìn Diệp Lăng Thiên, không nói gì ngay, một lúc sau mới nói: “Có thể nói cho tôi là tại sao không? Tôi muốn biết rốt cuộc cậu đã gặp khó khăn gì.”

Diệp Lăng Thiên lại châm một điếu thuốc nữa, hút một hơi thuốc rồi nói: “Thật ra chuyện này không phải vì bản thân tôi, là một người bạn của tôi, người bạn rất rất tốt, chuyện của cô ấy tôi không thể không giúp.

Ba cô ấy, một phần tử tri thức trung thực, một người làm về mảng nghiên cứu, bị người ta lừa, lừa cùng nhau mở một công ty, đối phương là bạn tốt của ba cô ấy, nào biết đối phương lại lừa ông ấy, lừa ông ấy thành pháp nhân của công ty đó, ba cô ấy không biết cái gì cả, chỉ cảm thấy là đang giúp đỡ bạn bè, bèn đi đăng kí công ty, rồi chưa từng quản lí đến nó. Mà bây giờ lại đột nhiên bị cảnh sát bắt đi, nói là ông ấy gây quỹ bất hợp pháp.

Hóa ra, người bạn kia của ông ấy mở công ty này là để tiến hành gây quỹ bất hợp pháp, tổng số tiền mà ông ta gây quỹ khoảng một trăm hai mươi tỉ, rồi ôm tiền chạy trốn rồi, không thể tìm ra được nữa, bây giờ ba cô ấy là pháp nhân của công ty, buộc phải gánh chịu mọi thứ, nếu không sẽ bị phán tội, tuổi tác ba cô ấy đã lớn rồi, không thể chịu nổi nữa.

Hơn nữa, cô ấy là người bạn rất tốt của tôi, cũng có ơn với tôi, có thể nói không có cô ấy thì không có tôi ngày hôm nay, vì vậy việc này tôi buộc phải giúp, tôi phải gom được một trăm hai mươi tỷ giúp ba cô ấy trả lại số tiền này cho những người đầu tư, chỉ có như vậy mới có thể khiến tội của ông ấy được giảm nhẹ, hơn nữa còn có thể miễn được án phạt, số vốn tôi có thể huy động cùng với toàn bộ số tiền thế chấp đều đã đổ hết vào công ty mới rồi, tôi không còn cách nào khác, điều duy nhất có thể làm là bán số cổ phần này.”

“Một trăm hai mươi tỷ, là cậu cho hẳn bạn cậu hay là cho vay?” Lục Oánh hỏi.

“Điều này quan trọng sao?”

“Đối với cậu mà nói thì không quan trọng, nhưng với tôi thì nó quan trọng, tôi hi vọng có được đáp án.” Lục Oánh cười hỏi.

“Thật ra cũng như nhau cả, bất kể là cho vay hay cho cũng giống nhau thôi, nhà cô ấy chỉ là gia đình làm công ăn lương bình thường, cho dù cả nhà có vất vả làm cả đời cũng không thể nào gom đủ một trăm hai mươi tỷ, vậy nên, tôi chưa từng nghĩ đến việc đòi tiền bọn họ, số tiền này coi như là tôi bỏ ra, thực ra cũng không có gì khác biệt cả, đúng không? Tiền hết rồi có thể kiếm, chỉ cần nghĩ cách, kiểu gì cũng sẽ kiếm được tiền. Nhưng người không còn nữa, thì sẽ là mãi mãi không còn nữa.” Diệp Lăng Thiên cười nói.
“Một trăm hai mươi tỉ không phải một số tiền nhỏ, đối với ai mà nói cũng vậy, bao gồm cả tôi. Cậu cứ đưa cho cô ấy một trăm hai mươi tỉ như vậy cũng không cần trả lại, chuyện quan trọng nhất là cậu còn chưa có nhiều tiền như thế, cậu không tiếc chút nào sao?” Lục Oánh hỏi tiếp.

“Tôi không phải một người thích tiền, tôi cũng không phải quá nhạy cảm với tiền, tiền nhiều đối với tôi mà nói thật ra cũng là một con số mà thôi, trong lòng tôi, tiền không bao giờ quan trọng bằng người cả, càng không quan trọng bằng tình cảm, giống như những gì tôi vừa nói, tiền hết rồi có thể kiếm tiếp, nhưng người mất rồi thì sẽ thật sự mất.”

“Được, chỉ dựa vào câu nói này của cậu, việc này tôi sẽ giúp, tôi không cần cổ phần gì đó của cậu, nói thật, mấy công ty của cậu thì đáng bao nhiêu chứ? Cho dù cậu phát triển nhanh chóng, công ty cậu cũng chỉ là một công ty mới gây dựng vài năm mà thôi, chắc cũng không vượt quá một nghìn năm trăm tỉ đâu nhỉ.

Nếu thật sự như cậu nói, phía bên kia kêu tôi cấp vốn hơn ba trăm tỉ, bên này lại bán cho tôi một trăm hai mươi tỉ tiền cổ phần, cậu cảm thấy mấy công ty của cậu khi thành lập thành tập đoàn sẽ gọi là tập đoàn Lão Binh hay tập đoàn Đại Đường đây? Vậy cậu khổ sở làm mọi thứ không phải vô ích rồi sao? Một trăm hai mươi tỷ này xem như là tôi cho cậu vay đi, lát nữa cậu đưa số thẻ ngân hàng của cậu cho tôi, tôi sẽ gửi tiền qua đó. Tuy trong người tôi cũng không có quá nhiều tiền, nhưng một trăm hai mươi tỉ thì vẫn có. Lúc nào có tiền thì cậu hãy trả cho tôi.” Lục Oánh nhẹ nhàng nói.

“Như vậy… như vậy… sao mà được? Tôi…” Diệp Lăng Thiên có chút kinh ngạc, không biết nên trả lời Lục Oánh như thế nào.

“Có gì mà không được? Cậu vì bạn bè mà không chút do dự bỏ ra một trăm hai mươi tỉ, chẳng lẽ tôi còn không thể cho bạn bè vay một trăm hai mươi tỉ sao? Sao nào? Cậu thấy tôi không đủ nghĩa khí đến vậy sao?” Lục Oánh cười nói.

“Tôi không có ý này, nếu tôi có ý này thì tôi đã không đến tìm chị rồi. Như vậy đi, tôi viết giấy nợ cho chị, tính theo lãi suất cùng thời hạn của ngân hàng đi.” Diệp Lăng Thiên nghĩ một lúc rồi nói.

“Vẫn không tin tôi sao? Được rồi, tôi nói thật với cậu vậy, tuy tôi quả thực có tiền, nhưng không có tiền của ai là từ trên trời rơi xuống, tiền cũng không phải rau cải, tiền của tôi không phải ai tới vay tôi cũng cho vay đâu, tóm lại con người tôi quản tiền rất chặt, rất ít khi tồn tại vấn đề tiền bạc với người nào đó, vì tôi không thích. Nhưng, cậu thì không giống vậy, tôi coi cậu là bạn bè.

Hơn nữa còn xem cậu là em trai của tôi, nếu tôi đã đồng ý cho cậu vay tiền thì cũng chưa từng nghĩ đến chuyện này, giống như cậu nói đó, trong lòng tôi, tình cảm còn quan trọng hơn tiền nhiều, điều này chúng ta rất giống nhau, vậy nên, đừng để chút lãi đó của cậu sỉ nhục tình cảm giữa chúng ta, nếu là như vậy thì tôi không cho vay nữa.” Lục Oánh lắc đầu, rồi cười nói: “Được rồi, chuyện của cậu nói xong rồi nhỉ, có muốn uống thêm một ly nữa không? Không biết tại sao tối nay nói chuyện với cậu lại rất vui, đã rất lâu tôi không nói chuyện với người khác mà vui đến vậy rồi.”

Tuy là hỏi Diệp Lăng Thiên, nhưng Lục Oánh đã mở một chai rượu khác ra rồi, sau đó rót cho Diệp Lăng Thiên và bản thân một lý. Rồi nâng ly lên đi đến ban công: “Mỗi ngày phải gặp đủ các loại người, quan viên chính phủ, lãnh đạo, nhà khởi nghiệp, mọi người ở cùng nhau nói chuyện khí thế ngút trời, thật ra trong lòng ai nấy cũng đều có tính toán riêng, toàn nói những lời giả tạo, tôi nói cậu nghe, con người đứng ở vị trí càng cao thì càng không có bạn bè, giống như tôi, trước kia lúc tôi không có tiền, công ty cũng chưa có thì có rất nhiều bạn bè.

Nhưng mà, giờ tôi có tiền rồi, công ty cũng xem như đủ lớn mạnh rồi, những người bạn bè trước kia đều không thấy đâu nữa, bây giờ gặp được tôi đều có cảm giác kính trọng như xa cách, hoặc không thì tâng bốc nịnh bợ tôi, cũng không còn cảm giác như ban đầu nữa, lâu dần cũng không còn thứ gọi là tình bạn nữa, đến bây giờ bên cạnh tôi, cho dù là một người để nói chuyện cũng không có, nghĩ thì cảm thấy bản thân cũng rất đáng thương đó, mỗi ngày trôi qua cũng đều rất mệt mỏi.”




“Nhưng cậu thì khác, con người cậu rất kì lạ, trong mắt cậu dường như tất cả mọi người đều giống nhau, trong mắt cậu không có quá nhiều giá trị quan của thế tục, người khác đều phân chia mọi người ra thành những cấp bậc khác nhau nhưng cậu thì không, như người khác, gặp được tôi đều nịnh bợ, nhưng cậu thì không, con người cậu rất thật, đây là điều tôi thích nhất ở cậu, điểm này chúng ta quả thật rất giống nhau. Vậy nên, tối nay nói chuyện với cậu tôi cảm thấy rất vui, vì không cần cảnh giác cũng không cần suy tính quá nhiều vấn đề, trong lòng nghĩ thế nào thì nói như thế, làm như thế, đã rất lâu tôi không có cảm giác này rồi, cậu nói xem, con người ta sống đến thời điểm này như tôi có phải có hơi đáng thương không?” Lục Oánh quay sang nhìn Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Ông trời công bằng lắm, chị có được vài thứ thì buộc phải mất đi vài thứ. Ông trời không thể nào chỉ thiên vị mình chị, khiến chị có được mọi thứ, chị nói có đúng không? Thật ra không có gì phải oán giận cả, hãy nghĩ nhiều về những thứ mình có được, trong lòng tự nhiên sẽ cảm thấy cân bằng hơn.” Diệp Lăng Thiên bước đến bên cạnh Diệp Lăng Thiên, uống một ngụm rượu vang nói.

“Cậu đúng là không biết an ủi người khác, có ai lại an ủi như cậu sao?” Lục Oánh trợn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó lại nhìn bể bơi của một ban công khác, nói với Diệp Lăng Thiên: “Buồn ngủ không?”

“Không, đã ngủ cả chiều nay rồi.”

“Được, nếu đã không buồn ngủ thì bơi cùng tôi đi, đột nhiên lại muốn bơi rồi.” Lục Oánh chỉ vào bể bơi nói.

“Muộn như vậy rồi còn bơi? Lát nữa chị còn có thể ngủ sao?”

“Cậu sai rồi, trước khi ngủ, vận động một chút càng tốt cho chất lượng của giấc ngủ, hơn nữa còn có thể giảm béo, không bị béo phì. Đợi tôi ở đây, tôi đi thay đồ bơi.” Lục Oánh nói xong rồi đi vào phòng.

Diệp Lăng Thiên cười, thật ra, anh cũng cảm thấy tối nay ngồi ở đây uống rượu vang nói chuyện với Lục Oánh vô cùng vui vẻ, đã lâu anh không có cảm giác này rồi. Khoảng thời gian rất lâu trước kia, anh gần như chỉ sống một mình. Anh không phải một người ít nói, chỉ là từ trước tới nay, từ sau khi Lý Vũ Hân rời khỏi anh thì bên cạnh anh đã thiếu đi một người có thể tâm sự, anh cũng rất ít khi nói chuyện vui vẻ với người khác như vậy.

Diệp Lăng Thiên nhìn căn phòng này của Lục Oánh, rõ ràng, đây là căn phòng tổng thống thường được nghe nói, rất xa xỉ, nhất là cái bể bơi ở ban công này.

Đúng lúc này, thấy Lục Oánh đi ra ngoài, lúc Diệp Lăng Thiên quay người lại nhìn Lục Oánh, nói thật, anh có chút kinh ngạc. Tuổi tác cụ thể của Lục Oánh là bao nhiêu thì Diệp Lăng Thiên không rõ, nhưng ít nhất cũng hơn bốn mươi tuổi rồi, nhưng mà, phụ nữ ở độ tuổi này lại có một vóc dáng tiêu chuẩn vô cùng hiếm có. Lục Oánh mặc một bộ đồ bơi, bộ đồ bơi không xem là rất cá tính nhưng cũng không bảo thủ, là một bộ bikini tiêu chuẩn, nhưng vì vóc dáng Lục Oánh rất đẹp nên mới có thể khiến người ta cảm thấy kinh diễm, gợi cảm. Đây là lần đầu tiên Diệp Lăng Thiên thấy được vóc dáng chân thật của Lục Oánh, bình thường Lục Oánh đều mặc đồ công sở.
“Nhóc, gì mà nhìn tôi dữ vậy? Đến cái tuổi này rồi thì còn gì đáng nhìn đâu chứ?” Lục Oánh nhìn ánh mắt của Diệp Lăng Thiên, cũng không mất tự nhiên, cười mắng đùa. Đây chính là điểm khác biệt giữa một người phụ nữ trưởng thành như bà so với những cô gái đôi mươi, nếu là những cô gái đó, e là đã đỏ mặt đến tận mang tai rồi.

“Không, chị rất đẹp, vóc dáng rất đẹp.” Diệp Lăng Thiên cũng không thấy quá ngại ngùng, nói thẳng, chủ yếu là Lục Oánh rất thoải mái, đương nhiên anh cũng cảm thấy rất thản thiên.

“Già rồi, không đẹp nữa.” Lục Oánh cười, đi thẳng đến bên bể bơi, hỏi Diệp Lăng Thiên: “Cậu biết bơi không?”

“Chị bơi đi, tôi không mang quần áo tới, tôi nhìn chị bơi là được rồi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói, anh không quá hứng thú với việc bơi lội, hơn nữa, anh cũng không quen để trần trước mặt người khác.

“Đúng là nhạt nhẽo, vậy tôi xuống dưới đây.” Lục Oánh nói xong liền nhảy vào bể bơi bắt đầu bơi, Diệp Lăng Thiên đột nhiên phát hiện, Lục Oánh bơi rất tốt, tư thế rất tiêu chuẩn, kĩ thuật lấy hơi cũng vô cùng tốt, vừa nhìn đã biết là đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp. Lục Oánh bơi ở dưới bể bơi hai vòng rồi bơi ra chỗ cạnh Diệp Lăng Thiên.

“Chị bơi rất tốt, tư thế rất tốt, từng được huấn luyện chuyên nghiệp nhỉ?” Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Ừm, từ nhỏ tôi đã thích bơi rồi, sau này lượng công việc nhiều, mỗi ngày đều ngồi đó không vận động gì, cảm thấy rất khó chịu, về sau dã mời một huấn luyện viên chuyên nghiệp mời tôi bơi, mỗi ngày đều bơi, xem như là luyện tập với giảm cân. Tôi nói cậu nghe, không phải tôi tự khen mình đâu, bất kể tốc độ bơi hay sức bên của tôi đều rất tốt đó, người bình thường bơi không lại tôi đâu, có muốn thi thử xem không?”

“Thôi bỏ đi, tôi chỉ là một người nghiệp dư, sao bơi lại chị được?” Diệp Lăng Thiên chủ động nhận thua.

“Một tên nhóc trẻ tuổi, một người đàn ông, sao lại nói không được chứ?” Lục Oánh cười, đột nhiên hất nước dưới bể bơi lên người Diệp Lăng Thiên, khiến toàn thân Diệp Lăng Thiên ướt sũng.

Diệp Lăng Thiên bị dọa một phen, có chút tức giận nói: “Chị làm gì đấy?”

“Sao nào? Giận rồi à? Giận rồi, có bản lĩnh thì xuống đây đuổi theo tôi đi, nếu cậu bắt được tôi thì xem như cậu giỏi.” Lục Oánh quay người bơi ra giữa bể bơi, nhìn Diệp Lăng Thiên cười khiêu khích.

Thấy Lục Oánh đột nhiên lộ ra tính khí trẻ con như vậy, Diệp Lăng Thiên cũng bắt đầu trẻ con theo, nói: “Được, chị đợi đó cho tôi.” Nói xong cũng không quan tâm gì nữa, đứng trên bể bơi cởi quần áo ra.

“Cậu làm thật à?” Lục Oánh nhìn dáng vẻ của Diệp Lăng Thiên cười lớn: “Nhìn không ra đó, vóc dáng cậu lại đẹp đến vậy.”




“Đứng yên đó, tôi đến đây, để tôi bắt được thì tôi không tha cho chị đâu.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên tháo tất ra.

“Được thôi, chỉ cần cậu có cái bản lĩnh này, tôi nhắc cậu trước nhé, tôi từng luyện qua đó.”

Diệp Lăng Thiên cười, rồi nhảy thẳng xuống nước, Lục Oánh không để ý, nghĩ Diệp Lăng Thiên không thể nào đuổi kịp bà được, nhưng thấy Diệp Lăng Thiên nhảy xuống nước xong, tư thế và tốc độ đều rất đáng kinh ngạc, bà cũng không dám ở nguyên chỗ cũ đợi Diệp Lăng Thiên nữa, liền vội bơi đi.

Nhưng mà, cho dù Diệp Lăng Thiên từng được huấn luyện chuyên nghiệp cũng không thể nào so được với Diệp Lăng Thiên, người như Diệp Lăng Thiên không phải kiểu người bình thường, có thể xem như là kiểu người toàn năng, tinh thông mọi thứ, huống chi Diệp Lăng Thiên còn vô cùng nổi bật. Chỉ bơi một lát, Diệp Lăng Thiên gần như đã đuổi kịp Lục Oánh rồi. Lục Oánh có chút hoảng loạn, ra sức tăng tốc độ bơi, nhưng dù thế nào đi chăng nữa bà cũng không phải đối thủ của Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên bơi rất nhanh, đuổi theo Lục Oánh từ phía sau, chẳng mấy chốc đã vươn tay ra bắt được một chân của Lục Oánh, rồi dùng lực kéo về phía sau.

Lục Oánh bị Diệp Lăng Thiên giữ chân lại liền lớn tiếng hét lên, liều mạng giãy giụa trốn thoát, nhưng đối thủ là Diệp Lăng Thiên đó, bà bị Diệp Lăng Thiên mạnh mẽ kéo lại.

Diệp Lăng Thiên đứng trong bể bơi, kéo Lục Oánh về phía mình, sau đó một tay ôm eo Lục Oánh lại, giữ chặt bà, cười nói: “Bắt được rồi này?”

“Cậu là đồ lừa đảo, bơi nhanh như vậy còn nói là không biết bơi.”

Sau đó, hai người cứ đứng đối diện nhau trong bể bơi như vậy, nước trong bể không sâu, vừa hay đến vị trí ngực của Lục Oánh, cũng vừa đến phần eo của Diệp Lăng Thiên.

***

Diệp Lăng Thiên rút một điếu thuốc ra hút, hút vài hơi rồi nhìn Lục Oánh trong lòng mình, muốn nói gì đó lại thôi.

“Sao? Muốn xin lỗi tôi à?” Lục Oánh nhìn Diệp Lăng Thiên cười nói.

Diệp Lăng Thiên gật đầu nói: “Ừm, ban nãy kích động quá, vốn không nên xảy ra những chuyện này, tôi… tôi cũng không thể nói rõ tại sao tôi lại như vậy nữa.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom