• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ - Diệp Lăng Thiên (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 569-572

“Chỉ cần ông thành thành thật thật nói rõ tất cả sự tình, đương nhiên tôi sẽ thả ông xuống. Muốn chịu ít đau khổ hơn thì chính mình cũng nhanh nói đi.” Diệp Lăng Thiên không để ý đến Lưu Thượng Vinh, nói thẳng.

“Có ba người, ba người này đều là những người chuyên gia làm những chuyện này, có quan hệ nhiều năm với tôi. Bao gồm cả việc bỏ thuốc lần trước ở trong tiệm cơm cũng đều là do mấy người này làm.”

“Ai làm thì tôi mặc kệ, tôi cũng không muốn truy cứu, hiện tại tôi chỉ muốn biết, trong tay ai có video, nói phương thức liên lạc cùng địa chỉ của những người này cho tôi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.

“Cái này…’ Lưu Thượng Vinh nghe được Diệp Lăng Thiên nói muốn tên và địa chỉ gia đình, lập tức liền do dự.

“Thế nào? Lại không nhớ gì cả sao? Có phải là muốn tôi cho ông thêm tỉnh táo hơn?” Diệp Lăng Thiên trừng mắt nhìn Lưu Thượng Vinh.

“Không không không.” Lưu Thượng Vinh vội vàng nói.

“Vậy thì ông mau nói đi, thời gian càng lâu, người khó chịu chính là ông, hơn nữa thời gian của tôi có hạn, ông đừng ở đây kiểm tra sự kiên nhẫn của tôi.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.

“Tôi nói, tôi nói, người làm chuyện này là người am hiểu về máy tính, trình độ công nghệ rất cao, bình thường có việc cần xử lý ở trên mạng, thì tôi đều tìm anh ta. Lần này người lấy video ở trên máy tính đều là anh ta, bao gồm ở chuyện đăng video lên trên mạng cũng là do anh ta làm.”

“Tên là gì? Nhà ở đâu?”

“Tên thật là gì tôi cũng không biết, tôi chỉ biết rằng tất cả mọi người gọi anh ta là Tiểu Ngũ, ở tại XXXX.”

“Ông có thể bảo đảm là anh ta ở chỗ này sao?”

“Chắc chắn, bình thường tôi đều trực tiếp đi tìm anh ta, người này là một tên trạch nam, bình thường cũng không đi ra ngoài, một tháng nhiều nhất chỉ đi ra ngoài một lần mua sắm, thời gian còn lại đều chơi máy tính. Anh qua đó chắc chắn có thể tìm được anh ta.”




“Ông có thể xác định chỉ có một mình anh ta có video sao, những người khác không có sao?”

“Có lẽ vậy, anh ta có gửi cho người khác hay không, tôi cũng không biết.” Lưu Thượng Vinh nghĩ nghĩ rồi nói.

“Báo, bây giờ cậu lập tức đi đến chỗ này xử lý một chút, xử lý xong lại tới, nên xử lý như thế nào thì cậu biết rõ. Đúng rồi, để lại chứng cứ, nếu như tương lai có vài người không nghe lời, chúng ta cũng có thể đưa bọn họ đi ngồi tù.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.

“Tôi biết nên làm như thế nào, tôi đi trước.” Trần Tuấn Lương gật gật đầu, sau đó trực tiếp xuống núi.

“Tốt nhất ông nên phù hộ cho người này ở nhà, nếu không, ông cứ chậm rãi treo ở phía trên đi.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.

“Không đâu không đâu, nhất định có thể tìm tới anh ta, hơn nữa, tôi đã nói với anh ta, buổi tối hôm nay tôi sẽ đi tìm anh ta, phân phó chuyện ngày mai anh ta đăng video lên mạng.” Lưu Thượng Vinh vội vàng lắc đầu nói.

“Các người đã thương lượng ngày mai phát video sao?”

“Vâng, vâng, cậu cả phân phó chúng tôi khiến chuyện này hot lên ở trên internet, muốn để cho tất cả mọi người nhìn thấy, còn bảo chúng tôi viết toàn bộ chuyện của em gái anh lên mạng, muốn để cho anh sống không bằng chết. Hơn nữa Tiểu Ngũ này là cao thủ máy tính, anh ta nói, anh ta đã đăng lên, cho dù có báo cảnh sát, cảnh sát cũng không có cách nào tra ra được anh ta.”

Nghe xong lời của Lưu Thượng Vinh, ánh mắt của Diệp Lăng Thiên lại trở nên đáng sợ.

Sau đó lấy điện thoại di động ra, nhấn mấy lần, trong điện thoại di động bắt đầu phát ra âm thanh: “Đúng vậy, kế hoạch đều là do cậu cả nghĩ, anh ta nói lần trước chắc chắn là anh chụp lén hình của anh ta, đăng lên mạng, anh ta muốn dùng thủ đoạn giống như vậy để đối phó với anh. Anh ta bảo tôi điều tra anh,… Trong điện thoại di động bắt đầu phát ra tiếng nói của Lưu Thượng Vinh lúc trước.

“Anh… Anh… Đây là…” Lưu Thượng Vinh nghe được Diệp Lăng Thiên ghi âm giọng nói của mình, lập tức trở nên gấp gáp.

“Ông nói xem, nếu như tôi đưa đoạn ghi âm cho cậu cả của các ông nghe, hậu quả của ông sẽ như thế nào? Hoặc là nói tôi giao cho cảnh sát, thuận tiện báo cảnh sát, ông cảm thấy kết quả đây? Diệp Lăng Thiên cười cười.

“Anh… Anh…” Lưu Thượng Vinh gấp đến mức nói không ra lời.




“Có phải cảm thấy tôi rất hèn hạ? Thật xin lỗi, tôi cũng học theo ông mà thôi.” Diệp Lăng Thiên cười, sau đó nói: “Cho nên, tốt nhất là bây giờ ông phải giúp tôi đối phó với cậu cả nhà các ông, nếu không, tôi sẽ gửi đoạn ghi âm này cho cậu cả của các ông, lấy tính cách của cậu cả nhà ông, ông hẳn là biết rõ, biết ông đã phản bội anh ta, đoán chừng anh ta sẽ chơi chết ông. Hơn nữa, Trương Văn Quân mà ông tìm kiếm đã bị tôi đưa vào bệnh viện, người làm việc cùng ông kia, tôi nghĩ là anh em của tôi hẳn là đã tìm được anh ta rồi, chỉ cần tôi báo cảnh sát, ông sẽ là người đầu tiên bị đưa vào ngục giam. Lựa chọn như thế nào, ông là người thông minh, hẳn là ông sẽ hiểu. Còn có một điều tôi cũng nói rõ ràng với ông, Trương Văn Quân mà ông tìm đến kia, cũng chính là cậu trai yêu đương với em gái tôi, đã bị tôi phế đi một cánh tay, tôi cân nhắc anh ta vẫn còn là học sinh, không muốn mạng của anh ta. Nhưng ông thì khác, có muốn mạng của ông hay không, đến bây giờ tôi còn chưa nghĩ kĩ, tối thiểu cho tới bây giờ tôi vẫn chưa tìm được lý do để không cần mạng của ông.”

Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong thì đốt điếu thuốc ngồi trên mặt đất, hời hợt nhìn Lưu Thượng Vinh.

“Anh muốn làm thế nào?” Thật lâu sau Lưu Thượng Vinh không nói gì, cuối cùng mới hỏi một câu.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài |||||

“Hẳn là ông nên làm thế nào mới đúng, ông làm việc ở nhà họ Văn nhiều năm như vậy, Văn Vũ cũng do ông nhìn mà lớn lên, hẳn là chuyện của anh ta, ông rất rõ ràng, hơn nữa, ông ở ngay bên cạnh anh ta, là người anh ta tín nhiệm nhất, tôi muốn đối phó với anh ta, hẳn là ông có rất nhiều biện pháp. Yêu cầu của tôi cũng không cao lắm, tôi không muốn giết anh ta, giống như anh ta vậy, tôi cũng muốn anh ta sống không bằng chết, tôi cũng muốn chậm rãi tra tấn anh ta, anh ta đối phó với tôi như thế nào, tôi cũng đối phó với anh ta như vậy. Ông cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ kỹ biện pháp rồi thì nói cho tôi, nghĩ kỹ nói cho tôi trước khi người anh em của tôi trở về, nếu không, thời điểm người anh em của tôi trở về cũng chính là thời điểm ông chết.” Diệp Lăng Thiên vẫn lạnh nhạt như cũ nói.

Uy hiếp tử vong là phương pháp thẩm vấn hữu dụng nhất đối với người bình thường, đối với một người bình thường, không có gì kinh khủng hơn chuyện cái chết cả.

“Đừng, cầu xin anh, đừng giết tôi, đừng giết tôi.” Lưu Thượng Vinh vội vàng nói.

“Lúc trước tôi cũng đã nói, muốn tôi không giết ông, vậy ông phải cho tôi lý do để không giết ông, Em gái tôi là người tôi quan tâm nhất, trước kia tôi cũng đã nói, nếu ai dám tổn thương em gái tôi, chắc chắn tôi sẽ để người đó sống không bằng chết. Nếu như ông không cho tôi một lý do không giết ông, thì hôm nay ông cứ chuẩn bị tốt việc nghỉ ngơi đi. Hẳn là còn có thời gian, ông cứ từ từ suy nghĩ, từ từ suy nghĩ đi.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.

Diệp Lăng Thiên quả thực không vội, anh ngồi ở trên mặt đất chậm rãi hút thuốc, một điếu rồi lại một điếu, tùy ý để Lưu Thượng Vinh treo ở phía trên.

“Có thể thả tôi xuống trước hay không? Hiện tại tôi đã là châu chấu ở trên tay anh, tôi cũng không có khả năng chạy trốn, van xin anh, để cho tôi xuống đi, tay tôi sắp gãy mất rồi, thật sự không thể chịu nổi.” Lưu Thượng Vinh đau khổ cầu xin Diệp Lăng Thiên.

“Vậy ông đã nghĩ kỹ biện pháp sao? Nghĩ kỹ biện pháp rồi thì để ông xuống.”

“Nghĩ kỹ, nghĩ kỹ rồi.” Lưu Thượng Vinh vội vàng nói.
“Nói về biện pháp của ông đi.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi hỏi.

“Cậu cả, không, điều Văn Vũ quan tâm nhất kỳ thật chính là di sản của ông cụ, cậu ta muốn tiếp nhận vị trí chủ tịch của ông cụ, chỉ cần nghĩ biện pháp không cho cậu ta trở thành chủ tịch, thì cậu ta sẽ sống không bằng chết.” Lưu Thượng Vinh đau khổ nói.

Diệp Lăng Thiên nhìn Lưu Thượng Vinh một chút, trực tiếp đi qua cởi dây thừng, phanh một cái, Lưu Thượng Vinh lại ngã xuống đất, ôm bụng lăn lộn trên mặt đất, nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần.

“Nói rõ chi tiết, đừng đùa linh tinh nữa, ông biết ông không phải đối thủ của tôi, tôi muốn chơi chết ông dễ như trở bàn tay, coi như ông có chạy trốn tới chân trời góc biển thì tôi muốn mạng của ông, ông cũng không có chỗ phản kháng.” Diệp Lăng Thiên nhìn Lưu Thượng Vinh lăn lộn trên mặt đất, chậm rãi nói. Kỳ thật đối với điều này, trong lòng Lưu Thượng Vinh rất rõ ràng.

“Ông cụ có hai đứa con trai, một người chính là cậu cả Văn Vũ, còn có cậu hai, cậu hai và cậu cả không phải là anh em ruột cùng mẹ. Văn Vũ là vợ trước của ông cụ sinh ra, năm đó, ông cụ và vợ trước sinh cậu cả, đã quen biết một vũ nữ ở bên ngoài, sau đó lại cùng sống với vũ nữ này, cuối cùng ly hôn với vợ cũ, cưới cô vũ nữ này, vũ nữ này chính là bà chủ hiện giờ, về sau cũng sinh được cậu hai. Mà mẹ của cậu cả một mình sống ở bên ngoài, mấy năm sau cũng bởi vì sầu não uất ức mà bị bệnh chết. Cho nên, trong lòng của cậu cả vẫn luôn canh cánh với chuyện này, cậu ta hận ông chủ, hận bà chủ, càng hận cậu hai hơn, trong lòng của cậu ta cho rằng, mẹ của cậu ta chết cũng là bởi vì bọn họ, cậu ta cho rằng chính bọn họ là người đã hại chết mẹ của cậu ta.”

“Cho nên, nhiều năm như vậy, mặc dù ngoài mặt, cậu ta giả vờ như không có chuyện gì cả, nhưng trong lòng của cậu ta vẫn luôn hận thấu xương với bọn họ. Lần trước anh chụp lén cậu ta, anh cũng phát hiện sự kỳ quái của cậu ta đi, thậm chí hành vi có chút biến thái đi? Nhưng theo phân tích của tôi, kỳ thật cũng là bởi vì sự thù hận ở trong lòng của cậu ta. Những người phụ nữ mà cậu ta tìm đều không có ngoại lệ, đều là phụ nữ chốn ăn chơi đó, giống như tôi đã nói lúc trước, trước đó bà chủ cũng xuất thân ở chỗ ăn chơi, cho nên, tôi cho rằng, kỳ thật cậu ta đem những người phụ nữ này trở thành bà chủ, chính là thông qua loại phương thức này để trút giận, trong lòng của cậu ta quả thật rất biến thái,”

“Kỳ thật cậu ta vẫn luôn chờ đợi, chỉ đợi đến sau khi ông cụ chết, để lại cổ phần cho cậu ta, cho cậu ta vị trí chủ tịch. Chỉ cần có một ngày như vậy, tôi nghĩ bà chủ và cậu hai sẽ chết rất thảm, cậu ta không chỉ một lần nói như vậy. Nhưng, tuổi tác của ông chủ cũng không tính là lớn, thân thể cũng rất tốt, càng ngày cậu ta càng không đợi được nữa, hơn nữa, cậu ta cũng rất sợ có người phụ nữ kia ở bên cạnh thổi gió bên tai, đến lúc đó vị trí chủ tịch sẽ để lại cho cậu hai, cho nên gần đây cậu ta vẫn đang làm một kế hoạch, kế hoạch chính là trước tiên hại chết cậu hai và bà chủ, sau đó hại chết ông chủ, như vậy cậu ta có thể danh chính ngôn thuận tiếp nhận vị trí.” Lưu Thượng Vinh chậm rãi nói.

Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc, dựa theo những lời như vậy, thì Văn Vũ quả thật không phải là người tâm ngoan thủ lạt bình thường, muốn giết em trai cùng cha khác mẹ của mình thì còn có thể nghe được, nhưng ngay cả cha mình cũng muốn hại chết, như vậy khó tránh khỏi có chút quá mức.

“Ông muốn làm gì?” Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Cậu ta nói kế hoạch với tôi, cũng là để tôi thực hiện giúp cậu ta, kỳ thật, ngoại trừ tôi, cậu ta không có bất kỳ thực lực gì. Chỉ cần tôi không giúp cậu ta, thì cậu ta không làm được chuyện gì cả.”

“Đây chính là kế hoạch của ông? Kế hoạch của ông chính là ông không giúp anh ta ra tay hại cha và em của mình sao?” Diệp Lăng Thiên cười lạnh.




“Chỉ cần tôi không giúp cậu ta, cuối cùng chắc chắn cậu ta sẽ phát điên, hơn nữa, dựa theo ý tứ hiện tại của ông chủ, chỉ cho cậu ta một khoản tiền để tự cậu ta ra ngoài lập nghiệp, mà mục đích cuối cùng của cậu ta chính là muốn đạt được công ty, cậu ta muốn để bọn họ không còn gì cả.”

“Như vậy đi, không phải ông nói là anh ta nói hết những kế hoạch này cho ông sao? Xem ra bình thường, anh ta cũng nói không ít với ông. Như vậy đi, bình thường thời điểm nói chuyện với anh ta, ông mang theo bút ghi âm, tốt nhất là thu âm những lời anh ta muốn hại chết ông cụ và em trai như thế nào, sau đó giao cho ông chủ nhà các người, tôi nghĩ như vậy sẽ rất thú vị.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

“Tại sao ông phải giúp anh ta? Ông giúp anh ta như vậy, có có thể đạt được chỗ tốt gì? Xem ra có lẽ anh ta đã hứa cho ông rất nhiều thứ đi?” Diệp Lăng Thiên tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy, tôi nguyện ý giúp cậu ta đầu tiên là bởi vì chính ông chủ đã để tôi phụ tá cậu ta. Thứ hai là bởi vì cậu cả đã đồng ý, chỉ cần cậu ta thành công lấy được quyền kế thừa, ngày cậu ta trở thành chủ tịch công ty sẽ lập tức cho tôi mười phần trăm cổ phần của công ty, để tôi trở thành đại cổ đông thứ hai của công ty, giữa chúng tôi đã ký kết hiệp nghị.” Lưu Thượng Vinh nói.

“Ha ha, quả thật là hám lợi, tôi thấy ông cũng không ngốc, đạo lý đơn giản như vậy chẳng lẽ ông không hiểu sao? Anh ta vì tiền, ngay cả cha mình đều muốn giết, chẳng lẽ sẽ đưa một số tiền lớn như vậy cho ông? Tôi nghĩ, chờ đến ngày anh ta thành công lên làm chủ tịch cũng chính là thời gian ông chết, đến việc này mà ông cũng không nghĩ đến sao?”

“Sẽ không, sẽ không, cậu ta không có năng lực này, không có tôi, cậu ta không thể làm được chuyện gì cả.” Lưu Thượng Vinh vội vàng lắc đầu.

“Hiện tại anh ta không làm được, bởi vì hiện tại anh ta chẳng phải là cái gì cả, thật sự chờ đến khi anh ta trở thành chủ tịch, muốn giết ông không phải là dễ như trở bàn tay sao? Hơn nữa, những chuyện mà ông làm giúp anh ta, người giết cha và em trai là ông chứ không phải anh ta. Được chim quên ná, đạo lý ngàn năm không thay đổi. Vẫn nên nghe lời tôi, ghi lại lời nói, hành động cử chỉ về kế hoặc anh ta muốn giết cha lại, giao cho ông chủ của các người, tôi nghĩ, ông chủ của ông sẽ trọng thưởng ông, cái này so với lời hứa hẹn không thiết thực mà ông lấy được từ chỗ anh ta thì thực tế hơn nhiều. Chỉ cần ông làm xong chuyện này giúp tôi, đương nhiên tôi cũng sẽ không bạc đãi ông. Được rồi, tôi cũng không nói gì thêm với ông nữa, ông là người thông minh, biết phải làm sao. Hôm nay tôi không giết ông, về sau ông phải thay tôi làm việc. Ông cần phải nhớ kỹ, tuyệt đối không nên đùa nghịch linh tinh, có đôi khi tôi cũng không phải là người thích nói đạo lý.” Diệp Lăng Thiên cười.

“Vâng vâng vâng, tôi biết, tôi biết.” Sau khi Lưu Thượng Vinh nghe xong Diệp Lăng Thiên nói như vậy, trong lòng đã nắm chắc, điều này nói rõ Diệp Lăng Thiên đã không muốn giết ông ta nữa.

“Trước tiên ông đi làm một chuyện cho tôi, qua mấy ngày nữa tôi sẽ gửi một video cho ông, video này chính là video bà chủ nhà các ông tắm rửa, đến lúc đó, ông đưa video này và ghi âm cho ông chủ của ông, nói rằng video này là cậu cả nhà các ông quay lén, anh ta vẫn luôn muốn làm gì đó với bà chủ nhà các ông, tôi nghĩ, ông chủ nhà các ông nhìn thấy, trong lòng chắc chắn sẽ không yên.” Diệp Lăng Thiên cười nói.

“Anh… Anh. Thật là quá tàn nhẫn.” Lưu Thượng Vinh rất kinh ngạc.

“Tôi độc ác sao? Sự hung ác này thì so với anh ta, tôi còn kém xa. Tôi muốn nhìn một chút, chờ đến thời điểm anh ta không có gì cả, anh ta còn đấu với tôi bằng cái gì. Đến lúc đó tôi sẽ từ từ xử lý anh ta.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.
‘‘Hút thuốc không?’’ Diệp Lăng Thiên hỏi Lưu Thượng Vinh.

‘‘Có? Một điếu, cảm ơn.’’ Lưu Thượng Vinh vội vàng gật đầu.

Diệp Lăng Thiên ném cho Lưu Thượng Vinh một điếu thuốc xong, tự mình châm một điếu thuốc, chậm rãi nói: ‘‘Ông đã làm việc ở nhà Văn Vũ nhiều năm như vậy, theo lý thuyết ông cũng coi là một lão giang hồ ở thành phố A đi.’’ Diệp Lăng Thiên chậm rãi hỏi.

‘‘Xem như thế đi, tôi không phải người của Đông Hải, nhưng mà cũng lăn lộn ở thành phố A đã ba mươi năm, lúc tôi mới mười mấy tuổi đã đi theo ông chủ, sau đó làm quản gia, mỗi ngày đi theo ông ấy làm việc, phương diện làm ăn ở trong nhà, tôi đều tham dự. Cho nên nói, ở thành phố A này, mặc kệ là thế lực của bạch đạo hay hắc đạo tôi đều có chút quan hệ.’’ Lưu Thượng Vinh gật đầu nói.

‘‘Vậy tại sao ông ở nhà họ Văn lại khổ sở như vậy?’’ Diệp Lăng Thiên hỏi, đó là đạo lý rất hiển nhiên, dựa theo tin tức liên quan đến Lưu Thượng Vinh mà Trần Tuấn Lương đã báo cáo, Lưu Thượng Vinh này cũng coi là người làm lâu năm ở nhà họ Văn, mà bây giờ nhà họ Văn có tiền có thế, cho nên Lưu Thượng Vinh này hẳn phải có vị trí cao, mà bây giờ Lưu Thượng Vinh lại đang làm những chuyện này, cả ngày đi theo đằng sau Văn Vũ làm chút việc không thể lộ ra ngoài, cái này đủ để chứng minh ông ta ở nhà họ Văn không thuận lợi như thế nào.

‘‘Không có cách nào, giống như anh đã nói lúc trước, Chim chết quên ná, tôi đến Đông Hải cũng không có gì cả, lúc đi vào nhà họ Văn, khi đó ông chủ chẳng qua cũng chỉ là chủ của một công ty nhỏ, vì công ty này của nhà họ Văn tôi cũng đã phí đi rất nhiều sức lực, nhưng mà, về sau công ty phát triển lớn mạnh, cũng không cần đến loại người như tôi nữa, hơn nữa, bởi vì tôi là người của bà chủ cũ, nên bà chủ mới cũng không thích tôi, sau đó tôi cũng không làm quản gia nữa, luôn làm công việc sai vặt ở công ty, cũng may ông chủ còn niệm chút tình cũ, không đuổi tôi ra khỏi cửa, vẫn luôn để cho tôi phụ giúp cậu cả, tôi cũng có phần cơm ăn, trong công ty thì treo một cái chức danh, mỗi tháng cũng có thể có chút tiền lương.’’ Lưu Thượng Vinh nói đến đây thì thở dài.

Diệp Lăng Thiên chậm rãi hút thuốc, cuối cùng nói: ‘‘Như vậy đi, ông cứ làm tốt những gì mà tôi đã sắp xếp cho ông, sau khi làm xong nếu như ông cảm thấy ông không thể tiếp tục chờ đợi ở nhà họ Văn được nữa, có thể tới tìm tôi. Ông cứ yên tâm, giúp tôi làm việc, tôi sẽ không bạc đãi ông đâu. Chỉ cần ông làm theo những gì tôi nói, sau khi làm xong, tôi cho ông một tỷ rưỡi, đến lúc đó ông cứ đến chỗ tôi lĩnh tiền là được rồi. Về phần ông có muốn theo tôi làm việc hay không, đến lúc đó tự ông quyết định.’’

Lưu Thượng Vinh kinh ngạc nhìn Diệp Lăng Thiên, ông ta thật sự không thể tin được những lời này là Diệp Lăng Thiên nói ra được.

‘‘Làm sao? Cảm thấy tôi đang lừa ông sao? Nếu ông nguyện ý nghe lời tôi, cũng có năng lực đến giúp tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không đối xử tệ bạc với ông. Nếu như ngược lại, ông không nghe lời thì hậu quả cũng khó lường. Những chuyện sau này thì để sau này rồi nói đi. Bây giờ chúng ta chờ ở chỗ này, chờ anh em của tôi đến, nếu như cậu ta làm xong chuyện ở bên kia, thì tất cả đều dễ nói, nếu như không làm thỏa đáng, ông vẫn nên suy tính một chút xem mạng mình còn giữ được lâu nữa hay không.’’

Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói. Thật ra thì anh cũng không có nhiều thù oán gì với Lưu Thượng Vinh, Lưu Thượng Vinh giống như ông ta đã nói như vậy, ông ta chỉ thay người ta làm việc, người mà Diệp Lăng Thiên hận chính là Văn Vũ, là Trương Văn Quân. Trương Văn Quân vì tiền mà trêu đùa tình cảm của Diệp Sương, còn làm ra chuyện hèn hạ như vậy, vậy thì Văn Vũ càng không cần phải nói.

Diệp Lăng Thiên không biết hứng thú đến từ nơi nào, vậy mà lại trò chuyện với Lưu Thượng Vinh hơn một giờ, thông qua lần nói chuyện phiếm này, anh cũng đưa ra được một kết luận, Lưu Thượng Vinh này quả thật là một người rất thông minh, hơn nữa, kinh nghiệm lão làng, dù sao, như ông ta đã nói tới, ông ta đã sờ soạng lần mò ở thành phố A đã hơn hai mươi năm, hơn nữa còn sống hỗn loạn ở mọi tầng lớp, chính mình chỉ là người sinh hoạt ở tầng lớp thấp, nhưng cũng thường xuyên trà trộn vào tầng lớp trên, loại người này chính là người mà Diệp Lăng Thiên cần nhất, bởi vì, công ty của anh hoặc nói bên cạnh anh, cần nhất chính là dạng người như vậy, một người có kinh nghiệm lão làng có thể giúp anh xử lý rất nhiều chuyện.

Hơn hai giờ sau, Trần Tuấn Lương đi lên trên núi. Truyện Hot




‘‘Mọi chuyện thế nào rồi?’’ Diệp Lăng Thiên hỏi.

‘‘Tất cả đã được giải quyết, không có khó khăn gì, chỉ là một đứa bé thôi, nhìn thấy em đi vào, em còn chưa ra tay đã trực tiếp dọa cho cậu ta tiểu ra quần.’’ Trần Tuấn Lương cười nói.

‘‘Đồ vật đã bị tiêu hủy chưa?’’

‘‘Rồi, em trực tiếp phá hủy máy tính của cậu ta rồi, cũng tiêu hủy luôn máy chủ, em cũng cầm ổ cứng về, em dám cam đoan tên nhóc kia cả đời này cũng không dám làm chuyện đó nữa. Hơn nữa, em cũng khiến cho cậu ta bàn giao rõ ràng lại chuyện này, thu âm lại, cũng cầm được chứng cứ. Những chứng cứ này đủ để chứng minh tất cả đều do ông ta sai khiến.’’ Trần Tuấn Lương chỉ vào Lưu Thượng Vinh nói.

Lưu Thượng Vinh nghe được cái này thì biến sắc.

‘Được rồi, ông cũng không nói dối nên cứ như vậy đi. Ông Lưu tự mình xuống núi trở về đi. Tôi nghĩ ông là người thông minh, biết nên làm như thế nào, cũng biết trở về làm thế nào để giải thích chuyện thất bại lần này với Văn Vũ. Tôi chờ tin tức tốt của ông, lưu số điện thoại của tôi vào, có vấn đề gì thì trực tiếp gọi điện thoại báo cáo cho tôi. Tôi đã nói rồi, chỉ cần ông dụng tâm giúp tôi làm việc, tôi sẽ không bạc đãi ông.’’ Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó trực tiếp cùng Trần Tuấn Lương đi xuống dưới núi, chỉ để lại một mình Lưu Thượng Vinh bị dây thừng cột tay ở dưới tàng cây.

‘‘Sao lại bỏ qua cho ông ta?’’ Trần Tuấn Lương tò mò hỏi.

‘‘Được rồi, chuyện này đến nơi đây đã kết thúc, ông ta chỉ thay người ta làm việc, cho nên, chúng ta cũng không cần thiết phải gây rắc rối với ông ta.’’ Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.

‘‘Anh không có ý định đối phó với Văn Vũ sao? Muốn trực tiếp bắt anh ta đến đây hay không?’’ Trần Tuấn Lương hung hăng nói.

‘‘Ban đầu tôi cũng có ý nghĩ này, nhưng mà cuối cùng thì bỏ đi. Đây chính là xã hội, mỗi người đều có quyền sống sót, nếu chúng ta không còn lựa chọn nào khác thì cũng không cần phải làm người khác bị thương cũng không cần phải giết người. Hơn nữa, chết cũng không phải là phương thức tốt nhất để trừng phạt một người, cậu đã nghe qua một câu gọi là sống không bằng chết hay chưa? Chuyện này tạm thời đến nơi đây thôi, chuyện còn lại giao cho Lưu Thượng Vinh làm đi, trong tay chúng ta đã có đầy đủ chứng cứ về ông ta, hơn nữa ông ta đã phản bội Văn Vũ, ông ta không còn con đường khác, ông ta sẽ giúp chúng ta làm tốt việc này. Chúng ta cứ trở về trước đi, yên tâm đi ngủ, nên làm gì thì làm, sau đó đợi xem kịch hay là được rồi. Mặt khác, mấy ngày nay cậu đi làm chuyện gì đó. Tìm một cơ hội lẻn vào nhà Văn Vũ, tìm camera quay video mẹ kế của Văn Vũ đang tắm rửa rồi lưu lại, dựa vào người khác còn không bằng dựa vào chính mình.” Diệp Lăng Thiên cười lạnh nói.

‘‘Được, đây là chuyện nhỏ.’’ Trần Tuấn Lương gật đầu, đã nhiều năm như vậy anh ta đã thành thói quen theo lệnh Diệp Lăng Thiên mà làm việc, cho tới bây giờ cũng không hỏi làm như vậy vì cái gì. Đây chính là sự phục tùng tuyệt đối đã huấn luyện ở trong bộ đội.
Diệp Lăng Thiên để Trần Tuấn Lương đưa anh trở về, vẫn như cũ đưa đến ngã tư đường lớn, sau đó xuống xe, rẽ vào mấy ngõ nhỏ leo tường trở về nhà, những cái này đối với anh mà nói đều là việc nhỏ, những việc nhỏ không thể nhỏ hơn.

Bây giờ tâm trạng của anh rất vui sướng, ít nhất là nhẹ nhõm. Bởi vì anh đã giải quyết xong chuyện của Diệp Sương, chỉ cần Diệp Sương có thể bình an hạnh phúc, Diệp Lăng Thiên đã cảm thấy những chuyện anh làm đều đáng giá.

Diệp Lăng Thiên mở cửa trở về nhà đã là hai giờ khuya. Sau khi về nhà, căn phòng im ắng. Diệp Lăng Thiên lặng lẽ mở cửa phòng Diệp Sương ra, muốn nhìn xem Diệp Sương đã ngủ hay chưa. Mặc dù anh rất tức giận với Diệp Sương, nhưng dù sao Diệp Sương cũng là em gái của anh, cho dù anh có tức giận nhưng trong lòng vẫn luôn quan tâm Diệp Sương.

Trong phòng Diệp Sương rất yên tĩnh, ngay cả tiếng hít thở cũng không có, Diệp Lăng Thiên nhíu mày, sau đó bật đèn lên. Thật bất ngờ phát hiện chăn ga gối đệm trên giường Diệp Sương đều được xếp ngay ngắn, căn bản là không có người, càng khiến cho Diệp Lăng Thiên ngoài ý muốn chính là máy vi tính để ở trên bàn của Diệp Sương không thấy đâu, mở tủ quần áo của Diệp Sương ra, quần áo treo trong tủ cũng thiếu đi rất nhiều, Diệp Lăng Thiên lập tức khẩn trương, anh nghĩ đến một khả năng, Diệp Sương chạy trốn khỏi nhà.

Diệp Lăng Thiên lập tức chạy đến tủ giày nhìn một chút, trong tủ giày không nhìn thấy giày của Diệp Sương, lần này Diệp Lăng Thiên xác định Diệp Sương đã chạy ra khỏi nhà, anh cảm giác vấn đề có chút nghiêm trọng.

Diệp Lăng Thiên vội vàng lấy điện thoại di động ra, cũng không để ý bây giờ đã là hai giờ khuya, trực tiếp gọi điện thoại cho Hứa Hiểu Tinh.

Hứa Hiểu Tinh vẫn còn đang ngủ, Diệp Lăng Thiên gọi mấy cuộc điện thoại cũng không thấy Hứa Hiểu Tinh trả lời, Diệp Lăng Thiên có chút nóng nảy. Sau đó gọi điện thoại cho Diệp Sương, kết quả, Diệp Sương trực tiếp ngắt điện thoại của anh, căn bản không muốn tiếp, cuối cùng trực tiếp tắt máy.

Diệp Lăng Thiên cực kì tức giận, nhưng lại sốt ruột, anh rất lo lắng cho Diệp Sương. Cuối cùng, Diệp Lăng Thiên không còn cách nào khác, trực tiếp lái xe đi về phía nhà Hứa Hiểu Tinh, khi đến nhà Hứa Hiểu Tinh, Diệp Lăng Thiên không đứng ở bên ngoài gõ cửa, mà vừa gõ cửa, vừa họi điện thoại cho Hứa Hiểu Tinh.

Gõ cửa quả nhiên có hiệu quả rất tốt, không lâu sau Hứa Hiểu Tinh đã nhận điện thoại.

‘‘Xin chào, là anh đang gõ cửa sao?’’ Hứa Hiểu Tinh trực tiếp hỏi.

‘‘Đúng vậy, tôi đang ở ngoài cửa.’’

‘‘Được, chờ một chút, tôi ra mở cửa.’’ Hứa Hiểu Tinh nói xong cúp điện thoại.




Diệp Lăng Thiên đứng ở ngoài cửa đốt một điếu thuốc, vừa rít ra hai cái thì Hứa Hiểu Tinh đã ra mở cửa. Hứa Hiểu Tinh mặc một bộ áo ngủ rất mỏng manh.

‘‘Có chuyện gì vậy?’’ Hứa Hiểu Tinh một bên hỏi, một bên cầm dép đưa cho Diệp Lăng Thiên, sau đó tìm cái áo khoác phủ thêm, ban đêm thời tiết vẫn rất lạnh.

‘‘Diệp Sương có ở chỗ này hay không?’’ Diệp Lăng Thiên trực tiếp hỏi.

‘‘Diệp Sương? Không có? Ban đêm con bé không phải đã trở về rồi sao? Trước đó tôi đã đưa con bé trở về. Sao vậy? Con bé không ở nhà sao?’’ Hứa Hiểu Tinh cũng rất kinh ngạc hỏi.

‘‘Không ở, không chỉ con bé không ở nhà mà ngay cả quần áo, giày dép và mấy thứ riêng cũng biến mất.’’ Diệp Lăng Thiên rút hai điếu thuốc ra rồi nói.

‘‘Hả?’’ Hứa Hiểu Tinh mở to hai mắt ra nhìn.

‘‘Không sao, cô cứ đi ngủ trước đi, tôi đi ra ngoài tìm con bé.’’ Diệp Lăng Thiên nghe thấy Diệp Sương không ở nhà Hứa Hiểu Tinh, càng thêm sốt ruột, quay người chuẩn bị ra ngoài tìm người.

‘‘Anh chuẩn bị đi nơi nào tìm?’’ Hứa Hiểu Tinh hỏi.

‘‘Không biết, nhưng mà tôi sẽ luôn tìm nó, thực sự không tìm được thì sẽ báo cảnh sát, tìm toàn bộ Đông Hải, tôi cũng phải tìm ra con bé.’’ Diệp Lăng Thiên kiên định nói.

‘‘Anh đợi tôi một chút, tôi biết con bé đang ở đâu, tôi đi thay quần áo khác rồi đi chung với anh.’’ Hứa Hiểu Tinh gọi Diệp Lăng Thiên lại, sau đó quay người đi vào phòng ngủ.

Diệp Lăng Thiên nhìn Hứa Hiểu Tinh, sau đó ngồi xuống ghế sô pha trong nhà Hứa Hiểu Tinh, chậm rãi hút thuốc, anh lại cảm thấy mệt mỏi, rất mệt mỏi rất mệt mỏi, trái tim mệt mỏi.

Không lâu sau đã nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài.

‘‘Đi thôi.’’ Hứa Hiểu Tinh nói.




‘‘Con bé ở đâu?’’ Diệp Lăng Thiên vừa cùng Hứa Hiểu Tinh xuống lầu, vừa hỏi Hứa Hiểu Tinh.

‘‘Chín mươi phần trăm có thể đang ở bệnh viện.’’ Hứa Hiểu Tinh nói thẳng.

‘‘Bệnh viện?’’ Diệp Lăng Thiên nhíu mày, sắc mặt trở nên rất khó coi.

‘‘Đúng vậy, tôi có thể nhìn ra được, con bé yêu Trương Văn Quân, rất yêu rất yêu. Trương Văn Quân bị thương nằm viện, con bé nhất định sẽ đến bệnh viện chăm sóc, hơn nữa Trương Văn Quân chính là bị anh đánh.’’ Hứa Hiểu Tinh phân tích.

Diệp Lăng Thiên không nói gì, mặt đen lại, đợi đến khi Hứa Hiểu Tinh lên xe, trực tiếp lái xe đi về phía bệnh viện.

‘‘Lăng Thiên, thật ra tôi có thể hiểu Diệp Sương, Diệp Sương cực kì đau khổ, nỗi đau khổ của con bé không chỉ là bởi vì tay của Trương Văn Quân bị phế đi, mà là sự can thiệp của anh vào mối quan hệ của con bé cùng Trương Văn Quân, hơn nữa còn lấy loại phương thức này can thiệp. Con bé hận anh, đây là điều chắc chắn. Tôi cũng không nghĩ ra tại sao anh lại muốn làm như vậy, nếu như anh không đồng ý cho hai người bọn họ quen nhau thì anh có thể nói với con bé, nếu như anh thật sự có lý do của anh, tôi nghĩ Diệp Sương sẽ nghe lời anh, nhưng mà anh lại dùng phương thức ngang ngược này để hủy chúng, không chỉ không có bất kỳ kết quả gì, ngược lại chỉ khiến cho Diệp Sương đau lòng, sẽ khiến cho Diệp Sương bị tổn thương sâu sắc, cũng giống như bây giờ. Chuyện này tôi nhất định phải nói, người sai là anh, không phải Diệp Sương. Dù cho anh có là anh trai của con bé, anh cũng không nên can thiệp vào cuộc sống tự do của con bé, hơn nữa lại là loại phương thức này. Tư tưởng của anh quá phong kiến quá cứng nhắc.’’ Hứa Hiểu Tinh rốt cục cũng không thể nhịn được nói cho Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên lái xe, trên mặt không có bất kỳ biểu hiện gì, cũng chưa hề nói một câu nào, chỉ mở cửa sổ ra đốt một điếu thuốc, vừa lái xe vừa hút khói, một chữ đều không nói.

Hứa Hiểu Tinh nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Lăng Thiên cũng không tiếp tục nói nữa, cô ta hiểu tính cách của Diệp Lăng Thiên. Chỉ là, lần này cô ta thật sự nghĩ mãi mà không hiểu vì sao Diệp Lăng Thiên lại làm như vậy, ở trong ấn tượng của cô ta, Diệp Lăng Thiên không phải người sẽ làm ra những chuyện như vậy.

Diệp Lăng Thiên lái xe đến bệnh viện, cuối cùng dừng xe ở trước cửa bệnh viện, sau đó hai người xuống xe.

‘‘Phòng bệnh ở đâu?’’ Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt hỏi Hứa Hiểu Tinh.

‘‘Anh đi theo tôi.’’ Hứa Hiểu Tinh nói, vừa đi vừa nói với Diệp Lăng Thiên: ‘‘Lăng Thiên, tôi có thể dẫn anh đến đó, nhưng mà anh nhất định phải nói rõ với Diệp Sương, nếu như anh cứ tiếp tục ngang ngược như vậy, vậy thì tôi tình nguyện không dẫn anh đi đến đó, bởi vì nếu như anh cứ tiếp tục có thái độ như vậy, sẽ chỉ càng khiến cho Diệp Sương thêm tổn thương, cũng chỉ khiến cho quan hệ của anh em hai người trở nên tồi tệ hơn mà thôi.’’

Diệp Lăng Thiên vẫn trầm mặc như trước, không trả lời Hứa Hiểu Tinh. Hứa Hiểu Tinh nhìn thấy dáng vè này của Diệp Lăng Thiên thì thở dài, không có cách nào khác, tiếp tục dẫn Diệp Lăng Thiên đi về phía phòng bệnh của Trương Văn Quân. Ngày hôm nay cô ta đã cùng Diệp Sương đi đến nơi này, hơn nữa Trương Văn Quân cũng là học sinh của cô ta, cho nên, cô ta đương nhiên cũng đến xem một chút, cho nên biết vị trí phòng bệnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom