• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Thiếu Chủ Bí Mật - Lý Phàm - Cố Họa Y (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 936-940

CHƯƠNG 936: CÚT CHO TÔI!

Sau khi Sở Trung Thiên nhìn thấy đối phương cầu xin tha thứ thành khẩn như vậy, ông ta cũng không mềm lòng chút nào, ông ta biết đối phương là người thế nào, nếu lúc này buông tha cho đối phương thì quá tiện nghi cho đối phương.

Sở Trung Thiên tức giận nói: “Bớt ở chỗ này chơi đùa giả dối với tôi đi, cậu xin lỗi ai, trong lòng cậu còn không rõ sao?”

Đầu bếp làm sao mà không hiểu ý trong lời nói của Sở Trung Thiên, lúc này gã mới biết mình dùng sai cách, lúc này mới điên cuồng chạy tới trước mặt Lý Phàm.

Giờ phút này gã không còn kiêu ngạo như lúc trước, hèn mọn nhìn lý Phàm chỉ hy vọng lý Phàm có thể bỏ qua cho mình một mạng.

Sau khi Lý Phàm thấy vậy, trong lòng cực kỳ cạn lời, cũng không có cách nào với đầu bếp này, nhưng thành thật mà nói đầu bếp này đúng thật là tự mình chuốc lấy.

Nếu đối phương không tìm đến gây rắc rối cho anh, anh cũng sẽ không so đo với đối phương, nhưng mà lúc này, ai đúng ai sai cũng không còn quan trọng, tất cả việc này cũng đã qua.

“Hừ, anh còn biết xin lỗi tôi, hóa ra da mặt anh vẫn đủ dày.” Lý Phàm nhàn nhạt nói, trước đây đầu bếp nhục nhã mình như thế nào, bây giờ anh muốn nhục nhã lại đối phương.

Sở Trung Thiên cười lạnh một cái: “Tôi không muốn lại nhìn thấy cậu ở Hán Thành nữa, bây giờ cậu biến khỏi Hán Thành cho tôi, cửa hàng cũng không phải mở nữa.”

Sau khi đầu bếp nghe thấy vậy, cả người gã đều luống cuống, ở chỗ này mở nhà hàng, chính là một cái bánh thơm, không ngờ một câu của Sở Trung Thiên lại không cho gã làm ở chỗ này.

Trong lòng rất là buồn bực, cảm thấy Sở Trung Thiên làm như vậy là quá độc tài.

Sở Trung Thiên cũng nhìn ra sự không phục trong mắt đối phương, cười tủm tỉm nói: “Thế nào, dường như cậu đối với những lời này của tôi có chút không hài lòng hả, không có vấn đề gì, cậu cứ việc nói ra.”

“Còn không mau cảm ơn Thiên gia, Thiên gia không khiến anh biến mất coi như đã không tồi rồi.” Bưu trực tiếp nói.

Đầu bếp giật mình một cái, lúc này mới cút đi, nhịn không được nói lầm bầm: “Tôi chỉ là một đầu bếp mà thôi, cũng không phải là ông chủ.”

Sau khi ông chủ nhà hàng nghe nói sự tình ồn ào lớn như vậy, ông ta răn dạy đầu bếp một trận, lúc này mới nói với Lý Phàm và Sở Trung Thiên: “Thật là ngại quá, tôi sẽ đuổi anh ta đi.”

Mặc dù trong tiệm đã không còn một đầu bếp như vậy nhưng dù sao so với việc không còn cửa hàng thì vẫn tốt hơn.

Sau khi đầu bếp rời đi, Bưu thở dài nói: “Lần này không có gì có thể ăn rồi.”

Sở Trung Thiên tức giận trừng mắt liếc nhìn Bưu một cái nói: “Nghe ý này của cậu, dường như có ý trách ngài Lý.”

“Không phải không phải, tôi không có ý đó.” Sau khi Bưu nghe xong, vội vàng xua tay.

Khi Lý Phàm thấy vậy, cũng nở nụ cười, nói thật, đối phương đã giúp anh rất nhiều, ít nhiều anh cũng phải báo đáp đối phương một chút.

“Như vậy đi, tôi đến làm cho các anh một ít món.” Lý Phàm cười nói.

Sở Trung Thiên cảm giác được sủng mà kinh sợ, ông ta không ngờ ngài Lý lại có thể tự mình đi làm sushi, trong lòng ông ta vừa cảm động, lại vừa kích động, nhưng kích động nhiều hơn.

“Ngài Lý, ngài đừng vậy, chúng tôi không dám làm phiền ngài.” Sở Trung Thiên vội vàng nói.

Lý Phàm liếc mắt nhìn ông ta một cái, nói: “Đây đã là lúc nào rồi, ông còn khách sáo với tôi làm gì, ông đừng làm như người xa lạ.”

Sở Trung Thiên lúc này mới biết Lý Phàm không có tức giận, thật ra ông ta cảm thấy có chút xấu hổ, ông ta đúng là biết rõ thân phận của Lý Phàm, đó chính là thiếu chủ Long Môn đấy.

Khiến ông ta cảm động rơi nước mắt chính là đối phương đối xử với ông ta như bạn bè.

Lý Phàm lại lần nữa đi vào phòng bếp, ông chủ cũng không ngăn cản Lý Phàm mà là yên tâm để cho Lý Phàm sử dụng nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa không cần một trả một đồng nào.

Khi mấy người Sở Trung Thiên ăn xong món sushi Lý Phàm làm, đều sợ ngây người, bọn họ đều không nghĩ tới Lý Phàm lại có thể làm ngon như vậy.

Bưu nhịn không được khen ngợi nói: “Ngài Lý, nhìn không ra ngài còn nghiên cứu về sushi, thật giỏi, nếu tôi là con gái tôi chắc chắn sẽ thích ngài.”

Sau khi anh ta nói xong, anh ta liền cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của giáng thủ sư xinh đẹp, cả người anh ta bị dọa toát mồ hôi lạnh, anh ta cũng không ngốc, anh ta nhìn ra giáng thủ sư xinh đẹp đang tức giận.

Lúc này Bưu mới vội vàng sửa lời nói: “Cái này, đương nhiên tôi là nam không phải nữ.”

Lúc này người đẹp giáng thủ sư mới thu hồi ánh mắt, Lý Phàm đốt một điếu thuốc, thản nhiên nói: “Gần đây thế nào, lấy lại tiền rồi sao?”

Sau khi Sở Trung Thiên nghe được những lời này của Lý Phàm, ông ta theo bản năng vươn ngón tay cái ra cảm thán nói với Lý Phàm: “Ngài Lý, ngài thật sự quá thần thông, một chiêu này thật cao minh, quả thực chính là trăm thử trăm linh, đúng thật là lấy lại được tiền.”

Khi Lý Phàm nghe thấy vậy, cũng rất ngạc nhiên, anh không ngờ có thể lấy lại tiền, kết quả như vậy khiến anh rất bất ngờ.

“Xem ra biện pháp này của tôi không tệ.” Lý Phàm tự khen mình nói.

Sở Trung Thiên cười nói: “Ngài Lý, ngài quá lợi hại, lúc trước tôi bởi vì chuyện này hận muốn giết chết lão Võ đó, bây giờ mặc dù tôi không thể nhìn thấy bộ dạng nhướn nhác của lão ấy, nhưng mà tôi đã nghĩ tới rồi, thật sự là sảng khoái.”

Lý Phàm sau khi nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của Sở Trung Thiên, cũng không ngăn cản, anh biết bây giờ Sở Trung Thiên đang rất hưng phấn, chẳng qua đây cũng rất bình thường, đổi lại thành ai cũng sẽ vui vẻ.

Sở Trung Thiên trầm ngâm nói: “Ngài Lý, bây giờ giữa Võ Thành và Hàn Thành chắc chắn phải kết hợp, tôi vẫn luôn muốn cùng ông Võ bàn bạc một chút, đáng tiếc, ông ta đã đi theo cậu chủ Long, cũng đứng ở phía đối lập với tôi.”

“Như vậy hả, nếu đã như vậy thì ứng phó cẩn thận một chút đi.” Lý Phàm mở miệng nói.

Sở Trung Thiên gật gật đầu, vì thế cũng không có cái gì bất ngờ.

Lý Phàm cũng muốn xuống tay từ Võ Thành và Hán Thành, nhưng anh không biết bắt đầu từ đâu tốt hơn.

Đột nhiên mắt anh sáng ngời, anh có thể mở rộng quy mô của tập đoàn Họa Vân Y đến Võ Thành bên kia.

Về phần ông Võ bên kia, sau này anh sẽ từ từ xử lý.

Ít nhất ông Võ bây giờ còn chưa coi trọng tập đoàn Họa Vân Y.

Lý Phàm cảm nhận được ánh mắt lo lắng của giáng thủ sư xinh đẹp, ý dường như muốn anh nhanh chóng chấm dứt đề tài này đi.

Lý Phàm bất đắc dĩ cười, anh tạm biệt với mấy người Sở Trung Thiên, lúc này mới mang theo giáng thủ sư xinh đẹp rời đi.

Dù sao đây là cuộc đàm phán giữa anh với Sở Trung Thiên, nếu để người đẹp giáng thủ sư luôn chờ ở đây, cũng không phải chuyện gì tốt.

“Ngại quá, để cho cô phải đợi lâu.” Lý Phàm nói bù thêm.

Giáng thủ sư xinh đẹp tức giận nói: “Đừng nói lời này với tôi, anh mời tôi đi xem phim đi.”

Nhưng khi mọi người nghe vậy, đều sợ choáng váng, bọn họ cổ quái nhìn Lý Phàm, không rõ lắm tình huống của Lý Phàm rốt cuộc là gì, người đẹp chủ động nói muốn đi xem phim, chuyện tốt như vậy bọn họ chưa từng gặp được đâu.

Khi bọn họ theo đuổi con gái, đều là cầu đối phương đi xem phim, đương nhiên phần lớn ra lời mời đều là chàng trai, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy người đẹp chủ động mở lời mời đi xem phim.
CHƯƠNG 937: LÊN THUYỀN GIẶC

Khóe miệng Lý Phàm hơi run rẩy một chút, anh không nói gì chỉ cười: “Tôi cũng không có tiền mời cô đi xem phim.”

Bây giờ anh chỉ thầm nghĩ làm sao để bỏ rơi đối phương, anh sợ hãi Cố Họa Y sẽ tức giận cho nên mới nghĩ nhanh chóng quăng đối phương đi.

Ai biết được giáng thủ sư xinh đẹp này lại cười nói: “Cái này anh không cần quan tâm, đến cả vé xem phim tôi cũng đã mua xong rồi.”

Khi Lý Phàm nhìn thấy vé xem phim trong tay của đối phương, anh liền kinh ngạc, đây là tình huống gì, ngay cả vé xem phim đối phương cũng đã mua xong rồi.

Giáng thủ sư xinh đẹp cười nói: “Được rồi, anh cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, đi theo tôi đi, một lát liền xong việc.”

Lý Phàm không biết nên nói như thế nào, anh không ngờ tới một người đẹp lại động lòng đối với mình như vậy, anh bắt đầu phiên muộn, rốt cuộc mình có chỗ nào thu hút đối phương.

Nếu toàn bộ đàn ông trên thế giới nghe được lời này của Lý Phàm, chắc chắn sẽ ghen tị hộc máu, đây cũng quá chọc giận đi, quả thực là đang ở trong phúc mà không biết hưởng.

Không ít thanh niên bên đường thấy vậy, đều chép miệng, trong lòng không biết nên làm thế nào cho phải, bọn họ hận không thể bỏ tay bạn gái mình ra để đến bắt chuyện với giáng thủ sư xinh đẹp.

Nhưng mà bọn họ đều không có lá gan bỏ tay bạn gái ra, bọn họ đều biết rõ, nếu bỏ tay bạn gái mình ra thì sẽ có hậu quả gì, cho nên điểm này, bọn họ đều suy xét rất rõ ràng.

Bây giờ trong lòng bọn họ đều ghen tị với Lý Phàm, không biết giáng thủ sư xinh đẹp nhìn trúng điểm nào của Lý Phàm.

Lý Phàm cũng đành phải liều mình theo người đẹp, chỉ có thể cùng đối phương đi xem phim một chút.

Mà phim giáng thủ sư xinh đẹp lựa chọn vừa vặn là phim tình yêu, trong lòng Lý Phàm biết rõ, anh cũng biết được rốt cuộc ý tưởng của giáng thủ sư xinh đẹp là gì.

Anh cũng không suy nghĩ nhiều, anh trực tiếp lựa chọn xem nhẹ, nói với giáng thủ sư xinh đẹp: “Được rồi, vào lúc này bình tĩnh một chút, không nên nghĩ ngợi lung tung.”

Người đẹp giáng thủ sư ngoan ngoãn nằm trong ngực Lý Phàm, Lý Phạm lập tức không biết nên làm sao, kết quả này không giống như mình tưởng tượng.

Anh thật sự có một loại xúc động muốn đẩy đối phương ra, nhưng mà anh nhịn xuống, ngộ nhỡ nếu mình bị đối phương khống chế vậy thì không tốt.

Nếu có người nhìn thấy một màn như vậy, chắc chắn sẽ khiếp sợ, giáng thủ sư xinh đẹp đứng đầu tứ tuyệt trong truyền thuyết, một người tồn tại giống như cọp cái, lại có thể ngoan ngoãn để đầu ở trên vai, nghiêng người về Lý Phàm.

Sau khi xem phim xong, giáng thủ sư xinh đẹp nói với Lý Phàm: “Tôi mệt mỏi quá, nếu không chúng ta đi khách sạn đi.”

Người đi đường xung quanh thấy một màn sau như vậy, đều kinh ngạc, đây là tình huống gì?

Vừa nãy bọn họ còn muốn làm sao để đi thuê phòng với bạn gái, tìm cớ gì để cho thích hợp.

Kết quả giáng thủ sư xinh đẹp lại chủ động khẩn cầu với Lý Phàm như vậy, bọn họ đột nhiên phát hiện mình quá vô dụng, cái gì gọi là đàn ông đích thực, như Lý Phàm vậy không cần mở miệng mà đã khiến cho người đẹp một bộ không thể chờ được mới chính là đàn ông đích thực.

Trong lòng Lý Phàm không còn lời nào để nói, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì, anh không suy nghĩ nhiều như vậy, đối với anh mà nói, tất cả chuyện xảy ra, cũng chỉ là chuyện bình thường.

Anh tin rằng mình có thể chủ động đối phó dễ dàng.

Đột nhiên giáng thủ sư xinh đẹp nói với Lý Phàm: “Được rồi, tôi không nói nhiều lời vô nghĩa với anh, nhưng mà hôm nay, anh phải cho tôi một lời giải thích.”

“Cái này, cô trước chờ một chút, này cũng quá nóng vội đi, tôi còn chưa suy xét tốt đâu.” Lý Phàm cười khổ nói.

Lần này, tất cả đàn ông đều dùng ánh mắt kính nể nhìn về phía Lý Phàm, đồng thời bọn họ đều khinh thường một trận, bọn họ cho rằng Lý Phàm chắc chắn là không được, cho nên mới muốn rời đi.

Làm sao mà Lý Phàm không hiểu những người này đang nghĩ gì, anh bất đắc dĩ cười khổ.

Chẳng qua phần lớn mọi người đều nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt hâm mộ, bọn họ đều rất tò mò rốt cuộc Lý Phàm đã làm như thế nào lại có thể khiến một người đẹp mở lời mời mà không bị từ chối.

Bọn họ cho rằng chắc chắn Lý Phàm không phải là người bình thường.

Sau khi Lý Phàm cảm nhận được ánh mắt xung quanh, anh đối với cái này rất bất ngờ, những người này thật đúng là bà tám, thích nhiều chuyện, anh còn phát hiện ra rằng những người này rất sùng bái mình.

Lý Phàm ngay lập tức hết chỗ nói, khi nào mà xuất hiện nhiều người hâm mộ anh như vậy.

Giáng thủ sư xinh đẹp lại năn nỉ nói: “Anh đi với tôi đi, tôi bảo đảm sẽ không động tay động chân với anh.”

Lý Phàm trả lại một cái liếc mắt xem thường, nghĩ thầm, cô nói cô đảm bảo không động tay động chân thì sẽ không động tay động chân hả.

Những người đàn ông có mặt ở đây nghe đến lời đó, máu mũi đều chảy xuống, trong lòng bọn họ thật sự muốn nói một câu, người đẹp, đến đây đi, động tay động chân với tôi là được, không cần làm khó dễ anh ta.

Bọn họ thật sự rất hy vọng mình chính là Lý Phàm, có người đẹp như vậy theo đuổi, đối với bọn họ mà nói thật sự bọn họ ước gì cảm nhận được.

Giáng thủ sư xinh đẹp lại không nghĩ như vậy, cô ta mỉm cười xem Lý Phàm nói, chủ yếu là cô ta nhìn xem ý kiến của Lý Phàm, nếu Lý Phàm không đồng ý, cô ta cũng sẽ không làm khó dễ.

“Thật ra, cho dù anh không đồng ý tôi cũng sẽ không làm khó dễ anh.” Giáng thủ sư xinh đẹp thở dài nói.

Trong lòng Lý Phàm không biết nên nói cái gì, anh rất bất ngờ đối với kết luận của người đẹp giáng thủ sư.

“Tôi sẽ đưa cô đi vào.” Lý Phàm thản nhiên nói.

Mọi người cảm thán một trận, vì sao bọn họ lại không gặp được chuyện tốt như vậy chứ.

Giáng thủ sư xinh đẹp hết sức phấn khởi bắt đầu lôi kéo Lý Phàm đi vào, khi cô ta lôi kéo Lý Phàm đi vào, cô ta liền nói: “Anh yên tâm, tôi sẽ không để anh phải khó xử.”

Những người khác cũng có khuông có dạng mà học tập giáng thủ sư xinh đẹp, nhưng mà không ít nam đồng bào đều bị bạn gái mình quả quyết từ chối.

Bọn họ rất bất ngờ đối với kết quả như vậy, sự thật và ảo tưởng là hai cái hoàn toàn khác biệt, bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến tất cả sẽ bất ngờ như vậy.

Khi Lý Phàm và giáng thủ sư xinh đẹp vào khách sạn, giáng thủ sư xinh đẹp nhiệt tình nói với ông chủ khách sạn: “Ông chủ lấy một phòng.”

“Vâng.” Ông chủ khách sạn sợ ngớ người, tình huống gì đây, lấy phòng không phải đều là con trai nói sao, sao lại thành con gái chủ động rồi?

Trong lòng ông ta một cách khó hiểu, cảm giác giống như sự hiểu biết của mình đã bị lật đổ.

Ông ta lắc lắc đầu, cũng không suy nghĩ nhiều, có thể mọi chuyện biến đổi thất thường, không giống như những gì ông ta nghĩ cũng chỉ là chuyện rất bình thường.

Ông chủ khách sạn dứt khoát lấy ra một thẻ phòng, nói: “Hai vị, các ngài vào đi.”

Sau khi Lý Phàm giúp đối phương tìm được số phòng, nói: “Được rồi, tôi đi về trước.”

Giáng thủ sư xinh đẹp đột nhiên giữ lại Lý Phàm, cười nói: “Không thể được, cơ hội tốt như vậy, tôi cũng không muốn bỏ qua.”

Lý Phàm liếc mắt nhìn một cái, anh thật sự là lên thuyền giặc.

“Chờ một chút, tôi với cô cũng chỉ mới gặp mặt một lần đi, không thể nói là vừa gặp đã yêu.” Lý Phàm ho khan nói.
CHƯƠNG 938: ANH ĐANG NÓI DỐI!

Nếu đổi lại là trước kia, Lý Phàm chắc chắn sẽ động lòng, nhưng mà bây giờ, sau khi anh có Cố Họa Y, anh đã không muốn hái hoa ngắt cỏ.

Cho dù là Cố Họa Y không nhìn thấy, trong lòng anh cũng áy náy.

Vì vậy đối với việc này anh cũng hơi kháng cự, giáng thủ sư xinh đẹp lại không ngờ Lý Phàm sẽ nói như vậy.

Giáng thủ sư xinh đẹp thản nhiên ngồi xuống, nói: “Khi anh còn nhỏ có phải đã cứu một cô gái không?”

“Một cô gái, này đều là chuyện khi còn bé, tôi cũng đã quên.” Lý Phạm bù thêm, nói: “Cô đừng nói với tôi là tôi cứu cô chứ, cho dù là như vậy, thay đổi so với lúc trước nhiều như vậy, làm sao cô biết người đó cứu cô là tôi.”

“Hừ, anh không nhớ rõ tôi nhưng mà tôi nhớ rõ anh, lúc trước khi anh đi, anh từng nói với tôi về tên của anh.” Khi Lý Phàm nghe vậy, đối với việc này rất bất ngờ, anh không ngờ khi còn nhỏ mình lại có thể làm chuyện tốt như vậy.

“Lại có chuyện như vậy, tại sao tôi lại không biết chứ?” Lần này Lý Phàm thật sự đã quên.

Giáng thủ sư xinh đẹp bĩu môi nói: “Anh đã quên, tôi thì không quên.”

“À, vậy thì cô nói với tôi một chút đi.” Nếu thật là như vậy thì thực sự quá trùng hợp, Lý Phàm nhịn không được tự hỏi, chẳng lẽ trái đất thật sự nhỏ như vậy sao?

Lúc này giáng thủ sư xinh đẹp như đã nhìn thấu anh ta đang nghĩ gì, nói: “Trái đất đương nhiên nhỏ như vậy, bỏ đi, không nói nhiều với anh những điều này, nói những thứ này cũng không có quá nhiều tác dụng.”

Lý Phàm cũng sốt ruột, “Cô cứ nói cho tôi biết đi, dù sao coi như là tôi nghe một câu chuyện xưa, nếu như cô không nói cho tôi biết, tôi đây liền cho rằng cô đang lừa tôi.”

938-thieu-chu.jpg


Sau khi biết nguyên nhân, ít nhiều anh cũng có chút thất vọng, anh còn cho rằng mình đẹp trai nên đã thu hút đối phương, anh còn bởi vì vậy mà tự luyến cả buổi nữa chứ.

Kết quả sự thật này lại vả mặt mình.

Giáng thủ sư xinh đẹp lắc đầu nói: “Thật ra tôi rất tán thưởng nghị lực của anh, tôi cũng biết mấy năm này anh đã trải qua những chuyện gì, nếu không phải nghị lực của anh làm tôi cảm động, tôi cũng sẽ không thích anh, công thêm ngoại hình của anh, cũng là người đẹp trai nhất mà tôi từng gặp, không phải có câu nói rất đúng, người tình trong mắt là Tây Thi, không phải, là đẹp trai.”

Lý Phàm im lặng không còn lời gì để nói, lập tức đứng dậy nói: “Tôi không cần cái gì mà lấy thân báo đáp, chỉ cần cô đừng tới tìm tôi gây phiền phức là được.”

“Vậy không thể được.” Giáng thủ sư xinh đẹp cũng không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp bắt đầu muốn đẩy Lý Phàm xuống giường, định cởi ra áo của anh… Sau khi Lý Phàm ngửi thấy được hơi thở của đối phương, cộng thêm thân hình duyên dáng, nóng bỏng của đối phương, dần dần cũng bắt đầu không kiểm soát được, anh theo bản năng muốn ôm lấy đối phương.

Nhưng cuối cùng, dưới ý chí mạnh mẽ của mình, Lý Phàm vẫn nhịn xuống ham muốn của mình, anh lập tức đứng lên, mỉm cười nói: “Vẫn là thôi đi.”

Giáng thủ sư xinh đẹp không thất vọng, ngược lại còn tán thưởng nhìn về Lý Phàm, tạm thời cô ta không nóng nảy, hơn nữa con mồi dễ dàng đạt được như vậy cũng không có ý nghĩa.

Sau khi Lý Phàm rời khỏi, trong lòng hơi tiếc nuối sao, vì sao ý chí của mình không thể yếu hơn một chút chứ, dù có hơi tiếc nuối anh ta vẫn bội phục chính mình, vậy mà lại có thể gắng gượng qua một cửa này.

Lý Phàm cảm thấy tất cả những chuyện này xảy ra quá đột nhiên, thật giống như là đang nằm mơ, không quá chân thật, nhưng lại có chút kỳ lạ, khiến cho người ta khó nắm bắt.

Dù nó thế nào, tất cả những thứ này, quả nhiên là có chút hoang đường.

Sau khi về tới nhà, mấy người Cố Họa Y nhìn chằm chằm vào Lý Phàm từ khi anh bước vào cửa, những ánh mặt kia có người là chất vấn, có người là trêu tức, có người là hóng chuyện.

Cố Họa Y hơi chút tức giận nhìn Lý Phàm, một bộ chuẩn bị muốn , cuối cùng chỉ trách anh, nhưng cuối cùng vẫn mềm giọng nói: “Anh đi đâu vậy.”

“Anh nói với em một chuyện vô cùng kỳ diệu, anh đột nhiên phát hiện trái đất nhỏ như vậy, hóa ra trước kia anh đã từng người giáng thủ sự một lần.” Lý Phàm thản nhiên nói.

Khi Cố Họa Y nghe đến đó, ngây ngẩn cả người, trong lòng cô không biết nên nói cái gì, cô theo bản năng hỏi Lý Phàm: “Vì vậy anh là ân nhân cứu mạng của cô ta?”

“Đúng vậy.” Lý Phàm gật đầu nói.

Lúc đầu Cố Họa Y cho rằng Lý Phàm đang lừa mình, nhưng khi cô nhìn đến ánh mắt chân thành của đối phương, cô liền ngây ngẩn cả người, cô biết đối phương không phải đang nói đùa.

“Vậy sao anh về muộn như vậy?” Cố Họa Y hỏi ngược lại.

Lần này Lý Phàm giải thích nói: “Theo cô ta đi xem phim một chút, cô ta chủ động nói muốn đi thuê một phòng, nên anh đã đưa cô đến khách sạn và giúp cô thuê phòng rồi mới về nhà.”

Sau khi Lý Phàm nói những lời này xong, Cố Họa Y ánh mắt lạnh như băng, rõ ràng bắt đầu ghen tuông.

Lý Phàm cũng chú ý tới vẻ mặt vi diệu này của Cố Họa Y, anh xoa mồ hôi lạnh, lúc này mới giải thích: “Đương nhiên, đây đều là quá khứ, anh đương nhiên không đồng ý với cô ta bất cứ điều gì.”

“Là thật sao? Tôi cũng không tin là thật, tôi xem ra chắc chắn là anh đang nói dối.” Cố Họa Y tức giận nói.

Sau khi Lý Phàm nghe vậy cũng không còn lời nào để nói, anh cũng không biết nên nói thế nào cho được, sự thật liền bày ra trước mắt, đối phương không tin, anh cũng không có cách nào.

“Haizz, em tin anh lần này đi, anh không có nói dối đâu, anh đã có em rồi sao còn dám có người phụ nữ khác.” Lý Phàm thản nhiên nói.

Cố Họa Y lúc này mới nói: “Vậy anh nói tỉ mỉ một chút.”

Lý Phàm bất đắc dĩ, cũng đem chi tiết nói cho Cố Họa Y, chẳng qua anh nói ra nguyên nhân cũng chủ yếu là khiến Cố Họa Y biết tấm lòng của anh không thay đổi.

Khi Cố Họa Y nghe vậy, cô đối với cái này rất tin tưởng không nghi ngờ gì, cô tin tưởng Lý Phàm sẽ không lừa mình.

“Thật xin lỗi, em hiểu lầm anh.” Cố Họa Y xin lỗi nhìn thoáng qua Lý Phàm, cô phát hiện mình hình như có chút quá đáng.

Lý Phàm cười nói: “Anh với em không cần phải nói xin lỗi, anh là người như thế nào, trong lòng em cũng biết rõ.”

Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng đều bị làm cảm động, các cô đều không ngờ quan hệ giữa Lý Phàm và Cố Họa Y lại tốt như vậy.

Trần Hiểu Đồng tự nhủ, cô ta quả nhiên không nhìn sai người, Lý Phàm quả nhiên là một người tốt.

“Anh Lý Phàm, anh ưu tú như vậy, con gái yêu thích chắc chắn rất nhiều.” Trần Hiểu Đồng sùng bái nói.
CHƯƠNG 939: KHÔNG NGHE KHUYÊN CAN

Sau khi Lý Phàm nghe đến đó, nhịn không được đảo một cái măts, cô gái nhỏ này lại làm ra bộ dáng này, đối với khen ngợi của Trần Hiểu Đồng, anh cảm giác cực kỳ cạn lời, mấy lời này cũng thật khiến người cảm thấy ngượng ngùng quá trước mặt mọi người.

Cuối cùng Cố Họa Y cũng nguôi giận, cô biết Lý Phàm sẽ không lừa cô.

“Thật xin lỗi, em hiểu lầm anh.” Cố Họa Y xin lỗi nhìn Lý Phàm một cái nói.

Lý Phàm lắc đầu nói: “Không có gì, anh biết em đối xử với anh rất tốt, em yên tâm, anh sẽ không để em thất vọng.”

Cố Họa Y cười ngọt ngào, lúc này mới không suy nghĩ nhiều.

“Được rồi, em cũng không nhiều lời với anh nữa, bây giờ em chỉ muốn nói cho anh biết, trong chuyện này, anh phải đề phòng không được có lần sau.” Cố Họa Y mở miệng nói.

Mặc dù Lý Phàm đã đồng ý với cô, nhưng cô ít nhiều vẫn có chút ghen tuông, không muốn để người đàn ông mình thích bị người khác chiếm giữ.

Lúc này Lý Phàm mới cưng chiều xoa xoa đầu Cố Họa Y, sau khi Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng thấy một màn như vậy, đều thấy no quá vì bị đút cẩu lượng, trong lòng hâm mộ muốn chết.

Bọn họ cũng không khó để nhận ra Lý Phàm rất có sức hấp dẫn của đàn ông.

Lý Phàm ngáp một cái, cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Lý Phàm biết bây giờ mọi chuyện ngoài sức tưởng tượng của mình đang xảy ra trước mắt, anh nhất định phải nghiêm túc đối phó mới được, nếu không tất cả mọi thứ sẽ càng ngày càng hỏng bét.

Chẳng qua, có một việc Lý Phàm nhất định phải đi giải quyết, đó chính là cậu chủ Long.

Giáng thủ sư xinh đẹp nói với anh, tứ tuyệt là do cậu chủ Long và ông Võ mời tới, anh biết cậu chủ Long và ông Võ có sự uy hiếp rất lớn đối với mình, anh phải nhanh chóng diệt trừ bọn họ mới được.

Một Long Hậu cũng đủ khiến anh đau đầu rồi, lần này lại xuất hiện thêm một cậu chủ Long nữa, anh phải giải quyết rớt một người trước mới được.

Cậu chủ Long và ông Võ còn không biết nguy hiểm đang tới gần, bọn họ uống rượu với nhau, hy vọng có thể lại xuất hiện linh cảm, có thể suy nghĩ ra một cách hoàn hảo để đối phó Lý Phàm.

Nhưng mà bọn họ suy nghĩ đến mức vỡ đầu cũng không nghĩ ra được cách đối phó với Lý Phàm.

Ngay cả tứ tuyệt cũng thất bại, hơn nữa giáng thủ sư xinh đẹp còn có quan hệ tốt với Lý Phàm như vậy, bọn họ tạm thời có chút đau đầu.

Cậu chủ Long chợt đem mũi nhọn nhìn về phía ông Võ, muốn đối phương cho anh ta một tin tức.

Sau khi ông Võ nhìn thấy ánh mắt của cậu chủ Long, ông ta giật mình một cái, không dám nhìn ánh mắt của cậu chủ Long, nói thật ít nhiều ông ta cũng có chút sợ hãi.

Sau lưng ông Võ toát ra mồ hôi lạnh, kỳ thật nói thật ra ông ta cũng không có cách nào đối phó với Lý Phàm, nếu ông ta có biện pháp đối phó với Lý Phàm, cũng sẽ không đứng ở chỗ này mà đã ra tay luôn rồi.

Bây giờ ông ta vô cùng buồn rầu, đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với Lý Phàm tốt hơn một chút.

Cuối cùng ông ta thở dài nói: “Cậu chủ, tôi cảm thấy chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng.”

Cậu chủ Long tức giận liếc mắt một cái nói: “Ông không phải đang nói lời thừa sao, nếu không nghiêm trọng, tôi còn có thể hỏi ông? Rốt cuộc ông đã nghĩ ra biện pháp gì chưa?”

ông Võ áp lực như núi, đột nhiên khóe miệng ông ta nhếch lên nói: “Tôi có một biện pháp, cậu chủ, không phải ở đây cậu có một cái bẫy sao, một khi ngồi xuống, người chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ, hơn nữa dưới tình huống không hề đề phòng, gần như trăm phần trăm không sống được.”

“Biện pháp này thật ra không tệ, nhưng mà làm sao để mời Lý Phàm tới vẫn còn là một vấn đề.” Cậu chủ Long liếc mắt nhìn qua.

ông Võ giật mình một cái, hít sâu một hơi, trong chốc lát không biết nên nói cái gì.

Biện pháp này là ông ta tạm thời nghĩ tới, về phần có thể thành công hay không, trong lòng ông ta cũng không có lòng tin bao nhiêu, nhưng mà trong lòng ông ta tự nhủ với mình rằng, biện pháp này hẳn là có thể thành công.

“Cậu chủ, bây giờ chúng ta không có chuẩn bị cái khác, không bằng buông tay đọ một trận đi.” Ông Võ đột nhiên nói một câu: “Hơn nữa, biện pháp trước sau gì cũng sẽ có.”

Cậu chủ Long cân nhắc vài giây, sau đó gõ gõ ngón tay nói: “Đi, mời Lý Phàm đến cho tôi, nói là tôi mời anh ta tới, nói cho anh ta, tôi muốn bắt tay giảng hòa với anh ta, nhớ kỹ thái độ phải tốt một chút.”

Sau khi thư ký của cậu chủ Long nghe xong, cổ quái nhìn thoáng qua cậu chủ Long.

Cậu chủ Long nhìn thấy thư ký còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, chợt tức giận nhìn thoáng qua, nói: “Tôi bảo cậu đi chấp hành nhiệm vụ sao cậu còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, có phải muốn tôi tự mình ra tay hay không?”

Lúc này thư ký của cậu chủ Long giật mình một cái, vội vàng dựa theo yêu cầu của đối phương đi làm.

Sau khi cậu chủ Long nhìn thấy thư ký của mình mới phản ứng lại, trong lòng cực kỳ cạn lời, đã từ khi nào, phản ứng của thư ký này lại chậm nửa nhịp như vậy.

Chẳng qua đối với kết quả như vậy, anh ta cũng không có gì bất ngờ, dù sao kế hoạch có tồi tệ hơn nữa, anh ta cũng đã suy xét tốt rồi, anh ta không tin Lý Phàm sẽ không mắc bẫy của mình.

Đối với anh ta mà nói, cho dù Lý Phàm cẩn thận cả đời thì sớm muộn gì cũng sẽ trúng chiêu.

Cậu chủ Long đã tưởng tượng ra Lý Phàm chết dưới mưu kế của mình, đương nhiêu, nếu Lý Phàm không dám tới vậy thì tốt nhất.

Ông Võ nhịn không được nói: “Nếu như anh ta không đến thì sao?”

“Nếu như anh ta không đến, vậy thì không có gì tốt hơn, như vậy tôi còn có cách trừng trị anh ta.” Cậu chủ Long nói vô cùng tự tin.

Ông Võ thở dài: “Nếu không coi như bỏ đi.”

Thật ra trong lòng ông ta đã bắt đầu đánh trống rút lui, cục diện bây giờ rất là xấu hổ, tiến cũng không thể tiến, lùi cũng không thể lùi, trong thoáng chốc ông ta không biết phải làm cái gì cho đúng.

Ông ta xoa trán, rất là đau đầu.

“Không được, không thể bỏ qua như vậy.” Cậu chủ Long cũng không thuận theo buông tha nói, đồng thời trong lòng anh ta lại vô cùng xem thường ông Võ, lá gan đối phương cũng quá nhỏ.

Sau khi ông Võ cảm nhận được ánh mắt xem thường của cậu chủ Long, trong lòng ông ta đặc biệt khó chịu, ông ta tức giận gần như muốn bùng nổ, người này cũng quá không nghe khuyên can.

Ông ta đã cho đối phương một cơ hội, để cho đối phương không nên tự chuốc lấy phiền toái, nhưng mà đối phương lại khăng khăng như thế.

Ông Võ cũng không làm gì được cậu chủ Long, nếu đối phương cứ khăng khăng phải làm như vậy, ông ta cũng sẽ không ngăn cản.

Ông ta cho rằng cách làm của cậu chủ Long này quá ngây thơ rồi, hoàn toàn là ý nghĩ viển vông.

“Cậu chủ, tôi chỉ có thể nói một câu, vào lúc này, thu tay lại vẫn tương đối thích hợp.” Ông Võ vốn định nói ra, nhưng ông ta biết sau khi nói ra, cậu chủ Long chẳng những sẽ không nghe vào, ngược lại sẽ tức giận, cuối cùng những lời này ông ta vẫn nhịn xuống giấu ở trong lòng không nói ra.

Lý Phàm đang muốn tìm cậu chủ Long gây phiền toái, thuận tiện giải quyết ông Võ.

Ai biết được là thư ký của cậu chủ Long lại chủ động tới cửa.

“Có chuyện gì sao?” Lý Phàm thản nhiên nói, sau khi anh nhìn thấy nụ cười hiền lành của thư ký, từ ánh mắt đầu tiên anh liền cảm thấy rất giả dối.

Trước kia anh với đối phương gặp qua vài lần, nhưng vẻ mặt của đối phương đối với anh vẫn luôn lạnh như băng, bây giờ nụ cười này của đối phương giống như bị ép buộc để bày ra vậy.

Nếu Lý Phàm không xem thường, chắc chắn là giả.

Thư ký cố nén ý nghĩ khinh thường trong lòng mình, lúc này mới từng câu từng chữ đem lời của cậu chủ Long dặn dò mình nói hết.
CHƯƠNG 940: GIẢ VỜ CẦU HÒA

Sau khi Lý Phàm nghe xong, anh cảm thấy rất nghi hoặc với kết quả thế này. Tình huống gì đây chứ, cậu chủ Long lại chủ động cầu hòa, nếu không phải tận mắt chứng kiến.

Anh không thể tin đó là sự thật. Anh day day lỗ tai. Sau khi bắt gặp ánh mắt xảo trá của thư ký, anh dường như đã hiểu ra điều gì đó.

Tên thư ký này chắc chắn đang che giấu âm mưu gì đó, nếu không đã không nói ra những lời vô lý như vậy.

Lý Phàm nheo mắt, như muốn nhìn thấu suy nghĩ của người kia.

Khi thư ký cảm nhận được ánh mắt của Lý Phàm, anh ta giật mình một cái, trong lòng có dự cảm xấu, anh ta né tránh ánh mắt đi chỗ khác.

Sau khi Lý Phàm nhìn thấy ánh mắt chột dạ của đối phương, anh cười nói: “Được, giờ thì đi thôi.”

Thư ký hơi sửng sốt một, anh ta còn tưởng Lý Phàm nhìn ra điều gì bất thường. Nhưng đối phương chỉ hù dọa anh ta mà thôi. Anh ta nghĩ mình đã đánh giá quá cao Lý Phàm.

Sau khi Lý Phàm lên xe, thư ký bắt đầu đưa một điếu xì gà cho Lý Phàm.

Lý Phàm từ chối: “Xin lỗi, tôi không thích loại này cho lắm.”

Đồng thời, anh lấy ra một điếu thuốc trị giá hơn mấy chục ngàn rồi tự châm lửa.

Thư ký hơi sửng sốt trước thái độ của Lý Phàm, anh ta tưởng rằng Lý Phàm sẽ hút loại thuốc lá cao cấp nào đó, nhưng chỉ thấy anh lấy ra điếu thuốc lá bình thường.

Anh ta chợt bật cười, tên này đúng là biết giả vờ, lại đi hút điếu thuốc giá mấy chục ngàn.

Lý Phàm không cảm thấy có vấn đề gì, thuốc lá cũng chỉ ổn là được, không nhất thiết phải dùng loại cao cấp nhiều tiền làm gì.

Sau khi đến tòa nhà thương mại do cậu chủ Long mời, thư ký cười nói: “Anh Lý, mời anh.”

Khi Lý Phàm xuống xe, trước mặt đột nhiên xuất hiện một ảo giác. Tòa nhà thương mại này dường như bập bềnh trong sương máu, xem ra không đơn giản chút nào.

Anh lắc đầu, tuy là ảo ảnh nhưng anh biết tòa nhà thương mại này nhất định là nơi tồn tại chuyện người chèn ép người.

Thư ký bắt đầu dẫn đường, đồng thời âm thầm gửi tin nhắn đi.

Sau khi cậu chủ Long nhận được tin nhắn, anh ta cười lạnh lùng nói: “Có vẻ như tên kia đang đến, và ngày chết của anh ta cũng đến rồi.”

Ông Võ sau khi nghe xong đột nhiên không còn gì để nói. Ông ta vẫn có chút thông cảm với Lý Phàm.

Chọc giận ai không chọc lại đi chọc vào cậu chủ Long, đây không phải là tự đi tìm phiền phức sao?

Ông ta cho rằng Lý Phàm nhất định điên rồi, nên anh ta mới nói ra lời thế này.

Trước khi đi lên cầu thang, Lý Phàm vô thức hắt hơi một cái, thản nhiên nói: “Hẳn là có người đang mắng tôi.”

Lúc này, thư ký mới quay đầu lại cười: “Anh Lý, anh nói gì vậy chứ, sao lại có người mắng anh được?

Chắc anh suy nghĩ nhiều rồi.”

Lý Phàm không nói gì, anh nhìn thư ký như nhìn một tên ngốc. Đã lúc nào rồi mà anh ta vẫn còn nói nhảm như vậy.

Sau khi thư ký thấy ánh mắt của Lý Phàm, anh ta hơi giật mình, không dám nói gì nữa.

Khi anh ta đi đến bậc thềm, ông Võ và cậu chủ Long bước ra.

Khi nhìn thấy Lý Phàm, trong lòng bọn họ đã đằng đằng sát khí, nhưng ngoài mặt vẫn vui vẻ.

“Anh Lý, xin chào, xin chào.” Khi hai người nhìn thấy Lý Phàm, lập tức ddưa tay ra chào hỏi.

Lý Phàm cười nói: “Còn chào hỏi gì nữa, chúng ta đã quen nhau lâu như vậy, cũng coi như là không đánh không quen.”

Vẻ mặt cậu chủ Long rất gượng gạo. Anh ta chỉ muốn bóp chết Lý Phàm ngay lập tức, vì lời nói của anh vừa rồi đã nhằm trúng anh ta.

Câu nói đó khiến anh ta cảm thấy xấu hổ. Bởi lẽ anh ta luôn mất mặt trước Lý Phàm. Câu nói đó khiến anh ta nghĩ về những lần bại trận.

Cậu chủ Long cố nén giận, dù sao anh ta cho rằng Lý Phàm nhất định sẽ không vượt qua được cửa ải này, anh ta chỉ đành nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Phàm như muốn giết người ngay lúc đó.

Lý Phàm nhìn thấy vậy thì lập tức mỉm cười. Đã lúc nào rồi mà đối phương vẫn nằm mơ giữa ban ngày.

Lý Phàm thản nhiên cười: “Xin mời.”

Cậu chủ Long biết ở đây nói chuyện không tiện nên gật đầu, sau đó bắt đầu dẫn đường.

Sau khi đến văn phòng của cậu chủ Long, Lý Phàm trầm trồ một hồi. Đối với anh, anh không ngờ văn phòng của anh ta lại lớn như vậy. Những thứ trước mắt khiến anh rất kinh ngạc.

Nếu không được tận mắt chứng kiến, anh không thể tin đó là sự thật.

Anh cho rằng mọi chuyện trước mắt nhất định không đơn giản, Lý Phàm liếc nhìn cậu chủ Long, đột nhiên nở nụ cười: “Cậu chủ Long, lúc này rồi thì anh với tôi cũng không cần phải thừa nước đục thả câu nữa.”

Cậu chủ Long nghe xong có linh cảm không tốt, anh ta cũng nhìn ra Lý Phàm không phải người tầm thường. Lúc này nếu nói anh ta không sợ là nói dối.

“Anh Lý, có chuyện gì sao?” Cậu chủ Long xoa tay.

Lý Phàm lãnh đạm nói: “Lần này tìm tới tôi, sẽ không chỉ đơn giản là bắt tay làm hòa chứ.”

Anh biết đối phương là ai, lúc này bắt tay làm hòa hẳn là có vấn đề. Lý Phàm rõ đối phương, anh nghĩ mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Cậu chủ Long cười nói: “Anh Lý, anh nghĩ nhiều rồi. Trong lòng tôi rất kính nể anh, hơn nữa mấy hôm nay tôi cũng nhận ra mình không phải đối thủ của anh.”

Sau khi Lý Phàm nghe thấy giọng điệu đùa cợt của anh ta, anh lại càng không tin, ngược lại càng thận trọng hơn.

Cậu chủ Long nhìn thấy sự cảnh giác của Lý Phàm, anh ta không khỏi nhíu mày. Đối phương không lơi là chút nào khiến anh ta không thể ra tay.

Cậu chủ Long ra hiệu mời với Lý Phàm, hướng chỉ tay của anh ta chính là nơi anh ta đang ngồi.

Vị trí này bình thường anh ta không ngồi, dù sao vị trí này cũng rất nguy hiểm, anh ta chỉ để vậy để đối phó với người khác.

Lý Phàm cười nói: “Cậu chủ Long, anh là chủ nhà ở đây. Anh phải ngồi vào vị trí chủ nhà mới phải.”

Cậu chủ Long xua tay nói: “Anh Lý, anh đừng nói vậy. Anh nói vậy thì khách khí quá. Mặc dù tôi là chủ nơi này nhưng anh mới là người thắng cuộc thật sự.”

Sau khi Lý Phàm nhìn thấy ánh mắt thâm sâu kỳ quái của đối phương, anh lập tức bước tới ghế chính.

Anh nhìn thấy trên ghế có chút bụi, không khỏi nghi hoặc.

Nếu có người ngồi trên đó, hẳn là không có bụi, nhưng bụi trên đó dường như là do lâu ngày không có ai ngồi lên.

Lý Phàm nhìn về phía cậu chủ Long cùng ông Võ, bọn họ quá nhiệt tình, anh lập tức chuyển chủ đề: “Cậu chủ Long, anh muốn bắt tay làm hòa như thế nào.”

“Anh Lý, yêu cầu của tôi rất đơn giản, chỉ cần chúng ta không xen vào chuyện của nhau, tôi sẽ không làm phiền anh, và anh đừng kiếm chuyện với tôi.” Nói xong anh ta đỡ Lý Phàm ngồi vào cái ghế.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom