• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Thiếu Chủ Bí Mật - Lý Phàm - Cố Họa Y (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-80

Chương 80: Không thể tưởng tượng nổi




Vương Trường Hạ dẫn theo con gái, lập tức sải bước đến cửa.



Cổ Tuấn Hào đang tranh luận cùng với Cố Họa Y, lúc này nhướng mày nhìn người đến, trên mặt lập tức chuyển thành nụ cười nịnh nọt, tiến lên chào đón nói: “Bác Vương, bác tới rồi”



Sau khi nói xong, Cố Tuấn Hào liếc mắt nhìn Cố Họa Y, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cười trên nỗi đau của người khác.



Vương Trường Hạ đến rồi, Cô Họa Y và Lý Phàm nhất định là xong đời rôi!



Cố Tuấn Hào vươn tay ra, nhiệt tình muốn bắt tay với Vương Trường Hạ.



Vương Trường Hạ, chủ nhà họ Vương, ở Hán Thành cũng coi như là gia tộc giàu có thứ hai, so với nhà họ Cố, địa vị chỉ cao hơn cũng không thấp hơn.



Hơn nữa, lại là nhà đầu tư cho công ty thuốc Vân Sinh, Cố Tuấn Hào nhất định phải cẩn thận.



Thế nhưng mà, một giây sau, Cố Tuấn Hào cũng ngây người tại chỗ.



Bởi vì, Vương Trường Hạ không thèm nhìn anh ta, đi xuyên qua trước mặt anh ta, khuôn mặt tràn đầy ý cười đến trước mặt Lý Phàm, đưa hai tay ra, rất khiêm tốn cười nói: “Cậu Lý, thật xin lỗi, tôi tự mình đến xin lỗi với cậu”



Một màn này, khiến cho Cố Tuấn Hào, mọi người kể cả Cố Họa Y, toàn bộ giật mình!



Cậu Lý?!



Vương Trường Hạ coi thường Cố Tuấn Hào thì cũng thôi đi, bây giờ ông ấy lại đi xin lỗi với đồ bỏ đi Lý Phàm sao?



Đây con mẹ nó là tình huống gì đây?



Khuôn mặt Cố Tuấn Hào đầy kinh ngạc, đôi mắt mở to, không thể chấp nhận tình trạng trước mắt này cả.



Cố Họa Y càng giật mình, miệng nhỏ khẽ nhếch lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Trường Hạ, ánh mắt lại rơi vào trên người Lý Phàm.



Vương Trường Hạ vậy mà lại cúi đầu xin lỗi Lý Phàm?



Sao lại thế này.



Lý Phàm cũng khẽ run lên, nhíu mày lại, ánh mắt hơi lạnh lẽo.



Ánh mắt này rơi vào trên người Vương Trường Hạ, sợ đến nỗi cả người giật mình!



Đột nhiên, ông ta nhớ đến lời nói của Sở Trung Thiên, cậu Lý không thích lên giọng…



Xong!



Trong lòng Vương Trường Hạ giật mình thốt lên, trong đầu nhanh chóng xoanh tròn, lập tức đưa tay về phía Cố Họa Y, nói xin lỗi: “Vị này chính là phó tổng giám đốc Cố Cố Họa Y đi, thật xin lỗi, tôi đến muốn, tôi đến để thay mặt con gái xin lỗi cô”



Mắt thấy Vương Trường Hạ xoay mặt về phía mình, Cố Họa Y hơi sửng sốt, sau đó vẻ mặt hơi hoảng sợ đưa thay câm tay Vương Trường Hạ, nói: “Chủ tịch Vương, ông đây là?”



Trong lòng mọi người cũng thở ra một hơi, quên đi chuyện vừa nãy đi.



Lúc này Cố Tuấn Hào cố nén cười, nói: “Bác, bác đang làm cái gì vậy? Sao bác lại nói xin lỗi với cô ấy chứ, chúng ta đang dạy bảo Cố Họa Y, để cô ấy nói xin lỗi với bác đó. Ông nội cháu cũng lên tiếng, muốn cách chức phó tổng giám đốc của Cố Họa Y, đồng thời cũng đuổi cô ấy ra khỏi công ty thuốc Vân Sinh, hi vọng không bởi vì chuyện ngu xuẩn mà cô ấy làm ra, mà ảnh hưởng đến tình nghĩa hai nhà chúng ta.



Cố Tuấn Hào không hiểu, không phải nói rằng Vương Trường Hạ đến để hỏi tội sao?



Sao ông ta lại cúi đầu xin lỗi Cố Họa Y vậy.



Lại nhìn Vương Hãn Siêu và Vương Mộng Dao, lúc này hai người đứng ở một bên, không nói lời nào.



Vương Mộng Dao luôn luôn kiêu ngạo, tính tình nóng nảy, lúc này lại đứng ở một chỗ, khuôn mặt toàn là lo lắng và sợ hãi.



Mà bên này, sau khi Vương Trường Hạ nghe được lời Cố Tuấn Hào nói, cổ cảm thấy lạnh lẽo, cả người toát mồ hôi lạnh, cao giọng hỏi: “Sao vậy?



Sao mấy người lại cách chức phó tổng giám đốc Cố? Không thể, tuyệt đối không thể!”



Vương Trường Hạ la lên, lập tức lạnh lùng nói với Cố Tuấn Hào: “Dẫn tôi đến gặp ông nội của cậu!”



Cố Tuấn Hào ngây ngẩn cả người, muốn nói cái gì đó, thế nhưng tiếp xúc với ánh mắt của Vương Trường Hạ, anh ta chỉ có thể khom người nói: “Bác, bác đi theo cháu.”



Vương Trường Hạ quay đầu lại nhìn Cố Họa Y, ánh mắt không có ai nhận ra liếc nhìn Lý Phàm ở một bên, cười nói với Cố Họa Y: “Phó tổng giám đốc Cố, cô yên tâm đi, chuyện này là do đứa con gái của tôi gây ra, tôi nhất định sẽ giúp cô lấy được một câu trả lời, còn hy vọng cô không có trách tội con gái và nhà họ Vương tôi.



Lúc này Cố Họa Y vẫn còn ngây người, vội vàng lắc đầu nói: “Chủ tịch Vương, ông quá khách khí”



Dứt lời, Vương Trường Hạ làm ra tư thế mời, nói: “Phó tổng giám đốc Cố mời, chuyện này tôi sẽ thay cô giải thích.



Nổi Cố Tuấn Hào ở phía trước hoàn toàn bùng nổ.



Vương Trường Hạ lại muốn nói hộ cho Cố Họa Y?



Con mẹ nói Đây rốt cuộc có ý gì?



“Bác, là do Cố Họa Y đánh Mộng Dao, bác sao lại nói giúp cô đấy được?”



Cố Tuấn Hào nhịn không được, hỏi một câu.



“Câm miệng!”



Ánh mắt Vương Trường Hạ lạnh lẽo, tức giận nhìn Cố Tuấn Hào, trầm giọng quát: “Chuyện này, vốn là Mộng Dao sai, có lỗi thì phải nhận. Sao vậy, mấy người muốn nhà họ Vương tôi trở thành mục tiêu của công chúng Hán Thành sao, trở thành người một nhà ngang ngược không biết lý lẽ trong lời của bọn họ sao?”



“Chuyện này… Không dám không dám, bác nói quá rồi” Trán Cố Tuấn Hào đầy mồ hôi.



Vương Trường Hạ này, sợ rằng đầu óc có vấn đề đi.



Con gái của mình bị đánh, lại còn muốn nói giúp người ta.



Theo sau, Cố Tuấn Hào mang theo đám người Vương Trường Hạ, đi thẳng đến phòng họp.



Bây giờ ở trong phòng họp, ông cụ Cố đang bàn bạc với mọi người cách đối phó với việc Vương Trường Hạ hỏi tội.



Đột nhiên, Cố Tuấn Hào mang theo Vương Trường Hạ đi vào, trên mặt buồn bực, nói: “Ông nội, bác Vương đến rồi”



Ông cụ Cố vừa nghe, vội vàng đứng dậy, thấy ở cửa ra vào, khuôn mặt Vương Trường Hạ lạnh lùng đi vào, phía sau, còn có đám người Cố Họa Y và Lý Phàm.



“Chủ tịch Vương, ông đến rồi sao” Mặt ông cụ Cố toàn là tươi cười, đưa tay ra nghênh đón.



Vương Trường Hạ không có bắt tay với ông ta, mà lạnh nhạt bỏ ông cụ Cố sang một bên, đi thẳng vào vấn đề: “Ông cụ Cố, ông đây là làm không đúng nhai”



Nghe vậy, cả người ông cụ Cố run lên, nhìn ra, Vương Trường Hạ đang nổi giận.



Cho nên, ông ta lập tức chỉ vào Cố Họa Y và Lý Phàm ở phía sau Vương Trường Hạ, lạnh giọng quát lên: “Hai người các cậu, còn không lăn qua đây, quỳ xuống xin lỗi chủ tịch Vương đi!”



“Việc kia, Mộng Dao, Hàn Siêu à, xin lỗi, là do ông không dạy dỗ được tốt, hôm nay có ông ở đây, các cháu cứ tùy tiện đánh bọn họ cho hả giận” Ông cụ Cố vội vàng cười nói với Vương Mộng Dao và Vương Hàn Siêu ở phía sau Vương Trường Hạ.



Bây giờ, Vương Mộng Dao và Vương Hàn Siêu nào dám nhận lời của ông cụ Cố, chỉ xấu hổ cười cười, lắc đầu nói: “Không cần”



Để Gố Họa Y và Lý Phàm quỳ xuống sao?



Sợ là từ bây giờ nhà họ Vương sẽ không còn ở Hán Thành này nữa.



Vương Trường Hạ thấy ông cụ cố dám vô lễ với Lý Phàm như vậy, lập tức nổi giận, định quát lớn, ông cụ Cố ở bên kia ngắt lời của ông ta, nói: “Chủ tịch Vương, ông yên tâm, ông muốn nói cái gì tôi cũng đã biết, hôm nay tất cả mọi người ở đây, tôi nhất định sẽ cho ông một câu trả lời thích hợp.”



Dứt lời, ông cụ Cố chỉ vào Cố Họa Y và Lý Phàm, tiếp tục tức giận quát lên: “Còn đứng ngây người ở đó làm gì hả, quỳ xuống cho tôi!”



Nói xong, gậy ở trong tay ông ta, đập xuống nền gạch.



Cố Họa Y và Lý Phàm này, thật sự càng nghày càng láo xược.



Vương Trường Hạ cũng đã tìm đến cửa rồi, bọn họ lại còn đứng im tại chỗ.



Thế nhưng, một màn tiếp theo, lại làm cho ông cụ Cố nửa ngày cũng chưa phản ứng được.



Vương Trường Hạ lạnh lùng nhìn chằm chằm ông cụ Cố, lạnh giọng nói: “Chủ tịch Cố, tôi nghĩ ông hiểu nhầm rồi, tôi không phải đến nói giúp cho con gái tôi, tôi đến là để nói giúp cho Cố Họa NẠP
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom