• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Người tìm xác Full 2024 2 (10 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 734

Từ đó về sau, Lâm Đào biết Kuman Thong mà mình đang thờ phụng trong nhà là có thật, cũng từ lúc đó mà Lâm Đào càng thêm để ý đến chuyện này. Thời gian dần trôi qua, Lâm Đào ngạc nhiên khi phát hiện rằng, một cấp trên lúc trước không thích mình lại đột nhiên bị tổng công ty sa thải! Cả đồng nghiệp không hợp với anh ta cũng bỗng từ chức vì gặp tai nạn.

Tóm lại, mọi thứ đều giống như anh ta mong đợi,2cấp trên mới tới đánh giá cao anh ta, cũng được những nhân viên mới vào công ty tôn trọng. Trong một thời gian ngắn, cuộc sống của Lâm Đào trở nên xuôi chèo mát mái, ngay cả mối quan hệ với cô gái mà anh ta thích cũng có sự nhảy vọt về chất.

Theo Lâm Đào thấy thì tất cả những thứ này đều do mình thờ phụng Kuman Thong mà thành, nó chính là thần may mắn của anh ta. Về sau, Lâm Đào còn vì Kuman5Thong này mà đổi nhà mấy lần, cuối cùng tới khu nhà có môi trường sống và các tiện ích khá tốt này.

Lúc đầu tất cả đều rất tốt đẹp, sự nghiệp và tình yêu của Lâm Đào cũng dần dần đi vào quỹ đạo, nhưng trong một đêm ân ái, bạn gái anh ta lại mang thai ngoài ý muốn.

Lâm Đào nghĩ mình cũng trưởng thành rồi, giờ cũng coi như có điều kiện kinh tế, nên anh ta bàn bạc với bạn gái rồi cả hai đi6đăng ký kết hôn. Đương nhiên, Lâm Đào không phải là kẻ bị lóa mắt vì hạnh phúc, anh ta nhớ trong những điều cấm kỵ mà lúc trước ông lão người Thái Lan đã viết, có một điều là trong nhà chỉ có thể có một mình Kuman Thong, không thể có thêm đứa trẻ nào khác, nếu không nó sẽ sinh lòng ghen tị.

Thế là Lâm Đào đành đi vay tiền, mua một căn hộ nhỏ khác làm nhà tân hôn, còn căn nhà ở phía bên5này chỉ thỉnh thoảng mới tới, dần dần không còn để ý như trước nữa.

Thời gian dài, số lần Lâm Đào đến thăm Kuman Thong ngày càng ít đi thì lòng anh ta càng sợ hãi thứ này. Trước kia lúc ở chung với nó, anh ta không cảm giác gì, nhưng từ sau khi tách ra, mỗi lần trở về, anh ta đều có thể cảm giác được thứ này đang không hài lòng.

Lúc trước Lâm Đào mua đồ chơi cho nó, nó chơi xong đều trả về3chỗ cũ. Nhưng bây giờ mỗi lần Lâm Đào tới đều thấy những món đồ chơi lần trước mình mang đến bị chia năm xẻ bảy vung vãi trên đất! Nó đang cảnh cáo Lâm Đào, Mộc Mộc rất tức giận!

Lúc đó Lâm Đào cảm thấy sự nghiệp và cuộc sống của mình vừa khá lên, chưa thể để mất Kuman Thong được, thế là anh ta bàn bạc với vợ xem có thể mỗi cuối tuần về đây hai ngày để ở cùng Mộc Mộc được không.

Nhưng vì vợ của Lâm Đào đang mang thai nên cô ấy không thích những thứ như thế này, tuy không phản đối cuối tuần Lâm Đào trở về bên kia, nhưng cô ấy cũng kiên quyết không tới ở cùng.

Cứ kéo dài một thời gian như vậy, vì cuối tuần có Lâm Đào đến làm bạn nên Mộc Mộc không còn quậy phá nữa. Nhưng bụng của vợ Lâm Đào ngày càng lớn, anh ta cũng dần đặt sự chú ý cả vào vợ con mình, có lúc vì phải đưa vợ đi khám thai mà cuối tuần anh ta không đến chỗ Mộc Mộc nữa.

Hôm xảy ra chuyện, ban đầu Lâm Đào trở về là để lấy một số quần áo theo mùa, thuận tiện mang cho Mộc Mộc một ít đồ ăn vặt và đồ chơi, nhưng anh ta quên mất mình đã không tới đây một tháng rồi!

Khi vào nhà, anh ta phát hiện dưới đất đầy các mảnh nhỏ của đồ chơi, đây là những thứ mà anh ta đã mua cho Mộc Mộc lần trước. Lúc ấy Lâm Đào rất tức giận, thầm nghĩ mình không thể tiếp tục thờ phụng thứ này được nữa, chắc chắn phải nghĩ cách tống nó đi.

Cũng chính vào lúc này, anh ta đột nhiên nhìn thấy ngoài cửa sổ có một công nhân đang làm vệ sinh tường ngoài, không hiểu sao trong lòng anh ta đột nhiên nổi lên cơn lửa giận vô danh, chẳng nghĩ ngợi gì mà đã đi vào bếp, lấy ra một con dao róc xương rất sắc, mở cửa sổ rồi cứa đứt sợi dây thừng bảo hộ của công nhân vệ sinh kia.

Khi anh ta nghe thấy bên dưới có người hét lên thì mới sực tỉnh lại, nghĩ tới hành vi vừa rồi của mình, anh ta sợ đến mức đổ đầy mồ hôi lạnh, anh ta biết lần này mình gây ra họa lớn rồi.

Nhật ký của Lâm Đào dừng ở đây, sau đó không còn bất kỳ ghi chép nào nữa, xem ra nếu muốn biết tại sao tên này lại vội vàng dọn đi, chúng tôi phải tìm ra anh ta thì mới biết rõ được.

Sáng hôm sau, tôi và Đinh Nhất đến nhà chú Lê, tôi nói cho chú ấy biết sơ lược về nội dung cuốn nhật ký của Lâm Đào. Chú Lê nghe xong thì nói: “Muốn tìm Lâm Đào không khó, từ nội dung cậu ta viết trong nhật ký có thể nhìn ra, hẳn là cậu ta đã chuyển về nhà mới ở bên kia, chỉ cần hỏi quản lý tòa nhà là có thể tìm được cách liên lạc với cậu ta thôi.”

Đúng như chú Lê nói, sau khi chú ấy liên hệ với người ủy thác lần này ở bên quản lý tòa nhà, chẳng mấy chốc chúng tôi đã có được cách liên lạc với Lâm Đào. Nguồn gốc vấn đề đã nằm ở chỗ anh ta, chúng tôi cũng không vòng vo trong điện thoại mà nói thẳng ra ý đồ của mình.

Lâm Đào cũng không phải là kẻ ngốc, vừa nghe thấy thân phận của chú Lê, anh ta mời chúng tôi tới nhà mới của mình ngay. Ý định ban đầu của chúng tôi chủ yếu là muốn đến chỗ Lâm Đào để tìm hiểu tình hình, xem phải xử lý con quỷ nhỏ kia như thế nào. Nhưng khi chúng tôi tới nhà và nhìn thấy cô vợ sắp sinh của anh ta, chúng tôi đều trợn mắt ngạc nhiên.

Tôi nhìn thấy trong cái bụng to của vợ Lâm Đào có một luồng khí đen, chắc chắn đây không phải là cái thai bình thường! Lâm Đào thấy cả ba chúng tôi đều nhìn chằm chằm vào bụng vợ mình thì lòng nặng trĩu…

Lâm Đào lo lắng, hỏi: “Mấy vị cao nhân, không biết cái thai này của vợ tôi có vấn đề gì không?”

Chú Lê không trả lời ngay mà hỏi ngược lại: “Có thể để tôi bắt mạch cho vợ cậu được không?”

Lâm Đào vội gật đầu: “Đương nhiên là được ạ!”

Vừa đặt tay vào mạch của vợ Lâm Đào, sắc mặt chú Lê đã trầm xuống. Từ cái nhíu chặt mày của chú, tôi biết thứ trong bụng vợ Lâm Đào chắc chắn không phải vật gì tốt lành!

Mặt chú Lê khá nghiêm trọng, chú hỏi vợ Lâm Đào: “Mấy ngày nay cháu có cảm thấy bụng mình khác thường ở điểm nào không?”

Vợ Lâm Đào suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cháu không có cảm giác gì ạ, nhưng số lần máy thai khá ít, hôm nay còn chưa thấy nó động đậy lần nào.”

Chú Lê nghe xong thì gật đầu, sau đó quay ra nháy mắt với Lâm Đào, ra hiệu cho anh ta đưa vợ vào phòng nghỉ ngơi đã! Thấy vợ Lâm Đào đã đi vào phòng, tôi mới thì thầm hỏi chú Lê: “Đứa bé trong bụng cô ấy có vấn đề gì không ạ?”

Chú Lê dùng sắc mặt nặng nề nói với tôi: “Chưa đến bảy ngày nữa, đứa bé kia sẽ chết non!”

Tôi giật mình: “A! Tại sao lại như vậy ạ? Chẳng lẽ là có liên quan đến Kuman Thong kia?”

Chú Lê gật đầu: “Trước mắt khả năng này rất lớn, nếu không con bé đó đã không mang thai nhanh như vậy!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom