• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-110

Chương 110: Hắc ám ngầm lưu chuyển




Đọc truyện hay nhất trên TruyenVietwriternet



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Sau khi nói xong câu đó, Tần Trạm lập tức cúp máy.



Cụ Tô ngồi cạnh trong lòng ngổn ngang, Tần Trạm nói câu này không thể không nói sẽ ôm phiền phức lên người mình.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Nhưng đối với cụ Tô, tính mạng của Tần Trạm còn đáng giá hơn tính mạng của ông ta.



Đồng thời cụ Tô còn có chút vui mừng, chứng tỏ ông đã không nhìn lầm người, Tân Trạm chính là một người đáng để dựa vào.



Bên kia, chuyện này lập tức truyền tới tai Tô Vũ.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Tô Vũ giận tím mặt, quăng nát vụn văn vật trị giá hàng chục tỷ trong tay mình.



"Ông già chết tiệt này thà cho người ngoài chứ nhất quyết không cho chúng ta!" Vẻ mặt Tô Vũ tràn đầy giận dữ, hận không thể xé cụ Tô thành hai nửa.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Quản gia đứng một bên run cầm cập, Tô Vũ chỉ là một chi trong dòng họ nhà họ Tô, người muốn thứ này không chỉ có một mình Tô Vũ.



"Lập tức phái Âm Dương Song Sát đến Tân Châu cho tôi!" Tô Vũ hít một hơi thật sâu: "Phải lấy bằng được đồ về!"



"Vâng!" Quản gia vội vàng gật đầu, nhanh chóng bước ra ngoài.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Trong biệt thự nhà họ Tô, Tần Trạm và cụ Tô ngồi đối diện với nhau.



"Nhà họ Tô sẽ không ngậm bồ hòn như vậy đâu." Cụ Tô khẽ thở dài.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Tần Trạm gật đầu nói: "Cháu biết."



Cụ Tô nhìn Tân Trạm, nói: "Đúng là hiện tại cháu nổi tiếng Tân Châu, nhưng cháu không có khả năng lấy sức một người đối chọi với toàn bộ nhà họ Tô được. Chỉ cần nhà họ Tô sẵn lòng, họ có thể mời bất kỳ kẻ nào tới giết cháu."



Từ thời khắc nhận cú điện thoại kia, Tần Trạm đã nghĩ đến kết quả này.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Sau khi học xong Phệ Linh Thuật, Tần Trạm tha thiết muốn tìm một cao thủ đến thử nghiệm. Tuy nguy hiểm nhưng lợi ích không hề nhỏ.



Nói cách khác, người tới tìm Tân Trạm chỉ có hai kết quả, một là giết Tần Trạm, hai là trở thành chất dinh dưỡng của Tần Trạm.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Ở thời đại thiếu thốn linh khí như thế này, đây có lẽ chính là phương pháp tiến bộ nhanh nhất.



"Chỉ cần cháu sẵn lòng, bất cứ lúc nào cháu cũng có thể lập nên một nhà họ Tần." Tần Trạm uống một ngụm nước trà, bình thản nói.



Cụ Tô cứng họng, sau đó cười ha ha.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


"Cháu nói không sai, nếu không đắc tội với nhà họ Tô, hiện tại cháu có thể thành lập một dòng họ đỉnh cấp." Trong giọng nói của cụ Tô chứa vài phần áy náy.



Tần Trạm vội vàng đứng dậy nói: "Ông đừng nói như vậy, nếu không có ông hỗ trợ, cháu sẽ không thể thuận lợi phát triển như vậy."





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Đúng là nhờ có lực uy hiếp của cụ Tô, anh mới lược bớt đi được bao nhiêu phiền phức.



"Ông à, nếu không cháu và ông về Đạm Thành đi." Tần Trạm nói.



Cụ Tô lắc đầu, nói: "Cuối năm hãy về."



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


"Cuối năm..." Tần Trạm tính thời gian một chút, còn gần hai tháng nữa.



Nhưng trong hai tháng này, rất có khả năng cụ Tô sẽ phải đi quãng đường cuối cùng trên hành trình của mình,





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
"Vâng." Tần Trạm không nói thêm gì nữa.



Ngày tiếp theo, Tần Trạm và Tô Uyên ngồi xe tới Tân Châu.



Nhà họ Phùng.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Sau khi Phùng Công thất bại lần trước, địa vị của ông ta ở Gia Thành xuống dốc không phanh, những thương nhân về phe nhà họ Phùng lúc trước giờ đều ào ào quay đầu hướng về Tần Trạm.



Phùng Công tuy oán giận trong lòng, nhưng không dám bộc lộ ra.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
"Ba, chúng ta cứ tiếp tục thế này sao?" Phùng Minh Thần có chút không cam lòng nói.



Phùng Công thở dài, nói: "Hiện tại ba không thể thắng được Tần Trạm kia. Nếu nhà họ Phùng muốn thoát khỏi khống chế của Tần Trạm, cũng chỉ có thể chờ anh cả con."



Con cả nhà họ Tần vẫn luôn là bí ẩn với người ngoài, không ai biết bất cứ tin tức nào của anh ta.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Trên thực tế, anh ta cũng là át chủ bài cuối cùng của nhà họ Phùng.



"Ông Phùng." Đúng lúc này, một giọng nói quỷ dị bỗng vang lên bên tai ông ta.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Vừa dứt lời này, một luồng khói dày đặc lập tức bao phủ, một bóng người chậm rãi xuất hiện.





Người này lưng gù, hơn năm mươi tuổi, trên người tỏa ra mùi kinh khủng cứ như vừa bò ra từ dưới cống.



Thấy cảnh này, Phùng Công không hề trách mắng, ông ta dựa lên ghế mây, thuận tiện hỏi: "Lần sau tới có thể đi vào một cách quang minh chính đại không?"



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Ông lão này quái gở nói: "Thân thể thuần dương tôi muốn đâu?"



Phùng Công lạnh lùng 'hừ", nói: "Nhà họ Phùng của tôi hiện tại đã lệ thuộc vào Tân Trạm, nếu ông muốn thì tự đi tìm cậu ta đi."





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Ông lão cười lạnh lẽo: "Ông muốn dùng một thằng oắt áp chế tôi sao?"



"Dạ thưa, những điều ba tôi nói đều là sự thật" Phùng Minh Thần vội vàng khom người nói.



"Tần Trạm kia vô cùng độc đoán, đã bức ép nhà họ Phùng cúi đầu làm tay sai của anh ta, còn tự mình hạ lệnh không cho nhà họ Phùng có bất cứ liên hệ nào với phủ Huyền Minh."



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Trên mặt ông lão hiện lên một đợt khói mù mịt, ông ta lạnh lùng nhìn Phùng Công nói: "Ông không gạt tôi đấy chứ?"



"Gạt ông? Chẳng lẽ ông không thấy được tình trạng của nhà họ Phùng chúng tôi bây giờ sao?"





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Phùng Công có chút phẫn nộ nói.



Đúng vậy, so với lúc trước, hiện tại con cháu nhà họ Phùng đã thiếu đi hơn nửa.



"Được rồi." Ông lão khẽ gật đầu, sau đó lại hóa thành một luồng khói dày đặc, biến mất trước mặt hai người.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Chờ ông ta đi rồi, Phùng Minh Thần mới vội vàng hỏi: "Ba, người này là ai vậy a?"



Phùng Công lạnh giọng nói: "Chủ của phủ Huyền Minh - Hắc Thiền."





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Trên đường Tân Châu, Tần Trạm bỗng nhiên nhíu mày, ngay sau đó trong mắt lộ ra vẻ không vui.



"Nhà họ Phùng này không thành thật chút nào." Tần Trạm nhíu mày nói.



"Sao thế anh?" Tô Uyên hỏi.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Tần Trạm lắc đầu, cười nói: "Không có việc gì, có lẽ lái xe hơi mệt."



"Để em lái cho." Tô Uyên nói. Truyện Vietwriternet cập nhật truyện hay nhanh nhất.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
"Không cần, sắp tới nơi rồi." Tân Trạm lắc đầu nói.



"Không được, mau dừng xe lại một bên, để em lái, đây là mệnh lệnh!" Tô Uyên mở to đôi mắt xinh đẹp, bá đạo nói.



Tần Trạm cười khổ một tiếng, đánh phải dừng xe một bên, hai người đổi vị trí.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Mấy tiếng sau, cuối cùng xe cũng tới núi Long An.



Đứng dưới chân núi Long An, Tần Trạm không nhịn được nghĩ: Mình vừa đi hơn nửa tháng, chắc Tụ Linh trận đã ngưng tụ được không ít linh khí.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Sau đó anh cùng Tô Uyên đạp một chiếc xe đạp lên đỉnh núi.



Lúc này trong biệt thự núi Long An có bốn người đang chờ Tân Trạm.



Hai người trong đó chính là hai ông già áo dài theo sau Tô Vũ lần trước.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


Hai người này định cư ở Tân Châu, ngày thường ngoại trừ nhà họ Tô ở Tân Châu cũng chưa từng lộ mặt trước bất kỳ ai.



"Hai vị, đây là người hầu của Tần Trạm." Hai người chỉ vào tên mặt sẹo ngã khuyu trên mặt đất.





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
Âm Dương Song Sát liếc mặt sẹo một cái, gật đầu nói: "Miệng vết thương lớn như vậy mà còn có thể sống, xem ra Tần Trạm cũng có chút bản lĩnh."



Hai ông già áo dài kia vội vàng khom người nói: "Kẻ hèn này là một người đàn ông nông thôn quê mùa, không đáng giá để hai vị ra tay, xin để chúng tôi bắt Tần Trạm giúp các ngài."



Âm Dương Song Sát không nói gì, dựa lên ghế hơi hip måt.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


"Các người là ai? Mau ra ngoài cho tôi!" Lúc này, bảo vệ tuần tra bỗng phát hiện bốn người quái gở hành tung không rõ.



Âm Dương Song Sát từ từ mở to mắt, hơi phất tay nói: "Không liên quan đến cậu, đừng có xen vào chuyện người khác."





Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!
"Núi Long An có quy định, ngoại trừ người chủ, bất cứ ai cũng không được xâm phạm! Các người tốt nhất nên rời khỏi đi, bằng không đừng trách tôi không khách sáo!" Bảo vệ này cầm côn cảnh sát, vẻ mặt cảnh giác nói.



Hai ông lão áo dài kia khẽ 'hừ một tiếng, cơ thể biến mất trong không khí, nháy mắt tới phía sau bảo vệ.



Ngay sau đó gã túm lấy cổ bảo vệ, bẻ một cái, bảo vệ mất mạng ngay tại chỗ.



Bạn đang đọc truyện trên Truyện-Vietwriternet!


"Không biết sống chết." Nhìn thi thể trên mặt đất, trong mắt bọn họ không có bất cứ tình cảm nào dao động. Mời bạn đọc truyện trên truyen Vietwriternet
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom