• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-661

Chương 662: Đan dược cấp sáu






**********



Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net






Tại thời đại này, luyện dược sư cực kỳ khan hiếm. Luyện dược sư ưu tú thì càng ít hơn,



Mà Trịnh Linh có thể luyện chế đan dược cấp sáu, đã là đại sư đỉnh cấp tại giới võ đạo rồi.






Mà ánh sáng này, lại lần nữa vượt lên trên Tần Trạm. “Đan được cấp sáu, tên Trịnh Linh đã ẩn giấu nhiều năm, quả nhiên thực lực lại tăng lên một lần nữa.



Ông Lý căng thẳng nằm tay thật chặt.






Tình thế càng trở nên khẩn trương hơn.



Ông ta thấy, Tân Trạm tuổi còn nhỏ, đã luyện chế ra được đan dược cấp năm, đã là cực hạn rồi.






Trịnh Linh vẫn là quá mạnh.



Nhà họ Khương, chẳng lẽ thực sự đã sắp xong rồi sao. Lúc này ở bên trong ảo cảnh.






Hai phe đang đọ sức thuốc độc, đã đạt đến cực hạn. Toàn bộ bên trong của bí cảnh, hoàn toàn bị các loại sương độc chiếm đóng, đủ mọi màu sắc sương độc trộn lẫn cùng một chỗ, coi như là cường giả cấp hóa cảnh nhìn thấy một màn này, cũng sẽ hãi hùng khiếp vía. “Tên Tân Trạm kia đã nửa ngày không có động tĩnh, chắc hần là xong đời rồi."



Trịnh Linh cảm nhận nửa ngày, cũng không phát hiện được sương độc của đối phương xuất hiện, xoa xoa mồ hội trấn.






Cái tên Tân Trạm đã kịch chiến với ông ta nửa giờ đồng hồ, làm cho ông ta phải tung ra hết mọi thủ đoạn, thậm chí đã phải luyện chế đan dược gần cấp sáu, đối phương lúc này mới không có động tĩnh gì nữa. “Dám so đấu việc luyện chế thuốc độc với ông đây, kẻ này chết cũng chưa hết tội." Trịnh Linh cười lạnh nói. “Tân Trạm đã chết, vậy ông đầy tháng chạc rồi." Trịnh Linh dương dương đắc ý, hoàn toàn trầm tĩnh lại.



Cuối cùng ông ta cũng bắt đầu thử luyện chế đan dược đỉnh cấp cấp sáu. Thời gian hai người so tài là hơn ba giờ, cho nên hiện tại ông ta cũng không nghĩ đến việc sẽ ra ngoài.






Nhưng Trịnh Linh cũng không có phát hiện được ngay khi mình buông lỏng cảnh giác, thì một dòng khí không màu không mùi không vị, đang không ngừng tràn vào trong cơ thể của ông ta.



Một bên khác, Tần Trạm cảm giác được Trịnh Linh cũng không tiếp tục tung ra sương độc nữa, thì mỉm cười. Anh suy đoán rằng chắc hẳn Trịnh Linh cho là anh đã chết.






Nhưng đây chính là kết quả mà anh mong muốn.



Bên trong huyền cảnh này, linh khí đặc thủ cũng đã không còn nhiều, Tân Trạm cũng không muốn tiếp tục chơi với Trịnh Linh nữa.






Trịnh Linh vừa nãy không có phản ứng gì, liền chứng minh đối phương đã sắp xong đời rồi. “Có lẽ, có thể thử đan dược cấp sáu đỉnh cấp một chút. Tần Trạm nghĩ nghĩ, làm ra lựa chọn giống với Trịnh Linh.



Bên ngoài huyền cảnh, Tháp Linh Lung của hai bên tranh nhau sáng lên ánh sáng chói mắt.






Chuyện này là chuyện mà chỉ có đan dược cấp sáu mới làm được.



Toàn bộ hiện trường đều oanh động một trận.






Đan dược cấp sáu, đã thật nhiều năm chưa từng nhìn thấy. Mặc dù chỉ là luyện đan trong huyền cảnh, nhưng khiến cho trong lòng của mọi người chấn động. “Cậu Tân, thế mà cũng có phương thuốc cấp sau." Ông Lý mo to hai måt. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net



Trên mặt của Khương Mạch Hàn cũng ngày ngốc, nghĩ đến sự tự tin của Tân Trạm trước khi so tài “Đến cùng, ai sẽ chiến thang?”






Đảm người đều nín thở, tập trung. không hề nghi ngờ, ai thành công luyện ra đạn được cấp sáu, thì người đó sẽ trở thành người chiến thắng. “Ha ha halĐan dược cấp sáu chân chính, không phải loại cấp sâu sơ cấp. Ông đây đã đứng ở trên đỉnh cao của luyện dược sự "



Trịnh Linh tóc tại bù xù, lúc này vô cùng kích động nói.






Trên lô đỉnh ở trước người ông ta, lơ lửng ba viên đan dược lấp lánh,



Mặc dù vật này là hư ảo, nhưng không cản trở được trình độ của ông ta đã đạt được cấp sáu.






Nhưng ở ngay một giây sau đó.



Một bóng dáng chậm rãi hiện ra ở trong hư không, Trịnh Linh nhíu mày. hãi. “Tân Trạm, làm sao cậu lại qua đây được?" Trịnh Linh kinh Tần Trạm kia cũng không nói lời nào, nhào về phía Trịnh






Linh. “Muốn chết sao!” Trịnh Linh hét lớn, lấy vũ khí ra đánh về phía Tân Trạm.



Tần Trạm thể mà lại bị chém thành hai nửa.






Nhưng điều quỷ dị chính là, Tân Trạm rất nhanh đã sống lại, hơn nữa còn từ một biến thành hai.



Trịnh Linh giận dữ, cầm kiếm chém vào. Tân Trạm lại giống như bất tử, không ngừng sống lại, hơn thế nữa còn càng lúc càng nhiều.






Trịnh Linh liên tục gào thét, hung hăng ra tay, đến cả lô đỉnh cũng ném đi. “Ông già này, đã điên rồi.”



Ở một bên khác của huyễn cảnh, Tân Trạm đã cảm nhận được không khí đang chấn động.








Tần Trạm mim cười.



Vừa rồi anh nhất thời hưng phấn, luyện chế ra một viên tài đạn mà tôn chủ để lại, không nghĩ tới đã phát huy tác dụng. Tên tồn chủ kia và Trịnh Linh đều không phải là đỗ tốt gì, một người luyện thuốc độc, một người luyện tả đan, đều đáng chet.






Đối với hai người này, Tân Trạm không có chút đồng tình nào cả.



Rất nhanh, toàn bộ suy nghĩ của anh, đều đặt ở bên trên viên linh đan cấp sáu này.






Ánh sáng của nhà họ Trịnh bên kia bằng giảm bớt.



Bên ngoài sân, người sáng suốt lập tức chú ý tới biến hóa






Ánh sáng đại biểu cho Nhà họ Trịnh, dừng lại ở trình độ cấp



Mà Tân Trạm ở bên này, ánh sáng còn đang không ngừng đó. sáu. tăng lên,






Đây là dấu hiệu mà đan dược sắp thành hình.



Nhưng đến cuối cùng là luyện chế thành công, hay là thất bai?






Hô hấp của người nhà họ Khương gần như ngừng lại, mỗi người đều trừng mắt thật to, không dám bỏ lỡ bất kì giây phút nào cả. Bao gồm cả Gia chủ nhà họ Khương, cũng đang hết sức chăm chủ, trong lòng gợn sóng.



Lúc này, trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện từng đám mây trång.






Sau đó, những đám mây trắng này hội tụ, vậy mà lại bay về phía bên này



Trong đó, mùi thuốc dân dần lan ra, âm thanh của đàn cầm như âm thanh trên trời dần bay đến. “Cái này, đây là đám mây đan dược!"






Đến cả vị Trưởng lão trọng tài cũng đều rất ngạc nhiên. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net



Huyền cảnh luyện đan, luyện chế đan dược đều là giả, trước đây bọn họ sử dụng qua rất nhiều lần, chưa hề xuất hiện cảnh tượng như vậy.






Luyện đan dược trong huyện cảnh, cũng có thể hấp dẫn đám mây đan dược đến sao? Toàn bộ hiện trường bùng nổ, ánh sáng ở Tháp Linh Lung của Tân Trạm, đột nhiên sáng đến cực hạn.



Là đạn dược cấp sáu đỉnh cấp “Thành công rồi!” “Tân Trạm chiến thắng" “Nhà họ Khương chiến thắng.”






Người nhà họ Khương đều reo hò, từng người đều vô cùng kích động, vung tay hô to



Bọn họ liên tục thua sáu năm, lần này rốt cuộc cũng có thể xoay người.






Mà người giúp bọn họ chiến thắng, chính là Tần Trạm. “Cậu Tần quá lợi hại, tuổi còn nhỏ, đã có thể luyện chế đan được cấp sáu đỉnh cấp!” “Tôi biết mà, Tân Trạm vô địch. “Phụt! Lúc trước không phải ông còn nói, còn trẻ như vậy, chắc chắn không phải là đối thủ của Trịnh Linh "Ha ha, nhà họ Trịnh lần này xong đời rồi.



Khương Mạch Hàn, nhìn chăm chăm ánh sáng, cũng suy nghĩ đến mức xuất thần. Tưởng tượng thấy phong thái khi Tần Trạm luyện đan, gương mặt của cô không khỏi hơi nóng lên.






So với lửa nóng ở bên này, thì bên nhà họ Trịnh giống như cha chết, mẹ chết. “Trịnh Linh thể mà lại thua?" Từng người đều không thể tin được.



Tay của gia chủ nhà họ Trịnh run lên.






Ông ta ngàn tính vạn tính, không có tính tới việc Trịnh Linh vậy mà lại thua bởi tên Tân Trạm kia!



Một luyện dược sư đã luyện đan mấy chục nă, vậy mà lại mua bởi một người mới hơn hai mươi tuổi, còn là người mới đến? Trịnh Đồ cũng cảm thấy muốn phun máu.






Lúc trước anh ta trào phúng Tân Trạm, đến cả cấp bậc của luyện dược sư cũng không biết được, nhưng lúc này, lại bị cái người mà mình gọi là đồ nhà quê kia, vậy mà lại luyện chế ra được đan được cấp sáu, hung hãng tát vào mặt anh ta..



Trong lúc mọi người đang reo hò,






Tần Trạm chậm rãi đi ra khỏi huyền cảnh.



Gương mặt của Khương Mạch Hàn tràn đầy kích động, nhào vào trong ngực của Tân Trạm.






Thân thể của Tần Trạm hơi cứng lại một chút, nhưng nghĩ đến Khương Mạch Hàn ở trước mặt người ngoài là con trai, thì cũng thả lòng thân hình ra, ôm lấy Khương Mạch Hàn. “Tần Trạm, tôi muốn nói xin lỗi với anh. Ông Lý đi lên phía trước, thành khẩn nói



Trong lòng ông ta cực kỳ xấu hổ, vì sự hiểu lầm lúc trước của mình mà xấu hổ. “Tần Trạm, quả nhiên tôi không nhìn lầm anh."






Gương mặt của gia chủ nhà họ Khương cũng hồng hào đi đến, lần này đánh cược, ông ta cũng nhận áp lực thật lớn, may mắn là Tân Trạm đã ngăn cơn sóng dữ lại. Nhà họ Khương chẳng những có thể bảo vệ sản nghiệp của mình, mà còn đòi về tất cả sản nghiệp lúc trước của mình. “Tân Trạm, người Nhà họ Trịnh chúng tôi đầu?”



Đợi đã lâu, không thấy được Trịnh Linh đi ra, Gia chủ nhà họ Trịnh hỏi Tân Trạm Những người khác cũng đều nhìn qua phía anh.






Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom