Hot Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-315

Chương 315: Không phá được phòng ngự




*Chương có nội dung hình ảnh
Hai nắm đấm va chạm, lập tức phát ra từng tiếng vang!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Thân thể Từ Vân Sinh liên tục lùi về sau ba bước!



Mà Hắc Việt Hùng thì đứng tại chỗ, không di chuyển một bước!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Ha ha, thấy chưa?" Tạ Tuấn Võ cười ha ha nói.



Nhưng mà đúng lúc này, bỗng nhiên Hắc Việt Hùng hét to đầy đau đớn: "Xương tay của tôi bị gãy rồi!”



Anh ta ôm quả đấm của mình, đau đớn kêu to.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Mọi người trợn mắt há miệng, chuyện gì đang xảy ra thế này?



Từ Vân Sinh cũng không tự giác được nhìn quả đấm của mình một lát, vậy mà không cảm thấy đau đớn chút nào!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Có chuyện gì thế?" Tạ Tuấn Võ vội vàng tiến lên trước hỏi.



Hắc Việt Hùng đau tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, anh ta đau đớn nói: “Quả đấm của anh ta thực sự còn cứng hơn tảng đá!”



Sắc mặt Tạ Tuấn Võ lập tức trở nên khó coi, ông ta quát to: “Đưa Hắc Việt Hùng đến phòng y tế!"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Mấy người đỡ Hắc Việt Hùng đi tới phòng y tế.



Cuối cùng Tất Tiêu Dao cũng vui mừng nở nụ cười, anh ta vỗ bả vai Từ Vân Sinh, trong đôi mắt có chút khen ngợi.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tất cả mọi người thấy rồi đấy, trong lúc vô thức thân thể các cậu đã cứng rắn gấp bội! Nếu người nào không phục, có thể tiếp tục khiêu chiến!” Tất Tiêu Dao quát to.



“Để tôi!"



“Để tôi!”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Lần này đội viên bên Tất Tiêu Dao đều hưng phấn chạy lên, bộ dạng nóng lòng muốn thử.



Đội viên bên đội Tạ Tuấn Võ cũng không phục, nhưng sau khi giao đấu mấy vòng, đội viên bên Tất Tiêu Dao toàn thắng! Gần như không tốn sức!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mỗi một người giao đấu đều ôm một ý nghĩ, đó chính là thân thể của đối phương quá cứng rắn, căn bản không đánh được!



“Đúng là náo nhiệt.”



Ngay sau đó, Quách thống lĩnh đi từ xa tới.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Nhìn thấy Quách thống lĩnh, mọi người vội vàng đứng dậy, cùng giơ tay lên chào.



“Kết quả huấn luyện thế nào?" Quách thống lĩnh cười hỏi.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tất Tiêu Dao tiến về trước một bước, kêu lớn: “Báo cáo Quách thống lĩnh, thời gian ba ngày huấn luyện đã kết thúc, thành quả huấn luyện rất tốt! Đội viên của huấn luyện viên Tạ đều bị đánh bại!"



Quách thống lĩnh vô cùng sợ hãi, ông ta kinh ngạc nhìn Tạ Tuấn Võ, nói: “Thật sao?”



Cho dù Tạ Tuấn Võ không muốn thừa nhận, nhưng không thể không đối mặt với sự thật.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Ông ta nghiến răng, gật đầu nói: "Báo cáo Quách thống lĩnh, là thật."



"Ha ha!" Quách thống lĩnh lập tức cười phá lên: “Phương pháp đó của Tần Trạm thật sự có tác dụng! Quả nhiên là tôi không nhìn nhầm cậu ta!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đồng thời trong lòng Quách thống lĩnh cũng vô cùng hối hận, sớm biết sẽ như thế, cần gì để Tạ Tuấn Võ xen chân vào!



"Thời gian kế tiếp, tất cả mọi người đi theo Tất Tiêu Dao huấn luyện!" Quách thống lĩnh xua tay nói.





"Báo cáo Quách thống lĩnh, đã không kịp rồi!" Tất Tiêu Dao lạnh mặt nói: “Huấn luyện viên Trạm đã từng nói, chỉ có ba ngày huấn luyện, thời gian còn lại dùng để huấn luyện hợp tác đoàn đội!"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Quách thống lĩnh lúng túng, ông ta vỗ bả vai Tất Tiêu Dao, bất đắc dĩ nói: "Cậu là quân của tôi mà! Được rồi, chuyện này là lỗi của tôi, tôi sẽ xin lỗi Tần Trạm. Còn kế tiếp sẽ huấn luyện thế nào, để các cậu sắp xếp đi."



“Rõ!” Tất Tiêu Dao đứng thẳng người, hô lớn.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quách thống lĩnh không khỏi thở dài, Tất Tiêu Dao đúng là một nhân tài, nhưng tính tình quá ngay thắng rồi.



Cũng đúng lúc này, Tần Trạm đi từ xa tới.



Trong tay anh còn có một cái túi to, trong đó đúng là Trúc Cơ Đan.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Tần Trạm ngáp mấy cái, giống như còn chưa tỉnh ngủ, đi đường cũng rất thong thả.



“Quách thống lĩnh” Đi đến sân huấn luyện xong, Tân Trạm gật đầu với Quách thống lĩnh.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau đó anh nhìn về phía Tất Tiêu Dao, hỏi: “Kết quả huấn luyện thế nào?"



Tất Tiêu Dao không giấu diếm chút nào, nói chi tiết mọi chuyện cho Tần Trạm nghe.



Sau khi Tần Trạm nghe xong, sắc mặt lập tức lạnh xuống.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


“Nói như vậy, chỉ có bảy người dựa theo phương pháp huấn luyện của tôi?" Tần Trạm nghiêm mặt hỏi.



"Đúng vậy.” Tất Tiêu Dao gật đầu.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tần Trạm liếc mắt nhìn Tạ Tuấn Võ một cái, lạnh giọng nói: “Tôi là huấn luyện viên, đội ngũ huấn luyện này không có quan hệ gì với ông, ai cho ông lá gan nhúng tay vào?"



Tạ Tuấn Võ hừ lạnh nói: “Là Quách thống lĩnh..."



Tạ Tuấn Vũ còn chưa nói xong, một bàn tay đột nhiên đánh vào người ông ta, thân thể Tạ Tuấn Võ lập tức bay ra ngoài mấy mét!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Tần Trạm cố ý không cho Tạ Tuấn Võ nói hết lời, nếu không là không cho Quách thống lĩnh mặt mũi rồi.



Tạ Tuấn Võ đứng dậy, ông ta tức giận nói: “Tần Trạm, cậu dám đánh tôi? Đây là mệnh lệnh của Quách thống lĩnh, cậu dám không nghe theo?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"... Là mệnh lệnh của Quách thống lĩnh à?" Tần Trạm hiểu ra, anh xoay người nhìn về phía Quách thống lĩnh, bất đắc dĩ nói: “Quách thống lĩnh, nếu ông bảo tôi tới, đội ngũ này nên do tôi toàn quyền quản lý, đây là đạo lý gì đây?"



Quách thống lĩnh bất đắc dĩ nói: "Tần Trạm, chuyện này thật sự là lỗi của tôi, tôi xin lỗi cậu."



"Quách thống lĩnh, ông không cần xin lỗi cậu ta!" Lúc này Tạ Tuấn Võ nghiến răng nói: “Tôi xin đối chiến một với một với Tần Trạm, mong Quách thống lĩnh phê chuẩn!”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Quách thống lĩnh nhíu mày nói: “Tạ Tuấn Võ! Không được vô lễ!”



Lúc này Tần Trạm xua tay, nói:





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Quách thống lĩnh, ông thỏa mãn ông ta đi, nếu không đám đội viên này giống như không phục tôi.”



Quách thống lĩnh thấy thế, chỉ có thể gật đầu nói: “Vậy được rồi, chú ý ra tay đúng mực.”



Những lời này là nói với Tần Trạm, nhưng Tạ Tuấn Võ lại hiểu lầm là đang nhắc nhở mình.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Vì thế Tạ Tuấn Võ kêu lớn: “Quách thống lĩnh, ông yên tâm đi.”



Sau đó Tạ Tuấn Võ nắm chặt quả đấm, phẫn nộ trong lòng lập tức đạt tới cực hạn!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ông ta tức giận quát một tiếng, quả đấm đánh mạnh về phía đầu Tần Trạm




938439636.jpg



2047057039.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom