• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
Hình ảnh ban đầu vẫn còn rung, Nhạc Yên Nhi tập trung nhìn thì nhận ra đây là studio của đoàn
phim bọn họ, cũng là cảnh đối diễn đầu tiên giữa cô và An Tri Ý.
Có vẻ như video được quay từ một góc nào đó của studio nên không chỉ quay được diễn viên
mà còn quay được cả phản ứng của đạo diễn Lộ.
Lần đó, Nhạc Yên Nhi dồn hết tâm sức diễn khiến cho An Tri Ý áp lực mà NG tới hơn mười lần,
thấy được tình cảnh lắp ba lắp bắp không nói thành lời của An Tri Ý rất rõ ràng, đây có thể coi
như lịch sử đen tối trong quá trình đóng phim của cô ta.
Trong video này còn quay cả đạo diễn Lộ, ông ta đã nhịn rất lâu, lúc bấy giờ mới nổi khùng lên,
chỉ vào mặt An Tri Ý mắng:
- An Tri Ý! Cô bị làm sao đấy hả? Cô có phải người mới đâu, một màn đối thoại đơn giản như
vậy mà cô làm cho tất cả mọi người chờ cô tới hai giờ liền! Cô có làm nổi hay không? Không
được thì thay người đi!
Sau đó, Nhạc Yên Nhi lên tiếng:
- Đạo diễn Lộ, hay là nghỉ ngơi trước một lát đã, để cô An điều chỉnh lại trạng thái.
Có Nhạc Yên Nhi làm nền, An Tri Ý quả thực là khả năng diễn xuất đã kém còn không biết lễ
phép, đối lập hoàn toàn với hình tượng của Nhạc Yên Nhi.
Càng buồn cười hơn là video này còn cắt nối thêm một đoạn phỏng vấn trước đây của An Tri Ý.
Trong cuộc phỏng vấn này, cô ta đã nhiều lần nói rằng khả năng diễn xuất của mình rất "nhuần
nhuyễn", khác hoàn toàn so với thế hệ tiểu hoa đán đang nổi hiện nay.
So sánh trước sau, lời nói và việc làm bất nhất, chuyện đã nói quá lên thì không thể nói lại được
nữa, quả thật là tự vả bôm bốp.
Dưới mục bình luận của video rất náo nhiệt, quả thực phải nói là sôi sùng sục lên, mới một buổi
sáng đã có hơn mười ngàn bình luận, hầu như tất cả đều là tiếng mắng nhiếc.
"Đừng có đặt ra nhiều thuyết âm mưu thế, khả năng diễn xuất mới là thứ quyết định. An Tri Ý
diễn nữ phụ số hai còn ra thế này thì lấy đâu mặt mũi mà dám bảo người ta cướp vai diễn của
mình?"
"Cái diễn xuất như thế này, đừng bảo cho cô ta diễn nữ phụ số hai, chỉ cần cô ta xuất hiện trong
bộ phim này thôi đã tạo thành vết nhơ rồi".
"Giúp An Tri Ý tìm phương pháp cổ truyền chữa trị nói lắp, đang online chờ, rất khẩn cấp"
"Diễn xuất thế này cũng đòi đóng phim à? Tôi thấy các bác gái nhảy tập thể trong khu tập thể
nhà tôi còn có diễn xuất tự nhiên hơn cô ta nữa"
Những lời trào phúng và mắng chửi như vậy quả thực khiến người ta hoa mắt.
Cũng có một vài người, không biết là fan của An Tri Ý hay thủy quân, vẫn liều mạng cố gắng
thay đổi hướng gió rằng "Lần này do trạng thái không ổn thôi, có cần trách móc nặng nề vậy
không? An Tri Ý đã đóng rất nhiều phim, nếu quả thật không có khả năng diễn xuất thì làm sao
có thể ở trong giới này lâu tới như vậy?". Ngay lập tức, có người trả lời luôn: "Nếu có khả năng
diễn xuất thì sao có thể ở trong giới này tới mười năm mà vẫn chỉ diễn vai phụ nhỏ nhoi?". Bình
luận này lập tức lên top trong nháy mắt.
Ngoại trừ những lời mắng chửi An Tri Ý, trong bình luận còn có một bộ phận tán thưởng kỹ
năng diễn xuất của Nhạc Yên Nhi, cũng khen cô xinh đẹp, rất thích hợp với nhân vật, họ có lẽ đã
hiểu ra lý do mà đạo diễn đột ngột đổi diễn viên.
Sự kém cỏi của An Tri Ý lại càng khiến ưu điểm của Nhạc Yên Nhi bật lên.
Vẫn chưa tới hai mươi tư giờ, vậy mà dư luận trên mạng đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhạc Yên Nhi lại xem tag "An Tri Ý tiểu tam", thấy hiện giờ có một bài đăng đang nổi nhất, đó
là một bài bóc phốt.
"An Tri Ý tên thật là An Tú Hoa, trước đây đi học tại một trường trung cấp ở thành phố C, năm
mười sáu tuổi thì quyến rũ được một ông chủ mỏ than đá nên nghỉ học, theo ông ta tới thành
phố A. Về sau, cô ta thấy ngành giải trí kiếm tiền nhanh nên đã phẫu thuật thẩm mỹ để tham
gia giới này, cũng đã lần lượt dụ dỗ rất nhiều nhà sản xuất, biên kịch, đạo diễn, lần nào cũng là
dùng thân thể để đổi lấy vai diễn, cũng đã phá thai hai lần. Thế nhưng, do khả năng diễn xuất
quá cứng nên không làm nên chuyện, cô ta từng nhiều lần ỷ vào một chút quan hệ hậu trường
để bắt nạt các nữ diễn viên cùng đoàn phim. Hiện giờ, cô ta đang là tình nhân của một vị đạo
diễn họ Trương mới được nhận thưởng năm ngoái, thật đáng thương cho cặp sinh đôi vừa lên
năm tuổi của đạo diễn Trương".
Trong bài đăng đó còn đính kèm thêm mấy tấm hình.
Tấm hình đầu tiên là chụp một tờ hồ sơ đã ố vàng của trường trung cấp thành phố C, tên An Tú
Hoa, sinh nhật trùng với An Tri Ý, tấm ảnh hồ sơ hơi mờ, khuôn mặt rất quê mùa nhưng vẫn có
mấy phần nét của An Tri Ý, sau đó là thành tích một học kỳ của cô ta, tất cả có chín môn nhưng
không một môn nào trên sáu mươi điểm.
Tấm hình thứ hai là ảnh chụp màn hình của một vai phụ nhỏ, đây là vai diễn đầu tiên của An Tri
Ý từ mười năm trước, vậy mà cũng bị người ta đào móc ra. So sánh diện mạo An Tri Ý ngày đó
với bây giờ có thể thấy mắt, mũi và cằm đều đã biến hóa chóng mặt.
Tấm hình thứ ba là giấy khám và chữa bệnh, viết rõ tên An Tú Hoa, chưa lập gia đình, nội dung
là "Lần thứ hai phá thai".
Tấm hình thứ tư, thứ năm là ghép các tin tức những năm gần đây lại, phần lớn đều là tin An Tri
Ý bất hòa với nữ diễn viên cùng đoàn phim.
Từ tấm hình thứ sáu tới tấm hình thứ chín là chụp lại từ ảnh khác, nhân vật chính trong ảnh là
An Tri Ý và những người đàn ông trung niên khác nhau, hành vi thân mật, ôm ôm ấp ấp, tuyệt
đối không thể lấy cớ "bạn bè tốt" để lấp liếm.
Nội dung kỹ lưỡng, chứng cứ là hình ảnh cực kỳ xác thực, có thể coi như đủ cả hình lẫn tiếng, lại
còn bùng nổ như thế, chẳng trách đã lập tức trở thành tin đầu bảng.
Nhạc Yên Nhi ngẩng lên nhìn Dư San San, trong mắt hai người đều là vẻ bàng hoàng.
Nhạc Yên Nhi nói:
- Hướng phát triển của chuyện này sao cứ là lạ nhỉ? Hôm qua chẳng phải vẫn còn muốn tớ cút
khỏi giới giải trí à?
Dư San San cẩn thận xem xét những nội dung dẫn đường dư luận này rất lâu, suy tư một lát rồi
mới hỏi:
- Là công ty quản lý giúp cậu giải quyết đấy à?
Nhạc Yên Nhi vội vã lắc đầu:
- Làm gì có chuyện đấy, công ty tớ đâu có tử tế thế. Chuyện vừa xảy ra họ đã bảo tớ tự sinh tự
diệt rồi.
- Tớ nói cho cậu biết, chuyện này thì người ngoài nghề như các cậu có thể không nhận ra,
nhưng tớ là người trong nghề, chỉ liếc mắt là biết tối qua đã có một thế lực rất lớn thúc đẩy,
mạnh mẽ bẻ hướng câu chuyện.
Nhạc Yên Nhi càng khiếp sợ, cô tròn mắt:
  • Nghĩa là sao?
  • Nói cho đúng thì đây không phải do ai đó bỗng có lương tâm mà viết ra hay là hướng phát
triển tự nhiên của chuyện này đâu, có người đang đứng sau giúp cậu, không chỉ xử lý những tin
tức tiêu cực kia ngay trong đêm mà còn dùng tin mới để di chuyển lực chú ý của quần chúng
nữa!
Nghe Dư San San nói, Nhạc Yên Nhi rơi vào yên lặng.
Nếu quả thực đúng như Dư San San nói, như vậy thì ai là người có thể giúp mình?
Nếu là khi trước, cô sẽ lập tức nghĩ tới Lâm Đông Lục.
Lâm Đông Lục dù vẫn luôn một mực phản đối việc cô tham gia vào giới giải trí, thế nhưng khi
bọn họ còn yêu nhau, anh đã giúp cô xử lý những tin tức thế này không ít lần. Thân là công tử
của bất động sản Quảng Thịnh, anh quả thực có năng lực đó.
Nhưng bây giờ chỉ có một cái tên nảy lên trong đầu cô.
Dạ Đình Sâm.
Trong một đêm thay đổi dư luận, hắn thực sự có khả năng làm được.
Nhưng vì sao hắn lại không hề nhắc tới? Thậm chí không hề biểu lộ ra một chút nào, ngay cả
sáng nay khi cô nổi giận với hắn, hắn cũng tỏ ra bình tĩnh như không hề có chuyện gì.
Nhưng hành động sấm rền gió cuốn này đúng là rất giống phong cách của Dạ Đình Sâm.
Nếu quả thật là hắn làm, như vậy hắn lại một lần nữa không thông báo mà đã quyết định thay
cho cô rồi.
Tâm tình Nhạc Yên Nhi có chút rối rắm.
Hình như cô đã dần hiểu ra rằng Dạ Đình Sâm lộng quyền là bởi vì tính cách hắn vốn như vậy.
Nhạc Yên Nhi yên lặng rất lâu, Dư San San không nhịn được, lên tiếng gọi:
- Yên Nhi ơi?
Nhạc Yên Nhi đứng phắt dậy, nói:
- San San, tớ đi đây, tớ phải đi tìm hắn để hỏi.
Nói xong, cô không nhìn phản ứng của Dư San San mà chạy luôn ra ngoài.
 
Advertisement
  • Chương 96

- Cô nói đi.

Nhạc Yên Nhi ngẩng đầu nhìn Dạ Đình Sâm, nói:

- Tôi muốn cảm ơn anh.

Cảm ơn anh đã nhiều lần giúp tôi, khoan dung với tôi, ngay cả khi tôi nói chuyện quá đáng như thế mà anh vẫn không vứt bỏ tôi.

Nhạc Yên Nhi cảm thấy một câu cảm ơn này quá mức nhẹ nhàng, nhưng trừ cảm ơn ra cô cũng không biết làm sao để bày tỏ lòng biết ơn của mình với Dạ Đình Sâm nữa.

Đôi mắt Nhạc Yên Nhi to tròn như mắt nai, lúc này vì góc nhìn mà càng to càng sáng hơn, cứ như một dòng suối nhỏ có thể nhìn thấy đáy vậy.

Dạ Đình Sâm chưa bao giờ nhìn thấy đôi mắt trong sạch như thế.

Thấy bóng mình trong đôi mắt ấy, Dạ Đình Sâm có cảm giác rung động đến mức muốn hôn lên nó.

Nhưng không thể được.

Nhìn gương mặt tinh xảo của cô, trong mắt hắn ẩn chứa vô vàn cảm xúc nhưng không hề để lộ ra.

- Tôi không cần cô xin lỗi, cũng không cần lời cảm ơn của cô.

Giọng nói của Dạ Đình Sâm vẫn bình thản như thường.

Nhạc Yên Nhi nghe thấy thế thì mở to mắt, vô thức cảm thấy Dạ Đình Sâm vẫn chưa nói xong.

Đôi mắt Dạ Đình Sâm sâu thẳm, tạo cảm giác hắn có thể nhìn thấu lòng người, như thể ẩn chứa ma lực hấp dẫn người khác không ngừng lún sâu vào bên trong.

- Tôi muốn có là sự tin tưởng của cô.

Nhạc Yên Nhi giật mình.

Cô cảm thấy giọng nói của Dạ Đình Sâm tựa như ma chú, từ lỗ tai len lỏi vào trong tim khiến trái tim cô không ngừng đập thình thịch.

  • Muốn tôi tin tưởng anh?
  • Mẹ cô đã mất, cô và nhà họ Cố cũng cắt đứt quan hệ, tôi lại là chồng cô, đã cùng cô đăng ký
hợp pháp.

Tôi chỉ hy vọng cô không đề phòng tôi như thế, ít nhất mong cô có thể tin tưởng tôi.

Tin tưởng, tín nhiệm và ỷ lại.

Đây là mức độ tình cảm cao nhất mà một người có thể cho người khác.

Trong lòng Nhạc Yên Nhi chấn động, suýt chút nữa cắn trúng lưỡi mình.

Cô không hề thấy hoảng hốt mà lại có cảm giác bản thân đã thích Dạ Đình Sâm.

Nhưng cô bỗng nhớ tới Anjoye, lại nghĩ tới những tấm ảnh kia cùng với quan hệ giữa Dạ Đình Sâm và anh ta.

Trong lòng bất chợt trở nên lạnh lẽo.

Không phải Dạ Đình Sâm không thích phụ nữ sao.

Nếu như cô thật sự tự mình nghĩ nhiều rồi thích Dạ Đình Sâm, đó sẽ là chuyện ngu xuẩn đến mức nào cơ chứ.

Nghĩ như thế, Nhạc Yên Nhi bối rối tránh tầm mắt của Dạ Đình Sâm, cô tỏ vẻ không có chuyện gì mà giơ hộp cơm lên, nói:

- Giờ cũng không còn sớm nữa, hay là anh ăn cơm trước đi, đây là do tôi cố ý đi mua cho anh đấy.

Thấy Nhạc Yên Nhi trốn tránh, trong mắt Dạ Đình Sâm thoáng hiện vẻ mất mát.

  • Ừ, cô mua gì thế?
  • Tôi nghe quản gia Thẩm nói anh thích ăn sushi với sashimi của Thần Mộc Cuisine nên tôi đã
mua một phần.

Trên bàn làm việc để máy tính và hồ sơ, đương nhiên không thể ăn ở đó rồi, Nhạc Yên Nhi cầm hộp cơm nhìn Dạ Đình Sâm ý hỏi.

Dạ Đình Sâm hiểu ý cô nên dẫn Nhạc Yên Nhi sang phòng nghỉ bên cạnh.

Tuy chỉ cách có một cánh cửa nhưng phòng nghỉ lại là một thế giới hoàn toàn khác.

Nguyên cả tầng chỉ có một phòng làm việc mà thôi, văn phòng vốn khá lớn, phòng nghỉ bên cạnh cũng tầm khoảng tám chín mươi mét vuông, ngay cả phòng ngủ lẫn phòng tắm cũng có luôn, đều được lắp đặt đầy đủ các trang thiết bị, được bài trí y hệt phòng ngủ của Dạ Đình Sâm ở biệt thự Hoàng Đình, quả thật như một bản sao chép hoàn hảo.

Nhạc Yên Nhi nhìn đến ngây người:

- Anh… anh đem công ty thành nhà luôn rồi.

Gương mặt Dạ Đình Sâm vẫn lạnh nhạt như thường, hắn thản nhiên bảo:

- Lúc trước, phần lớn thời gian tôi đều ở công ty.

Không phải hắn biến công ty thành nhà, mà trước khi gặp được cô thì công ty chính là nhà hắn.

Nhạc Yên Nhi mở hộp cơm, xếp sashimi và sushi ra bàn rồi cầm đũa đưa cho Dạ Đình Sâm.

- Tôi biết anh rất bận nên mau ăn đi.

Dạ Đình Sâm cầm lấy đũa gắp một miếng cá sống lên, chậm rãi cho vào miệng.

Lúc hắn ăn cơm vô cùng tao nhã, từng hành động đều đúng chuẩn lễ nghi của quý tộc thượng lưu nước Anh.

Nhạc Yên Nhi nhìn động tác của hắn cảm thấy cảnh đẹp ý vui vô cùng, chớp mắt hỏi:

- Thấy sao hả? Rõ ràng không phải do cô làm nhưng cô lại mong đợi lời khen ngợi của hắn.

Trên mặt Dạ Đình Sâm lộ ra vài phần vui vé, hắn gật đầu:
  • Ngon lắm.
  • Vậy anh ăn thêm ít nữa đi.
Cùng lúc đó, ở sân bay thành phố A.

Bạch Nhược Mai và Lâm Đông Lục vừa cười nói vừa sánh vai đi tới, hai người đi Bali nghỉ một tuần nên tâm trạng đều rất tốt.

Lâm Đông Lục cũng đã thoát khỏi mớ cảm xúc hỗn loạn lúc trước.

Vừa đi được vài bước vẻ mặt Bạch Nhược Mai đột nhiên tái đi, cô ta bám chặt lấy Lâm Đông Lục rồi đẩy kính râm trên mặt, nhỏ giọng nói:

- Đông Lục, bên ngoài có phóng viên.

Lâm Đông Lục biết rõ tính chất công việc của Bạch Nhược Mai nên chỉ nhẹ nhàng bảo:

- Vậy chúng ta chia nhau ra, em ra ngoài trước đi.

Phóng viên thấy em đi rồi chắc sẽ không chờ ở đây nữa đâu.

Bạch Nhược Mai gật đầu:

- Tiểu Ngọc đến đón chúng ta, em ra xe trước chờ anh nhé.

Lâm Đông Lục hôn nhẹ lên trán Bạch Nhược Mai, đáp:

- Được rồi, em đi đi.

Bạch Nhược Mai sửa soạn lại một chút, sau khi chắc chắn bản thân đã xinh đẹp gọn gàng rồi mới ngẩng đầu bước ra ngoài như không có chuyện gì.

Có phóng viên tinh mắt liền nhận ra Bạch Nhược Mai, tuy hôm nay họ không đến đợi cô ta nhưng nếu tình cờ gặp được thì xem như có thêm tin tức cũng tốt.

  • Xin hỏi, cô Bạch đây là đi đâu vậy?
  • Chuyến bay khi nãy là từ đảo Bali trở về, không lẽ cô Bạch vừa đi nghỉ sao?
  • Cô Bạch đi nghỉ chắc không chỉ một mình phải không? Không lẽ là đi cùng anh Lâm? Có phải
sắp có chuyện vui rồi không đây? … Phóng viên ùa đến chặn ngay cửa ra vào, Bạch Nhược Mai tỏ vẻ bất đắc dĩ cười nói:

- Cảm ơn mọi người quan tâm, nhưng nếu chắn ở đây thì những người phía sau sẽ không thể đi ra được, hay chúng ta ra ngoài phòng vấn đi? Vốn nghĩ rằng có thể khiến Bạch Nhược Mai nói vài câu, làm thành một mẩu tin nhỏ thôi cũng được rồi, nhưng không ngờ Bạch Nhược Mai lại đồng ý để bọn họ phỏng vấn.

Đây đúng là chuyện vui ngoài ý muốn, đương nhiên đám phóng viên cầu còn không được ấy chứ.

Có phóng viên liền nhanh miệng khen:

- Cô Bạch quả là người đẹp tốt bụng, đã mệt như thế mà vẫn đồng ý để chúng tôi phỏng vấn.

Bạch Nhược Mai chỉ cười đáp lại.

Một đám phóng viên vây quang Bạch Nhược Mai ra khỏi sân bay.

Mãi đến khi xác định mọi người đi hết rồi, lúc này Lâm Đông Lục mới xách hành lý chậm rãi đi ra.

Cửa ra nằm bên cạnh phòng chờ, lúc Lâm Đông Lục đi ra vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy chương trình đang phát trên màn hình lớn ở đó, rồi như thể bị điện giật mà dừng bước.

Trong phòng chờ, màn hình điện tử đang phát chương trình "Giái trí, tôi lớn nhất" sáng hôm nay, đặc tả cuộc xung đột giữa Nhạc Yên Nhi và An Tri Ý, lúc này đang phát đến đoạn đối diễn giữa hai người, sau đó An Tri Ý nhiều lần bị NG liên tiếp.

Trên màn hình, Nhạc Yên Nhi mặc một bộ váy màu trắng, đôi mắt đen láy như thể biết nói, yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng lưng tinh tế thẳng tắp như một đóa ngọc lan trắng duyên dáng yêu kiều.

Khi cô xoay người lại, gương mặt đẹp đến tinh xảo được phóng to trên màn hình TV.

Tầm mắt Lâm Đông Lục dính chặt vào gương mặt Nhạc Yên Nhi.

Từng động tác của cô, mỗi cái nhíu mày, mỗi một nụ cười, từng ánh mắt của cô đều làm hắn có cảm giác trong lòng sông cuộ
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom