• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Nhạc Yên Nhi ra khỏi biệt thự, lòng dạ rối bời lái xe dạo vài vòng trong nội thành. Nhớ ra hôm
nay là cuối tuần, cô quyết định đi tìm Dư San San, chí ít cũng còn có người nói chuyện với mình.
Ở dưới nhà trọ Nhạc Yên Nhi mua tào phớ và màn thầu chiên mà Dư San San thích ăn nhất sau
đó đỗ xe, chạy lên lầu.
Đi tới trước cửa, định mở cửa ra rồi cô mới phát hiện ra mình không mang chìa khóa, hết cách
rồi, đành phải ấn chuông vậy.
- Ai đấy ai đấy? Vừa sáng ngày ra, không biết hôm qua ba giờ sáng bà đây mới ngủ à?
Cửa còn chưa kịp mở đã nghe thấy tiếng phàn nàn mỗi lúc một rõ từ bên trong.
Nhạc Yên Nhi vừa nghe thấy giọng nói oang oang của Dư San San thì cảm thấy ức chế trong
lòng lập tức giảm bớt nhiều. Trước khi Dư San San mở cửa, Nhạc Yên Nhi giơ bữa sáng lên
ngang mặt, nói:
- Giao đồ ăn đây, giao đồ ăn đây.
Tóc Dư San San rối như ổ gà, ban đầu còn cáu kỉnh nhưng khi nhìn thấy Nhạc Yên Nhi, cộng
thêm việc ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt từ bữa sáng, liền "Hừ" một tiếng rất kiêu ngạo nhưng
sắc mặt đã khá hơn nhiều. Dư San San mở cửa, lùi sang một bên cho Nhạc Yên Nhi vào.
- Cậu còn biết về cơ, đúng là đau lòng quá mà, trước kia thì đây là còn là nhà của hai chúng ta,
bây giờ ngay cả chìa khóa cậu cũng đã ném đi đâu mất rồi.
- Hôm nay quên cầm theo chìa khóa, lại còn vội mang bữa sáng cho cậu, cậu đừng giận mà, tớ
về thăm cậu đây còn gì nữa.
- Coi như cậu còn có chút lương tâm.
Dư San San nói rồi ngồi xuống bàn bắt đầu ăn sáng.
Miệng của Dư San San khó mà ngừng nói, cô vừa ăn vừa hỏi Nhạc Yên Nhi:
- Giờ cậu ở với Dạ Đình Sâm thế nào rồi?
Thật đúng là không biết phải nói gì luôn, vừa hỏi đã đâm trúng trọng tâm.
Sắc mặt Nhạc Yên Nhi xấu đi, thuận miệng đáp:
- Ừ, cũng tạm được.
Dư San San lại là người rất tinh ý, làm sao cô có thể không nhận ra Nhạc Yên Nhi đang nghĩ
một đằng nói một nẻo, lập tức hỏi ngay:
- Tạm được là thế nào? Trên mặt cậu toàn viết mấy chữ "không tốt" kia kìa, giờ còn nói dối cả tớ
à? Mà sao tự dưng cậu lại chạy về đây?
  • Thì về thăm cậu thôi.
  • Thôi đi, thăm tớ mà phải lén lút về từ sáng sớm à? Hành động này của cậu rõ là giống bị ấm
ức ở nhà chồng nên chạy về nhà ngoại tố khổ đấy.
Nhạc Yên Nhi bị ví dụ này làm rùng mình:
- San San này, có phải dạo này cậu làm bên mảng xã hội không hả? Vừa mở miệng ra đã thấy
chuyện nhà chuyện cửa rồi.
- Chỉ giúp bên đó kiểm lại mấy bản thảo thôi mà. Đừng có đánh trống lảng, hôm nay vừa nhìn
cái là tớ biết cậu đang không vui rồi, mau khai ra, cuối cùng là làm sao?
Nhạc Yên Nhi do dự một lát nhưng cuối cùng vẫn nói ra:
  • Thì đấy, chẳng phải là tớ nhận vai trong White Lover đấy à?
  • Ừ, hôm cậu thử vai được chọn bọn mình còn đi ăn với nhau đấy thôi.
  • Lúc đầu tớ nghĩ mình được nhận bộ phim này là dựa vào sự cố gắng của bản thân, cuối cùng
đến hôm nay mới biết hóa ra là Dạ Đình Sâm đã đầu tư thêm cho đoàn phim một trăm triệu với
yêu cầu để cho tớ nhận vai nữ phụ số một.
Dư San San đúng lúc ấy đang ăn một miếng màn thầu chiên, vừa nghe thấy lời Nhạc Yên Nhi,
một miếng bánh liền mắc kẹt trong cổ họng, suýt nữa thì nghẹn chết.
Nhạc Yên Nhi vội vàng rót nước đưa cho bạn. Uống hai ngụm nước, nuốt miếng màn thầu
xuống xong, Dư San San mới thở phào rồi nói:
- Giời ơi, người giàu đều chơi như thế ư? Chỉ để dỗ dành con gái vui vẻ mà tiêu liền trăm triệu
trăm triệu à? Cả đời mình cũng chẳng kiếm nổi một trăm triệu, ôi, thật đúng là người so với
người thì tức chết người mà.
- Dỗ dành con gái vui vẻ cái gì chứ...
Nói cứ như hắn thích mình không bằng.
  • Sao, cậu không phải con gái à?
  • ...Phải chứ.
  • Hắn làm thế chẳng phải để dỗ dành cho cậu vui đấy còn gì?
Nhạc Yên Nhi yên lặng một lát mới lắc đầu:
- Nhưng mà tớ không vui.
Dư San San nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái:
- Vung tiền như rác để đổi lấy một tiếng cười của mỹ nhân, đây rõ là kịch bản phim thần tượng
tiêu chuẩn rồi, sao cậu lại không vui?
- San San, cậu đừng nghĩ bừa, Dạ Đình Sâm là gay, bọn mình chỉ kết hôn giả thôi mà.
Dư San San muốn tự thân sắp xếp lại những thông tin vừa rồi nên im lặng.
- Vì thế nên cậu mới không vui à?
Khuôn mặt Nhạc Yên Nhi lộ vẻ mờ mịt.
- Thật sự thì tớ cũng không nói rõ được là thế nào, nhưng khi tớ biết nhân vật này là do Dạ Đình
Sâm bỏ tiền ra mua, tớ thực sự rất tức giận. Tớ vẫn luôn cho rằng dù quan hệ giữa mình và Dạ
Đình Sâm chỉ là giao dịch nhưng đôi bên bình đẳng. Vậy mà hành động của Dạ Đình Sâm lại
làm tớ cảm thấy vì hắn có tiền nên hai người bọn tớ không thể nào bình đẳng được, hắn luôn
như thế, luôn nhìn từ trên cao xuống...
Dư San San nghĩ một lát, bỗng thốt lên một câu kinh người:
- Yên Nhi, không phải cậu thích Dạ Đình Sâm đấy chứ?
Nhạc Yên Nhi nghe thấy thế, trái tim cũng "thịch" một tiếng, cô cảm thấy chột dạ nhưng vẫn
mạnh miệng cãi:
  • Cậu điên à? Dạ Đình Sâm là gay, cậu cũng biết thừa còn gì.
  • Tớ biết thì biết, nhưng tớ sợ cậu sa vào đó. Dạ Đình Sâm đẹp trai, có tiền lại còn đối xử tốt với
cậu, chỉ sợ như vậy sẽ khiến cậu dễ dàng động lòng. Với lại, nếu như cậu không có cảm tình với
hắn thì cậu quan tâm chuyện giữa hai người có bình đẳng không làm gì? Cậu quan tâm chứng
tỏ cậu có tình cảm đấy.
Nhạc Yên Nhi ngây ngẩn.
Lời nói này đã tạo thành chấn động lớn trong tâm lý Nhạc Yên Nhi.
Cô nhớ tới những cảm xúc kỳ lạ khó hiểu của bản thân, chẳng lẽ mình thật sự nảy sinh tình cảm
với Dạ Đình Sâm ư?
Chuyện này quá hoang đường rồi!
Mắt mình mù à? Trước thì yêu tên khốn Lâm Đông Lục ba năm, về sau lại thích luôn cả gay?!
Nhạc Yên Nhi đắm chìm trong suy nghĩ riêng, chưa kịp lên tiếng đáp lại thì điện thoại của Dư
San San đổ chuông.
Dư San San nhìn màn hình, nói với Nhạc Yên Nhi:
- Chờ tí, điện thoại của sếp tớ.
Nhạc Yên Nhi gật gật đầu.
Dư San San cũng không tránh Nhạc Yên Nhi, cô bấm nút nghe luôn.
- A lô, sếp ạ. Hôm nay nghỉ... Tin mới gì?! Trời đất, thật hay giả thế?! Được được được, em xem
ngay đây.
Vừa nhận điện thoại xong, trong thời gian chỉ mấy câu nói, sắc mặt Dư San San đã hoàn toàn
thay đổi.
Nhạc Yên Nhi ở bên cạnh nghe cũng cảm thấy tò mò, cô chờ Dư San San nói chuyện xong.
Dư San San cúp máy rồi lập tức quay sang nói với Nhạc Yên Nhi:
  • Yên Nhi, có chuyện rồi!
  • Sao thế?
  • Không biết là ai ra tay nữa, sự kiện của An Tri Ý chỉ trong một đêm đã hoàn toàn đổi hướng
rồi! Tổng biên tập cũng không nói rõ ràng lắm, chỉ bảo tớ lên mạng tra, cậu cũng xem có
chuyện gì xảy ra đi.
- Ừ.
Nhạc Yên Nhi vội rút điện thoại di động, mở weibo ra, chuyện nằm ngoài dự kiến của cô đó là
cô không cần tìm mà ba tin đầu tiên trên bảng tin hot của weibo đều liên quan tới An Tri Ý.
Top 1: Video An Tri Ý.
Top 2: An Tri Ý là tiểu tam.
Top 3: An Tri Ý scandal.
Mặc dù được lên top tin nóng là chuyện được rất nhiều ngôi sao tha thiết ước mơ, nhưng thêm
mấy từ này vào thì dường như chẳng phải chuyện tốt lành gì.
Là người ở trong cuộc của vụ bóc phốt ngày hôm qua, Nhạc Yên Nhi quả thật cảm thấy bất an,
cô nhấn vào tin đầu tiên, muốn xem video đến cùng là như thế nào.
Nhấn vào, video bắt đầu.
 
Advertisement
  • Chương 95

Trên tầng 30 cao ốc Empire State của LN, cả tầng chỉ có một gian phòng duy nhất, phòng chủ tịch.

Trần Lạc dẫn Nhạc Yên Nhi lên trên tầng 30.

Lúc mở cửa văn phòng, Nhạc Yên Nhi nhìn xung quanh một lượt cũng không thấy Dạ Đình Sâm đâu.

- Phu nhân, chủ tịch đang họp, cô chờ trong văn phòng một lát nhé.

Thấy không còn cách nào khác, Nhạc Yên Nhi gật đầu rồi đi vào trong.

Trần Lạc còn có việc nên báo lại một tiếng rồi cũng đi ra ngoài.

Phòng làm việc của Dạ Đình Sâm cũng giống hệt phong cách của hắn, nhanh gọn tiện dụng, cả căn phòng được kết hợp giữa hai màu cơ bản đen trắng.

Giá sách, bàn làm việc, các đồ dùng trên bàn đều là những vật đơn giản nhưng sang trọng, không có một thứ trang trí dư thừa nào.

Nhạc Yên Nhi nhàn nhã dạo quanh phòng ngắm nghía, bỗng cô chú ý tới tập hồ sơ đang mở trên bàn.

Hình ảnh trong hồ sơ đập vào mắt cô, nhìn có vẻ rất quen.

Ánh mắt của cô bị tấm ảnh kia thu hút, cô vươn tay cầm tập hồ sơ lên, nhìn kỹ mới phát hiện đây chính là tấm hình về quá khứ đen tối của An Tri Ý mới bị đưa lên weibo hôm nay xong Sao Dạ Đình Sâm lại có tấm hình này? Nhạc Yên Nhi lại giở một trang khác ra xem thì phát hiện mấy trang sau cũng là tư liệu về An Trí Ý, phía sau còn có bản kế hoạch tỉ mỉ về phương diện tiếp cận truyền thông.

Phương án đảo ngược thanh danh cho Nhạc Yên Nhi cùng với kế hoạch di dời sự chú ý đến kẻ khác.

Bản kế hoạch này khá tỉ mỉ, xem ra là của một người chuyên nghiệp viết, mà điều khiến Nhạc Yên Nhi giật mình hơn chính là những ghi chú bằng bút máy bên cạnh.

Hàng chữ viết tháu nhưng vẫn bay bổng đúng là của Dạ Đình Sâm.

Nhìn thấy mấy chữ này, trong lòng Nhạc Yên Nhi khó nén xót xa.

Cô nhớ tới đêm hôm qua, quản gia có nói Dạ Đình Sâm phải tăng ca mãi đến khuya mới về.

Rồi lại nghĩ tới hướng đi đảo ngược hoàn toàn của dư luận trên mạng ngày hôm nay.

Thì ra tất cả mọi chuyện đều do Dạ Đình Sâm làm.

Thì ra sau lưng cô hắn đã âm thầm làm nhiều chuyện như thế.

Sáng hôm nay cô trách mắng hắn quá đáng như vậy nhưng hắn cũng không hề giải thích.

Từ sau khi mẹ mất chỉ có Lâm Đông Lục đối xử tốt với cô mà thôi, nhưng giữa cô và Lâm Đông Lục là quan hệ người yêu, đối đãi với nhau như thế cũng là đương nhiên.

Còn giữa cô và Dạ Đình Sâm chẳng qua chỉ một cuộc giao dịch sòng phẳng, thế mà hắn lại giúp cô hết lần này đến lần khác, còn làm nhiều chuyện như thế vì cô.

Chỗ cứng rắn trong lòng Nhạc Yên Nhi dường như cũng mềm xuống.

Đang lúc Nhạc Yên Nhi cảm xúc hỗn loạn thì cửa phòng "cạch" một tiếng rồi mở ra.

Nhạc Yên Nhi ngẩng đầu, không cẩn thận nhìn thẳng vào mắt Dạ Đình Sâm đang bước vào.

Dạ Đình Sâm vừa đi vừa nghe thư ký báo cáo, hắn nhíu mày, trong mắt đều là ánh sáng lạnh như băng.

Có vẻ không ngờ sẽ thấy Nhạc Yên Nhi trong phòng làm việc, trên mặt hắn xuất hiện vẻ kinh ngạc hiếm thấy, nhưng thoắt cái lại trở lại xa cách như bình thường.

- Sao em lại tới đây? Giọng nói thản nhiên, không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, giống như bình thường vẫn nói chuyện với Nhạc Yên Nhi.

Nhưng thư ký bên cạnh hắn thì ngẩn ra.

Thế này cũng quá rõ ràng đi, trước khi mở cửa chủ tịch lạnh đến mức có thể đông chết người khác, thế mà sau khi nhìn thấy cô gái trong phòng thì liền có dấu hiệu ấm trở lại.

Tuy loại núi băng như chủ tịch dù có tăng nhiệt độ thì cũng còn lạnh hơn người bình thường, nhưng lúc này là thời điểm thư ký đã làm việc ba năm ở LN thấy chủ tịch nhẹ nhàng nhất.

Trong lòng thư ký thầm suy đoán, rốt cuộc cô gái này là ai? Nhạc Yên Nhi vẫn chưa bỏ tập hồ sơ trong tay xuống, bị bắt gặp tại trận thế này, cô theo bản năng giấu nó ra sau lưng.

Sau lại thấy làm vậy càng giống như có tật giật mình bèn ngại ngùng lấy hồ sơ đặt lên bàn.

- Tôi...

tôi chỉ tiện đường qua đây nhìn xem một chút thôi.

Buổi sáng còn đùng đùng nổi giận với hắn, Nhạc Yên Nhi không thể muối mặt xin lỗi liền được nên đành phải trợn mắt nói dối.

Dạ Đình Sâm mới sáng sớm đã bị mắng một trận tối tăm mặt mày, quả thực hắn rất tức giận, mấy lời nói đó của Nhạc Yên Nhi đã gạt bỏ toàn bộ ý tốt của hắn.

Thế nhưng lúc này thấy Nhạc Yên Nhi trong văn phòng, không biết tại sao nhìn đôi mắt hạnh xoay hết hướng nọ đến hướng kia cũng không chịu nhìn thẳng vào mình, bộ dáng chột dạ của cô lại làm Dạ Đình Sâm cảm thấy đáng yêu vô cùng, những ấm ức trong lòng cũng lập tức tan thành mây khói.

Cô gái này không ngờ lại có khả năng làm tâm tình hắn dao động đến thế.

Nhạc Yên Nhi thấy Dạ Đình Sâm mãi không nói gì, nghĩ hắn vẫn còn đang giận mình, lại nhớ đến những lời cô nói hồi sáng, quả thật rất quá đáng nên trong lòng có phần sốt ruột.

  • Dạ Đình Sâm, tôi...
  • Đi ra ngoài.
Giọng nói của Dạ Đình Sâm lạnh như băng.

Nhạc Yên Nhi nghe thế thì trong lòng trở nên nặng nề, quả nhiên hắn vẫn còn tức giận, giận đến mức không muốn nhìn thấy cô nữa rồi.

Cô cắn môi, cúi đầu chuẩn bị đi ra ngoài.

Dạ Đình Sâm lại nói tiếp:

- Anh không nghe thấy tôi nói gì sao? Hay việc hôm nay làm xong hết rồi? Lời này rõ ràng là đang nói với thư ký bên cạnh.

Thư ký sững sở ngẩng đầu:

- Nhưng mà chủ tịch, kế hoạch vừa rồi còn chưa báo cáo xong ạ… Trong mắt Dạ Đình Sâm lóe lên vẻ mất kiên nhẫn.

Hắn chỉ muốn đám người rảnh rỗi này lăn ra thật xa, sau đó mới hỏi Nhạc Yên Nhi sao lại đến Empire States, thế mào tên thư ký này lại không hiểu chuyện như vậy.

- Vậy anh làm thành báo cáo trên giấy, trước giờ tan làm hôm nay phải giao.

Cho dù thư ký có ngốc đến đâu cũng đã rõ, lúc này chủ tịch không muốn nhìn thấy anh ta nữa, đã thế anh ta còn cố thể hiện thì chẳng phải thiếu đòn sao.

Bởi vì sự ngu xuẩn của bản thân mà lượng công việc tăng lên nhiều như thế, thư ký ở trong lòng không nhịn được chảy nước mắt ròng ròng.

- Vâng vâng, tôi đi làm ngay đây.

Thư ký không dám nói thêm lời nào, vội vàng trả lời rồi xoay người bước ra ngoài, trước khi rời khỏi đây vẫn không quên đóng cửa lại.

Thư ký vừa đi thì trong phòng cũng yên tĩnh trở lại.

Dạ Đình Sâm đứng trước mặt Nhạc Yên Nhi, khác với ánh mắt tránh né của người đối diện, đôi mắt của hắn không e dè nhìn thẳng vào cô.

- Sao cô lại tới đây? Dạ Đình Sâm nói chuyện chưa bao giờ lặp lại lần thứ hai, nhưng đối với Nhạc Yên Nhi hắn dường như luôn rất kiên nhẫn.

Dù sao cũng đã đến rồi, có gì phải sợ chứ, Nhạc Yên Nhi cắn răng cầm hộp cơm trưa để lên bàn rồi nói:

- Tôi tiện đường đưa cơm trưa cho anh chứ gì nữa.

Dạ Đình Sâm nhướng mày:

- Tiện đường sao? Cao ốc Empire States nằm trên khu phố đắt nhất của thành phố A, tấc đất tấc vàng, vốn là nơi yên tĩnh nhất trong thành phố nhộn nhịp, người bình thường sẽ không đi qua chỗ này, không biết Nhạc Yên Nhi tiện đường nào mà lại đi qua đây.

Thư ký đã đi rồi nên Nhạc Yên Nhi cũng không mất tự nhiên như vừa nãy nữa, chuyện sáng nay là do cô không đúng, cô nên nhận sai xin lỗi hắn đàng hoàng mới phải, tránh né mãi cũng chẳng ra sao.

Nghĩ thế, Nhạc Yên Nhi ngược lại bình tĩnh hơn nhiều.

- Dạ Đình Sâm, tôi muốn xin lỗi anh, sáng nay tôi vô cớ nổi giận với anh, còn nói những lời quá đáng như thế, thật sự xin lỗi anh.

Cho dù thông minh như Dạ Đình Sâm cũng không ngờ được Nhạc Yên Nhi sẽ nói những lời này, trong mắt không khỏi gợn sóng.

- Chuyện cô muốn nói chỉ có vậy thôi à? Nhạc Yên Nhi lắc đầu, đáp:

- Không phải.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom