• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Lúc này, trong biệt thự.



Dạ Đình Sâm siết chặt điện thoại, cặp mày nhíu chặt lạnh lùng.



Anjoye phía bên kia màn hình cũng nhận thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, anh lập tức kết thúc cuộc họp, để những người không có phận sự rời đi.



- Có phải Yên Nhi xảy ra chuyện không?



- Tôi cần sử dụng vệ tinh định vị của LN ngay, cậu lập tức định vị vị trí điện thoại của Yên Nhi, còn cả những biển số gần giống như cô ấy nói, cậu giúp tôi giám sát. Giữ liên lạc.



Giao việc xong, hắn định lao ra ngoài.



Anjoye vội vàng gọi:



- Anh hai, một mình anh đi thì nguy hiểm quá, để em gọi người đi cùng.



- Không kịp rồi, tôi không thể trơ mắt nhìn cô ấy xảy ra chuyện, ngồi chờ chết còn đáng sợ hơn là chết.



Nói xong, hắn tông cửa lao ra.



Hắn lập tức lái xe rời đi, chưa tới mười phút sau, hắn nhận được điện thoại của Anjoye, nói chiếc xe có biển số đó đã tới cao tốc, điểm tới là đường Lạc Thành, Lật Thủy, giờ đang theo dõi qua định vị, anh sẽ tiếp tục điều tra lai lịch đối phương, mong hắn cẩn thận.



- Tôi hiểu rồi.



Dạ Đình Sâm chỉ nói ba chữ rồi cúp máy.



Khi Nhạc Yên Nhi mở mắt ra đã là đêm khuya, cửa sổ không đóng kỹ nên gió lạnh lùa vào từng cơn khiến cô cảm thấy rét buốt.



Cô hốt hoảng nhìn, thấy trước cửa sổ có một người đứng.



Người kia quay lưng về phía cô, dáng người nhỏ nhắn, cánh tay mảnh khảnh đang đặt trên khung cửa, dường như đang định đóng cửa sổ lại.



Cánh tay người kia quá nhỏ nên bộ quần áo cô mặc trở nên rộng thùng thình, trông rất lạ.



Cửa sổ được đóng lại, căn phòng ấm lên nhiều.



- Cô là ai? Tôi đang ở đâu?



Cô chống tay dậy, cổ họng khô khốc khó chịu nhưng cô cố gắng nói.



Người kia quay lại, một khuôn mặt đầy sẹo.



Là người phụ nữ bị hủy dung kia!



Sao cô ấy lại ở đây?



Nhạc Yên Nhi lập tức tỉnh táo lại, cô nhíu mày, nhớ lại tiền căn hậu quả, cô không hiểu nổi sự xuất hiện của người phụ nữ này.



Kết thúc buổi triển lãm ảnh, trong túi cô có một tờ giấy, không lẽ là của người này?



Vì sao cô ấy phải bắt cóc mình?



Ngay khi Nhạc Yên Nhi còn ngờ vực thì người kia đã đi tới, bước chân nặng nề, ho khan liên tục.



Gương mặt kia trông dữ tợn, những vết sẹo đã biến thành màu nâu đậm rất đáng sợ.



Nhạc Yên Nhi do dự rồi đi tới đỡ người phụ nữ, để cô ấy ngồi xuống.



Chẳng biết vì sao cô thấy người này không phải kẻ xấu.



Người phụ nữ ho một lúc lâu mới hết, cô ấy túm chặt tay Nhạc yên Nhi, nói:



- Tôi không ngờ chúng ta lại gặp nhau thế này.



- Có phải cô biết điều gì không?



Nhạc Yên Nhi hỏi.



- Người bắt cô là Julia, cô nhớ cô ta chứ?



Julia...



Nhạc Yên Nhi run lên, đương nhiên là nhớ rõ, dù họ gặp không nhiều nhưng đây thực sự là ân oán rắc rối.



Julia yêu Dạ Đình Sâm tha thiết, điểm ấy đã đủ là kẻ thù, vậy mà Dạ Đình Sâm còn liên thủ với Norman để hủy diệt gia tộc William, đây quả là thù mới hận cũ.



Lần này bị bắt liệu còn đường sống không?



Julia có lấy mình để uy hiếp Dạ Đình Sâm và làm tổn thương Vãn Vãn không?



Đây là chuyện cô lo nhất.



- Vậy cô là ai? Tờ giấy kia là cô đưa cho tôi phải không? Vì sao cô muốn nhắc tôi?



- Tôi... tôi không biết tôi là ai, mấy năm trước tôi đã mất trí nhớ, đi theo Julia. Cô không cần biết tôi là ai, cô chỉ cần biết tôi không muốn hại cô thôi. Nhưng tôi cũng không có cách cứu cô, những ngày này tôi sẽ chăm sóc cô, cô đừng nghĩ nhiều, chuyện đâu còn có đó. Tôi sẽ chuẩn bị cơm tối cho cô.



Chột dạ nói xong, Mạnh Y Bạch run rẩy rời đi, trong căn phòng trống chỉ còn lại Nhạc Yên Nhi.



Cô mở cửa phòng ra ngoài, cô phải tìm hiểu hoàn cảnh của mình để tìm cách ứng phó.



Đây là một biệt thự độc lập, phong cách đơn giản với hai màu đen trắng, cô nhìn bốn phía, cảm thấy rất quen.



Nơi này giống với nhà họ, chỉ có ba màu chủ yếu là đen, trắng và xám.



Đúng hơn thì đó là nhà họ khi trước, lúc cô vừa quen hắn, biệt thự của hắn nghiêm trang như vậy. Nhưng sau khi kết hôn, Dạ Đình Sâm chiều cô nên đã có sự thay đổi lớn trong nhà.



Cô nhìn quanh, đột nhiên nghe thấy một giọng xa lạ sau lưng.



- Vì sao cô biết tôi không phải Dạ Đình Sâm?



Cô nhìn lại, đây là một người đàn ông cao khoảng 1m88, y mặc áo đen chống đạn, cầm súng dài quân đội, có vẻ là người canh gác ở đây.



Đây là người ngụy trang thành Dạ Đình Sâm.



- Vì trong xe có mùi lạ, mùi của xe mới.



- Từ lúc đó cô đã bắt đầu nghi ngờ tôi?



- Thật ra là ngay từ đầu, vì Dạ Đình Sâm nói nếu tới đón sẽ gọi cho tôi chứ không tới đột ngột như vậy. Lúc ấy tôi chỉ ngờ ngợ, nhưng khi cậu đặt đồ của tôi ở cốp sau, tôi đã chắc chắn đây không phải chồng mình rồi.



- Ồ? Vì sao?



Người kia rất tò mò, y lại gần, nở nụ cười rất lạ.



- Vì chồng tôi biết đó là bảo bối kiếm cơm của tôi, anh ấy còn cẩn thận hơn tôi, chưa bao giờ đặt ở cốp mà sẽ đặt ở ghế sau. Vậy nên lúc ấy tôi đã biết cậu không phải Dạ Đình Sâm, nhưng tôi không dám để lộ ra ngoài.



- Vậy nên cô muốn vào studio cầu cứu?



- Phải. Có quá nhiều sơ hở, khi cậu đóng vai trợ lý Evan tới đón Vãn Vãn thì dễ thành công do đó là người lạ, nhưng cậu lại đóng thành người thân cận với tôi nhất, chỉ cần lại gần là tôi đã nhận ra có vấn đề rồi. Quần áo không giống, bước đi không giống, giọng điệu không giống. Cậu không dám nắm tay tôi mà lại nắm cổ tay, hẳn là do bản thân đang lo lắng, thật ra cậu cũng không tự tin diễn được người thân của tôi, phải không?



Nhạc Yên Nhi nói đúng, điều này khiến nụ cười của y nhạt dần.



Y vỗ tay liên tục, tấm tắc nói:



- Tôi coi thường cô rồi, chẳng ngờ cô phân tích đúng vậy. Nếu tôi đóng vai người lạ thì cô sẽ không nhận ra sơ hở phải không?



- Tôi vẫn nhận ra thôi, vì khi ấy tôi tự lái xe tới nên sẽ không có khả năng về cùng người khác, trừ khi đó là chồng tôi.



- Xem ra tôi thua rồi.



Y sờ mũi rồi cười:



- Tôi muốn cược một ván với cô, trong số những người quen của cô, tôi sẽ đóng vai một người, nếu cô đoán được thì tôi sẽ đồng ý một yêu cầu của cô.



- Xin lỗi, ở đây trừ Julia và người phụ nữ bị hủy dung kia thì tôi chẳng biết ai cả. Mà ngay cả cậu cũng không dùng khuôn mặt thật để gặp tôi, cậu muốn đóng vai ai, tôi không đoán được. Cho nên tôi không muốn chơi. Hơn nữa tôi không cần đưa ra yêu cầu với cậu làm gì, nó hoàn toàn vô dụng với hoàn cảnh của tôi lúc này.
 
Advertisement
  • Chương 748

Hiển nhiên Julia không còn kiên nhẫn dông dài thêm với hắn, cô ta đẩy cửa bước vào.

Thấy lễ phục vẫn đặt trên giường, Julia nhíu mày, không vui nói:

- Vì sao anh chưa thay đồ?

Dạ Đình Sâm ngắm ảnh, hắn không ngẩng đầu lên mà lạnh giọng quát:

- Cút ra ngoài.

- Hả? Chúng ta sắp kết hôn rồi, anh hung dữ với hôn thê thế mà được à?

Julia khiêu khích.

- Gặp dịp thì chơi thôi, nghiêm túc thế làm gì?

Hắn lạnh nhạt đáp:

- Đời tôi chỉ có một người vợ, đó là Nhạc Yên Nhi.

- Yên tâm, anh đồng ý đính hôn với em là em sẽ thả người. Bây giờ người kia được Nhị thiếu hộ tống đi rồi, anh cứ yên tâm.

Julia lấy di động ra, đó là video từ camera, Nhạc Yên Nhi đã cải trang ra ngoài thế nào, lên xe của Trần Lạc ra sao, tất cả đều rất rõ.

Không phải do họ thần thông quảng đại, chỉ là Julia nhường nên Nhạc Yên Nhi mới có thể rời đi.

Đây chính là điều kiện để Dạ Đình Sâm đồng ý đính hôn, Nhạc Yên Nhi phải bình yên vô sự rời đi.

Lần trước, Nhạc Yên Nhi bị thương, hắn như sư tử nổi điên, cảm giác bị xích sắt lạnh lẽo quấn quanh cổ vẫn còn như mới với Julia.

Khi ấy, Dạ Đình Sâm thực sự muốn giết cô ta, dù cho người của cô ta đã dí nòng súng vào đầu hắn, hắn cũng không sợ. Hắn ra tay rất kiên quyết, tuyệt đối có thể giết mình trước khi đám tay sai kịp ra tay.

Đây cũng là nguyên nhân cô ta đồng ý thỏa hiệp.

Dù vậy, cô ta cũng đã trả giá bằng máu.

Trong lúc bối rối, Julia thả Nhạc Yên Nhi đi, điều này giúp Dạ Đình Sâm tỉnh táo lại nhưng dưới cơn thịnh nộ, hắn đã quất ba roi cực mạnh lên mặt, lên người Julia.

Nhất là roi trên mặt, đó là một vết chéo khắp mặt, là hắn trút giận cho Nhạc Yên Nhi.

Roi của Julia chưa bao giờ rơi trên người cô ta.

Dù giận, cô ta cũng không dám nói gì. Cô ta còn mối thù, mối thù của cả gia tộc William, cô ta không thể chết, không thể để Dạ Đình Sâm chết. Cô ta phải tổ chức tiệc cưới, mời tất cả các ông trùm giới kinh doanh tới rồi nổ tung chỗ này, sau khi xảy ra chuyện lớn như vậy, LN chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Nó có thể khiến địa vị của LN trên quốc tế bị rung chuyển!

Vậy nên Julia đồng ý để hắn gặp Nhạc Yên Nhi, để họ ở bên nhau thật lâu, cho tới khi Nhạc Yên Nhi dưỡng thương xong.

Video kết thúc, mất chừng mười lăm phút, Dạ Đình Sâm nghiêm túc xem hết, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào để đảm bảo rằng Nhạc Yên Nhi đã rời đi, Sau đó, hắn mới đặt di động lên bàn trà.

- Còn chưa đến lúc, cho nên cô cũng không phải hôn thê của tôi. Cút ra ngoài, đúng tám giờ tôi sẽ xuống.

Hắn lại nhìn tấm ảnh, tựa như nhìn Julia sẽ khiến hắn đau mắt.

Julia tức nghiến răng nghiến lợi, cô ta là người sống sờ sờ trước mắt, dù hắn không thích hay ghét mình đi nữa, chẳng lẽ lại keo kiệt đến độ không thể nhìn cô ta hay sao?

Chẳng lẽ cô ta không bằng một tấm ảnh?

Julia cắn răng, cực kỳ tức giận. Thế nhưng nhớ ra gì đó, cô ta nở nụ cười quái dị, nói:

- Nếu anh không đồng ý thay quần áo thì tôi sẽ mời người tới thay cho anh.

Cô ta nói xong rồi cười khanh khách rời đi.

Dạ Đình Sâm làm như không nghe thấy, hắn vẫn chăm chú ngắm ảnh.

Sau khi Julia đi, hắn nhìn điện thoại, đã bảy giờ bốn mươi lăm, còn mười lăm phút là tới bữa tiệc.

Hắn nhướng mày nhìn ngoài cửa sổ, đèn hoa hồng đẹp đẽ đang sáng lên khiến buổi tối cũng như ban ngày.

Thuốc nổ chôn ngay ở góc tường.

Bom hẹn giờ.

Hắn không biết thời gian hẹn giờ là bao lâu nhưng hắn dám khẳng định với những gì hắn biết về Julia, cô ta không phải kẻ không sợ chết, chắc chắn cô ta có đường lui nên sẽ có thời gian để tự chạy trốn.

Nhưng cô ta chạy được nghĩa là người khác cũng chạy được, vậy nên chắc chắn Julia sẽ mang theo điều khiển.

Nếu bất đắc dĩ, cô ta sẽ chọn đồng quy vu tận, làm cho bom nổ sớm.

Điều khiển ở trên người Julia, hắn định sẽ ra tay vào bữa tiệc, khi đó đông người, Julia cũng bớt cảnh giác hơn.

Mọi thứ đã nằm trong lòng bàn tay, hắn chỉ cần cướp được điều khiển là sẽ đủ thời gian để Norman bảo vệ những người khác rời khỏi đây, việc còn lại hắn sẽ tự giải quyết.

Mọi ân oán cũng nên kết thúc vào hôm nay rồi.

Dạ Đình Sâm nhìn bóng đêm, chẳng biết qua bao lâu, có người gõ cửa. Tiếng gõ không tùy tiện như Julia mà âm thanh rất nhỏ nhẹ, có vẻ rụt rè.

Gõ ba lần, người bên ngoài nhận ra hắn sẽ không mở cửa nên chủ động xoay tay cầm.

Vừa bước vào, cô đã cầm bộ vest trên giường lên, dịu giọng nói:

- Ngài Dạ, thay quần áo để xuống dưới thôi.

- Cút ra ngoài.

Dạ Đình Sâm lạnh lùng nói, hắn vẫn không quay lại.

- Thưa ngài, một buổi lễ lớn như đính hôn thế này thì phải làm thật cẩn thận, ngài chỉ mặc áo khoác thế này làm sao được? Như thế sẽ khiến ngài có vẻ không nghiêm túc, người khác sẽ chê cười.

Mạnh Y Bạch nói, ánh mắt cô ấm áp, nhẹ nhàng rơi vào tấm lưng của hắn.

Nhiều năm không gặp, người này vẫn như xưa, hắn đứng đó, lưng thẳng tắp, không biết đang suy nghĩ hay ngẩn người.

Cô bị Julia nhốt trong địa lao, luôn luôn phải chịu giày vò, ngày đêm điên đảo.

Có một lần, Julia hoảng loạn xông xuống địa lao, lôi cô đi. Lúc này, cô mới nhìn được ánh nắng bên ngoài, đây cũng là lần đầu cô nhận ra mình đã ở trong địa lao tới bốn năm ròng rã.

Bốn năm ấy, cô không có bất cứ niềm tin nào khác ngoài Dạ Đình Sâm.

Biết rõ không có khả năng ở bên hắn, nhưng cô không muốn ra đi như vậy, vẫn muốn nhìn hắn thêm một lần.

Có lẽ chỉ nhìn một lần thôi là mình an tâm rồi.

Bọn họ lên thuyền ra đi, phải liên tục đổi các tàu buôn lậu chứ không hề lên bờ, về sau, cô nghe được tin Dạ Đình Sâm đã bắt tay với một gia tộc lớn để phá hủy tổ chức của William, bây giờ bọn họ hẳn là đang trên đường chạy trốn.

Chẳng biết ở trên biển đã bao lâu, có một ngày, Julia tới, không nói không rằng mà quất cô liên tục, khiến cô run rẩy vì đau trên boong thuyền.

Đánh xong, Julia hết tức, cô ta bắt đầu tâm sự.

Có lẽ vì Julia quá yêu Dạ Đình Sâm nhưng không thể có được, lại chẳng có chỗ để xả, vậy nên Mạnh Y Bạch là lựa chọn tốt nhất.

Cô cứ tiếp tục sống như thế, không chết trong địa lao, không chết dưới roi của Julia, ngoan cường sống tiếp.

Lúc đầu, cô sống vì Dạ Đình Sâm, về sau, cô sống vì Đỗ Hồng Tuyết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom