• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
- Thật à, vui quá, thế tôi sẽ đưa hai phần tiền mừng luôn!



Nhạc Yên Nhi thật sự vui mừng.



Trần Lạc cũng lấy thuốc xong đi lên, thấy cô đang vui vẻ nói chuyện điện thoại thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, xem ra cô vẫn chưa biết chuyện gì hết.



- Chúng ta về thôi, ở đây lâu quá sẽ không kịp về làm bữa trưa cho chủ tịch mất.



Cậu ta lên tiếng nhắc nhở.



Trần Lạc cũng hiểu nếu cứ nấn ná đến khi đám truyền thông tới thì phiền rồi.



Nhạc Yên Nhi nghĩ cũng đúng nên nói với người đầu kia:



- Tôi tắt máy đây...



- Đừng tắt, em muốn bàn với chị đặt tên cho đứa bé, chị cứ ở đó chờ em.



Anjoye kêu to lên.



- Cậu biết tôi ở đâu à?



Cô còn chưa nói hết thì anh ta đã tắt máy mất rồi.



Thấy cô nói chuyện xong thì Trần Lạc làm như vô tình cầm máy hộ cô rồi lặng lẽ nhấn tắt chuông.



Cậu ta nhìn lướt màn hình, vừa để im lặng một cái là đã có người gọi đến.



Trần Lạc thản nhiên bảo:



- Dùng di động nhiều sẽ không tốt cho em bé, chúng ta vào xe trước đi.



Nhạc Yên Nhi cũng không thấy có điểm gì kỳ lạ.



Họ vừa định vào thang máy thì trong hành lang lại đột ngột vang lên tiếng của Anjoye.



- Đã bảo ở yên đó chờ em mà, sao không nghe gì hết hả!



Anh ta vừa thở hổn hển vừa ra khỏi cầu thang bộ.



Vừa rồi thang máy đã đóng nên anh ta chỉ còn cách đi thang thoát hiểm.



Nhạc Yên Nhi thấy anh ta thì rất kinh ngạc, nghi ngờ hỏi:



- Cậu tới làm gì thế?



- Bàn chuyện con em đặt tên là gì. Trần Lạc, cậu không thể đưa chị ấy ra thế được, gọi y tá đến đổi quần áo đi, rồi cậu đưa y tá ra còn tôi dắt chị ấy đi đường khác. Họ tới nhiều lắm rồi.



Trần Lạc nghe thế là biết Anjoye tới giúp mình, lúc này cậu ta cũng không còn cách nào khác, vì đảm bảo an toàn cho Nhạc Yên Nhi nên cậu ta làm mồi nhử là tốt nhất.



- Vâng, thế làm phiền Nhị thiếu rồi.



Trần Lạc nhanh chóng vọt vào một phòng bệnh rồi cho y tá ít tiền, nói rõ mục đích của mình. Cô bé y tá thấy cậu ta đẹp trai thế nên đồng ý ngay lập tức.



Nhạc Yên Nhi vẫn ngơ ngẩn chưa hiểu gì, cô không ngừng hỏi:



- Hai người đang nói gì thế? Ai đến rồi, sao tôi lại phải đổi quần áo với y tá?



Nhưng không có ai đáp lại, cô bị Anjoye bắt thay đồ, còn đeo một cái khẩu trang kín mít rồi bị đưa đi theo thang máy chuyên dụng cho nhân viên xuống dưới.



Xe Trần Lạc đỗ trong gara còn xe anh ta thì dừng ngay ngoài cổng.



Anjoye dắt cô ra ngoài, vừa bước ra khỏi cửa là cô đã thấy không khí có vẻ kỳ lạ, bởi vì bên ngoài đỗ rất nhiều xe công vụ, dấu hiệu trên đó cho thấy đều là xe của đám phóng viên nhà báo.



Cô thấy không ít phóng viên vội vàng lao vào bệnh viện, dường như có tin tức gì đó khẩn cấp vậy.



Cô muốn hỏi thử nhưng lại thấy Anjoye nhỏ giọng bảo:



- Đừng để ý, đi nhanh thôi.



Em biết chị có rất nhiều câu hỏi, nhưng chị chỉ cần biết em sẽ không hại chị là được rồi, xin hãy tin em!



Đôi mắt hồ ly nhìn cô không chớp, lòng Nhạc Yên Nhi chợt mềm nhũn đi.



Cô đồng ý tin anh ta, vì cô biết Anjoye không phải là người xấu.



Lúc này cô rất bình tĩnh vì đã đoán được đám phóng viên tới bệnh viện chắc chắn có liên quan tới mình rồi.



Quả nhiên.



Lúc đi qua hai phóng viên thì bất ngờ nghe loáng thoáng được cuộc nói chuyện của họ.



- Không ngờ Bạch Nhược Mai vừa xuất hiện lại có tin quan trọng như thế, tự mình vạch mặt một bí mật lớn nữa chứ. Quả là chuyện lớn nhất thành phố A rồi!



- Đúng rồi, ai mà ngờ Lâm Đông Lục nhìn nhã nhặn thế nhưng lại đối xử với vợ mình như thế nhỉ?



- Mà cái cô Nhạc Yên Nhi kia cũng không biết xấu hổ cơ, đã lấy người chồng giỏi giang thế rồi mà vẫn còn đứng núi này trông núi nọ, thông đồng với họ Lâm nữa là sao?



- Nón của Dạ thiếu lần này đúng là xanh mét rồi!



Nhạc Yên Nhi khựng lại, nếu không có Anjoye kéo chắc cô đã không bước nổi nữa.



Họ nói gì mà cô nghe không hiểu nổi vậy.



Cô bị Anjoye kéo lên xe, lúc sờ túi áo định lấy điện thoại ra xem thì mới phát hiện máy của mình bị Trần Lạc cầm đi rồi.



- Rốt cuộc đã có chuyện gì, phóng viên đang nói gì thế?



Nhạc Yên Nhi run rẩy hỏi.



Sắc mặt Anjoye cũng rất khó coi, nhưng anh ta không kịp nói nhiều mà chỉ bảo:



- Đi khỏi đây đã, đến một nơi không có bất cứ phóng viên nào tim được chị. Trên đường em sẽ kể cho chị nghe mọi chuyện.



Anh đạp ga, chiếc xe rất nhanh đã lao ra ngoài.



Tới khi lên đường lớn rồi anh ta mới đưa di động ra, mở trang đầu tiên rồi đẩy sang cho Nhạc Yên Nhi xem tin tức buổi sáng.



Bạch Nhược Mai cứ như từ trên trời rơi xuống, lấy danh nghĩa công ty nhà họ Bạch để mời họp báo, phóng viên chỉ nghĩ là một cuộc họp báo về kinh tế bình thường nhưng không ngờ cô ta đột nhiên xuất hiện, cầm theo chứng nhận của bác sĩ, tố cáo chồng mình là Lâm Đông Lục có những hành xử tàn nhẫn với bản thân.



Quanh quẩn trong xe đều là tiếng than thở khóc lóc của Bạch Nhược Mai, lên án hành vi của chồng mình, vì cô ta phát hiện gian tình của chồng và Nhạc Yên Nhi cô thế nên Lâm Đông Lục mới nhốt cô ta vào viện tâm thần để ngược đãi.



Còn nói cô yêu thầm Lâm Đông Lục nhiều năm, rồi mang tất cả những chuyện xấu hổ của cô thời gian trước phơi bày ra ánh sáng.



Đầu đề rất chói mắt.



“Hành trình tình yêu không muốn ai biết của phu nhân chủ tịch LN, không ngờ lại theo đuổi một người có vợ nhiều năm!”



“Phân tích quá trình lên cao của phu nhân chủ tịch LN!”



“Người đẹp thuần khiết thì ra lại là kẻ tâm cơ?! Nhạc Yên Nhi được bầu là trà xanh biểu số một giới giải trí!”



...



Đầu đề đều được viết hoa, câu văn kích động, dòng chữ màu đen như những lưỡi dao sắc bén, mạnh mẽ cắm vào lòng Nhạc Yên Nhi.



Những tin nhắn của cô và Lâm Đông Lục một năm trước đều được đưa ra, chuyện cô khóc lóc cầu xin, còn dọa nhảy lầu cũng được đưa ra ánh sáng.



ảnh chụp mờ ám của hai người cũng bị tung lên mạng.



Có ảnh cô không biết bị chụp lại lúc nào.



Rất nhiều ảnh, có tại nước Anh, cũng có tại thành phố A, vài ảnh cô vẫn còn nhớ rõ.



Có ảnh Lâm Đông Lục đứng nói chuyện với cô trước cửa siêu thị rồi ảnh đưa cô về nhà.



Rất nhiều...



Không thể đếm xuể.



Mọi người vừa mắng cô là đồ đê tiện vừa bày tỏ thương thay do Dạ Đình Sâm.



Nhạc Yên Nhi xem hết bài post rất dài này và clip dài mười phút xong thì cứ như tượng gỗ, lặng im không nói.



Khuôn mặt nhỏ nhắn đã mất màu máu, dưới ánh mặt trời trông cô càng thêm tái nhợt, yếu ớt.



Cô không thở nổi, trái tim như bị một tảng đá lớn đè lên, đau đến chết lặng.
 
Advertisement
  • Chương 575

Từ sau vụ nhà hàng lần trước, Nhạc Yên Nhi không muốn ra ngoài nữa, mà ba bữa sáng trưa tối của cô đều mua từ nhà hàng đó về, hương vị các món ăn vẫn y như những món Dạ Đình Sâm nấu, cô còn bắt đầu nghi ngờ có phải thức ăn đã được cho thêm thuốc phiện không, làm cô muốn cai cũng không được.

Nhưng dù sao đi chăng nữa, Nhạc Yên Nhi cũng bắt đầu ăn cơm đúng bữa, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là cô vẫn không thích ra ngoài, đến cả Dư San San cũng không khuyên nổi cô, Anjoye không còn cách nào khác, sợ cô ở mãi trong biệt thự buồn bực sinh bệnh nên anh ta bèn tìm Dạ Vị Ương đến, bảo cô ấy tìm cách khuyên Nhạc Yên Nhi ra ngoài đi dạo.

Dạ Vị Ương chuẩn bị kỹ lưỡng rồi mới tới, cô cho Nhạc Yên Nhi xem rất nhiều lời khuyên của các chuyên gia bà mẹ và trẻ em, các chuyên gia nói trong thời gian mang thai người mẹ phải duy trì một lượng vận động nhất định thì đứa con trong bụng mới phát triển khỏe mạnh được.

- Chị dâu, chị không ra ngoài vận động là không được đâu, đến lúc sinh con sẽ vất vả lắm đấy. Ở phương Tây, ngay từ lúc mới có bầu thì các thai phụ đã bắt đầu tập yoga cho bà bầu rồi, tập cho đến tận lúc sinh đấy!

Nhạc Yên Nhi nghĩ tới đứa con trong bụng, gần đây cô luôn mất hồn mất vía nên đã lơ là con mình.

Vì thế cô đồng ý đến phòng tập gym với Dạ Vị Ương.

Dạ Vị Ương lái một chiếc Lamborghini đỏ, trên đường vừa đi vừa giới thiệu:

- Phòng tập gym mà chúng ta đang tới là nơi mà các tiểu thư phu nhân yêu thích đấy, em đã nói chuyện với họ trước rồi, nếu họ dám bất kính với chị thì chính là coi thường em, em sẽ dạy dỗ bọn họ một trận cho xem!

- Em hung dữ như vậy thì sao mà lấy chồng được?

Nhạc Yên Nhi không nhịn được cười nói.

- Chị yên tâm đi, em nhất định sẽ tìm một người đàn ông mạnh hơn em, không tìm được người tốt như anh cả, thì ít nhất cũng phải được như anh hai…

Nói ra rồi cô ấy mới nhận ra mình đã nói sai cái gì, trước khi ra ngoài Anjoye đã dặn cô ấy nhiều lần là tuyệt đối không được nhắc tới anh cả của trước mặt Nhạc Yên Nhi, không ngờ mới nói được hai câu mà cô đã lỡ miệng rồi.

Cô cười gượng, đúng lúc không biết làm sao để hòa hoãn không khí thì Nhạc Yên Nhi lại mỉm cười:

- Không sao đâu, chị và Dạ Đình Sâm đã là quá khứ rồi.

- Chị dâu, chị thật sự không sao chứ?

- Đừng gọi chị là chị dâu nữa, gọi chị là Yên Nhi đi, tuổi của chúng mình cũng xấp xỉ nhau mà

- Không! Chị chính là chị dâu của em, chị là người con gái duy nhất có thể chinh phục anh của em, chị chính là chị dâu của em, em mặc kệ đấy!

Dạ Vị Ương ương ngạnh đáp lại.

Nhạc Yên Nhi mím môi lại, cười bảo:

- Thôi được, tùy em đấy, dù sao thì… sớm muộn gì em cũng phải sửa thôi.

Vì Dạ Đình Sâm sẽ lấy Đỗ Hồng Tuyết, chị dâu của cô bé sẽ là một người khác.

Sau khi tới phòng tập, hai người vào thay quần áo, vừa nhìn thấy nữ nhân vật chính trong những tin đồn xấu tràn lan, có không ít người hoặc ngang nhiên hoặc lén lút nhìn cô, nhưng cũng may là bên cạnh cô còn có Dạ Vị Ương, cô bé giúp cô trừng mắt nhìn lại tất cả bọn họ.

Nhạc Yên Nhi không hề cảm thấy xấu hổ không dám gặp người khác, cô sống đàng hoàng chính trực, những chuyện mình đã làm thì cô sẽ nhận, nếu không làm thì cô rất bình thản, mặc cho người khác nghĩ thế nào, chỉ cần những người mà cô quan tâm tin tưởng cô là được.

Hai người tới phòng tập yoga và cùng luyện tập theo cô giáo, Dạ Vị Ương cố ý chọn những bài tập có động tác chậm rãi nhẹ nhàng nên Nhạc Yên Nhi hoàn toàn có thể tập theo một cách thoải mái.

Vào lúc nghỉ giữa giờ, Dạ Vị Ương đưa cho cô một ly nước, cất giọng cảm thán:

- Chị dâu à, có phải trước kia chị từng tập yoga không, cơ thể chị mềm mại dẻo dai thật đấy!

- Trời sinh đấy, em hâm mộ cũng không được đâu.

Nhạc Yên Nhi cười nói.

Đúng vào lúc này, có thêm mấy người đi vào phòng tập, bọn họ cười đùa ríu rít, ngay lập tức thu hút được ánh nhìn của mọi người.

Bốn mắt nhìn nhau…

Nhạc Yên Nhi không ngờ sẽ gặp phải Đỗ Hồng Tuyết ở đây, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Đỗ Hồng Tuyết cũng nhìn thấy cô, trong đôi mắt hạnh của cô ta cuộn trào sự hận thù, nếu như Nhạc Yên Nhi chỉ có một mình thì chắc chắn cô ta sẽ gây sự với cô, nhưng bên cạnh cô còn có Dạ Vị Ương nên cô ta có chút kiêng dè.

Cô ta hờ hững liếc qua chỗ khác vờ như không nhìn thấy, đi cùng mấy người bạn mới quen ra chỗ khác.

Dạ Vị Ương nhìn cô ta đầy khinh thường:

- Mắt của anh cả em đúng là mù rồi, cô ta thế này mà anh em còn thích, trái tim của anh ấy rộng lớn quá cơ! Chị nói xem sao anh ấy không quên cô ả đê tiện kia đi mà lại quên chị chứ? Lát nữa em thử lái xe đâm anh ấy một cái xem, có khi lại làm não anh ấy trống rỗng luôn cũng nên!

Nhạc Yên Nhi mím môi không nói, bây giờ nói những thứ này đều vô dụng, quên chính là quên, không ai thay đổi được.

Đúng vào lúc này, cuộc nói chuyện của Đỗ Hồng Tuyết và mấy người kia truyền tới chỗ các cô một cách rõ ràng.

- Trời ơi, cô thật sự sẽ kết hôn với Dạ thiếu sao? Đây đúng là một tin tốt đấy nhé, hai người định bao giờ thì cưới!

Một trong số những cô gái đó kinh ngạc kêu lên.

- Đã chọn ngày rồi, tháng này không có ngày nào đẹp cả, vì thế định là sẽ tổ chức vào tháng sau, cụ thể vào ngày nào thì phải xem ý của anh ấy.

Lúc nói chuyện, khóe miệng của Đỗ Hồng Tuyết không nhịn được mà giương lên một độ cong của hạnh phúc, dáng vẻ xấu hổ của cô ta khiến cho rất nhiều người có hảo cảm.

Nhìn bề ngoài trông cô ta rất ngọt ngào đơn thuần, cộng thêm việc bây giờ Nhạc Yên Nhi đang đầy tai tiếng nên khi thấy cô và Dạ Đình Sâm ly hôn, nhiều người đều vỗ tay khen hay.

Bây giờ Dạ Đình Sâm có tình mới, cô gái đó vừa xinh đẹp vừa thân thiện, rảnh rỗi thì đi uống trà chiều, kéo gần quan hệ với họ, nói không chừng sau này hai nhà còn có thể hợp tác làm ăn ấy chứ!

Mọi người đều vây xung quanh cô ta, ít nhiều gì cũng có ý nịnh nọt.

- Hồng Tuyết, cô thật là đẹp, đúng là một đôi trời xinh với Dạ thiếu, Kim Đồng Ngọc Nữ của giới kinh doanh không ai khác ngoài hai người rồi!

- Cũng may Dạ thiếu nhanh chóng bò từ cái hố kia lên rồi ở bên cô, nếu không đúng là quá đáng thương!

- Đúng thế, ai mà ngờ vợ trước của ngài ấy là người như thế chứ!

- Suỵt, nhỏ tiếng thôi, người ta vẫn còn ở đây đấy!

Một cô gái trong số đó nhỏ giọng xuỵt một tiếng, lén liếc về phía bên cạnh Nhạc Yên Nhi một cái, nói bằng giọng hậm hực.

- Tôi toàn nói sự thật, cô ta đã dám làm mà còn sợ người ta nói hay sao? Không những quyến rũ cả em chồng của mình, ngoại tình, còn chưa ly hôn đã ở cùng người đàn ông khác rồi…

- Hanna, đừng nói nữa, Đình Sâm đã giải thích rõ ràng rồi, hai người họ không còn tình cảm nữa nên mới ly hôn, mọi người võ đoán quá, không nên nghe theo mấy lời đồn nhảm trên mạng đâu.

Đỗ Hồng Tuyết lập tức giả vờ yếu đuối nhu nhược, ngoài mặt thì nói tốt cho Nhạc Yên Nhi nhưng thực ra chỉ là để thể hiện sự rộng lượng của mình thôi.

- Thế cơ! Sao lại có người không biết xấu hổ thế, lúc ở nhà đấu khẩu với em không phải thái độ như thế đâu nhé! Xem xem em có xé rách miệng cô ta hay không!

Dạ Vị Ương nóng nảy, cô bé tức giận quay đầu lại, đang định đi đánh một trận thì bị Nhạc Yên Nhi cản lại.

Cô nói:

- Cô ta đang nói giúp chị đó, nếu thế mà chị cũng không chịu được thì chẳng phải quá nhỏ nhen rồi sao?

- Giúp chị á? Nếu như cô ta mà giúp chị thì mặt trời mọc từ đằng Tây rồi! Thôi vậy, hôm nay nể mặt chị, em tha cho cô ta một lần.

- Thôi đi, anh em chắc chắn đã dạy dỗ em nhiều lần rồi, em cũng nên học kiềm chế cơn giận đi.

Dạ Vị Ương giống hệt Dư San San, tính cách thẳng thắn, cởi mở, cô rất thích chơi với họ, cô thấy mình có thể nói với bọn họ tất cả mọi thứ.

Nhưng những cô gái như họ có một điểm chung là thần kinh thô, một khi tức lên là mặc kệ tất cả, thật đúng là làm người ta đau đầu.

Dạ Vị Ương nghe thế thì bất đắc dĩ thở dài một hơi:

- Chị nói đúng rồi đó, anh em vừa về cô ta liền lập tức giả vờ đáng thương, thế là anh ấy phạt em, nếu không có thím em cản thì chắc chắn em còn thảm hơn nữa cơ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom