Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Sáng hôm sau, bất ngờ là Dạ Đình Sâm không đi làm từ sớm, vậy nên hai người có thời gian
cùng ăn sáng với nhau.
Tầm mắt của cả hai lơ đãng đối diện, Nhạc Yên Nhi lập tức nhớ tới bầu không khí kỳ quặc tối
qua, xong nghĩ về tin nhắn của Anjoye, cô liền né tránh cái nhìn của Dạ Đình Sâm.
Dạ Đình Sâm không hề biết trong nội tâm người đối diện đang có nhiều biến động to lớn như
vậy, hắn chỉ cho rằng cô đang thẹn thùng nên cũng cảm thấy khá vui.
Bữa cơm hài hòa đến kỳ lạ, Dạ Đình Sâm còn chủ động đưa nước dâu cho Nhạc Yên Nhi, quản
gia Thẩm thì suýt nữa lệ tuôn đầy mặt.
Quả nhiên có thiếu phu nhân là khác hẳn! Thiếu gia bây giờ ôn hòa hơn nhiều, tuyệt đối không
còn giống ngọn núi băng khổng lồ, chẳng ai dám tới gần như trước nữa.
Ăn sáng xong, lúc mợ Trần tới thu dọn bát đĩa, Dạ Đình Sâm cũng hỏi bâng quơ:
  • Hôm nay em định đi đâu?
  • Em định tới công ty, hôm qua xảy ra chuyện như vậy nên buổi thử vai cũng bị ngừng lại, em
phải đến báo cáo cho người đại diện biết rồi xem thử có kịch bản nào ổn ổn hay không.
Nghe thấy thế, làn mi dài của Dạ Đình Sâm khẽ khép lại, ánh mắt cũng lạnh đi:
- Em vẫn muốn đi thử vai à?
Nhạc Yên Nhi không rõ ý của hắn là gì:
  • Đương nhiên rồi, đây là công việc của em mà.
  • Công việc của em? Cho nên em vẫn thường tới những đoàn phim ngay cả việc bảo hộ cũng
không nên thân như thế?
Sắc mặt Dạ Đình Sâm càng khó coi hơn.
- Ngành giải trí bây giờ cạnh tranh khốc liệt lắm, có cơ hội để thử sức đã không tệ rồi, làm gì
đến lượt em chọn này chọn nọ. Ngay cả cơ hội thử vai hôm qua cũng là do người đại diện đã
tốn rất nhiều công sức mới lấy được cho em đấy.
Nhạc Yên Nhi thầm nghĩ Dạ đại thiếu gia này quả thực không biết khó khăn của nhân gian, bản
thân hắn ngậm thìa vàng ra đời, vậy nên cũng nghĩ tất cả mọi người đều có quyền kén cá chọn
canh sao.
Cô chỉ là một diễn viên nho nhỏ, lại không có ai chống lưng, nếu còn dám chọn này lựa nọ thì
đã sớm chết đói rồi.
- Không nên đi.
Dạ Đình Sâm rất ít khi nói chuyện với cô bằng giọng lạnh lùng như thế.
Nhạc Yên Nhi ngạc nhiên:
  • Vì sao?
  • Những đoàn phim nhỏ như thế thậm chí còn chẳng thể đảm bảo được an toàn cho em, cũng
giống như hôm qua vậy, nếu lại xảy ra chuyện không may thì phải làm sao?
Dạ Đình Sâm nhíu mày, hắn thấy cô quả là vô lý.
- Nhưng làm diễn viên là phải đối mặt với những nguy hiểm như vậy, với lại em cũng có bảo
hiểm mà.
Sắc mặt Dạ Đình Sâm lại càng khó nhìn hơn nữa:
  • Cho nên vấn đề ở đây là tiền à?
  • À, có một phần nguyên nhân là vì tiền, dù sao thì em cũng phải sống chứ.
  • Cát xê để em nhận một bộ phim là bao nhiêu? Ba triệu? Hay năm triệu? Số tiền này tôi sẽ trả
cho em, em đừng đi thử vai nữa.
Giọng Dạ Đình Sâm hời hợt như chuyện này căn bản chẳng có gì to tát vậy.
  • Ý anh là gì?
  • Tiền sinh hoạt mà em cần, tôi cho em, em không cần đi đóng phim làm gì cả.
Nhạc Yên Nhi bị chọc giận thật rồi.
- Dạ Đình Sâm, anh đừng coi thường người khác như vậy có được không? Đúng, tôi chỉ là một
diễn viên nhỏ bé thôi, tôi cũng chưa bao giờ được góp mặt trong tác phẩm lớn nào hết, nhưng
đây là sự nghiệp của tôi! Tôi muốn làm việc mà mình thích, dù cho có nguy hiểm đi nữa tôi
cũng cam lòng! Có lẽ anh vừa sinh ra đã có mọi thứ, cũng thuận buồm xuôi gió nên không thể
nào hiểu được tình yêu nghề của tôi, nhưng xin anh hãy dành cho tôi sự tôn trọng nhất định
được không?
Chẳng ngờ Nhạc Yên Nhi sẽ tức đến như vậy, Dạ Đình Sâm có chút kinh ngạc.
Dạ Đình Sâm luôn lạnh mặt lạnh lòng vậy mà lại vô thức định giải thích:
- Tôi không có ý coi thường em...
Nhạc Yên Nhi cũng rất nghiêm túc:
- Dạ Đình Sâm, hợp đồng giữa chúng ta chỉ có nửa năm, sau khi nó kết thúc, tôi còn phải quay
về với cuộc sống của mình, tôi sẽ không từ bỏ sự nghiệp vì bất kỳ điều gì, nếu anh không thể
chấp nhận được chuyện này thì chúng ta kết thúc hợp đồng ngay bây giờ còn kịp.
Nói xong, cô cầm túi đứng lên:
- Tôi đi trước đây.
Cô không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài.
Quản gia Thẩm đứng một bên, chứng kiến tất cả cuộc đối thoại của hai người, ông gần như
ngừng thở, cũng không dám có động tác mạnh nào.
Trời ơi, sao thiếu phu nhân lại dám nói chuyện với thiếu gia như thế?
Ông cảm nhận được không khí quanh thiếu gia đã giảm tới mấy độ chỉ trong tích tắc, cứ như có
khí lạnh dày đặc tràn ra khỏi người thiếu gia vậy.
Đúng là yên lặng trước bão tố!
Thấy ngón tay thon dài của Dạ Đình Sâm đang nắm chặt tách cà phê, quản gia Thẩm có thể
tưởng tượng tới vận mệnh nát tan sau đó của nó.
Nhưng nằm ngoài dự kiến của quản gia Thẩm, Dạ Đình Sâm không hề quẳng tách cà phê xuống
đất mà chỉ bình tĩnh đặt nó lên chiếc đĩa tráng men.
Một lát sau, chính Dạ Đình Sâm là người phá vỡ bầu không khí yên lặng trong phòng ăn.
- Quản gia Thẩm.
Quản gia Thẩm vội vàng lên tiếng:
  • Thiếu gia.
  • Tôi nói sai điều gì à?
Quản gia Thẩm cứ ngỡ mình nghe nhầm, ông giật mình đến độ vô ý ngẩng đầu lên. Cho tới lúc
đối diện với đôi mắt lạnh thấu xương của hắn, ông mới nhận ra mình đã vi phạm vào quy tắc
"Không được nhìn thẳng vào mắt chủ nhân" của các quản gia trong hoàng thất Anh quốc.
Điều này không thể trách ông được, hầu hạ thiếu gia đã sắp hai mươi năm, ông chưa bao giờ
nghe thấy thiếu gia nói mình sai.
Thiếu gia nhà ông là ai? Là người thừa kế của LN, là rồng giữa loài người đó, từ nhỏ đã được
nhận phương pháp giáo dục tốt nhất, tiếp xúc với những thứ cao cấp nhất, năm sáu tuổi đã bắt
đầu dự thính các buổi họp ban giám đốc cùng lão gia, mười lăm tuổi bắt đầu tiếp quản công
việc của công ty, sát phạt quyết đoán, không chút lưu tình.
Thế mà bây giờ, thiếu gia hoàn mỹ không khuyết điểm ấy lại đang ngồi yên lặng, hỏi ông rằng
mình sai ở đâu.
Quản gian Thẩm cứ thầm cảm khái không thôi.
- Thưa thiếu gia, ngài không sai ạ.
Trong lòng ông, thiếu gia mãi mãi không phạm sai lầm.
- Nhưng cô ấy rất tức giận.
Quản gia Thẩm thầm thở dài, thiếu gia nhà mình thông minh hơn người, đáng tiếc về mặt tình
cảm thì đây là lần đầu tiên mới có trải nghiệm.
- Thiếu gia, thiếu phu nhân thích đóng phim, thế nhưng ngài lại không quan tâm đến sự yêu
thích của cô ấy mà cấm cô ấy diễn, dù cho ngài có ý tốt muốn bảo vệ thiếu phu nhân nhưng
như thế sẽ khiến cô ấy khó chịu trong lòng, cho rằng ngài đang kìm kẹp cô ấy, như thế thiếu
phu nhân sẽ không thể hiểu được ý của ngài.
Mắt phượng vẫn hờ hững như cũ nhưng lại có vẻ như đang suy nghẫm điều gì.
Ngay lúc này, chuông cửa vang lên, quản gia Thẩm khẽ thở phào, nói:
- Thiếu gia, thư ký tới đón ngài rồi.
Dạ Đình Sâm thờ ơ gật đầu.
Mợ Trương mở cửa, thư ký đi sau bà vào nhà, lễ phép thưa:
  • Chủ tịch, có thể xuất phát rồi ạ.
  • Đi tìm hiểu xem bộ phim đang được đầu tư lớn nhất hiện này là gì.
  • Vâng...?
Thư ký của Dạ Đình Sâm theo hắn đã nhiều năm, cũng sớm nhìn quen sóng to gió lớn, cậu ta vô
thức đáp lời rồi mới phản ứng được Dạ Đình Sâm vừa nói gì.
Hôm qua, chủ tịch tới Công ty giải trí Ảnh Sơn, hôm nay lại điều tra phim được đầu tư lớn, thế
cuối cùng là như thế nào?
Sao chủ tịch lại quan tâm tới giới giải trí như thế? Chẳng lẽ hướng đi của công ty thay đổi thật
à?
Dạ Đình Sâm liếc nhìn thư ký, ánh mắt khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực.
- Có vấn đề gì sao?
Thư ký lập tức nghiêm chỉnh lại, đứng thẳng tắp, đáp cực rõ ràng:
- Thưa chủ tịch, không có vấn đề gì ạ.
Như nhớ ra điều gì, Dạ Đình Sâm lại bổ sung một câu:
- Phim phải an toàn.
Thư ký sửng sốt.
Sống hơn hai mươi năm, đây là lần đầu tiên cậu ta nghe thấy chuyện có thể dùng hai chữ "an
toàn" để đánh giá một bộ phim.
Mặc kệ phản ứng của thư ký, Dạ Đình Sâm đứng dậy:
- Đến công ty.
 
Advertisement
  • Chương 28

Ở một nơi khác, An Tri Ý đã nổi điên.

Trong văn phòng của người đại diện là một mớ hỗn độn, những thứ có thể đều đã bị An Tri Ý đập vỡ, mảnh vụn thủy tinh nằm đầy dưới đất, tóc tai cô ta rối tung, hai mắt đỏ ngầu, không còn một chút dáng vẻ ngôi sao nào.

- Vì sao? Vì sao? An Tri Ý gào lên, lại ném một chiếc bình hoa xuống đất.

Người đại diện biết cô ta đang cáu gắt nên cũng không dám trái ý, chỉ có thể cố gắng khuyên nhủ nhẹ nhàng:

- Tri Ý, đây là quyết định của Công ty giải trí Hoàn Vũ, chúng ta không còn cách nào khác cả.

An Tri Y siết chặt nắm tay, tức đến run cả người.

Mình đã ngủ với thằng sản xuất phim béo ú chết bầm của Hoàn Vũ nhiều lần như thế rồi, lão ta cũng hứa chắc như đinh đóng cột rằng mình sẽ là nữ phụ số một, ngay cả ảnh tạo hình cũng chụp xong rồi, cớ làm sao trước khi bắt đầu lại trở thành nữ phụ số hai? Mà thái độ của Hoàn Vũ rất kiên quyết, nếu không nhận vai này, mình sẽ bị đá ra khỏi đoàn phim, hoàn toàn không lo lắng đến chuyện phí vi phạm hợp đồng.

- Nhà sản xuất Vương nói thế nào? Nhắc tới nhà sản xuất Vương, An Tri Ý lại thấy buồn nôn, khi đè lên người mình thằng béo chết bầm đó nói rất dễ nghe, mình đã nhịn cơn buồn nôn ngủ với lão, chẳng ngờ đã thế mà không đáng tin một chút nào.

Trợ lý đứng cạnh run rẩy đáp:

- Nhà sản xuất Vương nói rằng ông ấy cũng hết cách, đây là cấp cao trong công ty quyết định, ông ấy chỉ có thể tranh cho chị vai nữ phụ số hai.

Người đại diện cũng khuyên can:

- Tri Ý này, nữ phụ số hai thì nữ phụ số hai, phim đầu tư lớn như vậy mấy năm rồi cũng chỉ có một mà thôi, rất nhiều người còn không tham gia nổi một vai quần chúng, nếu bỏ lỡ cơ hội này lần sau sẽ khó khăn lắm.

Nữ phụ số một với nữ phụ số hai làm sao có thể giống nhau được! Nữ phụ số một của bộ phim này được xây dựng với hình tượng chính diện, khiến người yêu thích, còn nữ phụ số hai là một kẻ khốn nạn, âm hiểm độc ác.

Vài năm gần đây, An Tri Ý đã diễn đủ nhiều những vai phản diện rồi, nhân duyên với công chúng luôn không được tốt, vốn định dựa vào bộ phim này để chuyển đổi hình tượng, nâng địa vị trong giới lên hòng nhận được các vai nữ chính, chẳng ngờ kế hoạch lần này bị làm cho rối tung hết! Diễn một vai phụ nhỏ bé lại là nhân vật phản diện như thế còn cần vất vả khổ sở ngủ với nhà sản xuất của Hoàn Vũ hay sao? Người đại diện như nhớ ra gì đó, liền hỏi:

- Tri Ý, sao tôi cứ có cảm giác chuyện này là cố ý nhắm vào cô? Dạo gần đây cô có đắc tội với ai không? Ảnh tạo hình cũng đã chụp rồi, nào có chuyện trước khi quay một tuần lại thay người.

An Tri Ý nghe thế thì tỉnh táo lại, nghiêm túc suy nghĩ một lát.

Nhưng khổ nỗi bình thường cô ta đã quen càn rỡ ngang ngược, đắc tội không ít người, cho nên nếu bảo có ai sẽ hãm hại mình thế này cô ta cũng không nghĩ ra nổi.

  • Nữ phụ số một đổi thành ai?
  • Ôi chao, khi nãy trong điện thoại không thấy nói, để tôi hỏi người của đoàn phim xem.
Người đại diện vội vàng cầm di động, gửi wechat.

Hai phút sau, người đại diện ngẩng đầu lên, nghi hoặc hỏi:

- Đổi thành Nhạc Yên Nhi, đây là ngôi sao của công ty nào thế? Sao tôi chưa bao giờ nghe tên? Sắc mặt trợ lý thay đổi, khẽ kêu lên:

- Chị An...

Có phải cô ta đang trả thù chị không? Sắc mặt An Tri Ý còn trở nên khó coi hơn khi nãy, cô ta nghiến răng kèn kẹt.

Mười vạn tệ kia đã khiến mình đủ nhục nhã rồi, vậy mà Nhạc Yên Nhi còn dám tới đây để chọc tức mình, cô ta thực sự cho rằng mình dễ bắt nạt lắm à? Mình vào nghề cũng đã tám năm, sóng gió gì cũng đã trải qua, nhưng đây là lần đầu tiên bị người ngáng chân như thế.

- Nhạc Yên Nhi phải không, quả thực là tôi coi thường cô ta quá.

Trợ lý cũng biết ân oán giữa An Tri Ý và Nhạc Yên Nhi, dè dặt hỏi:

- Chị An, vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? An Tri Ý sửa lại đầu tóc rối bù, cười lạnh:
  • Cô ta nghĩ mình đã thắng rồi sao? Chúng ta cứ chờ xem.
  • Chị An, vậy bây giờ phải làm thế nào?
An Tri Ý u ám suy nghĩ một lát rồi cười rộ lên:

- Biên kịch người Hàn Quốc kia là một người rất cố chấp, khi đó đã từng nói tôi chính là Ôn Tố Tố cô ta cần, tôi không tin cô ta sẽ thờ ơ với lần thay người này.

Đưa di động của tôi đây, tối nay hẹn biên kịch Kim đi ăn tối.

Trong tổ công tác của đoàn phim hiện giờ đang xảy ra tranh cãi.

Biên kịch Kim được đoàn phim đặc biệt mời tới từ Hàn Quốc vừa mới biết được tin sẽ đổi người thì lập tức giận tím mặt, một tràng tiếng Hàn xổ ra như súng liên thanh.

Nhà sản xuất chẳng hiểu chữ nào còn bị phun nước miếng đầy mặt, lập tức liếc nhìn về phía phiên dịch.

- Biên kịch Kim nói mọi người tự tiện thay người mà không hề báo trước với cô ấy, đây chính là coi thường cô ấy, bộ phim này là tác phẩm tâm huyết của cô, cô không thể chịu được việc mọi người phá hủy nó chỉ vì những giao dịch tiền tài bẩn thỉu.

Nhớ tới biểu hiện như muốn ăn thịt người khi nãy của biên kịch Kim, chắc hẳn những lời này đã được phiên dịch điểm tô cho đẹp rồi.

Nhà sản xuất đành nhẫn nại cười làm lành:

- Biên kịch Kim, chẳng qua chỉ là một vai nữ phụ số một mà thôi, sẽ không gây ra nhiều ảnh hưởng với phim đâu, nam nữ chính chẳng phải cũng đổi đấy sao? Phiên dịch truyền đạt lại, lời còn chưa nói xong, biên kịch Kim đã kêu ầm lên.

- Biên kịch Kim nói ông thì hiểu cái...

gì, bất kỳ một vai diễn nào đều liên quan tới nội dung của bộ phim, thay ai cũng sẽ ảnh hưởng tới tính hoàn chỉnh của phim hết.

Biên kịch Kim quả là mắng người thuận miệng, suýt nữa thì phiên dịch cũng mắng ra theo, cố gắng hết sức mới có thể kìm lại hai chữ "cái rắm" kia.

- Biên kịch Kim, chỉ cần đổi một vai nữ phụ số một, chúng ta lập tức có thêm một trăm triệu đầu tư! Chẳng lẽ cô không hy vọng kinh phí của chúng ta dư dả hơn một chút sao? Biên dịch Kim nghe được lời của phiên dịch như thế, khuôn mặt căm phẫn vốn có cũng cứng lại, cô không ngờ rằng nữ phụ mới tới lại có thể mang thêm nhiều đầu tư như vậy, nhưng nhớ tới An Tri Ý khóc lóc thảm thiết trong điện thoại khi nãy, lại thêm việc cô rất hài lòng với khả năng của An Tri Ý, biên kịch cũng liền bỏ qua chút dao động vừa rồi.

- Biên kịch Kim nói nếu như các người thay An Tri Ý, cô ấy cũng sẽ thu hồi bản quyền, từ chối hợp tác với Công ty giải trí Hoàn Vũ! Nhà sản xuất và đạo diễn Lộ Hoài An liếc nhau, thầm nhủ không hay rồi, biên kịch Kim làm thật rồi.

Đạo diễn Lộ hòa giải:

- Hay là thế này đi, hôm nay cũng đã thông báo Nhạc Yên Nhi tới chụp ảnh tạo hình rồi, có lẽ lát nữa là cô ấy sẽ tới.

Chờ cô ấy tới, biên kịch Kim tự xem xét, nếu như cảm thấy Nhạc Yên Nhi thực sự không hợp với nhân vậy này thì chúng ta sẽ bàn lại.

Mặc dù không nói là ủng hộ nhưng dù sao cũng lưu lại chỗ trống.

Biên kịch Kim do dự một chút, lại thấy đạo diễn Lộ đã xoa dịu, cuối cùng miễn cưỡng gật đầu.

Nhà sản xuất thấy thế liền vội vàng lôi đạo diễn Lộ sang một bên, vì biên kịch Kim không hiểu tiếng Trung nên ông ta nói không nhỏ:

- Đạo diễn Lộ, đây là lệnh trực tiếp từ cấp trên, rõ ràng là không cho chúng ta quyền từ chối, người Hàn Quốc não toàn cơ bắp, sao ông lại còn nói hùa với cô ta?

- Còn biết làm sao được nữa? Dù sao bản quyền kịch bản cũng nằm trong tay biên kịch Kim, nếu cô ta kiên quyết không đồng ý thì chúng ta cũng chẳng thể ép được.

Với lại mang đầu tư tham gia đoàn phim tôi đã gặp nhiều rồi nhưng lần đầu tiên thấy mang hẳn một trăm triệu, nếu không phải khả năng quá kém thì còn cần đến nhiều tiền thế làm gì? Nếu để một bình hoa diễn Ôn Tố Tố, phá hủy danh tiếng của tôi, vậy bộ phim này thà tôi không quay còn hơn.

Đạo diễn Lộ đã hành nghề gần hai mươi năm, trong giới đạo diễn phim truyền hình cũng được coi là số một số hai, tính tình luôn rất cố chấp, người đã tới địa vị này như ông cũng sớm không quan tâm tới tiền tài, cái mà ông ta theo đuổi chính là địa vị.

Nếu bộ phim này làm hỏng danh tiếng của mình, ảnh hưởng tới địa vị trong giới, quả thật có thể ông ta sẽ không quay.

Nhà sản xuất thật sự cuống chết được, vốn cho rằng thêm một trăm triệu đầu tư là chuyện tốt, chẳng ngờ hai người quan trọng nhất đều không đồng ý.

Nhưng bảo có can đảm từ chối cao tầng của Hoàn Vũ thì chính là chuyện muốn quay cũng không quay nổi!

- Đạo diễn Lộ, đạo diễn Lộ, chúng ta thương lượng một chút đi.

Lúc này, cửa của tổ công tác bỗng nhiên bị gõ vang.

- Đạo diễn Lộ, Nhạc Yên Nhi đến rồi ạ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom