• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Nhạc Yên Nhi cũng không biết Anjoye muốn đưa mình đi đâu, cách anh ta lái xe cũng giống
bản tính con người, không có chừng mực, xe lao vun vút trên đường, nhìn cảnh hai bên đường
cứ dần lùi về sau khiến cô thấy rất khó chịu.
Anh ta tinh ý nhận ra khuôn mặt cô đã tái nhợt, bèn hỏi:
- Say xe à?
Nhạc Yên Nhi chỉ nhếch khóe môi, không buồn nói gì.
Đối với người đàn ông này một lời cô cũng không muốn lãng phí.
Nhưng không ngờ Anjoye lại cho xe đi chậm hơn.
- Mười phút nữa là đến rồi, chị cố chịu một lát.
Nhạc Yên Nhi quả thực sửng sốt, không ngờ được người chỉ thích làm theo ý mình như Anjoye
cũng có lúc biết mở miệng dỗ dành người khác như vậy.
Thế nhưng đáng tiếc là cô lại không lấy thế làm vui.
Nếu không phải do anh ta ép mình lên xe giờ cô cũng đâu phải khổ thế này, cái trò vừa đấm
vừa xoa này với cô vô dụng thôi.
Đúng lúc này tiếng chuông di động của cô vang lên, lấy máy ra nhìn thì thấy tên Bạch Kính Thần
gọi tới.
Thấy Anjoye liếc qua, Nhạc Yên Nhi cố ý nói khích:
- Sao nào, cậu dám để tôi nghe máy không?
Anh ta chỉ tươi cười giảo hoạt:
- Chị không cần khích em làm gì, thích nghe thì cứ nghe đi. Em đã bảo rồi, em chỉ muốn đưa chị
đi ngắm cảnh thôi chứ có định làm gì đâu, họ có đến tìm cũng chẳng sao.
Nhìn bộ dáng Anjoye tự tin như thế trong lòng Nhạc Yên Nhi vẫn thấy rất khó chịu, cô cũng
không nhiều lời nữa, cứ thế tiếp cuộc gọi.
Điện thoại vừa thông đã nghe thấy tiếng Bạch Kính Thần lo lắng hỏi:
  • Chị sao rồi? Anjoye có làm gì chị không?
  • Không… Tôi vẫn ổn, cậu ta cũng không làm gì. Chúng tôi giờ đang trên đường ra biển.
Nhạc Yên Nhi nói đến địa điểm sắp tới còn liếc nhìn Anjoye một cái, thấy anh ta vẫn thờ ơ như
cũ, dường như không hề sợ bọn họ đuổi tới nơi thật.
Có vẻ hôm nay đúng là anh ta không định làm gì cô hết, lòng cô thấy an tâm hơn một chút.
Sắc mặc Bạch Kính Thần vẫn rất khó nhìn:
- Thật ra bản tính Anjoye cũng không xấu, nhưng… Giờ cậu ta hoàn toàn đi sai đường rồi, cả
người lúc nào cũng u ám. Chị phải cẩn thận đấy.
Nhạc Yên Nhi giật mình, theo bản năng định nói đỡ cho Anjoye mấy câu:
- Không nghiêm trọng thế chứ, cậu ta cũng không làm gì tôi…
Nghe thấy Nhạc Yên Nhi nói vậy, Anjoye khẽ nhếch khóe môi.
Vẻ mặt Bạch Kính Thần lại tối tăm hơn, nghiêm túc lên tiếng:
- Không phải chị vẫn muốn biết chuyện mười năm trước sao? Giờ em kể cho chị nghe, sau đó
chị tự suy nghĩ nên đối xử với cậu ta ra sao đi.
Chuyện mười năm trước…
Nhạc Yên Nhi vô thức nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu:
  • Được, anh kể đi.
  • Năm đó quan hệ của Anjoye và anh cả đã đến mức khó có thể cứu vãn, cậu ta luôn muốn
tranh giành với anh ấy mọi thứ nhưng anh cả đều không để ý, cho đến khi… Anjoye bắt cóc
Mạnh Y Bạch.
- Mạnh Y Bạch bị người của cậu ta nhốt lại bảy ngày, thay phiên cưỡng bức bảy ngày liền. Thậm
chí để cô ấy không có sức chống cự còn tiêm thuốc phiện cho cô ấy. Đến khi anh cả tìm được
kho hàng bỏ hoang kia bọn họ lại đem Mạnh Y Bạch ném thẳng xuống biển…
- Trước khi chuyện này xảy ra anh cả vẫn nghĩ đến tình anh em, nhưng từ đó về sau hai người
không đội trời chung được, đấu đá đến không chết không ngừng… Giờ chị biết Anjoye là kẻ tiểu
nhân vô sỉ đến mức nào chưa! Từ lúc này chị phải tuyệt đối cẩn thận đề phòng, bọn em đang
trên đường đuổi theo rồi, chị nhất định phải cẩn thận mới được…
Nhạc Yên Nhi yên lặng nghe, khuôn mặt nhỏ nhắn càng lúc càng tái, đến cuối cùng trắng bệch
cả ra.
Tiếng nói nghiêm túc của Bạch Kính Thần không ngừng vang vọng trong đầu cô, làm đầu co cứ
ong ong kêu.
Anh ta nói rất nhanh, câu chuyện cũng hết sức ngắn gọn, những gì tàn nhẫn nhất đều đã được
lướt qua, nhưng chỉ có mấy câu ngắn ngủi này cũng đủ làm Nhạc Yên Nhi sợ đến chết lặng.
Cô có cảm giác như mình lạc vào cảnh tượng mười năm trước, trực tiếp thấy hành động tàn
nhẫn của Anjoye.
Mười năm trước anh ta còn chưa trưởng thành vậy mà có thể làm thế với một cô gái nhỏ ư?!
Người này quả thực chính là ác ma trời sinh!
Nhạc Yên Nhi chết lặng cúp máy, bình tĩnh quay đầu, nhìn thẳng người đang lái xe bên cạnh.
Anh ta vẫn thản nhiên cười nói:
  • Bạch Kính Thần nói gì với chị thế? Sao lại nhìn em như vậy?
  • Sao cậu có thể làm những chuyện đó…
Thanh âm Nhạc Yên Nhi run rẩy, không rõ vì say xe hay vì nghe được chuyện vừa rồi mà cô
buồn nôn kinh khủng.
Cô chỉ muốn nôn ra, muốn trốn đi, nếu cứ tiếp tục ở trên cái xe này chắc cô sẽ chết mất.
Anjoye hiểu ra, rõ ràng đã biết sao Nhạc Yên Nhi lại có thái độ kỳ lạ thế này, anh ta cười càng
rạng rỡ hơn:
  • Thì ra anh ta kể cho chị chuyện của Mạnh Y Bạch, đúng là, không lo làm chị sợ sao chứ!
  • Cậu dám làm mà còn sợ người khác nói ra sao?!
Nghe Nhạc Yên Nhi chỉ trích anh ta cũng chỉ nhún vai một cái:
- Em đâu có sợ anh ta nói ra, muốn làm chuyện lớn đương nhiên đôi khi cũng sẽ có vài việc
không hay ho gì, Mạnh Y Bạch chẳng qua là một trong số đó thôi. Nhưng người khác có thể
mắng em chứ chị có khi phải cảm ơn em nữa đó, nếu cô ta còn sống thì vị trí phu nhân chủ tịch
này sao đến lượt chị ngồi lên được. Chẳng phải là em gián tiếp giúp chị đấy à.
Thật sự Nhạc Yên Nhi không ngờ được Anjoye lại không hề biết ăn năn như thế, thậm chí còn
đường hoàng nói ra những lời này.
Cô vẫn nghĩ mình lăn lộn trong showbiz nhiều năm, đã nhìn thấu lòng người hay thay đổi rồi,
nhìn thấu nhân tính rồi. Nhưng đến giờ phút này cô mới hiểu, cái gì là bản chất ác độc chân
chính.
Vì lợi ích cá nhân mà có thể không do dự ra tay với một cô gái yếu ớt.
Đây rốt cuộc là giới quý tộc hay địa ngục trần gian?
Nhạc Yên Nhi thật sự sợ hãi.
- Sợ ngốc rồi hả?
Anjoye thấy Nhạc Yên Nhi sững sờ nhìn mình, cả người còn run lên từng cơn nụ cười trên môi
anh ta cũng nhạt đi, cau mày lại, còn vươn tay muốn sờ thử trán cô xem sao.
Thế nhưng không ngờ Nhạc Yên Nhi phản ứng rất kịch liệt, cả người cô lùi lại, đẩy mạnh tay anh
ta ra.
Anjoye bị bất ngờ nên nghiêng một cái, tay lái không vững làm xe trượt đi, chiếc xe liền lao vào
dải phân cách.
Vẻ mặt lạnh băng, anh ta rất nhanh lại ngồi thẳng dậy, quay vòng vô lăng, lốp xe ma sát với mặt
đường nhựa phát ra tiếng rít chói tai, thân xe ngay trước khi đâm phải dải phân cách lại quay trở
lại.
Xe về tới đường cũ nhưng sắc mặt Anjoye vẫn rất lãnh đạm, không hề hoảng loạn hay sợ hãi,
dường như loại nguy hiểm tính mạng này đã thấy nhiều thành quen vậy.
Suýt chút nữa xảy ra tại nạn nhưng anh ta không hề tức giận, chỉ thờ ơ bảo:
- Giận à? Vì một người đã chết mà tức giận như vậy, thậm chí còn muốn dùng mạng mình để
chơi sao?
 
Advertisement
  • Chương 278

Chẳng biết có phải ý kiến của Dư San San có tác dụng hay không mà sau đêm đó, cuối cùng Dạ Đình Sâm cũng không hạn chế chuyện đi làm của Nhạc Yên Nhi nữa.

Gặp lại Danny sau một thời gian dài, cô bỗng cảm thấy anh còn thân hơn cả thân nhân.

- Danny, nhớ anh chết được!

Đáng tiếc là Danny không mặn mà gì, anh hừ lạnh, giọng điệu rất tsundere:

- Chẳng phải thề son sắt với tôi là sẽ ly hôn cơ mà?

Nhạc Yên Nhi giả ngu:

  • Có sao? Làm sao tôi lại không nhớ vậy?
  • Chủ tịch Dạ tốt với cô như thế thì cô cũng biết điều đi, lần sau còn gây ra chuyện thế này nữa, đừng nói là ngài ấy, ngay cả tôi cũng không tha cho cô đâu!
  • Vâng vâng vâng, tôi biết sai rồi.
Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Danny làm bộ thần bí:

  • Mấy hôm nay xảy ra chuyện lớn đấy, tôi còn chưa kịp nói cho cô biết.
  • Chuyện gì thế?
  • Tôi có người bạn trong đoàn phim của Hoàng Triều Vãn Ca, cậu ta nói lần thử vai Bùi Ánh Tuyết của cô vốn là qua.
  • Qua?
Nhạc Yên Nhi sững sờ:

  • Chẳng phải nói tôi trượt xong mới để tôi thử vai Tô Mộc à?
  • Mấy việc này trong giới giải trí mà cô còn không hiểu chắc? Người được giao vai Bùi Ánh Tuyết là Hoắc Vi Vi, là tiểu thư Hoắc thị có tiền có thế.
Nhạc Yên Nhi lẩm bẩm:

- Ra là bị ngáng chân.

Bảo sao rõ ràng hôm ấy cô rất tự tin với phần biểu diễn của mình vậy mà lại không được chọn.

Dù sao cô cũng không có nhiều cảm xúc lắm, chuyện này rất phổ biến trong giới, hơn nữa cô cũng có vai Tô Mộc rồi.

Nhạc Yên Nhi sợ Danny khó chịu nên an ủi:

- Cũng không sao, nhân họa đắc phúc mà, tôi lại thấy Tô Mộc là nhân vật hợp với mình hơn ấy, cô ta muốn Bùi Ánh Tuyết thì cứ để cô ta diễn đi.

Nghe vậy, Danny cười lạnh:

- Cô muốn dàn xếp ổn thỏa nhưng người ta không chịu kìa.

Nhạc Yên Nhi sửng sốt, hỏi:

  • Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện rồi?
  • Ngay hôm trước đấy, cô ta tìm đạo diễn nói là muốn đổi vai, không muốn đóng Bùi Ánh Tuyết nữa mà muốn đóng Tô Mộc cơ.
  • Gì?!
Nhạc Yên Nhi kinh ngạc kêu lên, lần này cô thực sự tức giận:

- Cô ta cũng quá đáng rồi đấy, vì sao cứ phải giành vai với tôi? Bùi Ánh Tuyết không tốt à? Tại sao phải tranh một vai nha hoàn nhỏ nhoi làm gì?

Danny nhìn cô, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:

- Cô ngốc đấy à, ai diễn cặp với Tô Mộc hả?

Nhạc Yên Nhi nhớ lại, việc này Danny có nói cho mình rồi.

  • Ừm... Giang Sở Thù.
  • Đấy, dựa trên độ nổi tiếng của Giang Sở Thù bây giờ, diễn cặp với cậu ta thì rõ là tự dưng được chú ý còn gì? Trong ngành giải trí bây giờ, độ chú ý là vua, đóng một bộ phim chưa chắc nổi tiếng nhưng chỉ cần có một scandal với tiểu thịt tươi siêu hot này là lập tức nổi lên rồi!
Ấn tượng của Nhạc Yên Nhi về Giang Sở Thù là rất kỳ quặc, vậy nên cô cũng giữ thái độ trung lập với những lời Danny nói:

- Khoa trương thế cơ à?

Danny "Ờ" một tiếng, như nhớ tới chuyện gì đó, anh tiếp tục:

  • Quên bảo cô đấy, tên cô lọt top tìm kiếm rồi, biết chưa? Hôm qua vừa công bố danh sách diễn viên là cô đã lập tức lên top rồi.
  • Sao anh không nói sớm, tôi còn chưa xem.
Nhạc Yên Nhi vui vẻ.

Nhưng tâm tình Danny có vẻ phức tạp:

- Cô tự xem là biết.

Nhạc Yên Nhi không hiểu sao cả, cô lấy điện thoại ra, mở weibo, quả nhiên thấy top 1 tìm kiếm chính là mình, chỉ là phía sau còn có thêm ba chữ ‘Giang Sở Thù’.

Cô lên top tìm kiếm cùng Giang Sở Thù.

Cảm xúc vui vẻ của Nhạc Yên Nhi lập tức mất một nửa.

Cô nhấn vào cụm đầu tiên là ‘Nhạc Yên Nhi - Giang Sở Thù’, vào đến giao diện liền thấy bài viết đang hot nhất chính là bài của đoàn làm phim Hoàng Triều Vãn Ca, tuyên bố diễn viên đóng Tô Mộc và Vinh Thân vương.

Từ ngữ giới thiệu trong bài đăng rất phù hợp với quan hệ giữa hai nhân vật: ‘Thiếu nợ tình ngươi, kiếp sau xin trả’, đính kèm theo đó là ảnh chụp có lẽ đã được chọn lựa kỹ lưỡng của hai người. Trong ảnh, họ cùng mặc áo lông màu trắng, trông khá xứng đôi.

Đáng sợ nhất là bình luận dưới bài viết đã lên tới con số hơn mười vạn.

Nhạc Yên Nhi cảm thấy bất an, cô mở bình luận.

"Giang Sở Thù điên à? Tại sao phải hạ mình nhận vai phụ thế này???"

Phía trên là bình luận đứng top, có tới hơn mười vạn like.

Từ bình luận thứ hai cho tới khi kéo mỏi cả tay, không ngoài ý muốn, tất cả đều đang mắng Nhạc Yên Nhi.

"Cô này là ai? Sao có thể đóng cùng Giang Sở Thù? Cô ta xứng à? Có hậu trường thế nào? Nhìn cái mặt là biết phẫu thuật rồi, xấu quá, làm sao xứng với Giang Sở Thù được!"

"Đóng phim cùng với loại người này đúng là kéo thấp trình độ của Giang Sở Thù! Van xin Sở Thù bỏ vai đi, loại phim này không xứng với anh đâu QAQ!"

Tự dưng bị mắng, Nhạc Yên Nhi ngẩng lên nhìn Danny:

- Tôi trêu ai ghẹo ai à?

Danny nhàn nhã nhấp một ngụm cafe:

- Cô thấy chưa, tôi nói rồi mà, đóng phim với người như Giang Sở Thù là tự thu hút sự chú ý đấy.

Nhạc Yên Nhi đỡ trán:

  • Tôi không muốn chú ý kiểu này. Anh bảo Hoắc Vi Vi muốn đóng Tô Mộc cơ mà, sao không mắng cô ta ấy?
  • Cô xem cô đi, mới bị mắng có vài câu đã sợ à? Cô nhìn Phạm ảnh hậu kia kìa, năm ấy bị mắng đến độ suýt bị đào cả mộ tổ lên ấy chứ, bây giờ chẳng phải dựa vào thực lực ngăn những cái miệng kia lại rồi à.
Danny khâm phục Phạm ảnh hậu nhất, nhắc đến là líu lo không ngừng.

- Danny, anh lạc đề rồi.

Nhạc Yên Nhi đành nhắc nhở.

Danny "À" một tiếng rồi mới nói:

  • Hoắc Vi Vi nói cô ta muốn đóng Tô Mộc nhưng đoàn phim không đồng ý.
  • Vì sao không đồng ý? Là ai không đồng ý?
Chẳng biết vì sao cô lại cảm thấy chuyện này liên quan tới Giang Sở Thù.

  • Không biết nữa, dù sao kết quả cuối cùng là Hoắc Vi Vi đụng nhầm cây đinh, không đạt được mục đích.
  • Ra vậy...
Nhạc Yên Nhi gật gật đầu, chẳng biết nên vui hay buồn.

Danny liếc nhìn:

- Làm sao tôi lại thấy cô không muốn diễn cặp với Giang Sở Thù nhỉ?

Bị nhìn thấu, Nhạc Yên Nhi chột dạ nhưng không dám nói thẳng:

  • Không phải, tôi sợ bị mắng thôi mà.
  • Chỉ cần đóng cho tốt, có khi cô lập tức bay thẳng lên trời được ấy chứ! Bị mắng có gì mà sợ, cô nhìn Phạm ảnh hậu người ta...
Danny lại bắt đầu liến thoắng.

Nhạc Yên Nhi đầu hàng:

  • Được được được, tôi biết rồi, Phạm ảnh hậu không tầm thường.
  • À đúng, mấy hôm trước đạo diễn Lộ có liên lạc với tôi đấy. White Lover sắp phát sóng rồi, mấy hôm nữa chắc sẽ có hoạt động tuyên truyền, ông ta mong cô có thể tham gia.
  • Nhanh vậy à?
Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, Nhạc Yên Nhi đã hoàn toàn quên mất bộ phim này, chắc cũng phải hơn hai tháng rồi.

- Cũng không nhanh lắm, phim thần tượng hiện đại mà, làm hậu kỳ đơn giản thôi.

Cô gật đầu:

- Được, anh cứ gửi hành trình cho tôi đi.

Đạo diễn Lộ khá tốt với Nhạc Yên Nhi nên chút việc nhỏ này cũng nên giúp ông.

- Đợt này không để cô thử vai nữa nhé, trong mấy ngày này kịch bản hoàn chỉnh của Hoàng Triều Vãn Ca sẽ được gửi tới, đến lúc đó nhớ chuẩn bị cho cẩn thận.

Nhạc Yên Nhi đồng ý.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom