Full Hot Truyện Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
Vừa bị đâm, Nhạc Yên Nhi đã nghĩ tay mình gãy
mất, nhưng đang trong quá trình quay phim nên cô
chỉ có thể cắn răng không kêu đau, nhắm mắt lại như
đã hôn mê.
Đạo diễn Lộ kịp thời hô "Cắt", lúc này, mọi người
mới chạy tới xem tình hình của Nhạc Yên Nhi.
Diệp Hiểu Như là người xông tới đầu tiên.
- Yên Nhi, em không sao chứ? Chị thấy em bị đâm
trúng tay rồi!
Mọi người xung quanh có kẻ xem trò vui, có kẻ giả
vờ quan tâm, chỉ duy nhất Diệp Hiểu Như là lo lắng
thực sự.
Nhạc Yên Nhi khi nãy cắn răng nhịn đau, giờ cô mới
thở phào, đau đớn trên tay khiến sắc mặt cô trắng
bệch.
- Em... hình như bị thương đến xương rồi.
Đạo diễn Lộ thấy cô bị thương thì giật mình, vừa
nghĩ tới phản ứng của Dạ thiếu khi biết chuyện này
ông ta đã cảm thấy khó thở, vội vội vàng vàng gọi
nhân viên hậu cần tới:
- Mau, mau, đưa đến bệnh viện đi!
Nhạc Yên Nhi dù đau nhưng vẫn cố hỏi đạo diễn
một câu:
- Đạo diễn Lộ, cảnh khi nãy có qua không?
Khi nãy, Nhạc Yên Nhi luôn cắn răng nhịn đau là do
sợ phá hỏng cảnh quay, nếu cảnh này không qua
được, cô phải quay lại lần nữa thì có phải rất uổng
công không.
Đạo diễn Lộ cảm khái, vốn cho rằng Nhạc Yên Nhi
là một diễn viên nhỏ đi lên nhờ bám được đại gia,
người như vậy sẽ chẳng ra sao, nhưng trong thời
gian mấy tháng nay, ông nhận ra Nhạc Yên Nhi rất
yêu quý nghề diễn, cũng rất tôn trọng nghề nghiệp.
Bây giờ cô bị thương mà còn quan tâm xem cảnh
của mình có qua không, đạo diễn thực sự cảm động.
- Qua, diễn tốt lắm, về sau cô còn một cảnh trong
bệnh viện là đóng máy được rồi, không ảnh hưởng
tiến độ đâu, nhanh đi khám đi.
Nhân viên đoàn phim loạn cả lên, trái nâng phải đỡ
Nhạc Yên Nhi để đưa cô tới bệnh viện.
Ở một góc khác, thấy Nhạc Yên Nhi bị thương, sắc
mặt Tô Phi cũng thay đổi.
Vừa rồi cô ta mới thề thốt sẽ không xảy ra chuyện
gì, chẳng ngờ mất mặt nhanh như vậy.
Thấy đám người vây quanh Nhạc Yên Nhi sắp đi xa,
Tô Phi véo mạnh vào đùi mình, đau đến độ đỏ hoe
mắt, lúc này mới chậm rãi xuống xe.
Tô Phi bước vội tới trước mặt Nhạc Yên Nhi, cô ta
tỏ vẻ vừa xấu hổ day dứt lại vừa lo lắng:
- Chị Yên Nhi, xin lỗi, em không cố ý, thật...
Vừa nói, nước mắt Tô Phi cũng vừa chảy dọc theo
gương mặt.
Người bị thương là Nhạc Yên Nhi, cô còn không
khóc mà Tô Phi đã rơi nước mắt trước, dáng vẻ yểu
điệu người thấy là thương, dù có đang giận đến mấy
cũng không nỡ nổi cáu với cô ta.
Diệp Hiểu Như giận nhưng không muốn gây thêm
chuyện cho Nhạc Yên Nhi, chỉ đành nghiêm mặt
nói:
- Cô Tô, xin cô nhường đường, tay của Yên Nhi còn
cần băng bó.
Tô Phi này hay thật, nếu thật sự không muốn để
Nhạc Yên Nhi bị thương thì sao chẳng cẩn thận hơn,
bây giờ người đã bị thương rồi còn chặn đường
không cho đi, đứng đó vờ vĩnh nhận sai.
Nước mắt Tô Phi rơi xuống không phí, vẫn có người
trúng chiêu của cô ta.
Đạo diễn Lộ khi nãy đang rất bất mãn, cảm thấy Tô
Phi cố tình gây chuyện, ông đã định lát nữa sẽ răn
dạy cô ta, vậy mà giờ thấy người đẹp rơi lệ nhận sai,
dáng vẻ rụt rè như thế lại thêm có Âu thiếu sau lưng,
ông lập tức nuốt tất cả những ngôn từ quá khích
xuống.
Đạo diễn Lộ đã mất kiên nhẫn nhưng ông chỉ xua
tay:
- Cô đi nghỉ trước đi, cảnh này qua rồi, chuẩn bị cho
cảnh sau.
Tô Phi vừa đi vừa ngoái đầu lại, nước mắt lã chã thật
đáng thương.
Trợ lý của cô ta vội vàng chạy tới dìu, thấy sắc mặt
Tô Phi, trợ lý dè dặt lên tiếng:
- Chị Tô, cô Nhạc không sao chứ? Đạo diễn sẽ
không gây chuyện với chị chứ? Khi nãy nghe nói có
người bị thương, những phóng viên kia đều điên
cuồng chụp ảnh đấy.
- Cho dù thế nào đi nữa tôi cũng không cố ý mà.
Tô Phi âm thầm tính toán, chiêu giả vờ yếu đuối này
dùng rất hiệu quả, lần trước ngả bài với Diệp Thiên
Hạ mình cũng bất chợt nghĩ ra việc khóc lóc trong
phòng nghỉ, vậy là mọi người đều tưởng cô ta ức
hiếp mình, nhưng thật ra Diệp Thiên Hạ còn chẳng
thèm nói mấy câu.
Lần này cũng vậy, cho dù mình gây ra một sai lầm
nho nhỏ khiến Nhạc Yên Nhi bị thương, nhưng chỉ
cần mình có vẻ đáng thương, đạo diễn Lộ đã không
nỡ nặng lời, nếu bị phóng viên phỏng vấn thì chuẩn
bị trước một ít thuốc nhỏ mắt là được.
Mọi người đều vô thức thương hại kẻ nhỏ yếu.
Nhạc Yên Nhi và Diệp Thiên Hạ đều quá ngu si, giả
vờ yếu thế cũng không biết, chẳng phải là giúp mình
ngư ông đắc lợi hay sao.
Ở một nơi khác, Nhạc Yên Nhi lập tức được đưa tới
bệnh viện của khu nghỉ dưỡng.
Vì khu nghỉ dưỡng này là khu cao cấp nên bệnh viện
dù nhỏ nhưng thiết bị đều đầy đủ, bác sĩ kiểm tra kỹ
lưỡng cho Nhạc Yên Nhi xong thì cầm phim chụp
cánh tay của cô lên, nói:
- Bị rạn xương một chút, dù không nghiêm trọng
nhưng vẫn phải bó thạch cao mấy ngày.
Điều may mắn duy nhất của Nhạc Yên Nhi là các
cảnh quay của nữ phụ thứ nhất đã sắp hết, còn lại
đều là cảnh Ôn Tố Tố hấp hối trên giường bệnh, chỉ
cần giấu cánh tay đi lúc quay là sẽ không gây ra ảnh
hưởng gì nhiều.
- Tất cả là tại Tô Phi, rõ ràng không có trình độ còn
đòi làm màu, chẳng phải là do hôm nay có phóng
viên đấy à?
Diệp Hiểu Như bất bình.
Nhạc Yên Nhi buồn cười:
- Em cứ tưởng ấn tượng của chị về cô ta rất tốt cơ,
lúc trước chẳng nói là chị Thiên Hạ bắt nạt cô ta còn
gì?
- Lúc trước là chị mù, bây giờ nghĩ lại thì chưa chắc
đã có chuyện như thế, hôm nay cô ta có lỗi mà còn
khóc thảm hơn cả em, sự thật về chuyện giữa hai
người họ còn chưa biết chính xác là thế nào đâu.
Nhạc Yên Nhi khẽ cười, không nói thêm gì nữa.
Băng bó kỹ càng xong, Nhạc Yên Nhi nghỉ ngơi một
lát rồi nói mình muốn về trường quay.
- Yên Nhi, chị nên nhanh chóng đưa em về nghỉ là
hơn, đạo diễn vừa nói hai ngày nữa đều không có
cảnh của em, em cứ tranh thủ nghỉ ngơi, dưỡng
thương cho tốt.
- Bị thương tay chứ có phải chân đâu, dù sao cũng
phải về báo cáo tình hình với đạo diễn chứ.
Diệp Hiểu Như không thay đổi được quyết định của
Nhạc Yên Nhi, chỉ đành dìu cô về trường quay.
Còn chưa vào tới nơi đã thấy một quang cảnh náo
nhiệt.
Sau khi xảy ra sự cố ngoài ý muốn, truyền thông đều
rất quan tâm chuyện đó nên đạo diễn liền đẩy thời
gian lên sớm, bây giờ các diễn viên chính đều đang
được phỏng vấn.
Diệp Hiểu Như sửng sốt, cô quay đầu hỏi Nhạc Yên
Nhi:
- Yên Nhi, chúng ta qua đó nữa không?
Bây giờ qua đó, chỉ sợ tất cả phóng viên sẽ nhào tới
phỏng vấn Nhạc Yên Nhi, dù cô không bị thương
nặng nhưng giờ cũng chẳng đủ sức ứng phó với họ.
Cô do dự rồi lắc đầu:
- Em qua một góc chờ chị, chị cứ bí mật báo cáo với
đạo diễn rồi chúng ta về khách sạn trước.
Diệp Hiểu Như đồng ý, cô đi về phía đạo diễn.
Nhạc Yên Nhi sợ bị người khác trông thấy nên đi
qua một con đường không có người. Cô thấy khá
mệt nên dựa vào tường chờ Diệp Hiểu Như.
Còn chưa đứng vững, tay cô đã bị túm rất mạnh,
Nhạc Yên Nhi bị kéo vào căn phòng sau lưng!
 
Advertisement
  • Chương 171

Bạch Nhược Mai đọc được tin về Nhạc Yên Nhi, tất nhiên bản thân Nhạc Yên Nhi cũng thấy.

Vì hai hôm nay không có cảnh quay của mình, lại thêm việc bị thương nên Nhạc Yên Nhi không cần tới trường quay, cô nghỉ ngơi tại khách sạn.

Tin tức là do Diệp Hiểu Như đọc được, sau đó giận đùng đùng chạy tới khách sạn.

Nhạc Yên Nhi vừa mở cửa đã thấy Diệp Hiểu Như đang tức sầm mặt, cô sững người;

- Sao thế, ai chọc giận chị à? Diệp Hiểu Như nhìn vào phòng, TV đang chiếu một bộ phim kinh điển ngày xưa, đoán chừng là Nhạc Yên Nhi chưa hề xem tin tức hôm nay.

- Em nhàn nhã quá rồi đấy, sao lại chẳng quan tâm đến thế sự vậy hả? Diệp Hiểu Như đưa tờ báo trong tay cho cô:

- Tự em đọc đi này.

Nhạc Yên Nhi cầm lấy báo, còn chưa đọc nội dung đã bàng hoàng vì hai tấm ảnh to tướng ngay trang nhất.

Mình và Lâm Đông Lục gặp nhau đã bị phóng viên chụp lại? Lần này đúng là tình ngay lý gian rồi.

- Yên Nhi, em gặp Lâm Đông Lục thật à? Diệp Hiểu Như thấy biểu cảm của Nhạc Yên Nhi thì đoán ra đáp án.

Nhạc Yên Nhi nhức đầu:

- Hôm qua lúc chị đi xin nghỉ với đạo diễn đấy, anh ta đột nhiên xuất hiện, em cũng không tránh cách.

- Hôm nay em đừng xem weibo nữa, trên mạng chửi bới khó nghe lắm, em gọi cho Danny đi, hỏi anh ấy xem phải làm thế nào, dù gì cũng cần công ty ra mặt mới được.

Nhạc Yên Nhi không muốn gọi cho Danny tí nào, cô có thể tưởng tượng tới biểu cảm của anh ta, nhưng biết sao giờ, chuyện lớn thế này rồi, cô chỉ đành bấm số của Danny mà thôi.

Điện thoại thông, Nhạc Yên Nhi còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe được giọng nói quái gở của Danny:

- Hừ, cô còn biết gọi cho tôi cơ đấy.

Cô tự biết mình lại gây chuyện, đành phải cố tỏ vẻ đáng thương:
  • Danny, tôi sai rồi mà.
  • Có biết tình hình bây giờ nghiêm trọng thế nào không hả? Chứng cứ xác thực, chuyện này nói
lớn cũng lớn nói nhỏ cũng nhỏ, chỉ xem Bạch Nhược Mai có muốn buông tha cô không thôi.

Nếu cô ta chắc chắn cô với Lâm Đông Lục có mờ ám thì cô nhảy vào Hoàng Hà cũng không tẩy nổi nhé! Danny chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Tư chất của Nhạc Yên Nhi xuất chúng, điều kiện cũng hơn người, thế nhưng cô cứ như một cỗ máy hấp thu bê bối vậy, từ khi vừa vào nghề tới nay, hễ có tí khoảng trống là lại xuất hiện loại bê bối này.

Bây giờ ảnh cũng bị chụp, chỉ cần Bạch Nhược Mai khóc lóc trước công chúng, ám chỉ Nhạc Yên Nhi gặp Lâm Đông Lục có quan hệ mờ ám, vậy thì dư luận sẽ dìm chết cô luôn.

Đại chúng mù quáng, chỉ cần thấy có người xấu mặt thì ai là người tổn thất họ cũng chẳng quan tâm.

Nhưng việc này đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới tình cảm giữa Lâm Đông Lục và Bạch Nhược Mai, phải xem là cô ta muốn giữ hay bỏ, Danny không hiểu rõ hai người đó lắm.

Nhạc Yên Nhi nhận ra tầm quan trọng của vấn đề, cô chần chừ lên tiếng:

- Nhưng khó có cơ hội này, chỉ sợ Bạch Nhược Mai sẽ không bỏ qua cho tôi.

Cô chưa quên việc bản thân dính líu tới Dạ Đình Sâm cũng bắt đầu từ chuyện Bạch Nhược Mai chuốc thuốc muốn hãm hại mình.

Bây giờ có cơ hội tốt thế này, cô ta gần như không mất công sức gì, chỉ cần thuận nước đẩy thuyền là có thể dìm chết cô trong nước bọt của đám đông, há gì lại dễ dàng bỏ qua? Danny suy nghĩ:
  • Cảnh của cô hẳn là sắp xong rồi, hôm nay có quay không?
  • Không.
  • Vậy cô qua công ty đi, chúng ta gặp mặt rồi bàn thêm.
Nhạc Yên Nhi không dám chậm trễ, vừa cúp máy là cô đã vội thay quần áo ra ngoài.

Diệp Hiểu Như gọi xe, đi cùng Nhạc Yên Nhi tới Công ty giải trí Tinh Huy.

Xe đi nửa đường, điện thoại của Nhạc Yên Nhi vang lên.

Cô tưởng Danny gọi giục mình, cuống quýt nghe máy:
  • Tôi đang trên đường, sắp tới rồi.
  • Nhạc Yên Nhi.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói quen thuộc, là Lâm Đông Lục.

Nhạc Yên Nhi vừa nghe giọng anh ta thì đã nổi giận, quả thực muốn cúp máy luôn.

Nhưng anh ta đoán được ý định của cô, mở miệng trước:
  • Cô đừng tắt, nghe tôi nói cho xong đã.
  • Anh muốn sao mới chịu buông tha cho tôi? Anh làm hại tôi còn chưa đủ à?
Nhạc Yên Nhi nhận ra chỉ cần dính líu tới người đàn ông này, tất cả đều sẽ là chuyện xấu.

- Cô đọc tin rồi? Anh ta còn có mặt mũi nhắc đến nữa.

Nhạc Yên Nhi cười lạnh:

- Nhờ phúc của anh, bây giờ tôi không chỉ được lên trang nhất mà còn có cả ảnh HD cận mặt, nếu dựa vào cố gắng của bản thân tôi chắc phải mất nhiều năm mới có đãi ngộ này được.

Bây giờ tôi bắt đầu nghi ngờ không biết phóng viên có phải là do anh tự sắp xếp không? Sự trào phúng trong giọng Nhạc yên Nhi rất rõ ràng nhưng Lâm Đông Lục mặc kệ.

- Cô tin tôi, tôi không biết chuyện sẽ như vậy, tôi sẽ không cố ý hại cô.

Tin? Anh ta lấy lập trường gì để yêu cầu mình tin? Nhạc Yên Nhi không muốn lằng nhằng nữa, cô hỏi luôn:

- Anh có chuyện gì thì nói thẳng đi.

Dù đã đoán được thái độ của Nhạc Yên Nhi sẽ không tốt nhưng nghe thấy giọng nói còn lạnh hơn cả trước kia, Lâm Đông Lục vẫn cảm thấy chán nản.

- Tôi biết tin này ảnh hưởng rất lớn tới cô, nhưng cô yên tâm, tôi đã giải quyết xong rồi.

Trong lời Lâm Đông Lục như có ẩn ý gì đó, Nhạc Yên Nhi sững sờ:

- Anh giải quyết thế nào? Cô không tin anh ta thuyết phục được Bạch Nhược Mai.

- Lát nữa cô sẽ thấy, chỉ cần không cần nói lộ ra thôi.

Giọng Lâm Đông Lục bỗng trầm xuống:

- Nhưng chuyện giữa chúng ta còn lâu mới kết thúc! Nói xong, mặc kệ phản ứng của Nhạc Yên Nhi, anh ta cứ thế gác máy luôn.

Nhạc Yên Nhi cau mày, cô càng lúc càng không hiểu anh ta muốn làm gì.

Đến Công ty giải trí Tinh Huy, Danny đang định phủ đầu cô một lượt nhưng lại thấy cánh tay cô bị thương, anh đau lòng.

- Chết mất thôi, quay phim thôi mà liều mạng thế này, thân thể không phải của mình à? Dạo gần đây xảy ra quá nhiều chuyện mà không có một chuyện nào là tốt đẹp, Nhạc Yên Nhi bây giờ đã nhận ra sự ấm áp khi được quan tâm.

- Phải diễn cho thật hay mới không để anh mất mặt chứ.

Danny gắt một tiếng, cong tay thành lan hoa chỉ:

- Cô đấy, cô chỉ nịnh tôi thôi, còn gây sự thì không hề ít, tôi đã báo với phòng PR rồi, lát sẽ họp thảo luận nên giải quyết việc lần này thế nào.

Nhạc Yên Nhi áy náy:

- Danny, cảm ơn anh, tôi lại gây phiền toái cho anh rồi.

Danny hừ lạnh:

- Cô biết là được rồi, vì cô mà tôi tốn bao nhiêu là công sức.

Tâm trạng tôi không tốt là khả năng hấp thụ mỹ phẩm dưỡng da cũng không tốt, lãng phí biết bao nhiêu đồ đắt tiền của tôi.

Nói xong, anh ta lại soi gương.

Nhạc Yên Nhi quen Danny đã nhiều năm, cô cũng sớm quen tác phong của anh ta rồi, bây giờ mới nghĩ thế này mới đúng là gay, trước kia mình nghĩ Dạ Đình Sâm cũng giống Danny, đúng là mù mà.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom