• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1175-1179

Chương 1175:



Thượng Quan Mật Nhi trề môi: “Lục Hàn Đình, vậy anh muốn thế nào?”



Lục Hàn Đình dời bàn tay to xuống, rơi vào trên làn váy.



của cô, sau đó đầy lên…



Lúc này “phanh” một tiếng, cửa nhà gỗ đột nhiên bị đầy ra.



Sùng Văn mang thủ hạ chạy đến!



“Thiếu chủ!”



Thượng Quan Mật Nhi lại hoảng sợ, không ngờ tới thời điểm hai người làm việc tốt lại bị cắt đứt, ä nhanh chóng vươn hai tay ôm cổ Lục Hàn Đình, thân thể uyễn chuyển chui vào trong ngực anh: “AI”



Lục Hàn Đình dùng cánh tay rắn chắc ôm Thượng Quan Mật Nhi, bảo vệ ả chặt chẽ trong lòng, đôi mắt sâu như lưỡi dao sắc bén không vui bắn sang cạnh cửa.



Sùng Văn bị ánh mắt này đâm trúng, anh ta cười nịnh hót nói: “Thiếu… thiếu chủ, Lan Lâu công chúa, tôi không biết hai người đều ở đây, tôi không có thấy gì cả.”



Sùng Văn nhanh chóng quay người đi.



Tất cả mọi người chạy đến, Lục Hàn Đình tự nhiên cũng không có tâm tình tiếp tục, anh cúi thấp nhìn người phụ nữ trong ngực, trong giọng nói từ tính chứa vài phần dỗ dành cưng chiều: “Không sao, đừng sợ.”



Được Lục Hàn Đình che chở như thế, cả người đều vùi trong lòng anh, gian khổ bắt xâm, Thượng Quan Mật cảm giác hạnh phúc thực sự sắp nỗ tung rồi.



Thì ra làm Hạ Tịch Quán tốt như vậy, hi hil Thượng Quan Mật Nhi nâng khuôn mặt nhỏ đỏ hồng lên, say đắm lại ngưỡng mộ nhìn Lục Hàn Đình, bây giờ bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, thủ hạ của anh đều đã tới, nhưng tất cả mọi người không dám vào quấy rầy.



Thượng Quan Mật Nhi nhón chân lên, hôn một cái thật nhanh trên gò má Lục Hàn Đình.



Ánh mắt Lục Hàn Đình mềm mại, còn vươn bàn tay to xoa mái tóc dài của Thượng Quan Mật Nhi, hết sức cưng chiều.



Lúc này, chân chính Hạ Tịch Quán đứng ở cạnh cửa, chỉ là cô đã biến thành mặt của Tình Nhi, cô đứng ở cạnh cửa, đã thu hết chuyện xảy ra bên trong vào mắt.



Vừa rồi mở cửa ra, cô nhìn thấy Lục Hàn Đình ôm Thượng Quan Mật Nhi trên bàn gỗ, cử chỉ hai người vô cùng thân thiết ái muội…



Cô cũng chứng kiên Thượng Quan Mật Nhi chui vào lòng anh, anh mạnh mẽ che chở ả ta như vậy…



Đương nhiên, cô càng thêm không bỏ lỡ Thượng Quan Mật Nhi đưa lên môi thơm, Lục Hàn Đình còn xoa mái tóc dài của ả…



Anh đem những thứ đã từng dành cho của cô, đều cho Thượng Quan Mật Nhi.



Hạ Tịch Quán biết mình không nên đồ kị, càng không nên trách anh, anh chỉ là trúng mị thuật Yêu chuông, xem Thượng Quan Mật Nhi thành cô.



Thế nhưng, Hạ Tịch Quán cảm giác trái tim mình ê ẩm, hết sức khó chịu, cô biết mình giờ khắc này vẫn ghen ty.



Ghen ty đến sắp nồi điên.



Chợt Thượng Quan Mật Nhi ngẳng đầu thấy được Hạ Tịch Quán cạnh cửa, tự nhiên cũng nhìn thấy biểu tình cô đơn ảm đạm cùng ghen ty hiện tại của Hạ Tịch Quán, ả thực sự vô cùng sảng khoái.



Lúc này trên vai đột nhiên ám áp, hóa ra Lục Hàn Đình mặc xong áo sơ mi, anh khoác áo khoác ngoài trên vai ả.



Thượng Quan Mật Nhi ngẳắng đầu, thân thể đồ sộ của Lục Hàn Đình đứng lặng trước mặt ả, ngón tay thon dài linh hoạt cong lại, đang tự tay gài cúc cho ả.



Thượng Quan Mật Nhi cảm giác mình hạnh phúc sắp hôn mê, nhưng ả lần nữa nhắc nhở chính mình, phải ráng nhịn, bởi vì… đây chỉ là bắt đầu. Cúc áo cài chắc, Lục Hàn Đình ôm vai Thượng Quan Mật Nhi: “Chúng ta xuất phát trở về đi.”



“Ai nha…” Thượng Quan Mật Nhi ỏng ẹo kêu một tiếng, còn thấp thắt lưng xoa đầu gồi của mình: “Em thấy chân tê rần rồi nè…”



Một giây kế tiếp, một trận trời đất quay cuồng, Thượng Quan Mật Nhi bị ôm ngang lên.



Lục Hàn Đình vững vàng ôm ả ta trong khuỷu tay có lực, từng bước vững vàng đi ra ngoài.



Thượng Quan Mật Nhi ôm cổ Lục Hàn Đình, ả còn đắc ý liếc mắt Hạ Tịch Quán, hết sức khiêu khích.



Hạ Tịch Quán còn đứng ở cạnh cửa, cô không quan tâm đến Thượng Quan Mật Nhi, đôi đôi mắt trong vắt chỉ là nhìn Lục Hàn Đình, nhìn anh ôm Thượng Quan Mật Nhi từng bước một đi tới.
Chương 1176:



Hai người càng ngày càng gần, thời điểm sắp sượt qua người, Lục Hàn Đình tựa hồ chú ý tới ánh mắt của cô, đôi mắt sâu thẳm kia nhìn lại, nhìn về phía Hạ Tịch Quán!



Lập tức, bốn mắt nhìn nhau!



Ngón tay của Hạ Tịch Quán nhanh chóng cuộn lại, nhịp tim cũng tăng lên.



Thế nhưng một giây ké tiếp, Lục Hàn Đình đã dời đi ánh mắt, anh ôm Thượng Quan Mật Nhi lên xe.



Anh không nhận ra cô.



Vừa rôi ánh mặt anh nhìn cô hệt sức xa lạ, giỗng như nhìn một người lạ lẫm, liếc mắt nhiều hơn cũng lười.



Ngón tay đang cuộn lại của Hạ Tịch Quán lập tức liền buông lỏng ra, cả trái tim đều rơi vào đáy cốc, nói thật, cô có chút thất vọng.



Họa phi vẫn đứng bên người Hạ Tịch Quán, Họa phi vui vẻ cười nói: “Lan Lâu công chúa, thế nào, Lục Hàn Đình vẫn là trúng mị thuật Yêu chuông của Giao Nhân tộc chúng tôi, cậu ta không nhận ra cô, vừa rồi nều như không phải thủ hạ cậu ta đúng lúc chạy tới, vậy Lục Hàn Đình cùng Mật Nhi ở trong phòng liền… thành chuyện tót rồi.”



Hàng mi Hạ Tịch Quán khẽ run, không đáp.



Trên thực tế, cô hiện tại cũng không thể nói, cô uống thuốc khiến mình bị câm.



Họa phi được thời đắc ý, mấy năm nay Giao Nhân tộc đều bị Lan Lâu Cổ Quốc áp ché, hiện tại bà ta rất khí thế để ca xướng: “Lan Lâu công chúa, chúng ta cũng đi thôi, đây chỉ là bắt đầu, cuộc sống ngọt ngào của Lục Hàn Đình và Mật Nhi vừa mới bắt đầu, cô phải tận mắt chứng kiến bọn họ, dĩ nhiên, về sau giữa hai người bọn họ lúc đó sẽ không có cô xen vào, cô chỉ là một người đứng xem!”



Lục Hàn Đình, Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Mật Nhi đều đi về, Thượng Quan Mật Nhi bây giờ còn không muốn tiếp xúc người bên Lâm Thủy Dao, bởi vì tuy ả biết rõ chuyện đã xảy ra mấy năm nay của Hạ Tịch Quán, thế nhưng về Lan Lâu Cổ Quốc, ả hoàn toàn không biết, ả sợ chính mình lộ ra kẽ hở.



Việc cấp bách của ả đều ở trên người Lục Hàn Đình, ả phải lấy tốc độ nhanh nhát bắt Lục Hàn Đình, để Lục Hàn Đình leo lên ngôi vị quân vương, sau đó ả trở thành vương hậu.



Cho nên Thượng Quan Mật Nhi chưa về chỗ Lâm Thủy Dao, mà là ở trong một ngôi biệt thự, đương nhiên ả gửi tin nhắn báo bình an cho Lâm Thủy Dao, ổn định trước nơi đó rồi tính tiếp.



Buổi tối, Thượng Quan Mật Nhi vô cùng thư giãn tắm hoa hồng, lúc này “ting” một tiếng, Lục Hàn Đình gửi tin nhắn tới.



Thượng Quan Mật Nhi mở ra đọc, Lục Hàn Đình: “Tôi đợi cô dưới lầu.”



Văn tự ngắn gọn mà bá đạo, là phong cách nhất quán của Lục Hàn Đình.



Thượng Quan Mật Nhi khẽ giật mình, ả nhanh chóng đi tới phía trước cửa sổ nhìn dưới lầu, dưới lầu đậu một chiếc Rolls-Royce Phantom, thân xe sang trọng xa hoa hệt như đế vương hạ giá nơi đêm khuya, phách lối không gì sánh được, dừng sát dưới lầu ả ta, bên cạnh xe còn có một bóng người đứng nghiêm, Lục Hàn Đình tới.



Tối nay Lục Hàn Đình mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, là tổ hợp nam thần kinh điển, anh lười biếng mà tự phụ tựa trên thân xe, một tay đút trong túi quần, người đàn ông cực phẩm đứng bên xe sang đã hấp dẫn ánh mắt mọi người, trở thành phong cảnh sáng nhất đêm nay.



E rằng chú ý tới ánh mắt của ả, Lục Hàn Đình ở lầu dưới nâng mí mắt anh tuần lên, nhìn về phía ả.



Bốn mắt nhìn nhau, trái tim Thượng Quan Mật Nhi đập thình thịch, sắp vọt ra khỏi cổ họng.



Thượng Quan Mật Nhi là công chúa, có rất nhiều đàn ông theo đuổi, trong đó có đủ ưu tú, nhưng ả không động tâm, ả vẫn lấy tư thế cao cao tại thượng ngạo mạn nhìn xuống những người đàn ông kia.



Mãi đến khi gặp phải Lục Hàn Đình, hết thảy đều thay đổi.ư Trái tim thiếu nữ của ả trong nháy mắt thiêu đốt, nhảy loạn không thôi, ánh mắt ả, tim của ả, đều bị Lục Hàn Đình nắm trong tay, ả cam tâm tình nguyện thần phục.



Lúc này Lục Hàn Đình lấy điện thoại trong túi quần ra, lại gửi một tin nhắn.



*Ting” một tiếng, Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng nhận được tin.



“Xuống.”



Chỉ một chữ.



Thượng Quan Mật Nhi đỏ mặt, ả lấy lại điện thoại liền tung tăng chạy ra ngoài, lúc này ở trong phòng khách tình cờ: thấy Hạ Tịch Quán.



Thượng Quan Mật Nhi dừng bước, hiện tại khó có cơ hội như vậy, ả chẳng những muốn Hạ Tịch Quán nhìn tận mắt ả và Lục Hàn Đình ân ái triền miên, ả còn muốn làm ra một ít chuyện để Lục Hàn Đình chán ghét Hạ Tịch Quán.

Chương 1177:

“Hạ Tịch Quán, Lục Hàn Đình tới, đón tao đi hẹn hò, bây giờ mày cùng tao đi không.” Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng mở miệng nói.

Hạ Tịch Quán nhìn Thượng Quan Mật Nhi, vẻ mặt Thượng Quan Mật Nhi viết đầy đắc ý, hiện tại Lục Hàn Đình tới đón ả hẹn hò, ả lại rủ cô đi cùng, không biết trong lòng đang có ý định quỷ quái gì.

Hạ Tịch Quán không từ chối, đi theo ra ngoài.

Dưới lầu.

Lục Hàn Đình đang đợi, rất nhanh anh ở phía trước thấy được một thân ảnh tiếu lệ, Thượng Quan Mật Nhi tới.

Thượng Quan Mật Nhi đã chạy tới, mặt mày cong cong cười nói: “Lục tổng, đã trễ thế này, anh tìm em có việc sao?”

Lục Hàn Đình vươn bàn tay to nắm cánh tay Thượng Quan Mật Nhi, kéo ả tới trước mặt của mình, anh từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt dịu dàng nhìn ả: “Không có chuyện thì không thể tìm cô?”

*Dĩ nhiên, em hiện tại rất bận rộn.” Thượng Quan Mật Nhi học dáng vẻ linh động của Hạ Tịch Quán đến bảy tám phần, giống như đúc, đều là dáng dắp Lục Hàn Đình thích nhất.

Quả nhiên, Lục Hàn Đình gợi lên môi mỏng: “Có bao nhiêu bận? Lan Lâu công chúa, tôi muốn mua một tiếng đồng hồ của cô.”

“Làm cái gì?” Thượng Quan Mật Nhi nháy vũ tiệp.

*Theo tôi với con trai.”

Lời này vốn rất ngọt ngào, thế nhưng trong lòng Thượng Quan Mật Nhi lại lộp bộp giật mình, ả thiếu chút nữa đã quên rồi Lục Hàn Đình còn có một đứa con trai Lục Thần Dịch.

Ả chưa từng tiếp xúc với Lục Thần Dịch, nhưng ả nghe nói… đứa con trai này có bộ gen cường đại đến biến thái.

Thượng Quan Mật Nhi còn không biết thân thế của Dịch Dịch, Bì Bì và Tinh Tinh, ả chỉ biết là Lục Thần Dịch là đứa con được đẻ thuê của Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán.

Thượng Quan Mật Nhi không khỏi có chút lo lắng, xem ra đêm nay Lục Hàn Đình muốn dẫn ả đi gặp thằng oắt biến thái Lục Thần Dịch kia rồi, ả hơi sợ mình bị lộ.

Lục Hàn Đình nhanh chóng nhận tháy được thần tình biến hóa vi diệu của Thượng Quan Mật Nhi, anh thấp giọng hỏi: “Cô bị sao vậy?”

“Không sao.” Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng đẩy Hạ Tịch Quán ở phía sau lên trước: “Lục tổng, giới thiệu cho anh một chút, đây là nha hoàn Tình Nhi của em, nha hoàn này biết chúng ta hẹn hò, muốn đi theo chúng ta, chắc anh không ngại bóng đèn này đâu nhỉ?” Lục Hàn Đình ngắng đầu, nhìn về phía Hạ Tịch Quán bên người Thượng Quan Mật Nhi.

Hạ Tịch Quán bị kéo lên trước như thế cũng biết Thượng Quan Mật Nhi đang có ý định quỷ quái gì rồi, Thượng Quan Mật Nhi cố ý để cô làm bóng đèn, đại khái là muốn Lục Hàn Đình chán ghét cô.

Dù sao không ai thích bóng đèn cả.

Hạ Tịch Quán nhìn về phía Lục Hàn Đình, chỉ thấy đôi mắt thâm thúy kia của Lục Hàn Đình đã lướt qua mặt cô, song, cũng không dùng lại, mà nhanh chóng dời đi.

Anh cũng không lộ ra tâm tình gì, người đàn ông giống như anh vậy đã đến độ tuổi không để lộ ưu ra ngoài, không một ai biết anh đang suy nghĩ cái gì.

“Lên xe đi!” Lúc này Lục Hàn Đình kéo ra cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế.

Cái ghế phụ này chạy đương nhiên là dành cho Thượng Quan Mật Nhi.

Thượng Quan Mật Nhi cười ngọt ngào, lúc này ả dường như đột nhiên nhớ tới Hạ Tịch Quán: “Tình Nhi, tôi ngồi phía trước, cô ngồi phía sau nhé!”

Thượng Quan Mật Nhi lên ngồi kế bên tay lái, Lục Hàn Đình cũng quay người về tới chỗ tài xế, Hạ Tịch Quán một người cứng đờ tại chỗ, hàng mi run rẩy, cô tự tay mở cửa sau xe đi lên.

Kỳ thực cô không muốn làm bóng đèn, Thượng Quan Mật Nhi là muốn cô đố kị, là muốn dằn vặt cô, thế nhưng tối hôm nay có thể gặp được Dịch Dịch, cô thật lâu không gặp Bịch Sữa Nhỏ rồi, rất muốn gặp mặt Bịch Sữa Nhỏ.
Chương 1178:



Rolls-Royce Phantom phóng nhanh trên đường, Thượng Quan Mật Nhi chỗ cạnh tài xế quay đầu nhìn Lục Hàn Đình đang lái xe: “Lục tổng, chắc anh quen rất nhiều giám đốc có tiền ha?”



Lục Hàn Đình đặt bàn tay to trên tay lái, ánh đèn ven đường xuyên qua cửa sổ xe cọ sáng chiết xạ lên gương mặt anh tuần, anh nhàn nhạt lên tiếng: “Ừ?”



“Lục tổng, nha hoàn Tình Nhi bên cạnh em đã theo em thời gian rất lâu, em xem cô ấy như chị em ruột, hiện tại cô ấy đã đến độ tuổi nói chuyện cưới gả rồi, cho nên em muốn giúp cô ấy tìm một người tốt để gả, bên cạnh anh đều là người có tiền, giúp em giới thiệu một chút nhé.”



Thượng Quan Mật Nhi nhõng nhẽo cười nói.



Hạ Tịch Quán bị “nói chuyện cưới gả”: “…



Lục Hàn Đình không nói gì thêm, anh đánh tay lái, Rolls- Royce Phantom vững vàng quẹo vào khúc cua.



“Lục tổng thực ra em cảm thấy có tiền hay không không quan trọng, nhưng cô nha hoàn này của em ấy à, chính cô ấy muốn tìm một người có tiền, cô ấy cũng biết thân phận mình hèn mọn, những người có tiền kia không nhất định có thể coi trọng cô ấy, cô ấy còn nói với em, dù cho bị nuôi dưỡng ở bên ngoài cũng được, chỉ cần áo cơm không lo…



Ai nha, em làm sao càng ngày càng cảm thấy nha hoàn của em tam quan bắt chính thế nhỉ, làm chủ tử của cô ấy, em thấy đây đều là lỗi của em, em không dạy bảo cô ấy tốt.” Thượng Quan Mật Nhi tự trách chau mày.



Hạ Tịch Quán phía sau: “…” Cô chỉ có thể liếc mắt Thượng Quan Mật Nhi thôi.



Thượng Quan Mật Nhi từ nhỏ đã lớn lên trong hậu cung Hoa Tây Châu, am hiểu sâu chuyện xích mích giữa những người phụ nữ, hiện tại ả lần nữa ở trước mặt Lục Hàn Đình tiết lộ cô là một đứa tham hư vinh, có gắng đạt được quyền lợi, cũng không biết Lục Hàn Đình trong lòng nghĩ cô như thế nào.



Hạ Tịch Quán ngẳng đầu, nhìn về phía Lục Hàn Đình.



Lúc này, Lục Hàn Đình cũng nhẹ nhàng nhắc lên mí mắt anh tuần, xuyên qua kính chiều hậu nhìn về phía cô.



Trong lúc nhất thời, bốn mắt nhìn nhau.



Lúc này Hạ Tịch Quán rơi vào trong ánh mắt sâu thẳm của anh, ánh mắt anh nhìn cô rất nhạt, nhưng quả thật có nhìn cô một cái.



Nhịp tim Hạ Tịch Quán trong nháy mắt gia tốc, cô nghĩ, nên dùng cách gì để thức tỉnh anh lại đây?



Cô còn chưa suy nghĩ cẩn thận, Lục Hàn Đình đã nhàn nhạt dời đi ánh mắt, còn đáp Thượng Quan Mật Nhi một câu: “Tôi sẽ để ý.”



Hạ Tịch Quán: “…”



Tên Lục Hàn Đình ngu ngốc này!



Lục Hàn Đình dẫn Thượng Quan Mật Nhi và Hạ Tịch Quán tới biệt thự của mình, Thượng Quan Mật Nhi nhìn một chút, cũng không có thấy được thằng nhỏ biến thái trong truyền thuyết – Lục Thần Dịch, ả mỏ miệng hỏi: “Lục tổng, Dịch Dịch đâu, tại sao không thấy Dịch Dịch?”



Lục Hàn Đình ném chìa khóa xe vào huyền quan chỗ, đôi môi mỏng phát động: “Lục Thân Dịch đang trên đường trở về rồi, đợt lát nữa thì gặp được ngay.”



“Thật vậy chăng? Em rất nhớ Dịch Dịch.”



Thượng Quan Mật Nhi lấy kỹ xảo diễn xuất có thể đạt Oscar của mình ra: “Như vậy đi, em tự mình xuống bếp làm vài món cho Dịch Dịch ăn.”



Nói rồi Thượng Quan Mật Nhi liền đi vào phòng bếp.



Kỳ thực Thượng Quan Mật Nhi không biết nấu ăn, nhưng ả giả vờ lấy món rau ra rửa một chút, chợt có một cánh tay thò đến ôm eo ả, hơi thở người đàn ông sạch sẽ mát lạnh phủ lên bờ tai ả: “Tôi lên lầu tắm trước, lát nữa cô lên.”



Thượng Quan Mật Nhi không cần quay đầu lại cũng biết người phía sau ôm ả là Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình mời ả lên lầu, đến phòng của anh.



Đều là nam nữ trưởng thành, khuôn mặt Thượng Quan Mật Nhi đỏ lên: “Làm cái gì nha?”



“Sau lưng tôi còn có vết thương, cô thay thuốc cho tôi.”



Nói xong Lục Hàn Đình liền buông lỏng ra cô, xoay người lên lầu.

Chương 1179:

Thượng Quan Mật Nhi bây giờ còn có tâm tư rửa rau gì, ả chỉ muốn theo Lục Hàn Đình lên lầu, song vẫn phải chờ một chút, ả nhanh chóng nghĩ tới một diệu kế.

Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng tìm được Hạ Tịch Quán trong phòng khách: “Hạ Tịch Quán, mày cầm hòm thuốc lên lầu, giúp Lục Hàn Đình đổi thuốc sau lưng đi.”

Lục Hàn Đình là mời ả lên lầu, nếu như Lục Hàn Đình phát hiện người tới là Hạ Tịch Quán, nhất định sẽ giận dữ.

Như vậy cũng xác nhận Hạ Tịch Quán là một đứa tâm cơ tham hư vinh, muốn câu dẫn người đàn ông của chủ tử mình, Lục Hàn Đình nhất định sẽ chán ghét mà vứt bỏ cô.

Đến lúc đó thì có trò hay nhìn.

Hạ Tịch Quán nhìn quỷ kế trong mắt Thượng Quan Mật Nhi, cô không hề động, Thượng Quan Mật Nhi suy nghĩ gì, cô đã đoán được tám chín phần.

“Hạ Tịch Quán, lẽ nào mày không nghe lời của tao nữa à, mày chớ quên, Tình Nhi vẫn còn trong tay tao, nếu mày không nghe lời, mẫu phi tao đêm nay sẽ không cho Tình Nhi thuốc, cứ để cô ta đau một đêm trước, sống không bằng chết rồi tính tiếp!” Thượng Quan Mật Nhi ác độc uy hiếp nói.

Hạ Tịch Quán liếc Thượng Quan Mật Nhi, sau đó cầm hòm thuốc lên lầu.

Trên lầu, trong phòng ngủ chính.

Lục Hàn Đình đã tắm nước lạnh đi ra, anh nửa người trên không mặc quần áo, ngực rộng đẻ trần, phía dưới mặc quần dài ở nhà màu đen, bên hông buộc dây lưng, nhất định chính là một phong cảnh mỹ nam tắm xong làm người ta xịt cả máu mũi.

Nghe được tiếng cửa mở, Lục Hàn Đình để khăn mặt trong tay xuống, ngồi ở bên giường, anh không nhìn người bên cửa, mà là quay lưng lại: “Tới rồi? Qua đây đổi thuốc cho tôi.”

Hạ Tịch Quán đứng ở cạnh cửa, cô biết anh còn tưởng cô là Thượng Quan Mật Nhi.

Hạ Tịch Quán không muốn tới, nhưng đôi mắt trong vắt của cô rơi vào bờ lưng bằng phẳng của anh, phía sau lưng của anh còn có vét thương sâu hoằm, đó là anh vì cứu cô lưu lại.

Hạ Tịch Quán chậm rãi đi lên trước, đi tới phía sau anh.

Anh mới vừa tắm xong, tuy tránh được vết thương, thế nhưng trên da thịt bờ lưng màu lúa mạch vẫn treo không ít bọt nước. Hạ Tịch Quán sợ những giọt nước này nhỏ xuống rơi vào vết thương của anh, lại gây nên nhiễm trùng, nên cô cầm lấy khăn mặt, nhẹ nhàng giúp anh lau chùi bọt nước.

Lục Hàn Đình đang quay lưng, nhìn không thấy người phía sau, cho nên giác quan trở nên đặc biệt nhạy cảm, anh cũng cảm giác cái tay nhỏ cầm khăn mặt lau lau đi lên, trong động tác thận trọng lại lộ ra vẻ dịu dàng và thương tiếc đến lạ.

Hạ Tịch Quán mở hòm thuốc, lấy bông gòn đã khử trùng ra, cô bắt đầu xử lý vết thương cho Lục Hàn Đình.

Tất cả cảm giác của Lục Hàn Đình đều tập trung trên thân người phía sau kia, yết hầu chậm rãi cuộn lại, thắt lưng cao lớn trong vô thức ưỡn thẳng.

Hạ Tịch Quán tự nhiên nhận ra động tác của anh, anh…

đau lắm hả?

Hạ Tịch Quán cho là mình xuống tay nặng, làm đau vết thương của anh, nên cô nhanh chóng áp khuôn mặt nhỏ ntới, nhẹ nhàng thỏi thổi về phía vết thương của anh.

Lần này đuôi mắt hẹp dài của Lục Hàn Đình nhanh chóng đỏ lên, anh hơi hoài nghi người phụ nữ sau lưng là có ý, cố ý trêu chọc anh.

Hạ Tịch Quán xử lý xong tất cả vết thương, sau đó lấy băng vải màu trắng ra giúp anh băng bó, bởi vì băng vải phải đi vòng qua phía trước, vóc dáng anh lại cao, nên Hạ Tịch Quán quỳ gối trên giường, cánh tay nhỏ bé đi vòng qua trước người của anh chuyên chú băng bó băng vải.

Lục Hàn Đình rũ mí mắt anh tuấn xuống nhìn đôi tay cô bận rộn, anh đã cảm giác được cô quỳ gối phía sau anh rồi, lúc cô cúi đầu hơi thỏ đã nhẹ nhàng quấn quýt bên tai anh.

Anh như ngửi được mùi hương quen thuộc lại khiến anh mê luyến, mùi thơm cơ thể mà anh yêu thích.

Lúc này đã băng bó xong, Hạ Tịch Quán cuối cùng buộc lại một cái nơ con bướm sau đó thu tay về, tay cô vô tình đụng phải vòng hông to lớn của anh…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom