• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1718: Chạy trối chết

Chương 1718: Chạy trối chết

Dương Thanh vừa đứng lại, cao thủ của nhà họ Đinh lập tức đuổi kịp rồi bao vây anh.

“Thằng ranh, chẳng phải mày chạy giỏi lắm à? Tiếp tục đi chứ!”

Một người trung niên xấu xí nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nói với vẻ dí dỏm.

Trong mắt những người khác cũng tràn ngập vẻ trêu ngươi.

Dương Thanh không thèm nói nhảm, chỉ vận chuyển Chiến Thần Quyết, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người anh.

Giờ anh đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, khi không kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, ít nhất anh cũng có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Đám cao thủ vừa nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt trêu tức cũng cảm nhận được khí thế của anh đang mạnh dần, nụ cười trên mặt họ mất hẳn, thay vào đó là vẻ kinh hãi.

“Tên nhãi này có gì đó khác thường, tại sao tôi không nhìn thấu cảnh giới võ thuật của cậu ta?”

Người trung niên xấu xí kia bỗng nghiêm nghị nói.

Một cao thủ đứng cạnh ông ta cũng có vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Bởi vì thực lực của cậu ta hơn xa ông”.

Người trung niên xấu xí kia nói với vẻ không tin: “Sao có thể chứ? Tôi là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, cho dù tên nhãi này lợi hại hơn nữa thì cũng không thể vượt xa Siêu Phàm Lục Cảnh đúng không?”

Rõ ràng Đinh Xương cũng không nói cho họ biết thực lực của Dương Thanh mạnh đến đâu.

Lúc này, Đinh Xương vẫn chưa đuổi kịp vì trước đó đã bị Dương Thanh đánh trọng thương bằng dao găm linh khí.

Lão già dẫn đầu nghiêm nghị nói: “Tên nhãi này đúng là có gì đó khác thường, ngay cả tôi cũng không nhìn thấu cậu ta”.

Lão già vừa lên tiếng là người có thực lực mạnh nhất trong số các cao thủ này, đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ.

Nghe thấy ông ta nói thế, những người khác đều có vẻ kinh ngạc, người trung niên xấu xí kia nuốt nước bọt, nói với vẻ không dám tin: “Chẳng lẽ thực lực của cậu ta đã vượt xa Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ rồi à?”

“Giết!”

Dương Thanh bỗng hét lớn, hơi nhích chân, chủ động lao tới chỗ đám người kia.

Đám người này đều là cao thủ nhà họ Đinh, còn nhắm vào Phùng Tiểu Uyển, đương nhiên Dương Thanh sẽ không tha cho họ.

Cả đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn chưa kịp phản ứng, Dương Thanh đã xông tới trước mặt cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ dẫn đầu.

“Chán sống à!”

Đối phương lập tức nổi giận, hình như không ngờ Dương Thanh dám chủ động ra tay với mình.

Ông ta giơ nắm đấm, đấm thẳng vào đầu Dương Thanh.

Đúng lúc nắm đấm của ông ta sắp nện vào đầu Dương Thanh, trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc này, Dương Thanh hơi nghiêng đầu, nắm đấm của đối phương sượt qua tóc anh.

Cùng lúc đó, Dương Thanh đấm mạnh vào vị trí trái tim ông ta.

“Rầm!”

Một tiếng động lớn bỗng vang lên, cơ thể của lão già đứng đầu như bị búa tạ đập trúng, ông ta trợn tròn mắt, cảm thấy trái tim mình bị một luồng sức mạnh cuồng bạo xé rách.

“Ông Hồ!”

Trông thấy cảnh tượng này, mấy cao thủ khác của nhà họ Đinh thi nhau biến sắc.

Ông Hồ là người có thực lực mạnh nhất trong số họ, nhưng bây giờ ông ta còn không chịu nổi một đòn từ Dương Thanh. Ông ta bay thẳng ra xa, vừa rơi xuống đất đã hộc máu, hơi thở cũng yếu dần.

“Chết rồi!”

Một cao thủ nhìn về phía ông Hồ vừa chết không nhắm mắt, đang nằm cách đó mười mấy mét, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.

Dương Thanh không định cho họ cơ hội hoàn hồn, nhân lúc cao thủ nhà họ Đinh vẫn đang khiếp sợ, anh hơi nhích chân, lại lao tới chỗ một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ.

Trừ cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ vừa bị anh giết ra, người này là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, mạnh nhất trong số những người còn lại.

Nếu muốn giết thì phải giết người mạnh nhất!

“Không ổn, cậu ta định giết ông Phùng! Mọi người cùng ra tay đi!”

Có người phát hiện ý đồ của Dương Thanh, lập tức sợ hãi quát rồi xông tới chỗ anh trước.

Những cao thủ khác cũng lao về phía Dương Thanh.

Lúc này, Dương Thanh đã xông tới trước mặt cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ kia, anh vung nắm đấm.

Cảm nhận được khí thế đáng sợ trong nắm đấm của Dương Thanh, cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ kia lập tức biến sắc. Ông ta hét lớn, dùng hết sức bình sinh để tấn công Dương Thanh.

Nắm đấm của hai người va vào nhau, ông ta chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh khổng lồ không gì ngăn được đang lan khắp tay ông ta từ chỗ nắm đấm.

“Rắc rắc rắc!”

Tiếng gãy liên tục phát ra từ tay ông ta.

“Á…”

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, xương tay ông ta đã nát vụn, cánh tay hỏng hẳn.

Cùng lúc đó, đòn tấn công từ những người khác cũng ập đến. Dương Thanh không hề kiêng dè, anh lập tức kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người anh.

“Rầm rầm rầm!”

Đòn tấn công từ mấy cao thủ cùng đánh trúng Dương Thanh.

Vào giờ phút này, Dương Thanh chẳng khác gì ma đầu, anh bỏ qua đòn tấn công từ các cao thủ khác, trong mắt tràn ngập sự lạnh lùng.

Anh bỗng giơ chân lên, giẫm mạnh xuống đất.

“Rầm rầm!”

Mặt đất rung chuyển, chỗ anh vừa giẫm lõm hẳn xuống, sức mạnh hủy diệt lan khắp xung quanh, lấy vị trí mà anh đặt chân làm trung tâm, từng khe nứt to bằng cánh tay lan ra bốn phía, trông như mạng nhện.

Vào giây phút này, trong mắt các cao thủ tràn ngập vẻ kinh hãi.

“Không ổn rồi, cậu ta là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, chúng ta không thể thắng nổi, mau rút lui!”

Có người nhận ra tình hình không ổn, lập tức biến sắc, hét lớn rồi lui ra sau.

“Bộp!”

Nhưng ông ta vừa lui ra sau một bước, Dương Thanh đã xuất hiện trước mặt ông ta như bóng ma rồi bóp lấy cổ ông ta.

Ngay sau đó, ông ta bị nhấc lên.

Những người khác sợ hãi tột độ, ai cũng có vẻ đờ đẫn.

“Nhắm vào tôi thì còn sống được! Nhưng nhắm vào người bên cạnh tôi, chỉ có chết thôi!”

Giọng nói lạnh lùng của Dương Thanh vang lên.

“Rắc!”

Tiếng gãy xương thanh thúy vang lên, đối phương bị vặn gãy cổ, cơ thể đổ ầm xuống đất.

Đến giờ, ba người mạnh nhất trong số mười hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh đuổi giết Dương Thanh đã bị giết sạch.

Vẫn còn chín cao thủ, nhưng người mạnh nhất mới đến Siêu Phàm Lục Cảnh sơ kỳ mà thôi.

Dương Thanh liếc sang, những cao thủ bị anh nhìn đều run rẩy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.

“Các người đều đáng chết!”

Dương Thanh nghiến răng nghiến lợi, mắt càng đỏ hơn.

“Không ổn rồi, cậu ta định giết sạch chúng ta. Nếu muốn giữ mạng, chúng ta phải chia ra trốn, bằng không tất cả mọi người sẽ chết dưới tay cậu ta hết”.

Một cao thủ bỗng nói lớn.

Ông ta nói rồi điên cuồng lao về một phía.

Những cao thủ khác thấy thế, cũng chạy trối chết về những hướng khác.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom