• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 553

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!

**********







Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Chương 553: Nước tuyết nấu thuốc, một công đối việ!



cHàn Cam Vọng quay đầu, vô cùng trịnh trọng dặn dò, mọi người nghe xong thì đều gật đầu tỏ ý đã hiểu.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Tân Vũ Phong ở phía sau cũng nghiêm túc giống như vậy.



Nhìn thấy được lối đi bí mật sâu không thấy đáy ở trong khu đất cẩm của nhà họ Hàn, lại nghe những lời miêu tả của Hàn Cam Vọng về nơi này, chắc hẳn khắp nơi đều là cơ quan…





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Đây chắc là thứ đã thất truyền từ lâu ở trong dân gian, Thuật Cơ Quan!



Thuật Cơ Quan này được tạo ra năm nào, xuất phát từ môn phái nào… Tất cả những thông tin này đều đã không còn cách nào tìm hiểu ra được nữa!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cơ quan bên ngoài cửa dẫn vào lối đi vô cùng bình thường cũng không hề bắt mắt, nhưng mà sau khi tiến vào bên trong lối đi, khắp nơi đều là cạm bẫy, dính độc chí mạng, vô cùng nguy hiểm, cho dù những cạm bẫy này đều là do một đám người bình thường cùng nhau chế tạo ra, nhưng mà cao thủ cảnh giới Tông Sư cũng không dám tự tiện xông vào!




Đương nhiên, Tần Vũ Phong không sợ!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Anh cũng không phải là cao thủ cấp Tông Sư thông thường!



Tuy nhiên Tần Vũ Phong cũng không hề làm bất cứ điều gì đặc biệt, anh đàng hoàng đi theo bước chân của Hàn Cam Vọng tiến về trước.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Sau khi đi một quãng đường dài bốn trăm tám mươi chín bước chân, đoàn người nhìn thấy được bày bức tường đá dựng đứng ở ngay trước mắt, mở rộng tạo thành một cánh cửa khổng lồ trước mặt của bọn họ.



Rốt cuộc cũng đã đi đến được nơi đặt căn phòng bí mật!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cánh cửa của căn phòng bí mật được mở ra, cảnh tượng trước mặt đoàn người cũng trở nên sáng rực lên chỉ trong nháy mắt!



“Nhắm mắt lại!”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Hàn Cam Vọng quát một tiếng, tất cả mọi người đều theo bản năng khép hai mắt của chính mình lại, cho dù là Tần Vũ Phong cũng không tránh khỏi việc hơi híp mắt lại!



Nguyên nhân cũng không có gì lạ, đoàn người đã đi ở trong lối đi đen đặc một khoảng thời gian khá dài rồi, cho nên khi trước mắt đột nhiên trở nên sáng rực như vậy thì sẽ cảm thấy hết sức nhức mắt!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Chỉ là, Tần Vũ Phong chính là người đầu tiên nhìn thấy rõ ràng được mọi vật, rốt cuộc bên trong có ẩn chứa thứ gì mà lại tỏa ra luồng ánh sáng rực rỡ đến như vậy.



Rõ ràng chẳng qua cũng chỉ là một màu vàng rực của kim loại nhưng lại có thể khiến cho người ta cảm thấy ánh sáng mà nó tỏa ra đẹp đẽ tuyệt trần, sáng lạn vô cùng.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Toàn bộ bên trong căn phòng bí mật sáng ngời vô cùng, thậm chí còn không hiện ra bóng dáng của người và vật ở trên nền tường, chỉ có bức tường bằng đá màu xanh ở trên đỉnh đầu của bọn họ là đang phản chiếu những gợn sóng nước nhộn nhạo.



“Cửu Diệp Kim Liên!” Tần Vũ Phong lẩm bẩm mở miệng.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Chính giữa căn phòng bí mật có một hồ nước chảy, bản thân bọn họ đang ở trong một không gian bị đóng kín, không biết được rằng là nguồn nước này chảy từ đầu tới, chỉ có một điều là bọn họ có thể nghe thấy được tiếng nước chảy róc rách lại trong trẻo đang len lỏi trong không gian.



“Cái này… Cửu Diệp Kim Liên? Sao lại ở trong hồ nước chảy?”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Túy Hiệp Quan Tiến Hiệp sợ hãi cất lên một tiếng than thở: “Gia chủ của nhà họ Hàn, dòng nước này chảy từ nguồn nào về vậy?”



“Không phải là nước chảy đầu” Hàn Sướng Âm cất tiếng trả lời thay Hàn Cam Vọng: “Nơi này vốn dĩ chính là một vũng nước đọng, sau khi Cửu Diệp Kim Liên được cắm ở nơi này, vũng nước tù đọng lâu ngày đó mới trở thành hồ nước chảy”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Đột nhiên, Tần Vũ Phong khịt khịt mũi, nghiêng đầu khẽ ngửi gì đó.



Hàn Sướng Âm vừa mới nói dứt lời, toàn bộ căn phòng bí mật đang rơi vào trong không khí yên lặng như tờ, cho nên âm thanh Tân Vũ Phong khịt mũi ngửi cái gì đó trở nên cực kỳ rõ ràng.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Một làn hương thơm nhè nhẹ như có như không đang tỏa ra từ chỗ của Cửu Diệp Kim Liên.



Đậm đà nhưng lại cũng không nồng nặc.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cửu Diệp Kim Liên chân chính!



Hai con người của Tần Vũ Phong bất chợt co rút lại, không chỉ như vậy, nguồn nước bồi bổ cho đóa Cửu Diệp Kim Liên kia chắc chắn cũng không phải là loại nước chảy thông thường.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Mặc dù Cửu Diệp Kim Liên có thể hồi sinh người chết, khiến cho xương trắng mọc lại máu thịt, theo lẽ dĩ nhiên nó cũng có thể khiến cho một vũng nước đọng sục sôi sức sống, nhưng chỉ có một điểm, chỉ khi sinh trưởng ở trong nguồn nước tuyết bên trên Thiên Sơn thì Cửu Diệp Kim Liên mới có thể nở rộ!



Nước tuyết trên Thiên Sơn và Cửu Diệp Kim Liên cộng sinh với nhau, bồi dưỡng lẫn nhau, không ngừng phát triển, bảo vật số một của nhà họ Hàn không chỉ là đóa Cửu Diệp Kim Liên kia, mà bao gồm cả hồ nước tuyết trên Thiên Sơn đang nuôi dưỡng và cộng sinh với nó kia cũng đang sinh ra nguồn năng lượng không tầm thường!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Không chỉ có tác dụng đối với võ giả, đối với người bình thường mà nói cũng có rất nhiều ích lợi!



Dùng Cửu Diệp Kim Liên làm thuốc dẫn, lấy nước tuyết trên Thiên Sơn làm nước nấu thuốc, một công đối việc, hiệu quả của thuốc nhất định sẽ tăng gấp bội!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Chỉ cần có thể lấy được hai loại bảo vật độc nhất của trời đất này, mắt của Kiều Như sẽ cứu được rồi!





------



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom