• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Chàng Rể Vô Địch - Chàng Rể Đệ Nhất (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1477 Không thể đoán ra được.

Từ Phong thấy Trương Lan Phượng thành thật hơn, gã ta cười giễu một cái, sau đó nói: "Hiện tại bà đi nói với Hoàng Thiên, nói bà cần rất nhiều loại mỹ phẩm này. Bảo Hoàng Thiên đi chuẩn bị cho bà"


"Nếu cậu ta không đồng ý thì sao? Tôi phải làm sao?"


Trương Lan Phượng cẩn thận hỏi. "Bà là óc heo sao? Nếu như anh ta không đồng ý, bà làm trò quỷ, bắt con gái bà thuyết phục Hoàng Thiên giao ra, người Hoàng Thiên yêu nhất không phải con gái của bà sao?"


Từ Phong tức giận nói.



Mặc dù Trương Lan Phượng không thể nhìn thấy mặt của Từ Phong trông như thế nào, nhưng trong lòng bà ta hiểu rõ, người đàn ông đeo mặt nạ này, chắc chắn rất hiểu biết những sự việc liên quan đến Hoàng Thiên.


"Nếu con gái tôi cũng không đồng ý thì sao?"


Trương Lan Phượng yếu ớt hỏi, trong lòng bà ta thật sự không rõ, một món mỹ phẩm thần kỳ như vậy, Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An sẽ không nguyện ý giao ra một cách dễ dàng.


"Nếu con gái của bà không đồng ý, bà liền uy hiếp cô ấy, nói rằng bà sẽ treo cổ tự tử. Uống thuốc trừ sâu, nhảy xuống biển! Tôi không tin con gái bà sẽ giương mắt nhìn bà tìm đường chết!"


Từ Phong cho Trương Lan Phượng vài kiến nghị.


Trương Lan Phượng vội vàng gật đầu, đang định gọi điện cho Hoàng Thiên.


Nhưng vào lúc này Hoàng Thiên đã gọi điện lại, Hoàng Thiên của lúc này, trong lòng rất là lo lắng.




Tuy rằng vừa rồi Trương Lan Phượng không nói bà ta xảy ra chuyện gì, nhưng Hoàng Thiên dựa vào kinh nghiệm và trực giác, cảm nhận được Trương Lan Phượng chắc chắn đã xảy ra chuyện!


Hoặc là, đã bị người bắt cóc.


Về phần ai đã làm chuyện đó, Hoàng Thiên không phải thần thánh, không thể đoán ra được.


Nhưng anh cũng lờ mờ cảm giác được, có thể là do hộp kem dưỡng da Thanh Linh


mà Trương Lan Phượng đã giật được, khiến bà ta rước họa vào người.


"Mẹ. Mẹ đang ở đâu? Vừa rồi mẹ nói mẹ bị cái gì?"


Sau khi cuộc gọi được kết nối, Hoàng Thiên trầm giọng hỏi.


Ở đầu bên kia điện thoại là giọng nói run rẩy của Trương Lan Phượng, "Mẹ không sao, Hoàng Thiên à. Mẹ bàn với con một chuyện"


"Mẹ nói đi."


Hoàng Thiên nói, hiện tại về cơ bản anh đã có thể kết luận, 100% Trương Lan Phượng đã xảy ra chuyện.


Giọng điệu khi nói đã thay đổi, âm thanh thật sợ hãi và tuyệt vọng.


"Hiện tại trong tay con còn bao nhiêu mỹ phẩm? Chính là cái mà mẹ đã dùng thử, còn bao nhiêu hộp?"


Trương Lan Phượng hỏi.


Trong lòng Hoàng Thiên hừ lạnh một tiếng, có vẻ như suy đoán của anh là đúng, Trương Lan Phượng vì kem dưỡng da Thanh Linh, mà gặp rắc rối.


Bây giờ phải làm sao đây? Lại không biết Trương Lan Phượng đã bị ai bắt đi. Càng không biết bà ta ở đâu.


Nếu Trương Lan Phượng không nói mình bị bắt cóc, có nghĩa là kẻ bắt cóc không muốn anh biết Trương Lan Phượng đã bị bắt cóc.


Khi Hoàng Thiên nghĩ đến điều này, anh quyết định không rút dây đồng rừng, chính


mình cũng giả bộ không biết gì. Tương kế tựu kế.


"Mẹ, trong tay con cũng không còn nhiều, nhưng nếu mẹ muốn, con sẽ cho mẹ, có khoảng mười mấy hộp"


Lúc này Hoàng Thiên nói.


"Tốt quá rồi, thế, con gửi cho mẹ đi"


"Chờ một chút, để mẹ nghĩ xem, khi mẹ nghĩ ra con có thể gửi tới nơi nào, mẹ sẽ liên lạc với con"


"Mẹ cúp máy trước, con chuẩn bị cho tốt mấy lọ mỹ phẩm này đi."


Trương Lan Phượng vội vàng nói cho xong, liền tắt điện thoại.


Sau khi Hoàng Thiên để điện thoại xuống, lập tức gọi cho Long Công


Đối với loại chuyện này, Long Côn ra tay là an toàn nhất, nếu muốn tìm người ở Thành phố Bắc Ninh, Long Côn là người có năng lực nhất.


Nhưng Trương Lan Phượng ở bên này. Lại sợ chết khiếp.


Biểu hiện vừa rồi của Từ Phong đối với bà ta, rất không hài lòng.


Bởi vì có rất nhiều sơ hở, khi nói chuyện Trương Lan Phượng quá căng thẳng, lại yêu cầu Hoàng Thiên gửi mỹ phẩm. Cũng không nói là gửi đến nơi nào, quá lộn xộn!


"Bà già bà nói xem có phải là muốn làm trái ý của tôi? Má nó, chắc chắn Hoàng Thiên đã hoài nghi bà, nếu bà bình an không có việc gì. Cứ để anh ta gửi tới nhà bà không phải được rồi sao? Đưa đi đâu mà còn phải nghĩ kỹ rồi nói cho anh ta biết?"


Từ Phong tức giận nói.


Trương Lan Phượng sợ tới mức suýt nữa quỳ xuống với Từ Phong, vội vàng nói: "Tôi cũng không biết kêu nó gửi tới đâu, anh đâu có nói với tôi"


"Gửi con mẹ bà! Trước mắt tôi sẽ nghĩ xem sao, sau đó bà lại gọi điện cho Hoàng Thiên, gửi đến địa điểm được chỉ định!"


Từ Phong tức giận nói, sau đó nói với Trương Lan Phượng một vị trí, bắt bà ta gọi cho Hoàng Thiên một lần nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom