• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc - Dạ Âu Thần - Thẩm Cửu (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1559-1560

Chương 1559:



Mặc dù Đoan Mộc Trạch là một người biết chừng mực, thế nhưng anh ta vẫn bảo vệ em gái quá mức, đương nhiên chuyện này đối với gia tộc Đoan Mộc nhà bọn họ thì hoàn toàn không có vấn đề gì, thậm chị bọn họ còn phải xuýt xoa khen ngợi anh ta là một người anh trai tốt.



Nhưng đối với Hàn Minh Thư, Đoan Mộc Trạch làm như thế chỉ làm cho cô cảm thấy thêm ác cảm.



Sau khi Hàn Minh Thư rời khỏi đó, cô đang định đi thẳng ra phía sau để xem xem Dạ Âu Thần thay tã cho Giá Nhỏ thế nào rồi, ai ngờ lại nhìn thấy cặp đôi Hàn Thanh và Tiểu Nhan.



Tiệc đầy tháng của Giá Nhỏ, hai người họ chắc chắn cũng phải tới.



Chỉ là lúc này Tiểu Nhan đang ở đó ăn bánh kem, còn Hàn Thanh thì đứng bên cạnh cô ấy, ánh mắt anh ấy nhìn Tiểu Nhan có hơi bất lực, sau đó xoa đầu cô ấy rồi nhỏ giọng nói: “Bánh kem là đồ ngọt đó, nếu như anh không nhớ lầm thì dạo gần đây em đã ăn không ít đồ ngọt rồi nhỉ?”



Nghe anh ấy nói vậy, Tiểu Nhan chớp chớp mắt: “Hình như… Cũng có ăn nhiều lắm đâu.”



“Đặt xuống đi, không cho em ăn nữa.”



Ăn nhiều đồ ngọt ngoại trừ việc tăng cân ra thì cũng không có ích lợi gì đối với cơ thể, đương nhiên là nên hạn chế ăn.



Thế nhưng cô gái nhỏ bên cạnh anh đang cầm miếng bánh, vẻ mặt như không nỡ buông ra. Thấy vậy, Hàn Thanh bèn dứt khoát giơ tay lấy miếng bánh.



Trong phút chốc, cô gái nhỏ ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt đáng thương tội nghiệp: “Hôm nay là tiệc đầy tháng của Giá Nhỏ mà, hôm nay hãy cho em ăn mấy miếng đi mà… Em bảo đảm sau hôm nay sẽ không ăn bánh kem nữa.”



“Ăn bao nhiêu miếng?” Hàn Thanh hơi nheo mắt lại, anh ấy vốn định không cho cô gái nhỏ này ăn miếng nào, không ngờ cô ấy lại muốn ăn nhiều đến vậy.



Thấy anh ấy liếc mắt một cái, Tiểu Nhan liền sửa lai.



“Hai miếng!” Cô ấy vừa nói vừa duỗi hai ngón tay ra: “Được chứ? Em chỉ ăn hai miếng thôi, sau này không ăn nữa!”



Hàn Thanh lặng yên nhìn cô ấy không nói lời nào. Tiểu Nhan ho khan một tiếng, chậm rãi cụp một ngón tay xuống: “Còn… Một miếng nữa?”



Hàn Thanh vẫn im lặng, không nói lời nào như trước.



Tiểu Nhan lập tức trở nên ủ rũ, cúi đầu. Mặc dù rất muốn ăn tiếp nhưng nếu Hàn Thanh không đồng ý cho cô ấy ăn thì cô ấy đành miễn cưỡng từ bỏ tình yêu đối với bánh ngọt của mình.



“Thôi bỏ đi, em không ăn nữa.”



Nói xong, tâm trạng của Tiểu Nhan biến thành buồn bã, đầu rũ xuống. Hàn Thanh bất đắc dĩ đưa tayra xoa xoa sau đầu cô ấy, sau đó, đưa chiếc bánh ngọt nhỏ trong tay anh ấy cho cô ấy, có chút tức giận nói: “Ăn đi”



Thấy anh ấy làm vậy, đôi mắt của Tiểu Nhan lập tức sáng rực lên. Cô ấy ngẩng đầu lên nhìn Hàn Thanh bằng đôi mắt long lanh, dường như là muốn hỏi ý kiến của anh ấy.



“Thật sự có thể ăn sao? Anh sẽ không tức giận chứ?”



“Miếng cuối cùng đấy.” Hàn Thanh đưa tay từ sau gáy chuyển lên gò má trắng nõn của cô, vén vài sợi tóc lòa xòa trên má ra sau tai, động tác vô cùng dịu dàng.



“Ừ” Hàn Minh Thư đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh này, trong lòng có chút khó phân biệt được là hài lòng hay là xúc động. Cô nhớ lúc đầu anh trai cô đã nói trước mặt cô rằng anh sẽ không kết hôn và thậm chí còn nói cô sinh nhiều vào để anh nhận nuôi một đứa. Đâu ai ngờ được rằng…



Điều này thật tuyệt vời.



Giờ anh ấy không chỉ có yêu đương mà còn cưng chiều bạn gái hết mực.



Bạn tốt của mình, anh trai của mình, cả hai đều xứng đáng có được hạnh phúc. Hàn Minh Thư chắc chắn rất vui nhưng cô thấy có vẻ Tiểu Nhan vẫn còn có chút rụt rè, có lẽ cô nên nghĩ cách nào đó để hâm nóng mối quan hệ giữa hai người.



Vì vậy, Hàn Minh Thư chống cằm, trầm tư nhìn cặp đôi kia.Có rồi.



Đôi môi đỏ mọng của Hàn Minh Thư từ từ cong lên biến thành một nụ cười đắc ý. Làm như vậy là được.



Tiểu Nhan và Hàn Thanh đang ăn bánh ngọt cách đó không xa không ngờ đến việc Hàn Minh Thư đã “tính kể” họ xong xuôi.



Sau đó, Hàn Minh Thư đến gặp Dạ Âu Thần và nói cho anh nghe suy nghĩ và kế hoạch của mình. Nghe cô nói, Dạ Âu Thần khẽ cau mày nhìn cô, có chút không vừa ý.
Chương 1560:



Hàn Minh Thư có đôi chút sững sờ, tò mò nhìn anh: “Anh làm sao vậy?”



“Không có chuyện gì cả.” Anh định nói cô đừng quá quan tâm đến chuyện của người khác, nhưng sau khi nghĩ lại, đó là anh trai của Hàn Minh Thư, là người thân duy nhất trong gia đình của cô, nếu nói như vậy cô sẽ không vui. Vì vậy anh không nói gì cả nhưng anh cũng không phủ nhận sự khó chịu của mình.



Hàn Minh Thư sao có thể không nhận ra tâm trạng khó chịu của anh từ nãy giờ, cô cũng có thể nhìn ra Dạ Âu Thần đang cố nén nó xuống. Cô vươn tay ra nắm lấy tay Dạ Âu Thần, hỏi: “Chẳng lẽ là anh đang ghen sao?”



Mặt Dạ Âu Thần đen lại, mặc dù không nói nhưng điều đó thể hiện rõ ràng trên mặt anh.



“Này, anh có nhầm lẫn gì không vậy? Đó là anh trai em, còn Tiểu Nhan là bạn tốt của em, hai người họ vất vả lắm mới đến được với nhau mà em lại không thể giúp họ làm gì đó ư?”Mặt Dạ Âu Thần vẫn có chút căng cứng, hiển nhiên anh hãy còn đang bực bội.



“Được rồi mà.” Hàn Minh Thư dựa vào gần anh cho đến khi hai người hòa chung hơi thở với nhau, nói: “Anh trai em khi còn độc thân đã dốc hết tâm sức cho em rồi, bây giờ anh ấy đã có bạn gái, tại sao chúng ta không khiến họ gắn bỏ khăng khít hơn. Đợi lúc anh trai em kết hôn rồi, lúc đó anh ấy sẽ không còn thời gian chăm sóc em nữa. Lúc ấy, em sẽ chỉ là của riêng mình anh thôi.”



Câu nói cuối cùng của cô khiến cho tròng mắt của Dạ Âu Thần trở nên sâu thẳm, anh liếc nhìn Hàn Minh Thư đang dựa sát vào mình, đột nhiên vươn tay nhéo cái cắm trắng nõn của cô, trầm giọng nói: “Vốn dĩ cả người em đều là của anh.



Lời nói vừa dứt, anh trực tiếp cúi đầu ngậm lấy mỗi cô.



Trong mắt Hàn Minh Thư tràn ngập ý cười, cô từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận nụ hôn của anh. Giá Nhỏ nằm trong nỗi ngày thơ gặm gặm bàn tay nhỏ của mình, không hay biết chuyện gì đang xảy ra.



Ba ngày sau.



Tiểu Nhan nhận được một tin từ Hàn Minh Thư khiến cô ấy choáng váng. Hàn Minh Thư nói rằng cô và Dạ Mạc Thầm vì chút việc bận nên không thể tham gia chuyến du lịch hai người mà cô đã đặt trước đó. Họ đành để cho Hàn Thanh và Tiểu Nhan đi thay để không lãng phí tiền.



“Cậu đi đi, tớ đã trả rất nhiều tiền cho chuyến điđó đấy.



Tiểu Nhan nói: “Cậu không trả lại được sao? Dù sao cũng chưa tới ngày, cậu nên lấy lại tiền thì hơn.”



“Không phải, tớ đã đặt từ trước rồi. Nhưng đột nhiên lại sinh con, bây giờ, làm sao có thể mang theo Giá Nhỏ đi được chứ?”



Đặt từ trước? Đột nhiên sinh con? Tại sao cô ấy lại cảm thấy hai câu này có vẻ kỳ quái, vừa định hỏi lại cho rõ ràng, Hàn Minh Thư lại nói: “Một chuyến du lịch vừa miễn phí lại vừa có thể vun đắp tình cảm với nam thần của mình, tớ hỏi thật đấy, cậu có muốn không?”



Tiểu Nhan hơi xao động trước câu hỏi của Hàn Minh Thư.



“Nhưng…



“Biết đầu hai người lại có cơ hội tiến thêm một bước nữa? Nhào.. vào anh ấy?”



Câu nói sau của cô trực tiếp làm cho Tiểu Nhan đỏ mặt, vừa ngượng vừa giận ngắt lời cô: “Cậu đừng có mà nói bậy, tớ không phải loại người như vậy!”



“Thật sao?” Hàn Minh Thư cười: “Lúc trước khi hai người chưa đến với nhau, cậu đã thề với mình là nhất định phải tóm được anh trai mình, còn nói sẽ ngủ với anh ấy.”



Nhắc đến chuyện trước đây, Tiểu Nhan sững sờ.



Lúc ấy, cô ấy như một con nghé con, cứ xông thẳng về phía trước mà không hề sợ hãi gì cả. Mãi về sau, khi bị tổn thương đầy mình, cô ấy chỉ dám bước đi từng bước một cách thật cẩn trọng. Cô ấy cũngkhông ngờ được rằng mình đã thay đổi nhiều đến vậy. Phải chăng tổn thương quá nhiều sẽ khiến người ta trở nên im lặng? Lúc đó, dường như là cô ấy đã trưởng thành chỉ sau một đêm.



Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan liền tỉnh táo lại, hơi họ khan một tiếng: “Đều là lúc còn nhỏ chưa trải sự đời nên khoác lác, bây giờ làm sao tớ dám nữa chứ.”



“Chậc chậc chậc.” Hàn Minh Thư cười với cô: “Lúc trước cậu không theo đuổi được thì thề lên thề xuống. Bây giờ, người cũng rơi vào tay cậu rồi thì cậu lại nhát hơn là sao?”



Tiểu Nhan làm như không nghe thấy cô nói, yếu ớt đáp: “Tớ nghĩ mình không nên đi, công ty của Hàn Thanh rất bận, nên là “Đừng lo lắng, tớ đã nói với anh ấy rồi.”



“Nói rồi sao?” Tiểu Nhan có chút kinh ngạc, Hàn Thanh sẽ đồng ý đi cùng cô sao? “Anh ấy đồng ý sao…?” Tiểu Nhan có chút mơ hồ, hô hấp trở nên khó khăn.



“Nói xong xuôi cả rồi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom