Hot Tình Nồng Khó Phai (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 274-277

“Cô ta có gì hay đâu, em điều tra làm gì?”


Tả Dao giải thích: “Tối qua em gặp đồng nghiệp của cô ta, họ nói cho em biết”.

Cô ta nói tiếp: “Mặt mũi Ngũ Vận Uyển cũng bình thường, nhìn là biết có số khắc chồng, cô ta nghe lời anh chắc chắn chỉ vì tiền tài và tên tuổi của anh thôi. Nói cho sếp Nam hay, em thấy quá nhiều loại phụ nữ như thế rồi. Em không biết cô ta quyến rũ đàn ông giỏi thế nào nhưng chắc chắn cô ta có ý đồ khi tiếp cận anh! Anh đừng để bị lừa”

Nam Ngự lạnh lùng nhìn Tả Dao, đáp: “Tôi không muốn nghe cái miệng bẩn thỉu của cô gọi tên của Ngũ Vận Uyển. Cô mà nói thêm câu nào, tôi bảo đảm cô sẽ chết không toàn thây”


Lời nói của anh cực kỳ cay nghiệt khiến Tả Dao hít một hơi lạnh. Cô ta không ngờ Ngũ Vận Uyển lại có sức nặng trong lòng Nam Ngự đến thế, điều này khiến người ta khá ngạc nhiên.

Cái khác thì không nói chứ khóc lóc là nghề của Tả Dao, nước mắt nói rơi là rơi ngay.

“Sếp Nam, em chỉ muốn tốt cho anh thôi mà. Chưa từng có người đàn ông nào đối xử với em như với một người phụ nữ thực thụ giống anh cả, những kẻ đó chỉ muốn ăn nằm với em” Càng nói, cô ta càng khóc dữ hơn.

Nam Ngự không hề dao động. Trừ Ngũ Vận Uyển ra, nước mắt của những người phụ nữ khác hoàn toàn không thể quấy nhiễu anh.

Tả Dao vừa khóc vừa van nài: “Anh không cho em nhắc đến Ngũ Vận Uyển thì sau này em sẽ không nói nữa, anh đừng giận, đừng mặc kệ Tả Dao mà”

Từ đầu đến cuối, khuôn mặt của Nam Ngự không hề gợn sóng. Lúc này, cửa văn phòng mở ra, Dương Tá dẫn bảo vệ vào thấy cảnh này thì tái mặt.

Mặc dù Tả Dao to gan nhưng vẫn là người nổi tiếng, không thể để ai cũng thấy cơ thể của mình.

Cô ta vội vàng mặc áo vào, thấy bảo vệ muốn tới kéo mình ra thì nhanh chóng đứng lên, lau nước mắt, cắn răng giả vời kiêu ngạo ngẩng cao đầu rời khỏi văn phòng của Nam Ngự.

Ra ngoài văn phòng, nét mặt Tả Dao trở nên vặn vẹo. Cô ta hận Ngũ Vận Uyển, cô ta sẽ không bỏ qua đâu!

Ngũ Vận Uyển, hạng xoàng xĩnh như cô dựa vào đầu mà tranh đàn ông với tôi!

Lòng tự tôn của Tả Dao bị tổn thương rất lớn.

Giữa lúc đó, Ngũ Vận Uyển đang biên soạn bài báo trong tòa soạn.

Chủ biên Tưởng Lệ Lệ bảo cô tự biên soạn bài báo lần này, nói chỉ người đã đến hiện trường mới có thể viết ra bài báo chân thật nhất, chấn động nhất.
“Tổng giám đốc tập đoàn Ngự Diệu và nữ thần quốc dân Tả Dao cùng ăn tối với nhau dưới ánh nến lãng mạn. Tải Dao từng nhiều lần công khai bày tỏ tình cảm với Nam. Ngự nhưng trên tay phải của Nam Ngự có đeo nhẫn kết

hôn...”


Ngũ Vận Uyển lấn cấn không viết tiếp được, cảm thấy tim nhói từng cơn. Đúng là cô vẫn để ý chuyện này!

Thật ra, không phải Ngũ Vận Uyển không hối hận vì đã nhận vụ này vì từ khi nhận, cô trở nên đa nghi, thích ghen tuông, cứ như oán phụ vậy!

Lưng và eo của Ngũ Vận Uyển lại nhức nhối. Cứ tiếp tục như mấy ngày này chắc cơ thể chịu không nổi mất. Để phòng ngừa sau này Nam Ngự đánh lên hàng đêm, trưa nay có nên ăn món gì giàu dinh dưỡng để tự bồi bổ cho mình.

Nghĩ lại thì đây cũng là cơ hội tốt để nâng cao tên tuổi, đã hy sinh nhan sắc để lợi dụng ông chồng mình thì phải lợi dụng đến cùng chứ!

Ngũ Vận Uyển vực dậy tinh thần.

Tiểu Lý chụp ảnh đủ ý hợp thời, Nam Ngự và Tả Dao trong hình ngồi đối diện nhau, khung cảnh và bầu không khí vừa ấm áp vừa lãng mạn lại còn sang trọng, càng làm tăng thêm sự bùng nổ của bài báo này.

Ngũ Vận Uyển bắt đầu biên soạn, cố gắng diễn tả theo cách tường thuật nhưng khó tránh khỏi thêm mắm dặm muối một ít, nếu không bài báo sẽ không đủ ấn tượng, độc giả sẽ khiếu nại.

He he!

Viết một hồi, Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ tới cơ hội dùng việc công để báo thù riêng.

Nam Ngự, xin lỗi nhá. Mấy nay anh luôn làm cái vẻ mặt đắc chí, đêm nào cũng hành xác cô nên cô muốn dành cho anh một sự trừng phạt nho nhỏ.

Ngũ Vận Uyển đang viết hăng say, múa bút như thần thì điện thoại đổ chuông.

Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày.

Là một số điện thoại lạ.

Ai đây?

“Xin chào, tôi là Ngũ Vận Uyển ở tòa soạn Trào Lưu.”

Người ở đầu dây bên kia là Tả Dao, cô ta hẹn Ngũ Vận Uyển ra gặp riêng.

Tả Dao hẹn gặp Ngũ Vận Uyển tại quán cà phê Biển Xanh nằm ở trung tâm thành phố. Đây là một quán cà phê có tiếng, nhiều minh tinh hay hẹn nhau đến đây nói chuyện, khung cảnh khá tối và yên tĩnh nên đây là một không gian riêng tư lý tưởng.

Tả Dao cố ý thay chiếc áo khoác dài đó bằng một chiếc áo đầm cực kỳ đắt tiền, còn cột mái tóc dài lên thật cao, ăn mặc như một thiên kim đẳng cấp.
1633948045920.png

Tả Dao châm điếu thuốc.

Phục vụ muốn ngắn nhưng thấy là người nổi tiếng nên cũng không tiện nói, họ trêu không nổi.


Tả Dao nhả khói thuốc lên mặt Ngũ Vận Uyển, cô cố nén lửa giận xuống.

Cô ta lên tiếng: “Cô là Ngũ Vận Uyển nhỉ? Đây là lần thứ hai chúng ta gặp nhau. Hôm nay tôi hẹn cô ra đây không phải muốn làm bạn với cô đâu. Cô là tình địch của tôi đấy!”

Dáng vẻ này của Tả Dao làm Ngũ Vận Uyển nghĩ ngay chuyện cô ta muốn khiêu chiến mình vì Nam Ngự. Một phút trước, cô còn đang cố gắng viết cho hai người thành một cặp, một phút sau thì ngồi chung một bàn với nữ chính trong bài báo tranh đàn ông với nhau. Nghĩ đến đây, Ngũ Vận Uyển không khỏi phì cười.


Tả Dao giật mình hỏi: “Cô cười đấy à? Khinh thường tôi phải không?”

Ngũ Vận Uyển xua tay: “Đâu có, đâu có, không phải vậy, cô hiểu lầm rồi. Do tôi nghĩ tới việc khác thôi.”

Đúng là một người phụ nữ kỳ lạ. Tả Dao thầm nghĩ.

Cô ta đổi tư thế ngồi rồi đả kích: “Cô chẳng qua chỉ là một đứa tầm thường đến không thể tầm thường hơn mà còn muốn theo đuổi Nam Ngự, tổng giám đốc tập đoàn Ngự Diệu. Đúng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, mơ mộng hão huyền!”

Theo đuổi?

Phụt!

Trên pháp luật Nam Ngự là chồng cô, cô còn phải theo đuổi anh ấy sao?

Tả Dao chẳng biết gì, không thể trách cô ta được.

Nhưng nhìn mình giống loại phụ nữ thích dụ dỗ đàn ông lắm hả? Ngũ Vận Uyển luôn cho rằng mình là một người rất an phận.

Tả Dao thấy cô vẫn bình tĩnh lại nghĩ cô khó chơi, có khi còn quen làm kẻ thứ ba rồi cũng nên.

Cô ta dò hỏi: “Quan hệ giữa cô với sếp Nam là gì? Hai người thân thiết với nhau như thế, anh ấy bao nuôi cô à?”

Bao nuôi?

Kiểu này... là xem có thành con giáp thứ mười ba à?

Ngũ Vận Uyển cảm thấy suy đoán của Tả Dao rất buồn cười. Cô ta chẳng những không biết cô là người thế nào còn chẳng hiểu gì về Nam Ngự, thế mà cũng nói thích Nam Ngự.

Thấy Ngũ Vận Uyển không trả lời cũng không phủ nhận, Tả Dao nảy ra một kế, bắt đầu khoe khoang về cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa mình và Nam Ngự.

May mà đêm qua anh đã nói rõ quá trình quen biết Tả Dao cho Ngũ Vận Uyển, nếu không lời cô ta có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.
1633948056384.png

Nghe lời kể của cô ta, Ngũ Vận Uyển cũng không ngạc nhiên. Xem ra Nam Ngự không nói dối, anh rất chân thành với cô.

Phục vụ mang hai tách cà phê đến, Tả Dao gọi một tách Cappuccino, Ngũ Vận Uyển là cà phê đen của Ý.


Tả Dao nhìn tách của cô, thuận miệng chế một câu: “Gu dở tệ”

Gu của cô dở tệ?

Có một năm Ngũ Vận Uyển từng làm hẳn một bài báo liên quan đến cà phê. Cô dành những một tuần để tìm hiểu kỹ từ nguồn gốc đến cách chế biến, kinh doanh cà phê. Ước mơ của cô sau này lúc già sẽ dùng lương hưu của mình mở một quán cà phê.


Năm ấy, Nam Bá thường xuyên dẫn Ngũ Vận Uyến đi thử các quán cà phê trong thành phố S, tham gia các cuộc

thảo luận, trao đổi về văn hóa và tư tưởng mình hứng thú. Anh ta còn nói đùa rằng muốn biến thành cốc cà phê trong tay Ngũ Vận Uyến để được cô nâng niu mỗi ngày.

Ngũ Vận Uyển ngốc nghếch bật cười rồi nói: “Anh tưởng đang quảng cáo trà sữa Youlemei đấy à!”

Sắc màu năm ấy dần nhạt đi, trải qua nhiều phong ba, cặp đôi từng thề sẽ bên nhau cả đời nay đã có nửa kia

muốn sống cùng.

Ngũ Vận Uyển không nghĩ nữa.

Tả Dao đe dọa: “Thế đấy, nghe tôi nói nhiều như vậy cô cũng nên tỉnh ngộ đi. Biết khó mà lại là đường ra duy nhất của cô, cô không thắng được tôi đâu!”

Xem ra cô không nói Tả Dao sẽ không chịu bỏ qua, có khi sẽ lải nhải cả trưa không chừng. Còn công việc khác áp lực hơn đang chờ cô đây, chẳng hạn như tìm cách sắp xếp ảnh của Tả Dao và Nam Ngự sao cho bài báo trở nên giật gân hơn.

Ngũ Vận Uyển nhấp một ngụm cà phê đen, vị rất thuần.

Cô từ tốn lên tiếng: “Cô bảo rất tự tin nhưng sao tôi có cảm giác sếp Nam không gần gũi với cô như cô miêu tả nhỉ? Cô có thể nói chi tiết hơn không?”

Cuộc tranh giành tình yêu giữa hai người phụ nữ biến thành cuộc phỏng vấn của Ngũ Vận Uyển trong nháy mắt.

Tả Dao không hiểu lắm, trả lời: “Được thôi, vậy tôi sẽ nói cho cô nghe. Cô nghĩ Nam Ngự si mê tối đến nhường nào? Tôi vĩnh viễn không bao giờ quên vẻ mặt và ánh

mắt của anh ấy khi lần đầu thấy tôi. Đầy tình cảm chân thành, yêu thương say đắm, nếu xung quanh không có người thì chắc anh ấy đã xông đến ôm tôi rồi! Là tiếng sét ái tình đấy!”

Cô ta kích động kể.
1633948066552.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

TÌNH NỒNG TRONG MẮT
  • Nhĩ Đông Thố Tử
Chương 79...
Thư Tình Gửi Vệ Lai
  • Mộng Tiêu Nhị
Chương 78...
Tình Yêu Dành Cho Anh
  • Mộng Tiêu Nhị
Chương 104...
Ngàn Vạn Thứ Nhu Tình
  • Xuân Phong Lựu Hỏa
Chương 55
[Zhihu] ĐỘNG TÌNH
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần VI END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom