• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 313: Kẻ được chọn

“Độ hoà hợp, hai, người tiếp theo”.

“Độ hoà hợp, một, người tiếp theo”.

Trong Địa Cung khổng lồ, âm thanh này không ngừng vang lên. Các đệ tử bên trên đã lên thử quá bán nhưng độ hoà hợp cao nhất vẫn thuộc về Diệp Thành với ba phần.

Diệp Thành đảo mắt qua vài đệ tử còn lại, hắn day day trán: “Có phải mình nên có giác ngộ rồi không?”

“Mệnh, đây là mệnh”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng.

“Độ hoà hợp bằng một, người tiếp theo”, khi cả hai đang nói chuyện thì giọng nói của Dương Đỉnh Thiên đã lại vang lên, nói rồi ông ta nhìn xuống bên dưới, ánh mắt dừng lại ở đệ tử cuối cùng.

“Tới người cuối cùng rồi”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu nhìn đệ tử cuối cùng. Và tên đệ tử đó chính là oan gia của hắn, thủ đồ Giới Luật Đường ở ngoại môn – Doãn Chí Bình.

Phù!

Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, Doãn Chí Bình từ từ đi lên tế đàn.

Có lẽ không ai biết được giây phút Doãn Chí Bình đi lên tế đài, Thái Hư Cổ Long bị phong ấn bên trong từ từ mở mắt, trong đôi mắt nó hằn lên ánh nhìn bạo ngược và khát máu, miệng nó còn nhếch lên tàn nhẫn.

Ngay sau đó, Doãn Chí Bình giơ tay ra đặt lên Long Hồn Bi.

Đột nhiên, Long Hồn Bi rung lên, không chỉ lắc lư mà đến cả Địa Cung và cung điện cũng theo đó mà rung lên liên tục, đến cả mấy người phía Diệp Thành đứng còn không vững.

“Sao lại thế này được?”, Dương Đỉnh Thiên cau mày nhìn tứ phương.

“Chuyện gì thế này?”, nhìn đại điện rung lên dữ dội, mấy người phía Từ Phúc bên ngoài đại điện tỏ ra hết sức kinh ngạc.

“Không phải bên trong xảy ra chuyện gì rồi chứ?”

“Chỉ là thử độ hoà hợp thôi, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”

Vút! Vút!

Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, mấy chục bóng hình bên ngoài Hằng Nhạc Tông đã vội vàng chạy tới, người nào người nấy bộ dạng hớt hải, sải hai ba bước đã tới đây, không đợi mọi người phản ứng lại đã bay vào trong đại điện.

“Ta…ta không nhìn nhầm chứ?”, Bàng Đại Xuyên đứng trước đại điện há hốc miệng: “Sư tôn xuất quan rồi sao?”

“Sao thế này, sao sư tôn và các Thái Thượng Trưởng Lão đều kinh động thế này?”, mấy người phía Đạo Huyền Chân Nhân cau mày.

Lúc này, bên trong Địa Cung hết sức yên tĩnh, tất cả mọi người đều hướng ánh mắt nhìn lên tế đàn, nói chính xác hơn là nhìn vào chữ “cửu”, cổ xưa hiện lên Long Hồn Bi, nó rõ ràng quá choán mắt người nhìn.

“Chín phần, chín phần, tốt, tốt, tốt lắm”, bầu không khí trầm lắng bên trong địa cung bị phá vỡ ngay tức thì.

Mấy chục bóng hình bay từ ngoài vào trong không phân trước sau, trưởng lão mặc đồ tím đi đầu uy thế mạnh nhất chính là tu sĩ mạnh mẽ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, là lão tổ của Hằng Nhạc, được người ở Nam Sở mệnh danh là Thông Huyền Chân Nhân.

“Đúng là chín phần rồi”, sau Thông Huyền Chân Nhân, rất nhiều Thái thượng trưởng lão người nào người nấy mặt mày hết sức phức tạp.

“Từ khi Hằng Nhạc ta lập phái tới nay, độ hoà hợp cao nhất mới chỉ đạt năm phần”.

“Chín phần có nghĩa là chín trăm năm, hắn có thể bảo vệ Hằng Nhạc ta chín trăm năm”.

“Chín phần, đúng là trước nay chưa từng có”.

“Đây…đây là những ai chứ?”, mấy người phía Diệp Thành bị các vị này đẩy về phía sau đều cảm nhận được luồng áp lực vô cùng lớn khiến mình cảm thấy khó thở.

“Sư tôn, các vị sư thúc, sao mọi người lại xuất quan rồi?”, khi phản ứng lại, Dương Đỉnh Thiên vội tiến lên trước hành lễ.

“Đệ tử Hằng Nhạc của chúng ta mở được chín phần, ta có thể không ra ngoài sao?”, Thông Huyền Chân Nhân đi đầu cười rất sảng khoái, ông ta không đợi được nữa, hướng luôn ánh mắt nhìn Doãn Chí Bình trên tế đàn rồi lại không kiềm chế được thốt lên “rất tốt”. Nên biết rằng chín phần hoà hợp có thể bảo vệ Hằng Nhạc Tông cả chín trăm năm.

Lại nhìn lên tế đàn, Doãn Chí Bình thẫn thờ tại chỗ, con số hiện trên Long Hồn Bi thật sự quá kinh người khiến hắn như đang nằm mơ vậy.

Khi phản ứng lại, mặt mày hắn rõ vẻ kinh ngạc.

Chín phần có nghĩa là chín trăm năm.

Và cũng có nghĩa là hắn có thể làm kí chủ chín năm năm, có thể tận dụng sức mạnh chí cao của Thái Hư Cổ Long, và là người bảo vệ của Hằng Nhạc Tông nên Hằng Nhạc Tông đương nhiên phải ưu ái hắn hơn hẳn, đó là vinh hạnh vô thượng.

Doãn Chí Bình vui mừng khôn tả, hắn như thấy được con đường thênh thang mà bằng phẳng mình sắp đi.

Chuẩn bị dung hoà linh hồn!

Thông Huyền Chân Nhân vui mừng lên tiếng, vả lại thần thái còn kích động vô cùng: “Ta sẽ đích thân dung hoà linh hồn cho hắn”.

“Doãn Chí Bình, ngồi vào chính giữa tế đàn”, Dương Đỉnh Thiên vội nói.

“Vâng, thưa chưởng giáo”, Doãn Chí Bình vội ngồi vào giữa tế đàn, sau đó cởi bỏ lớp y phục bên ngoài, giữa lòng bàn tay bị rạch một đường máu đỏ tươi. Hai tay hắn kết thành hình chữ thập, hắn ngồi đó như một vị hoà thượng đang niệm kinh vậy.

Ngay sau đó, tế đàn rung chuyển, từng trận văn trên tế đàn lần lượt phục hồi.

Tiếp đó, cánh cửa đá khổng lồ từ từ mở ra, một luồng khí tức dồi dào mà tàn bạo xông ra khiến Diệp Thành cảm thấy áp lực vô cùng lớn.

Phần linh hồn khổng lồ của Thái Hư Cổ Long hiển hiện trước mặt mọi người. Diệp Thành thì đỡ hơn vì hắn từng thấy bộ dạng của linh hồn Thái Hư Cổ Long nên không quá kinh ngạc. Dương Đỉnh Thiên và mấy người phía Thông Huyền Chân Nhân cũng vậy. Chỉ có Doãn Chí Bình khi nhìn thấy con vật khổng lồ này thì khuôn mặt không tránh khỏi ngỡ ngàng.

Phù! Phù! Phù!

Trong địa cung rộng lớn chỉ toàn vang lên tiếng gầm gừ mạnh mẽ, thế nhưng đó không phải tiếng gầm của Thái Hư Cổ Long mà là hơi thở của nó.

Phía này, Diệp Thành không ngừng day trán vì trong đầu hắn đột nhiên vang lên giọng nói kinh ngạc của Thái Hư Cổ Long: “Thật đáng kinh ngạc. Chín phần hoà hợp. Tên tiểu tử kia gặp may rồi”.

“Ngươi đừng gầm lên như thế được không?”

“Ta đây nghĩ không thông vì sao độ hoà hợp lại cao như vậy”, Thái Hư Cổ Long hoa chân múa tay như muốn xông ra khỏi phong ấn bay tới đây xem xem rốt cục là ai mà lại mở được chín phần hoà hợp.

“Ngươi nghĩ không thông thì đừng nghĩ nữa, đi ngủ đi”, Diệp Thành cứ thế liếc nhìn Thái Hư Cổ Long.

“Dung hoà linh hồn”, ở một nơi khác, chỉ nghe thấy tiếng hô của Thông Huyền Chân Nhân, rất nhiều Thái thượng trưởng lão lần lượt sử dụng ấn quyết. Cả tế đàn phát ra ánh sáng chói lọi.

Tiếp đó, linh hồn của Thái Hư Cổ Long bị phong ấn run rẩy một lát rồi bị dẫn dụ ra ngoài. Thân hình khổng lồ của nó cứ thế ngưng tụ về phía phần bụng dưới của Doãn Chí Bình.

Hự…!

Doãn Chí Bình hự lên một tiếng, vẻ mặt đau đớn tột cùng.

Cảnh tượng tiếp theo khiến người ta phải chấn động, linh hồn của Thái Hư Cổ Long to phải cả trăm trượng vội nhập vào vùng đan điền của Doãn Chí Bình, nên biết rằng Doãn Chí Bình trong mắt nó chỉ giống như một con châu chấu mà thôi.

“Đúng là dị thường”, Diệp Thành nhìn cảnh tượng này mà không khỏi tặc lưỡi. Hắn thầm nhủ đạo pháp của Thuỷ tổ tam tông thật kì diệu, còn có thể tạo ra kí chủ nữa.

“Có thấy áp lực không?”, ở bên, Dương Đỉnh Thiên mỉm cười ôn hoà.

“Có ạ”, Diệp Thành gật đầu dứt khoát: “Tên tiểu tử đó ngày ngày muốn giết chết con, nếu hắn dung hợp được với linh hồn của Thái Hư Cổ Long thì thực lực nhất định sẽ tăng lên mạnh mẽ, không tìm con gây rắc rối mới lạ”.

“Bất cứ việc gì con cũng nên hạ mình xuống một chút, có thể nhẫn gì thì nên nhẫn”, Dương Đỉnh Thiên mỉm cười: “Ta không muốn nhìn thấy cảnh đệ tử trong tông môn tương tàn”.

“Con hiểu ạ, có điều điều kiện là hắn khong được đụng tới giới hạn của con, nếu không thì con thật sự sẽ tìm hắn đánh nhau đấy ạ”.

A….!

Khi hai người đang tròn truyện thì Doãn Chí Bình trên tế đàn rít lên, còn phần linh hồn của Thái Hư Cổ Long đã dung hoà vào cơ thể hắn một nửa. Khí tức của hắn cũng theo đó mà lên cao. Tu vi ở cảnh giới Nhân Nguyên đỉnh phong cứ thế tăng lên cảnh giới Chân Dương.

“Đúng rồi, chưởng môn sư bá, tu vi của hắn ở cảnh giới Chân Dương thì có thể tận dụng được bao nhiêu phần sức mạnh của Thái Hư Cổ Long ạ?”, sau khi thu lại ánh mắt, Diệp Thành bất giác quay sang nhìn Dương Đỉnh Thiên hỏi.

“Thông thường thì tu vi càng cao có thể tận dụng sức mạnh càng cao”, Dương Đỉnh Thiên vuốt râu, giải thích: “Có điều độ hoà hợp của Doãn Chí Bình có lẽ có thể tận dụng được sức mạnh của Thái Hư Cổ Long nhiều hơn. Nếu luận về khả năng chiến đấu, Doãn Chí Bình khi cùng tu vi với Huyền Linh Chi Thể mà đấu với Huyền Linh Chi Thể thì không hề kém cạnh”.

“Mạnh vậy sao ạ?”, Diệp Thành kinh ngạc.

“Cho nên sau này con cần biết nhẫn nhịn hơn một chút, ta không muốn con và Doãn Chí Bình xảy ra ẩu đả”, Dương Đỉnh Thiên cười, nói: “Thế nhưng con có thể đánh bại Huyền Linh Chi Thể nên con cũng có thể đánh bại Doãn Chí Bình khi làm kí chủ”.

“Cái này thì con hiểu ạ”, Diệp Thành mỉm cười, có điều trong ánh mắt vẫn thoáng qua ánh nhìn khác thường.

Hắn quá hiểu Doãn Chí Bình, Doãn Chí Bình bình thường là kẻ có thù ắt báo, cho dù Diệp Thành có kiềm chế và nhẫn nhịn thế nào đi nữa thì cũng chẳng thể là lý do ngăn hắn tới gây sự.

Cho nên Diệp Thành chắc chắn rằng rồi sẽ có ngày hắn và Doãn Chí Bình ắt phải giao chiến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
Chương 1451-1455
TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
[Zhihu] Bảo Gia Tiên
  • FB Mắt Nâu.
Phần 4

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom