• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1295-1298

Đương nhiên, lúc này lão già áo tím kia đã mất tích vì lão ta đã bị đạo thân của Diệp Thành thiêu đốt thành hư vô, còn đạo thân Diệp Thành lừa tất cả mọi người đã biến mất từ lâu rồi.



Chỉ phút trước phút sau, Cơ Tuyết Băng đã sát phạt tới Truyền Tống Trận trong hư không, cô ta hi vọng trước khi quân cứu trợ của Thanh Vân Tông tới thì có thể huỷ được Truyền Tống Trận kia.




Phía này Diệp Thành cũng sát phạt theo, hắn đã diễn kịch thì phải diễn cho tròn vai rồi.



Đứng lại!



Biết Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng định huỷ đi Truyền Tống Trận trong hư không, Triệu Thanh hắng giọng, biển máu sục sôi ngút trời, không gian bị phá vỡ từng tấc từng tấc một, bầu hư không cũng theo đó mà sụp đổ.



“Chặn ông ta lại, ta đi huỷ Truyền Tống Trận”, Diệp Thành gằn lên.



Nghe vậy, Cơ Tuyết Băng đang xông lên chợt dừng lại, cô ta quay phắt người ngự động huyền linh chi hải nghịch thiên chặn lại biển máu của Triệu Thanh.



Phía này, Diệp Thành đã sát phạt tới trước Truyền Tống Trận, Quỷ Phách Ngân Đao cũng giơ qua đầu.



Sao lại không tới.



Trong lúc nước sôi lửa bỏng Diệp Thành lẩm bẩm vung Hồn Phách Ngân Đao qua đầu, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người hắn gại gại mũi rồi mới chém đao xuống.



Bang!



Cảnh tượng Truyền Tống Trận bị phá tan trong tưởng tượng không hề xuất hiện, tiếng vang chói tai của kim loại va chạm vào nhau, một đao của Diệp Thành như chém vào sắt đá, hắn lập tức bị đánh bật bay đi.



Đợi khi tất cả mọi người nhìn qua thì một bóng người mặc đồ xanh đã bước ra khỏi Truyền Tống Trận, nhìn một đao trước đó của Diệp Thành, người này cũng tung chưởng.



Sư tôn!



Lão tổ!



Đột nhiên, người của Thanh Vân Tông rít lên, âm thanh kích động vì lão già mặc đồ xanh kia chính là lão tổ của Thanh Vân Tông, người Nam Sở gọi ông ta là Thanh Vân Lão Tổ.



Phía này, Diệp Thành bị chém tới mức đứng hình, hắn thẫn thờ nhìn Thanh Vân Lão Tổ, nghe tiếng gầm gừ vang vọng khắp núi rừng, khoé miệng của hắn giật giật: “Một…một người thật mạnh”.







Rầm!



Diệp Thành vừa dứt lời, phía sau Thanh Vân lão tổ liền xuất hiện một đạo quang môn cao cả hàng trăm trượng.



Đột nhiên bên trong đạo quang môn có bóng người di chuyển, người ngự giá phi kiếm, người ngồi trên linh thú, người ngự trên sương, từng mảng đen kịt với thần huy chói lọi, khí thế ngút trời, tu vi thấp nhất cũng ở cảnh giới Linh Hư.



Rầm!


Có lẽ khí thế của những người này quá mạnh mẽ nên rất nhiều người còn chưa ra ngoài thì một nửa hư không đã bị đè nén như muốn sụp đổ.
Quân chi viện của Thanh Vân đã tới, vả lại đi đầu còn là Thanh Vân lão tổ.



Lúc này người của Hằng Nhạc Tông và người của Chính Dương Tông mặt mày khó coi tới tột độ, lại thêm quân chi viện của Thanh Vân với sức chiến đấu vượt qua bọn họ, vả lại số lượng còn nhiều hơn bọn họ rất nhiều.




Giết, không được sót bất cứ tên nào.



Thanh Vân Lão Tổ gằn giọng cứ thế tham gia vào trận đại chiến, một chưởng quét ngang khiến người của Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông lập tức bay đi lập tức.



Chiến, chiến với bọn chúng!




Tiếng hô của Diệp Thành vang dội, vang khắp cả phân điện thứ chín của Thanh Vân Tông, vả lại hắn còn xông lên đầu tiên, tay cầm Quỷ Hồn Ngân Đao, cả chặng đường càn quét, phía sau để lại từng mảng máu đỏ tươi.



Ở một hướng khác, Cơ Tuyết Băng vẫn đại chiến với Triệu Thanh nhưng mặt mày lại vô cùng khó coi. Thế cục hiện giờ đã vượt ngoài tầm kiểm soát của cô ta, quân chi viện của Thanh Vân Tông đã tới khiến cục diện vốn dĩ đang tốt đẹp thì đột nhiên lại như bị lật ngược lại một cách nhanh chóng.



So với cô ta thì khí thế của Triệu Thanh mạnh mẽ thấy rõ. Quân chi viện đã tới, ông ta đương nhiên có thêm sự tự tin, thần thông cái thế được đánh ra, kể cả với khả năng chiến đấu của Cơ Tuyết Băng cũng bị đánh tới mức liên tiếp lùi về sau.



Giết!



Người của Thanh Vân Tông hợp lại với nhau, có Thanh Vân Lão Tổ trấn áp, khí thế của binh lính càng lên cao, giống như biển cả nhấn chìm Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông.



Giết!



Liên quân của Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông hô lên, đại quân của hai bên hợp lại thành một, khí thế không hề yếu, những tu sĩ của Thanh Vân Tông đại chiến cùng nhau.



Trong cùng một khoảng thời gian, tám đại điện khác của Thanh Vân Tông cũng như vậy.



Vì nguyên nhân này và khác nên Truyền Tống Trận hư ảo đều được duy trì lại cho tới bây giờ, quân chi viện của tông môn Thanh Vân sát phạt tới, khí thế sục sôi, trận đại chiến vốn dĩ khốc liệt thì càng tàn khốc hơn bao giờ hết.



Phụt! Phụt! Phụt!



Sau từng đạo huyết hoa bay vọt ra, Diệp Thành cũng nhanh chóng sát phạt tới.



Nếu nói về tên này thì quả thực là mặt dày, người ta đều là binh với binh, tướng đấu với tướng, hắn lại khác, cứ thế khuấy đảo, đại khai sát giới tiểu binh của người ta.



Có điều một đại tướng như hắn lại sát phạt vào trong đám tiểu binh còn đại tướng của Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông lại khác, vốn dĩ những kẻ mạnh ở cấp cao đã ít hơn Thanh Vân Tông, vì sự khuấy đảo của Diệp Thành khiến những kẻ mạnh khác liên tiếp bị tiêu diệt.
1638967634978.png

“Mẹ kiếp”, thấy lão tổ Thanh Vân sát phạt tới, Diệp Thành không nói lời nào, hắn quay người chạy đi, hắn không sử dụng toàn lực mà cho dù sử dụng toàn lực thì cũng không thể đánh lại được Thanh Vân lão tổ vì khoảng cách của hai người quá lớn.



“Đứng lại”, Thanh Vân lão tổ vung tay, một đại ấn che trời giáng xuống.



Ngay sau đó, Diệp Thành đã bị một chưởng đánh bay, một chưởng của lão tổ Thanh Vân vô cùng mạnh mẽ, hư không như vỡ tan, không chỉ mình hắn ta mà người của Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông đều gặp phải nạn, kẻ nào tu vi yếu đều hoá thành huyết vụ.



Phía này Diệp Thành lồm cồm bò dậy, hắn không nghĩ gì nhiều cứ thế bỏ chạy thục mạng.



Đi đâu?




Khí thế của lão tổ Thanh Vân sục sôi ngút trời, vân sương cuộn trào sát phạt tới, thần thông cái thế liên tiếp nhau kéo đến.



Rầm! Đùng!



Thiên địa như bùng nổ, vài phân điện còn sót lại của Thanh Vân Tông cũng bị phá tan, nhiều người bị cuốn vào trong làn sóng mạnh mẽ, người của tam tông đều phải đổ máu.



Tiếp đó, Diệp Thành bắt đầu thể hiện thế mạnh mặt dày của mình.



Hắn vừa bò vừa chạy, bỏ chạy đến mức không hề có dáng dấp của một điện chủ, vả lại điều khiến Thanh Vân lão tổ cảm thấy xót xa đó chính là Diệp Thành chạy khắp nơi khiến mỗi lần ông ta ra tay đều đánh không trúng mà lại khiến người của Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông hoá thành huyết vụ, đến cả người của Thanh Vân Tông cũng khó thoát khỏi làn sóng chiến đấu.



Ta không xót!



Lý do của Diệp Thành vô cùng chính đáng, dù sao cũng chẳng phải người của hắn, tên nào chết cũng chẳng liên quan gì đến hắn.



Trấn áp cho ta!



Thanh Vân lão tổ phẫn nộ, với thân phận của mình, ông ta sử dụng tới binh khí bản mệnh, đó là một bàn bát quái, cứ thế xông thẳng lên vân tiêu, trong chốc lát biến to lên mười mấy trượng, thần huy rực rỡ, uy lực mạnh mẽ.



Có điều, không đợi bàn bát quái phục hồi uy lực, Diệp Thành đã chuồn đi vả lại hắn còn chuồn đi rất nhanh.



Phụt! Phụt! Phụt!



Diệp Thành đã vượt qua sự trấn áp của trận đồ bát quái kia nhưng người của bên dưới lại đen đủi, uy lực và sức mạnh của bàn bát quái khiến người của tam tông đang đại chiến phía dưới lập tức bị dẹp bằng.



Đáng chết!



Thanh Vân lão tổ nghiến răng, ông ta lập tức thu lại bàn bát quái. Cuối cùng ông ta cũng đã nhìn ra đối phó với một tên mặt dày thế này không thể sự dụng đại chiêu quần công được, đánh không lại hắn là một phần còn phải trả giá bằng tính mạng của người khác, đối phó với một tên tiện nhân thế này phải sử dụng đại chiêu tấn công đơn.







Nghĩ thông điểm này, Thanh Vân lão tổ cứ thế bước mười mấy trượng, lập tức giơ tay chỉ vào hư không.



Ôi trời. Cảm nhận được sống lưng lạnh toát, Diệp Thành dựng cả chân lông, hắn lập tức quay người đem Hồn Phách Ngân Đao chắn trước người.



Bang! Rắc!



Hai âm thanh này lần lượt vang lên, Thanh Vân lão tổ chỉ một chỉ mang vào Hồn Phách Ngân Đao phát ra âm thanh của tiếng kim loại va chạm vào với nhau, nhưng giây phút sau, Hồn Phách Ngân Đao đã bị một chỉ u mang đâm xuyên, đến cả cơ thể của Diệp Thành cũng bị chọc trào máu.



Mẹ kiếp!



Diệp Thành tức tối mắng chửi, hắn đã đánh giá quá cao thanh Hồn Phách Ngân Đao của Thương Hình, trông thì có vẻ lợi hại nhưng lại kém xa thanh Thiên Khuyết của hắn.



Được lắm!




Diệp Thành mắng chửi rồi quay phắt người định bỏ chạy, chân bước ra bộ pháp huyền diệu, cơ thể giống như bóng ma, chỗ nào đông người thì hắn len lỏi vào chỗ đó.



Có điều những người đang đại chiến kia cũng rất thông minh, những nơi hắn chạy qua đều có kẻ né tránh về tứ phương tránh gặp hoạ.



Vù! Vù! Vù!



Thanh Vân lão tổ không ngừng ra tay, từng đạo thần mang với chiêu thức tấn công đơn đánh về phía Diệp Thành, tiếng vút vút vang lên vô cùng chói tai.



Phía trước, Diệp Thành bỏ chạy với công phu cái thế, hắn đã một lần chịu thiệt thì đầu óc đương nhiên khôn lên nhiều, đại chiêu tấn công đơn của Thanh Vân lão tổ quá mạnh, cách tốt nhất không phải là đối đầu mà là né tránh.



Sự thực chứng minh chiến lược này của hắn hoàn toàn chính xác khiến một tu sĩ mạnh như Thanh Vân lão tổ cũng không khỏi tức tối.



Chặn hắn lại cho ta.



Cuối cùng, tiếng gằn của Thanh Vân lão tổ vang vọng khắp thương không.



Thế rồi từ bốn, năm hướng đều có bóng người sát phạt tới, người nào người nấy sát khí ngút trời, khí thế sục sôi, tu vi đều ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong thực thụ, bọn họ từ tứ phương tám hướng sát phạt về phía Diệp Thành.



Thấy vậy, Diệp Thành nhướng mày, hắn đảo mắt sát phạt về phía đông, vì hắn cảm nhận được những lão già ở phía Đông của Thanh Vân mặc dù tu vi ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong nhưng khí thức lại không ổn định, rõ ràng là vừa tiến giới chưa lâu, người thế này thực lực sẽ yếu hơn một chút.



Đứng lại.



Lão già của Thanh Vân ở phía Đông lập tức tung một chưởng tới.



Diệp Thành không nói lời nào, hắn xông lên tung ra một đao chém vào chưởng ấn của lão già kia sau đó lật tay cho lão ta một chưởng khiến lão ta bị đánh bay đi.



Tạo được lỗ hổng, Diệp Thành lập tức bay đi thoát ra khỏi vòng vây.



Giết cho ta!



Thanh Vân lão tổ sát phạt tới, cơn phẫn nộ lên đến đỉnh điểm, mười mấy tu sĩ ở cảnh giới Không Minh bao vây về phía Diệp Thành.



Rầm! Đùng! Keng!



Phân điện thứ chín của Thanh Vân rất náo nhiệt, tiếng gầm thét, hô hào vang vọng khắp nơi, đây chính là những âm thanh phát ra từ những kẻ đang bao vây lấy Diệp Thành.



Cảnh này trông vô cùng hoành tráng.


Nếu nhìn từ hư không có thể thấy Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước, phía sau là toán người truy sát theo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiên Võ Truyền Kỳ convert
  • 4.80 star(s)
  • Lục Giới Tam Đạo
Link Dịch
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
Chương 1446-1450
TIÊN VÕ ĐẾ TÔN
  • Lục Giới Tam Đạo
[Zhihu] Bảo Gia Tiên
  • FB Mắt Nâu.
Phần 4

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom