Full THẾ NÀO MỘT LOẠI YÊU KHÔNG ĐAU (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 99: Làn sóng ngầm dữ dội

Một hồi phong ba ở hôn lễ cuối cùng vẫn quét đến Thanh Đài.



Sáng sớm, tiếng hét của Tô Hiểu Sầm liền văng vẳng ở Bắc Kinh, Diệp Phong híp mắt, hít thở nhẹ nhàng, đợi tới khi Tô Hiểu Sầm thở dốc, mới từ tốn hỏi một câu: “Mẹ, mẹ còn có chuyện gì muốn dặn dò nữa không?”



Tô Hiểu Sầm thậtự là tức đến hộc máu, bà nghiêm trọng hoài nghi lúc trước khi mình sinh con ở bệnh viện, có phải bị người ta đánh tráo rồi không. Nhìn một bên đang uống trà uống thảnh thơi - Diệp Nhất Châu, bà thầm oán, có lẽ bà nên sinh một đứa con trai.



Bà muốn gọi điện thoại cho con rể tương lai.



Hạ Dịch Dương đang pha cà phê, nghe tiếng di động vang vội vàng chạy tới, vừa thấy dãy số, anh nhíu mày, đi vào phòng ngủ giúp Diệp Phong - lại chìm vào mộng đẹp kéo lại góc chăn, đóng cửa phòng, đi ra ban công nhận điện thoại.



“Haiz, Dịch Dương, con nói xem làm sao dì có thể sinh ra đứa con gái như vậy? Còn con, tại sao không ngăn nó lại? Chú Ngô có biết việc này không?” Tô Hiểu Sầm giống như liên châu pháo nổ oanh tạc lại đây.



Anh cười cười, nói trấn an: “Diệp Phong chính là thật tình như thế, con rất hiểu cô ấy. Không sao đâu ạ, trên mạng mỗi ngày đều có tin tức, qua vài ngày sẽ dần phai nhạt. Dì không cần lo lắng.”



Tô Hiểu Sầm thở dài, “Cũng chỉ có con có thể bao dung con bé thôi, cái kia ‘Tinh dạ vi quang’ nó còn muốn vào tiếp không?”



“Dì phải tin tưởng Diệp Phong, cô ấy hoàn toàn có năng lực vì những chuyện mình đã làm mà gánh vác tất cả hậu quả.”



“Được rồi, cùng lắm thì dì nuôi nó cả đời.” Tô Hiểu Sầm biết Hạ Dịch Dương ngầm ám chỉ, bà không nên nhúng tay vào chuyện này.



Hạ Dịch Dương không có nói cho bà biết, kỳ thật tình thế đã phát triển theo xu hướng vô cùng nghiêm trọng, Số điện thoại đường dây nóng ‘Đêm khuya khuynh tình’ đều bị một số phóng viên báo lá cải và những người hám chuyện chiếm trước, ‘Đêm khuya khuynh tình’ chỉ đành phải phát lại ghi âm trước đó, tạm thời đình chỉ trực tiếp. Mà trên mạng, dân cư mạng cũng vì điều traối để đào lên chân tướng câu chuyện này, đối với Vương Vĩ tiến hành bao vây tuốt xác, một ngày đã ra được một câu chuyện xưa.



Nhưng có chuyện thật ra được làm sáng tỏ, như chuyện Diệp Phong là sinh viên của Vương Vĩ, không phải người yêu, Diệp Phong là thay người khác ra mặt.



Tất cả mọi người đều sợ Diệp Phong không chịu nổi, cũng không đề cập gì đến đề tài này. Lâu Dương cấp cho Diệp Phong nghỉ phép một tuần.



Diệp Phong rất bình tĩnh, anh càng không có lý do gì hoang mang lo lắng.



Ngày ngày với họ vẫn như bình thường.



Ăn xong điểm tâm, anh vào phòng sách viết bài, mười giờ đi ra. Diệp Phong đã đang rửa mặt, anh làm điểm tâm nóng cho cô.



“Hôm nay, em đến trung tâm mua sắm xem giường ngủ, có khả năng sẽ không về quá sớm.” Cô từ toilet ló ra, một miệng đầy bọt kem đánh răng.



“Trễ thì điện thoại cho anh, anh đi đón em.”



Cô rút đầu về rửa mặt, phác nước rửa mặt, xoa chút kem dưỡng da, mặt mũi tươi tỉnh ngồi vào trước bàn ăn. “Về bộ drap giường, anh có ý kiến gì không?”



“Uhm, trước tiên mua hai bộ, một bộ vui mắt một chút, dùng vào những dịp đặc biệt, về sau có ý nghĩa kỷ niệm, một bộ khác thì đơn giản thanh lịch đi!” Anh nghe di động lại vang lên, tiếng chuông có hơi khác.



“Diệp Phong, là điện thoại của em.”



“Không cần để ý.” Số điện thoại của cô cũng không biết tại sao bị tiết lộ ra ngoài, mỗi ngày đều bị phóng viên réo inh ỏi.



“Điện thoại đó ắt rồi, là cái dùng ở Thanh Đài!”



Diệp Phong sửng sốt, cuống quít nhảy dựng lên. Số máy kia chỉ có anh cùng Ngô Phong hai người biết.



Ngô Phong hơi thở ồ ồ, ngữ khí lại rất vui vẻ, “Tiểu Phong Diệp, cơ hội lại quay lại rồi, nhanh chóng chuẩn bị để ngày kia thi đấu trực tiếp vòng bán kết.”



Diệp Phong chớp chớp mắt, “Không phải cháu bị hủy bỏ tư cách rồi sao?”



“Con lên mạng nhìn xem. Con hiện giờ có lượng ủng hộ rất cao, 80% mọi người đều ủng hộ cho con.”



Diệp Phong nghe được không hiểu ra sao, hồ nghi quay đầu nhìn Hạ Dịch Dương.



Anh đã vào phòng sách.



Anh đã sớm không có hứng thú quan tâm đến những đề tài trên mạng, sáng sớm cũng không lên mạng xem.



Tối hôm qua, một người chứng kiến cuối cùng cũng cố lấy dũng khí lên mạng yêu sách. Người đó là nhân viên phục vụ ở một khu nghỉ mát, cô ấy nói vào một tối cách đây không lâu, chú rể và cô dâu trong đoạn clip từng đến khách sạn. Buổi tối gọi một chai sâm banh, cô đưa đi lên. Đến cửa, phát hiện hai người đó không biết vì chuyện gì mà ầm ỹ cả lên, cô dâu tát chú rể một bạt tai, tức giận đẩy chú rể ra ngoài cửa, la hét muốn chia tay. Chú rể nhìn thấy cô, có hơi khổ sở, xoay người đi xuống lầu.



Khoảng hai tiếng mấy sau đó, cô cùng đồng nghiệp đi ra phía sau nhà hàng cơm Tây để dọn dẹp, đi ngang qua hoa viên dưới lầu, cô nhìn thấy chú rể ôm một cô gái khác, dường như đang khóc, cô gái kia đang rơi lệ. Nghe được tiếng bước chân, cô gái kéo chú rể ra sau gốc cây lớn, dịu dàng an ủi.



Chú rể một lần lại một lần gọi một cái tên, là ‘Ngả Lỵ, vẫn là Ngả Lỵ’. Hắhỏi cô gái, “Em có thể giống như trước kia đối tốt với anh hay không?”



Cô gái nói: “Em làm sao có thể đối với anh không tốt chứ? Em… thích anh, anh không biết sao?”



“Ngả Lỵ, không có em, anh biết làm gì bây giờ? Lần này anh với cô ta chia tay thật sự, em phải chờ anh, nhất định đó!”



Người phục vụ chỉ nghe đến mấy câu này, sau đó phải đi làm việc.



Sáng sớm ngày hôm sau, cô chuẩn bị tan tầm, khi ở đại sảnh giao ban, nhìn thấy chú rể đó cùng với cô dâu tay trong tay đang đi xuống lầu, cô dâu tuy rằng đang bĩu môi, nhưng nhìn ra được đó là làm nũng, cũng không phải thật sự tức giận.



Bài viết này vừa lên, liền nhận được hơn một trăm ngàn lượt truy cập, còn có dân cư mạng tra ra được Ngả Lỵ vốn là giáo viên ở Quảng viện, là sinh viên của Vương Vĩ, ngay tại tối hôm mà người chứng kiến đã nói, bất hạnh qua đời vì tai nạn xe cộ. Trong đoạn clip, Diệp Phong hình như cũng một lần nhắc tới”Ngả Lỵ”. Một cư dân mạng có nickname là ‘Quảng viện du hiệp’ nói chuyện chức danh Vương Vĩ không được thông qua, nên đi dụ dỗ, trên thực tế là vì giải sầu. Vương Vĩ cùng Ngả Lỵ từng quen nhau một lần, sau đó, Vương Vĩ lại đi yêu đương với nữ sinh viên, đá Ngả Lỵ. Giáo trình mà Vương Vĩ biên soạn, có hơn phân nửa là công sức của Ngả Lỵ.



Xôn xao, bình lý cuồng phong gào thét, tất cả chuyện tình toàn bộ đều được liên kết lại với nhau.



Vương Vĩ cùng bạn gái đi nghỉ phép, hai người phát sinh tranh chấp, lúc thống khổ là tìm đến Ngả Lỵ khóc kể lể, xúc động ưng thuận hứa hẹn, Ngả Lỵ trên đường về, bởi vì vui mừng ngất ngây mà vô ý xảy ra tai nạn xe. Mà Vương Vĩ sau đó lại dỗ được bạn gái vui vẻ, hai người quyết định kết hôn. Làm bạn tốt của Ngả Lỵ, tức giận, thế nên mới đại náo hôn lễ.



Trong lúc nhất thời, Diệp Phong nghiễm nhiên trở thành dũng sĩ chính nghĩa huy kiếm trảm ác ma.



Nhưng trên mặt Diệp Phong không có một chút thoải mái, ngược lại càng nặng nề, ngơ ngác ngồi ở trên ghế hơn nữa ngày đều không nói lời nào.



Hạ Dịch Dương vỗ nhẹ vai cô.



“Dịch Dương, em hối hận.” Cô hé một chút cười khổ. “Tuy rằng em xác định thời điểm Ngả Lỵ ra đi là vui vẻ, nhưng sao có thể để tên của cô một lần lại một lần cùng một chỗ với tên Vương Vĩ đó? Chúng ta hẳn nên làm cho linh hồn của cô ấy bình yên.”



“Năm đó, Ngả Lỵ đem một chén canh hắt lên Biên Thành, em tức giận đến ầm ỹ một trận với cô ấy, bởi vì cô ấy làm cho em cảm thấy xấu hổ quẫn bách, nhưng trong lòng em cuối cùng là nghĩ như thế nào?”



“Em cảm thấy đặc biệt ấm áp.”



“Ngả Lỵ cũng sẽ cảm thấy như vậy.” Anh kéo cô ôm vào lòng, vỗ về đầu cô, một chút một chút, giống như dỗ trẻ con. “Nhưng mà, về sau là nhân vật của công chúng, làm bất cứ chuyện gì đều phải suy nghĩ nhiều một chút. Nhất thời không nghĩ, sẽ làm người chúng ta quan tâm bị tổn thương. Huống chi em còn là một vị thiên kim hắc bang mà!”



“Uhm!” Sườn mặt dán ở trước ngực anh, làm ẩm ướt một mảnh lớn.



Kha An Di đứng ở trong văn phòng, nhắm mắt lại, tay nắm thành quyền, ngừng thở, sau đó chậm rãi thở ra. Vừa mới rồi, cô nhận được điện thoại của tổ chuyên mục ‘Tinh dạ vi quang’, báo cho cô chuẩn bị ngày kia thi trực tiếp vòng hai, buổi chiều ngày mai diễn tập đơn giản.



Cô thật sự có chút chờ mong.



Diệp Phong trực tiếp bị đá khỏi cuộc thi, làm cô cảm thấy giống như nuốt phải một nửa con sâu, một nửa ở trong một nửa bên ngoài, loại cảm giác này khó chịu muốn chết. Nhìn thì như cô rất may mắn, không còn trở ngại để đến tư cách người chủ trì. Cô chán ghét loại may mắn này, cô muốn thắng là thắng quang minh, thắng bằng thực lực. Cô muốn cho Hạ Dịch Dương nhìn thấy, để cô cùng Diệp Phong cùng đứng bên dưới ánh đèn, ai mới là ngọc minh châu tỏa sáng.



Buổi chiều ngày hôm sau, cô đã đến hội trường rất sớm, cùng với đạo diễn, nhóm biên đạo hàn huyên vài câu, Diệp Phong từ bên ngoài đi vào, cô nhìn nhìn vào phía sau Diệp Phong, giọng mỉa mai hừ một tiếng, là cùng đến với Hạ Dịch Dương, bất quá, chưa đi vào thôi.



Diệp Phong nhìn cô nhẹ nhàng gật đầu.



Đạo diễn ngoắc gọi hai người đi qua, thuyết minh phần thi đầu tiên là diễn thuyết, sau đó hai người trao đổi nhân vật cho nhau, làm khách mời cùng người chủ trì, rồi chuẩn bị một đề tài thảo luận, phương thức phỏng vấn tự quyết định.



Sân khấu đã bố trí xong, đến lúc đó mười bốn thí sinh đã bị loại trước đó cũng sẽ làm giám khảo đến bỏ phiếu, chiếm tổng số một phần ba.



Hai người làm quen với mọi thứ, cùng chuyên viên âm thanh, chuyên viên ánh sáng liên hệ. Chuyên mục tổ vì hai người cũng tìm hai biên đạo phối hợp.



Khi tách ra ở cửa, Kha An Di gọi Diệp Phong lại.



Diệp Phong mặt không chút thay đổi xoay lại, hàng mi dài chậm rãi chớp hai cái, nhưng không có đi qua.



Kha An Di khinh miệt cười cười, hướng vào bên trong hội trường phiêu mắt liếc một cái. “Có thể một lần nữa đứng ở trên sàn đấu này, trong lòng chắc là đến nở hoa chứ gì?”



“Cũng vậy thôi!” Sàn đấu không có đối thủ là vô cùng lạnh lùng.



Kha An Di nhún nhún vai, ánh mắt lạnh lùng, “Cô cố mà nắm chắc, nói cho cô biết, cơ hội này là tôi ban cho cô.”



Diệp Phong trong lòng hơi rung lên. “Tôi không hiểu lắm.”



“Thật ra cũng không cần phí bao nhiêu sức, lười xem trên mạng nước miếng giàn giụa thôi, tôi cần thất bại của cô để cho tôi ngồi lên vị trí này danh chính ngôn thuận. Tôi chỉ tìm một thám tử tư, bỏ chút tiền, cứ như vậy, cái nên biết sẽ biết hết.”



“Là ngươi đưa tin?”



“Tôi nghĩ là cô sẽ mừng rỡ như điên chứ.” Kha An Di nhắm mắt, “Cô không nên nói với tôi tiếng cám ơn sao? Không chỉ là đưa tin, còn có cái nick Quảng viện du hiệp. Ôi, thực không thể tưởng được, bạn của cô thật đúng là cô gái si tình. Hình tượng của cô bây giờ thiệt vĩ đại đó nha! Tôi nghĩ, cái tên thầy giáo Vương lập tức sẽ bị phun nước miếng sống không bằng chết, không chừng là còn không đi dạy được, tân hôn có thể hạnh phúc hay không, xem vận khí của hắn đi!”



“Cô thật sự là hơi quá đáng.” Diệp Phong tức giận đến đỏ bừng cả mặt.



“Cùng so với cô, cái này lại tính là gì? Cô còn không phải lợi dụng bạn của mình để giành được một phần đồng tình của giám khảo, mới chen tiếp vào vòng hai. Bằng không, cô đã sớm đi đến chỗ nào nào đó rồi. Bất quá, tôi còn có chút thu hoạch ngoài ý muốn. Thì ra cô cùng con trai của Biên Hướng Quân từng là người yêu nha, sau đó thấy người ta gặp chuyện không may, cô liền lập tức xuất ngoại. Ha ha!”



“Kha An Di, cô thật vô sỉ.”



“Tôi không cảm thấy vậy! Được rồi, không nói nhiều, c mà biểu hiện cho tốt, đừng che giấu, tôi cũng không muốn cô xuống nước.” Kha An Di vẻ mặt ngây thơ chớp mắt, nghênh ngang mà đi.



Diệp Phong tức giận đến cả người phát run, cô bắt buộc chính mình phải trấn định lại, cô cần tìm một chỗ để cố bình tĩnh lại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom