• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu - Lục Thạc (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 83-84


Chương 83: Mâu thuẫn
Hồ Cửu nghe trợ lý Bác nói vậy thì vô cùng khó chịu, đều mang họ Hồ sao? Vậy lúc anh bơ vơ, lúc bị người người chà đạp coi thường thì Hồ gia có nhớ tới có người thân mang họ Hồ này không?
“Nếu là vậy tôi có thể đổi họ. Dù sao tôi cũng là kẻ không cha không mẹ, đổi một cái họ cũng không có gì khó.” Anh vẫn bình thản tự rót nước, nhấp một ngụm rồi nói.
Thái độ của Hồ Cửu làm cho Bác Tư Văn vô cùng bất ngờ, phải biết dù là làm công cho Hồ gia cũng có nhiều phúc lợi đáng kể, chứ đừng nói là người thân của Hồ gia.
Đại gia tộc cần nhất là mặt mũi, vì vậy từng người ở gia tộc bọn họ dù là người làm công cũng sẽ được gia tộc dành cho một số đãi ngộ nhất định.
Ví như dì Thẩm, chưa nói đến mức lương cao đáng mơ ước, mà ngay cả cháu của bà đang bị bệnh nặng hành hạ cũng đang được điều trị tại bệnh viện tầm trung của tỉnh.
Không chỉ vậy, đứa bé còn được chăm sóc tốt hơn so với những người ở đó, ít nhất đó là phúc lợi lớn lao đối với những người bình thường.
“Anh Hồ, anh đừng bốc đồng. Anh nên cảm thấy vì cái họ này mà anh có được nhiều may mắn hơn người khác.” Trợ lý Bác có chút mất kiên nhẫn.

Chương 83: Mâu thuẫn
“Anh Hồ, anh đừng bốc đồng. Anh nên cảm thấy vì cái họ này mà anh có được nhiều may mắn hơn người khác.” Trợ lý Bác có chút mất kiên nhẫn.
“Hồ Cửu, đừng hồ nháo. Con không biết gia tộc phương Bắc là gia tộc lớn sao? Dù một gia tộc bất kỳ nào cũng sẽ giúp con tốt hơn.” Lục Chỉ quả thật nhìn thấy chút ánh sáng hy vọng.
Ít nhất ông cũng muốn con rể của mình có chút tiền đồ, Lục Thạc gánh vác cả gia đình đã cực khổ lắm rồi.
Nếu Hồ Cửu quả thực là người Hồ gia phương Bắc thì đây là chuyện đáng vui mừng, như vậy tương lai của bọn họ không phải được đảm bảo rồi sao?
“Cha có chuyện gì mà to tiếng vậy?” Lục Thạc từ trên đi xuống.
Cô nghe tiếng nói chuyện, cũng biết có người, ban đầu cô nghĩ là Hồ Cửu về thôi. Nhưng nghe thấy giọng nói xen lẫn nhiều tiếng vang, cô tò mò đi xuống xem sao.
Lại vừa lúc Lục Chỉ đang trách Hồ Cửu quá hồ nháo, làm cho Lục Thạc có chút bất ngờ, trước giờ cha cô không mắng ai như vậy.
“Con xem đi, chồng tốt của con đó. Hồ gia phương Bắc muốn nhận nó về, vậy mà nó không biết điều, còn làm cao.” Lục Chỉ vừa nói vừa giận.

Chương 83: Mâu thuẫn
Phải biết cơ hội được gia tộc lớn nhận làm thành viên là không nhiều, tuy chưa rõ thân phận của Hồ Cửu và nội tình là gì, nhưng được nhận đã là một chuyện tốt.
Như Lục gia, dù là gia tộc không mấy tiếng tăm, nhưng người Lục gia cũng không hề có chuyện chủ động nhận họ hàng.
“Đây là chuyện của con, mong cha đừng can thiệp.” Hồ Cửu nghiêm túc nói.
Vốn dĩ anh cùng Lục Thạc đã căng thẳng lắm rồi, anh không muốn thêm chuyện phiền cho mọi người.
“Sao anh lại ăn nói với cha như vậy, tuy chưa biết là gì nhưng tôi tin là cha chỉ muốn tốt cho anh.” Lục Thạc trước đó đã có mâu thuẫn với Hồ Cửu, hiện tại lại thêm chuyện này.
Cô cảm thấy Hồ Cửu quá mức tự cao, dù không có gì cũng tự đề cao bản thân thái quá rồi.
“Đây có lẽ là Lục tiểu thư, tôi là trợ lý Bác của Hồ gia phương Bắc, đã nghe danh Lục tiểu thư từ lâu.”
Trợ lý Bác dịu giọng lịch sự chào hỏi.
Nhìn thấy Lục Thạc, anh ta cảm thấy cô gái này khí chất hơn người, xinh đẹp lại có cá tính.

Chương 83: Mâu thuẫn
Theo điều tra, Hồ Cửu không hề có một khoản tài chính rõ ràng nào, vậy những gì hiện tại chắc chắn do Lục Thạc lo liệu.
Một người phụ nữ có thể làm ra được như vậy lại còn xinh đẹp, quả thật khiến người khác nể phục.
Ban đầu anh ta còn cảm thấy Hồ Cửu có chút bản lĩnh nên mới tự cao, nay xem ra quả thực Hồ Cửu có cái tôi quá lớn.
“Anh Hồ, dù sao Hồ gia bên kia cũng không phải tầm thường. Nếu họ đã muốn nhận anh thì có hàng ngàn cách, đây xem như là quá xem trọng anh rồi. Nếu không… anh cũng biết đại gia tộc luôn có nhiều cách để anh về lại, mà không phải là mời, chính là cầu xin…”
Trợ lý Bác cũng không muốn vòng vo với Hồ Cửu, dù sao nhiệm vụ lần này của bọn họ chính là tìm cái bia, một con chốt thí cho Hồ gia.
Suy cho cùng Hồ gia quả thực có nhiều cách để xử lý Hồ Cửu, chỉ là ông chủ Hồ Lâm còn niệm chút tình cũ mới để anh ta đến đây bàn chuyện.
Nếu là Hồ Bách Nhân, e là đã đem người tới cưỡng ép lôi đi, không thì cũng để anh đến Hồ gia quỳ lạy van xin.

Chương 83: Mâu thuẫn
“Ồ, nhiều cách? Ý các người là giống như việc hãm hại tôi cùng Dung Vị năm năm trước? Hay muốn nói là đại gia tộc có nhiều mưu hèn kế bẩn?” Hồ Cửu cũng không chút khách khí.
“Hồ Cửu!” Lục Chỉ lo sợ quát.
Dù sao đại gia tộc vẫn là đại gia tộc, họ nói được làm được. Lục gia chính là minh chứng rõ nhất, chỉ cần có lợi Lục gia không tiếc hi sinh vài người.
Huống hồ là gia tộc danh giá phương Bắc, sợ là thủ đoạn còn cao minh hơn, tàn nhẫn hơn.
Nghĩ tới con gái của mình, Lục Chỉ quả thực lo sợ tương lai con gái theo Hồ Cửu sẽ không thể sống nổi.
“Anh đừng hồ nháo nữa. Chuyện quay về gia tộc hay không tôi không quan tâm, nhưng anh không có gì, cũng không có ý chí. Tôi cần người chồng như anh làm gì chứ.” Lục Thạc tức giận.
Trợ lý Bác nhìn một màn này có vẻ hài lòng, dưới áp lực của gia đình anh tin Hồ Cửu sẽ phải cúi đầu chịu thua.
“Vợ à, cha à, hai người tin con đi. Con có thể! Con không thể quay về đứng chung một chỗ với kẻ đã hại mình cùng Dung Vị được. Tại sao hai người không hiểu cho cảm nhận của con?” Hồ Cửu nhẹ giọng nói.
“Vợ à, cha à, hai người tin con đi. Con có thể! Con không thể quay về đứng chung một chỗ với kẻ đã hại mình cùng Dung Vị được. Tại sao hai người không hiểu cho cảm nhận của con?” Hồ Cửu nhẹ giọng nói.
Ánh mắt hy vọng nhìn Lục Thạc, mọi người nói anh vô dụng cũng được, không tin anh cũng không sao.
Anh chỉ cần vợ của mình chỉ cần tin mình dù một chút thôi cũng đủ rồi.

Chương 84: Vỡ tan
Những trái với sự mong đợi của Hồ Cửu, trải qua năm năm bị mọi người bàn tán làm cái đích cho mọi người nhắm tới.
Lại bị Lục gia từ bỏ như món đồ, thêm nữa trong lòng Lục Thạc luôn cho rằng Hồ Cửu chín vì may mắn có ơn với người của Chiến thần mà được lợi lạc như bây giờ.
Anh lại không có chí tiến thủ gì, khiến cô càng chán nản hơn, nhiều lần anh luôn thể hiện bản thân quá mức làm cô xấu hổ.
Lục Thạc có muốn tin cũng tin không được nữa.
“Hồ Cửu à Hồ Cửu. Năm năm trước anh tài giỏi là vậy, dù bị người hãm hại vẫn có thể làm lại mà. Anh may mắn hơn Dung Vị, anh không bị cầm tù, vậy mà bao năm trở về anh nhờ vào cơ duyên giúp đỡ Chiến thần mà từ đó anh ỷ lại.”
Bao nhiêu uất ức kìm nén bấy lâu giờ như chợt trào ram Lục Thạc cũng bất chấp có cha mình và người lạ.
Hồ Cửu nhìn cô bằng ánh mắt xa lạ, anh không nghĩ trong lòng cô lại nghĩ anh tệ như vậy.
Nhưng phía bên này trợ lý Bác vừa tiếp nhận một thông tin động trời, thì ra Hồ Cửu là có người có cơ duyên giúp đỡ người của Chiến thần, chính vì vậy mà anh có được những quyền lợi khác.

Chương 84: Vỡ tan
Điều này cũng giải thích lý do tại sao không điều tra ra nguồn tài chính của anh, nhưng anh vẫn có thể bình thường sinh hoạt ở môi trường rất xa xỉ.
“Em không tin anh? Những gì anh làm em đều không cảm nhận được?” Hồ Cửu nhíu mày.
Lòng anh có chút thắt lại, bao năm qua lăn lộn, vết thương chi chít trên người cũng không làm anh đau như bây giờ.
“Đúng! Nhờ vào ân huệ của người ta mà anh mới có thể giúp tôi, anh cũng có chút bản lĩnh. Nhưng không đánh nhau thì anh làm được gì?” Lục Thạc như muốn gào lên.
“Ly hôn đi! Tôi không quan tâm anh có về gia tộc kia hay không. Tôi chỉ muốn thoát khỏi anh.” Lục Thạc lại lần nữa nhắc đến chuyện ly hôn.
Hồ Cửu bóp vỡ ly trong tay, mảnh vỡ tung tóe, găm chặt vào tay anh đến chảy máu.
Màu đỏ của máu từng giọt nhỏ xuống đất, anh lại không cảm thấy đau đớn, nhìn tay anh ai cũng sợ hãi.
Trợ lý Bác chợt nhận ra một chuyện nữa, chính là Hồ Cửu dùng sức hơi mạnh hơn một chút đã dễ dàng bóp nát ly thủy tinh kia.

Chương 84: Vỡ tan
Trợ lý Bác chợt nhận ra một chuyện nữa, chính là Hồ Cửu dùng sức hơi mạnh hơn một chút đã dễ dàng bóp nát ly thủy tinh kia.
Phải biết loại ly này thủy tinh rất dày, độ cứng khá ổn định, rất bền, dù là nhỡ tay làm rơi xuống đất chưa chắc có thể gây sứt mẻ.
Cho dù là cố ý ném mạnh cùng lắm chỉ làm vỡ một góc va chạm, hoặc nứt ly mà thôi.
Nhưng trên tay Hồ Cửu chính là mảnh vụn, đây đại biểu cho điều gì? Chính là người có công phu, còn là không tầm thường.
Không! Phải nói là một cao thủ!
Đại gia tộc có ai mà không cần hậu bối có công phu hay biệt tài đặc biệt chứ?
Xem ra anh ta cần bàn bạc lại với ông chủ một chút rồi, chuyến đi lần này thu hoạch khá lớn.
“Xem ra chuyện nhà mọi người vẫn nên tự bàn bạc, Hồ gia vẫn luôn rộng cửa chờ cậu, mong cậu suy nghĩ.” Trợ lý Bạc đứng lên, cúi người một chút thể hiện thành ý.
Tuy nhiên ánh mắt anh ta chỉ có sự tính toán, không hề có một chút tôn trọng nào.

Chương 84: Vỡ tan
Tuy nhiên ánh mắt anh ta chỉ có sự tính toán, không hề có một chút tôn trọng nào.
“Tôi xin phép, còn việc. Lần sau lại đến làm phiền.” Nói rồi trợ lý Bạc đứng lên muốn rời đi.
“Tôi vẫn câu đó. Tuyệt đối không! Anh cùng đám người Hồ gia, dù là ai cũng đừng đến làm phiền tôi.” Hồ Cửu ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Bạc Tư Văn.
Trợ lý Bạc cũng không cho là phải, dù sao thì có thể sự xuất hiện của anh ta cùng Hồ Lâm quá đường đột, trong phút chốc Hồ Cửu không tiếp nhận được.
Chưa kể, Hồ Cửu lại có dính dáng tới Chiến thần, xem ra đây cũng là lý do mà anh lên mặt.
Không sao cả, Hồ gia có ngàn cách đưa Hồ Cửu về lại Hồ gia, nên suy nghĩ như vậy trợ lý Bạc càng tự tin.
“Cứ từ từ suy nghĩ, không vội.” Trợ lý Bạc nhếch miệng cười rồi tự rời đi.
Nếu là bình thường Hồ Cửu có thể sẽ xử lý anh ta trong một nốt nhạc, nhưng hiện tại anh còn có việc quan trọng cần làm, tạm tha cái mạng anh ta dài một chút.
Sau khi trợ lý Bạc đi khỏi cửa, Hồ Cửu nhìn Lục Thạc, ánh mắt có mấy phần thấy vọng.

Chương 84: Vỡ tan
“Lục Thạc, em đừng nóng giận. Chỉ cần em muốn anh sẽ làm, đừng nhắc ly hôn nữa được không.” Hồ Cửu dịu giọng, đứng lên tiến tới chỗ Lục Thạc.
Lục Chỉ nhìn tình hình căng thẳng, có chút khó xử.
Tuy ông không thích bộ dạng hiện tại của Hồ Cửu, nhưng cũng không hẳn là muốn Lục Thạc bỏ chồng.
Dù gì Hồ Cửu tính cách không tệ, có thể năm đó đả kích quá lớn làm Hồ Cửu không gượng dậy nổi.
Hiện tại chỉ cần về Hồ gia chẳng phải mọi thứ sẽ ổn sao?
“Con gái à, chuyện gì cũng từ từ nói, sao mở miệng lại là ly hôn.” Lục Chỉ lên tiếng muốn hòa hoãn một chút.
“Cha, con có thể chờ anh năm năm, nhưng anh ta thì sao? Năm năm sau về còn học thêm tính nói dóc, đã thế còn không biết phấn đấu, cha nhìn đi! Con không thể chịu được.
Hồ Cửu ngơ ngác một chút, đang muốn nắm tay cô chợt dừng lại.
“Vợ à, chẳng phải em muốn anh không đi lung tung, có việc làm sao? Vậy anh có thể đi làm, em muốn mở mày mở mặt anh cũng có thể làm cho em tự hào.” Anh tuyên bố chắc chắn.
“Anh? Làm được sao? Anh nhìn Hào tổng đi, người ta ít nhất còn phấn đấu không ngừng nghĩ. Dù là ở vị trí cao họ vẫn không ngừng nỗ lực. Còn anh? Một chút cũng không có tiền đồ.” Lục Thạc chỉ trích anh thậm tệ.
Hiện tại trong lòng cô chán ngán người chồng này, cô vô cùng mâu thuẫn, hễ thấy anh cô vô cùng khó chịu.
“Em…” Hồ Cửu muốn nói gì đó.
“Được rồi. Cả hai bình tĩnh lại, chuyện gì cũng có thể giải quyết. Đừng làm ầm lên thế.” Lục Chỉ lên tiếng khuyên giải.
Lục Thạc nhìn cha mình rồi nhìn Hồ Cửu, ánh mắt kiên định như thể sắp làm ra quyết định gì đó lớn lao.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Long Ở Rể
Long Thần Ở Rể
  • Cơn lốc màu cam
Thần Long Ở Rể
Long Thần Ở Rể
  • 4.50 star(s)
  • Cơn lốc màu cam
Long Thần Ở Rể - Diệp Thu
  • 4.60 star(s)
  • Cơn lốc màu cam
Long thần ở rể
  • Đang cập nhật..

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom