• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Ta đây trời sinh tính ngông cuồng (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 921-922

Chương 921:





Trong phòng, Đường Ân lúc này liền mở mắt, hai tay ôm lấy Đông Phương Yên rồi trực tiếp lăn xuống dưới giường.



Bùm bùm bùm . .



Một loạt tiếng động lớn nổ tung trong phòng, nguyên khí quanh người Đường Ân bùng lên rồi bao trùm luôn cả Đông Phương Yên.



Tiểng nổ bùm bùm làm nổ tung toàn bộ bức tường xung quanh, ngay cả sàn nhà dưới chỗ Đường Ân đang nằm cũng phát ra tiếng rắc rắc.



Đường Ân không thể chịu đựng được nữa, anh đá tung tấm ván giường rách nát rồi nhanh chóng ôm Đông Phương Yên rút lui về sau. Khi cả 2 vừa phá cửa thì 1 quả tên lửa khác lại lao vào trong phòng.



Bùm. . .



Cả phòng trở nên tan tác, vô số ngọn lửa bùng lên.



Đông Phương Yên đã tỉnh, có chút sửng sốt nhìn cảnh này, cô có thể cảm nhận được từng đợt lửa nóng xông thẳng vào mặt, khiến cho cô thở không nổi.



Đường đá văng một căn phòng đối diện, đem Đông Phương Yên dấu ở trong này "Ngươi trốn kỹ trong này 1 lát, ta sẽ đi ra ngoài giải quyết!"



"Đường Ân. . ." Đông Phương Yên gọi một tiếng.



Đường Ân đã đá văng cửa sổ rồi phi thân xuống.



Đứng ở trên đỉnh tòa nhà đối diện, George cau mày nhìn thoáng qua rồi chậm rãi rút lui hai bước, "Cho những người thí nghiệm xông lên, bao vây hắn ta đi!"



"Vâng!"



Những người xung quanh nhanh chóng gật đầu, cầm lấy bộ đàm rồi ra lệnh cho người khác.



George nhìn khách sạn kia đầy ẩn ý, trong lòng luôn có một nỗi lo lắng không thể giải thích được, hắn cảm thấy Đường Ân sẽ không chết dễ dàng như vậy được.



Đường Ân đương nhiên chưa chết, khi xông ra ngoài liền phát hiện những người thí nghiệm đang trốn ở gần phố.



George!



Đường Ân ngay lập tức nghĩ đến người này, anh không ngờ là George sẽ xuất hiện ở đây.



Hừ hừ. . .



Mười mấy tên thí nghiệm dược phẩm số 4 đã nhanh chóng vọt lên, từng người há to miệng của mình rồi lao về phía Đường Ân .



Đường Ân nhảy lên 1 cái rồi tung ra 1 đấm vào phía 1 người trong đó.



Tên này giơ 2 tay lên, cơ bắp trên cánh tay lập tức phồng to, nhưng mà một đấm của Đường Ân này quá nhanh, tên này không có cách nào ngăn cản được.



Bùm. . .



Một tiếng nổ thật lớn vang lên, tên này trực tiếp bị đấm bay ra ngoài, 2 tay cũng bị biến dạng đến khó tin.



Đường Ân tiến lên 1 bước, nắm lấy tên đó rồi ném bay ra ngoài, do lực quán tính quá mạnh nên cơ thể tên này lại đập vào 1 người khác. Đường Ân lúc đó cũng trở tay rồi lấy được 1 cây đao dài.



Trong lòng Đường Ân liền nổi lên từng đợt gợn sóng, anh có thể cảm nhận rõ ràng được, đám người mới này mạnh mẽ hơn đám người mà anh từng thấy.



Thậm chí là có 1 vài tên còn nằm ngoài dự đoán của anh, bị anh đấm 1 cái thế mà không chết.



Phải biết rằng thực lực của Đường Ân đã bước vào Nhập Thánh, mặc dù không bằng Triệu Du đã bước vào Nhập Thánh được nhiều năm, nhưng cũng thực sự đã đạt tới cấp độ của Nhập Thánh. Trước đó, ở cảnh giới Hoá Thần liền có thể 1 chiêu giết chết đám người này, nhưng bây giờ lại có chút khó khăn.



Điều này nói rõ, thực lực của mình tăng lên thì những tên thí nghiệm này cũng đã được tăng cường.



Kết luận này khiến trong lòng Đường Ân chấn động 1 cái, mà trên mái nhà lúc này, George lại càng thêm chất động. Ông ta biết Đường Ân sẽ không chết, nhưng không ngờ là Đường Ân lại nhảy ra ngoài rồi giết chết nhiều tên thí nghiệm như vậy.



Phải biết rằng những loại thuốc này đều là gen do Triệu Thanh truyền cho, hơn nữa chúng còn mạnh hơn rất nhiều so với những tên thí nghiệm dược phẩm số 3.



"Đi!" sắc mặt George trở nên trầm xuống, xoay người bước xuống lầu. Nếu còn ở lại chỗ này nữa, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn, ông ta có thể cảm giác được, không biết là cố ý hay vô ý nhưng Đường Ân cũng đã nhìn về phía này.



Đường Ân chém chết 1 người rồi sau đó nhẹ nhàng nhảy lên, muốn giẫm trên đèn đường rồi phi thân lên chỗ mái nhà của George.



Lúc này, hai ba tên thí nghiệm đã nhảy lên theo rồi kéo chân Đường Ân xuống.



Đường Ân đưa chân ra đạp 1 cái, chỉ nghe được tiếng rắc rắc, toàn bộ xương đầu của 1 người đã bị Đường Ân đá vỡ.



Mặc dù một chiêu giết được tên thí nghiệm này nhưng mà cơ thể của anh cũng bị kéo xuống.



Lúc này, 1 đám người thí nghiệm vội vàng lao tới.



Trường đao trong tay Đường Ân rung lên rồi quét ngang qua 1 cái.



"Ta đến đây!"



Lúc này, phía sau vang lên một giọng nói nhẹ nhàng, Đông Phương Yên không biết lấy đâu ra 1 thanh trường đao rồi cũng vọt tớt bên cạnh Đường Ân.



Mặc dù mấy ngày nay, Đông Phương Yên luôn ở trong trạng thái suy yếu, nhưng mà thực lực của Đông Phương Yên cũng đã tăng lên. Trước đó đã hấp thụ mười mấy khối Nguyên Ngọc, mặc dù cô chưa bước vào cảnh giới Nhập Thánh, nhưng thực lực của cô cũng đã tiếp cận với cảnh giới Nhập Thánh này rồi.



Xoát một tiếng, một đao quét ngang qua, mấy tên thí nghiệm liền nhao nhao lui lại.



Đường Ân quay đầu lại gật đầu với Đông Phương Yên 1 cái, sau đó nhanh chóng xông lên mái nhà, nhìn thấy hơn chục người đang đứng trên đỉnh tòa nhà ngắm súng về phía mình, Đường Ân không hề sợ hãi xông tới.



Bằng bằng bằng…



Tiếng súng đột ngột vang lên.



Đường Ân bộc phát nguyên khí quanh người rồi lao tới, trường đao quét qua 1 cái, đao khí xe rách bầu trời, mười mấy người chết ngay tại chỗ.



Đường Ân bước tới hành lang liền nghe tiếng bước chân trong đó, anh không nói 2 lời liền vội vàng đuổi theo.



George sợ tới mức xanh mặt, hắn không nghĩ là Đường Ân lại mạnh mẽ như thế, thực lực cùng người phụ nữ trước đó không sai biệt là mấy.



Nếu như sớm biết như vậy, George làm gì còn có gan ở lại nơi này chứ?



"Đi nhanh!"



George lập tức phá tan cửa phòng rồi gào lên "Đi nhanh!"



Lúc này, xe đã được chuẩn bị sẵn rồi kéo cửa ra. George vừa xông tới, quay đầu nhìn lại thì thấy Đường Ân đã từ bên trong vọt ra.



"Đi mau! Đi mau!"



George hét lên như điên, hắn thực sự sợ hãi Đường Ân xông lên rồi 1 đao chém chết hắn.



Xuy xuy. . .



Lốp xe trượt dài trên đất tạo nên một cỗ khói trắng, sau đó giống như mũi tên lao nhanh ra ngoài.



Đường Ân tiến lên 1 bước định đuổi theo chiếc xe này, nhưng lại nhìn thấy mấy tên thí nghiệm xông lên như thuỷ triều rồi vây anh lại.



Đông Phương Yên mặc dù có thực lực cao cường nhưng mà cũng không ngăn nổi nhiều người như vậy.



Đường Ân thấy những tên này xông tới, anh lập tức vung đao 1 cái rồi ném về phía xe của George.



Trường đao bay trong không khí phát ra tiếng vù vù.






Chương 922:





Phốc phốc. . .



Một tiếng động vang lên, trường đao đâm thẳng vào từ phía cửa xe.



"A. . ."



George mở to hai mắt rồi hét lên 1 tiếng, cả người bắt đầu run lên.



Trường đao mà Đường Ân ném ra xuyên qua cửa xe rồi cắt qua bụng của George 1 cái, đem bụng của ông ta bị chém 1 vết dài.


"Ngài George!"



Các vệ sĩnh xung quanh giật mình, vết thương không khác gì mổ bụng.



"Đi! Đi mau!"



George gào lên, sắc mặt có chút dữ tợn, ông ta có chút không thể chịu đựng được nỗi đau này, cơ thể khẽ run lên.



Xe lao nhanh ra ngoài rồi nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.



Đường Ân bị những tên thí nghiệm này cuốn lấy, không thể thoát ra ngoài được, anh chỉ có thể đấm bay những người này ra khoảng 3 4 mét rồi quay sang kiểm tra tình hình của Đông Phương Yên.



Sắc mặt của Đông Phương Yên không được tốt lắp, cơ thể vốn đã bị suy nhược từ trước, lúc này lại đối mặt với nhiều người như thế nên có chút không chịu nổi.



Khi Đường Ân quay lại, 1 tay đỡ lấy eo của Đông Phương Yên, tay còn lại thì cầm lấy trường đao trong tay cô ấy rồi chém 1 phát, 3 cái đầu người lập tức rớt xuống.



Lúc này, những tên thí nghiệm còn lại lần lượt lui về sau mấy bước rồi rối rít bỏ chạy ra phía xa.



Đường Ân đứng tại chỗ, hít sâu 1 hơi, lo lắng trong lòng cũng ngày càng nặng lên. Khi lần đầu gặp George, sức mạnh của những tên thí nghiệm này cực kỳ thấp. Hiện tại mới trải qua 1 thời gian ngắn mà những tên này có sức mạnh gần ngang với cao thủ Hoá Thần.



Số tên thí nghiệm ở đây tối nay, không đến 100 thì cũng có khoảng 80 tên.



Nếu như cho George thêm 1 thời gian nữa thì hắn ta nhất định sẽ phát triển ra được dược phẩm mạnh hơn và sẽ có nhiều tên thí nghiệm hơn. Tới lúc đó thì nó sẽ trở thành 1 điều rất đáng sợ.



Một trăm tên cao thủ Hoá Thần, điều này có khái niệm thế nào? cøm



Điều này nói rõ là có 100 tên tương đương với Triệu Nham Tùng!



"Những người này rốt cuộc là ai?" Đông Phương Yên nhẹ giọng dò hỏi.



Đường Ân trầm mặc một chút, cõng Đông Phương Yên đi về phía khách sạn "Một đám điên! Lúc ở Mỹ, có người chiết xuất gen ra rồi tiêm vào cơ thể của người khác. . ."



Sắc mặt Đông Phương Yên biến đổi, đáy lòng cũng có chút kinh hãi, "Thực lực của những người này đều rất mạnh, mặc dù không đạt được cảnh giới Hoá Thần, nhưng cũng gần như là đã tiếp cận! Nếu như số lượng nhiều hơn thì e rằng không có ai chống lại được!"



"Ừm!" Đường Ân nhẹ gật đầu, sau khi trở lại khách sạn liền nhìn thấy cảnh sát chạy tới, Đường Ân lúc này không có tâm trạng để đối phó với cảnh sát. Sau khi nói đơn giản mấy câu với cảnh sát, Đường Ân tìm 1 cái xe rồi mang theo Đông Phương Yên, nhanh chóng rời khỏi thị trấn này.



Việc quan trọng nhất bây giờ là phải vội vàng trở về Đường gia, biến mất nhiều ngày như thế, Đường Ân cũng không biết được tình hình hiện tại của Đường gia thế nào rồi.



Lúc này, Đường gia tự nhiên là thần hồn nát thần tính.



Sau khi vợ chồng Đường Kiến Quốc rời Đường Đảo, Đường Đảo liền trao lại cho Kỷ Du Du quản lý, chỉ là cô ấy quá mức yếu ớt và chưa bao giờ gánh vác 1 chuyện như thế này, nên trong lúc nhất thời cũng không biết phải xử lý như thế nào.



Cũng may là có Viên Chi Am ở kế bên nên có thể chia sẻ tất cả vấn đề , hơn nữa Bùi Nhược cũng ở lại đây nên không đến mức Kỷ Du Du làm rối tung lên được.



"Trong nước lại có tin tức truyền đến. . ."



Viên Chi Am từ bên ngoài đi vào, đem tài liệu trên tay đặt lên mặt bàn, nhẹ nhàng thở dài, "Tình hình hiện tại trong nước đã biến thành 1 chén cháo rồi, nhiều gia tộc đẫ bắt đầu ra tay với Đường gia!"



Kỷ Du Du nhẹ nhàng gật đầu, lấy tài liệu nhìn qua 1 lát rồi đặt sang 1 bên.



Trên bàn đều là tin tức mà Đường gia nhận được trong khoảng thời gian này. Bên trong có rất nhiều hợp đồng và tài liệu truy tố. Việc mà Kỷ Du Du có thể làm bây giờ cũng chỉ là đặt những tài liệu này trên bàn mà thôi.



Về phần muốn giải quyết, Kỷ Du Du hiện tại làm không nổi.



"Du Du. . . Hay là, cô nghỉ ngơi 1 chút trước đi?" Viên Chi Am cất kỹ tài liệu rồi lo lắng nhìn Kỷ Du Du.



Kỷ Du Du lắc đầu, ánh mắt có chút mờ mịt.



Viên Chi Am không biết nên khuyên như thế nào nói, chỉ có thể thở dài rồi quay người đi ra ngoài cửa. Đừng nói là Kỷ Du Du, cho dù là toàn bộ Đường gia hiện tại cũng dường như đang bao phủ bởi 1 tầng sương mù mờ mịt.



Hầu hết các quản lý khu vực của Đường gia đều đã tới Đường Đảo để chờ đợi tin tức. Nhưng mà không ai biết là Đường gia chủ cùng phu nhân lúc này đang ở chỗ nào.



Trong nước, Bắc Kinh.



Một nhóm người đang ngồi trong một khách sạn nổi tiếng.



Thạch Trường Hâm ngồi ở phía trên, nhìn đống tài liệu trong tay, một lúc lâu sau mới đặt xuống rồi nói với những người xung quanh: "Mọi người cũng đã biết rồi, một phần hàng hoá của chúng ta đã bị chặn lại, đây thực sự là 1 đả kích không nhỏ với Liên hiệp hội thương nghiệp Bắc Kinh của chúng ta!"



"Đường gia cũng thật là vô sỉ, ở trong nước không tranh nổi Từ gia, liền ra tay với những tôm tép như chúng ta!"



"Không sai, ngoại trừ phong toả cảng biển thì bọn hắn còn có thể làm được gì chứ?"



"Đúng thế. . . Ta chưa từng gặp người nào lại vô sỉ như vậy, nếu có bản lãnh, sao không tới Trung Quốc đánh nhau với chúng ta đi?"



Những người xung quanh đều bĩu môi, họ đều chế nhạo những gì mà Đường đã làm với họ. Tất cả mọi người đều cho rằng Đường gia không phải là đối thủ của bọn họ ở trong nước, cho nên mới ra tay ở nước ngoài, điều này thực sự rất vô sỉ.



"Tất cả mọi người cho ý kiến đi, bây giờ nên làm như thế nào, dù sao thì chúng ta cũng đã tổn thật 1 bộ phận rồi, lúc này cần phải bù đắp lại, không thể để cho người của Từ gia chiếm hết tiện nghi trong nước được, như vậy chúng ta sẽ bị tổn thất rất lớn!" Thạch Trường Hâm nhẹ nhàng mở miệng.



Đám người trầm mặc lại, trong lúc nhất thời không có cách nào tốt cả, phải biết là bọn hắn không tranh nổi với Từ gia ở Bắc Kinh, phần lớn sản nghiệp mà Dương Hồng Lâm để lại đều đang đi vào trong miệng của Từ gia.



Có thể đi theo Từ gia kiếm 1 chút lợi ích cũng là chuyện vô cùng tốt đối với bọn hắn rồi, nhưng mà còn chưa kịp kiếm được chút lợi ích nào thì đã bị Đường gia chặn tàu hàng lại.



"Đi Giang Thành!"



Lúc này, Lý Sương đứng lên, sắc mặt lạnh lùng nói ra: "Chắc hẳn mọi người đều biết, chúng ta rất khó để tranh đoạt với Từ gia ở Bắc Kinh này, nhưng nếu như chúng ta đi Giang Thành, có lẽ sẽ có kết quả khác!"



Đám người ngẩng đầu, sắc mặt kinh ngạc nhìn Lý Sương.



"Chẳng lẽ các ngươi không biết, Đầu Tư Tài Chính ở Giang Thành chính là sản nghiệp của Đường gia hay sao?" Lý Sương cau mày dò hỏi: "Giang Thành có miếng thịt lớn như thế, chúng ta không muốn ăn hay sao?"



"Không sai, Đầu Tư Tài Chính là của Đường gia. . ."



"Đúng, ta cũng đã nghe nói trước đó rồi!"



"Lý Sương nói không sai, chúng ta đi Giang Thành, khẳng định sẽ có chỗ tốt!"



Lý Sương nhìn những người xung quanh, khóe miệng liền nhếch lên. Trước đó cô đã muốn đoạt lấy Đầu Tư Tài Chính ở Giang Thành nhưng mấy lần đều bị Đường gia cản lại.



Lần này, Đường gia làm sao để ngăn cản đây chứ?



"Nếu như tất cả mọi người đồng ý, chúng ta hiện tại liền xuất phát, dù sao thì đây cũng là cơ hội duy nhất để chúng ta đạt được lợi ích. . ." Lý Sương khuyên. (moé, hèn gì mình đếu thành công, chứ nếu mình là Đường gia thì bà Lý Sương này bị ném xuống giàn cá mập luôn rồi…mấy lần tha cho rồi mà đếu biết sợ)



"Chưa hẳn" Lúc này, cửa khách sạn bị đẩy ra, một đôi vợ chồng từ bên ngoài đi vào.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom