• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Ta đây trời sinh tính ngông cuồng (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 290

Chương 290 Ra oai

Trong một căn phòng nào đó ở nhà họ
Đoàn, Đoàn Cẩm Trình nằm trên sofa, một
tay lắc lư ly rượu, nhìn chăm chăm hình
ảnh camera trên vách tường.
Đây là camera theo dõi xung quanh nhà họ
Đoàn, có thể nhìn thấy tình hình xung
quanh.
Trong video, xung quanh nhà họ Đoàn có
tổng cộng bốn chiếc container, những
chiếc container này không có khác biệt gì
lớn, chỉ giống như đúc xe chở hàng bình
thường, sẽ không dẫn đến sự chú ý của
bất kỳ ai.
Đoàn Cẩm Trình không cho là vậy, anh ta
biết bốn chiếc xe này chắc chắn không
đơn giản.
“Vô tuyến điện có thể làm nhiễu sóng
sao?” Đoàn Cẩm Trình lấy điện thoại ra
nhìn dấu không có tín hiệu bên trên, cong
môi giễu cợt: “Trò trẻ con? Đường Ân, đây
là hành động của mày sao? Đúng là khiến

người ta cảm thấy buôn cười!”

Bốn chiếc xe này là thứ chặn tín hiệu điện
thoại, cho dù là vệ tinh điện thoại hay tín
hiệu mạng, mấy chiếc xe này đều có thể
chặn lại hết.



“Cậu chủ... Người đi ra ngoài đều không trở
về, chỉ sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi!”
Một vệ sĩ đi vào từ ngoài cửa, nói với Đoàn
Cẩm Trình.

Anh ta cong môi cười kỳ dị: “Vậy sao, thế
cứ ở lại trong nhà đã, đồ ăn vẫn đủ dùng!
Chỉ cần hôm nay tôi không báo cáo tình
hình ở đây chắc chắn sẽ có người hiểu ral”
“Vậy... có cần để ý nhà họ Doãn không?” Vệ
sĩ dò hỏi.

Sắc mặt Đoàn Cẩm Trình lập tức lạnh
xuống: “Nhà họ Doãn? Vì sao phải quan
tâm đến nhà họ Doãn? Bọn họ có chết hay
không liên quan gì với chúng ta? Đừng nói

cậu cảm thấy hôn ước kia đã khiến tôi phải
mạo hiểm giúp nhà họ Doãn nhé?”



“Không có ạI” Vệ sĩ vội cúi đầu.

Đoàn Cẩm Trình cười lạnh một tiếng, thu
lại đôi chân đang bất chéo, xoay người đi
về phòng: “Cái nên hỏi thì hỏi, không nên
hỏi thì câm miệng cho tôi!”

“Vâng!” Vệ sĩ vội gật đầu.

Đoàn Cẩm Trình đi thẳng về phòng, trên
mặt vẫn mang vẻ giễu cợt: “Đường Ân à
Đường Ân, mày đúng là mạng lớn đấy!
Nhưng mày làm ra chuyện này có ảnh
hưởng gì với Đoàn Cẩm Trình tao đâu chứ?
Thứ nhu nhược không có chút quyết
đoán... Sớm muộn gì cũng phải chết thôi!”
Đoàn Cẩm Trình hơi khinh thường hành
động của Đường Ân.

Lúc này, Đường Ân đã rời khỏi Ám Các.

Ám Các có thể là một nơi trốn tránh tạm
thời, nhưng tuyệt đối không thể làm nơi ở
lại của Đường Ân.

Anh biết, mình có thể để lộ tung tích,
nhưng tuyệt đối không thể để lộ Ám Các.
Đây là át chủ bài lớn nhất của anh, cũng là
nơi nòng cốt chứa đựng tất cả bí mật của
anh.

Sau khi ra khỏi Ám Các thì chạy thẳng đến
một căn biệt thự khác.

Trên trán Đường Ân quấn băng gạc, ánh
mắt nhìn rất sắc bén, Hạt Tử lái xe, còn
Viên Chi Am thì ngồi bên cạnh anh.

“Theo chỉ thị của anh, tôi đã tiếp quản
chuyện của Tập đoàn Thượng Thanh rồi,
nhưng khi nãy lúc liên lạc với Tập đoàn
Thượng Thanh đã xảy ra chút vấn đề” Viên
Chi Am nhỏ giọng nói.




“Vấn đề gì?” Giọng nói của Đường Ân rất
lạnh lùng.

1617886634244.png
1617886642405.png
1617886645967.png
1617886649118.png
1617886652044.png
1617886654704.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom