Hot Truyện Sủng Tới Nghiện: Vợ Yêu Có Độc ( Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh) Full (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 94-97

Chương 94

“Thế xem ra cậu ta thua thảm rồi” Cố Vĩ Ngạn nói, anh ta nói rồi, ánh mắt liếc nhìn sang một bóng dáng đang nhìn đông nhìn tây trong sảnh tiệc này, nói: “Cô ấy đến rồi, muốn tôi giới thiệu hai người làm quen không?

Dịch Quân Phi nhìn theo hướng ánh mắt của Cố Vĩ Ngạn, đột nhiên khóe môi cong lên một đường cong: “Lăng Lạc Giao?”

“Cậu quen?” Cố Vĩ Ngạn lại có chút bất ngờ, dù sao Lăng Lạc Giao.

với Dịch Quân Phi dường như là không liên quan gì đến nhau.

“Xem như là vậy” Dịch Quân Phi nói với ý thâm sâu: “Cô bạn gái mới này của cậu, nếu như cậu quan tâm thì bảo cô ta đừng gây chuyện phiền toái, nếu không thì cho dù là cậu cũng chưa chắc bảo vệ được cô ta”

“Cô ấy từng chọc giận cậu?” Đôi mắt phượng của Cố Vĩ Ngạn khẽ nhướng lên, nhìn Dịch Quân Phi.

“Cậu cảm thấy nếu như cô ta thật sự chọc giận tôi thì bây giờ còn có thế yên ốn đứng như vậy không?” Dịch Quân Phi nói: “Nhưng mà cứ xem sau này, cô ta có đủ thông minh hay không thôi: Nói xong, Dịch Quân Phi quay người rời đi, và lúc này, Lăng Lạc Giao đúng lúc nhìn thấy Cố Vĩ Ngạn, cô ta vội vàng đi về phía bên này.

“Vĩ Ngạn!” Cô ta gọi tên của đối phương.

Lúc nãy cô ta vừa mới bước vào sảnh tiệc thì nhìn thấy có rất nhiều nhân vật công chúng mà lúc trước chỉ có thể nhìn thấy trên tivi, thậm chí còn có vài ngôi sao hạng nhất trong giới giải trí, đối với một diễn viên nhỏ hạng ba như cô ta mà nói, quả thực là không dám tưởng tượng bản thân lại đặt mình trong số đó.

Và cô ta biết, tất cả những thứ này đều vì Cố Vĩ Ngạn.

“Em đến rồi có thể gọi anh một tiếng, anh đến cửa đón em vào”

Cố Vĩ Ngạn nói, giơ tay lên chỉnh lại những sợi tóc rối trên má giúp cô ta Lăng Lạc Giao chỉ cảm thấy mọi thứ này, giống như đang năm mơ vậy. Ai có thể ngờ được, cô ta lại có thể trở thành bạn gái của anh lớn của giới giải trí.

Đã nói rồi, Cố Vĩ Ngạn tưởng chừng như ông chủ của giới giải trí, anh ta muốn ai nổi tiếng thì người đó có thể nổi tiếng.

Còn cô ta, lúc trong đoàn phim chán nản không ai nương tựa, lại nhờ có Cố Vĩ Ngạn mà chốc lát đổi đời rồi. Chính là vì Cố Vĩ Ngạn thích cô ta, cho nên gần như mọi người trong đoàn phim, ai nấy cũng nịnh nọt cô ta, không còn ai dám đắc tội với cô ta, ngay cả nam nữ chính, đạo diễn, nhà sản xuất phim đều có thái độ kính cẩn với cô ta.

Kiểu cảm giác này, lúc trước cô ta chưa từng có được bao giờ.

“Không phải em đã vào tìm thấy anh rồi sao” Lăng Lạc Giao nở nụ cười ngọt ngào, khoác tay lên cánh tay của Cố Vĩ Ngạn: “Đúng rồi, hôm nay em nhìn thấy rất nhiều ngôi sao hạng nhất đấy, thật may mản, lúc trước em cũng không có cơ hội gặp được nhiều ngôi sao lớn như vậy, không biết khi nào em cũng có thể trở thành như bọn họ”

“Không khó, quay về anh sẽ cho người sắp xếp cho em một bộ phim truyền hình, và thêm vài chương trình thực tế, đến lúc đó em có thể tự chọn kịch bản mà mình thích” Cố Vĩ Ngạn nói rất tùy ý, giống như đây là một chuyện nhỏ mà thôi vậy.

Nhưng mà Lăng Lạc Giao nghe thì lại trợn tròn mắt, quả thực không dám tin vào tai của chính mình. Phải biết là lúc trước cô ta tốn bao nhiêu tâm tư, nhưng cũng nhận được thông báo của chương trình gì, chứ đừng nói là vài cái!

“Thế em diễn nữ diễn viên…số mấy?” Cô ta ngây người hỏi “Đương nhiên là nữ chính rồi, em không thích?”

“Không có, em…em rất thích” Lăng Lạc Giao chỉ cảm thấy mình giống như bị miếng bánh trên trời đập thật mạnh xuống, gần như sắp nói năng lộn xộn rồi.

“Vĩ Ngạn, anh…tại sao anh lại đối xử với em tốt thế?” Lăng Lạc Giao nói lẩm bẩm.

Cố Vĩ Ngạn cười nhạt, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên bờ môi của Lăng Lạc Giao.

Mặt của Lăng Lạc Giao liền đỏ ửng lên, trời ơi, xung quanh đây có rất nhiều người đấy!

Nhưng lúc này cô ta lại không nỡ đẩy tay của đối phương ra.

“Bởi vì môi của em rất đẹp, anh rất thích” Anh ta nói thầm thì nhỏ nhẹ.
Chương 95

Môi của cô ta rất đẹp sao? Lăng Lạc Giao có chút nghỉ hoặc, dù sao trong các bộ phận trên mặt cô, thật ra đôi môi không phải là nơi dễ khiến người ta chú ý đến, chỉ cần không phải đôi môi quá xấu thì cơ bản đều tương đối không lớn.

Cho nên, Lăng Lạc Giao cũng thật sự không ngờ được, Cố Vĩ Ngạn lại thích đôi môi của mình.

Nhưng mà cho dù thế nào đi nữa, đây đều là may mãn của cô ta.

Cô ta nhất định phải năm chặt lấy Cố Vĩ Ngạn, trở thành nữ ngôi sao nổi tiếng nhất, thậm chí…còn có thể gả vào nhà quyền thế, sống một cuộc sống hoàn toàn khác!

Lúc này, Lăng Lạc Giao giống như đã biết trước được cuộc sống tốt đẹp trong tương lai của mình vậy, chỉ là cô ta của bây giờ, lại không chú ý đến người trước mặt mình, mặc dù là đang cười mỉm, nhưng ý cười không hề chạm đến đáy mắt.

“Đúng rồi, em có quen Dịch Quân Phi không?” Cố Vĩ Ngạn đột nhiên hỏi.

Lăng Lạc Giao lắc lắc đầu, người giống như Dịch Quân Phi, cô ta làm gì có cơ hội quen biết chứ.

Cố Vĩ Ngạn khẽ bĩu môi một cái: “Sau này bớt kiếm chuyện lại, nếu như em thật sự chọc giận cậu ta thì anh cũng chưa chắc bảo vệ được em”

Đương nhiên, điều càng quan trọng hơn là anh ta có muốn bảo vệ hay không thôi.

Chỉ là vì một người thế thân, không tội gì phải chống đối lại Dịch Phi. Thế thân…đôi mắt phượng của Cố Vĩ Ngạn giống như được bao phủ bởi một lớp sương mù vậy.

Tìm nhiều năm như vậy, rốt cuộc anh ta muốn tìm bao nhiêu thế thân, mới có thể kiềm chế được sự khát vọng đó trong cơ thể chứ?

Thật là…thật là muốn tìm được người đó, muốn nói cho cô ấy biết, anh ta nhớ cô ấy biết bao!

Trước nghỉ lễ đính hôn, Tiêu Thiên Định đặc biệt tìm đến Dịch Quân Phi: “Tổng giám độc Dịch, hôm nay anh có thế đến tham gia hôn lễ của tôi với Hách Dĩ Mạt, thật sự là quá vinh dự “Tiệc đính hôn của anh, đương nhiên tôi sẽ đến tham gia” Dịch Quân Phi nói như có hàm ý khác: “Nói ra thì lúc đầu anh với Y Mộc chia tay cũng tốt, như thế cô ấy mới mất hi vọng với anh nhỉ. Nếu như lúc đó, anh không rời bỏ cô ấy, có lẽ hôm nay cô ấy sẽ quyết một lòng với anh”

Vẻ mặt Tiêu Thiên Định đầy lúng túng, lời này anh ta đáp lại cũng không được, không đáp lại cũng không xong.

“Đúng rồi, em gái của anh lần này phải nhập viện bao lâu?” Dịch Quân Phi hỏi một cách thờ ơ.

“Một tháng” Tiêu Thiên Định rùng mình một cái, vội vàng nói tiếp: “Nhưng mà vết thương này nếu muốn khỏi hoàn toàn thì e là phải cần nửa năm”

Trong lòng anh ta rất rõ, vết thương của em gái mình từ đâu mà đến, chỉ là cho dù lần này biết rồi cũng phải xem như là không biết.

“Thế thì bảo cô ta nửa năm nay đừng cứ đi ra ngoài nữa, chuyên tâm ở nhà dưỡng thương đi” Dịch Quân Phi lạnh nhạt nói.

“Được” Tiêu Thiên Định vội vàng nói: “Tôi sẽ bảo bố mẹ tôi trông Tử Miên đàng hoàng, bảo nó ở nhà chuyên tâm dưỡng thương”

Hiểu rõ thế giới chính là đặc điểm lớn nhất của Tiêu Thiên Định.

Cho nên năm đó Lăng Y Mộc xảy ra chuyện, anh ta nhanh chóng chia tay, cũng chính vì vậy, bây giờ em gái mình như vậy rồi, anh ta không dám hỏi thêm một câu nào.

“Được rồi, lát nữa nghỉ lễ đính hôn của anh kết thúc thì tôi sẽ rời khỏi, Y Mộc vẫn đang đợi tôi về” Dịch Quân Phi nói.

Lúc này, Tiêu Thiên Định lại không cảm thấy Dịch Quân Phi vì quan hệ với nhà họ Hách mà nế mặt đến tham dự nghỉ lễ đính hôn, mà anh ta cảm giác hình như Dịch Quân Phi sợ… anh ta với Lăng Y Mộc tương lai vẫn còn khả năng, cho nên mới đến xem nghỉ lễ đính hôn xong rồi đi ngay.

Lăng Y Mộc đối với Dịch Quân Phi… thật sự quan trọng như thế sao? Tiêu Thiên Định vẫn có chút khó tin được, ngay cả vợ chưa cưới lúc đầu của Dịch Quân Phi là Hách Thanh Mai, Dịch Quân Phi cũng xem trọng như vậy sao?
Chương 96

Tiêu Thiên Định gần như là bỏ đi với những bước đi vô vọng.

Và lúc nghỉ lễ đính hôn bắt đầu, Dịch Quân Phi nhìn Tiêu Thiên Định với Hách Dĩ Mạt trao nhắn đính hôn cho nhau, nói cảm nghĩ đính hôn ở trên sân khấu, mặt anh thoáng lên một niềm nui.

Có lẽ ngày mai, ảnh đính hôn của Tiêu Thiên Định với Hách Dĩ Mạt phát ra, thì Y Mộc với Tiêu Thiên Định thật sự không thể còn khả năng nào nữa nhỉ.

Nghỉ lễ đính hôn kết thúc, mọi người chúc mừng, Dịch Quân Phi lại rời khỏi đó, đi thẳng ra bên ngoài.

Chiếc xe Bentley màu bạc đã đậu ở bên ngoài, Cao Kiến Vĩ kính cẩn mở cửa xe, Dịch Quân Phi lên xe.

“Anh Dịch, bây giờ về phòng trọ bên kia sao?” Cao Kiến Vĩ hỏi.

“Ừm” Dịch Quân Phi dựa vào lưng ghế, đáp lại một tiếng, từ từ nhắm mắt lại.

Hôm nay, Cố Vĩ Ngạn lại khiến anh có chút bất ngờ, không ngờ người phụ nữ mà gần đây Cố Vĩ Ngạn thích lại là Lăng Lạc Giao, em gái cùng cha khác mẹ của Lăng Y Mộc.

Người phụ nữ đó, theo anh thấy thì hoàn toàn không có bất cứ chỗ nào đáng để khen được, thật sự là không biết Cố Vĩ Ngạn thích cái gì ở Cô ta Nhưng mà đây là chuyện của người khác, đương nhiên anh sẽ không quan tâm nhiều làm gì, chỉ cần Lăng Lạc Giao sau này đừng đến gây phiền phức cho Y Mộc nữa, nếu không thì…anh đương nhiên sẽ khiến cho Lăng Lạc Giao vô cùng thê thảm.

“Anh Dịch, chủ tịch Hách gọi điện đến, hỏi anh sao lại về sớm, nghĩ đến có chút lo lắng, không biết có làm anh không vui không” Xe đi được nửa đường thì Cao Kiến Vĩ nói.

“Cậu cứ gọi lại cho ông ta, nói tối hôm nay tôi rất vui, nhưng mà có.

hơi mệt, cho nên về trước rồi” Dịch Quân Phi nói.

Càng không phải sao? Bạn trai cũ của Y Mộc chính thức đính hôn với người phụ nữ khác rồi, sao anh có thể không vui được chứ?

Xe chạy đến gần cửa của khu nhà nhỏ, Dịch Quân Phi xuống xe, đi đến trước cánh cửa nhỏ hẹp đó, lấy chìa khóa ra và mở cửa.

Trong phòng, ánh đèn mờ ảo đổ xuống.

Lăng Y Mộc đang đan len dưới ánh đèn, vừa nhìn thấy anh về thì ngẩng đầu lên nở nụ cười ngọt ngào: “Cậu về rồi à, bên ngoài lạnh lắm nhỉ”

“Cũng được” Anh nói, nhìn sợi len trong tay cô, hỏi: “Sợi len đâu ra vậy?”

“Tôi tháo một vài áo len trước kia ra rồi, muốn dùng số sợi len này đan cho cậu cái khăn quàng cố, bao tay, mấy ngày nay tôi rảnh rõi ở nhà không có gì làm, chỉ băng tìm chút chuyện làm.”

Lúc này anh mới chú ý thấy trên bàn còn có những mác giặc, nhãn hiệu các loại, trong đó anh có nhận ra một nhãn hiệu: “Tôi có biết nhãn hiệu này, không rẻ nhỉ, sao chị phải tháo đồ ra vậy? Mặc không tốt sao?” Anh cầm cái nhãn mác lên vẫy vẫy.

Lãng Y Mộc nói: “Nó không rẻ, nhưng mà kiểu dáng của áo len này khá khoa trương, tôi bây giờ không thích hợp mặc, chỉ bằng phát huy hết tác dụng của nó tốt hơn.

Chiếc áo len đó ban đầu là một kiểu áo giống như áo choàng, kết hợp với quần ôm, đôi boot, rồi trang điểm lên nữa, mặc vào rất có khí chất, chỉ có điều cô bây giờ không có dịp mặc loại quần áo này, cũng không có quần ôm với boot thích hợp để phối Hoàn toàn không có cơ hội gì để mặc.

“Số len này, tôi thấy chắc đủ để đan một chiếc khăn quàng cổ với bao tay rồi, cậu thích màu này không?” Cô hỏi, màu của sợi len là màu hạt yến mạch, cũng xem như là màu trung tính, nam nữ đều mặc được.
Chương 97

“Thích” Dịch Quân Phi khế cười, bỏ nhãn mác trong tay xuống, hỏi: *Chị, sau này tôi mua cho chị nghìn chiếc, chục nghìn chiếc áo len, chị muốn mặc như thế nào thì mặc thế đấy, được không?”

“Nghìn chiếc, chục nghìn chiếc, tôi làm gì mặc nổi chứ” Lăng Y’ Mộc phì cười, nói: “Đúng rồi, để tôi đo kích thước tay của cậu”

Cô vừa nói vừa lấy một cuộn thước dây, kéo tay anh lại, bắt đầu đo kích thước tay anh.

Lông mày anh khẽ nhíu lại, thông qua tiếp xúc da thịt, anh có thế cảm nhận rõ ràng tay của cô rất lạnh. “Đừng đan len nữa, tay của chị lạnh quá rồi” Anh nói.

“Cũng còn được mà, ấy, cậu đừng nhúc nhích tay, nếu không đo kích thước không chuẩn đâu” Cô lầu bầu nói, kéo tay anh lại, một lần nữa đặt ngón tay anh vào đúng vị trí cô muốn đo: “Thật ra cũng còn được, tay tôi cũng không có quá lạnh, bây giờ đang ở trong phòng, lạnh hơn nữa cũng có giới hạn, nếu sáng sớm với tối mà ở bên ngoài quét đường thì lúc đó mới lạnh đó, cho dù đeo găng tay nhưng có lúc tay cảm giác đông cứng không còn cảm giác nữa”

Đôi mắt của Dịch Quân Phi dường như được bao phủ bởi một lớp sương mù vậy, che đậy đi sự áy náy trong đáy mắt của anh. Thật ra…anh có thể dễ dàng để cô cách xa cuộc sống này, để cô không cần phải làm công việc cực khổ như thế này nữa Có lẽ từ lúc bắt đầu, đối với anh mà nói chỉ là cảm thấy thú vị, cho.

nên ở bên cạnh cô, gọi cô là chị, nhưng mà bây giờ nếu anh đã có một cảm giác khác với cô, muốn đưa cô vào phe cánh của mình thì đương nhiên anh không cần thiết phải để cô tiếp tục làm công việc cực khổ như thế này nữa.

“Được rồi” Cô đo, ghi lại số đo xong, rồi lại cúi đầu xuống đan len tiếp. Nhưng mà vì lúc trước ngón tay có bị thương, cho nên động tác không có linh hoạt như thế, tốc độ đan len cũng khá chậm.

“Chị, hôm nay là ngày đính hôn của Tiêu Thiên Định và Hách Dĩ Mạt” Anh đột nhiên nói: “Trên đường tôi về, nhìn thấy con đường mà bọn hộ tổ chức đính hôn còn có chút kẹt nữa, rất nhiều người chạy ¡ lướt mạng có thấy trên đó rồi, từ sớm chỗ đó người đông nghìn nghịt, người khác muốn chen vào cũng chen không nổi” Cô nói, trong giọng nói không nghe ra được chút khác thường nào.

“Chị không cảm thấy mất mát sao?” Mắt anh khẽ ngước lên, quan sát phản ứng của cô.

“Mất mát?” Tay cô ngừng lại, hình như có hơi ngạc nhiên.

“Từ đầu, nếu như chị với Tiêu Thiên Định không chia tay thì tất cả cảnh tượng đẹp đẽ của ngày hôm nay có lẽ nên thuộc về chị” Anh n‹ “Cho dù năm đó tôi không xảy ra chuyện, không có chia tay, thì tất cả những thứ này cũng sẽ không phải của tôi. Thật ra nhà họ Tiêu chưa từng thật lòng đón nhận tôi, cho dù không có chuyện đó, sớm muộn gì tôi với Tiêu Thiên Định cũng sẽ chia tay” Lăng Y Mộc lại nhìn có vẻ thản nhiên.

Nghĩ lại lúc đó, mỗi lần cô đến nhà họ Tiêu đều hao tâm tổn trí lấy lòng bố mẹ của Tiêu Thiên Định và cả Tiêu Tử Miên nữa, hy vọng có thể hòa nhập vào nhà họ Tiêu.

Nhưng mà kết quả thì sao, cô chỉ bị xem như một trò cười, thậm chí có một lần, trong một buổi tụ họp, cô bị Tiêu Tử Miên châm biếm ngay tại chỗ, nói cô muốn biến thành chim sẻ của phượng hoàng, mãi mãi vẫn là chim sẻ, không thể thành phượng hoàng được.

Mà cô của lúc đó, chịu nhục như thế này mà vẫn phải cười theo, còn phải làm dịu bầu không khí. Nghĩ lại thật sự không cần thiết như vậy.

Một trận tai nạn xe, chẳng qua chỉ càng làm cho cô nhìn rõ hiện thực hơn mà thôi.

Dịch Quân Phi khẽ cười, hình như khá hài lòng với câu nói của Lăng Y Mộc, anh nói: “Chị của tôi, đáng nhận được những thứ tốt đẹp hơn! Tiêu Thiên Định đúng là không có là gì cả”

“Đúng thế, đàn ông như vậy, Hách Dĩ Mạt thích thì cứ lấy đi là được rồi” Lăng Y Mộc cũng cười nói.

“Thế hôm nay chị lướt mạng có nhìn thấy tin tức thú vị nào nữa không?” Anh nói chuyện phiếm “Có đấy, nhìn thấy bóng lưng của Dịch Quân Phi”

Lăng Y Mộc nói: “Nói đến thì hình như anh ta cũng khá bí ẩn, trên mạng cũng không có ảnh của anh ta, ngay cả lúc nãy có người đăng ảnh bóng lưng anh ta lên mạng, nhưng mà không lâu sau, bài viết đó cũng bị người ta xóa luôn rồi”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom