• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Ông Xã Pháp Y: Tiểu Kiều Thê, Nghiệm Một Chút (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 118: Con Là Nam Tử Hán

Editor: An Dĩnh Hy

Ai ngờ, Đậu Đinh vừa mới thả tay Cố Nguyệt Như ra, bà ta đã thuận thế đẩy Đậu Đinh một phen.

Đậu Đinh không nghĩ tới Cố Nguyệt Như sẽ làm như vậy, trực tiếp bị đẩy ngã trên đất, ngã một cái thật mạnh.

Nhưng nhóc lại không giống với những đứa trẻ khác ngồi dưới đất mà khóc, rất nhanh đã đứng dậy, đôi con ngươi đen lúng liếng oán hận nhìn trừng trừng Cố Nguyệt Như.

Tô Minh Hàn phát hỏa, đứng dậy đưa tay tát cho Cố Nguyệt Như một bạt tai.

Không thể không nói, cái tát này đánh thực mạnh, một tiếng “Bốp” giòn vang, má trái của Cố Nguyệt Như sưng lên như một quả bóng.

Có lẽ là vì quá bất ngờ, một khắc trước thì tay gần như bị bóp nát, Cố Nguyệt Như lại không nghĩ tới mình sẽ ăn thêm một cái bạt tai, càng không ngờ được Tô Minh Hàn lại động thủ đánh bà ta.
Ngẫm lại bà ta đã gả đến Tô gia mười mấy năm, trước nay Tô Minh Hàn vẫn luôn đối với bà ta rất tốt, chưa một lần đánh bà ta.
“Tô Minh Hàn! Ông dám.... Ông dám ra tay đánh tôi!” Cố Nguyệt Như than thở khóc lóc nói, nếu lúc nãy là bà ta diễn kịch giả vờ khóc thì bây giờ chính là khóc thật.

Sắc mặt Tô Minh Hàn lạnh lùng, lớn tiếng quát: “Cố Nguyệt Như, tôi đánh bà thì có làm sao? Ngay cả một đứa trẻ bà cũng có thể đánh? Bà thật sự làm được ư!”

Đúng vậy, ông ấy là bởi vì Cố Nguyệt Như đẩy ngã Đậu Đinh mà nổi giận.

Giờ khắc này, Cố Nguyệt Như ở trong mắt ông ấy xấu xí tận cùng.

“Được lắm, bây giờ ông lại muốn che chở cho cái đứa con hoang này, tôi muốn ly hôn với ông! Ly hôn!” Cố Nguyệt Như tức giận đến mức khóc rống lên.

Tô Minh Hàn hít một hơi thật sâu, gật gật đầu nói, “Được! Ly hôn!”

Cố Nguyệt Như không nghĩ tới Tô Minh Hàn sẽ vô tình như vậy, vừa rồi bà ta chỉ muốn dọa dẫm Tô Minh Hàn mà thôi, đâu có muốn ly hôn thật đâu.

Ngẫm lại bà ta đã ở Tô gia nhiều năm như vậy cũng xem như là một quý phu nhân sống cảnh sang giàu, nếu thật sự ly hôn có thể sẽ không có những thứ này nữa, chuyện ngu ngốc như vậy bà ta còn lâu mới làm.

“Ông...” Bà ta che lại khuôn mặt phát sưng của mình, quay đầu liền đi lên lầu.

“Đậu Đinh, vừa nãy bị ngã có đau không?” Tô Minh Hàn nhìn Đậu Đinh, đau lòng hỏi.

Đậu Đinh lắc đầu, “Ông ngoại, con là nam tử hán, con không sao hết.”

Tô Minh Hàn ôm Đậu Đinh hôn lên đôi má nhỏ bé của nhóc một cái, “Đậu Đinh à, con thật là một đứa trẻ rất ngoan.”

“Thật ra lúc nãy con không phải cố ý làm như vậy đâu, ai mượn bà ta nói con là con hoang chứ!” Bây giờ ngẫm lại, Đậu Đinh cũng thấy vừa rồi mình quá bốc đồng, nhóc vẫn cần giải thích một chút.

Tô Minh Hàn sao lại có thể không biết, chuyện ban nãy rõ ràng là do Cố Nguyệt Như quá mức, nói Tô Cửu Cửu thì thôi đi ngay cả một đứa trẻ như Đậu Đinh cũng không buông tha.

“Đậu Đinh, ông ngoại thật xin lỗi con.”

“Dạ? Ông ngoại sao lại đi xin lỗi con rồi ạ?” Tiểu Đậu Đinh khó hiểu ngẩng khuôn mặt nhỏ của mình lên, chớp chớp đôi con ngươi đen nhánh.

“...” Vấn đề này, Tô Minh Hàn thật đúng là không biết nên trả lời ra sao, nhưng mà dù có như thế nào, đều là do người ba như ông đã hủy hoại đi cuộc đời của chính con gái mình.
Đương nhiên, ông vẫn còn chuyện quan trọng muốn hỏi Đậu Đinh.

“Đậu Đinh, nói cho ông ngoại biết, ba của con là ai?” Vừa rồi ông nghe được rất rõ ràng, Đậu Đinh nói nhóc có ba, ba còn sống rất tốt, tuy rằng lúc đầu khi vừa biết Tô Cửu Cửu nói dối mình ông đã rất tức giận, nhưng khi bình tĩnh lại có lẽ Tô Cửu Cửu nói dối là có nguyên nhân bất đắc dĩ nào trong đó.

Với ông ấy Tô Cửu Cửu trước nay đều là người sẽ không nói dối.

Đậu Đinh khó xử, vừa rồi nhóc nghe thấy hai người họ cãi nhau lớn như vậy, còn nói ba của mình đã chết rồi, nhóc không nghe được nữa nên mới xen miệng vào.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom