• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Báo ân (2)

Vẫn là bên nhà nội tôi, có một bác tên là Dung, hơn bổ tôi 5 tuổi, bác từng làm hộ sinh trong bệnh viện huyện. Quê nội tôi dưới Khoái Châu, hồi còn trẻ nhà rất nghèo, bác và bác trai phải xoay xở đủ nghề mới trang trải được cuộc sống. Bác Dung làm hộ sinh lương không cao, đợt ấy bệnh viện thiếu nhân sự trực ca đêm ờ nhà xác, bác liền nhận làm.

Trực ca đêm lương gấp đôi ca ngày, nhưng người khác kiêng kị lắm, vì cứ ngoài một giờ sáng là trong nhà xác lại có tiếng trẻ con khóc dấm dứt vọng ra. Bác Dung sỢ thì có sỢ, nhưng vì miếng cơm manh áo, bác vẫn liều theo. Người ta cứ đồn là có vong nhi trong nhà xác, ai mà hỢp vía, nó sẽ theo về bắt cả nhà.

Bác vốn là hộ sinh nên biết nhiều chuyện trong viện mà người ngoài không biết. Nhà xác bệnh viện huyện có một kho đông lạnh riêng biệt, nói thằng ra đó là một cái tủ đá, bên trong chứa những sản phẩm của nạo hút thai, cứ mổi tháng một lần bệnh viện mới đem đi chôn lấp, vì thế có tháng nhiều tới đầy cả một tủ, thai từ ba đến năm tháng đều đế trong đó, còn thai nhò hơn thì có thế tiêu hủy ngay. Giá nạo thai ờ đây tương đối rẻ, chủ yếu là người ta muốn sinh con trai, nên cứ thai con gái thì đem bò.

Bác Dung trực đêm không dám ngủ, vì lúc nào sau lưng cũng cảm thấy lành lạnh, nhắm mắt một cái liền nghe thấy tiêng trẻ con khóc bên cạnh. Nghĩ cũng tợn, chúng nó thấy người là tìm cách trêu đùa, chọc phá, có đêm còn đập thùm thụp vào tủ đá đòi ra. Bác không nhìn thấy nhưng vẫn cảm giác được có ai đó đang theo dõi mình, trong người lúc nào cũng rờn rợn.

Tới một đêm, lúc đang trực ờ ngoài đại sảnh, bỏng thấy có người chạy vào, hốt hoàng kêu cứu, một phụ nữ sắp sinh đang lên cơn đau đẻ. Bác Dung là hộ sinh nên cũng theo ca cấp cứu vào đỡ đẻ, người được đưa tới là một phụ nữ trẻ, tâm 30 tuổi, đau đớn dữ dội, có dấu hiệu vỡ nước ối, băng huyết nguy hiếm đến tính mạng.

Người phụ nữ đẻ khó, ngất lên ngất xuống dăm lằn, đứa bé lại chưa xoay đằu, hai chân ra trước, không mau lên thì dẻ bị ngạt nước ối mà chết mất. Bác Dung phải dùng tiếu phẫu và kẹp đế lấy đứa trẻ ra, không may mẹ của nó lại chết trước khi con chào đời. Đứa bé được cứu chữa kịp thời nên sống, nhưng người nhà lại không đến nhận, phải lưu viện một tuần đế chờ liên lạc.

Trong một tuần đó, bác Dung ngày nào cũng tới chăm sóc cho đứa trẻ.

Từ lúc đỡ đẻ cho nó, bác đã cảm thấy mình nảy sinh một tình cảm giống như ruột thịt, vì thế mà bác quan tâm chăm sóc cho đứa trẻ nhưcon.

Sau đó cũng có người tới, nói là cha đứa trẻ, bệnh viện làm thủ tục giao nhận, cam kết xác minh đầy đủ rồi mới cho lấy đứa bé đi.

Đêm hôm đó trong ca trực, bác Dung không nghe thấy tiếng trẻ con khóc vọng ra từ nhà xác nữa. Mấy đêm sau cũng thế, cảm giác rờn rỢn cũng tiêu tan. vì thế bác mới đánh bạo chợp mắt một chút.

Trong lúc mơ ngủ, bác thấy ngoài cừa phòng trực có người bước vào, là nữ, trẻ tuổi, mặc một bộ quằn áo trắng toát. Người ấy nói với bác thế này: " Tôi cảm ơn chị đã cứu con tôi thoát chết do sinh khó, lại chăm sóc con tôi những ngày vừa qua. Từ giờ tôi sẽ giúp chị trông nom mấy vong nhi, không đế nó quấy phá chị nữa."

Người phụ nữ còn cúi chào bác Dung một cái rồi mới từ từ bước khỏi phòng trực, đi đến cừa nhà xác thì biến mất. Bác Dung tỉnh dậy liền hiếu mấy ngày qua mình không bị quấy nhiễu là nhờ có người phụ nữ kia giúp đỡ. Cũng từ đó về sau bác không còn nghe thấy tiếng trẻ con khóc từ trong nhà xác nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom