• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New King of Heroes - Kẻ Cứu Thế Gian (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 132: Em đã thuộc về anh

Giây lát sau trên thân thể trắng nõn của Đoan Nghi bốc lên từng luồng khói đen, thậm chí còn có tiếng lách tách vang lên, giống như hạt mưa rơi xuống ngọn lửa.

Nói đúng ra thì phải là tinh dịch chứa Thần Khí của Thiên Tú tưới lên con Thực Khí Quỷ. Rất nhanh càng lúc càng nhiều khói đen bốc ra từ trong cơ thể Đoan Nghi rồi tập trung lại một chỗ, hợp thành một gã đàn ông đói rách đang rít gào không cam lòng.

Cùng lúc đó Thiên Địa Huyền Băng bao quanh cũng sắp tan gần hết, Tú bèn lấy áo của mình đắp cho Đoan Nghi còn mệt rũ nằm ngây dại trên giường. Một tay cậu ôm lấy nàng, một tay cậu vận Thần lực nắm cổ con quỷ rồi nhảy ra khỏi Thiên Địa Huyền Băng. Ra khỏi đó xong, tiện tay Tú quăng con Thực Khí Quỷ vào Địa Ngục Nghiệp Hỏa. Trong Địa Ngục Nghiệp Hỏa vô cùng tận đám khói đen ấy bị tinh lọc hoàn toàn. Dưới hai tầng lực tác dụng của Nghiệp Hỏa và mầm mống tinh hoa sinh mệnh của Thiên Tú, ác linh rốt cuộc đã tiêu tan, đồng thời Đoan Nghi cũng mất đi tri giác làm Tú hoảng sợ.

Nhìn nàng đang nằm bẹp dí, rốt cuộc đã thoát khỏi sự quấy nhiễu của ác linh. Đầu lông mày nàng cuối cùng đã giãn ra, thoạt trông cô nàng ngủ rất ngon. Hai bầu vú quá khổ rất ngạo nghễ, vòng eo nhỏ nhắn dịu dàng, bờ mông đầy đặn mượt mà, đôi chân thon dài săn chắc, lỗ thịt âm đạo tuyệt diệu kia còn có tinh dịch và máu chảy rỉ ra ngoài. Xem ra tiêu diệt một con ác linh cũng khá mệt mỏi.

Đối mặt với giai nhân tuyệt sắc đến mức khiến người ta say mê khiến côn thịt Thiên Tú lại rục rịch ngóc đầu dậy. Nhưng đúng vào lúc này Đoan Nghi lại từ từ tỉnh dậy, Thiên Tú thoáng cái trở nên luống cuống. Đôi mắt nàng ngây dại mở to nhìn Thiên Tú tự hỏi liệu cậu có chịu trách nhiệm với nàng không. Vừa mới bị "súng chọc thủng" khiến nàng đi lại không hoạt bát cho lắm, nhưng nàng ta vẫn nghiêng nghiêng ngả ngả khi đứng dậy. Thiên Tú vội đến dìu nàng.

Thiên Tú ngó Đoan Nghi, lòng vô cùng lo lắng. Cuối cùng nàng mở miệng, nói một câu run run: "Hai ta đã như thế này rồi, liệu anh có thể..."

Trúng bài tủ, Thiên Tú nghiêm mặt nhìn nàng nói: "Anh hứa, suốt cuộc đời này anh chỉ có mình em không ngoài ai khác."

Nghe Tú nói thế, vẻ mặt Đoan Nghi đầy hạnh phúc, nước mắt lăn dài trên má hồng, dưới hạ thể kẹp chân, còn hơi đau đau: "Anh hứa rồi đó nhé. Em đã hiến dâng lần đầu tiên quý giá của mình cho anh rồi."

"Tiểu thư xinh đẹp hoàn toàn có thể yên tâm, ngài ấy tuyệt đối là người chung tình." Không biết từ khi nào Thôi Phán Quan và Hắc Bạch Vô Thường đã lặng lẽ xuất hiện. Đoan Nghi nhất thời giật nảy mình, thoáng cái lủi ra đằng sau Thiên Tú, hai tay nàng khép chặt cái áo Thiên Tú đang khoác trên người mình nhưng chẳng đủ che hạ thể phía dưới còn lộ ra nhúm lông mu, nàng vô cùng sợ hãi hỏi: "Ban nãy liệu có phải bị họ trông thấy hay không?"

"Yên tâm đi, chúng tôi sẽ không nhìn lén đâu. Nếu chúng tôi muốn nhìn thì hà tất phải nhìn hai người chứ. Trình độ không cao, kỹ xảo thiếu thốn, chúng tôi muốn xem bình thường đều xem trong này." Thôi Phán Quan mỉm cười nói. Bỗng nhiên y hất tay lên, không gian trước mặt truyền tới một trận dao động như gợn sóng, một hình ảnh khiến người ta khiếp sợ bỗng xuất hiện.

Thôi Phán Quan vung tay lên, trước mặt họ xuất hiện một hình ảnh khiến người ta khiếp sợ. Đó là một không gian mênh mông vô hạn, nơi nơi đều là vật dơ bẩn nhìn mà ghê người. Mà ở ngay trên máu tươi và vật dơ bẩn có vô số nam nữ đang chịch với đủ mọi tư thế.

Họ mặt không chút biểu cảm, ánh mắt đờ đẫn không có bất kỳ cảm tình nào, chịch hệt như chiếc máy vĩnh viễn không ngừng nghỉ. Mỗi một đôi đều là một tư thế riêng, những tư thế này có cái đã biết có cái không biết, thoáng nhìn giống như phim dạy đạo làm vợ chồng.

Rất nhanh Thiên Tú và Đoan Nghi nhìn thấy có đàn ông phóng ra, có phụ nữ không nhịn nổi kích thích phun ra mãnh liệt. Có đàn ông vì bị vắt khô mà cả người khô quắt co giật không thôi, có phụ nữ vì quá độ mà dẫn tới xuất huyết. Sự việc vốn rất tuyệt diệu ở nơi đây lại trở thành hình phạt nghiêm khắc, biến thành đau khổ.

Thôi Phán Quan nói: "Sao nào? Với chuyện về phương diện này chúng tôi sớm đã không có hứng thú rồi, cho nên tuyệt đối sẽ không nhìn lén hai người đâu."

"Đây là cái gì?" Đoan Nghi tò mò hỏi. Hiện tại nàng đã chai sạn rồi, mọi chuyện xảy ra hôm nay đã hoàn toàn thay đổi quan điểm trước đây của nàng.

Thôi Phán Quan giới thiệu: "Đây là một trong số mười sáu địa ngục nhỏ trong Hàn Băng Đại Địa Ngục, chuyên phụ trách trừng phạt những đôi nam nữ thông dâm và quả phụ tái giá khi còn sống. Vì để theo kịp thời đại, gần đây chúng tôi còn tăng thêm ly hôn tái giá. Hai người đều là lần đầu tiên nhưng không thể sống với nhau cả đời, những điều này ở Địa Phủ là bất trung do đó phải tiếp nhận hình phạt kia. Nếu họ đã thích chịch thì ở đây họ không cần làm gì cả, có thể chịch đến kiệt sức hoặc mệt mỏi mà chết, sau đó họ sẽ sống lại lần nữa rồi cứ tiếp tục chịch không ngừng nghỉ, thời hạn hình phạt là một vạn năm. À đổi thành cách tính của Dương gian thì hẳn là năm tỷ năm."

Đoan Nghi thoáng cái liền trợn tròn mắt, sợ tới mức run rẩy cả người, dúi đầu vào lưng Thiên Tú không dám nhìn tiếp. Tú đương nhiên biết vì sao Thôi Phán Quan nói những điều này với Đoan Nghi. Đội ba người đáng khinh xem như hết lòng giúp đỡ với cậu, có điều cậu lại biết rõ đạo lý cố quá thì quá cố, đã chiếm đoạt trinh tiết người ta thì càng không nên ép buộc người ta nữa. Đương nhiên Tú nhất định sẽ có trách nhiệm với Đoan Nghi, cô bé có dung nhan tuyệt sắc cỡ này ai mà chẳng thích, Tú đương nhiên sẽ không ngoại lệ. Cho nên cậu quyết định về đến Dương gian sẽ nhất định nghiêm túc theo đuổi Đoan Nghi, thêm nàng vào dàn hậu cung của mình. Có lần đầu tiên làm cơ sở, điều này chính là ưu thế tuyệt đối của Thiên Tú.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom