• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực Bản Chuẩn App (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 6-10

Động tĩnh bên này khiến người ta giật mình, rất nhiều người quay sang nhìn, bảo vệ tiệc rượu chạy tới, nhìn Diệp Du Nhiên ăn mặc bình thường tất cả mọi người đều coi cô là phục vụ, nơi này là tiệc rượu cao cấp, bảo vệ tác phòng cũng không tầm thường, mặc kệ đúng sai, lập tức tiến tới lôi Diệp Du Nhiên ra
Advertisement
khỏi đại sảnh.
Mắt Hầu Đình Đình dính tương ớt, lập tức được đưa đến bệnh viện. Trên lễ phục dạ hội đắt đỏ của Hạ Phi Phi đều là nước canh, trên mặt còn in một dấu tay
rõ ràng, Mộ Tấn Dương nghe tin cũng chạy tới, thấy Hạ Phi Phi nhếch nhác có chút kinh ngạc: "Xảy ra chuyện gì đây?” Hạ Phi Phi thật ra rất sợ Mộ Tấn Dương biết chuyện Diệp Du Nhiên xuất hiện, nhưng bây giờ muốn giấu diếm cũng không giấu được, cô ta bày ra bộ mặt thảm thương chạy về phía Mộ Tấn Dương khóc lóc kể lể: "Tấn Dương, em nhìn thấy Diệp tiểu thư, chị ấy ở chỗ này làm phục vụ, không biết vì sao, thấy em và Đình Đình liền có ý đổ nước trái cây lên người bọn em, Đình Đình không nhịn được nói chị ấy vài câu, chị ấy đột nhiên phát điên đem thức ăn đổ lên người
Advertisement
Đình Đình, còn đánh em..." Mộ Tấn Dương sửng sốt, mắt nhìn qua bốn phía, không thấy Diệp Du Nhiên, Hạ Phi Phi cố nặn ra hai giọt nước mắt: "Em chỉ là bị vấy bẩn một chút, chịu một
cái tát của chị ấy, nhưng mắt Đình Đình bị tương ớt chảy vào, chị ý vốn định xông tới chỗ em, Đình Đình liên thay em chịu trận!” Mộ Tấn Dương nhìn bộ dạng đáng thương của cô ta, sắc mặt bình tĩnh, đưa tay vỗ về Hạ Phi Phi đang lau nước mắt, giọng nói lạnh lùng: "Cô ta đâu?”
“BỊ bảo vệ dẫn ra ngoài!”
“Chúng ta đi xem thử!”
Nói xong Mộ Tấn Dương đỡ Hạ Phi Phi đang trong bộ dạng nhếch nhác ra khỏi đại sảnh, Diệp Du Nhiên bị bảo vệ đưa đến phòng bên cạnh đại sảnh, mấy
nhân viên bảo vệ vừa khiển trách cô, vừa gọi điện báo cảnh sát.
Diệp Du Nhiên cúi đầu ngồi trên sô pha, cả người ướt sũng toàn là rượu, bị đưa đến nơi này cô cũng tỉnh táo và bình tĩnh lại.
Cô vừa rồi nên kìm nén cơn giận, nhất thời không khống chế được chính mình, bây giờ thì tốt rồi gây ra chuyện ầmĩ như này, lát nữa Tần Tử Phi nhất định sẽ không tha cho cô, tính tình ông nội kia cực kỳ không tốt mà còn hay nổi nóng như điên, đặc biệt là đối với cô.
Cô là trợ lý của Đường Dục Thành đẩy cho Tần Tử Phi. Bởi vì là miễn cưỡng nên Tần Tử Phi vẫn luôn không vừa mắt với cô, luôn làm khó cô, bây giờ cô làm chuyện ầm ĩ lên như này, chắc chắn anh ta sẽ sa thải CÔ.
Trong lòng cô đang thấp thỏm, thì cửa bị đẩy ra, một luồng khí lạnh lẽo ập tới, Diệp Du Nhiên ngẩng đầu lên, chạm vào một đôi mắt thâm sâu. Từ ba năm trước Mộ Tấn Dương tuyệt tình nhờ luật sư đến đưa đơn ly hôn buộc cô ký tên, Diệp Du Nhiên đã rời khỏi nơi đau lòng này. Ba năm qua cô chưa từng nghĩ tới sẽ gặp mặt Mộ Tấn Dương, đời này cô đã tính nếu gặp anh ta thì sẽ đi vòng qua đường khác, thế nhưng thật không ngờ ngay ngày đầu tiên trở về Nam Thành lại gặp nhau như vậy.
Bộ dạng cô thì nhếch nhác, anh lại với bộ dạng của kẻ làm chủ, khí chất cao ngạo liếc xéo cô, một tay còn đỡ eo Hạ Phi Phi, đây là tới để hỏi tội sao?
Kiềm chế cơn cuộn trào trong lòng, Diệp Du Nhiên hờ hững thu lại ánh mắt.
Gặp lại là người lạ, đã là người xa lạ có gì đáng để cô đau lòng buồn bã?
Thấy Diệp Du Nhiên lạnh lùng thu lại ánh mắt, con mắt Mộ Tấn Dương co lại, dìu Hạ Phi Phi bước vào phòng, giọng nói lạnh đến mức làm cho người ta run rẩy: "Mau xin lỗi!”



Advertisement
Diệp Du Nhiên mím môi không nói một tiếng, muốn cô xin lỗi kẻ thứ ba? Trong tình cảnh mình không sai? Anh mơ đi? Thấy cô không nói lời nào, sắc mặt Mộ Tấn Dương càng thêm tối tăm: "Diệp Du Nhiên, tôi bảo cô xin lỗi cô không nghe thấy sao?”

"Xin lỗi? Dựa vào cái gì? Mộ tổng cho rằng mình là pháp luật sao?” Diệp Du Nhiên cười khinh bỉ. "Tôi có phải pháp luật hay không không quan trọng, quan trọng là cô cố ý làm người khác bị thương, Hầu Đình Đình đã đưa đến bệnh viện, cô biết hậu quả rồi đấy!"

Hàm ý uy hiếp của anh vô cùng rõ ràng, Diệp Du Nhiên biết anh ta không phải vì Hầu Đình Đình, mà là vì Hạ Phi Phi trút giận, cô sao có thể xin lỗi, nở nụ cười nhạt: "Mộ tổng anh uy quyền lẫy lừng, muốn làm thế nào thì làm thế ấy, tôi đang đợi đây, còn về phần xin lỗi, đợi kiếp sau đi!”

Advertisement
Nhìn khuôn mặt thản nhiên của cô, giọng điệu lạnh như băng, trong lòng Mộ Tấn Dương như bị thứ gì đè nén, khó chịu vô cùng.

"Diệp Du Nhiên, cô đã ngoan cố không chịu thì đừng trách tôi!" Mộ Tấn Dương lạnh lùng nhìn Diệp Du Nhiên một cái, quay đầu căn dặn bảo vệ, "Báo cảnh sát chưa?”

“Báo rồi!” Nhân viên bảo vệ kính cẩn trả lời.

"Vậy hãy để cảnh sát xử lý công bằng! Hy vọng cô đến đồn cảnh sát vẫn có thể cứng mồm như vậy!”

Nhìn gương mặt thờ ơ của anh, nghe lời tàn nhẫn anh nói, Diệp Du Nhiên cụp mắt xuống, che giấu nỗi buồn bên trong. Mộ Tấn Dương, trái tim anh làm bằng gì? Năm năm tình cảm, ba năm hôn nhân, cô tự hỏi mình không làm gì hổ thẹn với anh, vì sao anh lại độc ác với cô như vậy?

Ba năm trước để cho cô trắng tay ra khỏi nhà, ba năm sau lần đầu tiên gặp lại thế nhưng không hỏi đúng sai muốn đưa cô vào đồn cảnh sát.

Đàn ông là động vật tuyệt tình nhất trên đời, Mộ Tấn Dương càng là kẻ thủ lĩnh trong đó.

Cô mù rồi sao, lúc trước sao lại yêu một người đàn ông máu lạnh vô tình, lương tâm bị chó tha như vậy? Diệp Du Nhiên kiên quyết không chịu xin lỗi, cuối cùng bị cảnh sát đưa về đồn.

Cảnh sát tiến hành tra hỏi cô, đang hỏi điện thoại của cô vang lên, là Tần Tử Phi gọi tới, Diệp Du Nhiên bắt máy, giọng Tần Tử Phi tức giận truyền đến: "Diệp Du Nhiên, cô chết ở đâu rồi? Không phải tôi bảo cô đợi trong phòng chờ sao?”

“Xin lỗi Tần tổng!” Diệp Du Nhiên liên tục xin lỗi: "Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện tại tôi đang ở đồn cảnh sát.”

"Cái gì? Đồn cảnh sát? Sao cô lại chạy đến đồn cảnh sát?”

"Cái này... Cái này.." Diệp Du Nhiên không biết nên nói thế nào, cô cũng không thể nói cho Tần Tử Phi biết, cô gặp bồ nhí phá hoại hôn nhân của cô, trong lúc nhất thời tức giận xảy ra xung đột bị chồng cũ đưa vào đồn cảnh sát? Thấy cô ấp úng ấp úng, Tần Tử Phi mất kiên nhẫn: "Cô thích ở lại đồn cảnh sát thì ở lại đi, trợ lý như cô tôi không cần nữa, tôi sẽ gọi điện nói ngay cho Đường Dục Thành!”

Đầu dây bên kia truyền
1652357771804.png

Diệp Du Nhiên nhếch miệng một cái: "Cảm ơn chủ, công việc của cháu cũng không còn, cũng không có chỗ để đi, bị các chú nhốt ở đây có cơm ăn có chỗ

Advertisement
, vậy cũng tốt đỡ phải lo nghĩ nơi ăn chốn ở một thời gian. Không cần thiết phải xin lỗi!” Thấy cô kiên quyết không chịu xin lỗi cảnh sát thở dài rời đi, đã tới thì ở lại, Diệp Du Nhiên biết Mộ Tấn Dương sẽ không bỏ qua cho cô, nếu như vậy cô sẽ chờ xem anh ta có thể giở trò. Cô không tin tay Mộ Tấn Dương thật sự dài như vậy, có thể một tay che trời. Trong lòng đang nghĩ thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nặng nề, rất nhanh cửa liền bị đẩy ra, Tần Tử Phi vẻ mặt giận dữ xuất hiện. "Diệp Du Nhiên, gan to thật!".

“Tần tổng!” Diệp Du Nhiên thấp giọng gọi một tiếng.

Advertisement
“Chưa từng thấy trợ lý nào như cô, không giúp được gì, chỉ biết gây thị phi!” Tần Tử Phi hung hăng mắng, ánh mắt để ý thấy bộ dạng nhếch nhác của Diệp Du Nhiên, lập tức im lặng.

"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao cô lại biến thành bộ dạng này?”

"Không có gì, chỉ là bị người ta tưới rượu lên cả người"

"Ai làm?" Hai chữ này Tần Tử Phi phát ra từ kẽ răng. “Người lạ!” "Mẹ nó cô thật đúng là biết giữ thể diện cho tôi? Bị người ta bắt nạt thành như vậy?" Tần Tử Phi tiện tay cầm di động gọi: "Gọi cho tôi hai người, trợ lý của ông đây bị người ta bắt nạt, đi xử lý người đã bắt nạt cô ấy cho ông. 1) "Tần tổng! Người đó đang ở trong bệnh viện, không cần phải xử lý! Bây giờ cô ta muốn xử lý tôi đây!" “Làm tốt lắm!” Gương mặt Tần Tử Phi lập tức bừng sáng: "Không sao, có tôi ở đây không ai dám xử lý cô, đứng lên đi theo tôi!” "Đi?"

“Chẳng lẽ cô muốn ở lại đây?” Tần Tử Phi nói xong xoay người đi ra ngoài, Diệp Du Nhiên do dự một chút cũng đứng lên đi theo. Không ai ngăn cô, cô đi theo phía sau Tần Tử Phi thuận lợi ra khỏi đồn cảnh sát, đi đến bãi đỗ xe Tần Tử Phi đột nhiên xoay người, nhìn cô bật cười ha ha.

Anh cười đến khó hiểu, Diệp Du Nhiên đứng ở một bên nhìn anh, Tần Tử Phi cười ha hả một lúc lâu mới ngừng. "Diệp Du Nhiên, cô cũng được đấy? Người thì xấu xí, làm việc cũng làm không tốt, lại còn hung dữ, phụ nữ như cô tên đàn ông nào dám lấy?” Miệng Tần Tử Phi luôn độc địa như vậy, Diệp Du Nhiên cụp mắt xuống không phản bác gì.

Tần Tử Phi cũng mặc kệ cô có tức giận hay không: "Đều là do cô, lãng phí thời gian của ông đây, vốn muốn cùng Lộ Lộ ân ái mặn nồng, bây giờ thì hay rồi.

Cô tự bắt taxi về đi, tiền thưởng tháng này trừ một nửa!” Buông những lời này xong, anh lên xe rời đi, Diệp Du Nhiên đứng tại chỗ một hồi, bước những bước nặng nề đi về phía bến xe buýt gần đó. Cô rời đi chưa đầy năm phút, chiếc Aston Martin xa hoa dừng ở bãi đậu xe của đồn cảnh sát, Mộ Tấn Dương ngồi ở hàng ghế sau, trợ lý Lưu Kiện mở cửa xe: "Mộ tổng, anh muốn vào xem thử không?”

“Không cần, cậu đi đi, nói với cô ta, lần sau không có ngoại lệ, tha cho cô ta trước lần này!” Lưu Kiện gật đầu, cất bước vào đồn cảnh sát, Mộ Tấn Dương nhìn theo cái bóng của Lưu Kiện, nghĩ đến bộ dạng nhếch nhác vừa rồi của Diệp Du Nhiên,

trong lòng vô cùng bực bội.
Diệp Du Nhiên, cô không phải rất ngang ngược sao? Cô không phải coi tiền như giấy, rời đi không cần 1 xu sao? Vậy thì phải sống cho tốt một chút chứ? Đầu bù tóc rối làm phục vụ như vậy là có ý gì?

Anh lấy hộp thuốc ra cầm một điếu châm lửa, vừa hít một hơi, Lưu Kiện đi ra: "Mộ tổng, phu nhân đã được người khác đón đi rồi!” "Đón đi? Ai? Đường Dục Thành?" Mộ Tấn Dương hỏi ba câu liên tiếp, Lưu Kiện lắc đầu: "Không phải, là Tần Tử Phi!”

"Tần Tử Phi à? Hờ hờ!" Mộ Tấn Dương cười lạnh một tiếng, Tần Tử Phi và Đường Dục Thành là bạn thân, đón đi nhanh như vậy, có thể thấy địa vị của cô ta trong lòng Đường Dục Thành. Anh bóp nát tàn thuốc trong tay: "Đi thôi!”

Diệp Du Nhiên đứng cạnh bến xe buýt đợi nửa tiếng mới lên xe, về đến nhà cậu cố Diệp Văn Huy đang ở phòng khách xem TV, thấy cô cả người bết bát đi

vào, kinh ngạc: "Du Nhiên, cháu làm sao vậy?”

“Cháu gặp phải lũ hèn!” Diệp Du Nhiên tất nhiên sẽ không giấu giếm gì cậu mình.

"Du Nhiên, cháu không nên trở về! Cứ ở bên cạnh Dục Thành thì tốt biết bao..."

"Cậu, cháu không thể ở lại bên cạnh Dục Thành, thân phận như cháu bây giờ không thể liên lụy đến anh ấy, hơn nữa sức khoẻ cậu không tốt, cháu không yên tâm về cậu."

“Ôi, đều là cậu không tốt, lớn tuổi rồi, còn gây phiền toái cho cháu! Diệp Văn Huy thở dài. "Không sao, cháu cũng sẽ không ở Nam Thành lâu, Thịnh Thế mở rộng công ty mới ở Hải Thị, sau này nói không chừng cháu sẽ bị điều về bên đó làm việc,

đến lúc đó cậu cháu mình rời khỏi Nam Thành không gặp lũ hèn này là được." Hạ gia, Hạ Phi Phi vội vàng xuống xe đi vào phòng khách: "Mẹ, con về rồi!” Lưu Thục Phần ngồi trong phòng khách ngẩng đầu, nhìn thấy tóc Hạ Phi Phi rối tung, trên quần áo toàn là vết bẩn giật mình: "Làm sao vậy?”

"Mẹ con mình lên tầng nói."

Hạ Phi Phi liếc qua bà giúp việc trong phòng khách, kéo tay Lưu Thục Phần đi thẳng lên tầng, sau khi đóng cửa lại, cô ta lập tức mở miệng: "Mẹ, Diệp Du Nhiên đã quay lại, phải làm sao bây giờ?”

"Con đang nói gì vậy? Diệp Du Nhiên quay lại? Điều này là thật sao?” Lưu Thục Phần giật mình.

"Là thật ạ, tiệc rượu tối nay đã đụng mặt, cô ta sống không hề tốt, lại còn làm phục vụ ở tiệc rượu.." Hạ Phi Phi đem chuyện xảy ra tối hôm nay kể hết cho Lưu Thục Phần.

"Con thật đúng là, lúc này đi chọc vào nó làm gì?"

Lưu Thục Phần oán trách. "Con không chọc vào cô ta không được? Mẹ, mẹ ngẫm lại xem, con tiện nhân đó mất tích ba năm không thấy vì sao lại xuất hiện vào lúc này?"

Hạ Phi Phi vẻ mặt phẫn nộ: "Nhất định là cô ta biết con và Tấn Dương sắp đính hôn nên cố ý xuất hiện.” "Là vậy sao?" Lưu Thục Phần hỏi ngược lại. "Nhất định là như vậy, con cướp Tấn Dương, cô ta không cam lòng, con lo rằng cô ta sẽ đi tìm Tấn Dương, chi bằng mình xuống tay trước."

"Đây cũng là một cách hay, chỉ là bố con bên này... Ông ấy vẫn nhớ nhung con tiện nhân đó, nếu biết cô ta trở lại nhất định sẽ đi tìm, đây đúng là chuyện phiền toái!”

"Cho nên mẹ phải nhanh chóng nghĩ cách đi."

"Để mẹ nghĩ thử! Tuyệt đối không thể để quan hệ của cô ta và bố con bị công khai, nếu bị công khai sẽ rất gay go!” Lưu Thục Phần mặt đầy oán độc.
Đêm đã khuya, Diệp Du Nhiên nằm trên giường mơ màng cô ấy đang mơ!

Lại trở lại ngày đó ba năm trước, Hạ Phi Phi ưỡn cái bụng to đắc ý cười nhạo cô.

"Chị, em có thai rồi, là của anh rể!”

Cô chẳng qua chỉ tát cô ta một cái, kết quả Hạ Phi Phi lại sảy thai. Mặt đất đầy máu, cô vừa sợ vừa tức.

“chát” Tiếng tát lanh lảnh, kèm theo tiếng mắng chửi ác độc của mẹ chồng Lâm Ngọc Trân: "Con tiện nhân, mình để không được cũng không cho người khác để sao?”

"Đây là thỏa thuận ly hôn, phiền cô xem rồi ký tên!" Giọng nói thản nhiên của luật sư. "Mộ tổng không có thời gian, đừng để lỡ thời gian, mau ký đi, điều này đối với mọi người đều tốt!"

Đây chính là người đàn ông cô hết lòng yêu thương suốt năm trời, đây chính là người mà cô chuẩn bị gửi gắm cả đời mình! Cơn đau lòng quặn thắt như xé tan trái tim Diệp Du Nhiên, mồ hôi vã ra ướt đẫm cơ thể, Diệp Du Nhiên giật mình mở mắt ra Ba năm rồi, những cơn ác mộng này vẫn bủa vây lấy cô, Diệp Du Nhiên xoa đầu ngồi dậy, cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường nhìn lướt qua, bốn giờ sáng.

Bị cơn ác mộng đánh thức cô cũng không ngủ được nữa, người ướt sũng, cô xuống giường đi tắm rửa, thay quần áo vào phòng bếp làm bữa sáng.

Tần Tử Phi thoạt nhìn thì như công tử đào hoa, nhưng làm việc lại cẩn thận, mới đến Nam thành, còn rất nhiều việc phải làm, anh làm gì cũng quyết đoán, không thích lề mề, thân là trợ lý tổng giám đốc, cô không dám lười biếng dù chỉ một chút. Vội vã ăn sáng, Diệp Du Nhiên xách túi vội vàng xuống lầu.

Nơi cô ở là một con hẻm cũ, tuổi đời đã lâu, đèn đường cũng đã hỏng mấy cái rồi, Diệp Du Nhiên dựa vào trí nhớ mà đi ra đầu hẻm tới đầu ngõ, liếc mắt nhìn thấy một chiếc xe buýt số 28 chạy tới, cô nhanh chân chạy về phía xe buýt, mà bỏ qua chiếc xe đen sang trọng đỗ ở lề ngõ.

Nhìn cô vội vàng nhảy lên xe buýt, cửa sổ xe đen kéo xuống, Mộ Tấn Dương tay cầm điếu thuốc, ánh mắt thâm trầm nhìn Diệp Du Nhiên khuất dần.

- Người biến mất ba năm không chút tin tức đột nhiên xuất hiện, anh không rõ là vui mừng hay thứ gì khác.

Diệp Du Nhiên, cô xuất hiện là tốt rồi Diệp Du Nhiên vội vàng đi tới công ty, hôm nay đến khá sớm, chưa thấy ai cả, cô vào phòng làm việc sửa soạn lại một chút, pha cho Tần Tử Phi một tách

trà, rồi mới ngồi vào vị trí của mình mở máy tính. Rà soát lại lịch trình hôm nay của Tần Tử Phi một chút, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Tần Tử Phi và trợ lý Trương Phong đến.

Thấy Diệp Du Nhiên đến sớm vậy Tần Tử Phi có chút kinh ngạc, trên mặt anh mang theo một nụ cười quỷ quyệt: "Tôi nói này Diệp Du Nhiên, cô đến sớm như vậy là để chờ tôi phát tiền thưởng cho cô à? Đừng mơ, đối với tôi thà mang tiền cho người đẹp chứ không đưa cho người xấu xí như cô, lãng phí tài nguyên!

Lúc Diệp Du Nhiên tới đã biết Tần Tử Phi háo sắc. Tuy rằng cô là do Đường Dục Thành giới thiệu đến, nhưng vẫn sợ bị tên dân chơi này quấy rầy, để đề

phòng, trước mặt Tần Tử Phi, cô vẫn luôn rất cẩn trọng, ăn mặc kiểu già nua cũng không trang điểm, biết Tần Tử Phi ghét phụ nữ đeo kính, cô còn đeo thêm một cặp kính gọng đen kiểu cũ.

Vì lý do này, Diệp Du Nhiên đến bên cạnh Tần Tử Phi ba tháng, Tần Tử Phi vẫn không thèm nhìn cô tử tể một lần, nói chuyện thô lỗ với cô chưa từng có sự tôn trọng.

Những lời xỉ nhục cô xấu xí lại kém
1652357787466.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom