• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Nam thần bùng cháy lên đi Full dịch (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • 1-876.html

Truyện được đăng tại Vietwriter.com


[Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc Linh - ⊹⊱Chương 876: Hoàng Ngự Giang Sơn (18)⊰⊹




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên





➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥





Thất hoàng nữ gọi tâm phúc của mình đến.





"Đi mời Tuệ Chân đạo cô đến đây."





Trước đó ở bãi săn vốn đã muốn mời đạo cô đến xem một cái, xem người này có phải bị quỷ bám vào người thật không.





Nhưng phía sau phát sinh chuyện kia, dẫn đến trì hoãn chuyện này.





Bây giờ đụng phải, Tuệ Chân đạo cô lại đúng lúc ở đây, hôm nay ả ngược lại muốn xem xem.





Ninh Diêu đứng gần Thất hoàng nữ nhất, mặc dù không nghe thấy ả ta nói gì với tâm phúc.





Nhưng Ninh Diêu đại khái có thể đoán được.





Kế tiếp liền chờ xem.





Ninh Diêu nhìn về phía Sơ Tranh.





Nữ tử ngồi ngay ngắn ở bên đó, ánh mắt buông xuống, căn bản không nhìn người ở đây.





Có người tiến lên nói chuyện với cô, cô cũng chỉ không mặn không nhạt đáp một tiếng.





Nam tử mang theo nón lụa ngồi bên cạnh cô, bộ dáng có vẻ như đứng ngồi không yên.





Đây chính là vị đại công tử của Yến gia kia.





Ả nghe nói, Thất hoàng nữ. . . Trước đây rất lâu cũng đã từng đánh chủ ý lên vị công tử này, nhưng đáng tiếc vẫn không có cơ hội.





Ninh Diêu bất động thanh sắc quan sát Thất hoàng nữ.





Quả nhiên ánh mắt Thất hoàng nữ trực tiếp rơi trên người nam tử đối diện, giống như có thể xuyên qua nón lụa, trông thấy hình dạng của hắn.





-





Đạo cô rất nhanh được mời tới, Thất hoàng nữ đứng dậy, chủ động nghênh đón.





"Tuệ Chân đạo cô."





"Thất hoàng nữ."





Đạo cô nhìn hơi lớn tuổi, rất có vài phần khí chất tiên phong đạo cốt.





"Thất hoàng muội, muội mời đạo cô tới làm gì?" Ninh Diêu giống như không hiểu hỏi.





"Không có gì." Thất hoàng nữ nói: "Không phải Tuệ Chân đạo cô vừa lúc ở trong hoàng thành sao, ta nghe nói Tuệ Chân đạo cô đạo pháp cao thâm, nên cố ý mời đến. Các ngươi lui xuống trước đi."





Những nam tử trang phục rêu rao kia, hành lễ lui ra.





Nam tử lưu lại ở đây cũng chỉ còn lại ba người, trừ Yến Ca, hai người khác đều là công tử thế gia.





Tuệ Chân đạo cô rất khiêm tốn: "Thất điện hạ nói quá lời, đạo pháp cao thâm chưa nói tới, chỉ là có hiểu một chút."





"Ha ha ha, Tuệ Chân đạo cô khiêm tốn rồi." Thất hoàng nữ mời Tuệ Chân đạo cô ngồi xuống.





Thất hoàng nữ liếc về phía Sơ Tranh một cái.





Sơ Tranh sắc mặt bình tĩnh nhìn.





Nhưng ánh mắt kia, có chút lạnh, làm Thất hoàng nữ không thể phân rõ, là cô đang nhìn đạo cô, hay là nhìn hư không.





Thất hoàng nữ thu tầm mắt lại.





Nói với người ở đây: "Tuệ Chân đạo cô rất lợi hại, mọi người có muốn hỏi điều gì, thì đều có thể hỏi Tuệ Chân đạo cô."





Có người tò mò: "Đạo cô biết tất cả mọi chuyện sao?"





Thất hoàng nữ ở bên cạnh giật dây: "Ngươi hỏi một chút chẳng phải sẽ biết sao."





"Ta thử xem."





Vị công tử trước đó đi theo Ngũ hoàng nữ, chắp tay hành lễ với Tuệ Chân đạo cô.





Dường như hắn có chút xấu hổ, nhưng vẫn mở miệng: "Xin hỏi đạo cô, khi nào ta mới có thể gặp được người trong lòng."





Đạo cô xin Thất hoàng nữ mang giấy bút tới, để nam tử kia viết một chữ lên giấy.





"Người trong lòng công tử ở ngay bên cạnh." Đạo cô chậm rãi nói.





Nam tử nhìn thoáng qua phía Sơ Tranh bên kia.





Yến Ca khẽ nhíu mày.





"Hắn không nhìn ta." Sơ Tranh lên tiếng: "Ngươi khẩn trương cái gì."





Yến Ca nghe thấy thanh âm, bỗng nhiên buông cánh tay đang nắm lấy tay Sơ Tranh ra, giấu về trong tay áo mình.





Người ngồi bên cạnh Sơ Tranh chính là Ngũ hoàng nữ.





Vị công tử kia đến cùng Ngũ hoàng nữ, người hắn nhìn có thể là Ngũ hoàng nữ.





"Điện hạ, ta không khẩn trương."





Sơ Tranh hơi nghiêng nghiêng người về phía hắn: "Ngươi không muốn ta có thị quân khác?"





Yến Ca: ". . ."





Yến Ca cúi đầu, lụa mỏng ngăn lại, thanh âm của hắn có vẻ hơi rầu rĩ.





"Về sau bên cạnh điện hạ sẽ có nhiều người hơn, ta không dám yêu cầu xa vời gì khác, chỉ hi vọng điện hạ đừng đuổi ta đi, cho ta một chỗ an thân."





"Lời thật lòng?"





"Yến Ca không dám lừa gạt điện hạ."





Ta thấy ngươi rất dám!





Từ khi hắn xuất hiện, chưa từng có một khắc nào chân thành!





Tiểu lừa gạt!





Sơ Tranh cách vải vóc, giữ chặt tay hắn: "Ngươi có thể có thật nhiều yêu cầu xa vời với ta, đây là quyền lợi của ngươi."





Đáy lòng Yến Ca run rẩy theo câu nói kia.





Trong máu giống như có dòng nước ấm, chảy xuôi qua, nóng bỏng cực kỳ.





Không!





Cái này không đúng!





Yến Ca nhéo mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại.





Yến Ca đúng bổn phận mà nói: "Không dám."





Sơ Tranh không nói tiếp, chỉ kéo tay hắn tới, tiến vào trong tay áo, nhẹ nhàng chế trụ.





Yến Ca: ". . ."





Một bên khác, bên cạnh Tuệ Chân đạo cô đã có không ít người vây quanh.





"Oa! Thật sự rất đúng!"





"Đạo cô thật lợi hại."





"Đạo cô ngươi cũng xem cho ta với."





Người ở đây đều hỏi một số vấn đề nhỏ, Tuệ Chân đạo cô cơ hồ đều có thể nói đúng tới tám chín phần.





"Hoàng tỷ, không bằng ngươi cũng hỏi một chút?" Thất hoàng nữ đột nhiên đem lực chú ý chuyển dời đến trên người Sơ Tranh.





"Ta không có thắc mắc gì." Sơ Tranh giọng điệu bình thản.





Thất hoàng nữ đã thu lại tư thái 'ta nhìn ngươi không vừa mắt' trước đó: "Là người thì đều sẽ có thắc mắc, hoàng tỷ không có sao? Hôm nay Tuệ Chân đạo cô chỉ hàn huyên với chúng ta, cũng không làm những chuyện khác, hoàng tỷ cứ tùy tiện hỏi một chút đi?"





Tuệ Chân đạo cô còn rất phối hợp gật đầu với Sơ Tranh.





Tất cả mọi người nhìn Sơ Tranh.





Vạn chúng chú mục.





Không hỏi dường như có chút không lễ phép.





Sơ Tranh hơi nghiêng người, lễ phép nhìn đạo cô: "Ta buổi tối hôm nay lúc nào đi ngủ."





Tuệ Chân đạo cô: ". . ."





Đám người: ". . ."





Vấn đề này là thật lòng sao?





Ai biết buổi tối lúc nào ngươi đi ngủ chứ!





Cho dù nói đúng, buổi tối ngươi lại đổi thời gian đi ngủ, vậy không phải cũng đoán sai sao? !





"Đại hoàng tỷ, ngươi như vậy không phải đang cố ý làm khó xử người ta sao? Có thú vị không?"





"Ngươi bảo ta hỏi." Sơ Tranh lý lẽ hùng hồn.





Lại không có quy định không thể hỏi như vậy.





Ngươi hung cái gì mà hung!





"Ngươi. . ."





"Thất hoàng muội, hoàng tỷ không muốn hỏi, muội cũng đừng ép nàng." Ninh Diêu ngăn Thất hoàng nữ lại: "Hôm nay mọi người đến đây thôi."





"Tam hoàng tỷ, tỷ cứ luôn nói chuyện giúp nàng, tỷ nhìn nàng bây giờ xem, nàng vẫn để ý đến tỷ sao?" Mặt nóng dán mông lạnh của người ta.





"Nàng là hoàng tỷ của chúng ta, muội nói kiểu gì vậy!"





Thất hoàng nữ hừ lạnh: "Chết một lần, tính cách còn thay đổi, ta thấy nàng tám phần là trúng tà, vừa lúc Tuệ Chân đạo cô ở đây, không bằng xem cho Đại hoàng tỷ của ta một chút."





Tuệ Chân đạo cô nhíu mày: "Thất điện hạ nói như vậy. . ."





"Chắc Tuệ Chân đạo cô còn chưa biết nhỉ." Thất hoàng nữ gạt Ninh Diêu ra: "Chuyện Đại hoàng tỷ của ta trải qua, cũng không bình thường."





"Thất hoàng muội!"





Ninh Diêu thần sắc lo lắng muốn ngăn cản Thất hoàng nữ.





Thất hoàng nữ mặc kệ, bùm bùm đem chuyện Sơ Tranh khởi tử hoàn sinh nói lại một lần.





"Tuệ Chân đạo cô, ngươi đã từng nghe qua loại kỳ văn dị sự này chưa?"





Tuệ Chân đạo cô nhíu mày: "Người chết đi sống lại, việc này, kỳ thật ta cũng từng nghe qua một chút."





"Tuệ Chân đạo cô thật sự từng nghe qua?"





Mọi người lập tức hứng thú.





Tuệ Chân đạo cô gật đầu: "Đã từng có một thôn dân, ngoài ý muốn tử vong, người nhà của hắn, hậu táng hắn. Nhưng không nghĩ tới, khi hạ quan tài, trong quan tài đột nhiên truyền ra tiếng động."





"Còn sống?"





"Còn sống." Tuệ Chân đạo cô nói: "Nhưng mà, tính cách của thôn này dân cũng không phát sinh biến hóa."





Thất hoàng nữ: "Vậy. . . Đại hoàng tỷ của ta xảy ra chuyện gì? Không phải giống như lời đồn bên ngoài, bị quỷ bám vào người chứ? Tuệ Chân đạo cô, ngươi là đạo cô đức cao vọng trọng, ngươi giúp ta xem một chút, hoàng tỷ của ta gần đây rất kỳ quái!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom